Lauren leant forward and grazed her lips against Camila’s softly befor dịch - Lauren leant forward and grazed her lips against Camila’s softly befor Việt làm thế nào để nói

Lauren leant forward and grazed her

Lauren leant forward and grazed her lips against Camila’s softly before planting one over the scar on her forehead, Lauren’s hand behind Camila’s neck all the while, pulling her closer to save her having to stretch too far. For the next few hours, Camila and Lauren sat together in the bed talking, just talking, about every little conceivable thing that they could think about, their hands entwined throughout, Lauren playing with Camila’s fingers out of habit. Camila shared with Lauren the story about one weekend when she was a child where she’d built an imaginary fort in her room with her mom and had hidden away in it for hours, believing herself to be a Disney princess, locked away in a tower awaiting her prince. When no one had come to rescue her, Camila’s mom had appeared and they’d ended up lying side by side, the rain lashing in hard torrents against the outside of the window whilst they’d told each other secrets and her mom had read her stories until she’d fallen asleep.

Lauren told Camila about the time she’d tried to run away from home, her parents refusing her some silly request which she couldn’t remember for the life of her now. Lauren had packed up a small bag, filled with a couple of teddy bears, a toothbrush, an extra solitary shoe and a couple of assorted crayons with no paper or colouring book in sight. She’d walked to the end of the street, determined and purposeful, only to realise that she didn’t know where she was going and walking straight back again, instead deciding to hide in the backyard behind a bush. Her parents had been frantic with worry, searching all over the house for her, calling in the neighbours to help in the hunt for their missing daughter. Lauren confessed she’d been so scared when she’d heard her dad’s worried call from the back door that she’d darted out of her hiding place immediately to run into his arms, feeling tired and cold from sitting on the ground all day, crapped into the small confines of the space she’d occupied. Lauren had been six at the time.

“Aren’t you tired yet?” Camila asked Lauren, stroking the side of her girlfriends’ face with the back of her index finger.

It was three in the morning and neither of them had slept yet, Camila sneaking down to the kitchen at one o’clock to raid Normani’s cupboards and get them something to eat, the pair of them starving. They were lying together now, Camila facing Lauren in the bed, one arm draped loosely over Lauren’s waist, her hand resting in the small of her back. Their feet were tangled up together beneath the covers and they lay still, watching each other closely, studying each other’s features, enjoying the relative silence which had fallen over them.

“Aren’t you?” Lauren countered, lifting an arm to trace the curve of Camila’s nose with her fingertip.

Camila scrunched it up in response and Lauren felt her stomach flutter at the sight.

“No,” Camila replied, her thumb brushing over Lauren’s lips lightly. “I’m wide awake.”

“Me too,” Lauren agreed. “I think I’ve finally sobered up as well.”

“It’s probably all the chips you ate,” Camila laughed, her fingertips falling over Lauren’s jaw line before coming to a rest on the side of her neck.

“I’ve never done this before,” Lauren told Camila, placing a hand on her shoulder and stroking it softly.

“Lay in bed?” Camila asked only half serious.

“Stayed up all night just…talking,” Lauren admitted. “It’s nice…”

Camila smiled at Lauren’s words.

“We weren’t just talking,” Camila reminded her, “Not the whole time anyway.”

“Most of it though,” Lauren said. “It’s like all those scenes from the movies or TV shows where the couple get to know each other better…”

“We did get to know each other better,” Camila commented.

“I know,” Lauren laughed, “that’s why I said it.”

“Oh,” Camila responded.

“Camz, do you ever wonder what would have happened if you’d not dropped your books the first day of school?” Lauren asked her wondering.

“How do you mean?” Camila asked not following Lauren’s train of thought.

“Well…like, I’d never have come over to you.” Lauren said seriously. “We’d never have met like we did and I’d probably never have fallen head over heels…”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lauren leant chuyển tiếp và grazed đôi môi của mình chống lại Camila của nhẹ nhàng trước khi trồng một trên các vết sẹo trên trán của cô, của Lauren tay phía sau cổ của Camila mọi khi, kéo cô đến gần để cứu cô ấy có phải căng ra quá xa. Trong vài giờ tiếp theo, Camila và Lauren ngồi với nhau trong giường nói, chỉ nói, về mọi điều nhỏ conceivable mà họ có thể suy nghĩ về, tay ôm chặt trong suốt, Lauren chơi với Camila của ngón tay ra khỏi thói quen. Camila chia sẻ với Lauren câu chuyện về một ngày cuối tuần khi cô là một đứa trẻ mà cô đã xây dựng một pháo đài tưởng tượng trong phòng của cô với mẹ cô và đã ẩn đi trong nó cho giờ, tin tưởng bản thân được một nàng công chúa Disney, nhốt trong một toà tháp đang chờ hoàng tử của mình. Khi không có ai đã đến để giải cứu cô ấy, Camila của mẹ đã xuất hiện và họ đã kết thúc lên nằm cạnh nhau, mưa lashing torrents khó chống lại bên ngoài cửa sổ trong khi họ đã nói với nhau trong bí mật và mẹ của cô đã đọc câu chuyện của mình cho đến khi cô ấy đã giảm ngủ.Lauren told Camila about the time she’d tried to run away from home, her parents refusing her some silly request which she couldn’t remember for the life of her now. Lauren had packed up a small bag, filled with a couple of teddy bears, a toothbrush, an extra solitary shoe and a couple of assorted crayons with no paper or colouring book in sight. She’d walked to the end of the street, determined and purposeful, only to realise that she didn’t know where she was going and walking straight back again, instead deciding to hide in the backyard behind a bush. Her parents had been frantic with worry, searching all over the house for her, calling in the neighbours to help in the hunt for their missing daughter. Lauren confessed she’d been so scared when she’d heard her dad’s worried call from the back door that she’d darted out of her hiding place immediately to run into his arms, feeling tired and cold from sitting on the ground all day, crapped into the small confines of the space she’d occupied. Lauren had been six at the time.“Aren’t you tired yet?” Camila asked Lauren, stroking the side of her girlfriends’ face with the back of her index finger.It was three in the morning and neither of them had slept yet, Camila sneaking down to the kitchen at one o’clock to raid Normani’s cupboards and get them something to eat, the pair of them starving. They were lying together now, Camila facing Lauren in the bed, one arm draped loosely over Lauren’s waist, her hand resting in the small of her back. Their feet were tangled up together beneath the covers and they lay still, watching each other closely, studying each other’s features, enjoying the relative silence which had fallen over them.“Aren’t you?” Lauren countered, lifting an arm to trace the curve of Camila’s nose with her fingertip.Camila scrunched it up in response and Lauren felt her stomach flutter at the sight.“No,” Camila replied, her thumb brushing over Lauren’s lips lightly. “I’m wide awake.”“Me too,” Lauren agreed. “I think I’ve finally sobered up as well.”“It’s probably all the chips you ate,” Camila laughed, her fingertips falling over Lauren’s jaw line before coming to a rest on the side of her neck.“I’ve never done this before,” Lauren told Camila, placing a hand on her shoulder and stroking it softly.“Lay in bed?” Camila asked only half serious.“Stayed up all night just…talking,” Lauren admitted. “It’s nice…”Camila smiled at Lauren’s words.“We weren’t just talking,” Camila reminded her, “Not the whole time anyway.”“Most of it though,” Lauren said. “It’s like all those scenes from the movies or TV shows where the couple get to know each other better…”“We did get to know each other better,” Camila commented.“I know,” Lauren laughed, “that’s why I said it.”“Oh,” Camila responded.“Camz, do you ever wonder what would have happened if you’d not dropped your books the first day of school?” Lauren asked her wondering.“How do you mean?” Camila asked not following Lauren’s train of thought.“Well…like, I’d never have come over to you.” Lauren said seriously. “We’d never have met like we did and I’d probably never have fallen head over heels…”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lauren nghiêng về phía trước và chăn thả môi cô chống lại Camila của nhẹ nhàng trước khi trồng một trong những vết sẹo trên trán cô, bàn tay của Lauren sau cổ Camila của tất cả các thời gian, kéo cô lại gần hơn để cứu cô phải căng ra quá xa. Trong vài giờ tới, Camila và Lauren cùng ngồi trên giường nói chuyện, chỉ nói chuyện, về mọi điều ít hiểu được rằng họ có thể suy nghĩ về, tay đan vào nhau suốt, Lauren chơi với ngón tay của Camila theo thói quen. Camila chia sẻ với Lauren câu chuyện về một ngày cuối tuần khi cô là một đứa trẻ mà cô đã xây dựng một pháo đài tưởng tượng trong phòng của cô với mẹ cô ấy và đã giấu đi ở đó hàng giờ, tin mình là một nàng công chúa Disney, bị nhốt trong một tháp chờ hoàng tử của mình. Khi không có ai đã đến cứu cô, mẹ Camila của đã xuất hiện và họ đã kết thúc lên nằm cạnh nhau, mưa quất trong torrents khó chống lại bên ngoài cửa sổ trong khi họ đã nói với nhau những bí mật khác và mẹ cô đã đọc của mình câu chuyện cho đến khi cô ngủ.

Lauren nói với Camila về thời gian cô đã cố gắng chạy ra khỏi nhà, cha mẹ cô từ chối cô một số yêu cầu ngớ ngẩn mà cô không thể nhớ cho cuộc sống của mình bây giờ. Lauren đã đóng gói một túi nhỏ, đầy với một vài con gấu bông, một bàn chải đánh răng, một chiếc giày độc thêm và một vài loại bút chì màu không có giấy hoặc màu cuốn sách trong tầm nhìn. Cô muốn đi đến cuối con đường, xác định và có mục đích, chỉ để nhận ra rằng cô không biết nơi cô đã được đi và đi thẳng trở lại một lần nữa, thay vào đó quyết định để ẩn ở sân sau đằng sau một bụi cây. Cha mẹ cô đã điên cuồng vì lo lắng, tìm kiếm trên tất cả các ngôi nhà cho mình, gọi điện thoại trong những người hàng xóm để giúp đỡ trong việc săn tìm con gái mất tích của họ. Lauren thú nhận cô đã rất sợ hãi khi nàng nghe gọi lo lắng của bố mình từ cửa sau đó cô lao ra khỏi nơi ẩn náu của mình ngay lập tức chạy vào vòng tay anh, cảm thấy mệt mỏi và lạnh từ ngồi trên mặt đất tất cả các ngày, crapped vào sự hạn chế nhỏ của không gian mà cô đã chiếm đóng. Lauren đã được sáu vào lúc đó.

"Có phải không bạn mệt chưa?" Camila hỏi Lauren, vuốt ve gương mặt bạn gái của mình 'với sự trở lại của ngón tay trỏ của mình.

Đó là ba giờ sáng và không phải của họ đã ngủ chưa , Camila lén xuống bếp tại 1:00 đột kích tủ Normani và nhận được chúng một cái gì đó để ăn, cặp đôi của chúng đói. Họ đã nói dối với nhau bây giờ, Camila phải đối mặt với Lauren ở trên giường, một tay quấn lỏng lẻo trên eo của Lauren, bàn tay cô nghỉ ngơi trong nhỏ của cô ấy trở lại. Bàn chân của họ bị rối lên nhau dưới chăn và họ nằm yên, nhìn nhau chặt chẽ, nghiên cứu các tính năng của nhau, thưởng thức sự im lặng tương đối mà đã rơi trên họ.

"Có phải không bạn?" Lauren phản đối, nhấc một cánh tay để theo dõi đường cong của mũi Camila với ngón tay của mình.

Camila nhăn nó trong phản ứng và Lauren cảm thấy rung động dạ dày của cô khi nhìn thấy.

"Không," Camila trả lời, ngón tay cái của mình đánh lên môi Lauren nhẹ. "Tôi hoàn toàn tỉnh táo."

"Tôi cũng vậy", Lauren đã đồng ý. "Tôi nghĩ rằng cuối cùng tôi đã tỉnh táo lên là tốt."

"Đây có thể là tất cả các chip bạn ăn", Camila cười, ngón tay cô rơi trên đường quai hàm của Lauren trước khi đi đến phần còn lại về phía cổ của cô.

"Tôi đã không bao giờ làm điều này trước đây ", Lauren nói với Camila, đặt một tay lên vai cô và vuốt ve nó nhẹ nhàng.

" Lay trên giường? "Camila hỏi chỉ có một nửa nghiêm trọng.

" ở lại suốt đêm chỉ ... nói chuyện ", Lauren đã thừa nhận. "Đó là tốt đẹp ..."

Camila mỉm cười trước lời nói của Lauren.

"Chúng tôi không chỉ nói," Camila nhắc nhở cô, "Không phải toàn bộ thời gian nào."

"Hầu hết của nó mặc dù," Lauren nói. "Nó giống như tất cả những cảnh từ những bộ phim hoặc chương trình truyền hình mà cặp đôi nhận biết nhau hơn ..."

"Chúng tôi đã nhận biết nhau hơn," Camila nhận xét.

"Tôi biết," Lauren cười, "đó là lý do tại sao tôi nói nó. "

" Ồ, "Camila trả lời.

" Camz, bạn có bao giờ tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu bạn muốn không rớt sách của bạn trong ngày đầu tiên đến trường? "Lauren hỏi cô tự hỏi.

" làm thế nào để bạn có nghĩa là gì? "Camila hỏi không tuân theo những suy nghĩ của Lauren.

"Vâng ... như thế, tôi sẽ không bao giờ đến hơn cho bạn." Lauren nói nghiêm túc. "Chúng tôi không bao giờ gặp nhau như chúng tôi đã làm và tôi sẽ không bao giờ có thể đã giảm đầu trên giày cao gót ..."
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: