Cinderella_Ninja WarriorHOW THIS BOOK WORKS     Welcome to Cinderella: dịch - Cinderella_Ninja WarriorHOW THIS BOOK WORKS     Welcome to Cinderella: Việt làm thế nào để nói

Cinderella_Ninja WarriorHOW THIS BO

Cinderella_Ninja Warrior
HOW THIS BOOK WORKS





Welcome to Cinderella: Ninja Warrior, a different sort of fairy tale that’s twisted two ways. First, it’s full of adventure, loaded with danger, heaped with action, and sprinkled with magic. Second, you get to control what happens.

At three points during the story, you can put on Cinderella’s slippers and decide—if you were her—what you’d do next. By making these choices, you get to determine how her adventure unfolds.

But don’t worry—there are no right or wrong decisions, just different ones. As you’ll soon discover, Cinderella’s a pretty special girl. She’s strong and smart and brave, and if she can learn how to believe in herself, she’ll figure out how to reach her happy ending, no matter what challenges you throw in her path.

Each time you reach a decision point, you’ll be given two choices. Once you make your choice, all you need to do is flip to the next section in the story. When you reach the end of each section, there will be a guide to tell you where to go next.

Have you figured out the best part yet? That’s right—you can read this book over and over! In total, there are eight different routes that Cinderella can take to reach the end of her adventure. Eight stories in one! Can you figure out all the possible routes?





Enjoy!





Section 1



Home Not-so-sweet Home



1





Cinderella’s shoulders quivered with fatigue as she tipped the twenty-seventh wooden bucket of fresh water into her stepmother’s bath. The water, laced with sweet-smelling oils, sloshed up the tub’s sides, threatening to spill over the edges and onto the pristine floor that she’d have to mop again if the hot water escaped.

She brushed stray blonde hairs off her lightly freckled face, and then crouched to stoke the fire, which crackled as it heated the tub. Stretching her aching fingers toward the warmth, she rubbed the calluses on her palms and fingers. Along with her many other chores, the countless trips from the cellar to the upstairs bathrooms to fill three tubs twice a day had taken their toll on her body.

Cinderella had just turned eighteen, but her hands looked much older. Her real mother, one of the most powerful wizards in the kingdom, had died at her birth, and five years later her father died too, only days after he remarried. Her stepmother, also a wizard, treated Cinderella more like a servant than a daughter.

Cinderella often wished she were a ninja warrior—no, make that a ninja and a wizard. A wizard could break her stepmother’s entrapment spells, and a ninja, well, a ninja could give her stepmother what she deserved.

But hard work and determination carried more power than if-onlys and wishes. Her stepmother’s magic was powerful, and it seemed as if she’d thought of everything to keep Cinderella trapped. That was no excuse for Cinderella to sit back and do nothing, though. It was better to practice the few innate magic skills she had inherited from her mother, and to develop her self-taught ninja training. Sometimes the best offense was a good defense.

Enough of this whining, thought Cinderella. There would be no time for training if she lazed about staring at the fire and daydreaming. If captured, real ninja warriors didn’t sit around thinking about escaping—they took action. She sprang to her feet and grabbed the empty buckets, ready to make the much easier trip down the three long flights of stairs to her cellar room. Her stepmother had used black magic to cast entrapment spells that kept her confined to the cellar, except to do chores during the day and to garden at night.

Twisting sideways, she squeezed through the tiny entrance at the top of the servants’ stairs that were dark and narrow in places.

When her father was alive, she’d been scared to even go near the cellar where she now lived. The few times he’d taken her down there to help fetch jars of pickles or retrieve her sled during the winter, she’d clung to his neck, burying her face in his srong chest. And they’d used the main stairs, which were not scary at all compared to the rickety back stairs that she was forced to climb. Still, she couldn’t suppress putting a slight skip into her step as she descended, jumping over the broken fourth step on the second flight and not even breaking her gait on the uneven rises.

On reaching the bottom, she gripped her buckets and moved into a crane stance to prepare for a side kick. “Ha-ya!” she shouted, and then her bare foot struck cleanly against the heavy wooden door.

The door swung open, hitting the stone wall with a bang, to reveal the cold room that doubled as a bedroom for her and storage space for everyone else in the house. She’d moved into the cellar at age five, right after her father died. The damp, chilly room no longer scared Cinderella; she had much scarier things to face every day—like her evil stepmother.

In the opposite corner of the room, her fluffy gray cat lifted his head from the straw-filled burlap sack the two shared as a bed.

“Hello, Max.” Cinderella walked toward the iron water pump on the far side of the fireplace and set the wooden pails next to it, ensuring they were lined up perfectly. She’d long ago discovered that the only way to avoid her stepmother’s punishments involved a combination of obedience and precision. Being compliant and faultless didn’t always work, but she aimed to stay on her stepmother’s good side, with hope that she might be released from this prison existence someday.

Who was she kidding? Her stepmother didn’t have a good side. Yet Cinderella had to believe she’d gain her freedom someday—without this hope to cling to, she’d go insane.

Max flicked his tail and it struck the corner of her most precious possession—her Way of the Warrior book. She dashed over and bent to tuck it back under the bed. It simply would not do if her contraband reading material were discovered. The only books she’d ever been allowed to read were the ones her stepmother selected for her lessons, and since age twelve, when she surpassed her older stepsisters in their studies, she’d been cut off from books altogether. She scratched Max’s favorite spot, right under his chin, and he purred and stretched. He was her only friend now; it didn’t matter that he wasn’t human. Sometimes, she was sure he could understand her words and even guide her actions.

Not long after she’d first discovered him as a tiny stray kitten in the garden, he inexplicably pawed her ninja training book off the enchanted library’s bookshelves. Cinderella had dusted those shelves nearly every day, and never had one book even budged. How Max had swiped it off the shelf remained a mystery. At first she’d only read the book to counteract boredom—the exercises seemed too intimidating to try—but every time she’d taken it out, Max had pawed at the pages, drawing her attention to the illustrations. Eventually she tried some, mostly to shut him up.

And it had paid off. The ninja training slowly improved her concentration, strength, and balance, and she soon found that she had other abilities—magical abilities—that required the same basic skills. While training in the garden one cold night a few months ago, she’d focused on the hoe throughout her meditation exercises. Finished, she flicked her hand, and the hoe moved. She and Max danced and skipped around the garden in glee. Well, she could only assume Max had been happy for her.

With practice, Cinderella could now move small objects over short distances with her mind—sometimes—and was thrilled she’d inherited even a small portion of her real mother’s powers. It was one thing to perform spells with a wand, but only the strongest wizards could perform magic using just their minds—wizards like her real mother. But even raw talent needed training, and with her mother gone, she had no one to teach her.

Max pushed his paw against her leg and stretched while she scratched him.

“You’re a clever cat, Maxie. Did you find any mice today?”

He flicked his tail.

“Maybe tomorrow Agatha or Gwendolyn will leave some milk in their porridge bowls and I can give you a treat.” He rubbed up against her side. “Speaking of treats, I’m dying of thirst.” Max twisted on the bed and pawed at the burlap sack. “Yes, I know I should practice.” She put her hands on her hips. “Is it too much to ask if I have a small sip of water first?”

Max meowed and rubbed his back on the rough burlap.

Turning to the cupboard on the wall opposite the fireplace, Cinderella reached a hand toward her pewter goblet on the top shelf, above the beautiful crystal and bone china dishes that were reserved for the rest of her family.

Concentrating, she focused on connecting her hand to the goblet. Come to me, goblet.

Her fingers tingled and the goblet wobbled, but it didn’t move off the shelf. She dropped her arm in defeat.

Who was she kidding? Her magic wasn’t that strong. To do something that purposeful, she needed a wand and instructions.

She carried her stool from the side of the planked table to the cupboard and, after tucking the bottom hem of her torn skirt into the waistband of her pantaloons, climbed onto the stool’s scratched seat. Balancing barefoot on the wobbly stool, she stretched up to reach her goblet.

She snagged it, the stool tipped, and she shot one leg and her arms to the sides to catch her balance. Still on one leg, she let the stool tip to one side, then the other, as her body stretched out in all directions.

Striving to keep her balance, she found her center, brought her limbs in, leaped high into the air, tucked her knees into her chest, and executed a perfect somersault, landing on her toes without a sound.

Max raised his head from the bed and meowed to her, his bright green eyes sparkling.

“Why, thank you, Max.” She pulled the frayed fabric of her skirt from her pantaloons and curtsied. “
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Chiến binh Cinderella_NinjaCUỐN SÁCH NÀY HOẠT ĐỘNG NHƯ THẾ NÀO Chào mừng đến với cô bé Lọ Lem: chiến binh Ninja, một loại khác nhau của câu chuyện cổ tích xoắn có hai cách. Đầu tiên, nó là đầy đủ các cuộc phiêu lưu, nạp với các nguy hiểm, heaped với hành động, và rắc lên với ma thuật. Thứ hai, bạn có thể kiểm soát những gì xảy ra. Tại ba điểm khác nhau trong câu chuyện, bạn có thể đặt trên cô bé Lọ Lem của dép và quyết định — nếu bạn là cô ấy-bạn sẽ làm gì tiếp theo. Bằng cách làm cho những lựa chọn này, bạn có thể xác định như thế nào mở ra cuộc phiêu lưu của cô. Nhưng đừng lo lắng-không có không có quyết định đúng hay sai, chỉ khác nhau những người. Như bạn sẽ sớm phát hiện ra, cô bé Lọ Lem của một cô gái khá đặc biệt. Cô là mạnh mẽ và thông minh và dũng cảm, và nếu cô có thể tìm hiểu làm thế nào để tin vào chính mình, cô ấy sẽ tìm ra cách để đạt được kết thúc tốt đẹp của mình, không có vấn đề gì thách thức bạn ném trong con đường của mình. Mỗi khi bạn đạt đến một điểm quyết định, bạn sẽ được cung cấp hai lựa chọn. Khi bạn thực hiện sự lựa chọn của bạn, tất cả bạn cần làm là flip để phần tiếp theo trong câu chuyện. Khi bạn đạt đến cuối mỗi phần, sẽ có một hướng dẫn để cho bạn biết nơi để đi tiếp theo. Bạn đã tìm ra những phần tốt nhất được nêu ra? That's right-bạn có thể đọc cuốn sách này hơn và hơn! Tổng cộng, có tám tuyến đường khác nhau mà cô bé Lọ Lem có thể làm để đạt được kết thúc của cuộc phiêu lưu của cô. Tám câu chuyện trong một! Bạn có thể tìm ra tất cả các tuyến đường có thể? Tận hưởng! Phần 1 Không phải như vậy ngọt nhà 1 Cô bé Lọ Lem của vai quivered với mệt mỏi khi cô tipped thùng gỗ hai mươi thứ bảy nước ngọt vào bồn tắm của mẹ. Nước, tẩm với các loại dầu có mùi ngọt, sloshed lên các bên của Bồn tắm, đe dọa đến tràn qua các cạnh, và lên sàn hoang sơ mà cô sẽ phải lau một lần nữa nếu nước nóng thoát. Cô chải lông vàng đi lạc đi nhẹ tàn nhang khuôn mặt của cô, và sau đó cúi để stoke lửa, crackled như nó làm nóng Bồn tắm. Nó kéo dài ngón tay đau của mình đối với sự ấm áp, cọ xát calluses trên lòng bàn tay và ngón tay của cô. Cùng với cô ấy nhiều các việc vặt khác, các chuyến đi trong vô số từ tầng hầm để phòng tắm tầng trên để điền vào ba Bồn tắm hai lần một ngày đã đưa số điện thoại của họ vào cơ thể của mình. Cô bé Lọ Lem có chỉ cần bật 18 tuổi, nhưng bàn tay của cô nhìn hơn nhiều. Mẹ thực sự, một trong các trình thuật sĩ mạnh nhất trong Vương Quốc, đã chết khi sinh của mình, và năm sau đó người cha chết quá, chỉ ngày sau khi ông tái hôn. Mẹ, cũng là một thuật sĩ, điều trị Cinderella hơn như một công chức hơn một con gái. Cô bé Lọ Lem thường muốn cô là một chiến binh ninja-không, làm cho rằng một ninja và một thuật sĩ. Một thuật sĩ có thể phá vỡ của mẹ bẫy spells, và một ninja, tốt, một ninja có thể cho mẹ những gì cô ấy xứng đáng. Nhưng khó làm việc và quyết tâm thực hiện nhiều quyền lực hơn nếu-onlys và mong muốn. Kỳ diệu của mẹ là mạnh mẽ, và nó có vẻ như là nếu cô chưa nghĩ về tất cả mọi thứ để giữ cho cô bé Lọ Lem bị mắc kẹt. Đó là không có lý do gì cho cô bé Lọ Lem để ngồi lại và không phải làm gì, mặc dù. Nó là tốt hơn để thực hành kỹ năng ma thuật bẩm sinh vài cô đã thừa kế từ mẹ, và phát triển đào tạo ninja tự học của cô. Đôi khi vi phạm tốt nhất là một phòng vệ tốt. Đủ của rên rỉ này, nghĩ rằng cô bé Lọ Lem. Sẽ có không có thời gian cho đào tạo nếu cô lazed về nhìn ngọn lửa và mơ mộng. Nếu bị bắt, chiến binh ninja thực sự không ngồi quanh suy nghĩ về thoát-họ đã hành động. Cô xuất hiện với đôi chân của mình và nắm lấy các thùng trống rỗng, sẵn sàng để thực hiện chuyến đi dễ dàng hơn nhiều xuống các chuyến bay dài ba của cầu thang đến tầng hầm phòng. Mẹ đã sử dụng ma thuật đen để đúc phép thuật bẫy mà giữ cô ấy bị giới hạn đến tầng hầm, ngoại trừ để làm công việc trong ngày và các khu vườn vào ban đêm. Xoắn sang một bên, cô vắt qua cửa nhỏ ở phía trên cầu thang công chức được tối và hẹp ở những nơi. Khi cha còn sống, cô đã có được sợ hãi để thậm chí đi gần hầm nơi bà bây giờ sống. Vài lần ông đã đưa cô ấy xuống đó nhằm lấy lọ dưa chua hoặc lấy chiếc xe trượt tuyết của mình trong mùa đông, cô đã clung để cổ của ông, chôn khuôn mặt của cô trong ngực srong. Và họ đã sử dụng cầu thang chính đã không đáng sợ ở tất cả so với lung lay trở lại cầu thang mà cô đã buộc phải leo lên. Tuy nhiên, cô không thể ngăn chặn việc đưa một bỏ qua nhẹ vào bước của mình như bà đi xuống, nhảy qua bước thứ tư bị hỏng trên chuyến bay thứ hai và thậm chí không phá vỡ dáng đi của mình vào tăng không đồng đều. Để đạt được dưới cùng, cô gripped Xô của cô và di chuyển vào một lập trường cần cẩu để chuẩn bị cho một cú đá bên. "Ha-ya!" cô hét lên, và sau đó bàn chân trần của mình đánh sạch chống lại cửa gỗ nặng. Cửa đu mở, nhấn bức tường đá với một bang, để lộ phòng lạnh tăng gấp đôi như là một phòng ngủ của mình và lưu trữ không gian cho tất cả mọi người khác trong nhà. Cô ấy đã chuyển vào hầm rượu ở tuổi năm, ngay sau khi cha chết. Ẩm ướt, lạnh phòng không còn sợ cô bé Lọ Lem; cô đã có nhiều kinh hoàng điều phải đối mặt với hàng ngày — như mẹ ác. Ở góc đối diện của căn phòng, con mèo của bà lông màu xám nâng lên đầu từ rơm đầy vải làm vách ngăn bao hai chia sẻ như một giường. "Xin chào, Max." Cô bé Lọ Lem đi về hướng máy bơm nước sắt ở phía xa của lò sưởi và thiết lập pails gỗ bên cạnh nó, đảm bảo họ được xếp hoàn hảo. Cô lâu đã khám phá ra rằng cách duy nhất để tránh hình phạt của mẹ liên quan đến một sự kết hợp của sự vâng lời và chính xác. Được phù hợp và không lầm lổi không luôn luôn làm việc, nhưng nó nhằm mục đích để ở lại trên mặt tốt của mẹ, với hy vọng rằng cô có thể được phát hành từ sự tồn tại nhà tù này một ngày nào đó. Cô đã đùa người? Mẹ đã không có một mặt tốt. Nhưng cô bé Lọ Lem đã phải tin rằng cô sẽ đạt được tự do của mình một ngày nào đó-không có này hy vọng để bám víu vào, cô sẽ đi điên. Max flicked đuôi của mình và nó đánh trúng góc của cô sở hữu quý giá nhất — đường của Warrior cuốn sách. Cô tiêu tan trong và uốn cong để tuck nó trở lại dưới đáy. Nó chỉ đơn giản là sẽ không làm gì nếu cô lậu đọc tài liệu đã được phát hiện. Những cuốn sách duy nhất cô đã bao giờ được cho phép để đọc là những người mẹ đã chọn cho bài học của cô, và kể từ tuổi mười hai, khi cô vượt qua của cô stepsisters lớn trong nghiên cứu của họ, cô đã cắt giảm từ sách hoàn toàn. Cô trầy xước địa điểm ưa thích của Max, ngay dưới cằm của ông, và ông purred và kéo dài. Ông là người bạn duy nhất bây giờ; nó không quan trọng rằng ông không phải là con người. Đôi khi, cô đã chắc chắn ông có thể hiểu những từ của mình và thậm chí hướng dẫn hành động của mình. Không lâu sau khi cô đầu tiên đã khám phá ra anh ta như một con mèo đi lạc nhỏ trong vườn, ông không hiểu sao pawed cuốn sách đào tạo ninja của cô ra khỏi thư viện mê hoặc kệ sách. Cô bé Lọ Lem đã phủi bụi những kệ gần như mỗi ngày, và không bao giờ có một cuốn sách thậm chí budged. Làm thế nào Max có swiped nó ra khỏi kệ vẫn là một bí ẩn. Lúc đầu cô chỉ muốn đọc cuốn sách để chống lại chán nản-các bài tập dường như quá đáng sợ để thử- nhưng mỗi khi cô đã thực hiện nó ra, Max đã pawed trang, vẽ sự chú ý của mình để minh họa. Cuối cùng cô đã cố gắng một số người, chủ yếu là để đóng nó lên. Và nó có trả hết. Đào tạo ninja từ từ cải thiện nồng độ, sức mạnh và sự cân bằng của cô, và cô sớm nhận thấy rằng cô ấy có khả năng khác — khả năng huyền diệu-đó yêu cầu các kỹ năng cơ bản giống nhau. Trong khi đào tạo trong vườn một đêm lạnh một vài tháng trước, cô đã tập trung vào hoe trong suốt bài tập thiền của mình. Đã hoàn thành, cô flicked tay, và hoe di chuyển. Cô và Max nhảy múa và bỏ qua xung quanh khu vườn trong glee. Vâng, cô chỉ có thể giả định Max đã được hạnh phúc cho cô ấy. Với thực hành, cô bé Lọ Lem bây giờ có thể di chuyển các đối tượng nhỏ trên một khoảng cách ngắn với tâm trí của mình-đôi khi- và đã rất vui mừng cô đã thừa kế thậm chí là một phần nhỏ của mẹ thực sự của quyền lực. Đó là một điều để thực hiện phép thuật với một cây đũa phép, nhưng chỉ là các trình thuật sĩ mạnh nhất có thể thực hiện phép thuật bằng cách sử dụng tâm trí của họ-phù thủy như mẹ thực sự. Nhưng ngay cả nguyên tài năng cần đào tạo, và với mẹ đi, cô đã có không có ai để dạy cho cô ấy. Max đẩy paw của ông chống lại chân của mình và kéo dài trong khi cô trầy xước anh ta. "Mày là con mèo thông minh, Maxie. Đã làm bạn tìm thấy bất kỳ chuột vào ngày hôm nay?" Ông flicked đuôi của mình. "Có thể ngày mai Agatha hoặc Gwendolyn sẽ để lại một số sữa trong bát cháo của họ và tôi có thể cung cấp cho bạn một điều trị." Ông cọ xát lên chống lại bên cô ấy. "Nói về xử lý, tôi đang chết dần khát." Max xoắn trên giường và pawed tại bao vải làm vách ngăn. "Vâng, tôi biết tôi nên thực hành" Cô đặt bàn tay của cô trên hông của mình. "Là nó quá nhiều để yêu cầu nếu tôi có một sip nhỏ của nước trước tiên?" Max meowed và cọ xát lưng trên vải làm vách ngăn thô. Chuyển sang tủ trên bức tường đối diện với lò sưởi, cô bé Lọ Lem đạt một bàn tay về phía cô cốc pewter trên kệ hàng đầu, trên các món ăn tinh thể và xương Trung Quốc đẹp mà đã được dành riêng cho phần còn lại của gia đình cô. Cô ấy tập trung, tập trung vào kết nối tay với chiếc cốc. Đến với tôi, cốc. Ngón tay của mình tingled và chiếc cốc wobbled, nhưng nó đã không di chuyển ra khỏi kệ. Cô bỏ cánh tay của cô trong thất bại. Cô đã đùa người? Ma thuật của cô không phải là mạnh mẽ. Để làm điều gì đó có mục đích đó, cô ấy cần một cây đũa phép và hướng dẫn. Cô thực hiện phân của cô từ phía bên bảng planked để tủ và sau khi nhét hem dưới cùng của rách váy vào đai bụng của cô pantaloons, leo vào chỗ ngồi của phân trầy xước. Cân bằng chân trần trên phân lung lay, cô kéo dài lên đến cốc của cô. Cô snagged nó, phân tipped, và cô bắn một chân và cánh tay của mình để các bên để nắm bắt sự cân bằng của cô. Vẫn còn trên một chân, cô cho đầu phân sang một bên, sau đó khác, như cơ thể của cô được kéo dài ra mọi hướng. Phấn đấu để giữ cân bằng của cô, cô tìm thấy Trung tâm của mình, đưa tay chân của mình, leaped cao vào không khí, giấu đầu gối của cô vào ngực của mình, và thực hiện một somersault hoàn hảo, hạ cánh trên ngón chân của mình mà không có một âm thanh. Max chăm sóc của ông đầu từ đáy và meowed với cô, mắt của ông màu xanh lá cây tươi sáng lấp lánh. "Tại sao, cảm ơn bạn, Max." Cô lấy vải váy, sờn từ pantaloons của mình và curtsied. “
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: