*** g89 2/22 p. 18 Part 4—1513-607 B.C.E.—A Nation Set Apart, Unlike A dịch - *** g89 2/22 p. 18 Part 4—1513-607 B.C.E.—A Nation Set Apart, Unlike A Việt làm thế nào để nói

*** g89 2/22 p. 18 Part 4—1513-607


*** g89 2/22 p. 18 Part 4—1513-607 B.C.E.—A Nation Set Apart, Unlike All Others ***
Israel’s governmental functions, involving legislative, judicial, and executive processes, may remind us of certain governments today. But once again, there was a profound difference. Isaiah 33:22 explains: “For Jehovah is our Judge [judicial agency], Jehovah is our Statute-giver [legislative power], Jehovah is our King [executive officer].” All three functions of government were unified in Israel’s God. Neither the nation’s king, nor its judges, nor its priests were to be absolute monarchs. All were bound by the laws and directives of the God they represented, quite unlike the dictatorships of political and religious men today.

*** g78 6/22 pp. 27-28 How Can Law Be ‘Handled Lawfully’? ***
The Bible’s View
LAW is always given for a purpose, and usually that purpose is to help and protect those under it. Lawmakers do not intend that men should abuse the legislation by breaking it, flouting it or teaching things about it that are untrue or misleading. These would be ways of handling the law lawlessly.
The apostle Paul wrote concerning certain men who claimed to be Christians and who thought that they were qualified to teach “law,” but who did not do so in “love out of a clean heart and out of a good conscience and out of faith without hypocrisy.” (1 Tim. 1:5-7) These tended to induce Christians to look to the Mosaic law for salvation. This certainly was a lawless handling of the Law. It did damage.
The apostle says that when the Law is ‘handled lawfully’ in its proper application it must be with the knowledge that “law is promulgated, not for a righteous man, but for persons lawless and unruly, ungodly and sinners, lacking loving-kindness, and profane, murderers . . . fornicators, . . . kidnappers, liars,” and so forth. (1 Tim. 1:8-10) If men had no tendencies to do these bad things, there would be no necessity of law telling them not to do them.
Has there ever been anyone who was righteous, so that he did not need such a law? Yes, Jesus Christ was righteous. Of him it is written that, from the beginning of his life on earth to the end, he was “loyal, guileless, undefiled, separated from the sinners.” (Heb. 7:26) He did not have to be restricted by such a law for, being righteous and harmless, there was no inclination in him to do anything wrong, even though he had free will and could have chosen to do wrong, as did Adam. In fact, Jesus never entertained for an instant even a thought of doing wrong. This is evident in his immediate, unhesitating responses to Satan’s efforts to get him to contemplate some form of disobedience, self-satisfaction or selfish display of power or position. (Matt. 4:1-11) Also, note Jesus’ instant hatred and rejection of Peter’s well-meaning statement: “Be kind to yourself, Lord; you will not have this [ordeal of suffering and death in Jerusalem] at all.” Turning his back, Jesus said to Peter: “Get behind me, Satan! You are a stumbling block to me, because you think, not God’s thoughts, but those of men.”—Matt. 16:21-23.
So Jesus did not have to hold himself back or impose restrictions on himself to avoid violating some law. It was natural, inherent in his makeup, for him to do what was right. He said about his Father, Jehovah God: “I always do the things pleasing to him.”—John 8:29.
Therefore, a righteous man is not hampered, trammeled or restricted by righteous law. He lives according to the law of love, the “law that belongs to freedom” and “the law of a free people.” There is no law of God against love, or the restricting of the full, free exercise of love. The apostle Paul speaks of the fruitage of the spirit, including love, and says: “Against such things there is no law.” (Jas. 1:25; 2:12; Gal. 5:22, 23) Jesus said to his followers: “This is my commandment, that you love one another just as I have loved you.”—John 15:12.
Today Christians are living under the laws of various governments, and they must and do obey these laws when they know that they are right and for the common good. The only exception is where a man-made law is contrary to God’s commands to his people and where the Christian conscience would be violated. (Compare Acts 4:19, 20; 5:29.) Such a law would violate the law of love that the Christian must observe in his relations with God and all men. But, even though Christians are under righteous governmental laws, these laws do not restrict or hinder them from doing good and expressing love for others.
The reason is that those who exercise faith in Christ’s sacrifice for humankind are “declared righteous.” In God’s eyes their sins are covered by Christ’s atonement sacrifice. The apostle describes their situation in this way:
“Therefore those in union with Christ Jesus have no condemnation. For the law of that spirit which gives life in union with Christ Jesus has set you free from the law of sin and of death. For, there being an incapability on the part of the [Mosaic] Law, while it was weak through the flesh, God, by sending his own Son in the likeness of sinful flesh and concerning sin, condemned sin in the flesh, that the righteous requirement of the Law might be fulfilled in us who walk, not in accord with the flesh, but in accord with the spirit.”—Rom. 8:1-4.
The law that God gave to Israel through Moses is, therefore, not for perfectly righteous men. By reason of the fact that no imperfect man could keep that law, it demonstrated that all men, in themselves or in their own merit, have nothing good—they are all sinners. (Compare Romans 7:18.) It showed that all men need help—the help that God provides through the atonement sacrifice of Jesus Christ. One’s acting according to this understanding of God’s law would be a lawful handling of that body of Law.
But to try to get people to conform to the Mosaic law and to use it as a standard and as a threat to Christians—this is wrong, for Christians are not under the Law, which was abolished by means of Christ’s sacrifice.
Of what use, then, is the Law? How is it ‘handled lawfully’? For one thing, a study of it helps because it “has a shadow of the good things to come.” (Heb. 10:1) Furthermore, by studying God’s laws and his dealings with Israel under the Law, we can get God’s viewpoint on matters—how he feels about certain things. We get guidelines. But we cannot, as Christians, go back to the Law except to apply its principles.
Moreover, Christians are not judges with authority to inflict corporal punishment on people for violating either the law of love or the Mosaic law. Christ is the Judge and the one who will carry out justice. But he is also merciful. So it is the duty of Christians to help an erring one, if possible. James says: “Know that he who turns a sinner back from the error of his way will save his [the sinner’s] soul from death and will cover a multitude of [the erring one’s] sins.”—Jas. 5:20.
If the erring one seriously violates the righteous principles of God and is persistent and unrepentant, the congregation expels him, not to do him personal harm, but because such action is necessary and commanded for the cleanness of the congregation before God and is in harmony with love for God’s name and for the congregation. (1 Cor. 5:5, 13) Thus, God, through Christ, is the One who punishes the sinner according to what is deserved.
Hence, law is ‘handled lawfully’ when its true purpose and function are understood, acknowledged and adhered to in the light of God’s purposes through Christ.

*** it-1 p. 549 Crime and Punishment ***
God’s Law for Israel. When Israel was organized as a nation, God became their King, Legislator, and Judge. (Isa 33:22) He gave them the “Ten Words,” or “Ten Commandments,” as they are often called, setting forth the principles upon which the body of about 600 other laws was based. He began the “Ten Words” with the statement: “I am Jehovah your God, who have brought you out of the land of Egypt.” (Ex 20:2) This serves as the primary reason for obedience to the entire Law. Disobedience was not only a violation of the law of the Head of government but also an offense against the Head of religion, their God, and blasphemy of God was lèse-majesté, treason.

*** it-2 pp. 213-220 Law ***
Jehovah was identified in the Law as absolute Sovereign and also as King in a special way. Since Jehovah was both God and King of Israel, disobedience to the Law was both a religious offense and lèse-majesté, an offense against the Head of State, which in this case was against the King Jehovah. David, Solomon, and their successors on the throne of Judah were said to sit on “Jehovah’s throne.” (1Ch 29:23) Human kings and rulers in Israel were bound by the Law, and when they became despotic they were law violators accountable to God. (1Sa 15:22, 23) Kingship and priesthood were separate, this separation constituting a balance of power and a safeguard against tyranny. It kept the Israelites ever mindful that Jehovah was their God and real King. Each individual’s relationship to God and to his fellowman was defined by the Law, and each individual could approach God through the priestly arrangement.
The Law gave the Israelites the opportunity to become “a kingdom of priests and a holy nation.” (Ex 19:5, 6) The Law’s demands of exclusive devotion to Jehovah, its absolute prohibition of any form of interfaith, and its regulations concerning religious cleanness and diet constituted a “wall” to keep the nation outstandingly separate from other nations. (Eph 2:14) A Jew could hardly enter a Gentile tent or house or eat with Gentiles without becoming religiously unclean. In fact, when Jesus was on earth, even entering a Gentile house or building was thought to make a Jew unclean. (Joh 18:28; Ac 10:28) The sanctity of life and the dignity and honor of the family, of marriage, of person, were protected. Additional effects, which could be consider
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
g89 2/22 p. 18 phần 4-1513-607 B.C.E.—A quốc gia đặt cách nhau, không giống như tất cả những người khác ***Chức năng chính phủ của Israel, liên quan đến lập pháp, tư pháp, và điều hành quá trình, có thể nhắc nhở chúng ta của chính phủ nhất định vào ngày hôm nay. Nhưng một lần nữa, đã có một sự khác biệt sâu sắc. Ê-sai 33:22 giải thích: "Đối với Jehovah là thẩm phán của chúng tôi [cơ quan tư pháp], Jehovah là chúng tôi quy chế-giver [quyền lập pháp], Jehovah là vua của chúng tôi [đốc]." Tất cả ba chức năng của chính phủ được thống nhất trong Thiên Chúa của Israel. Vua của quốc gia, cũng không phải thẩm phán của nó, cũng như linh mục của nó đã là vua tuyệt đối. Tất cả đã bị ràng buộc bởi luật pháp và các chỉ thị của Thiên Chúa mà họ đại diện, khá không giống như các chế độ độc tài của nam giới chính trị và tôn giáo vào ngày hôm nay.G78 6/22 trang 27-28 Làm thế nào luật thể 'Xử lý hợp pháp'? ***Của Kinh Thánh xemPháp luật được luôn luôn đưa ra cho một mục đích, và thường mà mục đích là để giúp đỡ và bảo vệ những người dưới nó. Lập pháp không có ý định rằng người đàn ông nên lạm dụng pháp luật bằng cách phá vỡ nó, flouting nó hoặc giảng dạy những điều về nó là sai sự thật hoặc gây hiểu nhầm. Đây sẽ là cách xử lý pháp luật lawlessly.Tông đồ Paul đã viết liên quan đến một số người đàn ông những người yêu cầu để là Kitô hữu và những người nghĩ rằng họ đã đủ điều kiện để dạy "pháp luật", nhưng những người đã không làm như vậy trong "tình yêu ra khỏi trái tim một sạch và ra khỏi một lương tâm tốt và ra khỏi Đức tin không có đạo đức giả." (1 x. 1:5-7) Chúng có xu hướng để tạo ra các Kitô hữu để tìm đến luật Mosaic cho sự cứu rỗi. Điều này chắc chắn là một xử lý vô trật tự của pháp luật. Nó đã làm thiệt hại.Các tông đồ nói rằng khi pháp luật 'xử lý hợp pháp' trong ứng dụng của nó đúng nó phải với những kiến thức mà "luật được ban hành, không phải cho một người đàn ông công bình, nhưng đối với người vô trật tự và ngô nghịch, ungodly và tội nhân, thiếu lòng nhân ái, và profane, kẻ giết người... fornicators,... kẻ bắt cóc, kẻ nói dối," và vân vân. (1 x. 1:8-10) Nếu người đàn ông đã không có xu hướng để làm những điều xấu, sẽ có không cần thiết của pháp luật nói với họ không phải để làm cho họ.Đã có bao giờ là bất cứ ai là công bình, do đó ông đã không cần một luật? Vâng, Chúa Giêsu Kitô là công bình. Của ông nó được viết rằng, từ sự khởi đầu của cuộc sống của mình trên trái đất để kết thúc, ông là "trung thành, phải, undefiled, tách ra từ các tội nhân." (Heb. 7:26) Ông đã không cần phải được hạn chế bởi một đạo luật, được công bình và vô hại, có là không có độ nghiêng trong anh ta để làm bất cứ điều gì sai, mặc dù ông đã tự do và có thể đã chọn để làm sai, như Adam. Trong thực tế, Chúa Giêsu không bao giờ giải trí cho tức thì ngay cả một ý nghĩ làm sai. Đây là điều hiển nhiên trong phản ứng của ông ngay lập tức, unhesitating để Satan của nỗ lực để có được anh ta để chiêm ngưỡng một số hình thức bất tuân, tự hài lòng hoặc ích kỷ Hiển thị của quyền lực hoặc vị trí. (Mathiơ 4:1-11) Ngoài ra, lưu ý Chúa Giêsu ngay lập tức hận thù và từ chối của Peter's cũng có nghĩa là tuyên bố: "thể loại để bản thân bạn, Chúa; bạn sẽ không có này [thử thách của đau khổ và cái chết ở Jerusalem] ở tất cả." Quay trở lại của mình, Chúa Giêsu nói với Peter: "nhận được phía sau tôi, Sa-tan! Bạn là một khối stumbling với tôi, bởi vì bạn nghĩ rằng, không những suy nghĩ của Thiên Chúa, nhưng những người đàn ông."— Mathiơ 16:21-23.Do đó, Chúa Giêsu không phải giữ mình lại hay áp đặt các hạn chế về mình để tránh vi phạm pháp luật một số. Nó là tự nhiên, vốn có trong trang điểm của mình, cho anh ta để làm những gì là đúng. Ông nói về cha mình, Thiên Chúa Jehovah: "Tôi luôn luôn làm những điều làm hài lòng với anh ta."-John 8:29.Vì vậy, một người công bình không bị cản trở, trammeled hoặc bị giới hạn bởi pháp luật công bình. Ông đã sống theo pháp luật của tình yêu, "luật pháp mà thuộc về tự do" và "luật pháp của một người miễn phí." Không có không có pháp luật của Thiên Chúa chống lại tình yêu, hoặc hạn chế tập thể dục miễn phí, đầy đủ của tình yêu. Tông đồ Paul nói của fruitage tinh thần, bao gồm cả tình yêu, và nói: "Chống lại những điều đó không có pháp luật không có." (Jas. 1:25; 2:12; Gal. 5:22, 23) Chúa Giêsu nói với những người theo ông: "Đây là lệnh của tôi, rằng bạn yêu thương nhau cũng giống như tôi đã yêu bạn."-John 15:12.Hôm nay Kitô hữu đang sống theo luật pháp của chính phủ khác nhau, và họ phải và tuân theo các điều luật này khi họ biết rằng họ là đúng và cho lợi ích chung. Ngoại lệ duy nhất là nơi một luật nhân tạo là trái ngược với lệnh của Thiên Chúa để người dân của mình và nơi lương tâm Kitô giáo sẽ được vi phạm. (So sánh hành vi 4:19, 20; 5:29.) một luật nào vi phạm pháp luật của tình yêu mà các Kitô hữu phải quan sát trong mối quan hệ của mình với Thiên Chúa và tất cả mọi người. Tuy nhiên, ngay cả khi các Kitô hữu là theo luật chính phủ công bình, những luật này không hạn chế hoặc cản trở họ làm tốt và thể hiện tình yêu cho những người khác.Lý do là rằng những người tập thể dục Đức tin trong sự hy sinh của Chúa Kitô cho nhân loại "tuyên bố công bình." Trong mắt của Thiên Chúa tội lỗi của họ được bao phủ bởi sự hy sinh sự can thiệp của Chúa Kitô. Các sứ đồ mô tả tình hình của họ theo cách này:"Vì vậy những người trong công đoàn với Chúa Giêsu Kitô đã không lên án. Đối với luật pháp của tinh thần mang đến cho cuộc sống trong liên minh với Chúa Giêsu Kitô đã thiết lập bạn miễn phí từ Pháp luật của tội lỗi và của cái chết. Cho, có là một không thể trên một phần của pháp luật [khảm], trong khi nó là yếu thông qua xác thịt, Thiên Chúa, bằng cách gửi con trai mình trong chân dung của tội lỗi xác thịt và liên quan đến tội lỗi, lên án tội lỗi trong xác thịt, các yêu cầu chính đáng của pháp luật có thể được hoàn thành trong chúng ta những người đi bộ, không phải trong phù hợp với xác thịt, nhưng phù hợp với tinh thần. "-RM 8:1-4.Pháp luật mà Thiên Chúa đã cho Israel thông qua Moses là, do đó, không cho nam giới một cách hoàn hảo công bình. Vì lý do thực tế là không có người đàn ông hoàn hảo có thể giữ cho rằng pháp luật, nó chứng minh rằng tất cả mọi người, vào bản thân mình hoặc mình bằng khen, không có gì tốt-họ là tất cả tội nhân. (So sánh người La Mã 7:18.) Nó cho thấy rằng tất cả mọi người cần giúp đỡ — sự trợ giúp mà Thiên Chúa cung cấp thông qua sự hy sinh sự can thiệp của Chúa Giêsu Kitô. Một trong những hành động theo sự hiểu biết này của pháp luật của Thiên Chúa sẽ là một xử lý hợp pháp của rằng cơ thể của pháp luật.Nhưng cố gắng để có được những người phù hợp với pháp luật Mosaic và sử dụng nó như một tiêu chuẩn và như là một mối đe dọa cho các Kitô hữu — đây là sai, cho các Kitô hữu là không theo pháp luật đã bị giải thể bằng phương tiện của sự hy sinh của Chúa Kitô.Sử dụng những gì, sau đó, là luật pháp? Làm thế nào nó 'xử lý hợp pháp'? Đối với một điều, một nghiên cứu của nó giúp bởi vì nó "có một bóng của những điều tốt tới." (Heb. 10:1) Hơn nữa, bằng cách nghiên cứu pháp luật của Thiên Chúa và của ông giao dịch của họ với Israel theo luật, chúng tôi có thể nhận được của Thiên Chúa quan điểm về các vấn đề-làm thế nào ông cảm thấy về những thứ nhất định. Chúng tôi nhận được hướng dẫn. Nhưng chúng tôi không thể, như là Kitô hữu, quay về pháp luật ngoại trừ để áp dụng các nguyên tắc.Hơn nữa, các Kitô hữu không phải thẩm phán với chính quyền để gây ra các hình phạt corporal trên người vì vi phạm pháp luật của tình yêu hoặc luật Mosaic. Chúa Kitô là thẩm phán và những người sẽ thực hiện công lý. Nhưng ông cũng là thương xót. Vì vậy, nó là nhiệm vụ của các Kitô hữu để giúp một erring, nếu có thể. James nói: "biết rằng người nào đó lần lượt một kẻ có tội trở lại từ lỗi ngài cách tiết kiệm của mình [tội] linh hồn từ cái chết và sẽ bao gồm một vô số của [các erring của một] tội lỗi."— Jas. 5:20.Nếu một erring nghiêm túc vi phạm các nguyên tắc công bình của Thiên Chúa và là liên tục và không ăn năn, các giáo đoàn trục xuất anh ta, không phải để làm anh ta cá nhân thiệt hại, nhưng vì những hành động đó là cần thiết và chỉ huy cho SPAcung của các giáo đoàn trước khi Thiên Chúa và hòa hợp với tình yêu cho Chúa và cho các giáo đoàn. (1 Cor 5:5, 13) Vì vậy, Thiên Chúa, qua Chúa Kitô, là người đã trừng phạt những kẻ có tội theo những gì xứng đáng.Do đó, luật pháp 'xử lý hợp pháp' khi mục đích thực sự và chức năng của nó được hiểu, công nhận và tôn trọng trong ánh sáng của Thiên Chúa của mục đích thông qua Chúa Kitô.It-1 trang 549 tội phạm và trừng phạt ***Pháp luật của Thiên Chúa cho Israel. Khi Israel đã tổ chức thành một quốc gia, Thiên Chúa đã trở thành vua, lập pháp và thẩm phán của họ. (Isa 33:22) Ông đã cho họ "Mười từ", hoặc "Mười điều răn," như họ thường được gọi là, thiết lập ra các nguyên tắc mà cơ thể của khoảng 600 các luật khác được dựa. Ông bắt đầu "Mười từ" với những tuyên bố: "I 'm Jehovah Thiên Chúa của bạn, những người đã đưa bạn ra khỏi đất Ai Cập." (Ex 20:2) Điều này phục vụ như là nguyên nhân chính cho sự vâng lời của pháp luật toàn bộ. Bất tuân không phải chỉ là một sự vi phạm của pháp luật của người đứng đầu chính phủ nhưng cũng là một hành vi phạm tội chống lại người đứng đầu của tôn giáo, Thiên Chúa của họ, và báng bổ của Thiên Chúa đã lèse-khi, phản bội.CNTT-2 trang 213-220 luật ***Jehovah đã được xác định trong pháp luật là có chủ quyền tuyệt đối và cũng có thể làm vua một cách đặc biệt. Do Jehovah là Thiên Chúa và vua của Israel, bất tuân của pháp luật là một hành vi phạm tội tôn giáo và lèse-khi, một hành vi phạm tội chống lại đứng đầu nhà nước, mà trong trường hợp này là chống lại vua Jehovah. David, Solomon, và của những người thừa kế ngai vàng của Giu-đa đã nói với ngồi trên "Ngai vàng của Jehovah." (1Ch 29:23) Con người vị vua và cai trị ở Israel đã bị ràng buộc bởi luật pháp, và khi họ trở thành chế họ đã vi phạm luật trách nhiệm với Thiên Chúa. (1Sa 15:22, 23) Vương quyền và chức linh mục sống riêng biệt, ly thân này cấu thành một sự cân bằng quyền lực và một bảo vệ chống lại bạo ngược. Nó giữ Israelites bao giờ tâm Jehovah là của Thiên Chúa và vua thực sự. Mối quan hệ của mỗi cá nhân để Thiên Chúa và fellowman của ông đã được xác định bởi luật pháp, và mỗi cá nhân có thể tiếp cận Thiên Chúa thông qua sự sắp xếp linh mục.Pháp luật cho các Israelites cơ hội để trở thành "Vương Quốc của linh mục và một quốc gia Thánh." (Ex 19:5, 6) Yêu cầu của pháp luật của lòng sùng kính độc quyền để Jehovah, của nó Cấm tuyệt đối của bất kỳ hình thức interfaith và các quy định liên quan đến tôn giáo SPAcung và chế độ ăn uống thành lập một bức tường"" để giữ cho các quốc gia outstandingly riêng biệt từ các quốc gia khác. (Eph 2:14) Một người Do Thái hầu như không có thể nhập một Gentile lều hoặc nhà hoặc ăn với dân ngoại mà không trở thành tôn giáo ô uế. Trong thực tế, khi Chúa Giêsu đã trên trái đất, ngay cả vào một Gentile ngôi nhà hoặc xây dựng được tính đến để làm cho một người Do Thái ô uế. (Joh 18:28; AC 10:28) thiêng liêng của cuộc sống và nhân phẩm và danh dự của gia đình, hôn nhân, của người, được bảo vệ. Thêm hiệu ứng, mà có thể được xem xét
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

*** G89 2/22 p. 18 Part 4-1513-607 BCE-A Set Nation Apart, Không giống như Tất cả loại khác ***
chức năng chính phủ của Israel, liên quan lập pháp, tư pháp, và các quá trình điều hành, có thể nhắc nhở chúng ta về các chính phủ nhất định ngày hôm nay. Nhưng một lần nữa, có một sự khác biệt sâu sắc. Isaiah 33:22 giải thích: "Đối với Jehovah là Thẩm phán của chúng tôi [cơ quan tư pháp], Jehovah là chúng tôi Quy chế-giver [quyền lực lập pháp], Jehovah là Vua của chúng ta [đốc điều hành]." Tất cả ba chức năng của chính phủ đã được thống nhất trong Thiên Chúa của Israel. Cả vua của quốc gia, cũng không phải thẩm phán của họ, cũng không phải linh mục của mình đã được quốc vương tuyệt đối. Tất cả đều bị ràng buộc bởi luật pháp và các chỉ thị của Thiên Chúa họ đại diện, hoàn toàn khác với các chế độ độc tài của chính trị và những người đàn ông tôn giáo ngày nay. *** g78 22/06 pp. 27-28 Làm thế nào có thể Luật Be 'Cầm hợp pháp'? *** Xem của Kinh Thánh: LUẬT luôn đưa ra cho một mục đích, và thường là mục đích đó là để giúp đỡ và bảo vệ những người theo nó. Các nhà lập pháp không có ý định rằng đàn ông nên lạm dụng pháp luật bằng cách phá vỡ nó, coi thường nó hay dạy những điều về nó mà là không đúng sự thật hoặc gây nhầm lẫn. Đây sẽ là cách xử lý của pháp luật lawlessly. Sứ đồ Phao-lô viết liên quan đến người đàn ông nào đó, tự xưng là Kitô hữu và những người nghĩ rằng họ đã đủ điều kiện để dạy "pháp luật", nhưng những người đã không làm như vậy trong "tình yêu ra khỏi một lòng trong sạch và ra của một lương tâm tốt và ra khỏi đức tin không có đạo đức giả "(1 Tim 1:. 5-7). Những xu hướng tạo ra các Kitô hữu để tìm đến luật Môsê cho sự cứu rỗi. Điều này chắc chắn là một xử lý vô luật của Luật. Nó đã làm tổn thương. Các tông đồ nói rằng khi Luật được 'xử lý hợp pháp' trong ứng dụng thích hợp của nó phải được với sự hiểu biết rằng "pháp luật được ban hành, không phải cho một người đàn ông chân chính, nhưng đối với những người vô luật lệ và ngang bướng, không tin kính và những kẻ tội lỗi, thiếu lòng nhân ái, và xúc phạm, những kẻ giết người. . . fornicators,. . . kẻ bắt cóc, kẻ nói dối, "và vv. (1 Tim 1: 8-10). Nếu người đàn ông không có xu hướng để làm những điều xấu, thì sẽ không có sự cần thiết của pháp luật nói với họ không làm cho họ. Đã có bao giờ được ai là công bình, vì vậy mà ông không cần như một luật? Vâng, Chúa Giêsu Kitô là công bình. Của anh nó được viết rằng, từ khi bắt đầu cuộc sống của mình trên trái đất cho đến cuối cùng, ông đã "trung thành, ngây thơ, thuần khiết, tách khỏi những người tội lỗi." (Heb. 7:26) Anh ta không phải bị hạn chế bởi như vậy một đạo luật để, là công bình và vô hại, không có độ nghiêng trong anh ta để làm bất cứ điều gì sai, mặc dù anh ta có tự do và có thể chọn để làm sai, cũng như Adam. Trong thực tế, Chúa Giêsu không bao giờ giải trí cho ngay lập tức ngay cả một ý nghĩ làm sai. Điều này là hiển nhiên trước mắt, phản ứng không do dự của mình để nỗ lực của Satan để có được anh ta để chiêm ngưỡng một số hình thức của sự bất tuân, tự hài lòng ích kỷ hoặc hiển thị của điện hoặc vị trí. (. Ơ 4: 1-11) Ngoài ra, lưu ý hận thù ngay lập tức từ chối và tuyên bố ý nghĩa cũng như Peter của Chúa Giêsu: "Hãy đối xử tốt với chính mình, Chúa; ., bạn sẽ không có điều này [thử thách của sự đau khổ và cái chết ở Jerusalem] ở tất cả "Quay lưng lại, Chúa Giêsu nói với Phêrô:" Phía sau tôi, Satan! Bạn là một trở ngại lớn đối với tôi, bởi vì bạn nghĩ rằng, không phải suy nghĩ của Thiên Chúa, nhưng những người đàn ông. "- Matt. 16:. 21-23 Vì vậy, Chúa Giêsu không phải giữ mình lại hay áp đặt các hạn chế về tự để tránh vi phạm một số luật. Đó là tự nhiên, vốn có trong trang điểm của mình, cho anh ta để làm những gì là đúng. Ông nói về Chúa Cha, Chúa Giê-hô-: "Tôi luôn luôn làm những điều đẹp lòng Ngài." - John 8:29. Do đó, một người đàn ông chân chính không bị cản trở, trammeled hoặc bị hạn chế bởi chính pháp. Ông đã sống theo pháp luật của tình yêu, "pháp luật mà thuộc về tự do" và "luật pháp của một người tự do." Không có luật pháp của Thiên Chúa đối với tình yêu, hoặc các động ngăn cản của, tập thể dục miễn phí đầy đủ của tình yêu. ". Cấm các sự đó là không có luật": Các tông đồ Phaolô nói về sự sanh trái của tinh thần, trong đó có tình yêu, và nói (.. Jas 1:25; 2:12; Gal 5:22, 23) Chúa Giêsu nói với ông tín đồ: "Đây là điều răn của tôi, rằng hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương bạn." - John 15:12. Hôm nay là Kitô hữu sống theo luật pháp của các chính phủ khác nhau, và họ phải làm và tuân theo những luật khi họ biết rằng họ đúng và vì lợi ích chung. Ngoại lệ duy nhất là hợp pháp luật do con người thực hiện là trái với lệnh của Thiên Chúa với dân Ngài và nơi mà lương tâm Kitô giáo sẽ bị vi phạm. (So ​​sánh Cv 4:19, 20;. 5:29) một luật như vậy sẽ vi phạm pháp luật của tình yêu mà người Kitô hữu phải quan sát trong các mối quan hệ của mình với Thiên Chúa và mọi người. Nhưng, mặc dù các Kitô hữu theo pháp luật của chính phủ công bình, các luật này không hạn chế hoặc cản trở họ làm tốt và thể hiện tình yêu đối với những người khác. Lý do là những người thực hành đức tin vào sự hy sinh của Chúa Kitô cho nhân loại là "xưng công bình." Trong đôi mắt của Thiên Chúa tội lỗi của họ được bao phủ bởi sự chuộc tội hy sinh của Chúa Kitô. Các tông đồ mô tả tình hình của họ theo cách này: "Vì vậy những người trong hiệp với Chúa Giêsu Kitô không có sự phán xét. Đối với luật của tinh thần mang đến cho cuộc sống trong sự hiệp nhất với Chúa Giêsu Kitô đã thiết lập bạn khỏi luật của tội lỗi và sự chết. Để có được một không có khả năng về các phần của [Mosaic] Luật, trong khi nó là yếu thông qua xác thịt, Thiên Chúa, bằng cách gửi Con của Ngài trong chân dung của xác thịt tội lỗi và liên quan đến tội lỗi, lên án tội trong xác thịt, mà người công bình yêu cầu của Luật có thể được hoàn thành trong chúng ta những người đi bộ, không phù hợp với xác thịt, nhưng phù hợp với tinh thần "-. Rom. 8:. 1-4 Các luật mà Thiên Chúa đã ban cho dân Israel qua Moses là, do đó, không cho những người đàn ông hoàn hảo chính. Bởi lý do thực tế là không có người đàn ông không hoàn hảo có thể giữ luật đó, nó đã chứng minh rằng tất cả những người đàn ông, trong bản thân mình hoặc trong công đức riêng của họ, không có gì tốt, họ đều là những người tội lỗi. (So ​​sánh Romans 7:18). Nó cho thấy rằng tất cả mọi người cần giúp đỡ, sự giúp đỡ mà Thiên Chúa cung cấp thông qua sự hy sinh chuộc tội của Chúa Giêsu Kitô. Một nhân hành động theo sự hiểu biết này của Thiên Chúa của pháp luật sẽ là một xử lý hợp pháp của cơ thể của Luật. Nhưng cố gắng để có được những người phù hợp với pháp luật Mosaic và sử dụng nó như là một tiêu chuẩn và là một mối đe dọa cho các Kitô hữu-điều này là sai, cho các Kitô hữu không phải là theo Luật, trong đó đã bị bãi bỏ bởi phương tiện của sự hy sinh của Chúa Kitô. Trong số những gì sử dụng, sau đó, là Luật? Làm thế nào là nó xử lý hợp pháp '? Đối với một điều, một nghiên cứu của nó giúp bởi vì nó "có một cái bóng của những điều tốt đẹp để đi." (Dt 10: 1). Hơn nữa, bằng cách nghiên cứu luật của Thiên Chúa và các giao dịch của mình với Israel theo Luật, chúng ta có thể có được quan điểm của Thiên Chúa về những vấn đề như thế nào-ông cảm thấy về một số điều. Chúng tôi nhận được hướng dẫn. Nhưng chúng ta có thể không, là Kitô hữu, trở về Luật ngoại trừ việc áp dụng các nguyên tắc của nó. Hơn nữa, các Kitô hữu không phải là thẩm phán có thẩm quyền để gây sự trừng phạt về người vi phạm hoặc pháp luật của tình yêu hay luật Mosaic. Chúa Kitô là Thẩm phán và một trong những người sẽ thực hiện công lý. Nhưng anh cũng có lòng thương xót. Vì vậy, nó là nhiệm vụ của các Kitô hữu để giúp một ai erring, nếu có thể. James nói: "Biết rằng anh vừa tròn một tội nhân trở lại từ đường lầm lạc của mình sẽ tiết kiệm [của tội nhân] linh hồn mình khỏi cái chết và sẽ che đậy vô số tội lỗi [một erring của]." - Jas. 5:20. Nếu một erring vi phạm nghiêm trọng các nguyên tắc công bình của Thiên Chúa và là liên tục và không ăn năn, hội trục xuất ông ta, không làm hại anh cá nhân, nhưng vì hành động đó là cần thiết và chỉ huy cho sự thanh sạch của các đoàn trước Thiên Chúa và trong sự hài hòa với tình yêu dành cho tên của Thiên Chúa và cho cộng đoàn. (1 Cor 5:. 5, 13). Như vậy, Thiên Chúa, nhờ Đức Kitô, là Đấng trừng phạt kẻ có tội theo những gì xứng đáng Vì vậy, luật pháp được 'xử lý hợp pháp' khi mục đích thật sự của nó và chức năng được hiểu, được thừa nhận và tôn trọng để trong ánh sáng của mục đích của Thiên Chúa qua Đức Kitô. *** nó-1 p. 549 Tội ác và hình phạt *** Luật của Thiên Chúa đối với Israel. Khi Israel đã được tổ chức như một quốc gia, Thiên Chúa đã làm họ King, lập pháp, và Thẩm phán. (Isa 33:22) Ngài ban cho họ "Ten Words," hay "Mười điều răn", như chúng thường được gọi, đưa ra các nguyên tắc khi mà cơ thể của khoảng 600 luật khác được dựa. Ông bắt đầu "Ten Words" với tuyên bố: "Tôi là Jehovah Thiên Chúa của ngươi, đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai-cập." (Xh 20: 2) này phục vụ như là lý do chính cho sự vâng phục toàn bộ Luật. Không vâng lời là không chỉ là vi phạm pháp luật của Thủ trưởng của chính phủ mà còn là một hành vi phạm tội chống lại người đứng đầu tôn giáo, Thiên Chúa của họ, và lời phạm thượng của Đức Chúa Trời khi quân-Majesté, phản quốc. *** it-2 Luật 213-220 pp. *** Jehovah đã được xác định trong Luật như tuyệt đối chủ quyền và cũng là vua trong một cách đặc biệt. Vì Giê-hô-vừa là Thiên Chúa và là Vua của Israel, bất tuân luật vừa là một hành vi phạm tội và tôn giáo khi quân-Majesté, một hành vi phạm tội chống lại người đứng đầu Nhà nước, mà trong trường hợp này là chống lại nhà vua Jehovah. David, Solomon, và người thừa kế của họ trên ngai vàng của Giu-đa đã được nói đến ngồi trên "ngai vàng Jehovah." (1ch 29:23) vua Nhân và người cầm quyền ở Israel bị ràng buộc bởi luật pháp, và khi họ trở thành độc tài họ đã vi phạm pháp luật có trách nhiệm Thiên Chúa. (1Sa 15:22, 23) Vương quyền và chức tư tế là riêng biệt, tách này cấu thành một sự cân bằng quyền lực và một bảo vệ chống lại chế độ độc tài. Nó giữ cho dân Israel quán niệm rằng Jehovah là Thiên Chúa của họ và King thực sự. Mối quan hệ của mỗi cá nhân với Thiên Chúa và đồng bào của ông đã được xác định bởi luật pháp, và mỗi cá nhân có thể tiếp cận Thiên Chúa qua sự sắp xếp linh mục. Luật cho người Do Thái có cơ hội để trở thành (Ex 19 "một vương quốc của các linh mục và một dân thánh.": 5, 6) nhu cầu của Luật về lòng sùng kính dành riêng cho Jehovah, cấm tuyệt đối của nó trong bất kỳ hình thức tôn, và các quy định liên quan đến tôn giáo và chế độ ăn uống sạch thành một "bức tường" để giữ cho các quốc gia xuất sắc riêng biệt từ các quốc gia khác. (Eph 2:14) Một Người Do Thái khó có thể bước vào một lều Gentile hay căn nhà hay ăn với dân ngoại mà không trở thành tôn giáo không sạch. Trong thực tế, khi Chúa Giêsu còn tại thế, thậm chí vào nhà Gentile hay xây dựng được cho làm một Người Do Thái không sạch. (Joh 18:28; Ac 10:28) Các thánh thiêng của sự sống và phẩm giá và danh dự của gia đình, hôn nhân, của người, được bảo vệ. Tác dụng bổ sung, trong đó có thể được xem xét
























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: