He pulled the black collar snugged around his neck, pulling the button dịch - He pulled the black collar snugged around his neck, pulling the button Việt làm thế nào để nói

He pulled the black collar snugged

He pulled the black collar snugged around his neck, pulling the buttons off as he loosened his tie. Ignoring the stares and swooned woman as he walked sheilding his tired eyes from the sunlight. He seemed to have forgotton all about his shades, wherever he left them. Not paying attention to where he was walking or to be exact to who ever was running towards him, someone bumped into him. In reflex, he grabbed the person by the arm, he frowned not liking this morning incident. By the shortness of this person, it could be another pickpocketer. After a few moments, he realizes something, this person looked so deadly familiar to... "...Cozarto?"

Enma looked up at the name, "Huh? You know my big brother?", he squirmed a bit, unconfortable with being held by the arm, who was this person anyway? He didn't seem very scary, actually he looked more like a host than anything, but he also looked young, about the same age as his older brother. He realized he was staring and his face flushed a bit, he pulled his arm away and apologized, "Eh, I'm sorry, my name's Enma, Cozarto is my older brother.", he bowed, before standing again, looking back up at the blonde male, "H-how do you know him, if I may ask? "

He stared down at the younger male that was clearly not Cozarto. What intrigued him was who this indiviual was, he didn't recall Cozarto having a younger brother. Though , they haven't seen each other since high school and he was surprised by how easily he was able to remember him. He hadn't thought about that person in years... When the smaller red haired youth spoke, he raised his eye brow. So, Cozarto had a brother? Why hadn't he known that, by the looks of the kid he was a child when himself and Cozarto were in highschool. When the lad stared at him intensely, he couldn't stop the smirk from stretching on his lips. It seems that even Cozarto's younger brother was intrigued by his looks. He loosened his grip on the younger male's arm giving him space to remove himself.

So his name is Enma...interesting. He smiled, automatically going into his pleasant host-mode, straightening himself up. "My apologies Enma," He spoke smooth as silk. "My name is Giotto Sawada and Cozarto is, you can say, an old colleage of mine."

He cocked his head to the side, a little weirded out, this man seemed to go from being semi-serious, to pleasant in a small amount of time, was he really a host? "Really?", his eyes scanned the man's face, suddenly feeling like he saw him before... wait... "Are you by any chance related to Tsunayoshi Sawada?"

He titled his head when Enma mentioned Tsu-kun's name. "Tsunayoshi Sawada?" He repeated the full name, saying it felt weird as he hadn't said Tsu-kun's name like that in a while. Nodding his head slowly, he spoke. "Of course, Tsu-kun's my little brother. Are you... by any chance friends?" He questioned oddly.

Enma nodded a little, letting a small smile fall on his face, "Kinda."

Giotto stared at Enma, a bit unsure on how to take this new information. He hadn't spoken to Cozarto in a few years and now he finds out that somehow, his younger brother and Cozarto's younger brother are "kinda" friends. He hums, placing his finger to his chin, tapping it in thought. "So..." he started awkwardly. "How is your brother, Cozarto?"

He smiled, remembering earlier that morning when he was getting ready for school and Cozart started fussing over something or other, "He's alright, still the same."

Giotto nodded his head. "That's nice..." He looks over at the orange sky. "Ah," A thought came to him. "Aren't you supposed to be at home now?" It was usually at this time that his own baby brother would be at home playing video games instead of doing homework.

Enma checked his watch quickly, his eyes vsibly widening, "Yeah, I really have to go." He quickly ran past the other male, waving over his shoulder, "It was nice talking to you."

Giotto smiled as he waved the other off. "Same to you, see you later." he walks away, travelling to h
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
He pulled the black collar snugged around his neck, pulling the buttons off as he loosened his tie. Ignoring the stares and swooned woman as he walked sheilding his tired eyes from the sunlight. He seemed to have forgotton all about his shades, wherever he left them. Not paying attention to where he was walking or to be exact to who ever was running towards him, someone bumped into him. In reflex, he grabbed the person by the arm, he frowned not liking this morning incident. By the shortness of this person, it could be another pickpocketer. After a few moments, he realizes something, this person looked so deadly familiar to... "...Cozarto?"Enma looked up at the name, "Huh? You know my big brother?", he squirmed a bit, unconfortable with being held by the arm, who was this person anyway? He didn't seem very scary, actually he looked more like a host than anything, but he also looked young, about the same age as his older brother. He realized he was staring and his face flushed a bit, he pulled his arm away and apologized, "Eh, I'm sorry, my name's Enma, Cozarto is my older brother.", he bowed, before standing again, looking back up at the blonde male, "H-how do you know him, if I may ask? "He stared down at the younger male that was clearly not Cozarto. What intrigued him was who this indiviual was, he didn't recall Cozarto having a younger brother. Though , they haven't seen each other since high school and he was surprised by how easily he was able to remember him. He hadn't thought about that person in years... When the smaller red haired youth spoke, he raised his eye brow. So, Cozarto had a brother? Why hadn't he known that, by the looks of the kid he was a child when himself and Cozarto were in highschool. When the lad stared at him intensely, he couldn't stop the smirk from stretching on his lips. It seems that even Cozarto's younger brother was intrigued by his looks. He loosened his grip on the younger male's arm giving him space to remove himself.
So his name is Enma...interesting. He smiled, automatically going into his pleasant host-mode, straightening himself up. "My apologies Enma," He spoke smooth as silk. "My name is Giotto Sawada and Cozarto is, you can say, an old colleage of mine."

He cocked his head to the side, a little weirded out, this man seemed to go from being semi-serious, to pleasant in a small amount of time, was he really a host? "Really?", his eyes scanned the man's face, suddenly feeling like he saw him before... wait... "Are you by any chance related to Tsunayoshi Sawada?"

He titled his head when Enma mentioned Tsu-kun's name. "Tsunayoshi Sawada?" He repeated the full name, saying it felt weird as he hadn't said Tsu-kun's name like that in a while. Nodding his head slowly, he spoke. "Of course, Tsu-kun's my little brother. Are you... by any chance friends?" He questioned oddly.

Enma nodded a little, letting a small smile fall on his face, "Kinda."

Giotto stared at Enma, a bit unsure on how to take this new information. He hadn't spoken to Cozarto in a few years and now he finds out that somehow, his younger brother and Cozarto's younger brother are "kinda" friends. He hums, placing his finger to his chin, tapping it in thought. "So..." he started awkwardly. "How is your brother, Cozarto?"

He smiled, remembering earlier that morning when he was getting ready for school and Cozart started fussing over something or other, "He's alright, still the same."

Giotto nodded his head. "That's nice..." He looks over at the orange sky. "Ah," A thought came to him. "Aren't you supposed to be at home now?" It was usually at this time that his own baby brother would be at home playing video games instead of doing homework.

Enma checked his watch quickly, his eyes vsibly widening, "Yeah, I really have to go." He quickly ran past the other male, waving over his shoulder, "It was nice talking to you."

Giotto smiled as he waved the other off. "Same to you, see you later." he walks away, travelling to h
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Anh kéo cổ áo màu đen snugged quanh cổ anh, kéo các nút tắt khi anh nới lỏng cà vạt. Bỏ qua những cái nhìn và người phụ nữ bị xúc động khi anh đi sheilding đôi mắt mệt mỏi của anh từ ánh sáng mặt trời. Ông dường như đã forgotton tất cả về sắc thái của mình, bất cứ nơi nào ông để lại cho họ. Không chú ý đến nơi mà ông đã đi bộ hoặc chính xác để những người đã từng được chạy về phía anh, một người nào đó tình cờ gặp anh ta. Trong phản xạ, anh nắm lấy người bằng cánh tay, anh nhíu mày không thích sự cố sáng nay. Bởi khó của người này, nó có thể là pickpocketer khác. Sau một vài phút, anh nhận ra điều gì đó, người này trông rất quen thuộc để chết người ... "... Cozarto?" Enma nhìn lên tên, "Huh? Bạn biết anh trai lớn của tôi?", Ông quằn quại một chút, unconfortable với được tổ chức bởi những cánh tay, người người này không? Ông không có vẻ rất đáng sợ, thực sự ông trông giống như một máy chủ hơn bất cứ điều gì, nhưng ông cũng trông trẻ, cùng độ tuổi như anh trai của mình. Anh nhận ra anh đang nhìn chằm chằm và mặt anh đỏ mặt lên một chút, anh kéo tay anh ra và xin lỗi, "Eh, tôi xin lỗi, tôi tên của Enma, Cozarto là anh trai của tôi.", Anh cúi đầu, trước khi đứng lại, nhìn lại lên ở nam tóc vàng, "H-làm thế nào để bạn biết anh ta, nếu tôi có thể yêu cầu?" Anh nhìn chằm chằm xuống ở nam giới trẻ hơn rõ là không Cozarto. Điều gì hấp dẫn anh ta là người indiviual này, hắn cũng không nhớ Cozarto có một người em trai. Mặc dù, họ đã không gặp nhau từ thời trung học và ông đã rất ngạc nhiên bởi cách dễ dàng, ông đã có thể nhớ anh. Ông đã không nghĩ về người đó trong những năm ... Khi các bạn trẻ có mái tóc màu đỏ nhỏ hơn nói, ông đã nêu lên trán con mắt của mình. Vì vậy, Cozarto có một người anh? Tại sao không ông biết rằng, bởi vẻ của đứa trẻ, ông là một đứa trẻ khi bản thân và Cozarto là trong Highschool. Khi cậu bé nhìn chằm chằm vào anh mãnh liệt, anh không thể ngăn được nụ cười từ trải dài trên đôi môi của mình. Dường như em trai thậm chí Cozarto của bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài của mình. Ông nới lỏng của mình trên cánh tay của nam giới trẻ hơn cho anh ta không gian để loại bỏ chính mình. Vì vậy, tên của ông là Enma ... thú vị. Anh mỉm cười, tự động đi vào nơi vừa ý host-chế độ của mình, thẳng người lên. "Tôi xin lỗi Enma," Anh nói mịn như lụa. "Tên tôi là Giotto Sawada và Cozarto là, bạn có thể nói, một colleage cũ của tôi." Anh nghiêng đầu sang một bên, một chút weirded ra, người đàn ông này dường như đi từ việc bán nghiêm trọng, dễ chịu trong một nhỏ lượng thời gian, đã được ông thực sự là một máy chủ? "Thật sao?", Đôi mắt quét khuôn mặt của người đàn ông, đột nhiên cảm thấy như ông đã nhìn thấy anh ta trước khi ... chờ đợi ... "Bạn có cơ hội nào liên quan đến Tsunayoshi Sawada?" Ông có tiêu đề đầu khi Enma nêu tên Tsu-kun. "Tsunayoshi Sawada?" Ông lặp đi lặp lại tên đầy đủ, nói rằng nó cảm thấy lạ khi ông đã không nói tên Tsu-kun như thế trong một thời gian. Gật đầu từ từ, ông nói. "Tất nhiên, em trai của tôi Tsu-kun. Cậu ... bởi bất kỳ người bạn nào không?" Ông đặt câu hỏi kỳ quặc. Enma gật đầu một chút, để cho một nụ cười mùa thu nhỏ trên khuôn mặt của mình, "Kinda." Giotto nhìn chằm chằm vào Enma, một chút không chắc chắn làm thế nào để lấy thông tin mới này. Ông đã không nói chuyện với Cozarto trong một vài năm và bây giờ anh ta phát hiện ra rằng bằng cách nào đó, em trai và em trai của Cozarto là "ôn hòa" bạn bè. Ông ậm ừ, đặt ngón tay lên cằm, cách khai thác nó trong suy nghĩ. "Vậy ...", anh bắt đầu lúng túng. "Làm thế nào là anh trai của bạn, Cozarto?" Anh mỉm cười, nhớ lại hồi sáng sớm khi ông đang chuẩn bị cho các trường học và Cozart bắt đầu rối lên trên một cái gì đó hay khác, "Anh không sao, vẫn như nhau." Giotto gật đầu. "Đó là tốt đẹp ..." Anh nhìn qua bầu trời màu cam. "Ah," Một ý nghĩ đến với anh ta. "Không phải là bạn phải có mặt ở nhà bây giờ?" Đó là thường vào thời điểm này mà em bé của mình sẽ được ở nhà chơi game thay vì làm bài tập về nhà. Enma kiểm tra đồng hồ của mình một cách nhanh chóng, đôi mắt vsibly mở rộng, "Vâng, tôi thực sự phải đi." Anh nhanh chóng chạy qua người con trai kia, vẫy tay ​​qua vai anh, "Thật tuyệt khi nói chuyện với bạn." Giotto mỉm cười vẫy tay ​​chào người khác nghèo đi. "Cùng với bạn, gặp lại anh sau." ông bỏ đi, đi du lịch đến h





















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: