Draco stood up and without as much as a backward glance at Harry, he m dịch - Draco stood up and without as much as a backward glance at Harry, he m Việt làm thế nào để nói

Draco stood up and without as much

Draco stood up and without as much as a backward glance at Harry, he made to leave. Lord Voldemort stopped the very pale and scared looking Draco and looked at him up and
down with plain disgust on his face.
"Young Malfoy. I understand it that you have come home for the holidays. I want to remind you that this is not your home so I don't want to see you here!" He paused here to look
over at Harry who was watching the entire scene with a curious look on his face. "You may come here only when Harry wishes you to be here, otherwise stay away. Understand!"
"Y­yes M­master." Draco managed to stutter out before hastily leaving, not even looking back to see Harry glaring at Lord Voldemort.
Once Draco had disappeared from view, Lord Voldemort turned towards the dark haired boy to see him glaring at him. Harry never disrespected his father in front of company; he
always waited until they were alone to do that.
"What?" asked Lord Voldemort as Harry continued to give him an icy glare.
"I don't treat your friends that way." Harry said, eyes still locked with ruby red ones.
"That is because I have no friends, I have no need for them and neither do you, especially no­good cowards like that young Malfoy."
Harry folded his arms around his chest and looked at his father.
"I don't need Malfoy but it is nice to talk to someone who isn't decades older than me!"
Lord Voldemort smiled at Harry's comment and walked over to him. He placed his hands on both of Harry's shoulders and for a moment just stood over him. Harry looked up into
his father's face and felt some of his anger fade away. 'He always does that with one look' thought Harry as he looked into his father's face.
"Why do you have a problem with Draco?" asked Harry in a more hushed tone.
"I don't have any problems with him. I just don't think he is worthy of being in close company with you. I don't like the disrespectful way he talks to you."
Lord Voldemort had overheard many conversations to know the way Draco Malfoy had talked to Harry. How he teased and sometimes even ridiculed him. It took everything
Voldemort had, and Harry's intervention, to ensure that Draco Malfoy still had all limbs intact.
"Well, that's between me and Draco." Harry sighed, he was getting tired of arguing with his father. "Anyway, what are you doing out here? Is the meeting over?" Harry asked.
"Yes, it's over. I was expecting you to be back in the Manor by this time. I wanted to see where you were. Now I see why you were held back." Voldemort said, looking in the
direction Draco had run off in.
"I only met him a few minutes before you came. I lost track of time in training." Harry answered.
Voldemort looked at Harry closely.
"You've been training a lot more these days." He commented.
Harry shrugged his shoulders.
"It doesn't hurt to be more prepared."
Voldemort didn't comment but walked Harry back to Riddle Manor.
xxx
It was late in the evening and most of the members of the Order wanted nothing more than to go home. Lily sat again with James on one side and Sirius on the other. James had
been released a week ago now and had already resumed his post as Auror. She thanked all her Gods that James was okay. Thankfully there was no scarring, otherwise James
would have had an ugly scar running from below his left ear all the way to the back of his neck, where the blade had cut him. She was brought out of her thoughts as Dumbledore
stood up to start the meeting.
Albus Dumbledore took his position in front of the tired looking group of people.
"Thank you all for coming." He started. He looked at the faces sitting before him before looking at James, Sirius and Kingsley. "It's true." He stated simply. "Voldemort has an heir."
The atmosphere in the room changed almost instantly. Surprised gasps were echoed as were distressed sighs. James looked at Lily and tried to give her a small smile, to comfort
her. It didn't work.
"How is this possible? How can no one know of his existence until now?" McGonagall asked.
"I don't know, Minerva but Severus has confirmed to me that the boy who killed Larry Hunt was in fact Voldemort's son. His true name is not known and so he is referred to as the
Dark Prince." Dumbledore replied.
"I can't believe Voldemort managed to keep him a secret. This is just unbelievable." Tonks commented, shock written on her face.
"I believe that Voldemort kept him a secret from his own men. He was revealed to the Death Eaters only two years ago. Even now, no one has seen his face or knows his real
name. Only the Death Eaters that are trusted and close to Voldemort have met with his son." Dumbledore said.
"How come Snape didn't tell us about him?!" James asked at once.
"Because, Potter, I wasn't part of the meeting when he was revealed!" Snape answered back icily.
"You must have learnt about him afterwards." Sirius added in.
"There are many rumours floating around in that place. I didn't want to say anything until I saw anything with my own eyes." Snape curtly responded.
"So he's the one who
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Draco stood up and without as much as a backward glance at Harry, he made to leave. Lord Voldemort stopped the very pale and scared looking Draco and looked at him up anddown with plain disgust on his face."Young Malfoy. I understand it that you have come home for the holidays. I want to remind you that this is not your home so I don't want to see you here!" He paused here to lookover at Harry who was watching the entire scene with a curious look on his face. "You may come here only when Harry wishes you to be here, otherwise stay away. Understand!""Y­yes M­master." Draco managed to stutter out before hastily leaving, not even looking back to see Harry glaring at Lord Voldemort.Once Draco had disappeared from view, Lord Voldemort turned towards the dark haired boy to see him glaring at him. Harry never disrespected his father in front of company; healways waited until they were alone to do that."What?" asked Lord Voldemort as Harry continued to give him an icy glare."I don't treat your friends that way." Harry said, eyes still locked with ruby red ones."That is because I have no friends, I have no need for them and neither do you, especially no­good cowards like that young Malfoy."Harry folded his arms around his chest and looked at his father."I don't need Malfoy but it is nice to talk to someone who isn't decades older than me!"Lord Voldemort smiled at Harry's comment and walked over to him. He placed his hands on both of Harry's shoulders and for a moment just stood over him. Harry looked up intohis father's face and felt some of his anger fade away. 'He always does that with one look' thought Harry as he looked into his father's face."Why do you have a problem with Draco?" asked Harry in a more hushed tone."I don't have any problems with him. I just don't think he is worthy of being in close company with you. I don't like the disrespectful way he talks to you."Lord Voldemort had overheard many conversations to know the way Draco Malfoy had talked to Harry. How he teased and sometimes even ridiculed him. It took everythingVoldemort had, and Harry's intervention, to ensure that Draco Malfoy still had all limbs intact."Well, that's between me and Draco." Harry sighed, he was getting tired of arguing with his father. "Anyway, what are you doing out here? Is the meeting over?" Harry asked."Yes, it's over. I was expecting you to be back in the Manor by this time. I wanted to see where you were. Now I see why you were held back." Voldemort said, looking in thedirection Draco had run off in."I only met him a few minutes before you came. I lost track of time in training." Harry answered.Voldemort looked at Harry closely."You've been training a lot more these days." He commented.Harry shrugged his shoulders."It doesn't hurt to be more prepared."Voldemort didn't comment but walked Harry back to Riddle Manor.xxxIt was late in the evening and most of the members of the Order wanted nothing more than to go home. Lily sat again with James on one side and Sirius on the other. James hadbeen released a week ago now and had already resumed his post as Auror. She thanked all her Gods that James was okay. Thankfully there was no scarring, otherwise Jameswould have had an ugly scar running from below his left ear all the way to the back of his neck, where the blade had cut him. She was brought out of her thoughts as Dumbledorestood up to start the meeting.Albus Dumbledore took his position in front of the tired looking group of people."Thank you all for coming." He started. He looked at the faces sitting before him before looking at James, Sirius and Kingsley. "It's true." He stated simply. "Voldemort has an heir."The atmosphere in the room changed almost instantly. Surprised gasps were echoed as were distressed sighs. James looked at Lily and tried to give her a small smile, to comforther. It didn't work."How is this possible? How can no one know of his existence until now?" McGonagall asked."I don't know, Minerva but Severus has confirmed to me that the boy who killed Larry Hunt was in fact Voldemort's son. His true name is not known and so he is referred to as theDark Prince." Dumbledore replied."I can't believe Voldemort managed to keep him a secret. This is just unbelievable." Tonks commented, shock written on her face."I believe that Voldemort kept him a secret from his own men. He was revealed to the Death Eaters only two years ago. Even now, no one has seen his face or knows his realname. Only the Death Eaters that are trusted and close to Voldemort have met with his son." Dumbledore said."How come Snape didn't tell us about him?!" James asked at once."Because, Potter, I wasn't part of the meeting when he was revealed!" Snape answered back icily."You must have learnt about him afterwards." Sirius added in."There are many rumours floating around in that place. I didn't want to say anything until I saw anything with my own eyes." Snape curtly responded."So he's the one who
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Draco đứng lên và không có nhiều như nhìn lại Harry, ông đã để lại. Lord Voldemort dừng lại rất nhạt và sợ hãi nhìn Draco và nhìn anh ta lên và
xuống với vẻ ghê tởm đồng bằng trên khuôn mặt của mình.
"Young Malfoy. Tôi hiểu rằng bạn đã đến nhà nghỉ lễ. Tôi muốn nhắc nhở bạn rằng đây không phải là của bạn nhà nên tôi không muốn nhìn thấy bạn ở đây! " Ông dừng lại ở đây để nhìn
qua tại Harry người đang nhìn toàn bộ khung cảnh với một cái nhìn tò mò trên khuôn mặt của mình. "Bạn có thể đến đây chỉ khi Harry muốn bạn có mặt ở đây, nếu không ở lại đi. Hiểu!"
"Yyes Mmaster." Draco quản lý để nói lắp ra trước khi vội vàng rời đi, không thèm nhìn lại để xem Harry nhìn trừng trừng vào Chúa tể Voldemort.
Một khi Draco đã biến mất khỏi tầm nhìn, Lord Voldemort quay về phía cậu bé tóc đen để xem anh ta nhìn chằm chằm vào anh. Harry không bao giờ coi thường cha mình ở phía trước của công ty, ông
luôn chờ đợi cho đến khi họ đã một mình để làm điều đó.
"Cái gì?" hỏi Chúa tể Voldemort như Harry tiếp tục để cho anh ta một ánh sáng chói băng giá.
"Tôi không đối xử với bạn bè của bạn theo cách đó." Harry nói, mắt vẫn còn bị khóa với những màu đỏ ruby.
"Đó là bởi vì tôi không có bạn bè, tôi không có nhu cầu cho họ và không làm bạn, hèn nhát nhất là nogood như rằng Malfoy trẻ."
Harry khoanh tay trước ngực và nhìn cha mình.
"Tôi không cần Malfoy nhưng nó là tốt đẹp để nói chuyện với một người không phải là thập niên lớn tuổi hơn tôi!"
Lord Voldemort mỉm cười trước lời nhận xét ​​của Harry và đi về phía anh. Ông đặt tay trên cả hai vai của Harry và trong một lúc chỉ đứng trên anh ta. Harry ngước lên nhìn vào
khuôn mặt của cha mình và cảm thấy một số sự tức giận của mình biến mất. 'Ngài luôn luôn làm điều đó với một cái nhìn' Harry nghĩ khi nhìn vào khuôn mặt của cha mình.
"Tại sao bạn có một vấn đề với Draco?" Harry hỏi bằng một giọng nói trầm lắng hơn.
"Tôi không có bất kỳ vấn đề với anh ta. Tôi chỉ không nghĩ rằng anh xứng đáng được đồng hành thân thiết với bạn. Tôi không thích cách thiếu tôn trọng anh ấy nói chuyện với bạn."
Lord Voldemort đã nghe được nhiều cuộc hội thoại để biết cách Draco Malfoy đã nói chuyện với Harry. Làm thế nào anh trêu chọc và đôi khi thậm chí nhạo báng anh. Phải mất tất cả mọi thứ
Voldemort đã có, và sự can thiệp của Harry, để đảm bảo rằng Draco Malfoy vẫn có tất cả các tay chân còn nguyên vẹn.
"Vâng, đó là giữa tôi và Draco." Harry thở dài, ông đã nhận được mệt mỏi của tranh cãi với cha mình. "Dù sao, anh đang làm gì ở đây? Có cuộc họp qua?" Harry hỏi.
"Có, nó hơn. Tôi đã chờ đợi bạn trở lại trong Manor do thời gian này. Tôi muốn nhìn thấy nơi bạn được. Bây giờ tôi thấy lý do tại sao bạn đã được tổ chức trở lại." Voldemort nói, nhìn vào
hướng Draco đã chạy tắt trong.
"Tôi chỉ gặp anh ta một vài phút trước khi bạn đến. Tôi bị mất theo dõi thời gian đào tạo." Harry trả lời.
Voldemort nhìn Harry chặt chẽ.
"Bạn đã được đào tạo nhiều hơn những ngày này." Ông nhận xét.
Harry nhún vai.
"Nó không đau đớn để được chuẩn bị nhiều hơn."
Voldemort không bình luận mà đi Harry trở lại Riddle Manor.
Xxx
Đó là vào cuối buổi tối và hầu hết các thành viên của Dòng không muốn gì hơn để về nhà. Lily ngồi lại với James ở một bên và Sirius trên khác. James đã
được phát hành cách đây một tuần nay và đã trở lại bài của mình như là Thần Sáng. Cô cảm ơn tất cả các vị thần của mình rằng James là okay. Rất may không có sẹo, nếu không James
sẽ có một vết sẹo xấu xí chạy từ dưới tai trái của mình tất cả các cách để các gáy của anh, nơi lưỡi dao đã bỏ anh. Cô đã được đưa ra khỏi suy nghĩ của mình như Dumbledore
đứng dậy để bắt đầu cuộc họp.
Albus Dumbledore mất vị trí của mình ở phía trước của nhóm có vẻ mệt mỏi của người dân.
"Cảm ơn tất cả các bạn đã đến." Anh ấy đã bắt đầu. Ông nhìn những khuôn mặt đang ngồi trước mặt mình trước khi nhìn James, Sirius và Kingsley. "Đúng rồi." Ông tuyên bố đơn giản. "Voldemort có một người thừa kế."
Bầu không khí trong phòng thay đổi gần như ngay lập tức. Hổn hển Ngạc nhiên được lặp lại như là những tiếng thở dài đau khổ. James nhìn Lily và cố gắng để cung cấp cho cô một nụ cười nhỏ, để an ủi
cô. Nó không làm việc.
"Làm thế nào có thể như vậy? Làm thế nào không ai có thể biết về sự tồn tại của mình cho đến bây giờ?" McGonagall hỏi.
"Tôi không biết, nhưng Minerva Severus đã khẳng định với tôi rằng cậu bé đã giết Larry Hunt là trong thực tế con trai của Voldemort. Tên thật của ông là không được biết đến và vì vậy ông được gọi là
Dark Prince." Dumbledore trả lời.
"Tôi không thể tin rằng Voldemort quản lý để giữ cho anh một bí mật. Điều này là không thể tin được." Tonks nhận xét, sốc văn bản trên khuôn mặt của cô.
"Tôi tin rằng Voldemort đã giữ nó một bí mật từ người đàn ông của riêng mình. Ông đã được tiết lộ cho các Tử thần Thực tử chỉ có hai năm trước đây. Ngay cả bây giờ, không có ai đã nhìn thấy khuôn mặt của mình hoặc biết thực sự của ông
tên. Chỉ có các Tử thần Thực tử được tin cậy và gần gũi với Voldemort đã gặp con trai mình. " Dumbledore nói.
"Làm thế nào đến Snape đã không cho chúng tôi biết về anh ta ?!" James hỏi cùng một lúc.
"Bởi vì, Potter, tôi không phải là một phần của cuộc họp khi ông đã được tiết lộ!" Snape đáp lại lạnh lùng nói.
"Bạn phải biết về anh ấy sau đó." Sirius thêm vào trong.
"Có rất nhiều tin đồn trôi nổi ở nơi đó. Tôi không muốn nói gì cho đến khi tôi nhìn thấy bất cứ điều gì với đôi mắt của mình." Snape cộc lốc trả lời.
"Vì vậy, ông là một trong những người
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: