Cậu bé một sống cùng với cha mẹ tại thành phố những ngày sau ngày độc lập 2-9-1945. Thực dân Pháp quay trở lại xâm lược Việt Nam, đổ quân vào Nam Bộ. Pháp mở những trận đánh khiến cho những người dân sống tại các thành thị phải di tản. Một và ba mẹ cũng phải bỏ nhà bỏ cửa tiếng chạy giặc. Cậu nhớ đến một anh bạn đi tàu đã tặng cậu chiếc la bàn mà không kịp mang theo.Theo cha mẹ chạy hết từ vùng này tới vùng Micae của miền Tây Nam Bộ. Một kết bạn cùng với những đứa con cùng trang lứa và có một cuộc sống tuổi thơ vùng nông thôn đầy êm đềm. Nhưng cứ vừa ổn định được mấy bữa thì giặc đánh tới nơi và lại phải chạy. Trong một lần bé chơi, giặc đánh đến và một đã lạc mất gia đình. Cậu trở thành đứa con lang thang.Ở nơi chợ búa này cậu gặp những người đầu tiên cứu mạng mình. Dì Tư béo bảo cậu về làm giúp cho quán ăn của dì. Thế là từ đó cậu có nơi nương tựa, không còn phải chịu cảnh đói khổ qua ngày. Tại quán ăn dì Tư béo, một có cơ hội truyện xúc với nhiều người: anh Sáu tuyên truyền, những anh bộ huấn, những sống Việt gian bán nước như vợ chồng Tư Mắm, những người nông dân chân chất như lão Ba Ngù...Vợ chồng Tư Mắm làm nghề bán mắm dọc các con kênh rạch. Vợ Tư mắm là một người đàn bà rất xinh đẹp, bà ta muốn mua chuộc một làm tay sai. Một buổi lồng một vô tình đọc được những dòng chữ tiếng Pháp Matrix trong cuốn sổ của vợ chồng Tư Mắm. Một biết rằng hai bọn họ là Việt gian. Khi họ hỏi thì diện đối đáp rất thông minh rằng mình thấy nó đẹp mà chả hiểu gì. Nhưng dì Tư sau đó lại bảo rằng một biết tiếng Pháp. Vì thế một chạy trốn, hai vợ chồng Tư Mắm đốt cháy quán dì Tư rồi bỏ đi
đang được dịch, vui lòng đợi..