Damn.”Weed felt his eyes getting watery.‘I’m as weak as the amount of  dịch - Damn.”Weed felt his eyes getting watery.‘I’m as weak as the amount of  Việt làm thế nào để nói

Damn.”Weed felt his eyes getting wa

Damn.”
Weed felt his eyes getting watery.
‘I’m as weak as the amount of tears I let out. I’ll never cry.’
He gritted his teeth and endured. This time his pain wouldn’t stay much longer.
His body was weak all over and his Life status was still decreasing.
He was alive so far thanks to his monstrous amount of Endurance, but soon, he would die.
He just had to wait a bit for the nausea to die, and then he too will die completely.
Only, death is not the end.
Right away, a special skill activates as a Blood Necromancer.
Revival as Undead.
According to his level and skill mastery, he’s going to revive as an undead. As an undead soldier who rules over black magic and the power of death.
When he dies, at the least his cold will disappear.
‘I’ll just have to level up and get masteries back up like a mad person for a while.’
With his eyes closed, he waited for death.
Without hunting or using his sculpting skill, this was first time he just lied down and rested completely like this. When fighting or resting for Life and Stamina to recover, he was always making a sculpture. The reason for Weed’s fast growth was because of such focus and effort.
But even as time passed, he didn’t die.
‘What’s happening?’
Weed opened his eyes partially.
His body ached all over and opening his eyes caused dizziness, but he wanted to check the situation.
And now he could see the reason!
Seoyoon!
She disappeared to somewhere and brought mountainous amount of firewood.
‘It wouldn’t have been easy......’
Around here, there isn’t much wood that can be used for a fire.
To get firewood, she would have had to go through blizzards and walked far.
Seoyoon stacked up the wood and lit the fire.
As the surrounding air became warmer, Weed could feel a bit of warmth seeping into his flesh.
Seoyoon took out a small iron can.
It had become black from using it so often for cooking over an open fire.
It is sold for 4 coppers in a general store, but it was dropped when hunting a fox near a castle. It was something not even beginners used.
Seoyoon glanced at Weed as if she was embarrassed for taking out beginner's iron can.
Weed closed his eyes again.
It was because his dizziness became worse as his body temperature rose.
‘Thirsty.’
Weed had a serious thirst and lots of pain. The thirst was due to the sudden burning heat of the flames.
But soon, something touched his lip.
‘What is this?’
An unknown scent came from it.
Weed opened his mouth.
Then, something dripped into his mouth little by little.
It was porridge.
Using the cooking skill she had, Seoyoon had made porridge and was feeding Weed. The problem was that the porridge was extremely salty and spicy! ‘Stop feeding me that stuff!’ Weed screamed inside his head.
She was feeding him the worst porridge possible, and it didn’t even taste right! Plus, the porridge smelled fishy.
Weed could guess what she used to make it.
‘She put smelt in it.’
Seoyoon put rice she had for emergencies into water along with smelt to make porridge.
The porridge was made as if she tried to fry the smelt, but because she didn’t clean the smelt properly, the fishy smell remained strongly.
The rice wasn’t fully cooked either, and tasted terrible.
Seoyoon was forcibly feeding Weed bad porridge such as this!
“Urgh!’’
Even when Weed closed his mouth, Seoyoon opened his mouth with force and poured the porridge in.
If he had strength to speak, he would’ve stopped her.
But Weed’s dimming strength was literally halted right before he died, so he couldn’t speak even a word.
After eating bit by bit, his hunger disappeared.
It was a torture to eat, but his hunger and thirst was still satisfied.
But Seoyoon didn’t stop at just feeding it to him.
Weed realized then.
‘You murderer!’
All along, listening to him obediently and acting nice must have been an act.
‘She was looking for an opportunity! She was planning to torture me like this while I didn’t have the strength to resist,’ Weed thought.
He could do nothing but to regret the situation.
In his defenceless situation, he had to endure Seoyoon’s tyranny.
The porridge she kept feeding him, spoonful after spoonful!
A great danger approached Weed.
‘Let’s just die. I just have to die. Then everything will be over.’
Weed wished he could die now. He hated suffering from fever and dizziness. If he revived as an undead, his level or skill mastery would fall, but at least he would be more comfortable.
But even if he wanted to die, he couldn’t.
‘Someone please kill me.’
Weed’s cheeks were filled with food.
Seoyoon fed him 150 spoonfuls of porridge. It equaled four full bowls!
She fed him not only to be satisfied, but to the point right before he would explode from being overfed.
After eating enough, anyone wouldn’t want to eat anymore, but she was feeding him more forcibly. No one would understand what a nightmare it was.
Step. Step. Step.
He heard Seoyoon walking towards Alveron.
Because of the heat, he felt dizzy, but he could hear the sounds very clearly.
Since it was the sound of the devil that was torturing him, he just couldn’t help but hear it.
Weed prayed. ‘Amen. Alveron, you suffer a bit too.’
Even in such a situation, another’s misfortune was Weed’s happiness.
Opening his eyes a bit, he watched Seoyoon feeding Alveron her porridge.
She carefully fed Avelon.
Weed shivered.
‘Really cruel. She’s a devil in human disguise.’
From the effort to not spill a drop and feed everything, Weed saw pure evil.
The way how Seoyoon moved her hand reminded Weed of the careful way of handling poison.
But, it didn’t take that long to feed Alveron.
She cooled the porridge by blowing on it when she fed Weed, but she just fed Alveron.
And there wasn’t much left either. Weed was force fed almost two-thirds of the can, so Alveron didn’t have to eat as much.
Weed thought, ‘So I was her main target. She wanted to torture me more.’
Although he ate some porridge, he still had no strength left. His fever and dizziness became worse.
It was worse than the flu. It took away the ability to move.
If he had fallen in a place that was full of monsters, he would’ve died soon afterwards, but because he fell after moving into the cave, he didn’t die as quickly.
He recovered some life because he ate some food, but as if to prove that the cursed cold wanted to be stubborn, it only became worse.
Due to his worsening condition, Weed closed his eyes, unable to endure anymore.
‘Yeah, there’s nothing more depressing than getting sick.’
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Damn.”Weed felt his eyes getting watery.‘I’m as weak as the amount of tears I let out. I’ll never cry.’He gritted his teeth and endured. This time his pain wouldn’t stay much longer.His body was weak all over and his Life status was still decreasing.He was alive so far thanks to his monstrous amount of Endurance, but soon, he would die.He just had to wait a bit for the nausea to die, and then he too will die completely.Only, death is not the end.Right away, a special skill activates as a Blood Necromancer.Revival as Undead.According to his level and skill mastery, he’s going to revive as an undead. As an undead soldier who rules over black magic and the power of death.When he dies, at the least his cold will disappear.‘I’ll just have to level up and get masteries back up like a mad person for a while.’With his eyes closed, he waited for death.Without hunting or using his sculpting skill, this was first time he just lied down and rested completely like this. When fighting or resting for Life and Stamina to recover, he was always making a sculpture. The reason for Weed’s fast growth was because of such focus and effort.But even as time passed, he didn’t die.‘What’s happening?’Weed opened his eyes partially.His body ached all over and opening his eyes caused dizziness, but he wanted to check the situation.And now he could see the reason!Seoyoon!She disappeared to somewhere and brought mountainous amount of firewood.‘It wouldn’t have been easy......’Around here, there isn’t much wood that can be used for a fire.To get firewood, she would have had to go through blizzards and walked far.Seoyoon stacked up the wood and lit the fire.As the surrounding air became warmer, Weed could feel a bit of warmth seeping into his flesh.Seoyoon took out a small iron can.It had become black from using it so often for cooking over an open fire.It is sold for 4 coppers in a general store, but it was dropped when hunting a fox near a castle. It was something not even beginners used.Seoyoon glanced at Weed as if she was embarrassed for taking out beginner's iron can.Weed closed his eyes again.It was because his dizziness became worse as his body temperature rose.‘Thirsty.’Weed had a serious thirst and lots of pain. The thirst was due to the sudden burning heat of the flames.But soon, something touched his lip.‘What is this?’An unknown scent came from it.Weed opened his mouth.Then, something dripped into his mouth little by little.It was porridge.Using the cooking skill she had, Seoyoon had made porridge and was feeding Weed. The problem was that the porridge was extremely salty and spicy! ‘Stop feeding me that stuff!’ Weed screamed inside his head.She was feeding him the worst porridge possible, and it didn’t even taste right! Plus, the porridge smelled fishy.Weed could guess what she used to make it.‘She put smelt in it.’Seoyoon put rice she had for emergencies into water along with smelt to make porridge.The porridge was made as if she tried to fry the smelt, but because she didn’t clean the smelt properly, the fishy smell remained strongly.The rice wasn’t fully cooked either, and tasted terrible.Seoyoon was forcibly feeding Weed bad porridge such as this!“Urgh!’’Even when Weed closed his mouth, Seoyoon opened his mouth with force and poured the porridge in.If he had strength to speak, he would’ve stopped her.But Weed’s dimming strength was literally halted right before he died, so he couldn’t speak even a word.After eating bit by bit, his hunger disappeared.It was a torture to eat, but his hunger and thirst was still satisfied.But Seoyoon didn’t stop at just feeding it to him.Weed realized then.‘You murderer!’All along, listening to him obediently and acting nice must have been an act.‘She was looking for an opportunity! She was planning to torture me like this while I didn’t have the strength to resist,’ Weed thought.He could do nothing but to regret the situation.In his defenceless situation, he had to endure Seoyoon’s tyranny.The porridge she kept feeding him, spoonful after spoonful!A great danger approached Weed.‘Let’s just die. I just have to die. Then everything will be over.’Weed wished he could die now. He hated suffering from fever and dizziness. If he revived as an undead, his level or skill mastery would fall, but at least he would be more comfortable.But even if he wanted to die, he couldn’t.‘Someone please kill me.’Weed’s cheeks were filled with food.Seoyoon fed him 150 spoonfuls of porridge. It equaled four full bowls!She fed him not only to be satisfied, but to the point right before he would explode from being overfed.After eating enough, anyone wouldn’t want to eat anymore, but she was feeding him more forcibly. No one would understand what a nightmare it was.Step. Step. Step.He heard Seoyoon walking towards Alveron.Because of the heat, he felt dizzy, but he could hear the sounds very clearly.Since it was the sound of the devil that was torturing him, he just couldn’t help but hear it.Weed prayed. ‘Amen. Alveron, you suffer a bit too.’Even in such a situation, another’s misfortune was Weed’s happiness.Opening his eyes a bit, he watched Seoyoon feeding Alveron her porridge.She carefully fed Avelon.Weed shivered.‘Really cruel. She’s a devil in human disguise.’From the effort to not spill a drop and feed everything, Weed saw pure evil.The way how Seoyoon moved her hand reminded Weed of the careful way of handling poison.But, it didn’t take that long to feed Alveron.She cooled the porridge by blowing on it when she fed Weed, but she just fed Alveron.And there wasn’t much left either. Weed was force fed almost two-thirds of the can, so Alveron didn’t have to eat as much.
Weed thought, ‘So I was her main target. She wanted to torture me more.’
Although he ate some porridge, he still had no strength left. His fever and dizziness became worse.
It was worse than the flu. It took away the ability to move.
If he had fallen in a place that was full of monsters, he would’ve died soon afterwards, but because he fell after moving into the cave, he didn’t die as quickly.
He recovered some life because he ate some food, but as if to prove that the cursed cold wanted to be stubborn, it only became worse.
Due to his worsening condition, Weed closed his eyes, unable to endure anymore.
‘Yeah, there’s nothing more depressing than getting sick.’
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chết tiệt. "
Weed cảm thấy ánh mắt của ông nhận được chảy nước mắt.
"Tôi là yếu như lượng nước mắt tôi để cho ra. Tôi sẽ không bao giờ khóc. "
Anh nghiến răng và chịu đựng. Lần này đau đớn của ông sẽ không ở lại lâu hơn nữa.
Cơ thể của ông đã yếu hơn tất cả và tình trạng cuộc sống của ông vẫn đang giảm.
Ông còn sống nhờ cho đến nay với số tiền khổng lồ của mình Endurance, nhưng ngay sau đó, anh sẽ chết.
Anh chỉ phải chờ một chút cho buồn nôn chết, và sau đó ông cũng sẽ chết hoàn toàn.
Chỉ, cái chết không phải là hết.
Ngay lập tức, một kỹ năng đặc biệt kích hoạt như một Necromancer Blood.
Revival như Undead.
Theo trình độ của mình và làm chủ kỹ năng, anh ta sẽ làm sống lại như một undead. Là một người lính Undead người cai ma thuật đen và sức mạnh của cái chết.
Khi ông chết, ít nhất lạnh lùng của anh sẽ biến mất.
"Tôi sẽ chỉ phải lên level và có được mastery sao lưu như một người điên trong một thời gian."
Với đôi mắt nhắm nghiền, anh chờ đợi cái chết.
Nếu không có săn bắn hoặc sử dụng kỹ năng điêu khắc của mình, đây là lần đầu tiên anh chỉ nằm xuống và nghỉ ngơi hoàn toàn như thế này. Khi chiến đấu hoặc nghỉ ngơi cho cuộc sống và Stamina để phục hồi, ông luôn luôn làm cho một tác phẩm điêu khắc. Lý do cho sự tăng trưởng nhanh chóng Weed là vì tập trung và nỗ lực như vậy.
Nhưng dù thời gian có trôi qua, anh đã không chết.
"Chuyện gì đang xảy ra? '
Weed mở mắt ra một phần.
Cơ thể anh đau nhức khắp và mở mắt của mình gây ra chóng mặt, nhưng ông muốn kiểm tra tình hình.
Và bây giờ anh có thể thấy lý do!
Seoyoon!
Cô mất tích để ở đâu đó và mang lại lượng núi củi.
"Nó sẽ không có được dễ dàng ...... '
Around ở đây, không có nhiều gỗ mà có thể được sử dụng cho một đám cháy.
Để lấy củi, cô sẽ phải trải qua những trận bão tuyết và đi xa.
Seoyoon xếp chồng lên nhau gỗ và thắp sáng ngọn lửa.
Như không khí xung quanh trở nên ấm áp hơn, Weed có thể cảm thấy một chút ấm áp thấm vào da thịt.
Seoyoon lấy ra một lon sắt nhỏ.
Nó đã trở thành màu đen từ việc sử dụng nó thường xuyên để nấu lên ngọn lửa.
Nó được bán cho 4 Đồng, trong một cửa hàng nói chung, nhưng nó đã bị bỏ đi săn một con cáo gần một lâu đài. Đó là một cái gì đó thậm chí còn không người mới bắt đầu sử dụng.
Seoyoon liếc nhìn Weed như thể cô ấy rất bối rối đã dành ra can sắt mới bắt đầu.
Weed nhắm mắt lại một lần nữa.
Đó là bởi vì chóng mặt của mình trở nên tồi tệ hơn khi nhiệt độ cơ thể của mình tăng.
'khát.'
Weed đã có một khát nghiêm trọng và rất nhiều đau đớn. Khát là do nhiệt đốt đột ngột của ngọn lửa.
Nhưng ngay sau đó, một cái gì đó chạm vào môi mình.
'này là gì? "
Một mùi hương lạ đến từ nó.
Weed mở miệng.
Sau đó, một cái gì đó nhỏ giọt vào miệng nhỏ của mình từng chút một.
Đó là cháo.
Sử dụng các kỹ năng nấu ăn cô đã có, Seoyoon đã làm cháo và được cho ăn cỏ. Vấn đề là cháo đã vô cùng mặn và cay! 'Dừng cho ăn tôi những thứ đó!' Weed gào lên trong đầu anh.
Cô đã ăn ông cháo tồi tệ nhất có thể, và nó đã không còn nếm đúng! Plus, cháo có mùi tanh.
Weed có thể đoán được những gì cô đã sử dụng để làm cho nó.
"Cô đặt nấu chảy trong đó. '
Seoyoon đưa gạo cô đã cho trường hợp khẩn cấp vào nước cùng với mùi để làm cho cháo.
Các cháo đã được thực hiện như thể cô đã cố gắng để xào nấu chảy ra, nhưng vì cô đã không làm sạch mùi đúng cách, mùi tanh vẫn mạnh mẽ.
Gạo đã nấu chín hoặc là không hoàn toàn, và nếm thử khủng khiếp.
Seoyoon được ép buộc ăn Weed cháo xấu như thế này!
"Urgh! ''
Ngay cả khi Weed đóng miệng, Seoyoon mở miệng với lực lượng và đổ cháo vào.
Nếu anh có sức mạnh để nói chuyện, anh sẽ dừng lại của cô.
Nhưng sức mạnh dimming Weed đã được nghĩa đen dừng lại ngay trước khi ông qua đời, nên ông có thể không nói một lời.
Sau khi ăn từng chút một, cơn đói của mình biến mất.
Đó là một sự tra tấn để ăn, nhưng đói khát của mình vẫn hài lòng.
Nhưng Seoyoon không chỉ dừng lại ở ăn nó cho anh.
Weed nhận ra sau đó.
"Bạn kẻ giết người! "
Tất cả cùng, nghe anh ta ngoan ngoãn và hành động đẹp phải là một hành động.
"Cô ấy đang tìm kiếm một cơ hội! Cô đã được lên kế hoạch để tra tấn tôi như điều này trong khi tôi không có sức mạnh để chống lại, 'Weed suy nghĩ.
Anh có thể làm gì, nhưng rất tiếc tình hình.
Trong tình huống tự vệ của mình, ông đã phải chịu đựng sự bạo ngược của Seoyoon.
Các cháo cô vẫn giữ cho ăn anh, Spoonful sau muỗng!
Một nguy hiểm lớn tiếp cận Weed.
'Hãy chỉ chết. Tôi chỉ có chết. Sau đó tất cả mọi thứ sẽ được hơn. "
Weed ước gì mình có thể chết ngay bây giờ. Cậu ghét bị sốt và chóng mặt. Nếu nó sống lại như một undead, mức độ hoặc kỹ năng làm chủ của ông sẽ giảm, nhưng ít nhất anh ta sẽ thoải mái hơn.
Nhưng ngay cả nếu ông muốn chết, anh không thể.
"Có người hãy giết tôi."
má Weed của đã được lấp đầy với thực phẩm .
Seoyoon cho anh ăn 150 muỗng cháo. Nó tương đương bốn bát đầy đủ!
Cô cho anh ăn không chỉ để được hài lòng, nhưng đến thời điểm ngay trước khi ông sẽ phát nổ từ được cho ăn quá nhiều.
Sau khi ăn đủ, mọi người sẽ không muốn ăn nữa, nhưng cô ấy đã ăn ông buộc hơn. Không ai có thể hiểu những gì một cơn ác mộng đó.
Bước. Bước. Bước.
Anh nghe Seoyoon đi về phía Alveron.
Bởi vì nhiệt, ông cảm thấy chóng mặt, nhưng anh có thể nghe thấy những âm thanh rất rõ ràng.
Vì nó là âm thanh của ma quỷ đã tra tấn ông, ông không thể giúp đỡ, nhưng nghe nó.
Weed cầu nguyện. 'Amen. Alveron, bạn phải chịu một chút quá. "
Ngay cả trong một tình huống như vậy, bất hạnh của người khác là hạnh phúc của cỏ dại.
Mở mắt ra một chút, anh nhìn Seoyoon ăn cháo Alveron cô.
Cô cẩn thận ăn Avelon.
Weed rùng mình.
"Thật tàn nhẫn. Cô ấy là một con quỷ giả dạng con người. "
Từ những nỗ lực để không làm đổ một giọt và ăn tất cả mọi thứ, Weed thấy ác tinh khiết.
Cách làm thế nào Seoyoon gỡ tay cô ấy nhắc nhở Weed của cách cẩn thận xử lý chất độc.
Tuy nhiên, nó đã không đi mà lâu để nuôi Alveron.
Cô làm mát bằng cháo bằng cách thổi vào nó khi mẹ cho Weed, nhưng cô chỉ ăn Alveron.
Và có được không nhiều trái hoặc. Weed đã được lực lượng cho ăn gần hai phần ba của lon bia, vì vậy Alveron không phải ăn càng nhiều.
tưởng Weed, "Vì vậy, tôi là mục tiêu chính của cô. Cô muốn để tra tấn tôi nhiều hơn. "
Mặc dù ông đã ăn một ít cháo, anh vẫn đã không còn đủ sức. Sốt và chóng mặt của ông trở nên tồi tệ hơn.
Nó còn tệ hơn cúm. Nó mất đi khả năng di chuyển.
Nếu anh ta đã rơi vào một nơi mà đã đầy quái vật, anh sẽ chết ngay sau đó, nhưng vì ông đã giảm sau khi di chuyển vào trong hang động, ông đã không chết như một cách nhanh chóng.
Ông thu hồi một số cuộc sống vì phải ăn một số thực phẩm, nhưng như để chứng minh rằng cái lạnh bị nguyền rủa muốn trở nên bướng bỉnh, nó chỉ trở nên tồi tệ hơn.
Do tình trạng xấu đi của mình, Weed nhắm mắt lại, không thể chịu đựng được nữa.
"Ừ, không có gì buồn hơn là bị bệnh. "
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: