Harvard Medical College. A tranquil paradise of Georgian red-brick man dịch - Harvard Medical College. A tranquil paradise of Georgian red-brick man Việt làm thế nào để nói

Harvard Medical College. A tranquil

Harvard Medical College. A tranquil paradise of Georgian red-brick mansions, graced by wise and ancient trees. The architecture is emphatically classical, the center of campus buttressed with bold ionic columns. Over the doors to the main building were the famous words of Dr. Louis Pasteur, “Dans le champs de l’observation le hasard ne favorise que les esprits prepares- (In the field of scientific observations, chance favors are only the mind that is prepared.)

Harvard was everything Lauren had hoped it would be and more. Spread out over several miles and comprised of several gothic buildings, it was a world unto itself. The size daunted Camila, but not Lauren; she figured if she could triumph here, she could triumph anywhere. The fact that she was accepted gave her the confidence to conquer anything that came her way.

Lauren found a cheap 1980s style apartment that was in a great location two miles away from the campus. It was a two story building with all the apartment doors on one side of the building, the second floor balcony walkway providing a overhang for the first floor apartments below. Their place, perched on the top floor was quiet and private, though it barely had enough space for two tenants.

“Remind me why we had to move in on the hottest day of the year?” Camila whined, her arms full of sheets, a comforter and her pillow. The sun baked down on her head and she just felt like a sticky mess. She wiped a few beads of sweat that trickled down her forehead and marched up the steps.

“It’s dry heat though,” Lauren replied with a smirk. “Everyone knows that dry heat isn’t really hot.”

“Tell that to a baked chicken,” Camila grumbled as she walked into their apartment. She threw the items that she had in her hands down and collapsed dramatically on the floor. Lauren stepped over her and surveyed their new home.

The apartment, optimistically called a two bedroom suite, contained two adjacent bedrooms, a tiny bathroom, and a kitchen so small that one would have to suck in their gut to get inside. Camila had been busy with grant orientation over the past few days, one of the requirements for the Avery Foundation. That left Lauren with sole responsibility of making the old and tired apartment livable and homey. She purchased furniture from a local thrift shop and filled the apartment with eclectic odds and ends. Sinu had even surprised her with a package full of childhood pictures of themselves which she plastered the walls and end-tables with.

“So, what do you think? I know it’s small but it’ll have to do being that we’re on a poor students budget,” Lauren said, standing across the room, her arms crossed, her expression hopeful.

Camila looked around, the apartment was old, tired, a little grim, but it was the right price at five hundred dollars a month.

“Laur, there’s peach tiles in the kitchen and a brown shag carpet. I’m not sure what you want me to say?” Camila replied as she looked around the room.

Lauren sighed as she turned into the kitchen. “Someone’s grumpy,” she called over her shoulder.

Camila’s stomach grumbled reminding her that it had only been fed an egg sandwich hours ago. She dragged herself towards the kitchen and to her astonishment Lauren had set out an assortment of Camila’s favorite snacks- bananas, Oreo cookies, and Cheetos.

“Don’t look so surprised!,” Lauren said, offering up a cookie. Camila held her mouth open while the older one fed her. “You’re such a bitch when you’re hungry,” she said with a grin, “I know when my babe needs to eat.”

Lauren drops into a rickety kitchen chair and pulls Camila down into her lap. Camila smiles and draws Lauren in to kiss her on the cheek.

“You’re the best Laur,” Camila said over a mouthful of Cheetos.

Lauren snakes her arms around the smaller girl’s waist and squeezes her tight. Camila took a deep breath and sank into Lauren’s embrace. It was like letting out a breath she hadn’t known she’d been holding. She sank back into a place of comfort, as if Lauren’s arms were like coming home. She reached back and touched Lauren’s face feeling the silkiness of her skin. Lauren has always been touchy and affectionate with Camila. She acted tough with everyone else in her life but had a soft spot for her best friend. The older one’s nose nudged the back of her ear and Camila’s stomach began to flutter as she was suddenly aware of how the older one’s breath tickled her neck.

Camila closed her eyes and just relished in the feeling of having her close even though her feelings were conflicted, it felt right to have her near. This pure, unadulterated, unbreakable bond. A small voice told Camila to cherish this moment, told her that the years ahead would complicate the very core of their friendship. Camila pushed those thoughts away, naively thinking that nothing come between them.

—————-

The Harvard Welcome Banquet- never again in the next four years would they see so many distinguished physicians gathered in a single Harvard room. The very
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Harvard Medical College. A tranquil paradise of Georgian red-brick mansions, graced by wise and ancient trees. The architecture is emphatically classical, the center of campus buttressed with bold ionic columns. Over the doors to the main building were the famous words of Dr. Louis Pasteur, “Dans le champs de l’observation le hasard ne favorise que les esprits prepares- (In the field of scientific observations, chance favors are only the mind that is prepared.)Harvard was everything Lauren had hoped it would be and more. Spread out over several miles and comprised of several gothic buildings, it was a world unto itself. The size daunted Camila, but not Lauren; she figured if she could triumph here, she could triumph anywhere. The fact that she was accepted gave her the confidence to conquer anything that came her way.Lauren found a cheap 1980s style apartment that was in a great location two miles away from the campus. It was a two story building with all the apartment doors on one side of the building, the second floor balcony walkway providing a overhang for the first floor apartments below. Their place, perched on the top floor was quiet and private, though it barely had enough space for two tenants. “Remind me why we had to move in on the hottest day of the year?” Camila whined, her arms full of sheets, a comforter and her pillow. The sun baked down on her head and she just felt like a sticky mess. She wiped a few beads of sweat that trickled down her forehead and marched up the steps.“It’s dry heat though,” Lauren replied with a smirk. “Everyone knows that dry heat isn’t really hot.”“Tell that to a baked chicken,” Camila grumbled as she walked into their apartment. She threw the items that she had in her hands down and collapsed dramatically on the floor. Lauren stepped over her and surveyed their new home.The apartment, optimistically called a two bedroom suite, contained two adjacent bedrooms, a tiny bathroom, and a kitchen so small that one would have to suck in their gut to get inside. Camila had been busy with grant orientation over the past few days, one of the requirements for the Avery Foundation. That left Lauren with sole responsibility of making the old and tired apartment livable and homey. She purchased furniture from a local thrift shop and filled the apartment with eclectic odds and ends. Sinu had even surprised her with a package full of childhood pictures of themselves which she plastered the walls and end-tables with.“So, what do you think? I know it’s small but it’ll have to do being that we’re on a poor students budget,” Lauren said, standing across the room, her arms crossed, her expression hopeful.Camila looked around, the apartment was old, tired, a little grim, but it was the right price at five hundred dollars a month. “Laur, there’s peach tiles in the kitchen and a brown shag carpet. I’m not sure what you want me to say?” Camila replied as she looked around the room. Lauren sighed as she turned into the kitchen. “Someone’s grumpy,” she called over her shoulder.Camila’s stomach grumbled reminding her that it had only been fed an egg sandwich hours ago. She dragged herself towards the kitchen and to her astonishment Lauren had set out an assortment of Camila’s favorite snacks- bananas, Oreo cookies, and Cheetos.“Don’t look so surprised!,” Lauren said, offering up a cookie. Camila held her mouth open while the older one fed her. “You’re such a bitch when you’re hungry,” she said with a grin, “I know when my babe needs to eat.”Lauren drops into a rickety kitchen chair and pulls Camila down into her lap. Camila smiles and draws Lauren in to kiss her on the cheek.“You’re the best Laur,” Camila said over a mouthful of Cheetos.Lauren snakes her arms around the smaller girl’s waist and squeezes her tight. Camila took a deep breath and sank into Lauren’s embrace. It was like letting out a breath she hadn’t known she’d been holding. She sank back into a place of comfort, as if Lauren’s arms were like coming home. She reached back and touched Lauren’s face feeling the silkiness of her skin. Lauren has always been touchy and affectionate with Camila. She acted tough with everyone else in her life but had a soft spot for her best friend. The older one’s nose nudged the back of her ear and Camila’s stomach began to flutter as she was suddenly aware of how the older one’s breath tickled her neck.
Camila closed her eyes and just relished in the feeling of having her close even though her feelings were conflicted, it felt right to have her near. This pure, unadulterated, unbreakable bond. A small voice told Camila to cherish this moment, told her that the years ahead would complicate the very core of their friendship. Camila pushed those thoughts away, naively thinking that nothing come between them.

—————-

The Harvard Welcome Banquet- never again in the next four years would they see so many distinguished physicians gathered in a single Harvard room. The very
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đại học Y Harvard. Một thiên đường yên tĩnh của biệt thự xây bằng gạch đỏ Gruzia, duyên dáng của cây khôn ngoan và cổ xưa. Kiến trúc là một cách dứt khoát cổ điển, trung tâm của khuôn viên trường được củng cố với cột ion đậm. Trong cửa tòa nhà chính là những câu nói nổi tiếng của Tiến sĩ Louis Pasteur, "Dans le champs de l'quan sát le hasard ne favorise que les esprits prepares- (Trong lĩnh vực quan sát khoa học, ưu tiên cơ hội chỉ có tâm là chuẩn bị sẵn sàng.)

Harvard là tất cả mọi thứ Lauren đã hy vọng nó sẽ là và nhiều hơn nữa. Trải qua nhiều dặm và bao gồm nhiều tòa nhà gothic, nó là một thế giới riêng biệt. Kích thước nản lòng Camila, nhưng không Lauren; cô nghĩ nếu cô ấy có thể chiến thắng ở đây, cô có thể chiến thắng bất cứ nơi nào. Thực tế là cô đã được chấp nhận cho cô sự tự tin để chinh phục bất cứ điều gì mà đến theo cách của mình.

Lauren tìm một căn hộ năm 1980 theo phong cách rẻ tiền mà là ở một vị trí tuyệt vời hai dặm từ khuôn viên trường. Đó là một tòa nhà hai tầng với tất cả các cửa ra vào căn hộ trên một mặt của tòa nhà, thứ hai sàn ban công lối đi cung cấp một nhô ra cho các căn hộ tầng trệt bên dưới. Vị trí của mình, ngồi trên tầng trên cùng là yên tĩnh và riêng tư, mặc dù nó hầu như không có đủ không gian cho hai người thuê nhà.

"Nhắc tôi lý do tại sao chúng tôi phải di chuyển trong ngày nóng nhất trong năm?" Camila rên rỉ, hai tay đầy đủ của tờ, an ủi và gối. Mặt trời nướng xuống trên đầu cô và cô chỉ cảm thấy giống như một mớ hỗn độn dính. Cô lau vài giọt mồ hôi chảy dài trên trán cô và bước lên cầu thang.

"Đó là nhiệt khô mặc dù," Lauren trả lời với một nụ cười. "Mọi người đều biết rằng nhiệt khô là không thực sự nóng."

"Nói cho rằng để một con gà nướng," Camila càu nhàu khi cô bước vào căn hộ của họ. Cô ấy ném các mục mà cô có trong tay mình xuống và sụp đổ đột ngột trên sàn nhà. Lauren bước qua cô và khảo sát ngôi nhà mới của họ.

Các căn hộ, lạc quan được gọi là một bộ hai phòng ngủ, chứa hai phòng ngủ liền kề, một phòng tắm nhỏ, và một bếp nhỏ như vậy mà người ta sẽ phải hút trong ruột của họ để vào bên trong. Camila đã rất bận rộn với định hướng cấp trong vài ngày qua, một trong những yêu cầu đối với Avery Foundation. Điều đó khiến Lauren với trách nhiệm duy nhất là làm các chung cư cũ và mệt mỏi có thể sống được và ấm cúng. Cô mua đồ nội thất từ một cửa hàng tiết kiệm địa phương và điền các căn hộ với tỷ lệ chiết trung và kết thúc. Sinu có thậm chí cô ngạc nhiên với một gói đầy đủ các hình ảnh thời thơ ấu của mình mà cô dán tường và cuối bảng với.

"Vì vậy, những gì bạn nghĩ? Tôi biết nó nhỏ nhưng nó sẽ phải làm được điều đó, chúng tôi đang ở trên một ngân sách học sinh nghèo ", Lauren nói, đứng bên kia căn phòng, hai tay khoanh, biểu hiện của cô hy vọng.

Camila nhìn quanh, căn hộ đã già, mệt mỏi, một chút ảm đạm, nhưng đó là giá hợp lý từ năm trăm đô la một tháng.

"Laur, có gạch đào trong nhà bếp và một lông rậm thảm màu nâu. Tôi không chắc chắn những gì bạn muốn tôi nói gì? "Camila trả lời khi cô nhìn quanh phòng.

Lauren thở dài khi cô quay vào bếp. "Ai đó đang gắt gỏng," cô gọi lên vai cô.

Dạ dày Camila của cằn nhằn nhắc nhở cô rằng nó chỉ được cho ăn một giờ bánh sandwich trứng trước. Cô kéo mình về phía nhà bếp và trước sự ngạc nhiên của cô Lauren đã đặt ra một loại chuối Camila yêu thích snacks-, Oreo cookie, và Cheetos.

"Đừng quá ngạc nhiên !," Lauren nói, đưa lên một cookie. Camila giữ miệng mở trong khi đứa lớn chỉ được nuôi cô. "Bạn là một chó cái như vậy khi bạn đang đói," cô nói với một nụ cười, "Tôi biết khi Babe tôi cần phải ăn."

Lauren giọt vào một chiếc ghế nhà bếp ọp ẹp và kéo Camila xuống đùi. Camila mỉm cười và rút ra Lauren xuống hôn lên má.

"Bạn là Laur tốt nhất", Camila nói qua một ngụm Cheetos.

Lauren rắn tay quanh eo cô gái nhỏ và ép chặt chẽ của cô. Camila hít một hơi thật sâu và chìm vào vòng tay của Lauren. Nó giống như là để cho ra một hơi thở cô đã không biết cô ấy muốn được nắm giữ. Cô chìm lại vào một nơi thoải mái, như thể cánh tay của Lauren giống như trở về nhà. Cô đạt trở lại và chạm vào mặt của Lauren cảm thấy sự mượt mà của làn da của mình. Lauren luôn nhạy cảm và tình cảm với Camila. Cô đã hành động cứng rắn với tất cả mọi người khác trong cuộc sống của cô, nhưng có một điểm mềm cho người bạn thân nhất của cô. Cái mũi một lớn hơn của huých nhẹ vào phía sau tai cô và dạ dày Camila đã bắt đầu rung khi cô đột nhiên nhận thức như thế nào hơi thở một lớn hơn của cù cổ cô.

Camila nhắm mắt lại và chỉ thưởng thức trong cảm giác có thân của cô mặc dù tình cảm của mình là mâu thuẫn, nó cảm thấy ngay có cô gần. Đây thuần túy, không giả mạo, trái phiếu không thể phá vỡ. Một giọng nói nhỏ nói với Camila để trân trọng thời điểm này, đã nói với cô ấy rằng những năm tới sẽ làm phức tạp rất cốt lõi của tình bạn của họ. Camila đẩy những ý nghĩ đó đi, ngây thơ nghĩ rằng không có gì đến giữa

chúng. ------

Các Harvard Chào mừng Banquet- không bao giờ một lần nữa trong bốn năm tới họ sẽ nhìn thấy rất nhiều bác sĩ phân biệt tập trung tại một phòng học Harvard duy nhất. rất
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: