Mason goes on to claim: Part of what it is to be a citizen is to incur dịch - Mason goes on to claim: Part of what it is to be a citizen is to incur Việt làm thế nào để nói

Mason goes on to claim: Part of wha

Mason goes on to claim:

Part of what it is to be a citizen is to incur special obligations: these obligations give content to what it is to be committed or loyal fellow citizen and are justified by the good of the wider relationship to which they contribute. In particular, citizens have an obligation to each other to participate fully in public life and an obligation to give priority to the needs of fellow citizens. (442)

The first of these two special duties can be put aside, as it is not specific to patriotism, but rather pertains to citizenship. It is the second that is at issue. If we indeed have a duty of special concern towards compatriots, and if that is an associative duty, that is because our association with them is intrinsically valuable and bound up with this duty. The claim about the intrinsic value of our association might be thought a moot point. But even if it were conceded, one might still resist the claim concerning the alleged duty. If someone were to deny that she has a duty of special concern for the well-being of her country and compatriots, beyond what the laws of her country mandate and beyond the concern she has for humans and humanity, would she thereby cease to be a citizen (in the sense involving equal standing)? If she were to deny that citizens generally have such an obligation, would that betray lack of understanding of what citizenship (in the relevant sense) is? If she came across two strangers in a life-threatening situation and could only save one, would she have a prima facie moral duty to save the one who was a compatriot? Mason's position commits him to answering “yes” in each case, but all three claims are implausible (Primoratz 2009).

All the main arguments for the claim that patriotism is a duty, then, are exposed to serious objections. Unless a new, more convincing case for patriotism can be made, we have no good reason to think that patriotism is a moral duty.

If not a duty, is patriotism morally valuable? Someone showing concern for the well-being of others well beyond the degree of concern for others required of all of us is considered a morally better person than the rest of us (other things equal), an example of supererogatory virtue. Patriotism is a special concern for the well-being of one's country and compatriots, a concern beyond what we owe other people and communities. Isn't a patriot, then, a morally better person than the rest of us (other things equal)? Isn't patriotism a supererogatory virtue?

One standard example of such virtue is the type of concern for those in an extreme plight shown by the late Mother Theresa, or by Doctors Without Borders. But they are exemplars of moral virtue for the same reason that makes a more modest degree of concern for others a moral duty falling on all of us. The same moral value, sympathy for and assistance to people in need, grounds a certain degree of concern for others as a general moral duty and explains why a significantly higher degree of such concern is a moral ideal. This explanation, however, does not apply in the case of patriotism. Patriotism is not but another extension of the duty of concern for others; it is a special concern for my country because it is my country, for my compatriots because they are my compatriots. Unlike Mother Theresa and Doctors Without Borders, whose concern is for all destitute, sick, dying persons they can reach, the concern of the patriot is by definition selective; and the selection is performed by the word “my.” But the word “my” cannot, by itself, play the critical role in an argument showing that a certain stance is morally valuable. If it could, other types of partialism, such as tribalism, racism, or sexism, would by the same token prove morally valuable too.

If patriotism is neither a moral duty nor a supererogatory virtue, then all its moral pretensions have been deflated. It has no positive moral significance. There is nothing to be said for it, morally speaking. We all have various preferences for places and people, tend to identify with many groups, large and small, to think of them as in some sense ours, and to show a degree of special concern for their members. But however important in other respects these preferences, identifications, and concerns might be, they lack positive moral import. They are morally permissible as long as they are kept within certain limits, but morally indifferent in themselves. The same is true of patriotism (Primoratz 2002).
2.2.5 Ethical patriotism

All four types of patriotism reviewed so far seek to defend and promote what might be termed the worldly, i.e. non-moral, interests of the patria: its political stability, military power, riches, influence in the international arena, and cultural vibrancy. They differ with regard to the lengths to which these interests will be promoted: adherents of extreme and robust patriotism will ultimately go to any length, whereas those whose patriotism is moderate or deflated will respect the limits universal moral considerations set to this pursuit. Marcia Baron also calls for expanding patriotic concern for the flourishing of one's country to include its “moral flourishing” (see 2.2.3 above).

Thus Baron's position is half-way between the usual, worldly kind of patriotism, and what might be described as its distinctively ethical type. The latter would put aside the country's well-being in a mundane, non-moral sense, and would focus instead on its distinctively moral well-being, its moral identity and integrity. A patriot of this sort would not express his love for the patria by seeking to husband the country's resources and preserve its natural beauty and its historical heritage, or make it rich, powerful, culturally preeminent, or influential on the world scene. Instead, he would seek to make sure that the country lives up to moral requirements and promotes moral values, both at home and internationally. He would work for a just and humane society at home, and seek to ensure that the country acts justly beyond its borders, and shows common human solidarity towards those in need, however distant and unfamiliar. He would also be concerned with the country's past moral record and its implications for the present. He would support projects exploring the dark chapters of the country's history, acknowledging the wrongs perpetrated in the past and responding to them in appropriate ways, whether by offering apologies or making amends, and by making sure such wrongs are not perpetrated again.

A patriot of this, distinctively ethical type, would want to see justice done, rights respected, human solidarity at work at any time and in any place. But her patriotism would be at work in a concern that her country be guided by these moral principles and values which is more sustained and more deeply felt than her concern that these principles and values should be put into practice generally. She would consider her own moral identity as bound up with that of her country, and the moral record of the patria as hers too. Unlike a patriot of the more worldly type, she might not feel great pride in her country's worldly merits and achievements. She would be proud of the country's moral record, when it inspires pride. But her patriotism would be expressed, above all, in a critical approach to her country and compatriots: she would feel entitled, and indeed called, to submit them to critical moral scrutiny, and to do so qua patriot.

While we have no moral reason to be patriots of the more usual, mundane kind, we do have reason to show special concern for our own country's moral well-being. As a rule, when someone is wronged, someone else benefits from that. When a country maintains an unjust or inhumane practice, or enacts and enforces an unjust or inhumane law or policy, at least some, and sometimes many of its citizens reap benefits from it. Sometimes such a practice, legislation or policy affects people beyond the country's borders; in such cases, the population as a whole may benefit. The responsibility for the injustice or lack of basic human solidarity lies with those who make the decisions and those who implement them. It also lies with those who give support to such decisions and their implementation. But some responsibility in this connection may also devolve on those who have no part in the making of the decisions or in their implementation, nor even provide support, but accept the benefits such a practice, law or policy generates.

A degree of complicity may also accrue to those who have no part in designing or putting into effect immoral practices, laws or policies, do not support them or benefit from them, but do benefit in various ways from being citizens of the country. One may derive significant psychological benefit from membership in and identification with a society or polity: from the sense of belonging, support and security such membership and identification afford. If one accepts such benefits, while knowing about the immoral practices, laws or policies at issue, or having no excuse for not knowing about them, that, too, may be seen as implicating him in those wrongs. To be sure, he makes no causal contribution to those wrongdoings, has no control over their course, and does not accept benefits from them. But in accepting benefits from his association with the wrongdoers, he may be seen as underwriting those wrongs and joining the class of those properly blamed. His complicity is lesser and the blame to be laid at his door is lesser too – but he still bears some moral responsibility and deserves some moral blame on that account. He cannot say in good faith: “Those wrongs have nothing to do with me. I am in no way implicated in them.”

If this is correct, we have reason to develop and exercise a special concern for the moral identity and integrity of our country. By doing so, we will be attending to an important aspect of our own moral identity and integrity. While patriotism of t
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Mason đi vào để yêu cầu bồi thường: Một phần của những gì nó là để là một công dân là phải chịu các nghĩa vụ đặc biệt: các nghĩa vụ cung cấp cho nội dung với những gì nó là để là cam kết hoặc trung thành công dân đồng bào và được chứng minh bằng lợi ích của mối quan hệ rộng lớn hơn mà họ đóng góp. Đặc biệt, người dân có nghĩa vụ với nhau để tham gia đầy đủ trong đời sống công cộng và nghĩa vụ để ưu tiên cho các nhu cầu của công dân đồng bào. (442)Đầu tiên các nhiệm vụ đặc biệt hai có thể được đặt sang một bên, vì nó không phải là cụ thể cho tinh thần yêu nước, nhưng thay vào đó liên quan đến quốc tịch. Nó là thứ hai là vấn đề. Nếu chúng ta thực sự có một nhiệm vụ đặc biệt quan tâm đối với đồng bào, và nếu đó là một nhiệm vụ kết hợp, đó là bởi vì chúng tôi liên kết với họ là có giá trị intrinsically và bị ràng buộc lên với nhiệm vụ này. Yêu cầu bồi thường về giá trị nội tại của Hiệp hội của chúng tôi có thể được suy nghĩ một điểm tranh luận. Nhưng ngay cả khi nó đã được thừa nhận, một trong những vẫn có thể chống lại yêu cầu bồi thường liên quan đến nhiệm vụ bị cáo buộc. Nếu ai đó đã để phủ nhận rằng cô ấy có một nhiệm vụ đặc biệt quan tâm đối với phúc lợi của đất nước và đồng bào, vượt ra ngoài những gì các luật ủy nhiệm quốc gia của mình và hơn thế nữa mối quan tâm, cô đã cho con người và nhân loại, nào cô do đó chấm dứt để là một công dân (theo nghĩa liên quan đến bình đẳng đứng)? Nếu cô ấy đã từ chối công dân nói chung có nghĩa vụ như vậy, nào đó phản bội thiếu sự hiểu biết những gì công dân (theo nghĩa có liên quan) là? Nếu nó đi qua hai người lạ trong một tình huống đe dọa cuộc sống, và chỉ có thể tiết kiệm một, cô sẽ có trách nhiệm đạo Đức prima facie lưu những người là một compatriot? Vị trí của Mason cam kết anh ta trả lời "có" trong mỗi trường hợp, nhưng mọi khiếu nại của ba là implausible (Primoratz 2009).Tất cả các luận cứ chính cho tuyên bố rằng tinh thần yêu nước là một nhiệm vụ, sau đó, được tiếp xúc với đối nghiêm trọng. Trừ khi một trường hợp mới, thuyết phục hơn cho tinh thần yêu nước có thể được thực hiện, chúng tôi đã có lý do tốt để nghĩ rằng tinh thần yêu nước là một nhiệm vụ đạo Đức.Nếu không phải là một nhiệm vụ, là tinh thần yêu nước có giá trị về mặt đạo Đức? Ai đó đang hiện mối quan tâm đối với phúc lợi của những người khác cũng vượt mức độ quan tâm cho những người khác yêu cầu của tất cả chúng ta được coi là một người tốt hơn về mặt đạo Đức hơn phần còn lại của chúng tôi (những thứ khác bằng nhau), một ví dụ của supererogatory Đức hạnh. Chủ nghĩa yêu nước là một mối quan tâm đặc biệt đối với phúc lợi của một quốc gia và đồng bào, một mối quan tâm vượt ra ngoài những gì chúng tôi nợ khác người và cộng đồng. Không phải là một người yêu nước, sau đó, một người về mặt đạo đức tốt hơn so với phần còn lại của chúng tôi (những thứ khác bằng nhau)? Không phải là một đức hạnh supererogatory tinh thần yêu nước?Một ví dụ tiêu chuẩn về đạo Đức như vậy là loại mối quan tâm đối với những người trong một hoàn cảnh cực Hiển thị bởi cuối mẹ Theresa, hoặc bởi các bác sĩ không biên giới. Nhưng họ đang exemplars của đạo Đức Đức hạnh cho cùng một lý do mà làm cho một mức độ khiêm tốn hơn của mối quan tâm cho những người khác trách nhiệm đạo Đức rơi xuống trên tất cả chúng ta. Cùng một giá trị đạo Đức, cho và hỗ trợ cho người nhu cầu, căn cứ một mức độ nhất định của mối quan tâm cho những người khác như là một nhiệm vụ chung về đạo Đức và giải thích tại sao một mức độ cao của mối quan tâm như vậy là một lý tưởng đạo Đức. Điều này giải thích, Tuy nhiên, không áp dụng trong trường hợp của tinh thần yêu nước. Tinh thần yêu nước không phải là phần mở rộng nhưng khác của nhiệm vụ của mối quan tâm cho những người khác; nó là một mối quan tâm đặc biệt cho đất nước của tôi bởi vì nó là đất nước của tôi, cho đồng bào của tôi bởi vì họ là đồng bào của tôi. Không giống như mẹ Theresa và bác sĩ không biên giới, mối quan tâm mà là cho tất cả những người nghèo, bị bệnh, chết họ có thể đạt được, mối quan tâm của patriot là theo định nghĩa chọn lọc; và việc lựa chọn được thực hiện bởi từ "tôi." Nhưng từ "của tôi" không thể, bởi chính nó, đóng vai trò quan trọng trong một cuộc tranh cãi Hiển thị một lập trường nhất định là có giá trị về mặt đạo Đức. Nếu nó có thể, các loại partialism, chẳng hạn như tribalism, phân biệt chủng tộc, hoặc phân biệt giới tính, có thể vì vậy chứng minh có giá trị về mặt đạo Đức quá.Nếu tinh thần yêu nước là không một nhiệm vụ đạo Đức, cũng không một Đức tính supererogatory, sau đó tất cả các vọng đạo Đức đã được xì hơi. Nó đã không có ý nghĩa đạo Đức tích cực. Không có gì để nói cho nó, nói về mặt đạo Đức. Chúng tôi tất cả đều có các tùy chọn khác nhau cho địa điểm và người dân, có xu hướng để xác định với nhiều nhóm, lớn và nhỏ, suy nghĩ của họ như trong một số ý nghĩa của chúng ta, và cho thấy một mức độ quan tâm đặc biệt cho các thành viên. Nhưng tuy nhiên quan trọng trong các khía cạnh khác những sở thích, giấy tờ chứng, và mối quan tâm có thể, họ thiếu đạo Đức nhập tích cực. Họ là về mặt đạo đức cho phép miễn là chúng được lưu giữ trong giới hạn nhất định, nhưng không quan tâm về mặt đạo Đức trong bản thân mình. Đó là sự thật của tinh thần yêu nước (Primoratz năm 2002).2.2.5 đạo Đức tinh thần yêu nướcTất cả bốn loại tinh thần yêu nước được nhận xét cho đến nay tìm cách bảo vệ và thúc đẩy những gì có thể được gọi là thế gian, tức là không-moral, lợi ích của patria: ổn định chính trị của mình, sức mạnh quân sự, giàu, ảnh hưởng trong trường quốc tế, và sự rung động văn hóa. Chúng khác nhau đối với độ dài mà những lợi ích sẽ được đẩy mạnh: các tín đồ của tinh thần yêu nước cực đoan và mạnh mẽ sẽ cuối cùng đi theo chiều dài bất kỳ, trong khi những người có tinh thần yêu nước là vừa phải hoặc xì hơi sẽ tôn trọng giới hạn cân nhắc đạo Đức phổ quát để theo đuổi này. Marcia Baron cũng kêu gọi mở rộng mối quan tâm yêu nước cho hưng thịnh của một quốc gia để bao gồm các "đạo Đức hưng thịnh" (xem 2.2.3 ở trên).Do đó vị trí của Baron là một nửa chiều giữa các loại thông thường, trần tục của lòng yêu nước, và những gì có thể được mô tả như là loại distinctively đạo đức của nó. Sau này sẽ đặt sang một bên của đất nước lành mạnh trong một cảm giác nhàm chán, không phải là đạo Đức, và thay vào đó sẽ tập trung vào distinctively đạo đức hạnh phúc, nhận dạng đạo Đức và toàn vẹn. Một người yêu nước của loại này không sẽ nhận tình yêu của Ngài cho patria bằng cách tìm kiếm để chồng tài nguyên của đất nước và giữ gìn vẻ đẹp tự nhiên của nó và di sản lịch sử của nó, hoặc làm cho nó giàu, mạnh mẽ, ưu Việt văn hóa, hoặc có ảnh hưởng trong bối cảnh thế giới. Thay vào đó, ông sẽ tìm cách để đảm bảo rằng đất nước cuộc sống lên đến đạo Đức yêu cầu và khuyến khích các giá trị đạo Đức, cả ở trong nước và quốc tế. Ông sẽ làm việc cho một xã hội nhân đạo và chỉ cần ở nhà, và tìm cách đảm bảo rằng đất nước hoạt động justly vượt ra ngoài biên giới của mình, và cho thấy phổ biến của con người đoàn kết hướng tới những người cần, Tuy nhiên xa xôi và không quen thuộc. Ông cũng sẽ được quan tâm với kỷ lục về đạo Đức trong quá khứ của quốc gia và ý nghĩa của nó cho hiện tại. Ông sẽ hỗ trợ dự án khám phá các chương tối trong lịch sử của đất nước, công nhận những sai lầm gây ra trong quá khứ và đáp ứng cho họ theo cách thích hợp, hay không bằng cách đưa ra lời xin lỗi hoặc làm cho sửa đổi, và bằng cách đảm bảo những sai lầm như vậy không gây ra một lần nữa.Một người yêu nước này, loại distinctively đạo Đức, muốn nhìn thấy công lý được thực hiện quyền được tôn trọng, con người đoàn kết tại nơi làm việc bất cứ lúc nào và ở bất cứ nơi nào. Nhưng lòng yêu nước của cô sẽ tại nơi làm việc trong một mối quan tâm rằng đất nước của mình được hướng dẫn bởi các nguyên tắc đạo Đức và giá trị đó lâu dài hơn và sâu hơn cảm thấy hơn mối quan tâm của mình rằng những nguyên tắc và các giá trị nên được đưa vào thực hành nói chung. Cô ấy sẽ xem xét mình nhận dạng đạo Đức là ràng buộc với điều đó của đất nước của mình, và hồ sơ về đạo đức của patria như hers quá. Không giống như một người yêu nước của loại hơn thế gian, cô ấy có thể không cảm thấy niềm tự hào lớn trong thế gian tích cực của đất nước của mình và những thành tựu. Cô ấy sẽ tự hào về hồ sơ về đạo đức của đất nước, khi nó truyền cảm hứng niềm tự hào. Nhưng cô ấy tinh thần yêu nước nào được thể hiện trên tất cả, trong một cách tiếp cận quan trọng cho đất nước và đồng bào của mình: cô ấy sẽ cảm thấy quyền, và thực sự được gọi là, để gửi chúng vào Giám sát đạo Đức quan trọng, và để làm như vậy qua yêu nước.Trong khi chúng tôi có không có lý do đạo đức để yêu nước loại hơn bình thường, nhàm chán, chúng tôi có lý do để hiển thị các mối quan tâm đặc biệt cho quốc gia riêng của chúng tôi đạo đức hạnh phúc. Như một quy luật, khi một ai đó wronged, ai lợi ích từ đó. Khi một quốc gia vẫn duy trì một thực tế không công bằng hoặc vô nhân đạo, hoặc Enacts tiền và thi hành một bất công hoặc vô nhân đạo luật hoặc chính sách, một số ít, và đôi khi nhiều người trong số các công dân gặt hái lợi ích từ nó. Đôi khi các thực hành một, Pháp luật hoặc chính sách ảnh hưởng đến người ra ngoài biên giới của đất nước; trong trường hợp này, dân số nói chung có thể hưởng lợi. Trách nhiệm về bất công hoặc thiếu của tình đoàn kết của con người cơ bản nằm với những người thực hiện các quyết định và những người thực hiện chúng. Nó cũng nằm với những người cung cấp hỗ trợ để quyết định như vậy và thực hiện của họ. Tuy nhiên, một số trách nhiệm trong kết nối này cũng có thể devolve trên những người có không có một phần trong việc đưa ra các quyết định hoặc trong thực hiện, cũng không thậm chí cung cấp hỗ trợ, nhưng chấp nhận những lợi ích như vậy thực tế, luật pháp hoặc chính sách một này tạo ra.Một mức độ đồng loa cũng có thể tích luỹ cho những người có một phần không có trong thiết kế hoặc đặt chế có hiệu lực thực hành vô đạo Đức, luật pháp hoặc chính sách, không hỗ trợ họ hoặc hưởng lợi từ chúng, nhưng có lợi trong nhiều cách khác nhau từ các công dân của đất nước. Một có thể lấy được lợi ích tâm lý đáng kể từ các thành viên trong và nhận dạng với một xã hội hoặc chính thể: từ ý thức thuộc, hỗ trợ và an ninh các thành viên và xác định khả năng. Nếu một chấp nhận lợi ích như vậy, trong khi biết về thực hành vô đạo Đức, luật pháp hoặc chính sách ở vấn đề, hoặc có không có lý do gì để không biết về họ, có, quá, có thể được xem như là implicating ông trong những sai lầm. Để chắc chắn, ông làm cho không có đóng góp quan hệ nhân quả cho những wrongdoings, đã không kiểm soát các khóa học, và không chấp nhận các lợi ích từ chúng. Nhưng trong việc chấp nhận các lợi ích từ Hiệp hội của mình với các wrongdoers, ông có thể được xem như là bảo lãnh phát hành những sai sót và tham gia các lớp học những người đúng cách đổ lỗi. Đồng lõa của ông là thấp hơn và đổ lỗi để được đặt tại cửa của mình là ít quá- nhưng ông vẫn chịu một số trách nhiệm đạo Đức và xứng đáng một số đổ lỗi cho đạo Đức vào tài khoản đó. Ông không thể nói trong Đức tin tốt: "những sai lầm không có gì để làm với tôi. Tôi đang trong không có cách nào liên quan đến họ."Nếu điều này là chính xác, chúng tôi có lý do để phát triển và thực hiện một mối quan tâm đặc biệt cho đạo Đức nhận dạng và tính toàn vẹn của nước ta. Bằng cách đó, chúng tôi sẽ tham dự một khía cạnh quan trọng của riêng của chúng tôi nhận dạng đạo Đức và toàn vẹn. Trong khi tinh thần yêu nước của t
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Mason tiếp tục khẳng định: Một phần của những gì nó là trở thành một công dân là phải chịu nghĩa vụ đặc biệt: các nghĩa vụ cung cấp cho nội dung với những gì nó sẽ được cam kết hoặc công dân trung thành viên và có lý do ích của mối quan hệ rộng lớn hơn mà họ đóng góp . Đặc biệt, các công dân có nghĩa vụ với nhau để tham gia đầy đủ trong đời sống công cộng và nghĩa vụ ưu tiên cho các nhu cầu của người dân. (442) Việc đầu tiên của hai nhiệm vụ đặc biệt có thể được đặt sang một bên, vì nó không phải là cụ thể cho tinh thần yêu nước, mà là liên quan đến quốc tịch. Đó là lần thứ hai đó là vấn đề. Nếu chúng ta thực sự có nghĩa vụ quan tâm đặc biệt đối với đồng bào, và nếu đó là một nhiệm vụ liên kết, đó là bởi vì liên kết của chúng tôi với họ là có giá trị và bản chất gắn liền với nhiệm vụ này. Các yêu cầu về giá trị nội tại của hiệp hội của chúng ta có thể nghĩ rằng một điểm tranh luận. Nhưng ngay cả khi nó đã được thừa nhận, một trong những vẫn có thể chống lại các tuyên bố liên quan đến các nhiệm vụ nêu trên. Nếu ai đó đã phủ nhận rằng cô ấy có một nhiệm vụ đặc biệt quan tâm đối với sự thịnh vượng của đất nước và đồng bào của mình, ngoài những gì luật pháp của đất nước nhiệm vụ của mình và vượt ra ngoài mối quan tâm cô ấy có cho con người và nhân loại, do đó cô sẽ không còn là một công dân (trong ý nghĩa liên quan đến vị trí tương đương)? Nếu cô ấy là để phủ nhận rằng công dân thường có như một nghĩa vụ, đó sẽ phản bội lại thiếu hiểu biết về những gì công dân (theo nghĩa có liên quan) là? Nếu cô đã xem qua hai người xa lạ trong một tình huống đe dọa tính mạng và chỉ có thể cứu một, cô sẽ có một nghĩa vụ đạo đức prima facie để lưu một là người đồng hương? Vị trí của Mason cam anh trả lời "yes" trong mỗi trường hợp, nhưng cả ba tuyên bố là không hợp lý (Primoratz 2009). Tất cả các tham số chính đối với khiếu nại rằng lòng yêu nước là một nhiệm vụ, sau đó, được tiếp xúc để phản đối nghiêm trọng. Trừ một trường hợp thuyết phục hơn mới cho lòng yêu nước có thể được thực hiện, chúng tôi không có lý do chính đáng để nghĩ rằng lòng yêu nước là một nghĩa vụ đạo đức. Nếu không phải là một nhiệm vụ, là lòng yêu nước về mặt đạo đức có giá trị? Có người cho thấy mối quan tâm đối với phúc lợi của người khác vượt ra ngoài mức độ quan tâm cho những người khác yêu cầu của tất cả chúng ta được coi là một người tốt hơn về mặt đạo đức hơn phần còn lại của chúng ta (những thứ khác bằng), một ví dụ về đức hạnh làm quá sức. Lòng yêu nước là một mối quan tâm đặc biệt đối với sự thịnh vượng của đất nước và đồng bào của một người, một mối quan tâm xa hơn những gì chúng ta nợ người khác và cộng đồng. Không phải là một người yêu nước, sau đó, một người tốt hơn về mặt đạo đức hơn phần còn lại của chúng ta (những thứ khác bằng nhau)? Không phải là chủ nghĩa yêu nước là một đức tính làm quá sức? Một ví dụ tiêu chuẩn về đạo đức như là các loại mối quan tâm cho những người trong một hoàn cảnh cực kỳ hiện vào cuối Mẹ Theresa, hoặc bởi các bác sĩ không biên giới. Nhưng họ là mẫu mực của đạo đức đối với cùng một lý do mà làm cho một mức độ khiêm tốn hơn các mối quan tâm cho người khác một nghĩa vụ đạo đức rơi trên tất cả chúng ta. Những giá trị đạo đức cùng, thông cảm và hỗ trợ cho những người có nhu cầu, căn cứ mức độ nào đó quan tâm đến người khác như là một nghĩa vụ đạo đức nói chung và giải thích lý do tại sao một mức độ cao hơn đáng kể mối quan tâm như là một lý tưởng đạo đức. Cách giải thích này, tuy nhiên, không áp dụng trong trường hợp của lòng yêu nước. Lòng yêu nước không phải là nhưng một phần mở rộng của các nhiệm vụ quan tâm cho người khác; nó là một mối quan tâm đặc biệt cho đất nước của tôi, vì đây là đất nước của tôi, cho đồng bào của tôi, vì họ là đồng bào của tôi. Không giống như Mẹ Theresa và bác sĩ không biên giới, mà mối quan tâm là cho tất cả, bệnh tật, người chết kẻ khốn cùng họ có thể đạt được, mối quan tâm của những người yêu nước theo định nghĩa là có chọn lọc; và lựa chọn được thực hiện bởi các từ "tôi". Nhưng từ "tôi" có thể không, bởi chính nó, giữ vai trò quan trọng trong một cuộc tranh luận cho thấy một quan điểm nào đó rất có giá trị về mặt đạo đức. Nếu có thể, các loại partialism, chẳng hạn như bộ tộc, phân biệt chủng tộc, phân biệt giới tính hay, sẽ vì lẽ ấy chứng minh có giá trị về mặt đạo đức quá. Nếu chủ nghĩa yêu nước không phải là một nghĩa vụ đạo đức cũng không phải là một đức tính làm quá sức, sau đó tất cả vọng đạo đức của nó đã được xì hơi. Nó không có ý nghĩa đạo đức tích cực. Không có gì để nói cho nó, nói về mặt đạo đức là. Chúng ta đều có sở thích khác nhau cho những nơi và những người, có khuynh hướng đồng với nhiều nhóm, lớn và nhỏ, suy nghĩ của họ như trong một số chúng ta cảm giác, và cho thấy một mức độ quan tâm đặc biệt cho các thành viên của họ. Nhưng quan trọng tuy nhiên ở những khía cạnh khác, các sở thích, các yếu tố, và mối quan tâm có thể được, họ thiếu đạo đức tích cực nhập khẩu. Họ được cho phép về mặt đạo đức miễn là chúng được lưu giữ trong giới hạn nhất định, nhưng không quan tâm về mặt đạo đức trong bản thân mình. Điều này cũng đúng về lòng yêu nước (Primoratz 2002). 2.2.5 lòng yêu nước Ethical Tất cả bốn loại của lòng yêu nước xem xét cho đến nay tìm cách bảo vệ và thúc đẩy những gì có thể được gọi là thế gian, tức là phi đạo đức, lợi ích của các patria: ổn định chính trị, sức mạnh quân sự, sự giàu có, ảnh hưởng trên trường quốc tế, và sự sống động văn hóa. Chúng khác nhau về độ dài mà những lợi ích sẽ được đẩy mạnh với: tín đồ của chủ nghĩa yêu nước cực đoan và mạnh mẽ cuối cùng sẽ đi đến bất kỳ chiều dài, trong khi những người có lòng yêu nước là vừa hoặc xì hơi sẽ tôn trọng những giới hạn cân nhắc đạo đức phổ quát thiết lập để theo đuổi này. Marcia Baron cũng kêu gọi mở rộng mối quan tâm yêu nước cho sự hưng thịnh của đất nước của một người bao gồm "hưng thịnh đạo đức" của mình (xem 2.2.3 ở trên). Như vậy vị trí của Baron là một nửa chiều giữa thông thường, loại trần tục của lòng yêu nước, và những gì có thể được mô tả là loại rất đặc trưng của đạo đức của nó. Sau này sẽ đặt sang một bên hạnh phúc của đất nước trong một, cảm giác phi đạo đức thế tục, và sẽ tập trung vào thay vì đặc trưng của đạo đức cũng như của nó, danh tính đạo đức và liêm chính. Một người yêu nước của các loại này sẽ không thể hiện tình yêu của mình cho patria bằng việc tìm cách chồng các nguồn lực của đất nước và giữ gìn vẻ đẹp tự nhiên và di sản lịch sử của nó, hoặc làm cho nó phong phú, mạnh mẽ, ưu việt về mặt văn hóa, hoặc có ảnh hưởng trên trường thế giới. Thay vào đó, ông sẽ tìm cách đảm bảo rằng đất nước sống đạt yêu cầu về đạo đức và phát huy các giá trị đạo đức, cả trong và ngoài nước. Ông sẽ làm việc cho một xã hội công bằng và nhân đạo tại nhà, và tìm cách đảm bảo rằng nước này hoạt động một cách công bằng bên ngoài biên giới của nó, và cho thấy sự đoàn kết chung của con người đối với những người có nhu cầu, tuy nhiên xa xôi và lạ lẫm. Ông cũng sẽ được quan tâm với kỷ lục đạo đức quá khứ của đất nước và những tác động của nó đối với hiện tại. Ông sẽ hỗ trợ các dự án khai thác các chương đen tối của lịch sử đất nước, thừa nhận những sai lầm phạm phải trong quá khứ và đáp ứng lại chúng theo cách phù hợp, cho dù bằng cách cung cấp lời xin lỗi hay làm cho sửa đổi, và bằng cách đảm bảo những sai lầm như vậy không gây ra một lần nữa. Một người yêu nước của , loại đặc trưng của đạo đức này, muốn thấy công lý được thực hiện, quyền được tôn trọng, đoàn kết của con người tại nơi làm việc bất cứ lúc nào và ở bất cứ nơi nào. Nhưng lòng yêu nước của mình sẽ được làm việc trong một mối quan ngại rằng đất nước mình được hướng dẫn bởi các nguyên tắc đạo đức và các giá trị đó là bền vững hơn và cảm nhận sâu sắc hơn mối quan tâm của mình rằng những nguyên tắc và giá trị này nên được đưa vào thực tế nói chung. Cô sẽ xem xét tính đạo đức của chính mình như bị ràng buộc với điều đó của đất nước mình, và những kỷ lục về đạo đức của patria như cô ấy quá. Không giống như một người yêu nước của các loại trần tục hơn, cô có thể không cảm thấy tự hào về thành tích của thế gian và những thành tựu của đất nước mình. Cô sẽ tự hào về kỷ lục đạo đức của đất nước, khi nó truyền cảm hứng cho niềm tự hào. Nhưng lòng yêu nước của cô sẽ được thể hiện trên tất cả, trong một cách tiếp cận quan trọng đối với đất nước và đồng bào của mình:. Cô ấy sẽ cảm thấy có quyền, và thực sự gọi là, để trình giám sát đạo đức quan trọng, và làm như vậy qua yêu nước Trong khi chúng tôi không có lý do đạo đức là người yêu nước như bình thường hơn, loại trần tục, chúng tôi có lý do để cho thấy mối quan tâm đặc biệt đối với đạo đức cũng như đất nước của riêng của chúng tôi. Như một quy luật, khi một người nào đó làm điều sai trái, có người lợi ích khác từ đó. Khi một quốc gia duy trì một thực tế bất công hay vô nhân đạo, hoặc enacts và thực thi một luật bất công hoặc vô nhân đạo hay chính sách, ít nhất là một số người, và đôi khi nhiều công dân của mình gặt hái lợi ích từ nó. Đôi khi một thực tế, pháp luật, chính sách có ảnh hưởng đến những người ngoài biên giới quốc gia; trong trường hợp như vậy, dân số như một toàn thể có thể được hưởng lợi. Trách nhiệm đối với sự bất công hay thiếu tình liên đới nhân cơ bản nằm với những người đưa ra quyết định và những người thực hiện chúng. Nó cũng nằm với những người hỗ trợ cho quyết định đó và thực hiện. Nhưng một số trách nhiệm trong vấn đề này cũng có thể giao trách nhiệm về những người không có một phần trong việc tạo ra các quyết định hoặc trong việc thực hiện của họ, thậm chí cũng không cung cấp hỗ trợ, nhưng chấp nhận những lợi ích như một thực tế, pháp luật, chính sách tạo ra. Một mức độ đồng lõa cũng có thể cộng dồn vào những người không có tham gia thiết kế hoặc đưa vào hiệu lực thực hành vô đạo đức, pháp luật, chính sách, không hỗ trợ họ hoặc lợi ích từ họ, nhưng làm lợi ích trong nhiều cách khác nhau từ là công dân của đất nước. Người ta có thể lấy được lợi ích tâm lý đáng kể từ các thành viên trong và xác định với một xã hội hoặc chính thể: từ cảm giác thuộc về, hỗ trợ và an ninh thành viên đó và xác định khả năng. Nếu chúng ta chấp nhận những lợi ích như vậy, trong khi biết về các thực hành đạo đức, pháp luật hoặc chính sách tại vấn đề, ​​hoặc không có lý do gì để không biết về họ, điều đó cũng có thể được coi là liên lụy anh trong những sai lầm. Để chắc chắn, ông đã làm cho không có đóng góp nhân quả cho những việc làm sai trái, không có kiểm soát đối với khóa học của họ, và không chấp nhận những lợi ích từ họ. Nhưng trong việc chấp nhận những lợi ích từ sự liên kết của mình với những người làm sai, anh có thể được xem như là bảo lãnh phát hành những sai lầm và tham gia các lớp học của những người đổ lỗi cho đúng. Lõa của ông là thấp hơn và đổ lỗi để được đặt tại cửa của mình là quá ít - nhưng ông vẫn mang một số trách nhiệm đạo đức và xứng đáng một số đổ lỗi đạo đức trên tài khoản đó. Ông không thể nói một cách thiện chí: "Những sai lầm không có gì để làm với tôi. Tôi không có cách nào liên quan đến họ. " Nếu điều này là đúng, chúng ta có lý do để phát triển và thực hiện một mối quan tâm đặc biệt đối với các sắc về đạo đức và tính toàn vẹn của đất nước chúng ta. Bằng cách đó, chúng ta sẽ được tham dự vào một khía cạnh quan trọng của bản sắc đạo đức của chúng ta và toàn vẹn. Trong khi lòng yêu nước của t
























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: