Chapter eighteen. In the morning. They lay in each other's arms long a dịch - Chapter eighteen. In the morning. They lay in each other's arms long a Việt làm thế nào để nói

Chapter eighteen. In the morning. T

Chapter eighteen. In the morning. They lay in each other's arms long after the sun had come into the room. The sun warmed them through the window of the hotel in the tiny town whose name they hadn't noticed there was snow on the ground outside. There'll be snow in S.T.'s park. Carol said to her. What's estos park. You know like it. Not like Yellowstone. It's open all year. Carol. You're not worried are you. Carol pulled her close. Do I act like I'm worried. Tourists was not worried that first panic had vanished. She was watching. But not as she had watched yesterday afternoon just after Salt Lake City. Carol wanted her with her. And whatever happened. They would meet it without running. How was it possible to be afraid. And in love to Rose that the two things did not go together. How was it possible to be afraid. When the two of them grew stronger together every day and every night every night was different and every morning. Together they possessed a miracle. The road into estus park slanted downward. The snow drifts piled higher and higher on either side. And then the lights began. Strung along the fur trees. Arching over the road. It was a village of brown log houses and shops and hotels. There was music. And people walked in the bright street with their heads lifted up. As if they were enchanted. I do like it to recite it doesn't mean you don't have to watch out for our little man. They brought the portable phonograph up to their room and played some records they had just bought. And some old ones from New Jersey to raise played. Easy living a couple of times. And Carol sat across the room watching her sitting on the arm of a chair with her arms folded. What a rotten time I give you don't tie. O'Carroll to Rose tried to smile. It was only a mood of carols only a moment. But it made to rez feel helpless. Carol looked around at the window. And why didn't we go to Europe in the first place. Switzerland or fly out here at least. I wouldn't have liked that at all to rest looked at the yellow suede shirt. That Carol had bought for her which hung over the back of a chair. Carol had sent Rindy a green one. She had bought some silver earrings. A couple of books. And a bottle of triple sec. Half an hour ago they had been happy. Walking through the streets together. It's that last try you got downstairs to rez said. Right depresses you. Does it worse than brandy. I'm going to take you to the nicest place I know this side of Sun Valley. She said. What's the matter with sand Valley. She knew Carroll liked skiing. Sun Valley just isn't the place. Carroll said mysteriously. This place is near Colorado Springs in Denver. Carol stopped and sold her diamond engagement ring at a jeweler's dress felt a little disturbed by it. But Carol said the ring meant nothing to her and she loathed diamonds anyway. And it was quicker than wiring her bank for money. Carol wanted to stop at a hotel. A few miles out from Colorado Springs where she had been before. But she changed her mind almost as soon as they got there. It was too much like a resort she said. So they went to a no tell that backed on the town and face the mountains. .

Their room was long from the door to the square floor length windows that overlooked a garden. And beyond the red and white mountains. There were touches of white. In the garden are the little pyramids of stone. A white bench or a chair. And the garden looked foolish compared to the magnificent land that surrounded it. The flat sweep that rose up into mountains upon mountains. Filling the horizon like half a world. The room had blond furniture about the color of Carol's hair. And there was a bookcases smooth as she could wanted. With some good books. Amid the bad ones and her is new she would never read any of them while they were here. A painting of a woman in a large black hat and a red scarf hung above the bookcase and on the wall near the door was spread a pelt of brown leather. Not a real pelt. But something someone had cut out of a piece of brown suede above it was a tin lantern with a candle. Carol also rented the room next to them which had a connecting door. Though they did not use it even to put their suitcases in. They plan to stay a week or longer. If they liked it. On the morning of the second day. To raise came back from a tour of inspection of the hotel grounds and found Carol stopped by the bed table. Carol only glanced at her and went to the dressing table and looked under that. And then to the long building closet. Behind the wall panel. That's that. Carol said. Now let's forget it. Torres knew what she was looking for. I hadn't thought of that she said. I feel like we've lost him. Except that he's probably gotten to Denver by now. Carol said calmly. She smiled but she twisted her mouth a little. And you're probably drop in down here. It was so of course. There was even the remotest chance that the detective had seen them. When they drove back through Salt Lake City and followed them. If he didn't find them in Salt Lake City. He might inquire at the hotels. She knew that was why Carroll had left the Denver address. In fact. Because they hadn't intended to go to Denver. Torres flung herself in the armchair and look to Carol. Carol took the trouble to search for a dictaphone. But her attitude was arrogant. She had even invited trouble by coming here. And the explanation. The resolution of those contradictory facts was nowhere but in Carroll herself. Unresolved in her slow. Restless step as she walked to the door now and turned in the nonchalant. Lifted her head. And in the nervous line of her eyebrows. That registered irritation in one second. And in the next. Were serene. Terrans looked at the big room. Up at the high ceiling. At the large square plain bed. The room that for all its modernise had a curiously old fashioned ample air. About it that she is so she hated with the American West. Like the oversized western saddle she had seen in the riding stable downstairs. A kind of cleanest as well. Yet Carol looked for a Dictaphone to Rose watched her walking back towards her. Still in her pajamas and rope. She had an impulse to go to Carol. Crush her in her arms. Pull her down on the bed. And the fact that she didn't now made her tense and alert. Filled her with a repressed. But reckless. Exhilaration. Carol blew her smoke up into the air. I don't give a damn. I hope the papers find out about it and rub hard his nose in his own mess. I hope he wastes fifty thousand dollars. Do you want to take that trip that bankrupts the English language this afternoon. Did you ask Mrs French yet. They had met Mrs French last night. In the game room. Of the hotel. She hadn't a car and Carol had asked her if she would like to take a drive with them today. I asked her to rest said. She said she'd be ready right after lunch where your suede shirt. Carol took to resit face in her hands pressed her cheeks and kissed her. Put it on now. It was a six or seven hour trip to the Cripple Creek. Gold Mine. Over to pass and down a mountain. Mrs French went with them. Talking the whole time. She was a woman of about seventy with the Maryland accent and a hearing aid. Ready to get out of the car and climb anywhere. Though she had to be helped every foot of the way to read felt very anxious about her though she actually disliked even touching her she felt. If Mrs French fell she would break in a million pieces. Carol and Mrs French talked about the state of Washington. Which Mrs French knew well since she had lived there for the past few years with one of her sons. Carol asked a few questions. And Mrs French told her all about her ten years of traveling since her husband's death. And about her two sons. The one in Washington. And the one in Hawaii who worked for a pineapple company. And obviously Mrs French adored Carol. And they were going to see a lot more of Mrs French. It was nearly eleven when they got back to the hotel. Carol asked Mrs French to have supper in the bar with them. But Mrs French said she was too tired for anything but her Shredded Wheat and hot milk which she would have and her room. I'm glad to recite when she had gone. I'd rather be alone with you really misspell of it. Whatever do you mean. Carol asked as she opened the door into the bar. You'd better sit down and tell me all about that.

But they were not alone in the bar. More than five minutes. Two men one named Dave in the other whose names are as at least did not know and did not care to came over and asked to join them. They were the two who had come over last night in the game room and ask Errol and her to play gin rummy. Carol had declined last night. Now she said. Of course. Sit down. Carolyn Dave began a conversation that sounded very interesting. But Torres was seated so that she couldn't participate very well. And the man next to tourists wanted to talk about something else. On horseback trip here just paid around Steamboat Springs. After supper. To raise waited for a sign from Carroll to leave. But Carol was still deep in conversation. To raise had read about that special pleasure people got from the fact that someone they loved was attractive in the eyes of other people too she simply didn't have it. Carol looked at her every now and then. And gave her a wink. So tourist sat there for an hour and a half and managed to be polite. Because she knew Carol wanted her to be. The people who join them in the bar and sometimes in the dining room. Did not annoy her so much as Mrs French who went with them somewhere almost every day in the car. Then an angry resentment that Torres was actually ashamed of would rise in her because someone was preventing her from being alone with Carol. Darling. Did you ever think you will be seventy one to some day. No tourist said. .

But there were other days. When they drove out into the mountains alone. Taking any road they saw. Once they came upon a little town they liked and spent the night there.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chương mười tám. Vào buổi sáng. Họ nằm trong những vũ khí dài sau khi mặt trời đã đi vào phòng. Mặt trời ấm chúng thông qua cửa sổ của các khách sạn ở thị trấn nhỏ tên mà họ đã không nhận thấy đã có tuyết trên mặt đất bên ngoài. Sẽ có tuyết trong công viên của S.T.. Carol nói với cô ấy. Những gì là estos park. Bạn biết như nó. Không giống như Yellowstone. Nó là mở tất cả năm. Carol. Anh không phải lo lắng chứ. Carol kéo cô đóng. Tôi có hành động như tôi đang lo lắng. Khách du lịch đã không lo lắng rằng đầu tiên hoảng loạn đã biến mất. Cô đã xem. Tuy nhiên, không phải như cô đã xem chiều hôm qua ngay sau Salt Lake City. Carol muốn của mình với cô ấy. Và bất cứ điều gì đã xảy ra. Họ sẽ gặp nó mà không cần chạy. Làm thế nào là nó có thể được sợ. Và trong tình yêu để Rose là hai điều đã không đi cùng nhau. Làm thế nào là nó có thể được sợ. Khi hai người trong số họ đã tăng trưởng mạnh mẽ hơn với nhau mỗi ngày và mỗi đêm mỗi đêm là khác nhau và mỗi buổi sáng. Cùng nhau, họ sở hữu một phép lạ. Đường vào công viên estus xéo xuống. Tuyết trôi chồng chất cao hơn và cao hơn trên các cạnh. Và sau đó đèn bắt đầu. Strung cùng cây lông. Arching trên đường. Nó là một ngôi làng của màu nâu đăng nhập nhà và cửa hàng và khách sạn. Có là âm nhạc. Và người đi bộ trên đường phố tươi sáng với đầu họ nâng lên. Như thể họ là mê hoặc. Tôi làm như nó đọc nó không có nghĩa là bạn không cần phải xem ra cho người đàn ông nhỏ của chúng tôi. Họ đưa máy quay đĩa di động lên đến phòng của họ và chơi một số hồ sơ mà họ có chỉ cần mua. Và một số những cái cũ từ New Jersey để nâng cao chơi. Dễ dàng sống một vài lần. Và Carol ngồi trên phòng xem cô ngồi trên cánh tay của một chiếc ghế với cánh tay của cô xếp. Những gì một thời gian thối tôi cung cấp cho bạn không tie. O'Carroll để Rose đã cố gắng để nụ cười. Nó đã là chỉ là một tâm trạng của carols chỉ là một chút thời gian. Nhưng nó đã để rez cảm thấy bất lực. Carol nhìn xung quanh tại cửa sổ. Và tại sao không chúng tôi đi đến châu Âu tại địa điểm đầu tiên. Thụy sĩ hoặc bay ra đây ít. Tôi không thích rằng ở tất cả để phần còn lại nhìn áo da lộn màu vàng. Rằng Carol đã mua cho cô ấy mà treo trên mặt sau của một chiếc ghế. Carol đã gửi Rindy một màu xanh lá cây. Cô đã mua một số Hoa tai bạc. Một vài cuốn sách. Và một chai ba sec. nửa giờ trước họ đã có được hạnh phúc. Đi bộ qua các đường phố với nhau. Thật đó thử cuối cùng bạn đã ở tầng dưới rez nói. Quyền depresses bạn. Hiện nó tồi tệ hơn brandy. Tôi sẽ đưa bạn đến nơi đẹp nhất tôi biết điều này phụ của Sun Valley. Cô cho biết. Những gì là vấn đề với cát Valley. Cô ấy biết Carroll thích trượt tuyết. Sun Valley không chỉ là nơi. Carroll nói bí ẩn. Nơi này nằm gần Colorado Springs ở Denver. Carol dừng lại và bán nhẫn đính hôn kim cương của mình tại một jeweler dress cảm thấy một chút quấy rầy của nó. Nhưng Carol nói vòng có nghĩa là không có gì với cô ấy và cô ghét kim cương anyway. Và nó là nhanh hơn so với dây ngân hàng của mình cho tiền. Carol muốn dừng lại ở một khách sạn. Một vài dặm ra từ Colorado Springs nơi cô đã trước khi. Nhưng cô đã thay đổi tâm trí của mình gần như ngay sau khi họ đã có. Nó là quá nhiều giống như một khu nghỉ mát, cô nói. Vì vậy, họ đã đi đến một không nói mà sao trên thị trấn và đối mặt với những ngọn núi. .Phòng của họ là dài từ cửa đến các cửa sổ tầng vuông chiều dài bỏ qua một khu vườn. Và hơn thế nữa núi màu đỏ và trắng. Đã có chạm của màu trắng. Trong vườn là các kim tự tháp nhỏ của đá. Một băng ghế trắng hoặc ghế. Và khu vườn nhìn ngu si so với vùng đất tuyệt vời mà bao quanh nó. Các góc phẳng tăng lên vào núi trên núi. Làm đầy đường chân trời như nửa thế giới. Phòng có đồ nội thất vàng về màu sắc của Carol của tóc. Và đã có một tủ sách mịn như cô có thể muốn. Với một số cuốn sách tốt. Giữa xấu người và cô ấy là mới cô sẽ không bao giờ đọc bất kỳ của họ trong khi họ đã ở đây. Một bức tranh của một người phụ nữ trong một mũ đen lớn và một khăn quàng đỏ treo trên các kệ sách và trên tường gần cửa lây lan một da dê của da nâu. Không phải là một da dê thực sự. Nhưng một cái gì đó một người nào đó đã cắt ra khỏi một mảnh da lộn màu nâu ở trên nó là một chiếc đèn lồng thiếc với một ngọn nến. Carol cũng thuê phòng bên cạnh chúng có một cánh cửa nối hai cực. Mặc dù họ đã không sử dụng nó thậm chí để đưa va li của họ vào. Họ có kế hoạch nghỉ một tuần hoặc lâu hơn. Nếu họ thích nó. Vào sáng ngày thứ hai. Để nâng cao trở lại từ một tour du lịch kiểm tra của khách sạn Sân vườn và tìm thấy Carol dừng lại bởi bảng giường. Carol chỉ liếc nhìn vào cô ấy và đã đi đến bàn trang điểm và nhìn theo đó. Và sau đó để tủ quần áo dài xây dựng. Đằng sau tấm tường. Đó là điều đó. Carol nói. Bây giờ chúng ta quên nó. Torres biết những gì cô đã tìm kiếm. Tôi đã không nghĩ rằng cô ấy nói. Tôi cảm thấy như chúng tôi đã mất dấu rồi. Ngoại trừ rằng ông có thể nhận đến Denver bây giờ. Carol nói một cách bình tĩnh. Cô cười nhưng cô xoắn miệng của cô một chút. Và bạn đang có lẽ thả dưới này. Nó đã là như vậy tất nhiên. Thậm chí là hội remotest rằng các thám tử đã nhìn thấy chúng. Khi họ đã lái xe trở lại qua Salt Lake City và đuổi họ xa. Nếu ông đã không tìm thấy chúng ở Salt Lake City. Ông có thể yêu cầu tại khách sạn. Cô biết đó là lý do tại sao Carroll đã rời địa chỉ Denver. Thực tế. Bởi vì họ đã không có ý định đi đến Denver. Torres bao la mình trong ghế và tìm kiếm để Carol. Carol đã gặp khó khăn để tìm kiếm một dictaphone. Nhưng Thái độ của cô là ngạo mạn. Cô thậm chí đã mời rắc rối bằng cách đến đây. Và những lời giải thích. Nghị quyết của những sự kiện mâu thuẫn là hư không, nhưng trong Carroll mình. Chưa được giải quyết trong cô chậm. Bồn chồn bước khi cô đi vào cửa bây giờ và bật trong các nonchalant. Nâng lên đầu cô ta. Và trong đường dây thần kinh lông mày của cô. Có đăng ký kích thích trong một giây. Và trong tiếp theo. Đã thanh thản. Terran nhìn phòng lớn. Lên tại trần nhà cao. Tại đồng bằng vuông giường lớn. Phòng mà cho tất cả các modernise của nó đã có một tò mò cũ thời phong phú máy. Về nó rằng cô là vì vậy cô ghét với miền tây nước Mỹ. Như quá khổ Tây yên, cô đã nhìn thấy trong ổn định ngựa ở tầng dưới. Một loại sạch cũng. Tuy nhiên, Carol nhìn cho một Dictaphone để hoa hồng theo dõi của mình đi bộ trở lại về phía cô. Vẫn còn trong bộ đồ ngủ và dây của mình. Cô đã có một xung để đi đến Carol. Đè bẹp cô trong cánh tay của cô. Kéo cô ấy xuống trên giường. Và thực tế rằng cô ấy bây giờ đã không thực hiện sự căng thẳng và cảnh báo. Đầy cô ấy với một repressed. Nhưng thiếu thận trọng. Cảm hứng. Carol thổi khói của cô vào không khí. Tôi không cung cấp cho một damn. Tôi hy vọng các giấy tờ tìm hiểu về nó và chà cứng mũi của mình trong mess riêng của mình. Tôi hy vọng ông chất thải năm mươi ngàn đô la. Bạn có muốn tham gia các chuyến đi đó bankrupts tiếng Anh này buổi chiều. Bạn đã yêu cầu bà French được nêu ra. Họ đã gặp bà French tối qua. Trong phòng trò chơi. Của khách sạn. Cô đã không một chiếc xe và Carol đã yêu cầu cô nếu cô muốn có một ổ đĩa với họ vào ngày hôm nay. Tôi hỏi cô ấy để còn lại nói. Cô nói cô ấy sẽ sẵn sàng ngay sau khi ăn trưa nơi áo da lộn của bạn. Carol đã đạt khuôn mặt trong tay ép má của mình và hôn nó. Đặt nó trên bây giờ. Đó là một chuyến đi sáu hoặc bảy giờ để làm tê liệt Creek. Mỏ vàng. Hơn để vượt qua và xuống một ngọn núi. Bà French đã đi với họ. Nói toàn bộ thời gian. Bà là một phụ nữ của về bảy mươi với giọng Maryland và một máy trợ thính. Sẵn sàng để có được ra khỏi xe và leo lên bất cứ nơi nào. Mặc dù cô đã có cô giúp mỗi chân trong những cách để đọc cảm thấy rất lo lắng về cô mặc dù cô thực sự không thích thậm chí chạm vào cô ấy cảm thấy. Nếu bà French rơi nó sẽ phá vỡ trong một triệu mảnh. Carol và bà Pháp nói chuyện về tiểu bang Washington. Tiếng Pháp mà bà biết cũng kể từ khi cô đã sống ở đó trong vài năm qua với một trong các con trai của cô. Carol yêu cầu một số câu hỏi. Và bà French nói với cô tất cả về mười năm của cô đi du lịch từ cái chết của chồng bà. Và về hai con trai của cô. Một ở Washington. Và một tại Hawaii người đã làm việc cho một công ty dứa. Và rõ ràng là bà French adored Carol. Và họ muốn nhìn thấy rất nhiều thêm nữa của bà Pháp. Nó đã là gần mười một khi họ đã về đến khách sạn. Carol yêu cầu bà tiếng Pháp để có bữa ăn tối tại quầy bar với họ. Nhưng bà French cho biết cô đã quá mệt mỏi cho cái cô Shredded lúa mì và sữa nóng mà cô sẽ có và phòng của cô. Tôi vui mừng để đọc khi cô đã đi. Tôi muốn được một mình với bạn thực sự sai của nó. Ý anh là bất cứ điều gì. Carol yêu cầu như cô đã mở cửa vào thanh. Bạn tốt hơn sẽ ngồi và cho tôi biết tất cả về điều đó.Nhưng họ đã không một mình trong quầy bar. Nhiều hơn năm phút. Hai người đàn ông một tên là Dave trong khác có tên là như ít không biết và không chăm sóc để đến hơn và yêu cầu để tham gia cùng họ. Họ đã là cả hai người đã đi qua đêm trong phòng trò chơi và yêu cầu Errol và cô ấy để chơi gin rummy. Carol đã từ chối tối qua. Bây giờ, cô nói. Tất nhiên. Ngồi xuống. Carolyn Dave đã bắt đầu một cuộc trò chuyện đó nghe có vẻ rất thú vị. Nhưng Torres đã ngồi nỗi cô không thể tham gia rất tốt. Và người đàn ông bên cạnh khách du lịch muốn nói về cái gì khác. Trên chuyến đi cưỡi ở đây chỉ cần trả tiền xung quanh thành phố Steamboat Springs. Sau khi bữa ăn tối. Để nâng cao chờ cho một dấu hiệu từ Carroll để lại. Nhưng Carol là vẫn còn sâu trong cuộc hội thoại. Để nâng cao đã đọc về người dân đặc biệt niềm vui có từ thực tế là người họ yêu thương là hấp dẫn trong mắt của người khác quá cô ấy chỉ đơn giản là không có nó. Carol nhìn vào cô ấy mỗi bây giờ và sau đó. Và đưa cho cô một wink. Vì vậy, du lịch ngồi ở đó cho một giờ và một nửa và quản lý để được lịch sự. Bởi vì cô biết Carol muốn cô ấy để. Những người tham gia cùng họ trong thanh và đôi khi trong phòng ăn. Không làm phiền bà quá nhiều như bà tiếng Pháp những người đã đi với họ một nơi nào đó gần như mỗi ngày trong xe. Sau đó một cáu giận tức giận Torres là thực sự xấu hổ của sẽ tăng trong cô bởi vì ai đó đã ngăn chặn cô ấy đang được một mình với Carol. Darling. Bạn đã bao giờ nghĩ rằng bạn sẽ là một trong bảy mươi đến một vài ngày. Du lịch không có nói. .Nhưng đã có những ngày khác. Khi họ đã lái xe ra các ngọn núi vào một mình. Dùng bất kỳ đường, họ thấy. Một khi họ đến khi một thị trấn nhỏ họ thích và chi tiêu trong đêm đó.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Chương mười tám. Vào buổi sáng. Họ nằm trong vòng tay của nhau lâu sau khi mặt trời đã đi vào phòng. Mặt trời sưởi ấm cho họ thông qua các cửa sổ của khách sạn tại thị trấn nhỏ có tên này họ đã không nhận thấy có tuyết trên mặt đất bên ngoài. Sẽ có tuyết trong công viên của ST. Carol nói với cô ấy. Estos viên là gì. Bạn biết thích nó. Không giống như Yellowstone. Đó là mở tất cả năm. Carol. Bạn không phải lo lắng là bạn. Carol kéo cô lại gần. Tôi hành động như tôi lo lắng. Khách du lịch đã không lo lắng rằng hoảng loạn đầu tiên đã biến mất. Cô đã xem. Nhưng không phải như cô đã theo dõi buổi chiều ngày hôm qua chỉ sau Salt Lake City. Carol muốn mình với cô ấy. Và bất cứ điều gì xảy ra. Họ sẽ gặp nó mà không cần chạy. Làm thế nào là nó có thể sợ. Và trong tình yêu với Rose rằng hai thứ đã không đi cùng nhau. Làm thế nào là nó có thể sợ. Khi hai người họ đã tăng trưởng mạnh mẽ hơn với nhau mỗi ngày và mỗi đêm mỗi đêm là mỗi buổi sáng khác nhau và. Họ cùng nhau sở hữu một phép lạ. Con đường vào công viên estus nghiêng xuống. Các trôi tuyết chất đống cao hơn và cao hơn ở hai bên. Và sau đó đèn đã bắt đầu. Trải dọc cây lông. Cong trên đường. Đó là một ngôi làng của nhà log nâu và các cửa hàng và khách sạn. Có âm nhạc. Và người ta đi bộ trên đường phố sáng với đầu ngước lên. Như thể họ đã mê hoặc. Tôi muốn nó đọc thuộc lòng nó không có nghĩa là bạn không cần phải xem ra cho người đàn ông nhỏ bé của mình. Họ mang máy quay đĩa xách tay lên đến phòng của họ và chơi một số hồ sơ mà họ vừa mua. Và một số cũ từ New Jersey để nâng cao đóng. Easy sống một vài lần. Và Carol ngồi bên kia căn phòng quan sát cô gái ngồi trên cánh tay của một chiếc ghế với cánh tay gấp lại. Thật là một thời gian thối tôi cung cấp cho bạn không buộc. O'Carroll Rose cố gắng mỉm cười. Nó chỉ là một tâm trạng của bài hát mừng chỉ một khoảnh khắc. Nhưng nó thực hiện để Rez cảm thấy bất lực. Carol nhìn quanh cửa sổ. Và tại sao chúng ta không đi đến châu Âu ở nơi đầu tiên. Thụy Sĩ hoặc bay ra ở đây ít nhất. Tôi sẽ không thích điều đó ở tất cả các phần còn lại để nhìn vào chiếc áo da lộn màu vàng. Mà Carol đã mua cho mà cô treo trên lưng ghế. Carol đã gửi Rindy một màu xanh lá cây. Cô đã mua một số bông tai bạc. Một vài cuốn sách. Và một chai triple sec. Nửa giờ trước đây họ đã từng hạnh phúc. Đi bộ qua những con phố với nhau. Nó mà thử cuối cùng bạn đã ở tầng dưới để rez nói. Ngay gây ức bạn. Liệu nó còn tệ hơn rượu. Tôi sẽ đưa bạn đến nơi đẹp nhất mà tôi biết bên này của Sun Valley. Cô ấy nói. Các vấn đề với cát Valley là gì. Cô biết Carroll thích trượt tuyết. Sun Valley không chỉ là nơi. Carroll nói một cách bí ẩn. Nơi này là gần Colorado Springs ở Denver. Carol dừng lại và bán chiếc nhẫn đính hôn kim cương của cô tại váy của một thợ kim hoàn cảm thấy một chút băn khoăn bởi nó. Nhưng Carol nói chiếc nhẫn có ý nghĩa gì với cô ấy và cô ấy ghét kim cương anyway. Và nó đã được nhanh hơn so với hệ thống dây điện ngân hàng của cô với tiền bỏ ra. Carol muốn dừng lại tại một khách sạn. Một vài dặm từ Colorado Springs, nơi cô đã từng đến. Nhưng cô đã thay đổi tâm trí của cô gần như ngay sau khi họ đã có. Đó là quá nhiều như một khu nghỉ mát, cô nói. Vì vậy, họ đã đi đến một không tell rằng sao lưu vào thị trấn và phải đối mặt với những ngọn núi. . Phòng của họ là dài từ cửa đến cửa sổ chiều dài sàn vuông mà bỏ qua một khu vườn. Và vượt qua những ngọn núi màu đỏ và trắng. Có những nét màu trắng. Trong khu vườn là các kim tự tháp nhỏ bằng đá. Một chiếc ghế dài màu trắng hoặc một chiếc ghế. Và khu vườn nhìn ngu ngốc so với đất tuyệt vời mà bao quanh nó. Quét phẳng mà tăng lên thành núi trên núi. Lấp đầy trời như một nửa thế giới. Căn phòng này có đồ nội thất vàng về màu tóc của Carol. Và có một tủ sách mịn như cô có thể muốn. Với một số cuốn sách tốt. Giữa những cái xấu và cô là mới cô sẽ không bao giờ đọc bất kỳ của họ trong khi họ đã ở đây. Một bức tranh của một người phụ nữ trong một chiếc mũ màu đen lớn và một chiếc khăn màu đỏ treo trên kệ sách và trên tường gần cửa ra vào đã được trải một tấm da của da nâu. Không phải là một tấm da thật. Nhưng một cái gì đó ai đó đã cắt ra của một miếng da lộn màu nâu ở trên nó là một chiếc đèn lồng thiếc với một cây nến. Carol cũng thuê phòng bên cạnh họ trong đó có một cánh cửa nối liền. Mặc dù họ không sử dụng nó thậm chí để đưa hành lý của mình. Họ có kế hoạch ở lại một tuần hoặc lâu hơn. Nếu họ thích nó. Vào sáng ngày thứ hai. Để tăng trở lại từ một tour du lịch của thanh tra trong những căn cứ khách sạn và tìm thấy Carol dừng lại bởi các bảng giường. Carol chỉ liếc nhìn cô và đi đến bàn trang điểm và nhìn theo mà. Và sau đó để tủ quần áo xây dựng lâu. Đằng sau những tấm tường. Đó là điều đó. Carol nói. Bây giờ chúng ta hãy quên nó. Torres biết những gì cô đang tìm kiếm. Tôi đã không nghĩ rằng cô ấy nói. Tôi cảm thấy như chúng tôi đã mất anh. Ngoại trừ rằng ông ấy có thể nhận được đến Denver của bây giờ. Carol nói một cách bình tĩnh. Cô mỉm cười nhưng cô xoắn miệng một chút. Và có lẽ bạn đang ghé xuống đây. Nó là như vậy tất nhiên. Thậm chí đã có những cơ hội xa xôi mà các thám tử đã nhìn thấy họ. Khi họ lái xe trở lại thông qua Salt Lake City và theo họ. Nếu anh không tìm thấy chúng ở Salt Lake City. Ông có thể hỏi tại khách sạn. Cô biết đó là lý do tại sao Carroll đã để lại địa chỉ Denver. Thực tế. Bởi vì họ đã không có ý định đi đến Denver. Torres quăng mình trong chiếc ghế bành và nhìn Carol. Carol đã gặp khó khăn để tìm kiếm một Dictaphone. Nhưng thái độ của cô là kiêu ngạo. Cô thậm chí đã mời rắc rối bởi đến đây. Và lời giải thích. Độ phân giải của những sự kiện mâu thuẫn đã được hư không nhưng trong Carroll mình. Chưa được giải quyết trong chậm cô. Bước bồn chồn khi cô bước ra cửa bây giờ và quay trong lãnh đạm. Ngẩng đầu lên. Và trong dòng thần kinh của lông mày của mình. Điều đó kích thích đăng ký trong một giây. Và trong kế tiếp. Đã thanh thản. Terran nhìn vào căn phòng lớn. Lên trần nhà cao. Tại Quảng trường lớn giường đồng bằng. Các phòng mà cho tất cả của nó hiện đại hóa đã có một không khí dư dật thời tò mò cũ. Về nó mà cô nên cô ghét với miền Tây nước Mỹ. Giống như yên xe quá khổ tây bà đã thấy trong các tầng dưới ổn định cưỡi. Một loại sạch là tốt. Tuy nhiên Carol nhìn cho một Dictaphone cho Rose nhìn cô đi lại phía cô. Vẫn trong bộ đồ ngủ và dây thừng của cô. Cô đã có một sự thúc đẩy để đi đến Carol. Đè bẹp cô trong vòng tay của mình. Kéo cô xuống giường. Và thực tế rằng cô ấy không phải bây giờ làm căng thẳng và cảnh báo cô. Điền của mình với một kìm nén. Nhưng liều lĩnh. Hởi. Carol thổi cô hút thuốc vào không khí. Tôi không thèm. Tôi hy vọng các giấy tờ tìm hiểu về nó và chà cứng mũi của mình trong mớ hỗn độn của mình. Tôi hy vọng ông chất thải năm mươi ngàn đô la. Bạn có muốn để có chuyến đi đó bankrupts tiếng Anh chiều nay. Bạn đã yêu cầu bà Pháp nào. Họ đã gặp bà Pháp tối qua. Trong các phòng game. Của khách sạn. Cô đã không phải là một chiếc xe và Carol đã hỏi cô ấy nếu cô ấy muốn có một ổ đĩa với họ ngày hôm nay. Tôi hỏi cô ấy để phần còn lại cho biết. Cô ấy nói cô ấy muốn được sẵn sàng ngay sau khi ăn trưa ở đâu áo da lộn của bạn. Carol đã xuống Resit mặt trong tay cô ép má cô và hôn cô. Đặt nó vào bây giờ. Đó là một chuyến đi sáu hoặc bảy giờ đến Cripple Creek. Mỏ vàng. Hơn để vượt qua và xuống một ngọn núi. Mrs Pháp đi với họ. Nói toàn bộ thời gian. Cô là một phụ nữ khoảng bảy mươi với giọng Maryland và máy trợ thính. Sẵn sàng để có được ra khỏi xe và leo lên bất cứ nơi nào. Mặc dù cô bị khiêng mỗi bàn chân của cách thức để đọc cảm thấy rất lo lắng về cô ấy dù cô ấy thực sự không thích thậm chí chạm vào cô, cô cảm thấy. Nếu bà Pháp rơi cô sẽ phá vỡ trong một triệu chiếc. Carol và bà Pháp nói về tiểu bang Washington. Mà bà Pháp biết cũng vì cô đã sống ở đó trong vài năm qua với một trong những con trai của bà. Carol hỏi một vài câu hỏi. Và bà Pháp nói với cô ấy tất cả khoảng mười năm đi du lịch kể từ cái chết của chồng cô. Và về hai con trai. Những ai ở Washington. Và một trong những người đã làm việc tại Hawaii cho một công ty dứa. Và rõ ràng là bà Pháp yêu mến Carol. Và họ sẽ thấy rất nhiều chi tiết của bà Pháp. Đã gần mười một khi họ đã trở về khách sạn. Carol hỏi bà Pháp để có bữa ăn tối ở quán bar với họ. Nhưng bà Pháp cho biết, cô đã quá mệt mỏi cho bất cứ điều gì nhưng sợi mì của cô và sữa nóng mà cô sẽ có và phòng của cô. Tôi rất vui khi trì tụng khi cô đã đi. Tôi muốn được một mình với bạn thực sự đánh sai của nó. Dù bạn có ý nghĩa. Carol hỏi khi cô mở cửa vào quán bar. Bạn nên ngồi xuống và nói với tôi tất cả về điều đó. Nhưng họ không phải là một mình trong quán bar. Hơn năm phút. Hai người đàn ông có tên là Dave trong khác có tên như ít nhất là không biết và không quan tâm đến đến và hỏi để tham gia cùng họ. Họ là hai người đã đi qua đêm cuối cùng trong phòng trò chơi và hỏi Errol và cô chơi gin rummy. Carol đã giảm đêm qua. Bây giờ cô nói. Tất nhiên. Ngồi xuống. Carolyn Dave bắt đầu một cuộc trò chuyện đó nghe rất thú vị. Nhưng Torres đã ngồi như vậy mà cô không thể tham gia rất tốt. Và người đàn ông bên cạnh khách du lịch muốn nói về cái gì khác. Trong chuyến đi ngựa ở đây chỉ trả khoảng Steamboat Springs. Sau bữa ăn tối. Để nâng cao chờ đợi một dấu lạ từ Carroll rời. Nhưng Carol vẫn say sưa trò chuyện. Để tăng đã đọc về điều đó niềm vui đặc biệt những người đã nhận từ thực tế là một người mà họ yêu là hấp dẫn trong con mắt của người khác quá, cô chỉ đơn giản là không có nó. Carol nhìn cô ấy tất cả bây giờ và sau đó. Và đưa cho cô một cái nháy mắt. Vì vậy, du lịch ngồi đó trong một giờ và một nửa và quản lý để tỏ ra lịch sự. Bởi vì cô biết Carol muốn em là của. Những người tham gia cùng họ trong quán bar và đôi khi trong phòng ăn. Không làm phiền cô ấy nhiều như bà người Pháp đã đi với họ ở đâu đó gần như mỗi ngày trong xe. Sau đó, một oán giận mà Torres đã thực sự xấu hổ vì sẽ tăng lên trong cô vì một người nào đó đã ngăn cản cô hiện diện một mình với Carol. Darling. Bạn đã bao giờ nghĩ rằng bạn sẽ là 71 cho một số ngày. Không du lịch cho biết. . Nhưng cũng có những ngày khác. Khi họ lái xe ra vào núi một mình. Thực hiện bất cứ con đường họ nhìn thấy. Một khi họ đi đến một thị trấn nhỏ họ thích và đã qua đêm ở đó.





đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: