UtilitarianismJohn Stuart Mill1863Batoche BooksKitchener2001Batoche Bo dịch - UtilitarianismJohn Stuart Mill1863Batoche BooksKitchener2001Batoche Bo Việt làm thế nào để nói

UtilitarianismJohn Stuart Mill1863B

Utilitarianism
John Stuart Mill
1863
Batoche Books
Kitchener
2001
Batoche Books Limited
52 Eby Street South
Kitchener, Ontario
N2G 3L1
Canada
email: batoche@gto.net
Contents
Chapter 1: General Remarks. ............................................................. 5
Chapter 2: What Utilitarianism Is. ..................................................... 9
Chapter 3: Of the Ultimate Sanction of the Principle of Utility. ...... 27
Chapter 4: Of what sort of Proof the Principle of Utility is Susceptible. ........................................................................................... 35
Chapter 5: On the Connection between Justice and Utility. ............. 41
Notes ................................................................................................ 62

Chapter 1
General Remarks.
There are few circumstances among those which make up the present
condition of human knowledge, more unlike what might have been expected, or more significant of the backward state in which speculation
on the most important subjects still lingers, than the little progress which
has been made in the decision of the controversy respecting the criterion
of right and wrong. From the dawn of philosophy, the question concerning the summum bonum, or, what is the same thing, concerning the
foundation of morality, has been accounted the main problem in speculative thought, has occupied the most gifted intellects, and divided them
into sects and schools, carrying on a vigorous warfare against one another. And after more than two thousand years the same discussions
continue, philosophers are still ranged under the same contending banners, and neither thinkers nor mankind at large seem nearer to being
unanimous on the subject, than when the youth Socrates listened to the
old Protagoras, and asserted (if Plato’s dialogue be grounded on a real
conversation) the theory of utilitarianism against the popular morality
of the so-called sophist.
It is true that similar confusion and uncertainty, and in some cases
similar discordance, exist respecting the first principles of all the sciences, not excepting that which is deemed the most certain of them,
mathematics; without much impairing, generally indeed without impairing at all, the trustworthiness of the conclusions of those sciences. An
apparent anomaly, the explanation of which is, that the detailed doctrines of a science are not usually deduced from, nor depend for their
evidence upon, what are called its first principles. Were it not so, there
would be no science more precarious, or whose conclusions were more
6/John Stuart Mill
insufficiently made out, than algebra; which derives none of its certainty from what are commonly taught to learners as its elements, since
these, as laid down by some of its most eminent teachers, are as full of
fictions as English law, and of mysteries as theology. The truths which
are ultimately accepted as the first principles of a science, are really the
last results of metaphysical analysis, practised on the elementary notions with which the science is conversant; and their relation to the science is not that of foundations to an edifice, but of roots to a tree, which
may perform their office equally well though they be never dug down to
and exposed to light. But though in science the particular truths precede
the general theory, the contrary might be expected to be the case with a
practical art, such as morals or legislation. All action is for the sake of
some end, and rules of action, it seems natural to suppose, must take
their whole character and colour from the end to which they are subservient. When we engage in a pursuit, a clear and precise conception of
what we are pursuing would seem to be the first thing we need, instead
of the last we are to look forward to. A test of right and wrong must be
the means, one would think, of ascertaining what is right or wrong, and
not a consequence of having already ascertained it.
The difficulty is not avoided by having recourse to the popular theory
of a natural faculty, a sense or instinct, informing us of right and wrong.
For—besides that the existence of such—a moral instinct is itself one of
the matters in dispute—those believers in it who have any pretensions to
philosophy, have been obliged to abandon the idea that it discerns what
is right or wrong in the particular case in hand, as our other senses
discern the sight or sound actually present. Our moral faculty, according to all those of its interpreters who are entitled to the name of thinkers, supplies us only with the general principles of moral judgments; it
is a branch of our reason, not of our sensitive faculty; and must be
looked to for the abstract doctrines of morality, not for perception of it
in the concrete. The intuitive, no less than what may be termed the inductive, school of ethics, insists on the necessity of general laws. They
both agree that the morality of an individual action is not a question of
direct perception, but of the application of a law to an individual case.
They recognise also, to a great extent, the same moral laws; but differ as
to their evidence, and the source from which they derive their authority.
According to the one opinion, the principles of morals are evident a
priori, requiring nothing to command assent, except that the meaning of
the terms be understood. According to the other doctrine, right and wrong,
Utilitarianism/7
as well as truth and falsehood, are questions of observation and experience. But both hold equally that morality must be deduced from principles; and the intuitive school affirm as strongly as the inductive, that
there is a science of morals. Yet they seldom attempt to make out a list
of the a priori principles which are to serve as the premises of the science; still more rarely do they make any effort to reduce those various
principles to one first principle, or common ground of obligation. They
either assume the ordinary precepts of morals as of a priori authority, or
they lay down as the common groundwork of those maxims, some generality much less obviously authoritative than the maxims themselves,
and which has never succeeded in gaining popular acceptance. Yet to
support their pretensions there ought either to be some one fundamental
principle or law, at the root of all morality, or if there be several, there
should be a determinate order of precedence among them; and the one
principle, or the rule for deciding between the various principles when
they conflict, ought to be self-evident.
To inquire how far the bad effects of this deficiency have been mitigated in practice, or to what extent the moral beliefs of mankind have
been vitiated or made uncertain by the absence of any distinct recognition of an ultimate standard, would imply a complete survey and criticism, of past and present ethical doctrine. It would, however, be easy to
show that whatever steadiness or consistency these moral beliefs have,
attained, has been mainly due to the tacit influence of a standard not
recognised. Although the non-existence of an acknowledged first principle has made ethics not so much a guide as a consecration of men’s
actual sentiments, still, as men’s sentiments, both of favour and of aversion, are greatly influenced by what they suppose to be the effects of
things upon their happiness, the principle of utility, or as Bentham latterly called it, the greatest happiness principle, has had a large share in
forming the moral doctrines even of those who most scornfully reject its
authority. Nor is there any school of thought which refuses to admit that
the influence of actions on happiness is a most material and even predominant consideration in many of the details of morals, however unwilling to acknowledge it as the fundamental principle of morality, and
the source of moral obligation. I might go much further, and say that to
all those a priori moralists who deem it necessary to argue at all, utilitarian arguments are indispensable. It is not my present purpose to
criticise these thinkers; but I cannot help referring, for illustration, to a
systematic treatise by one of the most illustrious of them, the Metaphys-
8/John Stuart Mill
ics of Ethics, by Kant. This remarkable man, whose system of thought
will long remain one of the landmarks in the history of philosophical
speculation, does, in the treatise in question, lay down a universal first
principle as the origin and ground of moral obligation; it is this: “So act,
that the rule on which thou actest would admit of being adopted as a law
by all rational beings.” But when he begins to deduce from this precept
any of the actual duties of morality, he fails, almost grotesquely, to show
that there would be any contradiction, any logical (not to say physical)
impossibility, in the adoption by all rational beings of the most outrageously immoral rules of conduct. All he shows is that the consequences
of their universal adoption would be such as no one would choose to
incur.
On the present occasion, I shall, without further discussion of the
other theories, attempt to contribute something towards the understanding and appreciation of the Utilitarian or Happiness theory, and towards
such proof as it is susceptible of. It is evident that this cannot be proof in
the ordinary and popular meaning of the term. Questions of ultimate
ends are not amenable to direct proof. Whatever can be proved to be
good, must be so by being shown to be a means to something admitted
to be good without proof. The medical art is proved to be good by its
conducing to health; but how is it possible to prove that health is good?
The art of music is good, for the reason, among others, that it produces
pleasure; but what proof is it possible to give that pleasure is good? If,
then, it is asserted that there is a comprehensive formula, including all
things which are in themselves good, and that whatever else is good, is
not so as an end, but as a mean, the formula may be acc
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
UtilitarianismJohn Stuart Mill1863Batoche sáchKitchenernăm 2001Batoche sách giới hạn52 Eby Street SouthKitchener, OntarioN2G 3L 1Canadathư điện tử: batoche@gto.netNội dungChương 1: Tổng nhận xét. ............................................................. 5Chương 2: Những gì Utilitarianism là.... 9Chương 3: của xử phạt cuối cùng của các nguyên tắc của tiện ích. ...... 27Chương 4: Của những gì sắp xếp của bằng chứng nguyên tắc hữu ích là dễ bị. ........................................................................................... 35Chương 5: trên các kết nối giữa tư pháp và tiện ích. ............. 41Notes ................................................................................................ 62Chương 1Phát biểu tổng hợp.Có vài trường hợp trong số những người tạo ra các hiện tạiCác điều kiện của kiến thức của con người, thêm không giống như những gì có thể đã được dự kiến, hoặc quan trọng hơn của bang đó suy đoán, lạc hậutrên các đối tượng quan trọng nhất vẫn còn lưu lại, hơn ít tiến bộ màđã được thực hiện trong quyết định của những tranh cãi tôn trọng các tiêu chícủa đúng và sai. Bình minh của triết học, các câu hỏi liên quan đến summum bonum, hoặc, những gì là điều tương tự, liên quan đến cácnền tảng của đạo Đức, đã được chiếm vấn đề chính trong suy nghĩ, đã chiếm đóng phát có năng khiếu đặt và chia họvào giáo phái và trường học, mang về một chiến tranh mạnh mẽ chống lại nhau. Và sau khi hơn 2.000 năm các cuộc thảo luận cùng mộttiếp tục, triết gia vẫn dao động theo các biểu ngữ contending cùng, và nhà tư tưởng cũng như nhân loại tại lớn có vẻ gần đếnsự nhất trí về đề tài này, so với khi thanh niên Socrates đã nghe cácProtagoras cũ, và v.v. (nếu đối thoại của Plato được căn cứ vào một thực tếhội thoại) các lý thuyết của utilitarianism chống lại đạo Đức phổ biếncủa cái gọi là sophist.Nó là đúng rằng sự nhầm lẫn tương tự và không chắc chắn, và trong một số trường hợptương tự như discordance, tồn tại tôn trọng các nguyên tắc đầu tiên của tất cả các khoa học, not excepting đó được coi là nhiều nhất định của họ,toán học; mà không có nhiều qủa, nói chung thực sự mà không có nằm ở tất cả, tin cậy của kết luận của các khoa học. Mộtbất thường rõ ràng, giải thích trong đó là, các học thuyết chi tiết của một khoa học không thường suy luận từ, cũng phụ thuộc nhất của họbằng chứng trên, những gì được gọi là các nguyên tắc đầu tiên. Đã không như vậy, cósẽ là không khoa học hơn bấp bênh, hoặc kết luận có là nhiều hơn nữa6/John Stuart Millkhông đủ làm ra, hơn đại số; mà có nguồn gốc không chắc chắn của nó từ những gì được thường dạy cho học viên như là các yếu tố, từnày, như đặt xuống bởi một số giáo viên nổi tiếng nhất của nó, có đầy đủ cácFictions như luật pháp Anh, và của các bí ẩn như thần học. Những sự thật màcuối cùng được chấp nhận như các nguyên tắc đầu tiên của một khoa học, thực sự làCác kết quả cuối cùng của siêu hình phân tích, thực hành trên các khái niệm tiểu học mà khoa học là thông thạo; và của họ liên quan đến khoa học không phải là cơ sở để một lâu đài, nhưng nguồn gốc từ một cây, màcó thể thực hiện văn phòng của họ đều tốt mặc dù họ không bao giờ được đào xuống đểvà tiếp xúc với ánh sáng. Nhưng mặc dù khoa học sự thật cụ thể đứng trướcthuyết, ngược lại có thể được dự kiến sẽ là trường hợp với mộtthực hành nghệ thuật, như đạo đức hoặc pháp luật. Tất cả hành động là cho sake củamột số kết thúc, và các quy tắc của hành động, nó có vẻ tự nhiên để cho rằng, phải đưatoàn bộ nhân vật và màu sắc từ đầu mà họ được subservient của họ. Khi chúng tôi tham gia vào một sự theo đuổi, một khái niệm rõ ràng và chính xác củanhững gì chúng tôi đang theo đuổi sẽ có vẻ là điều đầu tiên chúng ta cần, thay vào đócuối cùng chúng tôi là để mong. Một thử nghiệm của đúng và sai phảiCác phương tiện, một sẽ nghĩ, của ascertaining những gì là đúng hay sai, vàkhông một hệ quả của việc có đã xác định nó.Những khó khăn không phải được tránh bằng cách tin tưởng vào lý thuyết phổ biếnmột giảng viên tự nhiên, một cảm giác hoặc bản năng, thông báo cho chúng tôi về quyền và sai.Cho-bên cạnh đó sự tồn tại của như vậy-một bản năng đạo Đức là chính nó một trongCác vấn đề tranh cãi — những tín hữu trong nó có bất kỳ vọng đểtriết học, đã buộc phải từ bỏ ý tưởng rằng nó discerns những gìlà đúng hay sai trong trường hợp cụ thể trong tay, như là các giác quan khácphân biệt các cảnh hoặc âm thanh thực sự hiện nay. Các giảng viên về đạo Đức, theo tất cả những người của các thông dịch viên có quyền tên của nhà tư tưởng, cung cấp cho chúng tôi chỉ với các nguyên tắc chung của bản án đạo Đức; nólà một chi nhánh của chúng tôi lý do, không phải của các giảng viên nhạy cảm; và phảinhìn để cho các học thuyết trừu tượng của đạo Đức, không cho nhận thức của nóbê tông. Trực quan, không ít hơn những gì có thể được gọi là trường quy nạp, đạo Đức, nhấn mạnh trên sự cần thiết của luật chung. Họcả hai đồng ý rằng đạo đức của một hành động cá nhân không phải là một câu hỏi củatrực tiếp nhận thức, nhưng việc áp dụng một đạo luật cho một trường hợp cá nhân.Họ nhận ra ngoài ra, đến một mức độ lớn, đạo đức luật tương tự; nhưng khác nhau nhưbằng chứng của họ, và nguồn mà từ đó họ lấy được uy quyền của họ.Theo quan điểm một, các nguyên tắc của đạo Đức được rõ ràng mộtPriori, yêu cầu không có gì để lệnh assent, ngoại trừ ý nghĩa củaCác điều khoản được hiểu. Theo các học thuyết khác, đúng và sai,Utilitarianism/7cũng như sự thật và falsehood, là câu hỏi của các quan sát và kinh nghiệm. Nhưng cả hai đều giữ rằng đạo đức phải được rút ra từ các nguyên tắc; và trường trực quan khẳng định mạnh mẽ như quy nạp, màcó là một khoa học về đạo Đức. Nhưng họ hiếm khi cố gắng để tạo ra một danh sáchcủa một tiên nghiệm nguyên tắc đó sẽ phục vụ như là các cơ sở của khoa học; vẫn còn nhiều hiếm khi họ làm cho bất kỳ nỗ lực để giảm bớt những khác nhaunguyên tắc để một trong những nguyên tắc đầu tiên, hoặc mặt bằng chung của nghĩa vụ. Họhoặc giả sử các giới luật bình thường của đạo Đức thời tiên thẩm quyền, hoặchọ nằm xuống như các nguyên tắc phổ biến của những maxims, một số quát rõ ràng ít hơn nhiều thẩm quyền hơn maxims mình,và đó đã không bao giờ thành công trong việc đạt được sự chấp nhận phổ biến. Nhưng đếnhỗ trợ của vọng có nên hoặc là một trong một số cơ bảnnguyên tắc hoặc pháp luật, ở gốc của tất cả đạo Đức, hoặc nếu có được một số, cónên là một determinate Huân chương được ưu tiên trong số đó; và một trong nhữngnguyên tắc, hoặc quy tắc cho việc quyết định giữa các nguyên tắc khác nhau khihọ xung đột, phải được tự hiển nhiên.Để tìm hiểu cách xa các đối tác dụng của thiếu hụt này có được giảm nhẹ trong thực tế, hoặc đến mức độ nào những niềm tin về đạo đức của nhân loại đãđược vitiated hoặc thực hiện không chắc chắn bởi sự vắng mặt của bất kỳ sự công nhận riêng biệt của một tiêu chuẩn cuối cùng, sẽ ngụ ý một cuộc khảo sát hoàn thành và những lời chỉ trích của quá khứ và hiện các học thuyết đạo Đức. Nó sẽ, Tuy nhiên, là dễ dàng đểthấy rằng bất cứ điều gì steadiness hoặc tính nhất quán cho có những niềm tin về đạo Đức,đạt được, đã chủ yếu là do ảnh hưởng tacit của một tiêu chuẩn khôngđược công nhận. Mặc dù không tồn tại của một nguyên tắc đầu tiên công nhận đã thực hiện đạo Đức không quá nhiều một hướng dẫn như một sự dâng của nam giớithực tế tình cảm, Tuy nhiên, như là tình cảm của người đàn ông, cả hai ủng hộ và chán ghét, có ảnh hưởng lớn bởi những gì họ giả sử để là những ảnh hưởng củanhững thứ theo hạnh phúc của họ, các nguyên tắc của tiện ích, hoặc như Bentham Underlying gọi nó, các nguyên tắc hạnh phúc lớn nhất, đã có một phần lớn tronghình thành các học thuyết đạo đức của những người đặt liệu từ chối của nóthẩm quyền. Cũng không có bất kỳ trường học của tư tưởng mà từ chối thừa nhận rằngảnh hưởng của các hành động hạnh phúc là một xem xét đặt tài liệu và thậm chí chiếm ưu thế trong nhiều người trong số các chi tiết của đạo Đức, Tuy nhiên không muốn thừa nhận nó như là nguyên tắc cơ bản của đạo Đức, vànguồn gốc của các nghĩa vụ đạo Đức. Tôi có thể đi xa hơn nhiều, và nói rằng đểTất cả những người một priori moralists người cho là nó cần thiết để tranh luận tại tất cả, các đối số utilitarian là không thể thiếu. Nó không phải là mục đích hiện tại của tôi đểchỉ trích các nhà tư tưởng; nhưng tôi không thể giúp giới thiệu, để minh hoạ, đến mộtHệ thống luận bởi một trong danh tiếng nhất trong số đó, Metaphys-8/John Stuart MillICS của đạo Đức, bởi Kant. Người đàn ông đáng chú ý này, mà hệ thống của tư tưởnglâu sẽ vẫn là một trong những điểm mốc trong lịch sử của triết họcđầu cơ,, trong tác phẩm trong câu hỏi, nằm xuống một universal đầu tiênnguyên tắc là nguồn gốc và mặt đất của nghĩa vụ đạo Đức; đó là điều này: "vì vậy, hành động,rằng các quy tắc mà ngươi actest nào chấp nhận điều được chấp nhận như là một đạo luậtbởi tất cả hợp lý để người." Nhưng khi ông bắt đầu để suy ra từ phương châm nàybất kỳ các nhiệm vụ thực tế của đạo Đức, ông thất bại, hầu như grotesquely, để hiển thịrằng sẽ có bất kỳ mâu thuẫn, bất kỳ hợp lý (không phải nói vật lý)impossibility, in the adoption by all rational beings of the most outrageously immoral rules of conduct. All he shows is that the consequencesof their universal adoption would be such as no one would choose toincur.On the present occasion, I shall, without further discussion of theother theories, attempt to contribute something towards the understanding and appreciation of the Utilitarian or Happiness theory, and towardssuch proof as it is susceptible of. It is evident that this cannot be proof inthe ordinary and popular meaning of the term. Questions of ultimateends are not amenable to direct proof. Whatever can be proved to begood, must be so by being shown to be a means to something admittedto be good without proof. The medical art is proved to be good by itsconducing to health; but how is it possible to prove that health is good?The art of music is good, for the reason, among others, that it producespleasure; but what proof is it possible to give that pleasure is good? If,then, it is asserted that there is a comprehensive formula, including allthings which are in themselves good, and that whatever else is good, isnot so as an end, but as a mean, the formula may be acc
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lợi
John Stuart Mill
1863
Batoche Sách
Kitchener
2001
Batoche Sách TNHH
52 Eby Street South
Kitchener, Ontario
N2G 3L1
Canada
email: batoche@gto.net
Nội dung
Chương 1: Bình luận chung. .................................................. ........... 5
Chương 2: Điều gì là Lợi. .................................................. ... 9
Chương 3: Trong số Sanction Ultimate của các Nguyên tắc của Utility. ...... 27
Chương 4: Trong số những loại Proof Nguyên tắc Utility là mẫn cảm với bệnh. .................................................. ......................................... 35
Chương 5: Trên kết nối giữa Tư pháp và hữu ích. ............. 41
Ghi chú ................................... .................................................. ........... 62 Chương 1 Bình luận chung. Có vài trường hợp trong số những người mà tạo nên hiện trạng kiến thức của con người, nhiều hơn không giống như những gì có thể đã được dự kiến, hoặc quan trọng hơn tình trạng lạc hậu, trong đó đầu cơ vào các đối tượng quan trọng nhất vẫn lưu lại, so với các tiến bộ nhỏ mà đã được thực hiện trong các quyết định của những tranh cãi tôn trọng các tiêu chí về đúng và sai. Từ buổi bình minh của triết học, câu hỏi liên quan đến việc bonum summum, hoặc, điều tương tự là gì, liên quan đến nền tảng của đạo đức, đã chiếm các vấn đề chính trong tư tưởng đầu cơ, đã chiếm các trí thức tài năng nhất, và chia họ thành các giáo phái và trường học, mang về một cuộc chiến tranh mạnh mẽ chống lại nhau. Và sau hơn hai ngàn năm các cuộc thảo luận tương tự tiếp tục học, triết học vẫn đang dao động dưới biểu ngữ cùng tranh, và không phải nhà tư tưởng cũng không phải nhân loại nói chung dường như gần hơn để được nhất trí về đề tài này, hơn khi trẻ Socrates nghe Protagoras cũ, và khẳng định (nếu đối thoại của Plato được căn cứ trên thực tế cuộc trò chuyện) thuyết vị lợi đối với đạo đức phổ biến của cái gọi là ngụy biện. Đúng là nhầm lẫn và không chắc chắn tương tự, và trong một số trường hợp điệu tương tự, tồn tại tôn trọng các nguyên tắc đầu tiên của tất cả các các ngành khoa học, không ngoại trừ đó được coi là chắc chắn nhất của họ, toán học; mà không làm ảnh hưởng nhiều, nói chung thực sự mà không làm suy giảm ở tất cả, sự tin cậy của các kết luận của những ngành khoa học. Một sự bất thường rõ ràng, sự giải thích đó là, cho giáo lý chi tiết của một khoa học thường không được suy diễn từ, cũng không phải của họ phụ thuộc bằng chứng trên, những gì được gọi là nguyên tắc đầu tiên của nó. Được nó không phải như vậy, có thể sẽ không có khoa học bấp bênh hơn, hoặc có kết luận là hơn 6 / John Stuart Mill không đủ làm ra, hơn đại số; mà xuất phát không có sự chắc chắn của nó từ những gì thường được dạy cho người học như các yếu tố của nó, kể từ đó, như đặt ra bởi một số giáo viên nổi tiếng nhất của nó, là như đầy hư cấu như luật pháp Anh, và những điều bí ẩn như thần học. Những chân lý mà là cuối cùng chấp nhận như là nguyên tắc đầu tiên của một khoa học, có thực sự là kết quả cuối cùng của phân tích siêu hình, thực hành trên các khái niệm cơ bản mà các khoa học là thạo; và mối quan hệ của họ với khoa học không phải là cơ sở để một dinh thự, nhưng rễ của một cái cây, mà có thể thực hiện các văn phòng của họ tốt như nhau mặc dù họ chưa bao giờ được đào xuống và tiếp xúc với ánh sáng. Nhưng mặc dù trong khoa học sự thật đặc biệt trước những lý thuyết chung, ngược lại có thể được dự kiến sẽ là trường hợp với một nghệ thuật thực tế, chẳng hạn như đạo đức hay pháp luật. Tất cả các hành động đó là vì lợi ích của một số cấp, và các quy tắc của hành động, nó có vẻ tự nhiên khi cho rằng, phải mất cả nhân vật và màu sắc của họ từ cuối mà họ là đơn vị trực thuộc. Khi chúng ta tham gia vào một sự theo đuổi, một quan niệm rõ ràng và chính xác về những gì chúng ta đang theo đuổi sẽ có vẻ là điều đầu tiên chúng ta cần, thay vì những người cuối cùng chúng tôi để mong được. Một bài kiểm tra đúng sai phải có các phương tiện, người ta sẽ nghĩ rằng, trong việc xác những gì là đúng hay sai, và không phải là một hệ quả của việc có đã xác định chắc chắn nó. Khó khăn là không tránh được bằng cách trông cậy vào lý thuyết phổ biến của một giảng viên tự nhiên, một cảm giác hay bản năng, thông báo cho chúng tôi về đúng và sai. Ví-bên cạnh đó sự tồn tại của-một như bản năng đạo đức bản thân nó là một trong các vấn đề tranh chấp, những người tín hữu trong đó có bất kỳ vọng đến triết học, đã buộc phải từ bỏ ý tưởng rằng nó phân biện những gì là đúng hay sai trong các trường hợp cụ thể trong tay, như các giác quan khác của chúng tôi phân biệt được ngay hoặc âm thanh thực tế hiện nay. Giảng đạo đức của chúng ta, theo tất cả những thông dịch viên của những người đang hưởng các tên của các nhà tư tưởng, cung cấp cho chúng tôi chỉ với những nguyên tắc chung của đánh giá đạo đức; nó là một chi nhánh của lý trí chúng ta, không phải của các giảng viên của chúng tôi nhạy cảm; và phải được nhìn để cho các học thuyết trừu tượng của đạo đức, không cho nhận thức của nó trong bê tông. Các trực quan, không ít hơn những gì có thể được gọi là quy nạp, trường học về đạo đức, nhấn mạnh vào sự cần thiết của pháp luật nói chung. Họ đều đồng ý rằng luân lý của một hành động cá nhân không phải là một câu hỏi của nhận thức trực tiếp, nhưng việc áp dụng pháp luật để một trường hợp cá nhân. Họ cũng nhận ra, đến một mức độ lớn, các luật đạo đức như nhau; nhưng khác nhau là để bằng chứng của họ, và các nguồn mà từ đó họ lấy được quyền lực của mình. Theo một quan điểm, nguyên tắc đạo đức được thể hiện rõ một tiên nghiệm, đòi hỏi không có gì để chỉ huy đồng ý, ngoại trừ rằng ý nghĩa của các từ ngữ được hiểu. Theo các học thuyết khác, đúng và sai, Lợi / 7 cũng như sự thật và dối trá, là những câu hỏi quan sát và kinh nghiệm. Nhưng cả hai đều giữ rằng đạo đức phải được suy ra từ nguyên tắc; và các trường trực quan khẳng định một cách mạnh mẽ như quy nạp, rằng có một khoa học về đạo đức. Tuy nhiên, họ hiếm khi cố gắng để làm cho ra một danh sách của một tiên nguyên tắc mà là để phục vụ như là cơ sở của khoa học; vẫn còn hiếm hơn làm họ thực hiện bất kỳ nỗ lực để giảm bớt những khác nhau nguyên tắc để có một nguyên tắc đầu tiên, hoặc mặt bằng chung của nghĩa vụ. Họ hoặc là giả định các giới luật bình thường của đạo đức như của cấp có thẩm tiên, hoặc họ nằm xuống làm nền tảng chung của những châm ngôn, một số tổng quát ít nhiều rõ ràng thẩm quyền hơn những châm ngôn mình, và đó đã không bao giờ thành công trong việc đạt được sự chấp nhận phổ biến. Tuy nhiên, để hỗ trợ cho kỳ vọng của họ có nên hoặc là để có một số nền tảng cơ bản về nguyên tắc hay luật, tại thư mục gốc của tất cả đạo đức, hoặc nếu có được nhiều, có phải là một quyết tâm để ưu tiên giữa chúng; và một trong những nguyên tắc, hoặc các quy tắc để quyết định giữa các nguyên tắc khác nhau khi họ xung đột, nên được tự hiển nhiên. Để tìm hiểu làm thế nào đến nay những tác động xấu của sự thiếu hụt này đã giảm nhẹ trong thực tế, hoặc đến mức độ nào niềm tin đạo đức của nhân loại đã được làm mất hiệu lực hoặc thực hiện không chắc chắn bởi sự vắng mặt của bất kỳ ghi nhận riêng biệt của một tiêu chuẩn cuối cùng, sẽ bao hàm một cuộc điều tra đầy đủ và những lời chỉ trích, các học thuyết đạo đức trong quá khứ và hiện tại. Nó sẽ, tuy nhiên, rất dễ dàng để thấy rằng bất cứ kiên định nhất quán hoặc những niềm tin đạo đức có, đạt được, đã được chủ yếu là do ảnh hưởng ngầm của một tiêu chuẩn không được công nhận. Mặc dù không tồn tại của một nguyên tắc đầu tiên thừa nhận đã thực hiện đạo đức không quá nhiều một hướng dẫn như một thánh hiến của người đàn ông tình cảm thực tế, vẫn còn, như tình cảm của người đàn ông, cả hai đều có lợi và sự ác cảm, chịu ảnh hưởng lớn bởi những gì họ cho rằng để có những tác động các điều trên hạnh phúc của họ, các nguyên tắc của tiện ích, hoặc như Bentham sau này gọi nó là, nguyên tắc hạnh phúc lớn nhất, đã có một phần lớn trong hình thành các học thuyết đạo đức thậm chí của những người khinh bỉ nhất của nó từ chối quyền. Cũng không có bất kỳ trường phái tư tưởng mà từ chối thừa nhận rằng ảnh hưởng của hành động về hạnh phúc là một xem xét liệu nhất và thậm chí chiếm ưu thế trong rất nhiều các chi tiết của đạo đức, tuy nhiên không muốn thừa nhận nó như là nguyên tắc cơ bản của đạo đức, và là nguồn gốc của nghĩa vụ đạo đức. Tôi có thể đi xa hơn nữa, và nói rằng để tất cả những người một nhà đạo đức tiên người xét thấy cần thiết để tranh luận tại tất cả các, tranh luận thực dụng không thể thiếu. Nó không phải là mục đích hiện tại của tôi để chỉ trích những nhà tư tưởng; nhưng tôi không thể không đề cập, để minh hoạ, để một chuyên luận có hệ thống bằng một trong những lừng lẫy nhất của họ, các Metaphys- 8 / John Stuart Mill ics của đạo đức, của Kant. Người đàn ông này đáng chú ý, có hệ thống tư tưởng sẽ dài vẫn là một trong những điểm mốc trong lịch sử triết học suy đoán, không có gì, trong luận trong câu hỏi, nằm ​​xuống một đầu phổ nguyên tắc như là nguồn gốc và mặt đất của nghĩa vụ đạo đức; nó là thế này: "Vì vậy, hành động, đó là quy luật mà ngươi actest sẽ thừa nhận bị thông qua như là một quy luật của tất cả chúng sinh hợp lý." Nhưng khi anh ta bắt đầu suy luận từ giới này bất kỳ các nhiệm vụ thực tế của luân lý, ông thất bại, gần như kỳ dị, để cho thấy rằng sẽ có bất kỳ mâu thuẫn, bất hợp lý (không phải để nói về thể chất) bất khả, trong việc áp dụng bởi tất cả chúng hợp lý trong các quy định kỳ quặc nhất vô đạo đức ứng xử. Tất cả các ông thấy là hậu quả của việc áp dụng phổ quát của họ sẽ như không ai có thể chọn để gánh chịu. Nhân dịp hiện nay, tôi phải, mà không thảo luận thêm về các lý thuyết khác, cố gắng đóng góp một cái gì đó đối với sự hiểu biết và đánh giá cao của các thực dụng Hạnh phúc hay lý thuyết, và đối với bằng chứng như vậy vì nó là nhạy cảm. Rõ ràng là điều này không thể được chứng minh trong ý nghĩa thông thường và phổ biến của thuật ngữ. Câu hỏi cuối cùng của đầu không tuân theo chỉ đạo bằng chứng. Dù có thể được chứng minh là tốt, phải được như vậy bằng cách thể hiện là một phương tiện để một cái gì đó thừa nhận là tốt mà không có bằng chứng. Nghệ thuật y tế được chứng minh là tốt bởi nó conducing cho sức khỏe; nhưng làm thế nào là nó có thể chứng minh rằng sức khỏe là tốt? Các nghệ thuật của âm nhạc là tốt, với lý do, trong số những người khác, nó tạo ra niềm vui; nhưng là những gì chứng minh nó có thể cung cấp cho niềm vui đó là tốt? Nếu, sau đó, nó được khẳng định rằng có một công thức toàn diện, bao gồm tất cả những điều đó là trong bản thân mình tốt, và rằng bất cứ điều gì khác là tốt, là không phải như vậy là kết thúc, nhưng như một nghĩa, công thức có thể được acc









































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: