“Instructors, you guys have something to fill me in on?”Geomchi2 and t dịch - “Instructors, you guys have something to fill me in on?”Geomchi2 and t Việt làm thế nào để nói

“Instructors, you guys have somethi

“Instructors, you guys have something to fill me in on?”
Geomchi2 and the other instructors, as well as the practitioners, made haste to comply to their Master’s inquiry. A moment after their tale was finished, Geomchi words seemingly burdened.
“I think, we need something that symbolizes our teachings.” “MHM! Though we have a lot of styles, so one line may not encompass for all of us. Could you come up with something, Master?” “If that’s so. Then to keep it in mind……”
Geomchi thought to himself for a moment, then boast with a smile.
“Our sword is invicible.” “……”
The message was very simple and clear! But it spoke to many of the Geomchis. The willingness to face any enemy.
For the sword, even if it’s nearing its brink of fracture, it should never break. When a sword under duress, it’s because its owner couldn’t properly taken care of it.
They have learned swordsmanship for seemingly a lifetime.
And they trusted in it.
For Geomchi, he learned the value of life through it.
For the others, though they were only under his tutelage for just the swordsmanship, they still learned the world through his sword.
They faced the turbulence weather undeterred with their swords.
While continued to sharpen their swords and hone their skills as they move forward, it signified their bold aspiration and commitment!
Geomchi2 repeated those words.
“Our sword is invicible!” “Our sword is invicible!” “Our sword is invicible!”
Geomchis shouted their aspiration.
Weed’s party, a bit further away, also gathered to stage a conference. Pale’s brows furrowed a difficult expression.
“That plan has indignation written all over it.”
Hwaryeong and Zephyr agreed with criticism.
“I think that’s a horrible plan.” “Can you imagine the Geomchis taking their tops off while shouting ‘our sword is invincible’ at the top of their lungs?”
Suffice to say, the imagined sight was terrible. And the embarrassment follow was even worse!
At this moment, they were scared of the Geomchis action more than those of the mobs.
The embarrassment at this level would always retain at the back of their mind.
Irene pleaded expressively.
“Weed nim. Can you please do something about this?”
Weed shook his head.
“How can I tell my Sa-hyeongs to dial it down? That’s like subjecting them to an even larger indignation and killing the momentum.” “Hyuu!”
Everyone groaned, fully knowing they couldn’t do anything have the Geomchis tone things down. Seechwi at this time finally gave in.
‘I don’t think I’ll ever understand them no matter how many psychiatric evaluation they’re subjected to.’
Until now she had been observing the Geomchis’ mindset, but it was considerably difficult. She struggled on this far more so than that of her doctoral dissertation.
They’re exciting like true men, and then somehow sometimes turned into childish clowns.
It was as if the only thing they knew of were swords and battles, while clueless on how to appeal themselves to the opposite sex.
Their hidden complexity was a current that was impossible to determine its flow.
Nonetheless, one thing was for sure, anyone that could understand the Geomchis bizarre nature was just as twisted as they are.
Weed said.
“But this hype is a necessity.”
Surka lamented.
“But do we really need this…”
Romuna replied shortly.
“Somehow this hype seems to be so troublesome.”
Mapan intervened.
“I think…the best way to decrease this embarrassment is to get the maximum distance from the Geomchis as possible.”
Weed agreed with his opinion after a moment of thought.
“I’m in favor, what about you guys?”
Maylon, Irene, Pale, and Seechwi answered simultaneously almost immediately.
“As far away as possible!” “Don’t even turn your heads, just pretend you didn’t know!”
“We can reach the top of a hill then speed up when coming down the slope.” “Chwiik. We got to go.”
Their instantaneous agreement showed how desperate they were. Coming together!
There were a lot of embarrassing moments in everybody’s lives. But when a situation such as hanging out with the Geomchis came forth, it was best to turn tail and run rather than playing along.
And so, a secret countermeasure was put in place. Seukseuk.(brushing)
Yurin was still sitting on the ground painting in her sketchbook.
She had been drawing without taking a single break to increase her skill proficiency.
Zephyr had slipped away from his colleagues meeting regarding the Geomchis and pondered at the sight before him.
‘I wonder how she lived to trust her brother so much.’
A little while back, Weed’s words to Yurin were kept to a minimal, yet somehow, the message from one to another was well understood.
Her parents died when she was young, so it was tough having a steady home.
‘I don’t how anyone lived without money. Even the dolls I had were foreign made.’
Zephyr had never first hand experienced any kind of poverty.
When he was a kid, instead of toys to play with, he was handed jewelry and many things that shouldn’t be given to a kid.
Only times where he’d went without money was when he didn’t receive his allowance for not cleaning his room, or had his platinum credit card taken away for a slip in his grades.
His one crushing trauma was when he didn’t have the money to go to night clubs with his friends the week after.
‘She is such a nice and pretty girl to live such a heart wrenching life.’
Zephyr couldn’t endure watching from the side.
He didn’t know anything regarding Yurin and was not appropriate to console her.
He though she should at the very least smile a lot more while enjoying Royal Road, but now only to encounter an embarrassing moment brought on by the Geomchis.
Zephyr said to her kindly.
“It’s alright. It’ll be fine.” “Hm?”
Yurin seemingly confused, as she didn’t understand what she was told.
She was enjoying painting. Envisioned what color goes where to produce a beautiful painting.
She was happy when finished her drawing!
This was a good thing, so she brooded over what she was told from next to her.
Due to the unusual reaction, Zephyr said cautiously.
“Umm, have you not heard? Due to the Geomchis embarrassing actions, we called together a meeting to plan what we should do.”
Yurin’s eyes twinkled.
“Why? Aren’t they cool?” “……”
Zephyr jaw dropped.
“I drew a picture of it to keep for a long time. On another note, I can sell this to girls for money. Hehehe.” “……”
Zephyr felt a cold sweat running down his spine. He was momentarily captured by Yurin’s cuteness.
But she was still Weed’s younger sister. This was absolutely not something that could be easily overlooked.
***
Weed and the party continued to move eastward toward Todeum. According to the information gather from Seirun, the trip could take as much as ten days!
“Really tough.”
Zephyr heaved a heavy sigh.
Under normal conditions, there would be some sort of transportation via horses or carriages for such a journey. But here and now, it was the world of vampires.
There was no such convenience.
Although there was Mapan’s wagon, but it could only seat a limited amount of people; only Irene, Hwaryeong, Romuna, and Yurin were those that rode it as they had low stamina.
“Heokheok.” (wheezing) “Damn, really.”
They were slowly traversing the road; and whenever anyone felt out of stamina, Irene would cast magic spells that restores physical properties.
After a full day of walking until the evening, the party would rest to eat. Of course, the foods were made by Weed.
“I’ll make food that’ll increase stamina and decrease fatigue for ten days or so.”
Weed put herbs into the chicken.
Well stuffed chicken!
Of course, the mix of herbs contained very little ginseng or dry bellflower, as to not let their scent ruined the chicken flavor.
“It’s only still broiling and I’m already hooked.”
Everyone traveled the same span of time and distance. All were physically tired, the toll on their mind called for a rest as well. Nevertheless, Weed still had to prepare the large quantity of food.
As a matter of fact, Hwaryeong and Yurin tugged on Weed’s sleeves to offer their assistance, only to be declined by him.
“Usually I don’t mind, but this time the food needs to be much better than other times, so it’s better if I do make it myself.”
When people with low cooking skill cooks, they tends to be very wasteful of the cooking materials.
“Ok, but if it gets too tough, call me.” “Brother, I can lend you a hand anytime.”
Hwaryeong and Yurin were forced to retreat.
After eating a hearty meal of herbal chicken stew, Weed resumed to his usual actions at night.
Sagaksagak. (carving sound)
Weed was carving a sculpture while walking. Using the plain method of actually carving rather than relying on his actual skills to sculpt the wood.
“Every little thing when comes together will always bear fruit to something greater.”
When he created a Magnum piece, his skill proficiency rose considerably. But until now, despite having carved maybe a dozen pieces per day, many of which were Classic rather than Magnum pieces.
When relaxing after a battle, if he wasn’t carving, he would sow or did smithing. Or fishes while he sculpted
Comparing to the long cooking hours and preparations, carving was as simple as pulling a piece of wood out and begin.
As his goal was far away, he knew it would take a long while before achieving it.
And he tirelessly devoted to travel that long path knowing that it was the fastest way to make his dream comes true.
Attaining his dream through sculptures, as well as other acquired production skills; they were his driving force.
An endless road of physical labor.
More than the being strong or the aptitude to learn, was the will of complete devotion.
Though relying on just that is simply exasperating.
So there is another reason for one wanting to become stronger.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
"Giáo viên hướng dẫn, bạn guys có một cái gì đó để điền vào tôi trong ngày không?"Geomchi2 và các giáo viên hướng dẫn khác, cũng như các học viên, được thực hiện sự vội vàng để thực hiện yêu cầu thông tin của chủ nhân của họ. Một chút thời gian sau khi câu chuyện của họ đã được hoàn tất, Geomchi từ dường như gánh nặng."Tôi nghĩ, chúng ta cần một cái gì đó mà tượng trưng cho lời dạy của chúng tôi." "MHM! Mặc dù chúng tôi có rất nhiều phong cách, do đó, một dòng có thể bao gồm cho tất cả chúng ta. Có thể bạn đi lên với một cái gì đó, Thạc sĩ?" "Nếu đó là như vậy. Sau đó, để giữ nó trong tâm trí..."Geomchi cho mình cho một thời điểm, sau đó tự hào với một nụ cười."Thanh kiếm của chúng tôi là invicible." “……”Thư đã rất đơn giản và rõ ràng! Nhưng nó đã nói chuyện với nhiều người trong số các Geomchis. Sẵn sàng đối mặt với bất kỳ kẻ thù.Cho thanh kiếm, ngay cả khi nó là gần bờ vực của gãy xương, nó sẽ không bao giờ phá vỡ. Khi một thanh kiếm dưới dần, đó là bởi vì chủ nhân của nó không thể thực hiện đúng cách chăm sóc của nó.Họ đã học được kiếm thuật cho dường như một đời.Và họ đáng tin cậy trong nó.Cho Geomchi, ông đã học được giá trị của cuộc sống thông qua nó.Cho những người khác, mặc dù họ đã chỉ dưới của ông giám sát cho chỉ kiếm thuật, họ vẫn còn học được trên thế giới thông qua thanh kiếm của mình.Họ phải đối mặt với thời tiết hỗn loạn undeterred với thanh kiếm của họ.Trong khi tiếp tục để làm sắc nét thanh kiếm của họ và trau dồi kỹ năng của họ khi họ di chuyển về phía trước, nó signified đậm khát vọng và cam kết của họ!Geomchi2 lặp đi lặp lại những từ đó."Thanh kiếm của chúng tôi là invicible!" "Thanh kiếm của chúng tôi là invicible!" "Thanh kiếm của chúng tôi là invicible!"Geomchis hét lên mong muốn của họ.Cỏ dại của Đảng, một chút nữa đi, cũng thu thập đến giai đoạn một hội nghị. Nhạt của lông mày nhăn một biểu hiện khó khăn."Kế hoạch đó có indignation viết trên nó."Hwaryeong và Zephyr đã đồng ý với những lời chỉ trích."Tôi nghĩ rằng đó là một kế hoạch khủng khiếp." "Bạn có thể tưởng tượng Geomchis của họ tops cất cánh trong khi reo hò 'thanh kiếm của chúng tôi là bất khả chiến bại' ở phía trên của phổi của họ?"Đủ để nói, những cảnh tưởng tượng là khủng khiếp. Và theo bối rối là thậm chí tệ hơn!Tại thời điểm này, họ đã được sợ hãi của các hành động Geomchis nhiều hơn với những người của các mobs.Bối rối ở cấp độ này sẽ luôn luôn giữ lại ở mặt sau của tâm trí của họ.Irene kêu gọi nhiệm."Weed nim. Bạn có thể xin vui lòng làm điều gì đó về điều này?"Cỏ dại lắc đầu."Làm thế nào tôi có thể cho tôi Sa-hyeongs để quay nó xuống? Đó là giống như subjecting họ cho một indignation thậm chí lớn hơn và giết chết Đà." "Hyuu!"Tất cả mọi người groaned, hoàn toàn biết họ không thể làm bất cứ điều gì có những giai điệu Geomchis xuống. Seechwi tại thời điểm này cuối cùng đã cho."Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ bao giờ hiểu chúng không có vấn đề bao nhiêu thẩm định tâm thần, họ đang phải chịu."Cho đến bây giờ cô đã quan sát Geomchis' suy nghĩ, nhưng nó là đáng kể khó khăn. Cô vật lộn về điều này thêm rất nhiều so với của luận án tiến sĩ của cô.Họ là thú vị như người đàn ông thực sự, và sau đó bằng cách nào đó đôi khi trở thành trẻ con chú hề.Nó đã là như nếu điều duy nhất họ biết của thanh kiếm và trận đánh, trong khi tránh khỏi thất bại về làm thế nào để kháng cáo bản thân cho người khác giới.Của phức tạp ẩn là một hiện nay là không thể để xác định dòng chảy của nó.Tuy nhiên, một điều là chắc chắn, bất cứ ai có thể hiểu bản chất kỳ lạ Geomchis là cũng giống như xoắn như bọn chúng.Cỏ dại nói."Nhưng hype này là một điều cần thiết."Surka than khóc."Nhưng làm chúng ta thực sự cần điều này..."Romuna trả lời ngay."Bằng cách nào đó hype này có vẻ là như vậy khó chịu."Mapan can thiệp."Tôi nghĩ rằng... cách tốt nhất để giảm bối rối này là để có được khoảng cách tối đa từ Geomchis nhất có thể."Cỏ dại đã đồng ý với ý kiến của mình sau một thời điểm của tư tưởng."I 'm ủng hộ, những gì về bạn guys?"Maylon, Irene, nhạt và Seechwi trả lời cùng một lúc gần như ngay lập tức."Như xa càng tốt!" "Không thậm chí lần lượt đứng đầu của bạn, chỉ giả vờ bạn đã không biết!""Chúng tôi có thể đạt đến đỉnh của một ngọn đồi rồi tăng tốc khi xuống dốc." "Chwiik. Chúng ta phải đi."Thỏa thuận ngay lập tức của họ cho thấy họ đã tuyệt vọng như thế nào. Đến với nhau!Đã có rất nhiều những khoảnh khắc lúng túng trong cuộc sống của tất cả mọi người. Nhưng khi một tình huống như treo ra với các Geomchis đi ra, nó là tốt nhất để bật đuôi và chạy thay vì chơi cùng.Và như vậy, một countermeasure bí mật được đặt ở vị trí. Seukseuk. (đánh răng)Yurin vẫn đang ngồi trên những bức tranh mặt đất trong sketchbook của cô.Cô đã vẽ mà không có lấy một break duy nhất để tăng trình độ kỹ năng của mình.Zephyr đã trượt ra khỏi các đồng nghiệp của ông gặp liên quan đến các Geomchis và pondered nhìn trước khi anh ta.'Tôi tự hỏi làm thế nào cô sống để tin tưởng anh trai của cô lắm.'Một chút trong khi trở lại, từ của cỏ dại để Yurin được giữ đến một tối thiểu, nhưng bằng cách nào đó, các tin nhắn từ một đến khác được hiểu rõ.Cha mẹ cô qua đời khi cô còn nhỏ, do đó, nó đã được khó khăn có một ngôi nhà ổn định.' Tôi không như thế nào bất cứ ai sống mà không có tiền. Ngay cả những con búp bê tôi có được nước ngoài thực hiện.'Zephyr đã không bao giờ tay đầu tiên có kinh nghiệm bất kỳ hình thức nào của nghèo đói.Khi ông đã là một bé, thay vì các đồ chơi để chơi với, ông được trao cho đồ trang sức và nhiều điều mà không nên được trao cho một đứa trẻ.Chỉ lần nơi ông sẽ đi mà không có tiền khi ông đã không nhận được trợ cấp của mình để không làm sạch phòng của mình, hoặc không có thẻ tín dụng bạch kim của mình lấy đi cho một phiếu trong lớp của mình.Chấn thương nghiền một của ông là khi ông không có tiền để đi đến câu lạc bộ đêm với bạn bè của mình tuần sau.'Nó là như một cô gái tốt đẹp và đẹp để sống một trái tim wrenching cuộc sống.Zephyr không thể chịu đựng xem từ phía bên.Ông không biết bất cứ điều gì liên quan đến Yurin và không thích hợp để giao diện điều khiển của mình.Ông mặc dù cô nên lúc những nụ cười rất ít hơn rất nhiều trong khi thưởng thức hoàng gia Road, nhưng bây giờ chỉ để gặp phải một khoảnh khắc lúng túng đưa bởi các Geomchis.Zephyr nói với cô vui lòng."Đó là alright. Nó sẽ bị phạt." "Hm?"Yurin dường như nhầm lẫn, như cô không hiểu những gì cô đã nói.Cô đã thưởng thức bức tranh. Hình dung những gì màu đi nơi để tạo ra một bức tranh đẹp.Cô ấy đã là hạnh phúc khi đã hoàn thành bản vẽ của mình!Đây là một điều tốt, vì vậy cô đã hơn những gì cô đã nói từ bên cạnh cô ấy.Do phản ứng bất thường, Zephyr nói thận trọng."um, bạn không có nghe nói? Do hành động lúng túng Geomchis, chúng tôi gọi với nhau một cuộc họp lập kế hoạch những gì chúng ta nên làm."Đôi mắt của Yurin twinkled."Tại sao? Không phải là họ mát mẻ?" “……”Zephyr hàm giảm xuống."Tôi đã vẽ một bức tranh của nó để giữ trong một thời gian dài. Ngày lưu ý khác, tôi có thể bán này cho cô gái cho tiền. Hehehe." “……”Zephyr cảm thấy một mồ hôi lạnh chạy xuống cột sống của mình. Ông bị trong giây lát bởi tinh khôn của Yurin.Nhưng cô vẫn còn là em gái của cỏ dại. Điều này là hoàn toàn không một cái gì đó mà có thể dễ dàng bỏ qua.***Cỏ dại và bên tiếp tục di chuyển về phía đông tới Todeum. Theo tập hợp thông tin từ Seirun, chuyến đi có thể mất nhiều như mười ngày!"Thực sự cứng rắn."Zephyr heaved một tiếng thở dài nặng.Dưới điều kiện bình thường, sẽ có một số loại vận chuyển qua con ngựa hoặc xe nôi cho một cuộc hành trình. Nhưng ở đây và bây giờ, nó đã là thế giới của ma cà rồng.Có là không thuận tiện như vậy.Mặc dù có toa xe của Mapan, nhưng nó có thể chỉ chỗ một số lượng hạn chế của nhân dân; Irene, Hwaryeong, Romuna và Yurin đã là những người cưỡi nó như họ đã có khả năng chịu đựng thấp."Heokheok." (thở khò khè) "Damn, thực sự."Họ đã từ từ đi qua đường; và bất cứ khi nào bất cứ ai cảm thấy ra khỏi sức chịu đựng, Irene vô nghĩa sẽ phủ phép thuật phục hồi tính chất vật lý.Sau một ngày đi bộ cho đến khi buổi tối, các bên sẽ nghỉ ngơi để ăn. Tất nhiên, các loại thực phẩm đã được thực hiện bởi cỏ dại."Tôi sẽ làm cho thực phẩm mà sẽ làm tăng sức chịu đựng và giảm mệt mỏi cho mười ngày, hay như vậy."Cỏ dại đưa loại thảo mộc vào gà.Tốt nhồi gà!Tất nhiên, sự pha trộn của các loại thảo mộc có rất ít nhân sâm hoặc khô bellflower, như để hương thơm của họ hủy hoại hương vị gà."Nó vẫn chỉ broiling và tôi đã được nối."Tất cả mọi người đi du lịch cùng một khoảng thời gian và khoảng cách. Tất cả thể chất mệt mỏi, các số điện thoại vào tâm trí của họ được gọi là cho một phần còn lại là tốt. Tuy nhiên, cỏ dại vẫn phải chuẩn bị số lượng lớn của thực phẩm.Như một vấn đề của thực tế, Hwaryeong và Yurin tugged trên tay áo của cỏ dại để đề nghị hỗ trợ của họ, chỉ để bị từ chối bởi anh ta."Thường tôi không nhớ, nhưng thời gian này các thực phẩm cần phải tốt hơn nhiều so với thời điểm khác, do đó, nó là tốt hơn nếu tôi làm cho nó bản thân mình."Khi những người có kỹ năng nấu nướng thấp đầu bếp, họ có xu hướng rất lãng phí của vật liệu nấu ăn."Ok, nhưng nếu nó được quá cứng rắn, gọi cho tôi." "Anh bạn, tôi có thể giúp bạn một tay bất cứ lúc nào."Hwaryeong và Yurin bị buộc phải rút lui.Sau khi ăn một bữa ăn hearty của thảo dược gà soong, cỏ dại tiếp tục để hành động bình thường của mình vào ban đêm.Sagaksagak. (khắc âm thanh)Cỏ dại khắc một tác phẩm điêu khắc trong khi đi bộ. Sử dụng phương pháp đơn giản của thực sự khắc hơn là dựa trên kỹ năng thực tế của mình để tạc gỗ."Mọi điều ít khi đi kèm với nhau sẽ luôn luôn mang trái cây để một cái gì đó lớn hơn."Khi ông đã tạo ra một mảnh Magnum, trình độ kỹ năng của mình tăng đáng kể. Nhưng cho đến bây giờ, mặc dù có khắc có lẽ một tá mảnh mỗi ngày, nhiều trong số đó đã là cổ điển chứ không phải là Magnum miếng.Khi thư giãn sau khi một trận chiến, nếu ông không phải là khắc, ông sẽ gieo hoặc đã làm smithing. Hoặc cá trong khi ông đã thực hiệnSo sánh để nấu ăn lâu giờ và chuẩn bị, khắc là đơn giản như kéo một mảnh gỗ ra và bắt đầu.Như mục tiêu của ông là xa, ông biết nó sẽ đi một chặng đường dài trong khi trước khi đạt được nó.Và ông cống hiến không mệt mỏi để đi du lịch rằng con đường dài biết rằng nó là cách nhanh nhất để thực hiện ước mơ của mình trở thành sự thực.Đạt được ước mơ của mình thông qua các tác phẩm điêu khắc, cũng như khác mua lại kỹ năng sản xuất; họ đã là động lực của mình.Một con đường bất tận của lao động thể chất.Nhiều hơn người mạnh mẽ hay aptitude để tìm hiểu, là sẽ cống hiến đầy đủ.Mặc dù dựa vào đó là chỉ đơn giản là exasperating.Vì vậy, đó là một lý do khác cho một mong muốn trở thành mạnh mẽ hơn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
"Giáo viên hướng dẫn, các bạn có một cái gì đó để lấp đầy tôi trong ngày?"
Geomchi2 và các hướng dẫn khác, cũng như các học viên, vội vàng để thực hiện theo yêu cầu của Thầy mình. Một lúc sau khi câu chuyện của họ đã kết thúc, từ Geomchi dường như gánh nặng.
"Tôi nghĩ, chúng ta cần cái gì đó tượng trưng cho giáo lý của chúng tôi." "MHM! Mặc dù chúng tôi có rất nhiều phong cách, vì vậy một trong những dòng không có thể bao gồm cho tất cả chúng ta. Bạn có thể đến với một cái gì đó, Master? "" Nếu đó là như vậy. Sau đó, để giữ nó trong tâm trí ...... "
Geomchi tự nghĩ một lúc, sau đó tự hào với một nụ cười.
"thanh kiếm của chúng tôi là Invicible." "......"
Thông điệp là rất đơn giản và rõ ràng! Nhưng nó đã nói chuyện với rất nhiều các Geomchis. Sự sẵn sàng đối mặt với bất kỳ kẻ thù.
Đối với thanh kiếm, ngay cả khi nó tiến gần bờ vực của nó gãy xương, nó sẽ không bao giờ phá vỡ. Khi một thanh kiếm bị ép buộc, đó là bởi vì chủ nhân của nó không thể đưa về chăm sóc của nó.
Họ đã học được kiếm thuật cho dường như cả cuộc đời.
Và họ tin tưởng vào nó.
Đối với Geomchi, ông đã học được giá trị của cuộc sống thông qua nó.
Đối với những người khác, mặc dù họ chỉ là dưới trướng của ông cho chỉ là kiếm thuật, họ vẫn học được thế giới thông qua thanh kiếm của mình.
Họ phải đối mặt với thời tiết bất ổn không nản với thanh kiếm của họ.
Trong khi tiếp tục mài sắc thanh kiếm và trau dồi kỹ năng của họ khi họ di chuyển về phía trước, nó biểu táo bạo của họ nguyện vọng và cam kết!
Geomchi2 lặp đi lặp lại những lời này.
"thanh kiếm của chúng tôi là Invicible!" "thanh kiếm của chúng tôi là Invicible!" "thanh kiếm của chúng tôi là Invicible!"
Geomchis hét lên nguyện vọng của mình.
bên Weed, một chút nữa đi, cũng tụ tập đến giai đoạn một cuộc họp. Lông mày nhạt nhăn lại một biểu hiện khó khăn.
"Kế hoạch đó đã phẫn nộ viết trên nó."
Hwaryeong và Zephyr đã đồng ý với những lời chỉ trích.
"Tôi nghĩ rằng đó là một kế hoạch khủng khiếp." "Bạn có thể tưởng tượng Geomchis lấy ngọn của mình ra trong khi la hét" thanh kiếm của chúng tôi là bất khả chiến bại "ở phía trên của phổi của họ?"
Chỉ cần nói, những cảnh tưởng tượng là khủng khiếp. Và sự bối rối sau thậm chí còn tồi tệ hơn!
Tại thời điểm này, họ đã sợ hãi của các hành động Geomchis hơn những người của boss.
Các bối rối ở cấp độ này sẽ luôn luôn giữ ở lại trong tâm trí của họ.
Irene đã nhận expressively.
"Weed nim. Bạn có thể xin vui lòng làm điều gì đó về điều này? "
Weed lắc đầu.
"Làm thế nào tôi có thể nói với tôi Sa-hyeongs để quay nó xuống? Điều đó giống như khiến họ phải chịu một sự phẫn nộ thậm chí lớn hơn và giết chết động lực. "" Hyuu! "
Mọi người đều rên rỉ, hoàn toàn biết rằng họ không thể làm bất cứ điều gì có những điều Geomchis tông xuống. Seechwi lúc này cuối cùng cũng chịu thua.
"Tôi không bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ hiểu họ không có vấn đề bao nhiêu giá về tâm thần mà họ đang phải chịu."
Cho đến bây giờ cô ấy đã quan sát suy nghĩ của Geomchis, nhưng nó là khá khó khăn. Cô vùng vẫy trên này nhiều hơn như vậy so với luận án tiến sĩ của mình.
Họ thú vị như những người đàn ông đích thực, và sau đó bằng cách nào đó đôi khi biến thành chú hề trẻ con.
Đó là, nếu như điều duy nhất họ biết là thanh kiếm và những trận đánh, trong khi tránh khỏi thất bại như thế nào về kháng cáo bản thân với người khác phái.
phức tạp ẩn của họ là một hiện tại mà là không thể xác định dòng chảy của nó.
Tuy nhiên, có một điều chắc chắn, bất cứ ai có thể hiểu được bản chất kỳ lạ Geomchis chỉ như xoắn như họ đang có.
Weed nói.
" Nhưng hype này là một điều cần thiết. "
Surka than thở.
"Nhưng chúng tôi thực sự cần điều này ..."
Romuna trả lời trong thời gian ngắn.
"Bằng cách nào đó cường điệu này có vẻ là rất phiền hà."
Mapan can thiệp.
"Tôi nghĩ ... cách tốt nhất để giảm sự bối rối này là để có được khoảng cách tối đa từ Geomchis càng tốt. "
Weed đồng ý với ý kiến của mình sau một lúc suy nghĩ.
"Tôi ủng hộ, những gì về bạn?"
Maylon, Irene, nhạt, và Seechwi trả lời đồng thời gần như ngay lập tức.
" càng xa càng tốt! "" Đừng quay đầu của bạn, chỉ cần giả vờ như bạn không biết! "
"Chúng ta có thể đạt đến đỉnh của một ngọn đồi sau đó tăng tốc độ khi đang xuống dốc." "Chwiik. Chúng tôi phải đi. "
thỏa thuận tức thời của họ cho thấy làm thế nào tuyệt vọng họ. Đến với nhau!
Có rất nhiều khoảnh khắc lúng túng trong cuộc sống của mọi người. Nhưng khi một tình huống như đi chơi với các Geomchis đến đó, nó là tốt nhất để biến đuôi và chạy hơn là chơi cùng.
Và như vậy, một biện pháp đối phó bí mật đã được đưa ra. Seukseuk. (Đánh răng)
Yurin vẫn đang ngồi trên bức tranh mặt đất trong quyển phác thảo của cô.
Cô đã vẽ mà không có lấy một break duy nhất để nâng cao trình độ kỹ năng của mình.
Zephyr đã trượt ra khỏi cuộc họp các đồng nghiệp của ông về Geomchis và suy nghĩ khi nhìn thấy trước mặt mình .
"Tôi tự hỏi cô ấy sống thế để tin tưởng anh trai cô ấy rất nhiều."
Một lát sau, từ Weed để Yurin được giữ ở mức tối thiểu, nhưng bằng cách nào đó, thông điệp từ một đến khác đã được hiểu rõ.
Bố mẹ cô mất khi cô còn nhỏ , do đó, nó đã được khó khăn có một ngôi nhà ổn định.
"Tôi không làm thế nào ai sống mà không có tiền. Ngay cả những con búp bê của tôi thật nước ngoài thực hiện. "
Zephyr có bàn tay không bao giờ đầu tiên trải qua bất kỳ loại nghèo.
Khi còn là một đứa trẻ, thay vì đồ chơi để chơi với đồ trang sức, ông đã được trao và nhiều điều mà không nên được trao cho một đứa trẻ .
Chỉ có thời gian mà anh đã đi mà không có tiền là khi ông đã không nhận được trợ cấp của mình để không làm sạch phòng của mình, hoặc có thẻ tín dụng bạch kim của mình lấy đi cho một phiếu trong lớp của mình.
một chấn thương nghiền của ông là khi ông đã không có tiền để đi đến câu lạc bộ đêm với bạn bè của mình vào tuần sau.
"Cô ấy là một cô gái đẹp và đẹp, để sống một cuộc sống khổ tâm như vậy."
Zephyr không thể chịu đựng được xem từ bên cạnh.
Anh ta không biết bất cứ điều gì liên quan đến Yurin và không thích hợp để an ủi cô.
Anh ta mặc dù cô ấy nên ở rất ít nhiều nụ cười hơn khi thưởng thức Royal Road, nhưng bây giờ chỉ để gặp một khoảnh khắc xấu hổ đã mang về bởi Geomchis.
Zephyr nói với cô ấy vui lòng.
"Không sao đâu. Nó sẽ ổn thôi. "" Hm? "
Yurin vẻ bối rối, như cô không hiểu những gì cô đã nói.
Cô đã được thưởng thức bức tranh. Hình dung ra màu gì đi đâu để sản xuất ra một bức tranh đẹp.
Cô hạnh phúc khi hoàn thành bản vẽ của mình!
Đây là một điều tốt, vì vậy cô nghiền ngẫm về những gì cô đã nói từ bên cạnh cô ấy.
Do các phản ứng bất thường, Zephyr thận trọng nói.
"Umm , có bạn đã không nghe thấy? Do những hành động đáng xấu hổ Geomchis, chúng tôi gọi nhau một cuộc họp để lên kế hoạch những gì chúng ta nên làm. "
Đôi mắt của Yurin lấp lánh.
"Tại sao? Không phải chúng nguội? "" ...... "
Zephyr hàm giảm.
"Tôi đã vẽ một bức tranh của nó để giữ trong một thời gian dài. Một lưu ý khác, tôi có thể bán cho các cô gái này với tiền bỏ ra. Hehehe. "" ...... "
Zephyr cảm thấy mồ hôi lạnh chạy dọc sống lưng mình. Ông đã bị bắt trong giây lát bởi sự dễ thương của Yurin.
Nhưng cô ấy vẫn là em gái của Weed. Điều này là hoàn toàn không phải một cái gì đó mà có thể dễ dàng bỏ qua.
***
Weed và bên tiếp tục di chuyển về phía đông hướng Todeum. Theo thông tin thu thập từ Seirun, chuyến đi có thể mất nhiều như mười ngày!
"Thật khó khăn."
Zephyr thở dài nặng nề.
Trong điều kiện bình thường, sẽ có một số loại vận chuyển qua ngựa hoặc xe ngựa cho một cuộc hành trình như vậy. Nhưng ở đây và bây giờ, đó là thế giới của ma cà rồng.
Không có sự tiện lợi như vậy.
Mặc dù có toa xe Mapan, nhưng nó chỉ có thể ngồi một số lượng hạn chế của người dân; chỉ Irene, Hwaryeong, Romuna, và Yurin là những người cưỡi nó như là họ có khả năng chịu đựng thấp.
"Heokheok." (thở khò khè) "Chết tiệt, thực sự."
Họ đã từ từ đi qua đường; và bất cứ khi nào cảm thấy ra khỏi sức chịu đựng, Irene sẽ cast phép thuật để phục hồi tính chất vật lý.
Sau một ngày đi bộ cho đến chiều tối, các bên sẽ nghỉ ngơi để ăn. Tất nhiên, các loại thực phẩm đã được thực hiện bởi Weed.
"Tôi sẽ làm cho thực phẩm mà sẽ làm tăng sức chịu đựng và làm giảm mệt mỏi cho mười ngày hoặc lâu hơn."
Weed đặt các loại thảo mộc vào bụng gà.
gà nhồi Vâng!
Tất nhiên, sự pha trộn của các loại thảo mộc chứa rất ít sâm hoặc bellflower khô, như không để cho mùi hương của họ bị hủy hoại hương vị gà.
"Nó chỉ vẫn nướng và tôi đã được nối."
Mọi người đều đi khoảng cùng thời gian và khoảng cách. Tất cả đã được thể chất mệt mỏi, các số điện thoại trên tâm trí của họ được gọi là một phần còn lại là tốt. Tuy nhiên, Weed vẫn phải chuẩn bị số lượng lớn thức ăn.
Như một vấn đề của thực tế, Hwaryeong và Yurin kéo mạnh tay áo Weed để cung cấp sự hỗ trợ của họ, chỉ để bị từ chối bởi anh ta.
"Thường thì tôi không nhớ, nhưng lần này thực phẩm cần được tốt hơn nhiều so với các thời điểm khác, vì vậy tốt hơn nếu tôi làm cho bản thân mình. "
Khi những người đầu bếp kỹ năng nấu ăn thấp, họ có xu hướng được rất lãng phí của các vật liệu nấu ăn.
"Ok, nhưng nếu nó được quá khó khăn, gọi cho tôi. "" Anh ơi, tôi có thể cho bạn mượn một bàn tay bất cứ lúc nào. "
Hwaryeong và Yurin đã buộc phải rút lui.
Sau khi ăn một bữa ăn thịnh soạn của gà hầm thảo dược, Weed nối lại các hành động bình thường của mình vào ban đêm.
Sagaksagak. (Khắc âm thanh)
Weed được chạm khắc một tác phẩm điêu khắc trong khi đi bộ. Sử dụng các phương pháp đơn giản của thực tế khắc hơn là dựa vào các kỹ năng thực tế của mình để tạc gỗ.
"Mọi điều nhỏ khi đến với nhau sẽ luôn đơm hoa kết trái để một cái gì đó lớn hơn."
Khi ông đã tạo ra một mảnh Magnum, trình độ kỹ năng của mình tăng lên đáng kể. Nhưng cho đến nay, mặc dù đã khắc có thể là một chục chiếc mỗi ngày, rất nhiều trong số đó là cổ điển hơn là miếng Magnum.
Khi thư giãn sau một trận đánh, nếu ông không khắc, ông sẽ gieo hoặc đã rèn. Hoặc cá trong khi ông chạm khắc
So với giờ nấu ăn dài và chuẩn bị, khắc là đơn giản như kéo một khúc gỗ ra ngoài và bắt đầu.
Là mục tiêu của mình ở xa, anh biết nó sẽ mất một thời gian dài trước khi đạt được nó.
Và anh không mệt mỏi dành để đi con đường dài và biết rằng đó là cách nhanh nhất để thực hiện ước mơ của mình thành hiện thực.
Đạt được ước mơ của mình thông qua các tác phẩm điêu khắc, cũng như các kỹ năng sản xuất được mua lại khác; họ lái xe của mình lực lượng.
Một con đường bất tận của các lao động chân tay.
Hơn là mạnh hay aptitude để tìm hiểu, là ý chí của sự tận tâm hoàn toàn.
Mặc dù dựa trên chỉ mà chỉ đơn giản là làm tức giận.
Vì vậy, có một lý do cho một mong muốn trở thành mạnh mẽ hơn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: