To Mumuboshi, Seoyoon was immediately family. He tried to jump on her  dịch - To Mumuboshi, Seoyoon was immediately family. He tried to jump on her  Việt làm thế nào để nói

To Mumuboshi, Seoyoon was immediate

To Mumuboshi, Seoyoon was immediately family. He tried to jump on her but was suddenly hit by Lee Hyun as he yelled.
“Whoa, whoa! What are you trying to do? I only asked for one person to be hospitalized this week. Get down and go!”
“Warf, warf.”
Mumuboshi still wagged his tail, but obediently went into the doghouse.
”One chicken is worth 20,000 won in the market. Can you believe it! I can’t accept this.”
“…..”
Seoyoon moved closer to a wire mesh fence. Inside the fence, rabbits were hopping about. Seoyoon quickly wrote a note with her pencil. “Can I touch them? This is my first time being this close to a rabbit.”
“Sure, you can hold one. Just be careful because she just gave birth.” “A baby rabbit? WHERE IS IT?”
“It’s in here.”
Seoyoon watched the rabbits with child-like wonder. The rabbits were in very good health; Lee Hyun had fastidiously cleaned the cage so they would be free of disease. Rabbit grass, a finger lengths in height, was piled in various hidden corners of the cage. The baby rabbit Komuru had a very small body but its ears were already very long, they flopped as he hopped around.
“Uuwhaa.”
A squeal of delight flowed from Seoyoon’s mouth! It was whispered but clear. She looked around with sparkling eyes, longing visible in her eyes as she admired the little bunny.
“Go ahead.”
“…..”
Seoyoon tentatively reached out.
“It’s alright, it has already opened its eyes.”
That was not what Seoyoon was worried about though, as Lee Hyun pulled the baby rabbit out of the cage.
“Come on.”
In the palm of Seoyoon’s hand, the little rabbit weakly kicked its little back legs. Seoyoon stroked the rabbit with reverence. She was anxious about the little rabbit Komuru. She did not want to disturb it so she did not move very much. It left Seoyoon in an endless squatting position.
“This is not what I intended!”
Lee Hyun had become increasingly more alarmed as he realized his sister was still not home from school yet.
“… I’m home alone with this woman.”
A man and a woman… alone.
Lee Hyun would not stand for it.
He resolutely stated, “Let’s go see the chickens!”
Seoyoon still wanted to spend time and play with the little bunny. She had fallen in love with the cute figure, but a bowl full of carrots and her mother were waiting in the cage for her. With regret Seoyoon placed Komuru back in the cage and headed to the backyard where the chickens were.
Bwak, bwak!
Cock-a-doodle-doo!
Chickens were flying around the yard, perching on trees. Little chicks toddled around on the ground. Lee Hyun excused himself and leaned on a tree in the corner, his wariness on high alert.
Seoyoon, however, was already familiar with chickens after having taking care of Half-Sauce Half-Fried. She quickly seeded the ground with tteokgalbi. (the Korean short rib patties in case you forgot)
Cluck cluck cluck cluck cluck!
From the trees and the bushes chickens popped out and pecked away at the meat. The chicks, not to be outdone, tore at ribs with their little beaks.
Seoyoon stroked the chickens lovingly. Despite being a stranger the chickens immediately opened up to her; it was a result of her tteokgalbi.
“I will give my love to you, oh master that has fed me tteokgalbi.”
Seoyoon’s eyes filled with happiness as she touched the chickens. Lee Hyun on the other hand, was miserable.
“I also ate the tteokgalbi with the same thoughts…”.
She was manipulating the chickens using the same methods, and right in front of him at that! How underhanded and conniving she was.
Or so Lee Hyun thought, but you could not look at Seoyoon taking care of the chickens without feeling your mood lighten. It was a definite novelty to see her with such a happy look in her eyes. Lee Hyun looked at her, considering her again.
“Feeding the chickens fried food… Seoyoon is not as bad a person as I thought. I’ll admit it. But even so, we can’t get any closer. Doesn’t matter if she’s bad or good.”
He realized they lived in different worlds. Out of habit, Lee Hyun calculated the rough cost of one of her pieces of clothing.
“If it’s brand fabric that appears on television, the price is close to 10 million won. If It’s designer then add another 150,000 won!”
There was too big a difference in their family values. Seoyoon would need to go out with a much more respectable person. A much more valuable person.
A man with enough “qualifications” would appear.
Other women were like that too, looking for money in a man above all else. He knew women were fickle beings.
Lee Hyun made a big decision.
“Pick out one that you like, in fact… pick two.”
Seoyoon looked around with happy eyes. Eyes that asked, “Really?!”
Lee Hyun looked away.
“What’s the matter … two or three chickens is not much.”
For some reason Lee Hyun was showing a generous disposition. He justified it to himself that the value of one chicken was really not enough to pay for all the lunches.
Seoyoon picked out three of them.
Each time she picked one out Lee Hyun face grew paler.
“That guy was going to be used for boiling, that one has big chubby breasts, and that guy has the best fertility rate!”
Fertility was an excellent attribute.
Later, when your sister married, what would you want to bring your brother-in-law? Fertility! Until you savor the chicken you want it to multiply as much as possible.
The moment she picked out the fertility queen, Lee Hyun felt a pain in his chest. Though sad, he said, “I’ll package them.”
They were tied together by their legs and necks. Seoyoon grasped the string, even though she looked a bit odd carrying all those chickens.
She wrote out a message. “Thank you, thank you very much.”
“Well one thank you really is more than necessary…”
Lee Hyun quickly changed his words.
“Then you can also take one of the chicks.” “Really?!”
“…..”
Seoyoon was taking any and everything she could get. Due to the MT and the various festivals, they had gotten closer. It was an amazing development in terms of her progress. Through the lunch boxes they were able to communicate with messages. It had been just one word, but it was clearly said in Royal Road and her voice was lovely.
Sent out by Lee Hyun, several dogs like Mumuboshi but much smaller approached her feet.
Lee Hyun said in a trembling voice, “Ho, how do you like this one? Do you want this one?”
A shocking change in Lee Hyun!
It must have been a special day of the year… of the millenium. “Can I really keep him?”
“This dog is a scaredy cat, but if he likes you, you can keep him.”
Upon hearing those words tears of excitement and surprise filled her eyes and flowed down like rain. Lee Hyun lowered his tone and spoke.
“This guy eats a lot. He’s a troublesome fellow that likes to play in the rain, then jump on me with muddy paws. At night he likes to hunt the rats and weasels. He naps for about two hours then asks to be played with. Sometimes he likes to eat carrots and radishes.”
A description of a loved animal!
Even while in severe pain, Lee Hyun did not back out of the decision. It was a bribe!
“The S class quest that I’m doing will definitely need her strength. With her, this quest won’t be impossible.”
Sculpting skills could only go so far after all. For this quest’s success to be guaranteed, he needed pure brute strength. The first part of the quest was won by the Alliance of the Deliverers and the Power of the Deliverer but it would be impossible to use that method for the next part. He wouldn’t be so lucky next time.
“Stage two and three are going to be increasingly difficult.”
Desperate times calls for desperate measures. Time to prepare for the future.
“If you could help…”
If Seoyoon participated in the quest he had a chance.
“Thank you very much.”
A luxury foreign car was parked in front of Lee Hyun’s house. Seoyoon’s bodyguards had come to pick her up. Bodyguards dressed in black suits opened the car door for her.
Little mumboshi and the chickens were loaded in the back seat. A billion-won luxury vehicle full of chickens and a dog! Lee Hyun saw her off while pretending to smile.
“Please come again sometime.”
In the car Seoyoon hesitated a moment then wrote down a note. “Is it really alright for me to come again?”
“…..”
Lee Hyun was at a loss for words. How does one reply to that? Cutely say come again? No way.
Lee Hyun nodded
“Feel free to come again any time.” “Thank you. See you later.”
Seoyoon slid into the passenger seat and left with her bodyguards.
As the car drove off, several mixed feelings welled up inside him, similar to when he dropped out of high school and when he met Unicorn’s Chief of Public Relations.
“Things are going to get worse.”
“I obtained a valuable lesson. No encounters with women… ever.”
If you meet a woman, in one way or another, it costs money. There was no opportunity to avoid spending money when dating. From the rice and dinners, to cups of coffee, to the trip to the amusement park; money bled into everything.
“Women really are the enemy when it comes to earning money.”
Lee Hyun was feeling his bad mood spring up again.
***
Seoyoon’s hospital room was like a farm. Little Mumboshi and the chickens lazed around the spacious room. Small yellow chicks peeped around the attending ward.
“……”
Seoyoon sat in a chair, reading a book.
Food that Dogs Like…
The Traits of Dogs…
Why Dogs Bark…
It was a guide for taking care of dogs she had gotten from the store. Seoyoon’s hospital room was outfitted with all the things needed in order to take care of her pets. The chickens and Little Mumuboshi were in heaven.
“Arf!”
Little Mumuboshi was barking while looking out the window. He was used to living in a house with a garden and fresh air and not in a closed off hospital room.
Seoyoon was ready to go out with Little Mumuboshi.
“One of the traits of dogs is to always want to be walked.”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Để Mumuboshi, Seoyoon là ngay lập tức gia đình. Ông đã cố gắng để nhảy ngày của cô nhưng đột nhiên bị đánh trúng bởi Lee Hyun như ông hét."Whoa, whoa! Những gì bạn đang cố gắng để làm? Tôi chỉ yêu cầu cho một người để được nhập viện tuần này. Xuống và đi!""Warf, warf."Mumuboshi vẫn còn wagged đuôi của mình, nhưng obediently đi vào doghouse."Một gà là trị giá 20.000 won trên thị trường. Bạn có thể tin tưởng rằng nó! Tôi không thể chấp nhận điều này."“…..”Seoyoon di chuyển địa điểm gần nhất vào một hàng rào lưới dây. Bên trong hàng rào, thỏ đã nhảy về. Seoyoon nhanh chóng đã viết một lưu ý với bút chì của cô. "Có thể tôi liên lạc với chúng? Đây là lần đầu tiên tôi là điều này gần gũi với một con thỏ.""Chắc chắn, bạn có thể giữ một. Chỉ cần cẩn thận bởi vì cô chỉ đã sinh." "Một con thỏ? Ở ĐÂU?""Nó là ở đây."Seoyoon theo dõi thỏ với trẻ em giống như tự hỏi. Thỏ sức khỏe rất tốt; Lee Hyun fastidiously làm sạch lồng vì vậy họ sẽ được miễn phí của bệnh. Thỏ cỏ, một ngón tay dài chiều cao, được xếp chồng trong các góc ẩn của lồng. Con thỏ Komuru đã có một cơ thể rất nhỏ nhưng đôi tai của nó đã được rất dài, họ flopped như ông hopped xung quanh thành phố."Uuwhaa."Squeal thỏa thích chảy từ của Seoyoon miệng! Nó được thì thầm nhưng rõ ràng. Cô nhìn xung quanh với đôi mắt lấp lánh, Khao được nhìn thấy trong đôi mắt của cô như cô ấy ngưỡng mộ bunny ít."Đi trước."“…..”Seoyoon dự kiến đạt ra."It's alright, nó đã mở đôi mắt của mình."Đó là không phải là những gì Seoyoon là lo lắng về mặc dù, như Lee Hyun kéo con thỏ ra khỏi lồng."Come on."Trong lòng bàn tay của Seoyoon, thỏ ít yếu khởi động của nó ít trở lại chân. Seoyoon vuốt ve thỏ với tôn kính. Cô đã lo lắng về thỏ ít Komuru. Cô không muốn làm phiền nó vì vậy cô không di chuyển rất nhiều. Nó rời Seoyoon ở một vị trí squatting vô tận."Điều này là không phải là những gì tôi dự định!"Lee Hyun đã trở thành ngày càng nhiều lo khi ông nhận ra rằng em gái của ông là vẫn còn không về nhà từ trường học được.“… Tôi là nhà một mình với người phụ nữ này. "Một người đàn ông và một phụ nữ... một mình.Lee Hyun sẽ không đứng cho nó.Ông kiên quyết nói, "Hãy đi xem gà!"Seoyoon vẫn còn muốn dành nhiều thời gian và chơi với những chú thỏ ít. Cô đã rơi vào tình yêu với nhân vật dễ thương, nhưng một bát đầy đủ của cà rốt và mẹ của cô đã chờ đợi trong lồng cho cô ấy. Với rất tiếc Seoyoon đặt Komuru trở lại trong lồng và đứng đầu đến sân sau những con gà ở đâu.Bwak, bwak!Cock-a-doodle-doo!Gà đã bay xung quanh sân, đậu trên cây. Ít gà toddled xung quanh trên mặt đất. Lee Hyun mieãn mình và cúi trên một cây ở góc, ông wariness vào cảnh báo cao.Seoyoon, Tuy nhiên, đã quen thuộc với gà sau khi có chăm sóc của nước sốt một nửa nửa-chiên. Cô nhanh chóng hạt giống số mặt đất với tteokgalbi. (ngắn Triều tiên sườn patties trong trường hợp bạn quên)Cluck cluck cluck cluck cluck!Từ các loại cây và bụi cây gà popped ra và mổ đi lúc thịt. Gà con, không để được outdone, xé tại xương sườn với của beaks ít.Seoyoon vuốt ve những con gà yêu thương. Mặc dù là một người lạ gà ngay lập tức mở ra cho cô ấy; nó là kết quả của tteokgalbi của cô."Tôi sẽ cung cấp cho tình yêu của tôi cho bạn, oh Thạc sĩ có cho ăn cho tôi tteokgalbi."Seoyoon của mắt đầy hạnh phúc khi cô xúc động gà. Lee Hyun mặt khác, là đau khổ."Tôi cũng ăn tteokgalbi với những suy nghĩ cùng một...".Cô đã thao tác với gà bằng cách sử dụng phương pháp tương tự, và phải ở phía trước của anh ta kìa! Cách underhanded và conniving cô.Hoặc vì vậy Lee Hyun nghĩ, nhưng bạn có thể không nhìn Seoyoon chăm sóc gà mà không cảm thấy làm sáng tâm trạng của bạn. Nó là một tính mới nhất định để xem cô ấy với một cái nhìn hạnh phúc trong đôi mắt của cô. Lee Hyun nhìn vào cô ấy, xem xét nó một lần nữa."Cho ăn những con gà chiên thực phẩm... Seoyoon không phải là xấu như một người như tôi nghĩ. Tôi sẽ thừa nhận nó. Nhưng mặc dù vậy, chúng tôi không thể nhận được bất kỳ địa điểm gần nhất. Không quan trọng nếu nó là xấu hay tốt."Ông nhận ra họ sống trong thế giới khác nhau. Ra khỏi thói quen, Lee Hyun tính toán chi phí thô của một trong những mảnh quần áo của cô."Nếu nó là thương hiệu vải xuất hiện trên truyền hình, giá là gần 10 triệu won. Nếu nó là nhà thiết kế sau đó thêm một 150.000 won!"Đã có quá lớn một sự khác biệt trong giá trị gia đình của họ. Seoyoon sẽ cần phải đi ra ngoài với một người nhiều hơn nữa đáng kính. Một người có giá trị nhiều hơn nữa.Một người đàn ông có đủ trình độ"" sẽ xuất hiện.Phụ nữ khác đã như thế quá, tìm kiếm tiền trong một người đàn ông trên hết. Ông biết phụ nữ là người hay thay đổi.Lee Hyun thực hiện một quyết định lớn."Chọn một mà bạn thích, trong thực tế... chọn hai."Seoyoon nhìn xung quanh với đôi mắt hạnh phúc. Mắt mà yêu cầu, "Thực sự?!"Lee Hyun nhìn đi."Những gì là vấn đề... hai hoặc ba gà là không nhiều."Đối với một số lý do Lee Hyun Hiển thị một bố trí rộng rãi. Ông chứng minh nó để tự mình mà giá trị của một gà là thực sự không đủ để trả tiền cho tất cả các trưa.Seoyoon chọn ra ba trong số đó.Mỗi lần cô chọn một trên khuôn mặt Lee Hyun lớn nhạt màu."Gã sẽ được sử dụng cho sôi, cái này có vú lớn chubby, và gã có tỷ lệ khả năng sinh sản tốt nhất!"Khả năng sinh sản là một thuộc tính tuyệt vời.Sau đó, khi chị em của mình đã lập gia đình, những gì bạn muốn mang lại cho anh rể của bạn? Khả năng sinh sản! Cho đến khi bạn thưởng thức gà bạn muốn nó để nhân càng nhiều càng tốt.Này cô đã chọn ra khả năng sinh sản nữ hoàng, Lee Hyun cảm thấy một nỗi đau trong ngực của mình. Mặc dù buồn, ông nói, "tôi sẽ gói chúng."Họ đã được gắn với nhau bằng chân và cổ của họ. Seoyoon nắm chuỗi, mặc dù cô ấy nhìn một chút lẻ mang tất cả những con gà.Cô đã viết ra một thông điệp. "Cảm ơn bạn, cảm ơn bạn rất nhiều.""Cũng một cảm ơn bạn thực sự là nhiều hơn cần thiết..."Lee Hyun nhanh chóng thay đổi từ ngữ của mình."Sau đó bạn cũng có thể mất một trong các gà con." "Thực sự?!"“…..”Seoyoon đã lấy bất kỳ và tất cả những gì cô có thể nhận được. Do các MT và các lễ hội khác nhau, họ đã nhận được gần gũi hơn. Nó là một sự phát triển tuyệt vời trong điều kiện của nó. Thông qua các hộp bữa trưa, họ đã có thể giao tiếp với những thông điệp. Nó đã là chỉ là một từ, nhưng nó đã rõ ràng nói trong Royal Road và giọng nói của cô đã được yêu.Gửi ra bởi Lee Hyun, một số chó giống như Mumuboshi nhưng nhỏ tiếp cận đôi chân của mình.Lee Hyun nói trong một giọng nói rung, "Ho, làm thế này? Bạn có muốn điều này?"Một sự thay đổi gây sốc ở Lee Hyun!Nó phải có là một ngày đặc biệt của năm... của Thiên niên kỷ. "Tôi có thể thực sự giữ anh ta?""Con chó này là một con mèo scaredy, nhưng nếu ông thích bạn, bạn có thể giữ anh ta."Khi nghe những từ nước mắt của sự phấn khích và bất ngờ đầy đôi mắt của mình và chảy xuống như trời mưa. Lee Hyun giảm giai điệu và phát biểu của mình."Gã này ăn rất nhiều. Ông là uỷ viên rắc rối với đó thích để chơi trong mưa, sau đó nhảy vào tôi với bàn chân bùn. Vào ban đêm ông thích săn chuột và chồn. Ông naps cho khoảng hai giờ sau đó yêu cầu để được chơi với. Đôi khi ông thích ăn cà rốt và củ cải."Một mô tả của một con vật thân yêu!Ngay cả trong khi trong đau nặng, Lee Hyun đã không trở lại ra khỏi các quyết định. Đó là một hối lộ!"Nhiệm vụ lớp S mà tôi đang làm chắc chắn cần sức mạnh của cô. Với cô ấy, nhiệm vụ này sẽ không được không thể."Điêu khắc kỹ năng có thể chỉ đi cho đến nay sau khi tất cả. Cho sự thành công này quest để được đảm bảo, ông cần sức mạnh brute tinh khiết. Phần đầu tiên của nhiệm vụ được chiến thắng bởi liên minh của các Deliverers và sức mạnh của Deliverer nhưng nó sẽ không thể sử dụng phương pháp đó cho phần tiếp theo. Ông sẽ không may mắn như vậy thời gian tới."Giai đoạn hai và ba sẽ ngày càng khó khăn."Tuyệt vọng lần gọi cho các biện pháp tuyệt vọng. Thời gian để chuẩn bị cho tương lai."Nếu bạn có thể giúp..."Nếu Seoyoon tham gia trong việc tìm kiếm ông đã có một cơ hội."Cảm ơn bạn rất nhiều."Một chiếc xe nước ngoài sang trọng chưa sử dụng ở phía trước của Lee Hyun house. Vệ sĩ của Seoyoon đã đến để chọn cô. Vệ sĩ mặc quần áo trong bộ quần áo màu đen mở cửa xe cho cô ấy.Ít mumboshi và các con gà đã được nạp ở ghế sau. Một chiếc xe sang trọng tỷ won đầy đủ của con gà và một con chó! Lee Hyun thấy cô ấy trong khi giả vờ để nụ cười."Hãy đến một lần nữa sometime."Trong xe Seoyoon ngập ngừng một chút thời gian sau đó đã viết xuống một lưu ý. "Là nó thực sự được rồi cho tôi đi một lần nữa?"“…..”Lee Hyun là ở một mất mát cho các từ. Làm thế nào để trả lời một mà? Cutely nói đến một lần nữa? Không có cách nào.Lee Hyun gật đầu"Cảm thấy tự do để đến một lần nữa bất kỳ thời gian." "Cảm ơn bạn. Gặp lại anh sau."Seoyoon trượt vào ghế hành khách và trái với vệ sĩ của cô.Như xe lái xe đi, một số hỗn hợp cảm xúc welled bên trong anh ta, tương tự như khi ông bỏ ra khỏi trường trung học và khi ông gặp Unicorn của trưởng của quan hệ công chúng."Những điều sẽ nhận được tồi tệ hơn.""Tôi có được một bài học có giá trị. Không có cuộc gặp gỡ với phụ nữ... bao giờ. "Nếu bạn gặp một người phụ nữ, trong cách này hay cách khác, nó chi phí tiền bạc. Có là không có cơ hội để tránh chi tiêu tiền khi hẹn hò. Từ gạo và bữa ăn tối, để tách cà phê, cho chuyến đi đến công viên; tiền chảy máu vào tất cả mọi thứ."Phụ nữ thực sự là kẻ thù khi nói đến kiếm tiền."Lee Hyun đã cảm thấy tâm trạng xấu của ông mùa xuân lên một lần nữa.***Phòng tại bệnh viện của Seoyoon là giống như một trang trại. Ít Mumboshi và gà lazed xung quanh phòng rộng rãi. Nhỏ màu vàng gà peeped xung quanh thành phố phường tham dự.“……”Seoyoon ngồi trên ghế, đọc một cuốn sách.Thực phẩm chó thích...Đặc điểm của con chó...Tại sao chó sủa...Đó là một hướng dẫn cho chăm sóc chó cô đã nhận được từ các cửa hàng. Seoyoon của bệnh viện phòng được trang bị với tất cả những điều cần thiết để chăm sóc vật nuôi của mình. Gà và ít Mumuboshi sống ở trên trời."Arf!"Ít Mumuboshi sủa trong khi nhìn ra cửa sổ. Ông đã sử dụng để sống trong một ngôi nhà với một không khí vườn và tươi và không theo một đóng tắt phòng bệnh viện.Seoyoon đã sẵn sàng để đi ra ngoài với ít Mumuboshi."Một trong những đặc điểm của con chó là luôn luôn muốn được đi."
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Để Mumuboshi, Seoyoon đã ngay lập tức gia đình. Ông đã cố gắng để nhảy vào cô, nhưng đã bất ngờ tấn công bởi Lee Hyun khi anh hét lên.
"Whoa, whoa! Bạn đang cố gắng để làm gì? Tôi chỉ hỏi cho một người phải nhập viện trong tuần này. Cúi xuống và đi! "
"WARF, WARF."
Mumuboshi vẫn vẫy đuôi, nhưng ngoan ngoãn đi vào chuồng chó.
"Một con gà là trị giá 20.000 won trong thị trường. Bạn có thể tin được! Tôi không thể chấp nhận điều này. "
"... .."
Seoyoon tiến gần hơn đến một hàng rào lưới thép. Bên trong hàng rào, thỏ đã nhảy về. Seoyoon nhanh chóng viết một ghi chú bằng bút chì của mình. "Tôi có thể chạm vào chúng? Đây là lần đầu tiên tôi được gần gũi này để một con thỏ. ​​"
"Chắc chắn, bạn có thể giữ một. Chỉ cần cẩn thận vì cô mới sinh. "" Một con thỏ bé? Nó đâu? "
"Đó là ở đây."
Seoyoon xem thỏ với trẻ con thắc mắc. Các thỏ có sức khỏe rất tốt; Lee Hyun đã fastidiously làm sạch lồng vì vậy họ sẽ thoát khỏi bệnh tật. Rabbit cỏ, một độ dài ngón tay về chiều cao, đã được chất đống trong góc khuất khác nhau của lồng. Các thỏ con Komuru đã có một cơ thể rất nhỏ nhưng đôi tai của nó là đã rất lâu, họ đã thất bại khi anh nhảy xung quanh.
"Uuwhaa."
Một tiếng kêu vui sướng chảy ra từ miệng của Seoyoon! Đó là thì thầm nhưng rõ ràng. Cô nhìn xung quanh với đôi mắt lấp lánh, khao khát được nhìn thấy trong mắt cô khi cô rất ngưỡng mộ các chú thỏ nhỏ.
"Đi trước."
"... .."
Seoyoon dự kiến đưa tay ra.
"Không sao, nó đã mở mắt của mình."
Đó không phải là những gì Seoyoon đã lo lắng về mặc dù, như Lee Hyun kéo con thỏ bé ra khỏi lồng.
"Đi nào."
Trong lòng bàn tay của Seoyoon, con thỏ nhỏ yếu ớt đá chân lại nhỏ của nó. Seoyoon vuốt ve con thỏ với sự tôn kính. Cô đã lo lắng về con thỏ nhỏ Komuru. Cô không muốn làm phiền nó vì vậy cô đã không di chuyển rất nhiều. Nó để lại Seoyoon ở một vị trí ngồi xổm vô tận.
"Đây không phải là những gì tôi dự định!"
Lee Hyun đã trở nên ngày càng báo động hơn khi anh nhận ra em gái của anh vẫn không về nhà từ trường nào.
"... Tôi ở nhà một mình với người phụ nữ này."
Một người đàn ông và một người phụ nữ ... một mình.
Lee Hyun sẽ không đứng cho nó.
Ông kiên quyết nói, "Chúng ta hãy đi xem những con gà!"
Seoyoon vẫn muốn dành thời gian chơi với con thỏ nhỏ. Cô đã rơi vào tình yêu với những con số dễ thương, nhưng một bát đầy cà rốt và mẹ cô đã chờ đợi trong lồng cho cô. Với hối tiếc Seoyoon đặt Komuru trở lại trong lồng và đi ra vườn sau, nơi những con gà được.
Bwak, bwak!
Cock-a-doodle-doo!
Gà con được bay vòng quanh sân, ngan trên cây. Ít gà con toddled xung quanh trên mặt đất. Lee Hyun bào chữa cho mình và ngả người trên một cây trong góc, sự cảnh giác của mình trên báo động cao.
Seoyoon, tuy nhiên, đã quen thuộc với gà sau khi chăm sóc của Half-Sauce Half-Fried. Cô nhanh chóng gieo xuống đất với tteokgalbi. (Những miếng chả xương sườn ngắn Hàn Quốc trong trường hợp bạn quên)
tực túc túc túc túc túc túc túc túc túc!
Từ cây và các bụi cây gà bật ra và mổ đi vào thịt. Gà con, không chịu thua kém, xé ở xương sườn với cái mỏ nhỏ bé của họ.
Seoyoon vuốt ve âu yếm con gà. Mặc dù là một người lạ gà ngay lập tức mở ra với cô ấy; nó là kết quả của tteokgalbi cô.
"Tôi sẽ cung cấp cho tình yêu của tôi với bạn, oh chủ mà đã ăn tôi tteokgalbi."
Đôi mắt của Seoyoon tràn đầy hạnh phúc khi cô chạm vào những con gà. Lee Hyun Mặt khác, rất khổ sở.
"Tôi cũng đã ăn tteokgalbi với những suy nghĩ như vậy ...".
Cô đang điều khiển chiếc gà bằng cách sử dụng cùng một phương pháp, và ngay trước mặt của anh lúc đó! Làm thế nào lừa lọc và đồng loã cô.
Hoặc vì vậy Lee Hyun nghĩ, nhưng bạn không thể nhìn Seoyoon chăm sóc những con gà mà không cảm thấy tâm trạng của bạn sáng. Đó là một sự mới lạ nhất định để nhìn thấy cô ấy như vậy với một cái nhìn hạnh phúc trong mắt cô ấy. Lee Hyun nhìn cô, xem xét cô một lần nữa.
"Nuôi gà chiên thực phẩm ... Seoyoon không phải là xấu một người như tôi nghĩ. Tôi sẽ thừa nhận điều đó. Nhưng ngay cả như vậy, chúng ta không thể nhận được bất kỳ gần gũi hơn. Không vấn đề gì nếu cô ấy là xấu hay tốt. "
Ông nhận ra họ đang sống trong thế giới khác nhau. Theo thói quen, Lee Hyun tính toán chi phí thô của một trong những mảnh quần áo của cô.
"Nếu đó là vải thương hiệu xuất hiện trên truyền hình, giá gần 10 triệu won. If It của nhà thiết kế sau đó thêm một ₩ 150,000! "
Có quá lớn, một sự khác biệt trong giá trị gia đình của họ. Seoyoon sẽ cần phải đi ra ngoài với một người đáng kính nhiều hơn nữa. Một người giá trị hơn nhiều.
Một người đàn ông với đủ "trình độ" sẽ xuất hiện.
Những phụ nữ khác đã là như thế quá, kiếm tiền ở một người đàn ông trên hết. Ông biết phụ nữ là con hay thay đổi.
Lee Hyun đã thực hiện một quyết định lớn.
"Chọn ra một mà bạn thích, trong thực tế ... chọn hai."
Seoyoon nhìn quanh với đôi mắt hạnh phúc. Eyes mà hỏi, "Thực sự ?!"
Lee Hyun nhìn đi.
"Chuyện ... hai hoặc ba con gà là gì được không nhiều."
Đối với một số lý do Lee Hyun đã cho thấy một khuynh hào phóng. Ông biện minh cho mình rằng giá trị của một con gà là thực sự không đủ để thanh toán cho tất cả các bữa ăn trưa.
Seoyoon chọn ra ba người.
Mỗi lần cô ấy chọn một trong ra ngoài Lee Hyun khuôn mặt nhợt nhạt xám.
"Anh chàng đó sẽ được sử dụng cho sôi, một trong đó có bộ ngực lớn mũm mĩm, và tên đó có tỷ suất sinh tốt nhất! "
Khả năng sinh sản là một thuộc tính tuyệt vời.
Sau đó, khi chị lấy chồng, những gì bạn muốn mang lại cho anh em rể của bạn? Khả năng sinh sản! Cho đến khi bạn thưởng thức gà bạn muốn nó để nhân càng nhiều càng tốt.
Lúc cô chọn ra nữ hoàng sinh, Lee Hyun cảm thấy đau nhói trong lồng ngực. Mặc dù buồn, anh nói, "Tôi sẽ gói chúng."
Họ bị ràng buộc với nhau bằng chân và cổ. Seoyoon nắm chuỗi, mặc dù cô có vẻ hơi kỳ lạ mang theo tất cả những con gà.
Cô đã viết ra một thông điệp. "Cảm ơn bạn, cảm ơn bạn rất nhiều."
"Vâng một cảm ơn bạn thực sự là quá mức cần thiết ..."
Lee Hyun nhanh chóng thay đổi lời nói của mình.
"Sau đó, bạn cũng có thể lấy một trong những con gà con." "Thật không ?!"
"... .. "
Seoyoon được dùng bất kỳ và tất cả mọi thứ cô có thể có được. Do MT và các lễ hội khác nhau, họ đã nhận được gần gũi hơn. Đó là một sự phát triển đáng kinh ngạc về sự tiến bộ của mình. Thông qua các hộp ăn trưa, họ có thể giao tiếp với những thông điệp. Nó đã được chỉ là một từ, nhưng nó đã được nói rõ trong Royal Road và giọng nói của cô rất đáng yêu.
Sent ra bởi Lee Hyun, vài con chó như Mumuboshi nhưng nhỏ hơn nhiều tiếp cận chân của cô.
Lee Hyun nói bằng một giọng run run, "Ho, làm thế nào làm bạn như thế này? Bạn có muốn cái này? "
Một sự thay đổi gây sốc Lee Hyun!
Nó phải là một ngày đặc biệt trong năm ... của thiên niên kỷ. "Tôi có thể thực sự giữ cho anh ta?"
"Con chó này là một con mèo scaredy, nhưng nếu anh ấy thích bạn, bạn có thể giữ anh ta."
Sau khi nghe những lời đó nước mắt của sự phấn khích và bất ngờ đầy mắt và chảy xuống như mưa. Lee Hyun hạ giọng và nói.
"Anh chàng này ăn rất nhiều. Anh ấy là một đồng nghiệp phiền hà mà thích chơi trong mưa, sau đó nhảy vào tôi với bàn chân bùn. Vào ban đêm ông thích săn những con chuột và chồn. Ông ngủ trưa trong khoảng hai giờ sau đó yêu cầu để được chơi với. Đôi khi anh thích ăn cà rốt và củ cải. "
Một mô tả của một con vật thân yêu!
Ngay cả khi trong cơn đau dữ dội, Lee Hyun đã không trở lại trong quyết định. Đó là một hối lộ!
"Các quest S lớp mà tôi đang làm chắc chắn sẽ cần sức mạnh của mình. Với cô ấy, nhiệm vụ này sẽ không là không thể. "
kỹ năng Sculpting chỉ có thể đi xa sau khi tất cả. Đối với thành công của nhiệm vụ này được bảo lãnh, ông cần sức mạnh vũ phu tinh khiết. Phần đầu tiên của nhiệm vụ đã giành chiến thắng của Liên minh của người giao, sức mạnh của các Giải cứu nhưng nó sẽ không thể sử dụng phương pháp đó cho các phần tiếp theo. Ông sẽ không được may mắn như vậy thời gian tiếp theo.
"Giai đoạn hai và ba sẽ ngày càng khó khăn."
Desperate lần kêu gọi các biện pháp tuyệt vọng. Thời gian để chuẩn bị cho tương lai.
"Nếu bạn có thể giúp ..."
Nếu Seoyoon tham gia trong các anh đã có một cơ hội.
"Cám ơn rất nhiều."
Một chiếc xe nước ngoài sang trọng đang đậu ở phía trước của ngôi nhà của Lee Hyun. Vệ sĩ của Seoyoon đã đến đón cô ấy. Vệ sĩ mặc đồ đen mở cửa xe cho cô.
Ít mumboshi và gà được nạp ở ghế sau. Một chiếc xe sang trọng tỷ won đầy gà và một con chó! Lee Hyun nhìn thấy cô ấy tắt trong khi giả vờ mỉm cười.
"Hãy đến đây một lần nữa đôi khi."
Trong xe Seoyoon do dự một lúc sau đó viết ra một lưu ý. "Là nó thực sự ổn cho tôi để trở lại?"
"... .."
Lee Hyun đang ở một mất mát cho các từ. Làm thế nào để trả lời một đến vậy? Dễ thương nói đến một lần nữa? Không có cách nào.
Lee Hyun gật đầu
"Cảm thấy tự do để trở lại bất cứ lúc nào." "Cảm ơn bạn. Hẹn gặp lại sau. "
Seoyoon trượt vào ghế hành khách và trái với vệ sĩ của cô.
Khi chiếc xe lái đi, nhiều cảm xúc lẫn lộn dâng lên bên trong anh ta, tương tự như khi ông ta đã bỏ học cao và khi ông gặp Tổng Giám Unicorn của quan hệ công chúng.
"Mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ."
"Tôi có được một bài học quý giá. Không có cuộc gặp gỡ với phụ nữ ... bao giờ. "
Nếu bạn gặp một người phụ nữ, trong cách này hay cách khác, chi phí tiền bạc. Không có cơ hội để tránh chi tiêu tiền bạc khi hẹn hò. Từ gạo và bữa ăn tối, để tách cà phê, vào chuyến đi đến công viên vui chơi giải trí; tiền chảy máu vào tất cả mọi thứ.
"Phụ nữ thực sự là kẻ thù khi nói đến việc kiếm tiền."
Lee Hyun đã cảm thấy tâm trạng mùa xuân xấu của mình lên một lần nữa.
***
phòng bệnh Seoyoon là giống như một trang trại. Ít Mumboshi và gà lazed quanh căn phòng rộng rãi. Gà con màu vàng nhỏ lén nhìn xung quanh phường tham dự.
"......"
Seoyoon ngồi trên ghế, đọc một cuốn sách.
Thực phẩm Chó Giống như ...
Các đặc điểm của chó ...
Tại sao Chó Bark ...
Đó là một hướng dẫn cho việc chăm sóc chó, cô đã nhận được từ cửa hàng. Phòng bệnh Seoyoon đã được trang bị với tất cả những thứ cần thiết để chăm sóc vật nuôi của mình. Những con gà và Little Mumuboshi là ở trên trời.
"Arf!"
Ít Mumuboshi ngáng đường trong khi nhìn ra ngoài cửa sổ. Ông đã sử dụng để sống trong một ngôi nhà có sân vườn và không khí trong lành và không ở trong một căn phòng bệnh viện đóng cửa.
Seoyoon đã sẵn sàng để đi ra ngoài với Little Mumuboshi.
"Một trong những đặc điểm của chó là phải luôn luôn muốn được đi."
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: