So much of the information out there about how to be a better parent f dịch - So much of the information out there about how to be a better parent f Việt làm thế nào để nói

So much of the information out ther

So much of the information out there about how to be a better parent focuses on techniques for modifying your child’s behavior. But it is missing the mark. Research has shown that the one thing a person can do to be a better parent is to focus on developing him or herself. This is where a person has to start in order to be a nurturing, attuned mother or father. When it comes to parenting, there are many reasons for us to look inward and understand ourselves as people if our goal is to become a better parent.

Children stir up buried and unresolved feelings from our own childhood.

Our children often reawaken painful feelings that we long ago blocked from our awareness. The innocence, liveliness, and spontaneity of a child can stir up the hurts in our own childhoods and threaten to reactivate them. Our avoidance of these old feelings can cause us to pull away from relating closely with our children. At times when there is an emotional connection, we may be uncomfortable and even feel anger or resentment toward our child. If we stay defended against the feelings that are being stirred up in us, we will be cut off from our children and misattuned to what they are feeling and experiencing.

In the preface to Compassionate Childrearing (link is external), R.D. Laing described this:

Those outstretched arms open up a well of loneliness [in the adult]. But in these feelings, mixed up in them at once physical smells new and stale of ghosts of awakened sensations in oneself, are evoked, by that dead me, that me that was me, I see in the baby. The baby is still appealing to me with the language of the heart, the language I have learned to forget, and to mistrust with all my 'heart.'

Instead of continuing to defend ourselves against feelings we suppressed in childhood, we can face them and make sense of any traumas that have been unresolved. Once we understand what happened in our own childhoods, we can be more effective parents and develop more secure attachments with our children. In Parenting from the Inside Out (link is external), Dan Siegel states, “The integration of our own self-knowledge facilitates our being open to the process of becoming emotionally connected with our children. Coherent self-knowledge and interpersonal joining go hand in hand.”

We project our critical feelings about ourselves on to our children.

The ambivalent attitudes we have toward our children are simply a reflection of the ambivalent attitudes we have toward ourselves. All people are divided in the sense that they have feelings of warm self-regard as well as feelings of self-hatred and self-depreciation. Therefore, it is not surprising that parents would extend these same contradictory attitudes toward their offspring. Parents' attitudes toward their children are a by-product of their fundamental conflicts and ambivalence toward themselves.

It is not uncommon for parents to disown their self-critical attitudes and negative self-image by projecting them onto their child. When they do this, they are then overly critical of these projected qualities and traits in the youngster. As a result, children begin to see themselves through a negative filter, which will stay with them throughout their lives.

But when we look into ourselves and understand where our self-critical attitudes and self-attacks come from, we will have more compassion for ourselves and our children. Dan Siegel says,

Children are particularly vulnerable to becoming the target of the projection of our nonconscious emotions and unresolved issues. Our defensive adaptations from earlier in life can restrict our ability to be receptive and empathic to our children’s internal experience. Without our own reflective self-understanding process engaged, such defensive parental patterns of response can produce distortions in a child’s experience of relating and reality.

We act in ways with our children that our parents did with us.

Every parent has the experience, most often when reprimanding a child, of suddenly hearing the same critical statement that your parent said to you coming out of your mouth. You are horrified; you can’t believe you are acting that way with your child. The reality is that, in spite of parents’ best intentions, they will most likely reenact how they were parented. Some parents experience this when their child passes through a stage of development that was particularly painful or traumatic in their childhood. During these phases, parents often treat the child as they were treated at that age or as if their child was experiencing what they experienced.

This transmission of parents' negative traits through the generations involves three phases:

(1) To varying degrees, all of us suffered rejection, deprivation, hostility, and trauma in our formative years. At those times that our parents were out of control, either emotionally or physically, we took on the punishing parent's feelings, thoughts, and attitudes toward us in the form of a critical inner voice. In other words, we assumed the identity of our parents as they were at their worst, not as they usually were in their everyday lives.

(2) We retained this destructive inner voice within us throughout our lives, restricting, limiting, and punishing ourselves as well as soothing ourselves as we were treated, essentially parenting ourselves as we were parented.

(3) When we become parents, we feel almost compelled to act out similar patterns of mistreatment on our children.

In order to stop this reenactment of the past, parents have to face the painful feelings they experienced as a result of the treatment they received. If they revisit the early traumas, they can identify the destructive attitudes that they internalized and begin to regain themselves. They will then be able to offer the warmth, affection, love, and sensitive guidance necessary for their children's well-being.

You are a role model.

In this month’s The Mind by Scientific American, Robert Epstein presents the results of a research study of 2,000 parents about what makes a good parent. In his list of the 10 most important parenting competencies, just 5 of them were about the parent/child relationship; the other 5 related only to the parent. And 3 of those mention “modeling:” Relationship skills (having a healthy relationship with your partner models relationship skills), Education and learning (having a good education models learning and educational opportunities) and Health (eating healthy and being active models a healthy lifestyle).

Psychologists have found that children really "do as parents do, not as they say." Being a positive role model for good behavior is far more powerful than specific training or disciplinary measures in raising children. These processes of identification and imitation overshadow any statements, rules, and prescriptions for good behavior. Children develop behaviors through observing their parents in day-to-day life. Every behavior that a parent engages in should be worthy of imitating because children will imitate it.

Bruno Bettelheim's observed, “While most parents are ready to teach their children discipline and know that they are the ones to do so, they are less ready to accept the idea that they can teach only by example.” Parents who are congenial, non-defensive, nonintrusive, consistent, and generous have a positive impact on their child's personality.

The fact that our children are looking to us to see how to be is enough of a reason for us to focus on our development as a person. Only if we have developed integrity in the way we live our own lives will we be able to provide our offspring with the necessary model for mature, adult functioning. Our honesty and maturity are far more important in determining the healthy development of our children than any techniques prescribed by child-rearing experts.

Live your own life

We can best help our children not by sacrificing ourselves for them, but by trying to fulfill our own lives. When we are involved in an honest pursuit of our goals, we serve as positive examples for our children. To teach our children how to live "the good life," we have to genuinely value ourselves, accept all of our feelings, wants, and priorities, and actively participate in our own lives. To the extent that we retain our capacity for feeling and a willingness to invest fully in our lives, we will have a profound positive effect on the personal development of our children and on their future. Bruno Bettelheim said, “We need not make any claim to be perfect. But if we strive as best we can to live good lives ourselves, our children, impressed by the merits of living good lives, will one day wish to do the same.”

Instead of living their own lives, many parents live through their children. Rather than offering to their children, they are taking from them. These parents are in fact acting out emotional hunger, an unsatisfied longing for love and care caused by deprivation in their own childhood. They confuse intense feelings of need and with feelings of genuine love. Sustained contact with an emotionally hungry parent leaves a child feeling drained and empty.

Rather than striving to fulfill the role of a "perfect" parent or even a "good" parent, mothers and fathers can offer their children much more by being real with them; by admitting their shortcomings and weaknesses, sharing with them the history of their own formative years, revealing their personal struggles as well as their successes, and in general relating to them as honestly as possible. Ultimately, parents' humanity and compassion for themselves are the most significant attributes for compassionate child-rearing.

Let your children love you

Parents who have grown up with an image of themselves as unlovable are often resistant to having close, tender moments with their children or to having their child look at them with love. When parents cannot bear to feel their children loving them, they respond nega
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Rất nhiều thông tin ra có về làm thế nào để là một phụ huynh tốt hơn tập trung vào kỹ thuật để thay đổi hành vi của con quý vị. Tuy nhiên, nó thiếu các nhãn hiệu. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng một điều một người có thể làm để là một phụ huynh tốt hơn là tập trung vào phát triển Anh ta hoặc mình. Đây là nơi một người đã bắt đầu để có là một nuôi dưỡng, hài hòa mẹ hoặc cha. Khi nói đến nuôi dạy con, có rất nhiều lý do để chúng tôi nhìn vào bên trong và hiểu rõ chính mình như là người nếu mục tiêu của chúng tôi là trở thành một phụ huynh tốt hơn.Trẻ em khuấy động cảm xúc bị chôn vùi và chưa được giải quyết từ thời thơ ấu của riêng của chúng tôi.Trẻ em của chúng tôi thường reawaken cảm xúc đau đớn chúng tôi lâu chặn từ nhận thức của chúng tôi. Vô tội, sinh động và tự phát của một đứa trẻ có thể khuấy lên những đau trong tuổi thơ của riêng của chúng tôi và đe dọa để kích hoạt lại chúng. Chúng tôi tránh những cảm xúc cũ có thể làm cho chúng tôi để kéo ra khỏi liên quan chặt chẽ với trẻ em của chúng tôi. Đôi khi có một kết nối tình cảm, chúng tôi có thể gây khó chịu và thậm chí còn cảm thấy tức giận hoặc oán hận đối với trẻ em của chúng tôi. Nếu chúng tôi ở lại bảo vệ chống lại những cảm giác đang được khuấy lên trong chúng tôi, chúng tôi sẽ được cắt từ trẻ em của chúng tôi và misattuned với những gì họ đang cảm giác và trải qua.Trong lời nói đầu từ bi Childrearing (liên kết là bên ngoài), Rd Laing mô tả điều này:Những cánh tay dang ra mở ra một cũng của sự cô đơn [ở người lớn]. Nhưng trong những cảm xúc, trộn lẫn trong đó vật lý cùng một lúc mùi mới và cũ của những bóng ma của các cảm giác đánh thức trong chính mình, được gợi lên, bởi đó chết tôi, rằng tôi đã là tôi, tôi nhìn thấy trong các em bé. Các em bé là vẫn còn hấp dẫn với tôi với ngôn ngữ của Trung tâm, ngôn ngữ mà tôi đã học được để quên, và mistrust với tất cả của tôi 'tim.' Thay vì tiếp tục để bảo vệ bản thân chống lại cảm giác chúng tôi đàn áp trong thời thơ ấu, chúng tôi có thể đối mặt với họ và làm cho tinh thần của bất kỳ chấn thương đã chưa được giải quyết. Một khi chúng tôi hiểu những gì đã xảy ra trong tuổi thơ của riêng của chúng tôi, chúng tôi có thể là hiệu quả hơn cha mẹ và phát triển tập tin đính kèm an toàn hơn với trẻ em của chúng tôi. Trong nuôi dạy con từ bên trong Out (liên kết là bên ngoài), Dan Siegel tiểu bang, "sự tích hợp của riêng của chúng tôi tự kiến thức tạo điều kiện của chúng tôi là mở cửa cho quá trình trở thành cảm xúc được kết nối với trẻ em của chúng tôi. Mạch lạc tự kiến thức và tham gia giao tiếp đi tay trong tay."Chúng tôi dự án của chúng tôi cảm giác quan trọng về bản thân trên trẻ em của chúng tôi.Thái độ ambivalent hiện có đối với trẻ em của chúng tôi là chỉ đơn giản là một sự phản ánh của Thái độ ambivalent chúng tôi có về bản thân. Tất cả mọi người được chia theo nghĩa rằng họ có cảm giác ấm áp tự cũng như cảm giác tự hận thù và self-depreciation. Do đó, nó không phải là đáng ngạc nhiên rằng cha mẹ sẽ mở rộng những thái độ mâu thuẫn tương tự đối với con cái của họ. Cha mẹ Thái độ đối với con cái của họ là một sản phẩm phụ của cuộc xung đột cơ bản và ambivalence về phía mình.Nó không phải là không phổ biến cho phụ huynh để disown của Thái độ tự phê bình và tự-hình ảnh tiêu cực bởi quy hoạch chúng lên con em của họ. Khi họ làm điều này, họ là sau đó quá quan trọng của những phẩm chất dự kiến và các đặc điểm trong cầu thủ trẻ. Kết quả là, trẻ em bắt đầu thấy mình thông qua một bộ lọc tiêu cực, sẽ ở lại với họ trong suốt cuộc đời của họ.Nhưng khi chúng tôi xem xét bản thân và hiểu nơi chúng tôi Thái độ tự phê bình và tự tấn công đến từ, chúng tôi sẽ có thêm lòng từ bi cho chính mình và con em chúng ta. Dan Siegel nói,Trẻ em đặc biệt dễ bị tổn thương để trở thành mục tiêu của chiếu của chúng tôi nonconscious cảm xúc và vấn đề chưa được giải quyết. Chúng tôi chuyển thể phòng thủ từ trước đó trong cuộc sống có thể hạn chế khả năng của chúng tôi để được tiếp nhận và empathic để kinh nghiệm nội bộ của trẻ em của chúng tôi. Mà không có quá trình phản xạ self-understanding riêng của chúng tôi tham gia, các mẫu phản ứng phòng thủ của cha mẹ có thể sản xuất biến dạng trong kinh nghiệm của trẻ em liên quan và thực tế.Chúng ta hành động theo những cách con của chúng tôi, mà cha mẹ của chúng tôi đã làm với chúng tôi.Mỗi phụ huynh có kinh nghiệm, thường xuyên nhất khi reprimanding một đứa trẻ, đột nhiên nghe cùng một tuyên bố quan trọng mà cha mẹ của bạn nói cho bạn ra khỏi miệng của bạn. Bạn đang sợ hãi; bạn không thể tin rằng bạn đang làm như vậy với trẻ em của bạn. Thực tế là rằng, mặc dù ý định tốt nhất của cha mẹ, họ sẽ rất có thể reenact làm thế nào họ đã parented. Một số cha mẹ kinh nghiệm này khi con em của họ đi qua một giai đoạn phát triển đã đặc biệt là đau đớn hoặc chấn thương trong thời thơ ấu của họ. Trong những giai đoạn, phụ huynh thường xử lý con như họ đã được điều trị ở độ tuổi hoặc nếu như con em của họ đã trải qua những gì họ có kinh nghiệm.Này truyền những đặc điểm tiêu cực cha mẹ thông qua các thế hệ bao gồm ba giai đoạn:(1) đến mức độ khác nhau, tất cả chúng ta bị từ chối, thiếu thốn, sự thù địch và chấn thương trong năm hình thành của chúng tôi. Vào những thời điểm chúng tôi cha mẹ đã ra khỏi kiểm soát, tình cảm hoặc thể chất, chúng tôi đã về cảm xúc, suy nghĩ và Thái độ đối với chúng tôi trong các hình thức của một giọng nói bên trong quan trọng của cha mẹ trừng phạt. Nói cách khác, chúng tôi giả định danh tính của cha mẹ của chúng tôi như họ đã ở tồi tệ nhất của họ, không phải là họ thường đã trong cuộc sống hàng ngày của họ.(2) chúng tôi giữ lại này tiếng nói nội tâm phá hoại trong vòng chúng tôi trong suốt cuộc đời của chúng tôi, hạn chế, hạn chế, và trừng phạt chính mình cũng như nhẹ nhàng bản thân như chúng tôi đã được điều trị, về cơ bản nuôi dạy con bản thân như chúng tôi đã được parented.(3) khi chúng tôi trở thành cha mẹ, chúng tôi cảm thấy gần như bắt buộc phải hành động ra các mô hình tương tự như của ngược đãi trẻ em của chúng tôi.Để ngăn chặn này reenactment của quá khứ, các cha mẹ phải đối mặt với những cảm giác đau đớn, họ có kinh nghiệm là kết quả của điều trị mà họ nhận được. Nếu họ vào lại do chấn thương đầu, họ có thể xác định các thái độ tiêu cực mà họ internalized và bắt đầu để lấy lại mình. Sau đó, họ sẽ có thể cung cấp sự ấm áp, tình cảm, tình yêu và nhạy cảm hướng dẫn cần thiết cho con cái của họ hạnh phúc.Bạn là một mô hình vai trò.Trong tháng này The Mind bởi khoa học người Mỹ, Robert Epstein trình bày kết quả của một nghiên cứu nghiên cứu của 2.000 phụ huynh về những gì làm cho một phụ huynh tốt. Trong danh sách của mình 10 năng lực quan trọng nhất của nuôi dưỡng con cái, chỉ 5 của họ về cha mẹ/con mối quan hệ; Các khác 5 liên quan đến chỉ để phụ huynh. Và 3 đề cập đến "mô hình:" mối quan hệ kỹ năng (có một mối quan hệ lành mạnh với kỹ năng của bạn quan hệ đối tác mô hình), giáo dục và học tập (có một nền giáo dục tốt mô hình cơ hội học tập và giáo dục) và sức khỏe (ăn uống lành mạnh và đang là các mô hình hoạt động một lối sống lành mạnh).Nhà tâm lý học đã tìm thấy rằng trẻ em thực sự "làm như cha mẹ, không như họ nói." Là một mô hình vai trò tích cực cho hành vi tốt là mạnh hơn so với đào tạo cụ thể hoặc các biện pháp kỷ luật trong việc nâng cao trẻ em. Các quá trình nhận dạng và giả lu mờ bất kỳ báo cáo, quy tắc và quy định cho hành vi tốt. Trẻ em phát triển các hành vi thông qua quan sát của cha mẹ trong cuộc sống hàng ngày. Mọi hành vi mà một phụ huynh tham gia vào nên được xứng đáng bắt chước vì trẻ em sẽ bắt chước nó.Bruno Bettelheim quan sát thấy, "Trong khi hầu hết các bậc cha mẹ đã sẵn sàng để dạy trẻ em của kỷ luật và biết rằng họ là những người làm như vậy, họ đang ít sẵn sàng chấp nhận ý tưởng rằng họ có thể dạy bằng ví dụ." Cha mẹ đang tính chất giống nhau, không phải là phòng thủ, nonintrusive, nhất quán, và rộng lượng có một tác động tích cực vào tính cách của con em mình.Thực tế là trẻ em của chúng tôi đang tìm kiếm để chúng tôi thấy làm thế nào để là đủ lý do để chúng tôi tập trung vào sự phát triển của chúng tôi như một người. Chỉ khi chúng tôi đã phát triển tính chính trực trong cách chúng ta sống cuộc sống riêng của chúng tôi chúng tôi sẽ có thể cung cấp cho con cái của chúng tôi với các mô hình cần thiết cho trưởng thành, dành cho người lớn hoạt động. Trung thực và kỳ hạn thanh toán của chúng tôi là khá quan trọng trong việc xác định sự phát triển lành mạnh của trẻ em của chúng tôi hơn bất kỳ kỹ thuật theo quy định của các chuyên gia nuôi dạy trẻ em.Sống cuộc sống riêng của bạnWe can best help our children not by sacrificing ourselves for them, but by trying to fulfill our own lives. When we are involved in an honest pursuit of our goals, we serve as positive examples for our children. To teach our children how to live "the good life," we have to genuinely value ourselves, accept all of our feelings, wants, and priorities, and actively participate in our own lives. To the extent that we retain our capacity for feeling and a willingness to invest fully in our lives, we will have a profound positive effect on the personal development of our children and on their future. Bruno Bettelheim said, “We need not make any claim to be perfect. But if we strive as best we can to live good lives ourselves, our children, impressed by the merits of living good lives, will one day wish to do the same.”Instead of living their own lives, many parents live through their children. Rather than offering to their children, they are taking from them. These parents are in fact acting out emotional hunger, an unsatisfied longing for love and care caused by deprivation in their own childhood. They confuse intense feelings of need and with feelings of genuine love. Sustained contact with an emotionally hungry parent leaves a child feeling drained and empty.Rather than striving to fulfill the role of a "perfect" parent or even a "good" parent, mothers and fathers can offer their children much more by being real with them; by admitting their shortcomings and weaknesses, sharing with them the history of their own formative years, revealing their personal struggles as well as their successes, and in general relating to them as honestly as possible. Ultimately, parents' humanity and compassion for themselves are the most significant attributes for compassionate child-rearing.Let your children love youParents who have grown up with an image of themselves as unlovable are often resistant to having close, tender moments with their children or to having their child look at them with love. When parents cannot bear to feel their children loving them, they respond nega
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Vì vậy, nhiều thông tin trên mạng về làm thế nào để là một phụ huynh tốt hơn tập trung vào các kỹ thuật để thay đổi hành vi của con quý vị. Nhưng nó thiếu dấu. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng một trong những điều một người có thể làm là cha mẹ tốt hơn là tập trung vào phát triển chính mình. Đây là nơi mà một người đã bắt đầu để có một nuôi dưỡng, mẹ hòa hợp hay cha. Khi nói đến việc nuôi dạy con cái, có nhiều lý do để chúng ta nhìn vào và hiểu được mình là người, nếu mục tiêu của chúng tôi là trở thành cha mẹ tốt hơn. Trẻ em khuấy động cảm xúc chôn và chưa được giải quyết từ thời thơ ấu của chúng ta. Con cái chúng ta thường đánh thức cảm giác đau khổ mà chúng ta lâu bị chặn từ nhận thức của chúng tôi. Sự ngây thơ, sống động, và tự phát của một đứa trẻ có thể khuấy động lên sự đau khổ trong tuổi thơ của chúng ta và đe dọa để kích hoạt lại. Tránh của chúng tôi về những cảm xúc cũ có thể khiến chúng ta kéo đi từ liên quan chặt chẽ với con em chúng ta. Tại lần khi có một kết nối cảm xúc, chúng ta có thể cảm thấy khó chịu và thậm chí cảm thấy tức giận hay oán giận đối với con của chúng tôi. Nếu chúng ta ở lại bảo vệ chống lại những cảm giác đang được khuấy động lên trong chúng ta, chúng ta sẽ bị truất khỏi con em chúng ta và misattuned với những gì họ đang cảm thấy và trải nghiệm. Trong lời nói đầu từ bi nuôi con (liên kết là bên ngoài), RD Laing mô tả điều này: những cánh tay dang ra mở ra một nổi cô đơn [ở người lớn]. Nhưng trong những tình cảm, lẫn ​​lộn trong chúng cùng một lúc vật lý mùi mới và cũ rích của những bóng ma của cảm giác được thức tỉnh trong bản thân, được khơi dậy, bởi đó đã chết cho tôi, rằng tôi đó là tôi, tôi nhìn thấy ở em bé. Em bé vẫn còn hấp dẫn với tôi bằng ngôn ngữ của trái tim, ngôn ngữ mà tôi đã học được cách quên, và để mất lòng tin với tất cả của tôi 'trái tim'. Thay vì tiếp tục để bảo vệ mình chống lại cảm giác chúng ta bị đàn áp trong thời thơ ấu, chúng ta có thể đối mặt với chúng và làm cho tinh thần của bất kỳ chấn thương đó đã được giải quyết. Một khi chúng tôi hiểu những gì đã xảy ra trong tuổi thơ của chúng ta, chúng ta có thể là cha mẹ có hiệu quả hơn và phát triển các file đính kèm an toàn hơn với con em chúng ta. Trong Nuôi dạy con từ trong ra ngoài (liên kết là bên ngoài), Dan Siegel nói, "Sự kết hợp của sự tự hiểu biết của chúng ta tạo điều kiện cho chúng tôi được mở ra cho quá trình trở thành cảm xúc kết nối với trẻ em của chúng tôi. Coherent tự kiến thức và các cá nhân tham gia tay trong tay đi. "Chúng tôi dự cảm xúc quan trọng của chúng tôi về bản thân mình cho con cái của chúng tôi. Các thái độ nước đôi chúng ta có đối với trẻ em của chúng tôi chỉ đơn giản là một sự phản ánh về thái độ nước đôi chúng ta có đối với bản thân mình. Tất cả mọi người đều được chia theo nghĩa rằng họ có cảm giác ấm áp tự tôn cũng như cảm xúc của tự thù hận và tự khấu hao. Vì vậy, nó không phải là đáng ngạc nhiên rằng cha mẹ sẽ mở rộng các quan điểm trái ngược nhau đối với con cái của họ. Thái độ của cha mẹ đối với con cái của họ là một sản phẩm phụ của các cuộc xung đột và mâu thuẫn cơ bản của họ đối với mình. Nó không phải là không phổ biến cho các bậc cha mẹ không thừa nhận thái độ tự phê bình và tiêu cực tự hình ảnh bằng cách chiếu chúng vào con em của họ. Khi họ làm điều này, họ sau đó quá quan trọng của các chất dự và đặc điểm trong các cầu thủ trẻ. Kết quả là, trẻ em bắt đầu thấy mình thông qua một bộ lọc âm, mà sẽ ở lại với họ trong suốt cuộc đời của họ. Tuy nhiên, khi chúng ta nhìn vào chính mình và hiểu được thái độ tự phê bình và tự tấn công đến từ đâu, chúng ta sẽ có lòng từ bi hơn cho chính chúng ta và con em chúng ta. Dan Siegel cho biết, trẻ em đặc biệt dễ bị trở thành mục tiêu của sự phóng chiếu của cảm xúc nonconscious của chúng tôi và những vấn đề chưa được giải quyết. Thích nghi phòng thủ của chúng tôi từ trước đó trong cuộc sống có thể hạn chế khả năng của chúng tôi để được tiếp nhận và đồng cảm với kinh nghiệm nội bộ của con em chúng ta. Nếu không có quá trình tự nhận thức phản chiếu của chúng tôi tham gia, như mô hình của cha mẹ thủ của phản ứng có thể tạo ra các biến dạng trong kinh nghiệm của một đứa trẻ liên quan và thực tế. Chúng tôi hành động theo những cách với con em chúng ta mà cha mẹ chúng ta đã làm với chúng tôi. Mỗi phụ huynh có kinh nghiệm, thường xuyên nhất khi khiển trách một đứa trẻ, của đột nhiên nghe báo cáo kết quả quan trọng như nhau mà cha mẹ của bạn nói với bạn ra khỏi miệng của bạn. Bạn đang sợ hãi; bạn không thể tin rằng bạn đang hành động theo cách đó với con của bạn. Thực tế là, mặc dù ý định tốt nhất của cha mẹ, họ rất có thể sẽ diễn lại cách họ đã parented. Một số phụ huynh kinh nghiệm này khi con của họ đi qua một giai đoạn phát triển mà đặc biệt là đau đớn hay chấn thương tâm lý trong thời thơ ấu của họ. . Trong những giai đoạn này, cha mẹ thường đối xử với con như họ đã được điều trị ở tuổi đó hoặc là nếu con của họ đã trải qua những gì họ đã trải qua truyền này của những đặc điểm tiêu cực của cha mẹ thông qua các thế hệ bao gồm ba giai đoạn: (1) mức độ khác nhau, tất cả chúng tôi bị từ chối, thiếu thốn, sự thù địch, và chấn thương trong năm hình thành của chúng tôi. Vào những thời điểm mà cha mẹ chúng ta không kiểm soát được, hoặc là cảm xúc hay thể chất, chúng tôi đã về cảm xúc, suy nghĩ, và thái độ của cha mẹ trừng phạt của chúng ta cùng với các hình thức của một tiếng nói bên trong quan trọng. Nói cách khác, chúng ta giả định danh tính của cha mẹ chúng ta như họ lúc tồi tệ nhất của họ, không phải vì họ thường là trong cuộc sống hàng ngày của họ. (2) Chúng tôi giữ lại tiếng nói bên trong hủy diệt này trong chúng ta trong suốt cuộc đời của chúng ta, hạn chế, hạn chế, và trừng phạt chính mình cũng như làm dịu như chính chúng ta đã được điều trị, chủ yếu là nuôi dạy con cái mình là chúng tôi đã parented. (3) Khi chúng ta trở thành cha mẹ, chúng ta cảm thấy gần như buộc phải hành động ra mô hình tương tự của sự ngược đãi con cái chúng tôi. Để ngăn chặn tái diễn này của quá khứ , cha mẹ phải đối mặt với những cảm xúc đau đớn họ đã trải qua như là một kết quả của việc điều trị mà họ nhận được. Nếu họ xem lại các chấn thương đầu, họ có thể xác định được thái độ phá hoại mà họ tiếp thu và bắt đầu lấy lại được bản thân mình. Sau đó, họ sẽ có thể cung cấp sự ấm áp, tình cảm, tình yêu, và hướng dẫn nhạy cảm cần thiết cho con cái của họ hạnh phúc. Bạn là một mô hình vai trò. Trong tháng này của The Mind bởi khoa học người Mỹ, Robert Epstein trình bày kết quả của một nghiên cứu của 2.000 phụ huynh về những gì làm cho một người cha tốt. Trong danh sách của ông về 10 năng lực nuôi dạy con cái quan trọng nhất, chỉ 5 trong số đó là về mối quan hệ cha / con; 5 khác chỉ liên quan đến phụ huynh. Và 3 của những người đề cập đến "mô hình:" Kỹ năng Quan hệ (có một mối quan hệ lành mạnh với các kỹ năng mô hình đối tác của bạn quan hệ), Giáo dục và học tập (có một mô hình giáo dục tốt học tập và cơ hội giáo dục) và sức khỏe (ăn uống lành mạnh và là mô hình hoạt động một lối sống lành mạnh ). Các nhà tâm lý đã tìm thấy rằng trẻ em thực sự "làm cha mẹ làm, không phải như họ nói." Là một mô hình vai trò tích cực đối với hành vi tốt là mạnh hơn đào tạo cụ thể hoặc các biện pháp kỷ luật trong việc huy động trẻ em. Những quá trình nhận dạng và bắt chước làm lu mờ bất kỳ báo cáo, quy tắc và quy định đối với hành vi tốt. Trẻ em phát triển hành vi thông qua quan sát cha mẹ của họ trong cuộc sống hằng ngày. Mỗi hành vi mà một phụ huynh tham gia vào nên xứng đáng bắt chước vì trẻ em sẽ bắt chước nó. Bruno Bettelheim của quan sát, "Trong khi hầu hết các bậc cha mẹ sẵn sàng để dạy kỷ luật con cái của họ và biết rằng họ là những người làm như vậy, họ ít sẵn sàng để chấp nhận ý tưởng rằng họ có thể chỉ dạy bằng ví dụ. "Cha mẹ là người hòa hợp, không phòng thủ, nonintrusive, nhất quán, và hào phóng có một tác động tích cực đến nhân cách của con em mình. Thực tế là trẻ em của chúng tôi đang tìm kiếm cho chúng tôi để xem làm thế nào để được là đủ lý do để chúng tôi tập trung vào phát triển của chúng tôi như một người. Chỉ khi chúng ta đã phát triển toàn vẹn trong cách chúng ta sống cuộc sống riêng của chúng tôi, chúng tôi sẽ có thể cung cấp cho con cháu với các mô hình cần thiết cho sự trưởng thành, hoạt động của người lớn. Sự trung thực và sự trưởng thành của chúng tôi là quan trọng hơn trong việc xác định sự phát triển lành mạnh của trẻ em của chúng ta hơn bất kỳ kỹ thuật theo quy định của các chuyên gia nuôi dạy trẻ. Sống cuộc sống riêng của bạn Chúng tôi có thể giúp đỡ tốt nhất cho trẻ em của chúng tôi không phải hi sinh bản thân mình cho họ, nhưng bằng cách cố gắng để hoàn thành của riêng của chúng tôi sống. Khi chúng ta đang tham gia vào một sự theo đuổi trung thực của mục tiêu của chúng tôi, chúng tôi phục vụ ví dụ như tích cực cho con em chúng ta. Để dạy cho con cái chúng ta làm thế nào để sống "cuộc sống tốt", chúng ta phải thực sự coi trọng bản thân, chấp nhận tất cả những cảm xúc của chúng tôi, mong muốn, và các ưu tiên, và tham gia tích cực trong cuộc sống của chúng ta. Đến mức mà chúng tôi giữ lại năng lực của chúng tôi cho cảm giác và sẵn sàng đầu tư hoàn toàn trong cuộc sống của chúng tôi, chúng tôi sẽ có một tác động tích cực sâu sắc đến sự phát triển cá nhân của con em chúng ta và về tương lai của họ. Bruno Bettelheim cho biết, "Chúng tôi không cần phải làm bất kỳ yêu cầu bồi thường để được hoàn hảo. Nhưng nếu chúng tôi cố gắng làm tốt nhất chúng ta có thể sống tốt sống bản thân, con em chúng ta, ấn tượng bởi những giá trị của sống cuộc sống tốt, một ngày sẽ mong muốn làm như vậy. "Thay vì sống cuộc sống của mình, nhiều bậc cha mẹ sống qua con cái của họ. Thay vì cung cấp cho con cái của họ, họ đang lấy từ họ. Những bậc cha mẹ đang trong thực tế diễn ra đói tình cảm, một niềm khát khao không hài lòng với tình yêu và chăm sóc gây ra bởi thiếu thốn trong tuổi thơ của mình. Họ nhầm lẫn giữa cảm xúc mãnh liệt của nhu cầu và với những cảm xúc của tình yêu chân thật. Tiếp xúc duy trì với một phụ huynh cảm xúc đói để lại một cảm giác con để ráo nước và có sản phẩm nào. Thay vì phấn đấu để hoàn thành vai trò của một phụ huynh "hoàn hảo" hay thậm chí là một "tốt" cha mẹ, cha mẹ có thể cung cấp cho con cái của họ nhiều hơn bằng cách thực sự với họ ; bằng cách thừa nhận những thiếu sót và điểm yếu của họ, chia sẻ với họ về lịch sử của năm hình thành của riêng mình, để lộ những cuộc đấu tranh cá nhân của họ cũng như những thành công của họ, và nói chung liên quan đến chúng như một cách trung thực nhất có thể. Cuối cùng, nhân loại và lòng từ bi của cha mẹ cho mình là những thuộc tính quan trọng nhất cho từ bi nuôi dạy trẻ. Cho con yêu em phụ huynh đã lớn lên với một hình ảnh của mình như là không thể thương thường kháng lại có gần, giây phút nhẹ nhàng với con cái của họ hoặc để có đứa con của họ nhìn vào họ với tình yêu. Khi cha mẹ không thể chịu được khi cảm thấy con mình yêu thương họ, họ trả lời nega























































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: