Hello, it's me again! Again, I am humbled by the amount of reviews I r dịch - Hello, it's me again! Again, I am humbled by the amount of reviews I r Việt làm thế nào để nói

Hello, it's me again! Again, I am h

Hello, it's me again! Again, I am humbled by the amount of reviews I received for my fiction. Thanks to radcat38, Nbsiren, oosuan, hawk1891,Suspicious Crow, BcozI'mNaughty, Serinji, bishyfreak, Kay the reader, Nikkie23534 for your lovely reviews! Also to my guest reviewers: Tbb, Reinri13,Nhara, Camillian, knox and Maya. Thank you so much! And thank you to those who follow and favorite me!

I have decided to remove the complete status, seeing how I might add another chapter from time to time. Rest assured, every chapter can be stand alone so you won't miss out anything at all.

This chapter is self beta-ed. Please pm me if there is any mistakes and I will try my best to fix it.

Disclaimer: Viewfinder and its notable characters belong to the great Yamane Ayano sensei. I do not earn anything from writing this fan fiction

Sorry to hog up some space here but I have to get this off my chest! I spent a sleepless night after reading the latest chapter on Viewfinder (chapter 44). That bastard manager, whatever his name is called should have his dick sliced off. Yamane sensei, please get well soon!

Akihito entered the café, heaving his heavy camera bag on his shoulder. He had just finished shooting for an event at the hotel a few blocks away from the café when his best buddy since high school called him out for a drink. Akihito nearly declined as he wanted nothing more but to go back and sleep; he was dead tired after putting up with endless snobbish models' demands in the event. Kou was persistent; he didn't offer Akihito a chance to turn his invitation down and even threatened to drag him out if he had to.

"Akihito!"

Akihito looked up to search for the voice and found his best friends sat around a table at the corner with two huge milkshakes in front of them. Akihito dropped his heavy bag on the empty seat with a thud, pulled the chair and sat.

"Yo! Glad you could make it!" Kou gave Akihito a friendly punch on his shoulder.

Akihito slapped his hand away. "As if I had a choice! You said you'd dragged me here if I don't come!"

"Do you know how long it has been since we last met?" Takato frowned.

"Three fucking weeks!" Kou added as he showed three fingers to Akihito's face.

Akihito pushed Kou's hands away, yawning tiredly. "I was busy. I got to make a living, you know. Unlike you two, I don't have a permanent job."

"Tsk tsk… Takaba Akihito. You're not fooling us. You don't even have to lift a finger if you allow Asami to take care of you." Takato poked a finger at Akihito's chest.

"I'm not his mistress." Akihito brushed Takato's hands away. His best friends found out about their relationship after his stint in Hong Kong. For weeks after he returned, Akihito avoided direct confrontation with Kou and Takato, choosing only to communicate via Internet or the phone. He clearly underestimated his friends for they managed to corner him after work one day, literally dragged him to an empty park and threatened to take nude photos of him if he refused. For lack of a better option, Akihito finally told them the truth, minus the gory details of gun fights and rape.

"Seriously Akihito, that man is filthy rich. It wouldn't hurt to use his money," Kou replied in a twinge of envy. He was surprised; even jealous when he learnt his friend's involvement with the yakuza. Mostly, he couldn't believe Akihito's luck; imagine all the money Akihito could have if he allowed Asami to shower him with it.

"I'm not with him for his money," Akihito grumbled. He stopped a passing waiter to order his favorite vanilla milkshake. Suddenly remembering something, Akihito rummaged through his camera bag for his wallet. He flipped it open and groaned.

"Damn, I'm broke. And it's not even pay day yet." He turned to his best friends who were looking at him with a puzzled expression on their faces. "Kou, Takato- Onegai! Give me a treat!" Akihito begged as he clasped his hands together.

Takato and Kou sighed in unison. "That's why we've been telling you to utilize your boyfriend's richness!"

"I don't want to take his money!" Akihito replied stubbornly.

Takato rested his chin on his palms. "You have some screwed sense of pride, Akihito."

Akihito immediately flushed at the remark when he remembered the incident that took place a few days ago. Asami had deliberately made fun of him when they argued over Marukoshi, calling him a yakuza's wife. Speaking about Marukoshi, I got to keep my lips sealed tight. His friends, who had been teasing him endlessly about his extra pocket money ever since they found out his relationship with Asami , would no doubt embarrassed him further if they discovered the truth.

He loved his best friends but no, he wasn't ready to put himself in a situation where they could laugh at his expense. Kou and Takato were great pals but sadistic when it comes to teasing Akihito; it was like their mission to make Akihito blush as much as possible.

"Shut up, Takato. I'm not using his money and that's final!" Akihito slurped his milkshake as soon as the waitress placed it in front of him.

"You know, he wouldn't even notice if you take a couple hundred yen to pay for this milkshake," Kou grinned.

"What's a couple hundred yen to him anyway? It's too little to be considered small change," Takato teased.

"Hey, if our meet up is to talk about Asami, I'm going home."

Kou and Takato laughed. "Sorry, Aki-chan. It's just fun to tease you."

"Don't call me Aki-chan. I'm not a kid," Akihito grumbled.

Takato gave Akihito a friendly slap. "Sorry, Akihito. We'll buy you another milkshake as apology, how about that?"

Akihito smiled. "Of course!" He immediately signaled the waiter to order a strawberry milkshake.

After the topic on Asami dropped, Akihito found himself enjoying his friends' company. It had been so long since they joked about the latest game and photography techniques. Takato was blushing furiously when Kou 'accidentally' told Akihito about a new girl who captured his heart.

"Guys, I got to go." Akihito grabbed his bag, noticing it was time to head back to the penthouse to prepare dinner. Asami told him that morning he would be home early and knowing the bastard, he would expect dinner to be ready the minute he stepped into the penthouse.

"Sure, we have to go too," Kou answered. Takato nodded in agreement as he signaled for the bill.

"Thanks for the treat," Akihito said when his friends pulled their wallets out.

"Where is the bill? She is sure taking her time," Kou grumbled, looking around for the waitress. They had waited for ten minutes and the girl manning the counter was still fumbling with the cash register machine.

The girl appeared a moment later with an apologetic smile. "I'm sorry for making you wait. Here is the receipt, thank you for your patronage." She bowed slightly and handed Akihito a small piece of fancy paper.

Akihito immediately had a bad feeling.

"Excuse me, but we haven't paid yet." Kou replied politely.

The girl smiled politely. "Oh, it has been paid by the gentlemen over there." The girl pointed to a man in dark suit and tie by the window. Akihito craned his neck to the direction where the girl pointed and his tempered flared.

Sitting near the window was none other than Toru, his personal bodyguard whom Asami had forcefully requested him to keep.

"Akihito! Where are you going?" Takato asked when he noticed his friend stood up abruptly with his camera bag.

Akihito paid no heed to his friend's call. He took a few large strides to Toru, glaring at him.

"What the hell are you doing here? I thought we agreed that you'll stay away from me! And why the hell did you pay for us?"

Toru stood up and bowed. "I'm sorry, Takaba sama. This is Asami sama's orders," Toru explained as he pulled out his phone. Akihito grabbed the phone rudely. True enough, there were messages from Asami.

Asami sama : Where is Akihito?

Me : Takaba sama is in a café at Roppongi west with Takato san and Kou san.

Asami sama : Good. Report to me when Akihito leaves

Me : Yes, Asami sama. Uhm… Takaba sama seems to have some difficulties. I overheard him asking his friends to treat him because he didn't have enough cash in his wallet. What are your orders, Asami sama?

Asami sama : Pay for them. Bring the bill back to Sion and pass it to Kirishima.

Me : Understood, Asami sama.

Akihito slammed the phone on the table. "You traitor," he hissed.

Toru took the phone and slipped in into his dress pants. "I apologize, Takaba sama. Compared to Asami sama's wrath, I'd rather face yours."

"That monopolizing bastard," Akihito cursed.

Takato and Kou came behind him. Kou placed an arm around Akihito, trying to ease his anger. "Calm down, Akihito. Isn't it great? Now we don't even have to fork out a single yen!"

Akihito ignored Kou. "Your boss is a jerk."

Toru looked at Akihito in a perfectly composed face. "Shall I convey your message to Asami sama?"

Kou and Takato clamped their hands on their mouths to refrain from laughing aloud. Really, the bodyguard is good! Akihito, who was growing more frustrated by the moment, nearly screamed. He managed, just barely to control his temper and gritted out. "I will tell him that myself."

The bodyguard bowed. "Very well, Takaba sama." At that precise moment, Toru's phone beeped, signaling an incoming text. Toru stared at the phone for a few seconds before passing it to Akihito.

"It's for you, Takaba sama."

Akihito snatched the phone from Toru's outstretched hand.

Asami sama : Toru. Show this message to Akihito.

Asami sama : Akihito, prepare sukiyaki for tonight's dinner. Don't forget to buy the ingredients. You know what they are.

That demanding bastard; I'm not your personal cook! Akihito was so tempted to disobey Asami but the thought of eating sukiyaki in the middle of a cold November was mouth watering. He could just imagine dipping a piece of Wayu beef in the beaten raw egg before putting it in his mouth, allowing the beef to melt magically in his mouth.

Takatou who had been peeping
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Xin chào, đó là tôi một lần nữa! Một lần nữa, tôi hạ nhục bởi số lượng đánh giá tôi nhận được cho tiểu thuyết của tôi. Nhờ radcat38, Nbsiren, oosuan, hawk1891, đáng ngờ Crow, BcozI'mNaughty, Serinji, bishyfreak, Kay người đọc, Nikkie23534 cho nhận xét của bạn đáng yêu! Cũng để khách đánh giá đánh của tôi: Tbb, Reinri13, Nhara, Camillian, knox và Maya. Cảm ơn rất nhiều! Và cảm ơn bạn để những người làm theo và yêu thích của tôi!Tôi đã quyết định để loại bỏ tình trạng hoàn toàn, thấy như thế nào tôi có thể thêm một chương theo thời gian. Yên tâm, mỗi chương có thể đứng một mình vì vậy bạn sẽ không bỏ lỡ bất cứ điều gì ở tất cả.Chương này là tự phiên bản beta-ed. Xin vui lòng pm tôi nếu có bất kỳ sai lầm và tôi sẽ cố gắng hết mình để sửa chữa nó.Tuyên bố từ chối: Kính ngắm và các nhân vật nổi tiếng thuộc các sensei Yamane Ayano tuyệt vời. Tôi không kiếm được bất cứ điều gì từ viết tiểu thuyết fan hâm mộ nàyXin lỗi con heo mặc một số không gian ở đây, nhưng tôi có để có được điều này ra ngực của tôi! Tôi đã dành một đêm không ngủ sau khi đọc chương mới nhất về kính ngắm (chương 44). Đó bastard quản lý, bất cứ điều gì tên của ông được gọi là nên có tinh ranh của mình cắt. Yamane sensei, xin vui lòng nhận được cũng sớm!Akihito đã nhập các quán cà phê, heaving túi nặng máy ảnh của mình trên vai mình. Ông vừa hoàn thành chụp cho một sự kiện tại khách sạn một vài khối từ các quán cà phê khi bạn tốt nhất của mình kể từ trường trung học gọi anh ta cho một bữa uống. Akihito gần như từ chối như ông muốn gì khác nhưng để trở lại và ngủ; ông đã chết mệt mỏi sau khi việc xây dựng với nhu cầu mô hình snobbish vô tận trong sự kiện này. Kou đã liên tục; ông đã không cung cấp Akihito một cơ hội để từ chối lời mời của ông và thậm chí đe dọa sẽ kéo anh ta nếu ông đã phải."Akihito!"Akihito nhìn lên để tìm tiếng nói và tìm thấy bạn bè tốt nhất của mình ngồi quanh bàn ở góc với hai milkshakes lớn ở phía trước của họ. Akihito đã bỏ túi nặng của mình trên ghế trống với một té nghe cái bịch, kéo ghế và ngồi."Yo! Vui mừng bạn có thể làm cho nó!" Kou đã Akihito một cú đấm thân thiện trên vai mình.Akihito tát tay đi. "Như nếu tôi đã có một sự lựa chọn! Bạn nói bạn có kéo tôi ở đây nếu tôi không đi!""Bạn có biết bao lâu nó đã kể từ khi chúng tôi cuối gặp nhau?" Takato cau mày."Ba fucking tuần!" Kou bổ sung khi ông cho thấy ba ngón tay để Akihito của khuôn mặt.Akihito đã đẩy Kou của bàn tay đi, yawning tiredly. "Tôi đã bận rộn. Tôi đã nhận để kiếm sống, bạn biết. Không giống như bạn hai, tôi không có một công việc lâu dài.""Tsk tsk... Takaba Akihito. Bạn đang không lừa chúng tôi. Bạn thậm chí không phải nhấc một ngón tay nếu bạn cho phép Asami để chăm sóc của bạn." Takato poked một ngón tay tại Akihito của ngực."I'm not his mistress." Akihito brushed Takato's hands away. His best friends found out about their relationship after his stint in Hong Kong. For weeks after he returned, Akihito avoided direct confrontation with Kou and Takato, choosing only to communicate via Internet or the phone. He clearly underestimated his friends for they managed to corner him after work one day, literally dragged him to an empty park and threatened to take nude photos of him if he refused. For lack of a better option, Akihito finally told them the truth, minus the gory details of gun fights and rape."Seriously Akihito, that man is filthy rich. It wouldn't hurt to use his money," Kou replied in a twinge of envy. He was surprised; even jealous when he learnt his friend's involvement with the yakuza. Mostly, he couldn't believe Akihito's luck; imagine all the money Akihito could have if he allowed Asami to shower him with it."I'm not with him for his money," Akihito grumbled. He stopped a passing waiter to order his favorite vanilla milkshake. Suddenly remembering something, Akihito rummaged through his camera bag for his wallet. He flipped it open and groaned."Damn, I'm broke. And it's not even pay day yet." He turned to his best friends who were looking at him with a puzzled expression on their faces. "Kou, Takato- Onegai! Give me a treat!" Akihito begged as he clasped his hands together.Takato and Kou sighed in unison. "That's why we've been telling you to utilize your boyfriend's richness!""I don't want to take his money!" Akihito replied stubbornly.Takato rested his chin on his palms. "You have some screwed sense of pride, Akihito."Akihito immediately flushed at the remark when he remembered the incident that took place a few days ago. Asami had deliberately made fun of him when they argued over Marukoshi, calling him a yakuza's wife. Speaking about Marukoshi, I got to keep my lips sealed tight. His friends, who had been teasing him endlessly about his extra pocket money ever since they found out his relationship with Asami , would no doubt embarrassed him further if they discovered the truth.He loved his best friends but no, he wasn't ready to put himself in a situation where they could laugh at his expense. Kou and Takato were great pals but sadistic when it comes to teasing Akihito; it was like their mission to make Akihito blush as much as possible."Shut up, Takato. I'm not using his money and that's final!" Akihito slurped his milkshake as soon as the waitress placed it in front of him."You know, he wouldn't even notice if you take a couple hundred yen to pay for this milkshake," Kou grinned."What's a couple hundred yen to him anyway? It's too little to be considered small change," Takato teased."Hey, if our meet up is to talk about Asami, I'm going home."Kou and Takato laughed. "Sorry, Aki-chan. It's just fun to tease you.""Don't call me Aki-chan. I'm not a kid," Akihito grumbled.Takato gave Akihito a friendly slap. "Sorry, Akihito. We'll buy you another milkshake as apology, how about that?"Akihito smiled. "Of course!" He immediately signaled the waiter to order a strawberry milkshake.After the topic on Asami dropped, Akihito found himself enjoying his friends' company. It had been so long since they joked about the latest game and photography techniques. Takato was blushing furiously when Kou 'accidentally' told Akihito about a new girl who captured his heart."Guys, I got to go." Akihito grabbed his bag, noticing it was time to head back to the penthouse to prepare dinner. Asami told him that morning he would be home early and knowing the bastard, he would expect dinner to be ready the minute he stepped into the penthouse."Sure, we have to go too," Kou answered. Takato nodded in agreement as he signaled for the bill."Thanks for the treat," Akihito said when his friends pulled their wallets out."Where is the bill? She is sure taking her time," Kou grumbled, looking around for the waitress. They had waited for ten minutes and the girl manning the counter was still fumbling with the cash register machine.The girl appeared a moment later with an apologetic smile. "I'm sorry for making you wait. Here is the receipt, thank you for your patronage." She bowed slightly and handed Akihito a small piece of fancy paper.Akihito immediately had a bad feeling."Excuse me, but we haven't paid yet." Kou replied politely.The girl smiled politely. "Oh, it has been paid by the gentlemen over there." The girl pointed to a man in dark suit and tie by the window. Akihito craned his neck to the direction where the girl pointed and his tempered flared.Sitting near the window was none other than Toru, his personal bodyguard whom Asami had forcefully requested him to keep."Akihito! Where are you going?" Takato asked when he noticed his friend stood up abruptly with his camera bag.Akihito paid no heed to his friend's call. He took a few large strides to Toru, glaring at him."What the hell are you doing here? I thought we agreed that you'll stay away from me! And why the hell did you pay for us?"Toru stood up and bowed. "I'm sorry, Takaba sama. This is Asami sama's orders," Toru explained as he pulled out his phone. Akihito grabbed the phone rudely. True enough, there were messages from Asami.Asami sama : Where is Akihito?Me : Takaba sama is in a café at Roppongi west with Takato san and Kou san.Asami sama : Good. Report to me when Akihito leavesMe : Yes, Asami sama. Uhm… Takaba sama seems to have some difficulties. I overheard him asking his friends to treat him because he didn't have enough cash in his wallet. What are your orders, Asami sama?Asami sama : Pay for them. Bring the bill back to Sion and pass it to Kirishima.Me : Understood, Asami sama.Akihito slammed the phone on the table. "You traitor," he hissed.
Toru took the phone and slipped in into his dress pants. "I apologize, Takaba sama. Compared to Asami sama's wrath, I'd rather face yours."

"That monopolizing bastard," Akihito cursed.

Takato and Kou came behind him. Kou placed an arm around Akihito, trying to ease his anger. "Calm down, Akihito. Isn't it great? Now we don't even have to fork out a single yen!"

Akihito ignored Kou. "Your boss is a jerk."

Toru looked at Akihito in a perfectly composed face. "Shall I convey your message to Asami sama?"

Kou and Takato clamped their hands on their mouths to refrain from laughing aloud. Really, the bodyguard is good! Akihito, who was growing more frustrated by the moment, nearly screamed. He managed, just barely to control his temper and gritted out. "I will tell him that myself."

The bodyguard bowed. "Very well, Takaba sama." At that precise moment, Toru's phone beeped, signaling an incoming text. Toru stared at the phone for a few seconds before passing it to Akihito.

"It's for you, Takaba sama."

Akihito snatched the phone from Toru's outstretched hand.

Asami sama : Toru. Show this message to Akihito.

Asami sama : Akihito, prepare sukiyaki for tonight's dinner. Don't forget to buy the ingredients. You know what they are.

That demanding bastard; I'm not your personal cook! Akihito was so tempted to disobey Asami but the thought of eating sukiyaki in the middle of a cold November was mouth watering. He could just imagine dipping a piece of Wayu beef in the beaten raw egg before putting it in his mouth, allowing the beef to melt magically in his mouth.

Takatou who had been peeping
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Xin chào, đó là tôi một lần nữa! Một lần nữa, tôi đang tự hạ bởi số lượng ý kiến tôi nhận được cho các tiểu thuyết của tôi. Nhờ radcat38, Nbsiren, oosuan, hawk1891, Suspicious Crow, BcozI'mNaughty, Serinji, bishyfreak, Kay người đọc, Nikkie23534 cho ý kiến đáng yêu của bạn! Ngoài ra để nhận xét ​​khách của tôi: Tbb, Reinri13, Nhara, Camillian, knox và Maya. Cảm ơn bạn rất nhiều! Và cảm ơn bạn cho những người theo và yêu thích tôi! Tôi đã quyết định loại bỏ các trạng thái hoàn chỉnh, nhìn thấy làm thế nào tôi có thể thêm vào một chương khác theo thời gian. Hãy yên tâm, mỗi chương có thể đứng một mình, do đó bạn sẽ không bỏ lỡ bất cứ điều gì ở tất cả. Chương này là tự beta-ed. Hãy pm cho tôi nếu có bất kỳ sai lầm và tôi sẽ cố gắng hết sức để sửa chữa nó. Disclaimer: Kính ngắm và các nhân vật đáng chú ý của nó thuộc về các đại Yamane Ayano sensei. Tôi không kiếm được bất cứ điều gì từ viết fan fiction này Xin lỗi để hog một số không gian ở đây nhưng tôi phải có được điều này ra khỏi ngực của tôi! Tôi đã trải qua một đêm không ngủ sau khi đọc chương mới nhất trên Viewfinder (chương 44). Người quản lý của tên khốn, bất cứ tên mình được gọi nên có tinh ranh của mình được thái. Yamane sensei, xin vui lòng có được sức khỏe! Akihito bước vào quán cà phê, phập phồng túi máy ảnh nặng trên vai của mình. Anh vừa hoàn thành việc quay cho một sự kiện tại khách sạn một vài khối đi từ quán cà phê khi bạn thân nhất của mình kể từ khi học trung học gọi ông ra cho uống. Akihito gần chối như ông muốn gì hơn, nhưng để đi lại và ngủ; ông đã chết mệt mỏi sau khi đưa lên với nhu cầu vô tận mô hình lố bịch 'trong sự kiện này. Kou đã dai dẳng; ông đã không cung cấp Akihito một cơ hội để chuyển lời mời của ông xuống và thậm chí đe dọa để kéo anh ta ra nếu anh ta đã đến. "Akihito!" Akihito nhìn lên để tìm kiếm bằng giọng nói và tìm thấy những người bạn tốt nhất của mình ngồi quanh một chiếc bàn ở góc với hai milkshakes lớn trước mặt họ. Akihito bỏ túi nặng của mình trên chiếc ghế trống với một tiếng uỵch, kéo ghế và ngồi xuống. "Yo Glad bạn có thể làm cho nó!" Kou đã Akihito một cú đấm thân thiện trên vai anh. Akihito tát tay anh ra. "Như tôi đã có một sự lựa chọn Bạn nói bạn muốn kéo tôi ở đây nếu tôi không đến!" "Bạn có biết bao lâu nó đã được kể từ khi chúng tôi gặp nhau qua không?" Takato cau mày. "Ba tuần fucking!" Kou nói thêm là ông đã cho thấy ba ngón tay lên mặt Akihito. Akihito đẩy tay ​​Kou đi, ngáp dài một cách mệt mỏi. "Tôi đang bận. Tôi có để làm cho một cuộc sống, bạn biết. Không giống như hai bạn, tôi không có việc làm ổn định." "Tsk tsk ... Takaba Akihito. Bạn không lừa chúng tôi. Bạn thậm chí không phải nhấc một ngón tay nếu bạn cho phép Asami để chăm sóc của bạn. " Takato chọc một ngón tay vào ngực Akihito. "Tôi không phải là người tình của ông." Akihito chải tay của Takato đi. Người bạn tốt nhất của ông đã tìm hiểu về các mối quan hệ của họ sau khi thời gian làm việc của mình tại Hồng Kông. Trong nhiều tuần sau khi ông trở về, Akihito tránh đối đầu trực tiếp với Kou và Takato, chỉ có lựa chọn để giao tiếp thông qua Internet hoặc điện thoại. Ông đánh giá thấp rõ ràng bạn bè của mình để họ quản lý để dồn ép anh sau một ngày làm việc, nghĩa đen kéo anh đến một công viên trống và đe dọa sẽ đưa ảnh khỏa thân của ông nếu ông từ chối. Đối với thiếu một lựa chọn tốt hơn, Akihito cuối cùng nói với họ sự thật, trừ đi các chi tiết đẫm máu của súng chiến đấu và hiếp dâm. "Nghiêm túc Akihito, người đàn ông đó là bẩn thỉu giàu. Nó sẽ không làm tổn thương để sử dụng tiền của mình," Kou đáp lại bằng một sự bứt rứt ghen tị. Ông rất ngạc nhiên; thậm chí ghen tị khi anh đã học được sự tham gia của bạn mình với yakuza. Chủ yếu, ông không thể tin vào may mắn Akihito; tưởng tượng tất cả các tiền Akihito có thể có nếu ông cho phép Asami để tắm anh ta với nó. "Tôi không phải với anh ta cho tiền của mình," Akihito càu nhàu. Anh dừng lại một người bồi bàn đi qua để đặt hàng milkshake vani yêu thích của mình. Đột nhiên nhớ ra điều gì, Akihito lục lọi túi đựng máy ảnh cho ví của mình. Ông lộn nó mở ra và rên rỉ. "Chết tiệt, tôi đã phá vỡ. Và nó thậm chí không trả ngày nào." Ông quay sang người bạn tốt nhất của mình những người đã được nhìn anh với vẻ mặt bối rối trên khuôn mặt của họ. "Kou, Takato- Onegai! Hãy cho tôi một điều trị!" Akihito van xin khi anh siết chặt bàn tay vào nhau. Takato và Kou thở dài đồng thanh. "Đó là lý do tại sao chúng tôi đã nói với bạn để tận dụng sự phong phú của người bạn trai của mình!" "Tôi không muốn lấy tiền của mình!" Akihito trả lời bướng bỉnh. Takato tựa cằm vào lòng bàn tay. "Bạn có một số cảm giác hơi say của niềm tự hào, Akihito." Akihito ngay lập tức đỏ mặt, nhận xét ​​khi anh nhớ lại sự việc đã diễn ra cách đây vài ngày. Asami đã cố tình làm niềm vui của anh khi họ tranh cãi Marukoshi, gọi anh là một người vợ của yakuza. Nói về Marukoshi, tôi đã giữ cho đôi môi của tôi đóng kín. Bạn bè của mình, người đã bị trêu chọc anh ta không ngừng về thêm tiền túi của mình kể từ khi họ phát hiện ra mối quan hệ của mình với Asami, sẽ không có nghi ngờ xấu hổ anh hơn nữa nếu họ phát hiện ra sự thật. Anh ấy yêu người bạn thân nhất của mình nhưng không, anh chưa sẵn sàng để tự đặt mình vào một tình huống mà họ có thể cười vào chi phí của mình. Kou và Takato là bạn thân tuyệt vời, nhưng tàn bạo khi nói đến trêu chọc Akihito; nó giống như nhiệm vụ của họ để làm cho Akihito đỏ mặt càng nhiều càng tốt. "Im đi, Takato. Tôi không sử dụng tiền của mình và đó là cuối cùng!" Akihito láp milkshake mình ngay khi cô phục vụ đặt nó ở phía trước của anh ta. "Bạn biết đấy, anh thậm chí sẽ không nhận thấy nếu bạn có một vài trăm yen để trả cho milkshake này," Kou cười toe toét. "một vài trăm yên là gì anh không? Đó là quá ít để được xem xét sự thay đổi nhỏ, "Takato trêu chọc. "Hey, nếu đáp ứng của chúng tôi lên là để nói về Asami, tôi đang đi về nhà." Kou và Takato cười. "Xin lỗi, Aki-chan. Nó chỉ là niềm vui để trêu chọc bạn." "Đừng gọi tôi là Aki-chan. Tôi không phải là một đứa trẻ," Akihito càu nhàu. Takato đã Akihito một cái tát thân thiện. "Xin lỗi, Akihito. Chúng tôi sẽ mua cho bạn một milkshake như lời xin lỗi, làm thế nào về điều đó?" Akihito mỉm cười. "Tất nhiên!" Ông ngay lập tức báo hiệu sự phục vụ để đặt hàng một milkshake dâu tây. Sau khi chủ đề về Asami giảm, Akihito thấy mình được hưởng công ty bạn bè của mình '. Đã quá lâu kể từ khi họ nói đùa về các trò chơi và chụp ảnh kỹ thuật mới nhất. Takato đang đỏ mặt giận dữ khi Kou 'vô tình' nói với Akihito về một cô gái mới, những người chiếm được trái tim của mình. "Guys, tôi phải đi." Akihito nắm lấy túi xách của mình, nhận thấy đã đến lúc phải quay trở về căn hộ penthouse để chuẩn bị bữa tối. Asami nói với ông sáng hôm đó anh sẽ về nhà sớm và biết tên khốn, anh mong chờ bữa ăn tối để chuẩn bị sẵn sàng những phút anh bước vào căn hộ penthouse. "Chắc chắn, chúng tôi đã đi quá," Kou trả lời. Takato gật đầu đồng ý khi ông ra hiệu cho các hóa đơn. "Cám ơn vì điều trị," Akihito nói khi bạn bè của ông kéo ví của mình ra. "Trường hợp là hóa đơn? Cô ấy chắc chắn đã dành thời gian của mình," Kou càu nhàu, nhìn xung quanh cho cô hầu bàn . Họ đã chờ đợi mười phút và cô gái trông coi quầy vẫn loay hoay với máy tính tiền. Các cô gái xuất hiện ngay sau đó với một nụ cười hối lỗi. "Tôi xin lỗi vì làm cho bạn chờ đợi. Đây là việc tiếp nhận, cảm ơn bạn đã bảo trợ của bạn." Cô cúi đầu nhẹ và giao Akihito một mảnh giấy nhỏ ưa thích. Akihito ngay lập tức đã có một cảm giác xấu. "Xin lỗi, nhưng chúng tôi đã không thanh toán." Kou trả lời một cách lịch sự. Cô gái mỉm cười lịch sự. "Oh, nó đã được trả tiền bởi các quý ông ở đó." Các cô gái chỉ vào một người đàn ông trong bộ đồ đen và cà vạt bằng cửa sổ. Akihito nghểnh cổ để hướng mà các cô gái cũng chỉ và nóng tính của mình bùng lên. Ngồi gần cửa sổ, không ai khác hơn là Toru, vệ sĩ riêng của ông mà Asami đã mạnh mẽ yêu cầu anh ta để giữ. "Akihito! Anh đi đâu?" Takato hỏi khi ông nhận thấy người bạn của mình đã đứng lên đột ngột với túi đựng máy ảnh. Akihito lại không quan tâm đến cuộc gọi của bạn mình. Ông lấy một vài bước tiến lớn để Toru, trừng mắt nhìn anh. "Cái quái gì ở đây? Tôi nghĩ rằng chúng tôi đã đồng ý rằng bạn sẽ tránh xa tôi! Và tại sao các địa ngục đã làm bạn phải trả cho chúng tôi?" Toru đứng lên và cúi đầu. "Tôi xin lỗi, Takaba sama. Đây là Asami sama của đơn đặt hàng", Toru giải thích khi anh lấy điện thoại của mình. Akihito nắm lấy điện thoại một cách thô bạo. Đúng, đủ, có tin nhắn từ Asami. Asami sama: Trường hợp Akihito là nhớ: Takaba sama là trong một quán cà phê ở Roppongi tây với Takato san và Kou san. Asami sama: Tốt. Báo cáo cho tôi khi Akihito lá nhớ: Có, Asami sama. Uhm ... Takaba sama dường như có một số khó khăn. Tôi nghe anh ấy hỏi bạn bè của mình để chữa trị cho anh vì anh không có đủ tiền mặt trong ví của mình. Đơn đặt hàng của bạn, là những gì Asami sama? Asami sama: Trả tiền cho họ. Mang theo tờ bạc lại Sion và vượt qua nó để Kirishima. Nhớ:. Hiểu, Asami sama Akihito đập điện thoại trên bàn. "Bạn có kẻ phản bội," anh rít lên. Toru lấy điện thoại và trượt trong lên quần áo. "Tôi xin lỗi, Takaba sama. So với Asami sama của cơn thịnh nộ, tôi không muốn đối mặt với anh." "Đó là sự độc quyền khốn," Akihito bị nguyền rủa. Takato và Kou đến phía sau. Kou đặt một cánh tay quanh Akihito, cố làm dịu cơn giận của mình. "Bình tĩnh nào, Akihito. Không phải là nó tuyệt vời? Bây giờ chúng tôi thậm chí không phải bỏ ra một đồng yên duy nhất!" Akihito bỏ qua Kou. "Ông chủ của bạn là một thằng ngốc." Toru nhìn Akihito trong một khuôn mặt hoàn toàn sáng tác. "Tôi có thể chuyển tải thông điệp của bạn đến Asami sama?" Kou và Takato kẹp tay vào miệng để kiềm chế không cười to. Thực sự, các vệ sĩ là tốt! Akihito, người đang phát bực bởi thời điểm này, gần như hét lên. Ông quản lý, chỉ vừa đủ để kiểm soát tính khí của mình và nghiến ra. "Tôi sẽ nói với anh ta rằng bản thân mình." Người vệ sĩ cúi đầu. "Rất tốt, Takaba sama." Tại thời điểm đó chính xác, điện thoại của Toru beeped, báo hiệu một văn bản gửi đến. . Toru nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại cho một vài giây trước khi đi qua nó để Akihito ". Nó cho bạn, Takaba sama" Akihito giật lấy điện thoại từ tay dang ra của Toru. Asami sama: Toru. Hiển thị thông điệp này đến Akihito. Asami sama: Akihito, chuẩn bị cho bữa ăn tối sukiyaki tối nay. Đừng quên để mua các thành phần. Bạn biết những gì họ đang có. Điều đó đòi khốn; Tôi không phải là đầu bếp cá nhân của bạn! Akihito đã rất bị cám dỗ để không tuân theo Asami nhưng ý nghĩ về ăn sukiyaki ở giữa một Tháng Mười Một lạnh là miệng tưới nước. Anh ta chỉ có thể tưởng tượng được nhúng một miếng thịt bò Wayu trong trứng sống bị đánh đập trước khi đưa nó vào miệng, cho phép thịt bò để làm tan chảy một cách kỳ diệu trong miệng. Takatou người đã bị nhìn trộm































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: