Akihito scratched his head.

Akihito scratched his head. "Here's

Akihito scratched his head. "Here's the thing, I –,"

"Takaba Akihito, spill now or I'll send your naked photos to Asami san." Takato threatened.

As Akihito continued to fumble with words, it was his guard who saved him from the awkwardness of explaining. "Asami sama arranged for a private performance at Club Sion."

Kou and Takato had their jaws dropped. "You mean Asami san went through the trouble to get them to perform for you?"

Again, Toru spoke, "Setsuna is signed under Asami sama's record company."

"WHAT?" Kou and Takato shouted in unison.

Akihito smiled sheepishly. "Uh—yeah. Sorry guys, I didn't mean to hide it from you."

His friends looked at him, jealousy written all over their faces. Kou placed both hands on Akihito's shoulders. "Akihito, you got to get us the tickets to the concert!"

"WHAT?" It was Akihito's turn to be surprised.

"Please, ask Asami san to get us some tickets! Since Setsuna is signed under his record label, getting the tickets should be a piece of cake!" Kou pleaded.

"No!" Akihito said firmly. Getting the tickets for Kou and Takato would mean that he had to ask Asami for a favor. He knew the yakuza well; owing Asami a favor is not something he look forward to repaying.

"You get to see them but we can't?" Takato accused, crossing his arms in displeasure.

"I'll try to pull some strings from the entertainment journalists but I AM NOT going to Asami for this!" Akihito said stubbornly.

Kou let go of Akihito and sighed. "You are weird, Aki-chan. You can literally get free tickets but you choose to buy them with your own money?"

That's because you don't know the perverted yakuza, Akihito thought. "Listen," he began only to be disrupted by his phone ringing. Grumbling, he fished his phone from his jeans pocket and nearly groaned when he saw the caller.

"Akihito, are you enjoying yourself?" Asami teased the moment Akihito answered the call.

"Asami, I thought you had a business meeting?" Akihito checked his watch; only 9.30 p.m and in Asami's world, 9.30 p.m. is considered early.

Asami chuckled. "I did but it ended a few minutes ago."

Akihito noticed his lover was in a good mood so he presumed that the business meeting went well. Of course, he didn't want to think what sort of business meetings Asami was having and the older man didn't make any attempts to discuss about it either.

"Are you still at the restaurant?" Asami asked again.

Akihito sensed Takato and Kou watching at him mischievously and he quickly raised his finger at them, a warning sign that they should stop advancing to him.

"Even if I say I weren't, you would have gotten confirmation from Toru. That spy will tell you everything!" Akihito snorted.

Asami chuckled again. "I am pleased that you're finally learning."

"You are such a possessive bastard, Asami. I – " Akihito's sentence was left hanging as Kou and Takato began to shout, "Asami san, we want tickets!"

Akihito quickly covered the mouthpiece with his hand. "Guys, what the hell? It's too early to get drunk!" he hissed.

"What tickets are your friends talking about?"

"Nothing," Akihito answered a little too quickly.

"Akihito," the yakuza growled a little.

"Kou and Takato are a little drunk," Akihito replied, unsure if Asami would buy his lame explanations.

"I see."

Akihito could sense Asami smirking. That bastard; he is enjoying himself. "Anyway, if there isn't anything important, I'll end the call now. I am still entertaining my guests," the photographer said sarcastically.

"Then, I shall leave you with them," the yakuza replied, clearly amused.

Akihito pressed the end button quickly and placed the phone on the table. "That possessive, perverted bastard! He is having too much fun!"

He glared at his friends, expecting to see them smirking but they looked flabbergasted. Wondering what made them shut up; he followed their gaze and cursed when he noticed his friends were staring at his black diamond encrusted phone. Damn, he had forgotten about that.

Akihito reached out his hand, intending to keep the phone in his pockets; his friends however had nimble fingers. Kou snatched the phone away before Akihito managed to close his fingers on it.

"Aki-chan, correct me if I'm wrong, although I don't think I am, but is this the black diamond encrusted phone that I read in the magazine a few days ago?"

"I don't know what you're talking about and stop calling me Aki-chan!" Akihito grumbled and leaned forward to take the phone from Kou.

Kou raised his hands, causing Akihito to fall on his face. He then passed the phone to Takato.

"I don't think it's crystal, Kou." Takato gave his opinion as he weighed the phone on his hands. "Yep, heavy too."

"Guys, give it back!" Akihito sat up and made another unsuccessful attempt to snatch the phone away. Kou and Takato must never know the truth about the phone or he would have to buy ear plugs to stop his friends from teasing.

Realizing that Akihito would never answer his question, Kou turned his attention to the guard. "Toru san, when did Akihito buy this phone?"

"Toru!" Akihito warned.

Toru, who was sipping his steaming hot green tea, replied, "Asami sama bought it for Takaba sama at Ginza."

An audible gasps came from the two friends. "It - it means that this is the real black diamond!" Kou quickly placed the phone back on the table.

"How much was the phone?"

"It was priced at – "

"TORU!" Akihito raised his voice, halting the guard from divulging further information.

Kou waved a hand at Toru. "Never mind, I can look it up on the Internet later."

Takato went behind Akihito and locked his arm around Akihito's neck. "You lucky bastard!"

A soft knock on the sliding door broke the scuffle. The woman in pretty kimono came into the room, carrying a huge platter of sashimi. Akihito was thankful that the lady came at the precise moment to distract his friends or he would have to endure endless humiliation from them.

By the time they had finished with their meals, Akihito was relieved that his friends seemed to have forgotten about the tickets and the phone.

The manager was appalled when Akihito requested for the bill and immediately went on his knees with his head bowed so low that it touched the tatami mat. He apologized to Akihito profusely and gave his assurance that he would improve the quality of the food and pleaded Akihito not to inform Asami about his incompetence. The photographer tried to reason that the food was excellent and he simply wanted to pay but the manager wouldn't have any of his explanations. After ten minutes of futile explanations, Akihito gave up. He thanked the manager and went outside the restaurant to join his friends.

"That was a great meal!" Takato said, rubbing his belly.

"Thank you, Aki-chan," Kou draped his hand on Akihito's shoulder.

Akihito slapped his hand away. "Stop calling me that! Please remind me why you guys are my best friends because you never seem to stand on my side," he sulked.

"Aw, stop sulking Aki-chan. You know we love you," Kou winked.

"Ew, stop it! You're grossing me out," Akihito laughed.

"Where is Toru san? Kou and I bought a small gift for him," Takato said as he retrieved a small box from his bag.

"He went to get the car," Akihito answered, rubbing his bare hands together for some warmth. He realized he hadn't give Toru his present either. He had bought the guard a pair of warm socks and it was the only item he could afford since he spent almost everything on Asami's tie.

"Takaba?" A voice called out, halting Akihito from his thoughts. He looked up and tensed when saw Ishida Atsuki walking towards him with a fake smile plastered on his mouth.

Akihito hated Ishida. A fellow photo journalist like himself, Ishida is attached to a rival tabloid newspaper whose specialty involved fabrication of news. As much as Akihito hated to admit it, Ishida is good at what he does. He has sharp instincts and took great shots, although most of his shots were heavily altered before printing.

"What a surprise!" Ishida sauntered towards him, a back pack swung behind his shoulders. He looked around the restaurant and whistled. "Working?"

"No, what are you doing here?" Akihito replied curtly.

Ishida took no notice of Akihito's rude reply. "On my way back from work," he smiled.

Akihito knew that taunting smirk. He had most probably taken some very good shots and was dying to show them off to Akihito. Fortunately for Akihito, Ishida's brains were no bigger than a bird's and with an ego as the size of a mountain; it was easy to taunt him to spill his guts.

"Oh?" Akihito raised an eyebrow and gave him a 'I-don't-believe-you' look. "Really? What sort of work did you have today? Stalking film stars for their secret rendezvous Christmas dinner?"

Ishida took the bait instantly. He pulled Akihito aside, away from Kou and Takato and unzipped his camera bag. He retrieved his camera, pressed the replay button and pushed it onto Akihito's hands. "Check this out," he breathed heavily as he spoke, excitement clearly written all over his face.

Akihito froze when he saw the shots. Asami stood in a warehouse, flanked by Kirishima and Suoh by his sides. He was holding a packet of white powder which Akihito assumed to be drugs.

"And look at this," Ishida said excitedly as he pressed the next button.

A Chinese man with bad dressing sense had his gun pointed at Asami. Akihito noted that Asami was looking too calm for a man who had a gun pointed at him.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Akihito trầy xước đầu của mình. "Đây là điều, tôi-,""Takaba Akihito, tràn bây giờ, hoặc tôi sẽ gửi ảnh nude của bạn để Asami san." Takato bị đe dọa.Khi Akihito tiếp tục fumble với từ, nó là guard của mình những người đã lưu nó từ awkwardness của giải thích. "Asami sama sắp xếp cho một hiệu suất riêng tại câu lạc bộ Sion."Kou và Takato có quai hàm của họ giảm xuống. "Bạn có nghĩa là Asami san đã đi qua những rắc rối để có được họ thực hiện cho bạn?"Một lần nữa, Toru nói, "Setsuna ký kết theo công ty thu âm của Asami sama.""NHỮNG GÌ?" Kou và Takato hét lên trong unison.Akihito cười sheepishly. "Uh-Vâng. Guys xin lỗi, tôi ko định trốn cho bạn."Bạn bè của mình nhìn vào anh ta, ghen tuông viết trên khuôn mặt của họ. Kou đặt cả hai tay trên vai của Akihito. "Akihito, bạn có để có được chúng tôi vé cho các buổi hòa nhạc!""NHỮNG GÌ?" Nó đã là lần lượt của Akihito được ngạc nhiên."Xin vui lòng, Asami san để có được chúng tôi một số vé yêu cầu! Kể từ khi Setsuna được ký kết dưới hãng thu âm của mình, nhận được vé nên là một miếng bánh!" Kou kêu gọi."Không!" Akihito nói vững chắc. Nhận được vé cho Kou và Takato có nghĩa là rằng ông đã phải hỏi Asami cho một ưu tiên. Ông biết các yakuza cũng; do Asami một ưu tiên không phải là một cái gì đó ông mong trả nợ."Bạn có thể nhìn thấy chúng, nhưng chúng tôi không thể?" Takato bị buộc tội, qua cánh tay của mình trong không vừa lòng."Tôi sẽ cố gắng để kéo một số dây từ các nhà báo giải trí nhưng tôi sẽ không để Asami này!" Akihito nói kiên.Kou buông Akihito và thở dài. "Bạn là lạ, Aki-chan. Nghĩa là bạn có thể nhận được vé miễn phí nhưng bạn chọn để mua chúng với tiền riêng của bạn?"Đó là bởi vì bạn không biết yakuza sai đường, Akihito nghĩ. "Lắng nghe", ông bắt đầu chỉ để được bị gián đoạn do chuông điện thoại của mình. Tức giận, ông đánh bắt điện thoại của mình từ túi quần jean và gần groaned khi nhìn thấy người gọi."Akihito, cô thích mình?" Asami chọc ghẹo này Akihito trả lời cuộc gọi."Asami, tôi nghĩ bạn đã có một cuộc họp kinh doanh?" Akihito kiểm tra chiếc đồng hồ; chỉ 9.30 p.m và trong thế giới của Asami, 9 giờ 30 chiều được coi là sớm.Asami chuckled. "Tôi đã làm nhưng nó đã kết thúc một vài phút trước đây."Akihito nhận thấy người yêu của ông là trong một tâm trạng tốt vì vậy ông coi rằng cuộc họp kinh doanh đã đi tốt. Tất nhiên, ông không muốn để suy nghĩ những gì sắp xếp của Asami đã có cuộc họp kinh doanh và người đàn ông lớn tuổi đã không thực hiện bất kỳ nỗ lực để thảo luận về nó hoặc."Là bạn vẫn còn ở nhà hàng?" Asami hỏi một lần nữa.Akihito cảm thấy Takato và Kou xem lúc anh ta mischievously và ông nhanh chóng lên ngón tay của mình vào họ, một dấu hiệu cảnh báo rằng họ nên dừng lại tiến với anh ta."Ngay cả khi tôi nói tôi không, bạn đã có nhận được xác nhận từ Toru. Gián điệp đó sẽ cho bạn biết tất cả mọi thứ!" Akihito snorted.Asami chuckled một lần nữa. "Tôi rất vui rằng bạn đang học tập cuối cùng.""Bạn là một bastard sở hữu, Asami. I-"Akihito của câu còn lại treo khi Kou và Takato bắt đầu kêu la," Asami san, chúng tôi muốn vé! "Akihito nhanh chóng bảo hiểm các ống tẩu với bàn tay của mình. "Guys, cái quái gì? Nó là quá sớm để có được say rượu!", ông hissed."Những gì vé là bạn bè của bạn nói về?""Gì," Akihito trả lời một chút quá nhanh chóng."Akihito," yakuza các growled một chút."Kou và Takato là một chút say rượu," Akihito trả lời, không chắc chắn nếu Asami sẽ mua của mình giải thích thay mặt cho què."Tôi thấy."Akihito có thể cảm nhận Asami smirking. Thằng khốn đó; ông thưởng thức chính mình. "Dù sao, nếu không có bất cứ điều gì quan trọng, tôi sẽ kết thúc cuộc gọi bây giờ. Tôi vẫn còn giải trí khách của tôi,"các nhiếp ảnh gia nói sarcastically."Sau đó, tôi sẽ để lại bạn với họ," yakuza các trả lời, rõ ràng amused.Akihito nhấn nút kết thúc một cách nhanh chóng và đặt điện thoại trên bàn. "Sở hữu, truỵ lạc tên khốn! Ông là có quá nhiều niềm vui!"Ông glared tại bạn bè của mình, Hy vọng sẽ nhìn thấy chúng smirking nhưng họ nhìn flabbergasted. Tự hỏi những gì làm cho họ câm; Ông theo chiêm ngưỡng của họ và nguyền rủa khi ông nhận thấy bạn bè của mình đã nhìn chằm chằm điện thoại khảm kim cương đen của mình vào. Mẹ kiếp, ông đã quên về điều đó.Akihito đã đạt ra tay, có ý định để giữ điện thoại trong túi của mình; bạn bè của mình Tuy nhiên có ngón tay nhanh nhẹn. Kou snatched điện thoại đi, trước khi Akihito quản lý để đóng ngón tay của mình trên nó."Aki-chan, đúng tôi, nếu tôi là sai, mặc dù tôi không nghĩ rằng tôi, nhưng đây có phải là điện thoại khảm kim cương đen mà tôi đọc trong tạp chí một vài ngày trước?""Tôi không biết những gì bạn đang nói về và đừng có gọi tôi là Aki-chan!" Akihito grumbled và cúi về phía trước để có điện thoại từ Kou.Kou lớn lên tay của mình, gây ra Akihito rơi trên khuôn mặt của mình. Ông sau đó thông qua điện thoại với Takato."Tôi không nghĩ rằng nó là tinh thể, Kou." Takato đã cho ý kiến của mình như ông nặng điện thoại trên bàn tay của mình. "Vâng, nặng quá.""Guys, cung cấp cho nó trở lại!" Akihito ngồi lên và thực hiện một nỗ lực bất thành để snatch điện thoại đi. Kou và Takato không bao giờ biết sự thật về điện thoại hoặc ông sẽ phải mua Tai cắm để ngăn chặn bạn bè của mình từ trêu chọc.Nhận ra rằng Akihito sẽ không bao giờ trả lời câu hỏi của ông, Kou chuyển sự chú ý của mình để bảo vệ. "Toru san, khi Akihito mua điện thoại này?""Toru!" Akihito đã cảnh báo.Toru, người nhấm nháp trà xanh nóng hoạt động của mình, trả lời, "Asami sama đã mua lại nó cho Takaba sama tại Ginza."Một gasps âm thanh đến từ hai người bạn. "Nó - nó có nghĩa là rằng đây là kim cương đen thực sự!" Kou nhanh chóng đặt điện thoại trở lại trên bảng."Bao nhiêu là điện thoại?""Nó được định giá tại""TORU!" Akihito nâng lên tiếng nói của mình, ngăn chặn bảo vệ từ tiết lộ thêm thông tin.Kou vẫy tay một lúc Toru. "Không bao giờ nhớ, tôi có thể nhìn nó trên Internet sau đó."Takato đã đi đằng sau Akihito và khóa cánh tay của mình xung quanh thành phố Akihito của cổ. "May mắn khốn!"Mềm knock trên cửa trượt đã phá vỡ vụ. Người phụ nữ đẹp kimono đến vào phòng, mang một đĩa lớn của sashimi. Akihito được biết ơn rằng người phụ nữ đến vào thời điểm chính xác để phân tâm bạn bè của mình, hoặc ông sẽ phải chịu đựng sự sỉ nhục vô tận từ họ.Bởi thời gian họ đã hoàn thành với các bữa ăn, Akihito đã nhẹ nhõm rằng bạn bè của mình dường như đã quên về vé và điện thoại.Người quản lý đã appalled khi Akihito yêu cầu cho các hóa đơn và ngay lập tức đã đi trên đầu gối của mình với đầu cúi thấp như vậy nó chạm vào các tatami mat. Ông xin lỗi profusely Akihito và bảo đảm của ông rằng ông sẽ cải thiện chất lượng của thực phẩm và kêu gọi Akihito không để thông báo cho Asami về không đủ sức của mình. Các nhiếp ảnh gia đã cố gắng để lý do rằng các thực phẩm đã được xuất sắc và ông chỉ đơn giản là muốn trả tiền nhưng người quản lý sẽ không có bất kỳ lời giải thích của mình. Sau mười phút vô ích giải thích, Akihito đã từ bỏ. Ông cảm ơn người quản lý và đã đi ra ngoài nhà hàng để tham gia bạn bè của mình."Đó là một bữa ăn tuyệt vời!" Takato cho biết, cọ xát bụng của mình."Cảm ơn bạn, Aki-chan," Kou draped bàn tay của mình trên Akihito của vai.Akihito tát tay đi. "Đừng có gọi tôi đó! Xin nhắc nhở tôi tại sao bạn guys đang bạn bè tốt nhất của tôi bởi vì bạn không bao giờ có vẻ để đứng trên mặt của tôi,"ông sulked."Đã xảy ra, dừng Rito Aki-chan. Bạn biết chúng tôi yêu bạn,"Kou winked."Ew, ngăn chặn nó! Bạn đang có doanh thu tôi ra,"Akihito cười."Ở đâu là Toru san? Kou và tôi đã mua một món quà nhỏ cho anh ta,"Takato nói như ông lấy một hộp nhỏ từ túi của mình."Ông đã đi để có được chiếc xe," Akihito trả lời, cọ xát tay không cùng nhau cho một số sự ấm áp. Ông nhận ra ông đã không cung cấp cho Toru ông trình bày một trong hai. Ông đã mua bảo vệ một đôi vớ ấm áp và nó đã là mục duy nhất ông có thể đủ khả năng kể từ khi ông đã trải qua hầu như tất cả mọi thứ trên cà vạt của Asami."Takaba?" Một giọng nói được gọi là ra, ngăn chặn Akihito từ suy nghĩ của mình. Ông nhìn lên và căng thẳng khi thấy Ishida Atsuki đi bộ về phía Anh ta với một nụ cười giả trát vữa trên miệng của mình.Akihito ghét Ishida. Một nhà báo ảnh đồng bào như chính mình, Ishida được gắn vào một tờ báo đối thủ tờ báo đặc biệt mà tham gia chế tạo của tin tức. Càng nhiều càng tốt, Akihito ghét phải thừa nhận nó, Ishida là tốt ở những gì ông nào. Ông có bản năng sắc nét và lấy bức ảnh tuyệt vời, mặc dù hầu hết các bức ảnh của ông đã thay đổi rất nhiều trước khi in ấn."Những gì một bất ngờ!" Ishida sauntered đối với anh ta, một gói trở lại đu đằng sau vai của mình. Ông nhìn xung quanh nhà và whistled. "Làm việc?""Không, những gì bạn đang làm ở đây?" Akihito trả lời curtly.Ishida đã không có thông báo của Akihito của trả lời thô lỗ. "Trên đường trở lại từ công việc," ông cười.Akihito biết rằng nhếch mép taunting. Ông có lẽ đã thực hiện một số bức ảnh rất tốt và chết để cho họ đến Akihito. May mắn thay cho Akihito, bộ não của Ishida đã không lớn hơn một con chim và với một tự ngã như kích thước của một ngọn núi; nó được dễ dàng để taunt ông tràn ruột của mình."Oh?" Akihito nâng lên một lông mày và cho ông một cái nhìn 'Tôi-không-tin-bạn'. "Thực sự? Những gì sắp xếp của công việc bạn đã có ngày hôm nay? Theo dõi bộ phim ngôi sao của bí mật hẹn bữa ăn tối Giáng sinh?"Ishida đã mồi ngay lập tức. Ông kéo Akihito sang một bên, ra khỏi Kou và Takato và giải nén túi máy ảnh của mình. Ông lấy máy ảnh của mình, nhấn nút phát lại và đẩy nó vào Akihito của bàn tay. "Kiểm tra này ra," ông hít nặng nề như ông nói, hứng thú viết rõ ràng trên khuôn mặt của mình.Akihito đã đóng băng khi nhìn thấy các mũi chích ngừa. Asami đứng trong một nhà kho, bao quanh bởi Kirishima và Nanano bởi bên mình. Ông đã giữ một gói bột màu trắng mà Akihito giả định là ma túy."Và nhìn vào điều này," Ishida nói hào hứng như ông nhấn nút tiếp theo.Một người đàn ông Trung Quốc với cảm giác xấu mặc quần áo có súng chĩa vào Asami. Akihito ghi nhận rằng Asami tìm kiếm bình tĩnh quá cho một người có một khẩu súng chĩa vào anh ta.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Akihito gãi đầu. "Đây là điều tôi -" "Takaba Akihito, tràn giờ hay tôi sẽ gửi ảnh khỏa thân của bạn để Asami san". Takato bị đe dọa. Như Akihito tiếp tục mò mẫm với lời nói, đó là bảo vệ của ông đã cứu anh khỏi sự lúng túng trong việc giải thích. "Asami sama sắp xếp cho một buổi biểu diễn riêng tại Club Sion." Kou và Takato có hàm họ giảm xuống. "Bạn có nghĩa là Asami san đã đi qua khó khăn để có được họ thực hiện cho bạn?" Một lần nữa, Toru nói, "Setsuna được ký theo công ty thu âm Asami sama." "CÁI GÌ?" Kou và Takato hét lên đồng thanh nói. Akihito cười ngượng ngùng. "Uh-yeah. Kẻ Xin lỗi, tôi không có nghĩa là để ẩn nó từ các bạn." Bạn bè của anh nhìn anh, ghen ghét rõ trên khuôn mặt của họ. Kou đặt cả hai tay lên vai Akihito. "Akihito, bạn có để có được chúng ta những vé cho buổi hòa nhạc!" "CÁI GÌ?" Đến lượt Akihito phải ngạc nhiên. "Xin hỏi Asami san nhập thêm một số vé! Kể từ khi Setsuna được ký theo hãng thu âm của mình, nhận được vé nên được một miếng bánh!" Kou nài nỉ. "Không!" Akihito nói chắc chắn. Lấy vé cho Kou và Takato sẽ có nghĩa là anh phải hỏi Asami cho một đặc ân. Ông biết yakuza cũng; do Asami một ưu không phải là điều mà ông mong muốn được hoàn trả. "Bạn có thể nhìn thấy chúng, nhưng chúng ta có thể không?" Takato cáo buộc, khoanh tay trong sự không hài lòng. "Tôi sẽ cố gắng để kéo một số dây từ các phóng viên giải trí, nhưng tôi sẽ không để cho Asami này!" Akihito bướng bỉnh nói. Kou buông Akihito và thở dài. "Bạn là lạ, Aki-chan. Bạn có thể theo nghĩa đen có được vé miễn phí nhưng bạn chọn để mua chúng với tiền của mình?" Đó là bởi vì bạn không biết các yakuza truỵ lạc, Akihito nghĩ. "Nghe này," ông chỉ bắt đầu được phá vỡ bởi tiếng chuông điện thoại của mình. Cằn nhằn, ông đánh bắt điện thoại từ túi quần jean của mình và gần như rên lên khi nhìn thấy người gọi. "Akihito, bạn được thưởng thức chính mình?" Asami trêu chọc thời điểm Akihito đã trả lời cuộc gọi. "Asami, tôi nghĩ bạn đã có một cuộc họp kinh doanh?" Akihito xem đồng hồ; chỉ 09:30 và trong thế giới của Asami, 21:30 được xem xét sớm. Asami cười khúc khích. "Tôi đã làm nhưng nó đã kết thúc cách đây vài phút." Akihito nhận thấy người yêu của mình đang ở trong một tâm trạng tốt nên ông cho rằng các cuộc họp kinh doanh diễn ra tốt đẹp. Tất nhiên, ông không muốn nghĩ gì sắp xếp các cuộc họp kinh doanh Asami đã có và những người đàn ông lớn tuổi đã không thực hiện bất kỳ nỗ lực để thảo luận về điều đó. "Bạn vẫn còn tại nhà hàng?" Asami hỏi lại lần nữa. Akihito cảm nhận Takato và Kou xem anh tinh nghịch và ông nhanh chóng giơ ngón tay của mình vào họ, một dấu hiệu cảnh báo rằng họ nên ngừng nâng cấp cho anh ta. "Ngay cả khi tôi nói rằng tôi không được, bạn sẽ nhận được xác nhận từ Toru . gián điệp đó sẽ cho bạn tất cả mọi thứ! " Akihito khịt mũi. Asami cười khúc khích một lần nữa. "Tôi rất vui mừng rằng cuối cùng bạn đang học tập." "Bạn là một tên khốn sở hữu như vậy, Asami tôi -.!" câu Akihito được trái treo như Kou và Takato bắt đầu hét lên, "Asami san, chúng tôi muốn vé" Akihito nhanh chóng bao phủ cơ quan ngôn luận với bàn tay của mình. "Guys, cái quái gì? Đó là quá sớm để có được say rượu!" ông rít lên. "Cái gì vé là bạn của bạn nói gì?" "Không có gì," Akihito đã trả lời một chút quá nhanh. "Akihito," yakuza gầm lên một chút. "Kou và Takato là một chút say rượu," Akihito trả lời, không chắc chắn nếu Asami sẽ mua giải què của mình. "Tôi nhìn thấy." Akihito có thể cảm Asami nhếch mép cười. Khốn đó; anh đang tận hưởng chính mình. "Dù sao, nếu không có bất cứ điều gì quan trọng, tôi sẽ kết thúc cuộc gọi hiện nay. Tôi vẫn giải trí khách của tôi", nhiếp ảnh gia nói một cách mỉa mai. "Sau đó, tôi sẽ để lại cho bạn với họ," yakuza trả lời, rõ ràng thích thú. Akihito nhấn nút kết thúc một cách nhanh chóng và đặt điện thoại trên bàn. "Đó là sở hữu, biến thái khốn! Ông ấy đang có quá nhiều niềm vui!" Anh trừng mắt nhìn người bạn của mình, hy vọng nhìn thấy họ cười tự mãn nhưng họ nhìn sửng sốt. Tự hỏi những gì làm cho họ im lặng; ông nhìn theo ánh mắt của họ và bị nguyền rủa khi ông nhận thấy bạn bè của mình đã nhìn chằm chằm vào viên kim cương màu đen điện thoại nạm mình. Chết tiệt, anh đã quên mất điều đó. Akihito đưa tay ra, định để điện thoại trong túi của mình; Tuy nhiên bạn bè của mình có những ngón tay nhanh nhẹn. Kou giật lấy điện thoại xa trước khi Akihito quản lý để đóng những ngón tay của mình trên đó. "Aki-chan, đúng tôi nếu tôi là sai, mặc dù tôi không nghĩ rằng tôi, nhưng là kim cương đen này nạm điện thoại mà tôi đọc trong các tạp chí cách đây vài ngày? " "Tôi không biết những gì bạn đang nói về và đừng gọi tôi là Aki-chan!" Akihito càu nhàu và nghiêng người về phía trước để lấy điện thoại từ Kou. Kou lại giơ tay lên, gây Akihito rơi trên khuôn mặt của mình. Sau đó, ông đã thông qua điện thoại để Takato. "Tôi không nghĩ rằng đó là pha lê, Kou." Takato đã gửi ý kiến của mình như ông nặng điện thoại trên tay của mình. "Yep, nặng quá." "Con trai, cho nó trở lại!" Akihito ngồi lên và thực hiện một nỗ lực bất thành để cướp điện thoại xa. Kou và Takato không bao giờ phải biết sự thật về điện thoại hoặc anh ta sẽ phải mua nút tai để ngăn chặn bạn bè của mình từ trêu chọc. Nhận thấy Akihito sẽ không bao giờ trả lời câu hỏi của anh, Kou chuyển sự chú ý của mình để bảo vệ. "Toru san, khi đã Akihito mua điện thoại này?" "Toru!" Akihito cảnh báo. Toru, người đang nhấm nháp hấp trà xanh nóng của mình, trả lời, "Asami sama đã mua nó cho sama Takaba ở Ginza." Một hổn hển âm thanh đến từ hai người bạn. "Nó - nó có nghĩa rằng đây là những viên kim cương màu đen thật!" Kou nhanh chóng đặt điện thoại trở lại trên bàn. "Bao nhiêu là điện thoại?" "Nó có giá là -" "! Toru" Akihito lên giọng, chặn đứng sự bảo vệ từ tiết lộ thêm thông tin. Kou vẫy một tay Toru. "Không sao, tôi có thể nhìn nó lên trên mạng Internet sau này." Takato đã đi phía sau Akihito và khóa tay quanh cổ Akihito. "Bạn may mắn khốn!" Một tiếng gõ nhẹ trên cửa trượt đã phá vỡ cuộc ẩu đả. Người phụ nữ trong bộ kimono xinh đẹp bước vào phòng, mang theo một đĩa lớn của sashimi. Akihito là biết ơn các bà đến vào thời điểm chính xác để đánh lạc hướng bạn bè của mình hoặc ông sẽ phải chịu đựng sự sỉ nhục vô tận từ họ. Bởi thời gian họ đã kết thúc với bữa ăn của họ, Akihito đã thuyên giảm mà bạn bè của mình dường như đã quên về vé và điện thoại. Người quản lý đã phát hoảng khi có yêu cầu Akihito cho các hóa đơn và ngay lập tức đã đi trên đầu gối của mình với chiếc đầu cúi quá thấp mà nó chạm vào tatami mat. Ông đã xin lỗi rối rít Akihito và đã đảm bảo rằng ông sẽ cải thiện chất lượng của thực phẩm và xin Akihito không để thông báo về sự bất lực của mình Asami. Các nhiếp ảnh gia cố gắng giải thích rằng thực phẩm đã được xuất sắc và anh chỉ đơn giản là muốn trả tiền nhưng người quản lý sẽ không có bất kỳ lời giải thích của mình. Sau mười phút giải vô ích, Akihito đã từ bỏ. Anh cảm ơn người quản lý và đi ra ngoài nhà hàng để tham gia bạn bè của mình. "Đó là một bữa ăn tuyệt vời!" Takato nói, xoa xoa bụng của mình. "Cảm ơn bạn, Aki-chan," Kou khoác tay lên vai Akihito. Akihito tát tay anh ra. "Đừng có gọi tôi mà! Hãy nhắc nhở tôi lý do tại sao bạn là người bạn tốt nhất của tôi bởi vì bạn không bao giờ có vẻ đứng về phía tôi," anh giận dỗi. "Aw, dừng hờn dỗi Aki-chan. Bạn biết chúng tôi yêu bạn", Kou nháy mắt. " Ew, ngăn chặn nó! Bạn đang có doanh thu tôi ra, "Akihito cười. "Trường hợp là Toru san? Kou và tôi đã mua một món quà nhỏ cho anh ta," Takato nói khi ông lấy ra một hộp nhỏ từ trong túi xách của mình. "Ông đã đi để có được chiếc xe, "Akihito trả lời, xoa hai tay trần của mình cùng với một số sự ấm áp. Ông nhận ra rằng ông đã không cung cấp cho Toru hiện tại của mình hoặc. Ông đã mua bảo vệ một đôi vớ ấm áp và nó là mặt hàng duy nhất anh có thể đủ khả năng vì ông đã dành gần như tất cả mọi thứ trên cà vạt của Asami. "Takaba?" Một giọng nói được gọi ra, ngăn chặn Akihito từ suy nghĩ của mình. Anh nhìn lên và sững người khi nhìn thấy Ishida Atsuki đi về phía anh với một nụ cười giả dán trên miệng. Akihito ghét Ishida. Một nhà báo ảnh đồng như mình, Ishida được gắn vào một tờ báo lá cải đối thủ mà đặc biệt liên quan đến chế tạo các tin tức. Như nhiều như Akihito ghét phải thừa nhận nó, Ishida là tốt ở những gì anh ấy làm. Ông có bản năng mạnh và lấy bức ảnh tuyệt vời, mặc dù hầu hết các bức ảnh của ông đã thay đổi rất nhiều trước khi in. "Thật là một bất ngờ!" Ishida ung dung bước về phía anh, một gói lại vung đằng sau vai. Anh nhìn xung quanh nhà hàng và huýt sáo. "Làm việc?" "Không, anh đang làm gì ở đây?" Akihito trả lời cộc lốc. Ishida đã không có thông báo trả lời thô lỗ Akihito. "Trên đường đi làm về," ông mỉm cười. Akihito biết rằng nụ cười chế nhạo. Có lẽ ông đã nhất chụp một số bức ảnh rất tốt và đã chết để khoe với Akihito. May mắn cho Akihito, bộ não của Ishida là không lớn hơn một con chim và có một cái tôi như kích thước của một ngọn núi; nó đã được dễ dàng để chế nhạo anh tràn ruột của mình. "Oh?" Akihito nhướn mày và cho anh một 'Tôi-không-tin-bạn nhìn. "Thật sao? Những loại công việc bạn đã có ngày hôm nay? Rình rập sao phim cho hẹn hò bí mật Giáng sinh ăn tối của họ?" Ishida cắn câu ngay lập tức. Ông kéo Akihito sang một bên, cách xa Kou và Takato và mở túi máy ảnh của mình. Ông lấy máy ảnh của mình, nhấn nút phát lại và đẩy nó vào tay Akihito. "Kiểm tra này ra," anh thở nặng nề khi anh nói, sự phấn khích ghi rõ trên khuôn mặt của mình. Akihito bị đóng băng khi nhìn thấy những bức ảnh. Asami đứng trong một nhà kho, hai bên là Kirishima và Suoh bởi hai bên hông. Anh đang cầm một gói bột màu trắng mà Akihito giả định là ma túy. "Và nhìn vào điều này," Ishida hào hứng nói vừa dúi vào nút tiếp theo. Một người đàn ông Trung Quốc với ý nghĩa thay đồ xấu có khẩu súng của mình chỉ vào Asami. Akihito lưu ý rằng Asami đã nhìn quá bình tĩnh cho một người đàn ông có một khẩu súng chĩa vào anh ta.










































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: