Faulkner's Distorted Crucifix: Wood Imagery in Light in AugustAllen Fr dịch - Faulkner's Distorted Crucifix: Wood Imagery in Light in AugustAllen Fr Việt làm thế nào để nói

Faulkner's Distorted Crucifix: Wood

Faulkner's Distorted Crucifix: Wood Imagery in Light in August
Allen Frye, College of Charleston

It is difficult, nearly impossible, to interpret Light in August without noting the Christian parallels.1 Beekman Cottrell explains:

As if for proof that such a [Christian] symbolic interpretation is valid, Faulkner gives us, on the outer or upper level of symbolism, certain facts which many readers have noted and which are, indeed, inescapable. There is the name of Joe Christmas, with its initials of JC. There is the fact of his uncertain paternity and his appearance at the orphanage on Christmas day. Joe is approximately thirty-three years of age at his lynching, and this event is prepared for throughout the novel by Faulkner's constant use of the word crucifixion. These are firm guideposts, and there are perhaps others as convincing. (207)

In fact, there are many more convincing Christian symbolisms, which, in sum, have led to Virginia Hlavsa's suggestion that in Light in August "Faulkner arranged his events and directed his themes to parallel the 21 chapters of the St.John Gospel" ("St.John and Frazer" 11).2

These symbolisms, however, stray from the text of Light in August and seek to unify the novel through biblical or mythic allusions alone. They attempt to answer the questions of how Light in August functions as a work of literature by avoiding the novel itself. Because of this, they each fall short of being a definitive interpretation of the novel. In Francois Pitavy's view, these critics do not base their interpretations on "methodical analysis." They do not "study each chapter or group of chapters to see how and why the spatial and temporal breaks occur" (2). Faulkner's use of Christian myths in Light in August has produced jagged paths for critics to stroll, their backs to the text, inviting what Brooks has called "symbol mongering" (6).

Still, if only because of their sheer number, the Christian parallels cannot be ignored and must function for some firm purpose if we believe Faulkner to be a worthwhile artist. Upon perusal of the Christian parallels, they do, in fact, lead to a discrepancy worthy of exploring that, as yet, has been seldom noted. If Light in August has enough surface parallels to warrant the claim of a direct parallel in both theme and action to the Gospel of John, then where, in Light in August, is the crucifix, the most important symbol of Christianity?3 Faulkner himself would not have been one to leave out such a significant "tool" in his writing. The "mythical method" which he employed assumes not leaving out important symbols or giving them only small mention, but using them, distorting them even.

And it is distortion which dominates most of Faulkner's techniques: differing narrations in Absalom, Absalom!, narrative structure in The Sound and the Fury, especially Benjy's awkward section. Furthermore, distortion of literary allusions and myths was a significant part of the Modernist period out of which Faulkner wrote. One thinks of Eliot's "The Waste Land" with its complicated use of allusion and Joyce's Ulysses distorting the mythic figure's adventures. Faulkner even liked to play within other literary ballparks as well: "both he and Joyce thought of themselves first as poets, for they both loved to write under the constraints of form and with the freedom of word play" (Hlavsa, "The Mirror"" 26). The question, then, could be better phrased: how is the symbol of the cross distorted in Light in August ?

Faulkner may have been giving us a clue to the way in which he distorted the crucifix in Light in August when he responded to a student at the University of Virginia who directly asked if Faulkner designed any Christ symbolism for the Joe Christmas character. Faulkner altered his typical "carpenter searching for a tool"4 metaphor and commented:

No, that's a matter of reaching into the lumber room to get out something which seems to the writer the most effective way to tell what he is trying to tell. And that comes back to the notion that there are so few plots to use that sooner or later any writer is going to use something that has been used. And that Christ story is one of the best stories that man has invented, assuming that he did invent that story, and of course it will recur. Everyone that has had the story of Christ and the Passion as a part of his Christian background will in time draw from that. There was no deliberate intent to repeat it. That the people to me come first. The symbolism comes second. (Gwynn and Blotner 117)

Faulkner's comment about "the lumber room" appears conspicuous regarding a novel which contains several wood mills. There is Doane's Mill, and at the planing mill in Jefferson, Lena asks Byron Bunch, "Is there another planing mill?" Byron replies, "No, ma'am. There's some sawmills, a right smart of them, though" (44). Ironically, Faulkner answered the question negatively; he did not intend any Christ symbolism, yet may have been alerting his audience to the way in which he used crucifix imagery from the Gospel. Faulkner identifies Christmas in the above explanation with wood, the sawmill, and the parallel is respective throughout the novel. Christ, of course, is also identified with the wooden manger and cross. Faulkner would not have needed to stray very far from the truth to give the appearance of distorting the imagery presented in the Gospel. Hlavsa has noted, "Biblical scholars say that unlike contemporary representations of the road to Calvary, Jesus probably carried only the crosspiece, a post, which was then affixed to a stationary post" ("The Crucifixion" 129). To distort the myth, Faulkner had only, really, to present the cross as most agree it would have appeared, as a post or post-like object. Other writers, like Cottrell (208), have suggested this, but have not examined it.

Repeatedly, images and comparisons foreshadow Christmas' crucifixion by alluding to Christ's "post." Christmas sleeps by a spring, his back to a tree, and he rises, "stretching his cramped and stiffened back, waking his tingling muscles" (96). Later, Christmas walks through the streets of Jefferson, looking "more lonely than a lone telephone pole in the middle of a desert" (99). When chapter 5 closes, Christmas is again sitting with his back to a tree. "When he heard eleven strike tonight he was sitting with his back against a tree inside the broken gate" (103). These post images identify Christmas with the post which Christ carried to Calvary.

Even when the narration takes us into Christmas' past, chapter 6, there is the suggestion of posts with the "yearly adjacent chimneys streaked like black tears" (104). Christmas' relationship with McEachem further emphasizes the importance of the imagery. When McEachem checks to see if Joe has learned his catechism, McEachem "found that the boy was clinging to [the catechism book] as if it were a rope or post. When McEachem took the book forcibly from his hands, the boy fell at full length to the floor and did not move again" (132-133). Post imagery is scattered throughout the remainder of Christmas' section with explicit comparisons in places. Christmas' "body might have been wood or stone; a post or tower. . ." (I 40). Joanna Burden leaves notes for Christmas in a "hollow fence post below the rotting stable" (226). Christmas escapes from the congregation who calls him "Satan himself!" (282) by wielding a bench leg, a post-like object.

It is fairly easy to see that the post imagery surrounding Christmas distorts Christ's cross in some way and foreshadows Christmas' death, but it seems as if Faulkner's distortion of the cross did not stop there. Other characters are also defined by their relation to wooden imagery: Lena Grove with trees, Gail Hightower with his wooden sign, and Byron Bunch with the planing mill. Subsequently, these characters' relationships to wood also suggest their relationship to the New Testament, to the cross.

Lena's last name, Grove, identifies her both with trees and life. The wood from the trees in the grove connects her to the crucifixion imagery, yet a grove of trees has positive connotations: life, peace, quaint order. The fact that she is pregnant further identifies her with life. The peace and life which are suggested by her wooden name clearly relate her to the New Testament where life is emphasized through the story of the rise of man.

Gail Hightower, unlike Lena, cannot be as clearly related to either the Old or New Testament. The meticulous description of Hightower's sign draws attention to itself and is a symbol for his position between the Old and New Testament. He refers to the sign as his "monument":

It is planted in the corner of the yard, low, facing the street. It is three feet long and eighteen inches high - a neat oblong presenting its face to who passes and its back to him. But he does not need to read it because he made the sign with hammer and saw, neatly, and he painted the legend which it bears, neatly too, tediously .... (49)

Although Hightower himself forgets the sign until he sits by his study window, the narration points out that the sign is still "a sign, a message" (51). Hightower's sign is made of wood, signifying his crucifixion of sorts, his spiritual death. He built the sign when he lost his church. Hightower is nearer to Christmas in this sense than perhaps any of the other characters. Ironically, however, Hightower is not even a Christ figure. Rather, he resembles an Old Testament figure more than a New Testament figure. The description of the sign continues:

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Faulkner của méo Crucifix: gỗ hình ảnh trong ánh sáng trong ngàyAllen Frye, đại học của CharlestonNó là khó khăn, gần như không thể, để giải thích ánh sáng trong ngày mà không có ghi nhận Thiên Chúa giáo parallels.1 Beekman Cottrell giải thích: Như thể để chứng minh rằng một giải thích biểu tượng [Kitô] có hiệu lực, Faulkner cung cấp cho chúng tôi, trên mức độ bên ngoài hoặc trên biểu tượng, một số sự kiện mà nhiều độc giả đã ghi nhận và đó là, thực sự, không thể lờ đi. Đó là tên của Joe Giáng sinh, với các chữ cái đầu của JC. Đó là một thực tế của ông cha không chắc chắn và xuất hiện của mình tại trại trẻ mồ côi vào ngày Giáng sinh. Joe là khoảng ba mươi ba năm tuổi tại lynching của mình, và tổ chức sự kiện này chuẩn bị cho trong suốt cuốn tiểu thuyết bằng cách sử dụng liên tục của Faulkner đóng đinh từ. Đây là những công ty guideposts, và có lẽ những người khác như là thuyết phục. (207) Trong thực tế, có rất nhiều thuyết phục hơn Thiên Chúa giáo symbolisms, khiến, tóm lại, có đề nghị Virginia Hlavsa rằng trong ánh sáng trong ngày "Faulkner sắp xếp các sự kiện của mình và đạo diễn của ông chủ đề để song song chương 21 của tin mừng St.John" ("St.John và Frazer" 11).2Các symbolisms, Tuy nhiên, đi lạc từ các văn bản của ánh sáng vào tháng tám và tìm cách thống nhất tiểu thuyết thông qua kinh thánh hay thần thoại allusions một mình. Họ cố gắng để trả lời câu hỏi của ánh sáng như thế nào trong các chức năng ngày như là một tác phẩm văn học bằng cách tránh tiểu thuyết chính nó. Bởi vì điều này, họ từng rơi ngắn là một giải thích cuối cùng của tiểu thuyết. Theo quan điểm Francois Pitavy, các nhà phê bình không căn cứ diễn giải của họ về "phân tích phương pháp." Họ không phải "học tập mỗi chương hoặc nhóm của chương để xem như thế nào và tại sao những" break "không gian và thời gian xảy ra" (2). Sử dụng các huyền thoại Thiên Chúa giáo trong ánh sáng vào tháng tám của Faulkner đã sản xuất các đường dẫn lởm chởm cho nhà phê bình để đi dạo, lưng sang text, mời Brooks đã gọi là "biểu tượng mongering" (6).Tuy nhiên, nếu chỉ vì số lượng tuyệt của chúng, Thiên Chúa giáo song song không thể bỏ qua và phải hoạt động cho một số mục đích công ty nếu chúng tôi tin rằng Faulkner là một nghệ sĩ đáng giá. Khi sự nhìn chăm chú của song song Thiên Chúa giáo, họ, trong thực tế, dẫn đến sự khác nhau xứng đáng để khám phá rằng, như được nêu ra, đã hiếm khi được ghi nhận. Nếu ánh sáng trong ngày đã song song bề mặt đủ để đảm bảo yêu cầu bồi thường của một song song trực tiếp trong cả hai chủ đề và hành động để phúc âm John, sau đó ở đâu, trong ánh sáng vào tháng tám, là crucifix, biểu tượng quan trọng nhất của Kitô giáo? 3 Faulkner mình sẽ không có là một bỏ qua như một quan trọng "công cụ" bằng văn bản của mình. "Phương pháp huyền thoại" mà ông đã sử dụng giả định không bỏ biểu tượng quan trọng hoặc cho họ đề cập đến chỉ nhỏ, nhưng sử dụng chúng, bóp méo chúng thậm chí.Và đó là biến dạng mà chi phối hầu hết của Faulkner kỹ thuật: khác nhau câu trong Absalom, Absalom!, các cấu trúc tường thuật trong The Sound và Fury, đặc biệt là của Benjy vụng về phần. Hơn nữa, sự biến dạng của văn học allusions và huyền thoại là một phần quan trọng của thời kỳ hiện đại trong đó Faulkner đã viết. Một trong những suy nghĩ của Eliot "The chất thải đất" với sử dụng phức tạp của nó ám chỉ và Joyce của Ulysses méo mó cuộc phiêu lưu của nhân vật thần thoại. Faulkner thậm chí thích để chơi trong ballparks văn học khác cùng: "cả hai ông và Joyce nghĩ của mình lần đầu tiên như là nhà thơ, cho cả hai đều yêu thương để viết theo những hạn chế của hình thức và với sự tự do của từ chơi" (Hlavsa, "The Mirror" "26). Các câu hỏi, sau đó, có thể được tốt hơn phrased: làm thế nào là biểu tượng của Hội chữ thập méo trong ánh sáng trong ngày?Faulkner có thể có cho chúng tôi một đầu mối về cách mà trong đó ông bóp méo crucifix trong ánh sáng vào tháng tám khi ông đã đáp lời một sinh viên tại Đại học Virginia người trực tiếp yêu cầu nếu Faulkner thiết kế bất kỳ biểu tượng Chúa Kitô cho nhân vật Joe Christmas. Faulkner thay đổi của mình điển hình "thợ mộc tìm kiếm một công cụ" 4 ẩn dụ và nhận xét: Không, đó là một vấn đề của vươn ra gỗ phòng để nhận ra một cái gì đó mà dường như các nhà văn cách hiệu quả nhất để cho biết những gì ông đang cố gắng để nói. Và đó trở lại để ý niệm rằng có là quá ít lô để sử dụng rằng sớm hay muộn bất kỳ nhà văn sẽ sử dụng một cái gì đó đã được sử dụng. Và rằng câu chuyện Chúa Kitô là một trong những câu chuyện tốt nhất mà người đàn ông đã phát minh ra, giả sử rằng ông đã phát minh ra câu chuyện đó, và tất nhiên nó sẽ xảy ra. Tất cả mọi người đã có những câu chuyện của Chúa Kitô và niềm đam mê là một phần của nền tảng Kitô giáo của mình sẽ vào thời gian vẽ từ đó. Có là không có ý định cố ý để lặp lại nó. Rằng mọi người với tôi đến đầu tiên. Những biểu tượng đến thứ hai. (Gwynn và Blotner 117) Bình luận của Faulkner về "phòng gỗ" xuất hiện dễ thấy liên quan đến một cuốn tiểu thuyết chứa một số nhà máy gỗ. Có Doane của Mill, và tại nhà máy bào ở Jefferson, Lena hỏi Byron Bunch, "có một bào mill?" Byron trả lời, "không, thưa bà. Không có một số máy cưa, một thông minh quyền của họ, mặc dù"(44). Trớ trêu thay, Faulkner trả lời những câu hỏi tiêu cực; ông không có ý bất kỳ biểu tượng Chúa Kitô, nhưng có thể đã cảnh báo cho khán giả của mình cách mà ông đã sử dụng crucifix hình ảnh từ các phúc âm. Faulkner xác định Giáng sinh trong những lời giải thích ở trên bằng gỗ, cưa xẽ gỗ, và song song là tương ứng trong suốt cuốn tiểu thuyết. Chúa Kitô, tất nhiên, cũng được xác định với gỗ manger và đường. Faulkner sẽ không có cần thiết để đi lạc rất xa sự thật để cung cấp cho sự xuất hiện của bóp méo hình ảnh trình bày trong tin mừng. Hlavsa đã ghi nhận, "học giả Kinh Thánh nói rằng không giống như đại diện đương đại của đường đến Calvary, Chúa Giêsu có thể thực hiện chỉ crosspiece, một bài đăng, mà sau đó được gắn liền với một bài văn phòng phẩm" ("The đóng đinh" 129). Bóp méo huyền thoại, Faulkner đã chỉ, thực sự, phải trình bày Hội chữ thập là đặt đồng ý nó sẽ đã xuất hiện, như một bài hoặc sau như đối tượng. Các nhà văn khác, như Cottrell (208), đã đề nghị này, nhưng đã không kiểm tra nó.Nhiều lần, hình ảnh và so sánh foreshadow Giáng sinh đóng đinh bởi alluding thiếu của Chúa Kitô "bài viết." Giáng sinh ngủ bởi một mùa xuân, trở lại của mình với một cây, và ông tăng lên, "kéo dài của mình chật chội và stiffened trở lại, thức dậy ngứa ran cơ bắp của mình" (96). Sau đó, Giáng sinh đi qua các đường phố của Jefferson, tìm "hơn cô đơn hơn một cột điện thoại đơn độc ở giữa sa mạc" (99). Khi chương 5 đóng, Giáng sinh một lần nữa ngồi với lưng với một cây. "Khi ông nghe nói mười một tấn công đêm nay ông đã ngồi với trở lại của mình chống lại một cây bên trong cửa bị hỏng" (103). Đây đăng hình ảnh xác định Giáng sinh với các bài mà Chúa Kitô mang đến Calvary.Ngay cả khi tường thuật đưa chúng ta vào quá khứ Giáng sinh, chương 6, đó là đề nghị của các bài viết với "ống khói hàng năm liền kề streaked như nước mắt màu đen" (104). Giáng sinh mối quan hệ với McEachem tiếp tục nhấn mạnh tầm quan trọng của hình ảnh. Khi McEachem kiểm tra để xem nếu Joe đã học được giáo lý của ông, McEachem "tìm thấy rằng cậu bé bám vào [cuốn sách giáo lý] như thể nó là một sợi dây thừng hay đăng bài. Khi McEachem lấy cuốn sách buộc từ bàn tay của mình, cậu bé đã giảm tại đầy đủ độ dài xuống sàn nhà và không di chuyển một lần nữa"(132-133). Đăng hình ảnh được rải rác trong suốt phần còn lại của Giáng sinh phần với rõ ràng so sánh ở những nơi. Giáng sinh "cơ thể có thể có là gỗ hoặc đá; một bài hoặc tháp..." (I 40). Joanna Burden lá ghi chú cho Giáng sinh trong một "rỗng hàng rào bài dưới đây ổn định sư" (226). Christmas thoát từ giáo đoàn những người gọi ông là "Satan mình!" (282) bởi wielding một băng ghế dự bị chân, một đối tượng như sau.Nó là khá dễ dàng để thấy rằng hình ảnh bài xung quanh Giáng sinh distorts chéo của Chúa Kitô trong một cách nào đó và foreshadows cái chết Giáng sinh, nhưng nó có vẻ như nếu của Faulkner biến dạng của Hội chữ thập đã không dừng ở đó. Các nhân vật khác cũng được xác định bởi các quan hệ với gỗ hình ảnh: Lena Grove với cây, Gail Hightower với dấu hiệu bằng gỗ của mình, và Byron bó với nhà máy bào. Sau đó, những nhân vật này mối quan hệ với gỗ cũng đề nghị của mối quan hệ với tân ước, để qua.Tên cuối cùng của Lena, Grove, xác định cô cả với cây và cuộc sống. Gỗ từ cây trong khu rừng kết nối nó với hình ảnh Chúa bị đóng đinh, Tuy nhiên, một khu rừng cây có ý nghĩa tích cực: cuộc sống, hòa bình, quaint trật tự. Một thực tế rằng cô đang mang thai hơn nữa xác định mình với cuộc sống. Hòa bình và cuộc sống mà được đề nghị bởi tên bằng gỗ của mình rõ ràng liên quan của cô đến tân ước nơi mà cuộc sống nhấn mạnh thông qua câu chuyện về sự nổi lên của người đàn ông.Gail Hightower, không giống như Lena, không thể được rõ ràng liên quan đến Old hoặc tân ước. Mô tả tỉ mỉ của Hightower dấu hiệu thu hút sự chú ý đến bản thân và là một biểu tượng cho vị trí của mình giữa Old and New Testament. Ông đề cập đến các dấu hiệu như tượng đài"của mình": Nó được trồng ở góc của xưởng, thấp, phải đối mặt với đường phố. Đó là ba chân dài và mười tám inch cao - một thuôn dài gọn gàng trình bày khuôn mặt của nó để những người đi và trở lại của nó với anh ta. Nhưng ông không cần phải đọc nó vì ông thực hiện các dấu hiệu với búa và thấy, gọn gàng, và ông đã vẽ truyền thuyết mà nó mang, gọn gàng quá, tediously... (49) Mặc dù Hightower mình quên các dấu hiệu cho đến khi ông ngồi bởi cửa sổ nghiên cứu của mình, tường thuật chỉ ra rằng các dấu hiệu vẫn còn là "một dấu hiệu, một tin nhắn" (51). Dấu hiệu của Hightower được làm bằng gỗ, biểu hiện của sự chết của các loại, cái chết tinh thần của ông. Ông đã xây dựng các dấu hiệu khi ông mất nhà thờ của ông. Hightower là gần đến Giáng sinh trong ý nghĩa này hơn có lẽ bất kỳ của các nhân vật khác. Trớ trêu thay, Tuy nhiên, Hightower không phải là một con số Kitô. Thay vào đó, ông tương tự như một con số cựu ước hơn là một con số ước. Các mô tả về các dấu hiệu tiếp tục:
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Crucifix méo mó của Faulkner: Gỗ hình ảnh trong ánh sáng vào tháng
Allen Frye, College of Charleston Nó là rất khó, gần như không thể, để giải thích nhẹ trong tháng mà không cần chú ý các parallels.1 Christian Beekman Cottrell giải thích: Như để chứng minh rằng đó là một [Christian] tượng trưng giải thích là hợp lệ, Faulkner cho chúng ta, ở cấp độ bên ngoài hoặc trên của biểu tượng, sự kiện nào đó mà nhiều độc giả đã ghi nhận và đó là, thực sự, không thể tránh được. Có tên của Joe Giáng sinh, với tên viết tắt của JC. Có một thực tại là không chắc chắn quan hệ cha con của ông và sự xuất hiện của mình tại trại trẻ mồ côi vào ngày Giáng sinh. Joe là khoảng ba mươi ba tuổi treo cổ tại của mình, và sự kiện này là chuẩn bị cho khắp các tiểu thuyết của Faulkner sử dụng liên tục của sự đóng đinh từ. Đây là những Guideposts công ty, và có lẽ những người khác như thuyết phục. (207) Trong thực tế, có rất nhiều symbolisms Christian thuyết phục hơn, trong đó, số tiền, đã dẫn đến đề nghị Virginia Hlavsa rằng trong ánh sáng trong tháng Tám "Faulkner sắp xếp các sự kiện của mình và chỉ đạo các chủ đề của mình song song với 21 chương của St.John Tin Mừng "(" St.John và Frazer "11) .2 Những symbolisms, tuy nhiên, đi lạc từ các văn bản của ánh sáng trong tháng tám và tìm cách thống nhất các cuốn tiểu thuyết thông qua những lời ám chỉ kinh thánh hay thần thoại một mình. Họ cố gắng trả lời các câu hỏi về cách nhẹ trong tháng Tám có chức năng như một tác phẩm văn chương bằng cách tránh các tiểu thuyết của chính nó. Bởi vì điều này, họ từng rơi ngắn của một giải thích dứt khoát của cuốn tiểu thuyết. Theo quan điểm của Francois Pitavy, các nhà phê bình không căn cứ cách giải thích của họ về "phân tích phương pháp." Họ không "học mỗi chương hoặc nhóm các chương để xem làm thế nào và tại sao phá vỡ không gian và thời xảy ra" (2). Sử dụng Faulkner của huyền thoại Christian trong ánh sáng vào tháng Tám đã sản xuất những con đường lởm chởm cho các nhà phê bình để đi dạo, quay lưng về phía văn bản, mời những gì Brooks đã gọi là "biểu tượng mongering" (6). Tuy nhiên, nếu chỉ vì số lượng tuyệt đối của họ, những so sánh Christian không thể bỏ qua và phải hoạt động đối với một số mục đích công ty nếu chúng tôi tin rằng Faulkner là một nghệ sĩ đáng giá. Khi nhìn chăm chú của sự tương đồng Kitô giáo, họ, trên thực tế, dẫn đến một sự khác biệt đáng khám phá rằng, khi nào, đã được ghi nhận hiếm khi. Nếu ánh sáng vào tháng Tám có đủ sự tương đồng bề mặt để đảm bảo các yêu cầu bồi thường của một song song trực tiếp trong cả hai chủ đề và hành động để Tin Mừng Gioan, thì ở đâu, trong ánh sáng vào tháng Tám, là cây thánh giá, biểu tượng quan trọng nhất của Kitô giáo? 3 Faulkner mình sẽ là không phải bỏ ra một "công cụ" quan trọng như vậy trong bài viết của ông. "Phương pháp huyền thoại" mà ông làm việc giả định không bỏ đi biểu tượng quan trọng hoặc cho họ chỉ đề cập đến nhỏ, nhưng sử dụng chúng, xuyên tạc họ thậm chí. Và nó là sự biến dạng mà thống trị hầu hết các kỹ thuật của Faulkner: lời thuyết minh khác nhau trong Absalom, Absalom !, cấu trúc tường thuật trong Âm thanh và cuồng nộ, đặc biệt là phần khó xử của Benjy. Hơn nữa, biến dạng hàm ý văn chương và huyền thoại là một phần quan trọng của thời kỳ hiện đại trong đó Faulkner đã viết. Người ta nghĩ đến "The Waste Land" của Eliot với việc sử dụng phức tạp của nó ám chỉ và Ulysses của Joyce bóp méo cuộc phiêu lưu huyền thoại của các con số. Faulkner thậm chí yêu thích để chơi trong ballparks văn học khác như: "cả anh và Joyce nghĩ của mình đầu tiên là nhà thơ, cho cả hai đều thích viết dưới sự ràng buộc về hình thức và với sự tự do của chơi chữ" (Hlavsa, "The Mirror" . "26) Câu hỏi đặt ra, sau đó, có thể được đặt ra tốt hơn: làm thế nào là biểu tượng của thập giá bị bóp méo trong ánh sáng vào tháng Faulkner đã có thể được đem lại cho chúng ta một đầu mối để các cách mà ông đã bóp méo sự thánh giá trong ánh sáng vào tháng Tám khi ông trả lời một sinh viên tại Đại học Virginia, người trực tiếp hỏi nếu Faulkner thiết kế bất kỳ biểu tượng Chúa Kitô cho nhân vật Joe Giáng Faulkner thay đổi "thợ mộc tìm kiếm một công cụ" tiêu biểu của 4 ẩn dụ và nhận xét:. Không, đó là một vấn đề đạt vào gỗ phòng để nhận ra một cái gì đó mà dường như các nhà văn cách hiệu quả nhất để nói những gì ông đang cố gắng để nói. Và đó trở lại với quan điểm cho rằng có quá ít các âm mưu sử dụng rằng sớm hay muộn bất kỳ nhà văn sẽ sử dụng một cái gì đó đã được dùng. Và đó là câu chuyện của Chúa Kitô là một trong những câu chuyện hay nhất mà con người đã phát minh ra, giả định rằng ông đã phát minh ra câu chuyện đó, và tất nhiên nó sẽ tái diễn. Tất cả mọi người rằng đã có những câu chuyện của Chúa Kitô và Passion là một phần của nền Kitô giáo của mình sẽ trong thời gian rút ra từ đó. Không có ý định cố ý để lặp lại nó. Đó là những người cho tôi đến đầu tiên. Các biểu tượng xuất phát thứ hai. (Gwynn và Blotner 117) bình luận của Faulkner về "căn phòng gỗ" xuất hiện dễ thấy về một cuốn tiểu thuyết, trong đó có một số nhà máy gỗ. Có Mill Doane, và ở nhà máy bào ở Jefferson, Lena hỏi Byron Bunch, "Có một nhà máy bào?" Byron trả lời, "Không, thưa cô. Có một số máy cưa, một bên phải thông minh của họ, mặc dù" (44). Trớ trêu thay, Faulkner đã trả lời câu hỏi tiêu cực; ông không có ý định bất kỳ biểu tượng Chúa Kitô, nhưng có thể đã được cảnh báo khán giả của mình đến con đường mà ông đã dùng hình ảnh cây thánh giá của Tin Mừng. Faulkner xác định Giáng sinh trong những giải thích trên với gỗ, các xưởng cưa, và song song là tương ứng trong suốt cuốn tiểu thuyết. Chúa Kitô, tất nhiên, cũng xác định với máng cỏ bằng gỗ và chéo. Faulkner sẽ không có cần thiết để đi lạc rất xa sự thật để cho sự xuất hiện của bóp méo hình ảnh thể hiện trong Tin Mừng. Hlavsa đã ghi nhận, "học giả Kinh Thánh nói rằng không giống như đại diện đương đại của con đường núi Sọ, Chúa Giêsu có thể chỉ mang các crosspiece, một bài, sau đó được gắn liền với một bài tĩnh" ("The đóng đinh" 129). Xuyên tạc các huyền thoại, Faulkner đã thật sự duy nhất, đến nay chéo như hầu hết đồng ý nó sẽ xuất hiện, như một bài hoặc đối tượng sau như thế nào. Nhà văn khác, như Cottrell (208), đã đề nghị này, nhưng đã không được kiểm tra nó. Nhiều lần, hình ảnh và so sánh foreshadow đóng đinh Giáng sinh 'bởi ám chỉ Chúa Kitô "bài". Giáng sinh ngủ bởi một lò xo, quay lưng lại với một cây, và ông tăng, "kéo dài chật chội và cứng lại, đánh thức cơ ngứa của mình" (96). Sau đó, Giáng sinh đi qua các đường phố của Jefferson, nhìn "hơn cô đơn hơn một cột điện thoại duy nhất ở giữa một sa mạc" (99). Khi chương 5 đóng cửa, Giáng sinh là một lần nữa ngồi quay lưng lại với một cái cây. "Khi nghe mười một cú đêm nay ông đang ngồi quay lưng vào một thân cây bên trong cánh cổng bị hỏng" (103). Những hình ảnh hậu xác định Giáng sinh với các bài mà Chúa Kitô mang đến Calvary. Ngay cả khi tường thuật đưa chúng ta vào Giáng sinh 'qua, chương 6, có là những gợi ý của bài viết với "ống khói hàng năm liền kề sọc như nước mắt màu đen" (104). Mối quan hệ Christmas 'với McEachem tiếp tục nhấn mạnh tầm quan trọng của hình ảnh. Khi McEachem kiểm tra để xem nếu Joe đã học được giáo lý của mình, McEachem "được tìm thấy rằng cậu bé đã bám vào [các cuốn sách giáo lý] như thể nó là một sợi dây thừng hoặc bưu điện. Khi McEachem lấy cuốn sách buộc từ bàn tay của mình, cậu bé ngã xuống đầy đủ chiều dài sàn và không di chuyển một lần nữa "(132-133). Hình ảnh bài được rải rác suốt phần còn lại của phần Christmas 'với những so sánh rõ ràng ở những nơi. Giáng sinh "cơ thể có thể là gỗ hoặc đá, một bài hoặc tháp..." (I 40). Joanna Burden lá ghi chú cho Giáng sinh trong một "bài rỗng rào dưới ổn định mục nát" (226). Giáng sinh thoát khỏi dòng người gọi ông là "Satan chính mình!" (282) bằng cách cầm một chân băng ghế dự bị, một đối tượng hậu như thế nào. Nó là khá dễ dàng để thấy rằng các bài hình ảnh xung quanh Giáng bóp méo xuyên của Chúa Kitô một cách nào đó và báo trước cái chết Christmas ', nhưng nó có vẻ như thể biến dạng của thập Faulkner đã làm không dừng lại ở đó. Các nhân vật khác cũng được xác định bởi mối quan hệ của họ với hình ảnh bằng gỗ: Lena Grove với cây xanh, Gail Hightower với dấu bằng gỗ của mình, và Byron Bunch với các nhà máy bào. Sau đó, mối quan hệ các nhân vật với gỗ cũng cho mối quan hệ của họ với Tân Ước, vào thập giá. Tên cuối cùng của Lena, Grove, xác định cô cả cây và cuộc sống. Gỗ từ cây trong khu rừng gắn kết với hình ảnh đóng đinh, chưa một lùm cây có ý nghĩa tích cực: cuộc sống, hòa bình, trật tự kỳ lạ. Thực tế là cô đang mang thai hơn nữa xác định mình với cuộc sống. Sự bình an và cuộc sống theo đề nghị của tên bằng gỗ của bà liên quan rõ ràng cô đến Tân Ước, nơi cuộc sống được nhấn mạnh thông qua những câu chuyện về sự nổi lên của con người. Gail Hightower, không giống như Lena, có thể không có liên quan một cách rõ ràng để một trong hai Cũ hay Tân Ước. Sự mô tả tỉ mỉ của các dấu hiệu Hightower của ta chú ý đến bản thân và là một biểu tượng cho vị trí của mình giữa Cựu Ước và Tân Ước. Ông đề cập đến những dấu hiệu như "tượng đài" của mình: Nó được trồng ở góc sân, thấp, đối diện với đường phố. Đó là ba chân dài và cao mười tám inch - một hình thuôn gọn trình bày khuôn mặt của mình cho ai đi qua và trở lại của mình cho anh ta. Nhưng anh ta không cần phải đọc nó, vì ông làm dấu bằng búa và thấy, gọn gàng, và ông vẽ các huyền thoại mà nó mang, gọn gàng quá, tediously .... (49) Mặc dù Hightower mình quên đi những dấu hiệu cho đến khi ông ngồi bên cửa sổ nghiên cứu của mình, các bài tường thuật chỉ ra rằng các dấu hiệu vẫn là "một dấu hiệu, một thông báo" (51). Dấu hiệu Hightower được làm bằng gỗ, biểu đóng đinh của các loại, cái chết tinh thần của mình. Ông xây dựng các dấu hiệu khi bị mất nhà thờ của ông. Hightower là gần đến Giáng sinh trong ý nghĩa này có lẽ hơn bất kỳ của các nhân vật khác. Trớ trêu thay, tuy nhiên, Hightower không phải là ngay cả một con số Kitô. Thay vào đó, ông giống một nhân vật trong Cựu Ước hơn một con số Tân Ước. Việc mô tả các dấu hiệu tiếp tục:

































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: