Một Vocaloid Tale Miku x Len "Tình yêu tôi hay yêu tôi không." Chương 4 Tiếng cười là liều thuốc tốt nhất. Tôi đã chơi với rin hơn, thời gian gần đây. Tôi không biết nơi len là một cách trung thực và tôi không quan tâm. Tôi vẫn còn giận anh vì trước đây. Trong khi trong lịch sử tôi có một văn bản từ rin hỏi tôi nếu tôi muốn đi đến nhà cô ấy "Uh, duh !! ngu ngốc: 3" tôi gửi lại để cười khúc khích của cô. Len phải có nhận thấy điều này bởi vì tôi nghe nói anh thì thầm tên của tôi. "Miku ..... miku ...!" i lờ anh. Cho sự tức giận của tôi được biết đến. .. :: After School :: .. Tôi là người cuối cùng ra khỏi trường học, bởi vì tôi đã phải ở lại và giúp làm sạch các lớp học cho không nhận được bài tập về nhà của tôi làm. "Vì vậy, bây giờ tôi phải đi đến nhà của Rin. Ngọt ngào! "Tôi đã nhận trên của tôi chiếc xe đạp và chuẩn bị rời đi. Oh, chờ đợi! tôi nhặt điện thoại của tôi và gọi là dì của tôi. Tôi quên nói với cô "Oh, miku-kun ~ như thế nào là bạn?" "Tôi tốt. Tôi chỉ gọi để nói với tôi sẽ là một người bạn của ngôi nhà." "Oh, không sao, được trở lại bởi 11 hun ~" "Mhmm, tạm biệt. Yêu em." "Love ya quá ~" End. Tôi may mắn vì vậy tôi đã may mắn có một cách dễ dàng mẹ đi. Về một chuyến đi 20 minuet sau đó, tôi đã đến nhà của họ. Tôi nhớ làm thế nào để đạt được điều đó từ thời Len cưỡi ở đó. Tôi đã được nhận được xe đạp của tôi khi một va chạm lớn đã được nghe và rất nhiều la hét đã xảy ra. Tôi nhìn thấy một người đàn ông trai cao lớn đó giống như Len, chỉ cần rất nhiều cũ đóng sầm cửa trước mở và dậm ra nhóm đến một chiếc xe thể thao màu trắng. "ĐÓ LÀ QUYỀN, JUST GIỮ TRÊN RUNNING AWAY NHƯ BẠN LUÔN LUÔN LÀM CHÚNG TÔI KHÔNG CẦN BẠN ĐÂY!" Len hét chạy ra cửa trước nhặt một hòn đá ném vào xe là nó phóng đi. Tôi chỉ đứng sốc và không nói một lời. Tôi không biết những gì đang xảy ra, và tôi đã không muốn làm cho nó tồi tệ hơn. "Thật là một tệ hại, lừa dối không tốt ...." Len bắt đầu nói chuyện lần nữa khi anh quay sang nhìn thấy tôi đứng đó. "M-miku ..?! Em đang làm gì ở đây ...?!" Tôi nghĩ rằng ông sẽ không nổi giận với tôi, từ cuộc chiến, ông chỉ có. Nhưng thay vào đó anh có vẻ bối rối và tổn thương. "R-rin .... nói với tôi đến với em ..." Tôi đã không di chuyển một bước xa tôi chiếc xe đạp. Tôi sợ cho cuộc sống của tôi, tôi chưa bao giờ thấy một cái gì đó như kinh khủng đến đâu. "O-oh .... đi vào trong đó ..." Len nói lấy lại hơi thở và cử chỉ cho tôi để đi bộ bên trong. "O..okay .." tôi đặt chân đế lên trên chiếc xe đạp của tôi và đi từ từ. Bên trong được rin trên tay và cô gối dọn dẹp những gì trông giống như bữa ăn tối và kính vỡ ở khắp mọi nơi. Tôi xuống xe và bắt đầu giúp đỡ cô. "M Miku ..." Len nói chọn tôi và làm sạch nó thay thế. Tôi đứng đó như thể đó là lỗi của tôi, điều này đã xảy ra. "S-so" "Tôi xin lỗi miku ..." tôi nghe Len nói, giọng nứt. Rin chỉ đứng lên và nhìn chằm chằm vào tôi sắp khóc. Cô ném kính đi trong nhà bếp và tựa mình lên trên quầy khóc thầm. Tôi biết đó là tốt nhất để lại cô một mình. "Xin lỗi ... về những gì ..?" tôi đã nói quay lại với len với một giả nụ cười. Len nhìn tôi với những giọt nước mắt của mình "Về tôi cha ....", ông cho biết đứng lên và lau mắt. 'vậy .... đó là cha của mình ...? .... "tôi-đó là ... o-oka-" "Không, không!" ông chụp vào tôi khiến tôi rùng mình, nó cảm thấy như anh ấy sẽ đánh tôi vì vậy tôi chuẩn bị tinh thần bản thân mình làm cho nó chỉ tồi tệ hơn vào Len. "O..oh thần ... Tôi miku..ii xin lỗi không có nghĩa là để chụp như thế." ông cho biết đang ngồi trên chiếc ghế nhỏ bên cạnh anh ấy đặt tay lên khuôn mặt của mình. Tôi đứng đó như một thằng ngốc cho một tốt 5 minuets trước rin đi trở lại với trà và đặt nó vào cà phê bảng. "Tea, miku?" cô cho biết mỉm cười với tôi. Tôi biết đó là một nụ cười giả tạo, nhưng tôi đã làm cho tôi hạnh phúc khi biết cô không khóc nữa. "S-chắc chắn." Tôi nói khi tôi bước tới và ngồi xuống uống một tách trà và nhấm nháp nó. "Tôi sẽ đi đến phòng của tôi .." Len nói dậy và nhìn tôi với đôi mắt mà nói 'an ủi tôi: "Tôi cảm thấy rất xấu cho Len và tôi xem anh ấy như anh ta đi vào một con đường hành lang. Một khi chúng tôi nghe thấy tiếng cửa đóng tôi và Rin quay sang nhau. Cô thở dài "Tôi rất xin lỗi về điều đó .... Bố và Len luôn được vào chiến đấu như thế. Ông không bao giờ quay trở lại trong nhiều tuần." Rin biết nắm chặt vào ghế và nhìn xuống. Tôi lấy một nắm tay cô và mỉm cười với đôi mắt yên tâm. Cô nhìn tôi và ngay lập tức sáng lên. "Vì vậy, mà quên rằng lộn xộn ....." Cô ấy nói vẫy tay, nhiều hơn để làm cho mình quên hơn tôi. "Bạn đang ở đây!" cô vừa nói vừa ôm tôi. Tôi ôm cô ấy trở lại và cười khúc khích. Nó là khá tuyệt vời. "Ngôi nhà của bạn là rất đẹp ~" tôi nói nhìn xung quanh. Nó thật là. Họ đã lớn cửa sổ với chăn đốm tròn màu vàng và màu trắng gắn lên. Một chiếc ghế đẹp trắng và loveseat, mà tôi và rin chúng ta đang ngồi trên. Một bàn cà phê thủy tinh với PlayStation 3 thiết lập vào nó và một TV khá chuẩn. Các nhà bếp có quầy đá cẩm thạch và một căn hộ bếp với tủ gỗ đẹp với một cửa sổ lớn ở giữa phòng. "Oh, ngăn chặn nó." rin cho biết đỏ mặt. Rõ ràng cô là một trong những người đã làm cho nó rất đẹp. "Muốn xem phòng của tôi?" cô nói đứng lên. "Chắc chắn rồi! ' tôi nói bắt đầu bỏ đi khi tôi nghe somethi
đang được dịch, vui lòng đợi..