FanFictionJust InCommunityForumMore Auld Lang Syne by Yamiga Anime » F dịch - FanFictionJust InCommunityForumMore Auld Lang Syne by Yamiga Anime » F Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More


Auld Lang Syne by Yamiga
Anime » Finder Series Rated: T, English, Romance & Angst, Words: 5k+, Favs: 33, Follows: 25, Published: Jan 4, 2014 Updated: Jan 16, 2014
59 Chapter 1
Summary: New Years day brings new luck and promises, for Takaba, it brings some sense of compromise and the strength to move on. The photographer thought it was funny how his life played out as he perched on a balcony, taking pictures of a bride about to be married to the man he loved, Asami.

Author's Note: Okay, so I'm a little late! So what! I hope you like this kind of angsty shot between Akihito and Asami,

Snap.

He snapped another picture. The resolution was outstanding and the image itself was remarkable. A beautiful pond with with lily petals made the image seem like it belonged in a fantasy world. Of course, it would take some editing, or something of the sort, but regardless, Takaba was pleased with his work.

Takaba snapped another picture of the people around, all dressed in either kimono's, dresses, suits or tuxedos. Takaba himself was dressed in a fine tuxedo, one more fitting for a man his age. He admired that, as he looked at his reflection in the pond below. Takaba stood on a small red bridge, arching over the pond.

He had perhaps taken a hundred pictures of that pond, literally. It was so beautiful, so captivating despite the fact that it was the most overlooked thing there. People walked over that bridge, hand in hand, not even giving it a second glance, Takaba simply felt bad for this body of water and believed its beauty needed to be preserved, so why not take pictures of it?

The young photographer let the camera fall and dangle around his neck as he reached into the pocket of his tuxedo to retrieve is phone. Upon touching the glass screen, his eyes skimmed over the date and once again, he was reminded his reason for being in such a fancy garden at that moment.

A wedding.

Not just any wedding.

Asami Ryuichi's wedding.

It was New Years and it wasn't uncommon for two lovers to be married on such a special day. Still, Takaba found it funny how it all played out. Takaba would be starting his New Year, taking pictures of the man he loved at his wedding, marrying another.

Did it hurt Takaba?

He'd be lying if he said it didn't, but it didn't completely break him inside. He had expected it, for months now, a couple of years actually. So many things had happened between the two that Takaba just had to well...expect it. The lies, the yelling, the arguments...the woman, and then finally the unexpected pregnancy.

That pregnancy... The thought of it made Takaba forget things momentarily, no matter where he was. He would just stand there, swaying back and forth, remembering his exact location, at that exact time when he figured out. This woman had forced her way into Takaba and Asami's life, all for politics, and Asami allowed it. She and Asami had gone behind Takaba's back, and when their deed was done, when that woman had officially been the carrier of Asami's child, Takaba had vanished without a trace.

So yes, it hurt him, it hurt him a lot, knowing how worthless he was to Asami, knowing how this woman had a God given gift to produce Asami's heir, and he didn't. But it didn't ruin him inside, at all. He knew he'd have to move on eventually and destroying himself over a man with a child was unforgivable.

"The wedding is about to start, kid." A tall man walked over to Takaba and tugged on the sleeve of his tux. Takaba recognized him as the man who had hired him for this in the first place, the father of the bride. Perhaps this was some sick trick she and her father planned, to break Takaba's pride or to rub some salt in his two year wound. But he agreed, and did so without complaint. This would serve as some sort of closure for him, seeing the family there together, seeing Asami and the bride, Keiko was her name, joined in holy union. He would see their son, he would see the two of them kiss and it would be over.

Takaba silently made his way across the bridge and into the church.

He saw him.

Light brown hair, golden eyes, fitted tux, as godlike as ever.

Snap.

Takaba took multiple pictures and as usual, he admired every bit of them. Asami was always picture perfect, no flaws whatsoever. That was something Takaba would miss about Asami, it would be nearly impossible to find someone so flawless. Said person didn't even have to look like Asami, they just had to have that sense of godliness about them.

Snap.

The bride looked snobby, as she did two years ago. Of course, Takaba wouldn't deny her beauty, which is probably why she was an option for Asami. She was thinner than she was, a couple of years ago as well. The skimpy wedding dress fit wonderfully on her, exposing her curves, her chest. She was covered in pounds of makeup, making her look like a porcelain doll. She was a beauty on the outside, but nothing but a an endless abyss of hate on the inside. Takaba didn't have much to say about her.

Snap.

How could Takaba ever bring himself to hate someone or something as pure as the young boy sitting on the lap of a relative? He was almost two or three...Takaba couldn't remember at the moment. All he could focus on is how much he resembled Asami, how beautiful he was. He felt a great amount of pity and agony for the boy. His soul, at that moment was so clean so pure, but with the influence around him, with the crowd he'd be forced to mingle with, his plate would surely be stained soon enough.

Snap.

The church was beautiful, it was large as well.

He had only been a photographer for three weddings, the most recent one was Momohara Ai Chan's wedding. Strangely, her groom was Mitsugo Onada, there were a lot of strange factors that led up to their relationship, but nevertheless, they were married and Takaba was there to take pictures. That wedding was roughly a month ago and unlike this one, he really enjoyed it.

Two years before that, when Takaba was first free of Asami, he had the pleasure of taking pictures at another person's wedding. Through a strange turn of events, events which he was glad to be a part of, he ended up being the photographer for Feilong at his wedding. That poor man needed someone who would take care of him, and despite the fact that his spouse was Asami's older brother, he was an amazing man. Even at the wedding, Takaba felt himself getting a little jealous. If only he knew Dr. Ryusuke Asami instead of Ryuichi Asami, things would be so different.

"You may kiss the bride." These five simple words brought Takaba back into reality as with swift anticipation, he brought his camera to his face and positioned it perfectly. Through his lense, he saw the obvious hesitation in Asami's eyes, in Keiko's eyes as they stared at each other, lacking the love they needed to make their relationship work, but regardless, it had to be done, and without much time to waste, their lips softly pressed against each others.

Snap.

The camera captured the moment until finally, they released. All at once, they broke free and hand in hand, made their walk down the aisle.

From behind Takaba, as he stood in the balcony, the trumpets blaired.

He always thought trumpets to be the loudest instruments in band, the best as well. In high school, he was second best at trumpet in both marching and concert band. Though, he didn't play a lot during marching season when it came junior year, he became head drum major. In college, it was pretty much the same, though he was the best trumpet player.

They played a familiar song, Trumpet Voluntary it was called.

Takaba remembered playing that when it came graduation time, and nearly crying like a baby when his band played it for his senior high school graduation. Good times those were, good times.

As the church cleared out, and the instruments silenced themselves, Takaba headed down the balcony and outside. There were so many people, standing talking. He didn't even want to search for the bride and the groom, that would be a horror in itself. Still, somethings just couldn't be avoided, as Asami was a tall man.

Perhaps his eyes caught Takaba's first, the way they always did, captivating him, but the young photographer stopped when he was sure that despite the vast amount of people, Asami was making eye contact with him. For a second, Takaba felt his heart clench but for his own good, ripped his eyes from Asami's. It was over, wasn't it? He didn't need to fall back into the same routine he did two years ago.

He smiled, and wiped tears from his eyes , that he knew , couldn't be avoided. He fought his way through the crowd of people, accidentally bumping into a person...holding a baby.

"Sorry." He said, not wishing for this relative to see him crying.

"It's fine." The man, around his age said, looking at Takaba with concern. "Are you alright?"

Takaba stared at him, feeling another pain in his gut as he realized who this man was holding. "Is that Ryuichi's son?" Takaba didn't feel strange calling him by his first name,there had to be about a hundred Asami's in this place, this man standing in front of him being one.

"Yeah, he's my cousin." The boy said, not caring about the way Takaba addressed his uncle. "My name is Yamaha." He spoke, blinking his golden eyes. "What's yours?"

"Um...Takaba, Takaba Akihito." A silence ensued.

"Can you take a picture of my cousin and I, Takaba-kun?" He smiled. "You're the photographer, I didn't see you."

"Oh, yeah um..."

Snap.

Another quick picture. "I'll mail it to_"

"Don't worry, you can keep it...um...Happy New Years Takaba-kun."

"Happy New Years...Asami_"

"Yamaha, is fine."

"Okay, Happy New Years Yamaha." Takaba bowed slightly. "Good bye."

"If you want to," He grabbed the photographer's arm before he left. "There's a bar not to far from here, maybe we can meet up later today and_"

"I have plans tonight, but thank you anyway." He pulled his arm away before Yamaha could say another word, an
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionJust InCommunityForumMore Auld Lang Syne by Yamiga Anime » Finder Series Rated: T, English, Romance & Angst, Words: 5k+, Favs: 33, Follows: 25, Published: Jan 4, 2014 Updated: Jan 16, 2014 59 Chapter 1Summary: New Years day brings new luck and promises, for Takaba, it brings some sense of compromise and the strength to move on. The photographer thought it was funny how his life played out as he perched on a balcony, taking pictures of a bride about to be married to the man he loved, Asami.Author's Note: Okay, so I'm a little late! So what! I hope you like this kind of angsty shot between Akihito and Asami,Snap.He snapped another picture. The resolution was outstanding and the image itself was remarkable. A beautiful pond with with lily petals made the image seem like it belonged in a fantasy world. Of course, it would take some editing, or something of the sort, but regardless, Takaba was pleased with his work.Takaba snapped another picture of the people around, all dressed in either kimono's, dresses, suits or tuxedos. Takaba himself was dressed in a fine tuxedo, one more fitting for a man his age. He admired that, as he looked at his reflection in the pond below. Takaba stood on a small red bridge, arching over the pond.He had perhaps taken a hundred pictures of that pond, literally. It was so beautiful, so captivating despite the fact that it was the most overlooked thing there. People walked over that bridge, hand in hand, not even giving it a second glance, Takaba simply felt bad for this body of water and believed its beauty needed to be preserved, so why not take pictures of it?The young photographer let the camera fall and dangle around his neck as he reached into the pocket of his tuxedo to retrieve is phone. Upon touching the glass screen, his eyes skimmed over the date and once again, he was reminded his reason for being in such a fancy garden at that moment.A wedding.Not just any wedding.Asami Ryuichi's wedding.It was New Years and it wasn't uncommon for two lovers to be married on such a special day. Still, Takaba found it funny how it all played out. Takaba would be starting his New Year, taking pictures of the man he loved at his wedding, marrying another.Did it hurt Takaba?He'd be lying if he said it didn't, but it didn't completely break him inside. He had expected it, for months now, a couple of years actually. So many things had happened between the two that Takaba just had to well...expect it. The lies, the yelling, the arguments...the woman, and then finally the unexpected pregnancy.That pregnancy... The thought of it made Takaba forget things momentarily, no matter where he was. He would just stand there, swaying back and forth, remembering his exact location, at that exact time when he figured out. This woman had forced her way into Takaba and Asami's life, all for politics, and Asami allowed it. She and Asami had gone behind Takaba's back, and when their deed was done, when that woman had officially been the carrier of Asami's child, Takaba had vanished without a trace.So yes, it hurt him, it hurt him a lot, knowing how worthless he was to Asami, knowing how this woman had a God given gift to produce Asami's heir, and he didn't. But it didn't ruin him inside, at all. He knew he'd have to move on eventually and destroying himself over a man with a child was unforgivable."The wedding is about to start, kid." A tall man walked over to Takaba and tugged on the sleeve of his tux. Takaba recognized him as the man who had hired him for this in the first place, the father of the bride. Perhaps this was some sick trick she and her father planned, to break Takaba's pride or to rub some salt in his two year wound. But he agreed, and did so without complaint. This would serve as some sort of closure for him, seeing the family there together, seeing Asami and the bride, Keiko was her name, joined in holy union. He would see their son, he would see the two of them kiss and it would be over.Takaba silently made his way across the bridge and into the church.He saw him.Light brown hair, golden eyes, fitted tux, as godlike as ever.Snap.Takaba took multiple pictures and as usual, he admired every bit of them. Asami was always picture perfect, no flaws whatsoever. That was something Takaba would miss about Asami, it would be nearly impossible to find someone so flawless. Said person didn't even have to look like Asami, they just had to have that sense of godliness about them.Snap.The bride looked snobby, as she did two years ago. Of course, Takaba wouldn't deny her beauty, which is probably why she was an option for Asami. She was thinner than she was, a couple of years ago as well. The skimpy wedding dress fit wonderfully on her, exposing her curves, her chest. She was covered in pounds of makeup, making her look like a porcelain doll. She was a beauty on the outside, but nothing but a an endless abyss of hate on the inside. Takaba didn't have much to say about her.Snap.How could Takaba ever bring himself to hate someone or something as pure as the young boy sitting on the lap of a relative? He was almost two or three...Takaba couldn't remember at the moment. All he could focus on is how much he resembled Asami, how beautiful he was. He felt a great amount of pity and agony for the boy. His soul, at that moment was so clean so pure, but with the influence around him, with the crowd he'd be forced to mingle with, his plate would surely be stained soon enough.Snap.The church was beautiful, it was large as well.He had only been a photographer for three weddings, the most recent one was Momohara Ai Chan's wedding. Strangely, her groom was Mitsugo Onada, there were a lot of strange factors that led up to their relationship, but nevertheless, they were married and Takaba was there to take pictures. That wedding was roughly a month ago and unlike this one, he really enjoyed it.Two years before that, when Takaba was first free of Asami, he had the pleasure of taking pictures at another person's wedding. Through a strange turn of events, events which he was glad to be a part of, he ended up being the photographer for Feilong at his wedding. That poor man needed someone who would take care of him, and despite the fact that his spouse was Asami's older brother, he was an amazing man. Even at the wedding, Takaba felt himself getting a little jealous. If only he knew Dr. Ryusuke Asami instead of Ryuichi Asami, things would be so different."You may kiss the bride." These five simple words brought Takaba back into reality as with swift anticipation, he brought his camera to his face and positioned it perfectly. Through his lense, he saw the obvious hesitation in Asami's eyes, in Keiko's eyes as they stared at each other, lacking the love they needed to make their relationship work, but regardless, it had to be done, and without much time to waste, their lips softly pressed against each others.
Snap.

The camera captured the moment until finally, they released. All at once, they broke free and hand in hand, made their walk down the aisle.

From behind Takaba, as he stood in the balcony, the trumpets blaired.

He always thought trumpets to be the loudest instruments in band, the best as well. In high school, he was second best at trumpet in both marching and concert band. Though, he didn't play a lot during marching season when it came junior year, he became head drum major. In college, it was pretty much the same, though he was the best trumpet player.

They played a familiar song, Trumpet Voluntary it was called.

Takaba remembered playing that when it came graduation time, and nearly crying like a baby when his band played it for his senior high school graduation. Good times those were, good times.

As the church cleared out, and the instruments silenced themselves, Takaba headed down the balcony and outside. There were so many people, standing talking. He didn't even want to search for the bride and the groom, that would be a horror in itself. Still, somethings just couldn't be avoided, as Asami was a tall man.

Perhaps his eyes caught Takaba's first, the way they always did, captivating him, but the young photographer stopped when he was sure that despite the vast amount of people, Asami was making eye contact with him. For a second, Takaba felt his heart clench but for his own good, ripped his eyes from Asami's. It was over, wasn't it? He didn't need to fall back into the same routine he did two years ago.

He smiled, and wiped tears from his eyes , that he knew , couldn't be avoided. He fought his way through the crowd of people, accidentally bumping into a person...holding a baby.

"Sorry." He said, not wishing for this relative to see him crying.

"It's fine." The man, around his age said, looking at Takaba with concern. "Are you alright?"

Takaba stared at him, feeling another pain in his gut as he realized who this man was holding. "Is that Ryuichi's son?" Takaba didn't feel strange calling him by his first name,there had to be about a hundred Asami's in this place, this man standing in front of him being one.

"Yeah, he's my cousin." The boy said, not caring about the way Takaba addressed his uncle. "My name is Yamaha." He spoke, blinking his golden eyes. "What's yours?"

"Um...Takaba, Takaba Akihito." A silence ensued.

"Can you take a picture of my cousin and I, Takaba-kun?" He smiled. "You're the photographer, I didn't see you."

"Oh, yeah um..."

Snap.

Another quick picture. "I'll mail it to_"

"Don't worry, you can keep it...um...Happy New Years Takaba-kun."

"Happy New Years...Asami_"

"Yamaha, is fine."

"Okay, Happy New Years Yamaha." Takaba bowed slightly. "Good bye."

"If you want to," He grabbed the photographer's arm before he left. "There's a bar not to far from here, maybe we can meet up later today and_"

"I have plans tonight, but thank you anyway." He pulled his arm away before Yamaha could say another word, an
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Auld Lang Syne bởi Yamiga Anime »Finder Dòng Rated: T, tiếng Anh, Hẹn & Angst, Words: 5k +, favs: 33, Như Sau: 25, Xuất bản: 04 tháng một năm 2014 Cập nhật: 16 tháng 1 2014 59 Chương 1 Tóm tắt: Năm mới ngày mới mang lại may mắn và những lời hứa, cho Takaba, nó mang lại một số ý nghĩa của sự thỏa hiệp và sức mạnh để di chuyển trên. Các nhiếp ảnh gia cho rằng nó đã được vui như thế nào cuộc sống của mình diễn ra khi ông ngồi trên ban công, dùng hình ảnh của một cô dâu chuẩn bị kết hôn với người đàn ông mà anh yêu, Asami. Tác giả của Lưu ý: Được rồi, vì vậy tôi hơi muộn! Thì sao! Tôi hy vọng bạn thích loại này bắn angsty giữa Akihito và Asami, của Snap. Ông chụp bức ảnh khác. Các độ phân giải xuất sắc và hình ảnh chính nó là đáng chú ý. Một ao xinh đẹp với những cánh hoa lily làm hình ảnh có vẻ như nó thuộc về một thế giới tưởng tượng. Tất nhiên, nó sẽ có một số chỉnh sửa, hoặc một cái gì đó của phân loại, nhưng không phân biệt, Takaba đã hài lòng với công việc của mình. Takaba chụp một hình ảnh của những người xung quanh, tất cả mặc quần áo trong một trong hai của kimono, áo quần, áo hoặc mặc tuxedo. Takaba mình đã mặc một bộ tuxedo tốt, một phù hợp hơn cho một người đàn ông độ tuổi của mình. Anh ngưỡng mộ rằng, khi anh nhìn phản chiếu của mình trong ao dưới đây. Takaba đứng trên một cây cầu nhỏ màu đỏ, cong qua ao. Ông đã có thể lấy một trăm bức ảnh của ao, theo nghĩa đen. Nó thật đẹp, thật quyến rũ mặc dù thực tế rằng đó là điều bị bỏ qua nhất ở đó. Mọi người đi ngang qua cây cầu đó, tay trong tay, thậm chí không cho nó một cái nhìn thứ hai, Takaba chỉ đơn giản là cảm thấy xấu cho vùng nước này và tin rằng vẻ đẹp của nó cần phải được bảo quản, vậy tại sao không chụp ảnh của nó? Các nhiếp ảnh gia trẻ tuổi để máy ảnh rơi và treo lủng lẳng trên cổ anh khi anh đưa tay vào túi của tuxedo của mình để lấy được điện thoại. Khi chạm vào màn hình thủy tinh, mắt lướt qua ngày và một lần nữa, ông đã được nhắc nhở về lý do anh được như vậy trong một khu vườn lạ mắt ở thời điểm đó. Một đám cưới. Không chỉ bất kỳ đám cưới. cưới Asami Ryuichi. Đó là năm mới và nó không phải là không phổ biến cho hai người yêu để được kết hôn vào một ngày đặc biệt như vậy. Tuy nhiên, Takaba thấy nó buồn cười thế nào tất cả diễn ra. Takaba sẽ được bắt đầu năm mới của mình, dùng hình ảnh của người đàn ông anh yêu ở đám cưới của mình, kết hôn với nhau. Đã làm nó bị tổn thương Takaba? Anh sẽ là nói dối nếu nói nó đã không, nhưng nó không hoàn toàn phá vỡ hắn bên trong. Ông đã mong đợi nó, trong nhiều tháng nay, một vài năm thực sự. Vì vậy, nhiều chuyện đã xảy ra giữa hai mà Takaba chỉ có tốt ... mong đợi nó. Những lời nói dối, những tiếng la hét, những luận điểm ... người phụ nữ, và cuối cùng là mang thai không mong muốn. Đó thai ... Những tư tưởng của nó làm Takaba quên những thứ trong giây lát, không có vấn đề ở đâu. Ông sẽ chỉ đứng đó, lắc lư qua lại, nhớ vị trí chính xác của mình, lúc đó thời gian chính xác khi ông đã tìm ra. Người phụ nữ này đã xông vào cô Takaba và Asami của cuộc sống, tất cả về chính trị, và Asami cho phép nó. Cô và Asami đã đi sau lưng Takaba, và khi hành động của họ đã được thực hiện, khi người phụ nữ đó đã chính thức được các tàu sân bay của con Asami của, Takaba đã biến mất không một dấu vết. Vì vậy, có, nó làm tổn thương anh, nó làm tổn thương anh ấy rất nhiều, biết làm thế nào vô giá trị, ông là Asami, biết bao người phụ nữ này đã có một Thiên Chúa món quà dành cho sản xuất người thừa kế của Asami, và ông đã không. Nhưng nó không làm hỏng anh vào trong, ở tất cả. Anh biết anh sẽ phải di chuyển về cuối cùng và phá hủy chính mình qua một người đàn ông với một đứa trẻ là không thể tha thứ. "Đám cưới sắp bắt đầu, đứa trẻ." Một người đàn ông cao lớn bước tới Takaba và kéo mạnh tay áo của tux của mình. Takaba công nhận ông là người đàn ông đã thuê ông cho điều này ở nơi đầu tiên, người cha của cô dâu. Có lẽ đây là một số thủ thuật bệnh cô và cha cô lên kế hoạch, để phá vỡ niềm tự hào của Takaba hoặc chà xát một ít muối vào vết thương hai năm của mình. Nhưng ông đồng ý, và đã làm như vậy mà không có khiếu nại. Điều này sẽ phục vụ như một số loại đóng cửa cho anh ta, nhìn thấy những gia đình có cùng nhau, và Asami và cô dâu, Keiko là tên của mình, tham gia vào công đoàn thánh. Ông sẽ nhìn thấy con trai của họ, ông sẽ thấy hai người họ hôn nhau và nó sẽ kết thúc. Takaba âm thầm làm theo cách của mình qua cây cầu và vào nhà thờ. Ông nhìn thấy anh. tóc nâu nhạt, đôi mắt vàng, trang bị tux, như thần thánh như bao giờ hết. Snap. Takaba mất nhiều hình ảnh và như thường lệ, ông ngưỡng mộ tất cả các bit của chúng. Asami luôn hình ảnh hoàn hảo, không có sai sót nào. Đó là một cái gì đó Takaba sẽ nhớ về Asami, nó sẽ gần như không thể tìm thấy một người nào đó rất hoàn mỹ. Nói người thậm chí còn không phải trông giống như Asami, họ chỉ cần có để có một cảm giác của sự tin kính về chúng. Snap. Các cô dâu trông hợm hĩnh, như bà đã làm hai năm trước đây. Tất nhiên, Takaba sẽ không phủ nhận vẻ đẹp của mình, mà có lẽ là lý do tại sao cô ấy là một lựa chọn cho Asami. Cô ấy đã ốm hơn cô, một vài năm trước đây như là tốt. Chiếc váy cưới thiếu vải phù hợp tuyệt vời với cô, để lộ những đường cong của cô, ngực cô. Cô đã được đề cập trong bảng trang điểm, làm cho cô ấy trông giống như một con búp bê sứ. Cô ấy là một vẻ đẹp bên ngoài, nhưng không có gì nhưng một vực thẳm vô tận của sự thù ghét ở bên trong. Takaba không có nhiều điều để nói về cô ấy. Snap. Làm thế nào có thể Takaba bao giờ mang lại cho mình để ghét một ai đó hoặc một cái gì đó trong sáng như những cậu bé ngồi trên đùi của một người thân? Ông đã gần hai hoặc ba ... Takaba không thể nhớ tại thời điểm này. Tất cả anh có thể tập trung vào là bao nhiêu anh rất giống Asami, đẹp như thế nào ông. Ông cảm thấy một số lượng lớn của thương hại và đau đớn cho đứa bé. Linh hồn của anh, lúc đó đã rất sạch sẽ nên tinh khiết, nhưng với ảnh hưởng xung quanh, với đám đông anh sẽ bị buộc phải hòa mình với, đĩa của mình chắc chắn sẽ bị nhuộm đủ sớm. Snap. Nhà thờ này được đẹp, nó đã lớn là tốt. Ông chỉ là một nhiếp ảnh gia cho ba đám cưới, một trong những gần đây nhất là đám cưới của Momohara Ai Chan. Kỳ lạ thay, chú rể của cô là Mitsugo Onada, đã có rất nhiều yếu tố kỳ lạ đó đã dẫn đến mối quan hệ của họ, tuy nhiên, họ đã kết hôn và Takaba đã ở đó để chụp ảnh. Đám cưới đó là khoảng một tháng trước và không giống như thế này, anh ấy thực sự rất thích nó. Hai năm trước đó, khi Takaba là miễn phí đầu tiên của Asami, anh đã có niềm vui của việc chụp ảnh tại đám cưới của một người khác. Thông qua một lượt kỳ lạ của sự kiện, sự kiện mà ông rất vui khi được là một phần của, ông đã kết thúc được các nhiếp ảnh gia cho Feilong tại đám cưới của mình. Đó là người đàn ông nghèo cần một người sẽ chăm sóc anh, và mặc dù thực tế rằng người phối ngẫu của mình là anh trai của Asami, ông là một người đàn ông tuyệt vời. Ngay cả ở đám cưới, Takaba cảm thấy mình nhận được một chút ghen tị. Nếu chỉ có anh biết Tiến sĩ Ryusuke Asami thay vì Ryuichi Asami, mọi thứ sẽ rất khác nhau. "Bạn có thể hôn cô dâu." Những năm từ đơn giản mang Takaba trở thành hiện thực như những dự đoán nhanh chóng, ông đã mang máy ảnh của mình để khuôn mặt của mình và định vị nó hoàn hảo. Thông qua lense của mình, ông đã nhìn thấy sự do dự rõ ràng trong mắt Asami, trong mắt của Keiko khi họ nhìn nhau, thiếu tình yêu mà họ cần để làm cho công việc mối quan hệ của họ, nhưng không phân biệt, nó phải được thực hiện, và không có nhiều thời gian để lãng phí, đôi môi của họ nhẹ nhàng ép đối với mỗi người khác. Snap. Chiếc máy ảnh này chụp thời điểm này cho đến cuối cùng, họ phát hành. Tất cả cùng một lúc, họ đã phá vỡ miễn phí và tay trong tay, đã đi bộ xuống các lối đi. Từ phía sau Takaba, khi đứng ở ban công, kèn lên blaired. Ông luôn nghĩ kèn là dụng cụ to nhất trong ban nhạc, là tốt nhất cũng . Ở trường trung học, ông là thứ hai tốt nhất tại trumpet trong cả hành quân và các buổi hòa nhạc. Mặc dù, anh đã không chơi rất nhiều trong quá trình hành quân mùa giải khi nó đến năm học, anh đã trở thành đầu trống lớn. Ở trường đại học, nó đã được khá nhiều giống nhau, mặc dù ông là người chơi trumpet tốt nhất. Họ chơi một bài hát quen thuộc, Trumpet Voluntary nó được gọi. Takaba nhớ chơi mà khi nó đến thời gian tốt nghiệp, và gần như khóc như một đứa trẻ khi ban nhạc của mình đã chơi nó cho tốt nghiệp trường trung học cấp cao của ông. Thời gian tốt đẹp đó là những, thời gian tốt. Như nhà thờ xóa ra, và các dụng cụ im lặng tự, Takaba đứng đầu xuống ban công và bên ngoài. Đã có rất nhiều người, đứng nói chuyện. Anh thậm chí còn không muốn tìm kiếm cho cô dâu và chú rể, đó sẽ là một nỗi kinh hoàng của riêng mình. Tuy nhiên, điều gì đó chỉ là không thể tránh được, như Asami là một người đàn ông cao lớn. Có lẽ đôi mắt anh bắt gặp Takaba đầu tiên, cách mà họ vẫn thường làm, quyến rũ anh ta, nhưng các nhiếp ảnh gia trẻ tuổi dừng lại khi đã chắc chắn rằng mặc dù số lượng lớn mọi người, Asami được giao tiếp bằng mắt với anh ta. Trong một giây, Takaba cảm thấy siết chặt trái tim mình, nhưng có lợi cho mình, tách rời mắt khỏi Asami của. Nó đã được hơn, phải không? Ông không cần phải rơi trở lại vào các thói quen như cậu đã làm hai năm trước đây. Anh mỉm cười, và lau nước mắt từ đôi mắt của mình, mà ông biết, không thể tránh được. Ông đã chiến đấu theo cách của mình thông qua các đám đông người, vô tình va vào một người ... giữ một em bé. "Xin lỗi." Ông cho biết, không có nhu cầu cho thân nhân này để xem anh ta khóc. "Không sao." Người đàn ông, khoảng độ tuổi của mình nói, nhìn Takaba với mối quan tâm. "Anh ổn chứ?" Takaba nhìn chằm chằm vào anh, cảm thấy một nỗi đau trong ruột của mình khi nhận ra người đàn ông này đang cầm. "Đó có phải là con trai của Ryuichi?" Takaba không cảm thấy kỳ lạ gọi ông bằng tên đầu tiên của mình, có phải là khoảng một trăm Asami tại nơi này, người đàn ông này đang đứng trước mặt anh ta là một. "Vâng, anh ấy là anh em họ của tôi." Cậu bé nói, không quan tâm về cách thức giải quyết Takaba chú của mình. "Tên tôi là Yamaha." Ông nói, mắt chớp chớp đôi mắt vàng của mình. "Những gì bạn là gì?" "Um ... Takaba, Takaba Akihito." Một sự im lặng xảy ra sau đó. "Bạn có thể chụp một bức ảnh của anh em họ của tôi và tôi, Takaba-kun?" Anh mỉm cười. "Anh là nhiếp ảnh gia, tôi đã không nhìn thấy bạn." "Oh, yeah um ..." Snap. Một hình ảnh nhanh chóng. "Tôi sẽ gửi nó to_" "Đừng lo lắng, bạn có thể giữ nó ... um ... Happy New Years Takaba-kun." "Chúc mừng năm mới ... Asami_" "Yamaha, là tốt." " Okay, Happy New Years Yamaha. " Takaba cúi đầu nhẹ. "Good bye." "Nếu bạn muốn," Ông nắm lấy cánh tay của nhiếp ảnh gia trước khi anh ta đi. "Có một thanh không xa nơi đây, có lẽ chúng ta có thể gặp gỡ ngày hôm nay sau and_" "Tôi có kế hoạch tối nay, nhưng cảm ơn bạn anyway." Ông kéo tay anh đi trước khi Yamaha có thể nói thêm một lời nào, một

















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: