He’d almost forgotten about applying to the surrogacy institute when h dịch - He’d almost forgotten about applying to the surrogacy institute when h Việt làm thế nào để nói

He’d almost forgotten about applyin

He’d almost forgotten about applying to the surrogacy institute when he finally got a call.

0~0VF0~0

“Right this way, Takaba-san.”

Akihito walked into the pristinely white office of the agent dealing with his case. A woman who introduced herself as Ruka Mikayo-san.

“You seem nervous, Takaba-san, which is completely normal considering this is your first time,” she started after she sat, indicating for him to sit also.

Akihito swallowed nervously before nodding. “I am.”

She smiled brightly at him as she opened a folder on her desk. From where he sat, Akihito couldn't make out the information before her.

“Dont worry, I’ll explain it all to you and you can decide whether you want to go through with it or not. There’s no pressure for you personally since other candidates are available if you change your mind.”

Akihito swallowed thickly. He wasn’t expecting to be feeling this nervous when the time finally came for him to be possibly delivering another couple’s child. “I’m good. Just a little bit of nerves...”

The woman smiled sympathetically. “Do you want me to continue?”

“Yes.”

She cleared her throat before adopting an air of professionalism. She skipped a few pages in the file, took a second to look at it and then returned her gaze to Akihito. “Your pre-screening revealed you’re healthy and free of illnesses to carry a safe pregnancy to term. The couple in question wasn’t picky about who they wanted to carry their child, which would likely affect the features of the baby. Their one stipulation was that the bearer be in your age group and would be mentally able to let the child they bear go.”

Akihito looked at the woman in confusion at that. He hadn’t really thought about it, but he assumed it would be a given. They would be choosing to bear children for other people after all.

At the look on his face she continued. “I know most people expect to be giving up their child once it’s born, but you would be surprised how many people end up changing their minds at the last moment, which creates a long list of legal troubles we would do our best to stay out of. Because of that, we’ve used lawyers to draft a contract that would bar a bearer from their child once they initially decide to go through with this...”

Akihito took a sheaf of legal paper from the woman when she handed it to him, skimming the surface. There wasn’t a lot of legality he didn’t understand, it just stated terms and conditions that both parties needed to agree to.

“So I implore you, Takaba-san, please do not go through with this if you think you won’t be able to give up your child in the end. You did a short psyche evaluation at your pre-screening and you seem to have the right mindset, but everybody does in the beginning; it’s the end, when they have that little bundle of joy in their arms that’s hard,” she finished.

Akihito didn’t know what to say. He felt speechless.

“But you dont have to decide right now. You have another week to think this over and if you do decide you want to continue, I’ll set up a meeting with the interested couple. When you’ve made your decision you can call me at the Institute’s landline, extension 21. Sign the paper indicating your decision so I can get it when we next meet,” she finished. “Any questions?”

Akihito shook his head, a whirlwind of new thoughts now circling in his head. He folded the legal paper neatly and held on to it. “No, and thanks.”

The woman beamed before she handed him a small booklet that outlined what would be expected of him once he agreed to the terms and conditions of the surrogacy. He took the information, they shook hands and then he left.

0~0VF0~0

Akihito had all week to think about what he wanted and what he expected out of his future situation. He went through the booklet thrice, but kept going over the legal paper dozens of times. Basically, he had no right to the child he would eventually conceive from conception. But the couple wanted -needed- this, his, baby because they couldn’t have one on their own. He didn’t want to imagine how devastated they would be if their dreams were practically in their hands, only to be taken away. He wouldn’t do that, he didn’t think he could but he had nothing to compare his feelings to. It’s not like he’d ever had to give up a child before.

Tendrils of doubt and questions plagued Akihito for the first few days, but on the fourth day he sat himself down in his apartment with a big cup of coffee and seriously considered if he could do this.

He could. He wanted to. He wanted to make a loving couple very happy people. If anything he’d give it a shot for the first time and if he didn’t like it for some reason, he wouldn’t have to go through it again.

0~0VF0~0

Akihito met the couple he would be a surrogate for two days after he signed the contract. The man’s name was Asami Ryuichi and his fiance’s name was Karin Makiko and they decided to have lunch at a really nice restaurant; the couple’s treat. They took a table that offered the option for Yakiniku, with the grill situated in the middle of the table so they could grill strips of beef with sides of vegetable and rice.

Asami was a very handsome man with intense golden eyes who owned his own businesses. Karin was a successful designer with a store in the upper parts of Tokyo city. She was 5’ 8” with shoulder length, black hair, brown eyes and a really nice smile. They made him feel at ease as he met them for lunch that day. They seemed like really nice, easy going people.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
He’d almost forgotten about applying to the surrogacy institute when he finally got a call.0~0VF0~0“Right this way, Takaba-san.”Akihito walked into the pristinely white office of the agent dealing with his case. A woman who introduced herself as Ruka Mikayo-san.“You seem nervous, Takaba-san, which is completely normal considering this is your first time,” she started after she sat, indicating for him to sit also.Akihito swallowed nervously before nodding. “I am.”She smiled brightly at him as she opened a folder on her desk. From where he sat, Akihito couldn't make out the information before her.“Dont worry, I’ll explain it all to you and you can decide whether you want to go through with it or not. There’s no pressure for you personally since other candidates are available if you change your mind.”Akihito swallowed thickly. He wasn’t expecting to be feeling this nervous when the time finally came for him to be possibly delivering another couple’s child. “I’m good. Just a little bit of nerves...”The woman smiled sympathetically. “Do you want me to continue?”“Yes.”She cleared her throat before adopting an air of professionalism. She skipped a few pages in the file, took a second to look at it and then returned her gaze to Akihito. “Your pre-screening revealed you’re healthy and free of illnesses to carry a safe pregnancy to term. The couple in question wasn’t picky about who they wanted to carry their child, which would likely affect the features of the baby. Their one stipulation was that the bearer be in your age group and would be mentally able to let the child they bear go.”Akihito looked at the woman in confusion at that. He hadn’t really thought about it, but he assumed it would be a given. They would be choosing to bear children for other people after all.At the look on his face she continued. “I know most people expect to be giving up their child once it’s born, but you would be surprised how many people end up changing their minds at the last moment, which creates a long list of legal troubles we would do our best to stay out of. Because of that, we’ve used lawyers to draft a contract that would bar a bearer from their child once they initially decide to go through with this...”Akihito took a sheaf of legal paper from the woman when she handed it to him, skimming the surface. There wasn’t a lot of legality he didn’t understand, it just stated terms and conditions that both parties needed to agree to.“So I implore you, Takaba-san, please do not go through with this if you think you won’t be able to give up your child in the end. You did a short psyche evaluation at your pre-screening and you seem to have the right mindset, but everybody does in the beginning; it’s the end, when they have that little bundle of joy in their arms that’s hard,” she finished.Akihito didn’t know what to say. He felt speechless.“But you dont have to decide right now. You have another week to think this over and if you do decide you want to continue, I’ll set up a meeting with the interested couple. When you’ve made your decision you can call me at the Institute’s landline, extension 21. Sign the paper indicating your decision so I can get it when we next meet,” she finished. “Any questions?”Akihito shook his head, a whirlwind of new thoughts now circling in his head. He folded the legal paper neatly and held on to it. “No, and thanks.”The woman beamed before she handed him a small booklet that outlined what would be expected of him once he agreed to the terms and conditions of the surrogacy. He took the information, they shook hands and then he left.0~0VF0~0Akihito had all week to think about what he wanted and what he expected out of his future situation. He went through the booklet thrice, but kept going over the legal paper dozens of times. Basically, he had no right to the child he would eventually conceive from conception. But the couple wanted -needed- this, his, baby because they couldn’t have one on their own. He didn’t want to imagine how devastated they would be if their dreams were practically in their hands, only to be taken away. He wouldn’t do that, he didn’t think he could but he had nothing to compare his feelings to. It’s not like he’d ever had to give up a child before.
Tendrils of doubt and questions plagued Akihito for the first few days, but on the fourth day he sat himself down in his apartment with a big cup of coffee and seriously considered if he could do this.

He could. He wanted to. He wanted to make a loving couple very happy people. If anything he’d give it a shot for the first time and if he didn’t like it for some reason, he wouldn’t have to go through it again.

0~0VF0~0

Akihito met the couple he would be a surrogate for two days after he signed the contract. The man’s name was Asami Ryuichi and his fiance’s name was Karin Makiko and they decided to have lunch at a really nice restaurant; the couple’s treat. They took a table that offered the option for Yakiniku, with the grill situated in the middle of the table so they could grill strips of beef with sides of vegetable and rice.

Asami was a very handsome man with intense golden eyes who owned his own businesses. Karin was a successful designer with a store in the upper parts of Tokyo city. She was 5’ 8” with shoulder length, black hair, brown eyes and a really nice smile. They made him feel at ease as he met them for lunch that day. They seemed like really nice, easy going people.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Anh đã gần như bị lãng quên về việc xin với Viện đẻ thuê khi cuối cùng anh nhận được điện thoại. 0 ~ 0VF0 ~ 0 "phải theo cách này, Takaba-san." Akihito bước vào văn phòng màu trắng pristinely của đại lý đối phó với trường hợp của ông. Một người phụ nữ tự giới thiệu là Ruka Mikayo-san. "Bạn có vẻ lo lắng, Takaba-san, đó là hoàn toàn bình thường coi đây là lần đầu tiên của bạn," cô bắt đầu sau khi cô ngồi, chỉ ra cho anh ta ngồi cũng có. Akihito nuốt phải lo lắng trước khi gật đầu . "Tôi." Cô mỉm cười rạng rỡ với anh khi cô mở một thư mục trên bàn của cô. Từ nơi anh ngồi, Akihito không thể làm ra các thông tin trước khi cô ấy. "Dont lo lắng, tôi sẽ giải thích tất cả cho bạn và bạn có thể quyết định xem bạn muốn đi qua với nó hay không. Không có áp lực cho bạn cá nhân từ các ứng cử viên khác có sẵn nếu bạn thay đổi tâm trí của bạn. " Akihito nuốt dày. Ông đã không mong đợi để được cảm giác này lo lắng khi thời gian cuối cùng trước khi anh có thể cung cấp con của một cặp đôi khác. "Tôi ổn. Chỉ cần một chút thần kinh ... " Người phụ nữ mỉm cười thông cảm. "Em muốn anh tiếp tục không?" "Vâng." Cô hắng giọng trước khi áp dụng một không khí của sự chuyên nghiệp. Cô bỏ qua một vài trang trong tập tin, mất một giây để nhìn vào nó và sau đó lại nhìn cô Akihito. "Pre-chiếu của bạn tiết lộ bạn đang khỏe mạnh và miễn phí của bệnh để mang thai an toàn để hạn. Các cặp vợ chồng trong câu hỏi là không cầu kỳ về những người mà họ muốn mang con em mình, trong đó có khả năng sẽ ảnh hưởng đến các tính năng của các em bé. Một quy định của họ là người mang được trong nhóm tuổi của bạn và sẽ là tâm thần có thể để cho những đứa trẻ, họ chịu đi. " Akihito nhìn người phụ nữ trong sự nhầm lẫn ở đó. Anh đã không thực sự nghĩ về nó, nhưng ông cho rằng nó sẽ là một định. Họ sẽ được lựa chọn để sinh con cho người khác sau khi tất cả. Ngay từ cái nhìn trên khuôn mặt của mình, cô tiếp tục. "Tôi biết hầu hết mọi người mong đợi để được đưa lên con họ một khi nó sinh ra, nhưng bạn sẽ ngạc nhiên khi nhiều người kết thúc việc thay đổi tâm trí của họ ở thời điểm cuối cùng, mà tạo ra một danh sách dài của những rắc rối pháp lý, chúng tôi sẽ làm tốt nhất của chúng tôi để ở ngoài của. Do đó, chúng tôi đã sử dụng luật sư soạn thảo một hợp đồng mà sẽ thanh một người mang từ đứa con của họ một khi họ ban đầu quyết định đi qua với điều này ... " Akihito lấy một xấp giấy tờ hợp lệ từ người phụ nữ khi cô đưa nó cho anh , lướt trên bề mặt. Không có nhiều tính hợp pháp, ông không hiểu, nó chỉ nêu các điều khoản và điều kiện mà cả hai bên cần phải đồng ý. "Vì vậy, tôi cầu xin bạn, Takaba-san, xin vui lòng không đi qua với điều này nếu bạn nghĩ rằng bạn đã thắng 't có thể cung cấp cho con em ở cuối. Bạn đã làm một đánh giá tâm lý ngắn ở trước sàng lọc của bạn và bạn dường như có những suy nghĩ đúng, nhưng tất cả mọi người làm trong đầu; đó là cuối cùng, khi họ có mà bó chút niềm vui trong vòng tay của họ đó là khó khăn, "cô kết thúc. Akihito không biết phải nói gì. Anh cảm thấy không nói nên lời. "Nhưng bạn không cần phải quyết định ngay bây giờ. Bạn có một tuần để suy nghĩ về điều này và nếu bạn làm quyết định bạn muốn tiếp tục, tôi sẽ thiết lập một cuộc họp với các cặp vợ chồng quan tâm. Khi bạn đã thực hiện quyết định của bạn, bạn có thể gọi cho tôi tại điện thoại cố định của Viện, mở rộng 21. Ký giấy tờ cho thấy quyết định của bạn để tôi có thể nhận được nó khi chúng ta tiếp theo đáp ứng, "cô kết thúc. "Bất kỳ câu hỏi?" Akihito lắc đầu, một cơn lốc của những tư tưởng mới bây giờ lòng vòng trong đầu anh. Ông gấp giấy pháp lý gọn gàng và giữ chặt nó. "Không, cảm ơn." Người phụ nữ tươi cười trước khi cô đưa cho anh một cuốn sách nhỏ đó vạch ra những gì được mong đợi của anh ấy một lần ông đã đồng ý với các điều khoản và điều kiện của việc đẻ thuê. Ông ta lấy thông tin, họ bắt tay và rồi bỏ đi. 0 ~ 0VF0 ~ 0 Akihito đã có tất cả tuần để suy nghĩ về những gì ông muốn và những gì ông mong đợi ra khỏi tình trạng tương lai của mình. Ông đi qua tập sách ba lần, nhưng vẫn đi qua hàng chục giấy tờ hợp lệ lần. Về cơ bản, ông không có quyền con cuối cùng ông sẽ thụ thai từ lúc thụ thai. Nhưng cặp đôi muốn -needed- này, anh, em bé bởi vì họ không thể có một ngày của riêng mình. Ông không muốn tưởng tượng như thế nào bị tàn phá họ sẽ được nếu giấc mơ của họ đã được thực tế trong tay, chỉ để được lấy đi. Anh ta sẽ không làm điều đó, anh không nghĩ anh có thể nhưng ông không có gì để so sánh cảm xúc của mình để. Nó không giống như anh từng phải bỏ một đứa trẻ trước. tua nghi ngờ và hỏi cản Akihito trong vài ngày đầu tiên, nhưng đến ngày thứ tư, ông ngồi xuống chính mình trong căn hộ của mình với một tách cà phê lớn và nghiêm túc xem xét nếu ông có thể làm điều này. Ông có thể. Ông muốn. Ông ấy muốn làm một đôi lứa yêu nhau người rất hạnh phúc. Nếu bất cứ điều gì ông muốn cho nó một shot cho lần đầu tiên và nếu anh ấy không thích nó vì một số lý do, ông sẽ không phải đi qua nó một lần nữa. 0 ~ 0VF0 ~ 0 Akihito đã gặp vợ chồng anh sẽ là một người thay thế hai ngày sau khi ông ký hợp đồng. Tên của người đàn ông là Asami Ryuichi và tên vị hôn phu của mình là Karin Makiko và họ quyết định đi ăn trưa tại một nhà hàng thật sự tốt đẹp; điều trị của hai vợ chồng. Họ lấy một bảng mà được cung cấp tùy chọn cho Yakiniku, với nướng nằm ở giữa bàn để họ có thể dải nướng thịt bò với hai mặt của rau và gạo. Asami là một người đàn ông rất đẹp trai với đôi mắt vàng dữ dội, người sở hữu doanh nghiệp riêng của mình . Karin là một nhà thiết kế thành công với một cửa hàng ở phần trên của thành phố Tokyo. Cô là 5 '8 "với chiều dài vai, tóc đen, mắt nâu và một nụ cười thật sự tốt đẹp. Họ làm cho anh ta cảm thấy thoải mái khi gặp họ để ăn trưa ngày hôm đó. Họ có vẻ như thực sự tốt đẹp, dễ người đi.



















































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: