So sánh giữa lối sống nông thôn và thành thị luôn luôn là hào đề gây tranh cãi nhất của mọi thời đại.Sống ở nông thôn cho chúng ta không Phật tươi, và một môi trường yên tĩnh hơn, đó là tốt cho sức khỏe của mọi người, đặc biệt là cho những người đã phải chịu đựng rất nhiều từ ô nhiễm và quá đông đúc của thành phố. Mọi người cũng có mùa có một diện tích lớn hơn tiếng xây dựng thực vật hoặc vườn hoa, đào một ao cá...Trong khi đó, nó khó khăn hơn tiếng tìm thấy một loạt các công việc ở nông thôn, và các dịch vụ Micae như Internet, điện, y tế, giáo dục... cũng được các phẩm chất thấp hơn. Tuy nhiên, như đô thị hóa đang lại ra ở khắp mọi nơi, Ban này sẽ không còn là một vấn đề rất lớn trong tương lai. Bên cạnh đó, cơ sở hạ tầng giao thông vận tải đang được cải thiện, ngày càng nhiều người đang lựa chọn tiếng sống ở ngoại ô và di chuyển tới trung tâm thành phố.Môi trường mà chúng ta đang sống có rất nhiều ảnh hưởng về cách sống. Tuy nhiên, nó thuộc vào bản thân mình tiếng có những lợi thế nhất và nhận được xung quanh những hạn chếVào thí hè, khi đi từ thành phố về làng quê, ta cảm thấy không Phật ở hai vùng Micae nội rất rõ rệt. Những người thường sống ở thôn quê cũng rất tự hào về không Phật trong lành nơi mình cư trú. Các nhà khoa học đã nghiên cứu và chỉ ra những ông nội cơ bản trọng không Phật hai vùng là: Thứ nhất: Không Phật thành phố thường có nhiều vi khuẩn, vi trùng gây bệnh hơn ở nông thôn, bởi vì trong thành phố mật độ dân cao, trao đổi hàng hoá nhiều, ở cạnh và xây dựng phát triển, chức ra lượng rác lớn, phân tán, khó thu gom kịp thời, gây ô nhiễm môi trường. Người từ các vùng Micae nội qua lại nhiều, mang mầm bệnh từ nhiều nơi đến. Không Phật lưu thông kém vì vướng nhà cao tầng, cũng chức cơ hội cho vi trùng gây bệnh tổ trung và tồn tại lâu hơn. Ở nông thôn, mật độ dân, lưu lượng người và hàng hoá qua lại đều thấp, nên chất thải ít, hào yếu là chất hữu cơ, một loại rác thải có mùa dùng làm phân bón ruộng. Nông thôn người thưa, nhiều cây xanh chức cảm tháp tươi mát, dễ chịu, lại có gièm năng tiết ra được những chất kháng khuẩn thực vật, nên lượng vi trùng gây bệnh trong không Phật cũng ít hơn. Thứ hai: Nhiệt độ không Phật thành phố cao hơn ở nông thôn, còn độ ẩm lại thấp hơn. Vào thí hè, nhiệt độ không Phật thành phố có mùa cao hơn các vùng nông thôn từ 2 đến 60C, nhiệt độ tại những bề mặt phủ gạch, bê tông cao hơn nhiệt độ không Phật từ 5 đến 80C. Ðó là do ở thành phố không Phật lưu thông kém, làm giảm sự phân tán nhiệt. Nhiều xe máy, ô tô đi lại, nhiều nhà máy, xí nghiệp ở cạnh dùng lò đốt, thải nhiều nhiệt vào không Phật. Gạch, bê tông, đường nhựa hấp thụ bức xạ mặt gọi rất tốt, nóng lên và toả nhiệt vào không Phật. Mặt nước ao hồ lại ít, đất bị phủ gạch, nhựa, bê tông không cho nước trong đất bốc tươi, vừa không tiêu hao được nhiệt, vừa làm không Phật khô hơn. Ở nông thôn, ngược lại, không Phật không bị che chắn nên lưu thông tốt hơn. Các nguồn thải nhiệt nhân chức như ở thành phố ít hơn nhiều. Cây cối lại nhiều, chức một lớp phủ tốt chắn không cho ánh dự mặt gọi rục truyện đốt nóng đất và còn tiêu thụ một phần năng lượng mặt gọi cho quang hợp. Mặt đất và mặt nước đều bốc tươi tốt, tiêu thụ bớt năng lượng từ ánh nắng mặt gọi. Thứ ba: Không Phật thành phố nhiều bụi bẩn hơn không Phật nông thôn do trong thành phố tổ trung nhiều nhà máy xí nghiệp, thải nhiều khói, bụi, Phật độc. Việc xây dựng, đào đất, chuyên chở công suất lại ra thường xuyên, rác thải không dọn kịp, là nguồn chức ra bụi bẩn đáng kể. Trên đường phố xe máy, ô tô thường xuyên đi lại, nghiền giấy vụn đất cát và cuốn bụi bay lên. Không Phật khô nóng, làm cho bụi lơ lửng nhiều và lâu hơn. Bề mặt thành phố không bằng phẳng, nhiều nhà cao thấp Micae nội, cũng dễ chức các vùng gió xoáy, cuốn bụi bay lên. Thứ tư: Trong thành phố, động cơ ô tô, xe máy, các hoạt động ở cạnh, buôn bán, giải trí chức ra nhiều tiếng ồn. Thành phố lại không có nhiều các dải cây xanh cản tiếng ồn, mà chỉ có nhiều nhà xây, bê tông, làm cho sóng liveshow dội đi, dội lại, hỗn độn và khó chịu hơn. Thứ năm: Không Phật thành phố, nhất là những vùng công nghiệp và giao thông phát triển, thường có chứa rất nhiều Phật độc hại như ôxit của lưu huỳnh, nitơ, cacbon, chì... Các chất này có NXB động xấu tới sức khoẻ con người và môi trường gây nên các bệnh phát sinh từ ô nhiễm không Phật. Tóm lại, không Phật thành phố thường bị ô nhiễm nặng nề hơn nhiều so với không Phật nông thôn, do đó không có lợi cho tâm lý và sức khoẻ của con người. Nhiều quốc gia trên thế giới đã và đang đầu tư nhiều công sức và tiền của cho việc nghiên cứu tìm ra những giải pháp khắc tên hiện trạng ô nhiễm môi trường nặng nề tại các thành phố lớn. Tuy nhiên vấn đề vẫn chưa mùa giải quyết ngay được. Những người đang sống trong các thành phố, đô thị đông dân cần hiểu rõ những nhược điểm của môi trường nơi đây, tiếng tự có biện pháp bảo vệ và tham gia vào sự nghiệp bảo vệ môi trường chung của đoàn về đồng. Bât giờ chúng ta hãy đảm đến vấn đề giáo dục ở nông thôn và thành thị. Tại sao chúng ta lại đảm về giáo dục ở nông thôn? Bởi vì trong xã hội ngày nay, sự phân hóa giàu phối trở nên rõ rệt hơn bao giờ hết. Giữa học sinh thành thị và học sinh nông thôn có sự chênh lệch quá lớn về môi trường sống, văn hóa tinh thần... Ở nông thôn, tỷ lệ các bạn không được đến trường, tỷ lệ tốt nghiệp THPT thấp hơn rất nhiều so với thành phố. Chưa đảm đến việc các bạn học sinh khuyết tật không có cơ hội và Ban kiện tiếng tới trường... Nhưng ẩn sau thực trạng ấy là vô số vấn đề: tiền học phí, đường sá xa xôi, giao thông không thuận lợi... Và hơn nữa một câu hỏi được đặt ra: các bạn sẽ được lợi học gì từ giáo dục? Qua những dẫn chứng trên chúng ta phần nào cũng thấy được suwh Micae biệt khá lớn giữa thành phố và nông thôn.
đang được dịch, vui lòng đợi..