The pain in their voices caused Camila’s heart to hurt. She understood dịch - The pain in their voices caused Camila’s heart to hurt. She understood Việt làm thế nào để nói

The pain in their voices caused Cam

The pain in their voices caused Camila’s heart to hurt. She understood the lyrics in a way that was far too real. How one person could love another when they are poison, a painful and unhealthy love. A one-sided love, a curse for a lonely heart. She held out on the hope that this poison could still heal, that the truth in the emotion of the singer’s voice made her believe that maybe this sort of love is possible.

When Lauren turned and caught the younger one studying her, Camila guiltily shifted her attention to her fingernails and pretended to pick at them. The way her heart was hammering, one would think she was in cardiac distress. She struggled for composure. Lauren’s eyes lightened thoughtfully as she scaled her way towards Camila.

“Dance with me.” Lauren slurred. She threw her arms around Camila and held her tightly. At first Camila felt awkward, being that they were the only ones that slow danced to the song. But then she relaxed in Lauren’s arms giving her a gentle squeeze as they moved with natural ease. Their feet made little more than tiny, shuffling movements that gave the pretense of dancing. It was as though they were the only two in the room and the song was playing solely for them. It felt so good the way Lauren had her arms wrapped around the younger one, her hands caressing the small of Camila’s back.

“Your heart,” Lauren whispered as she placed the palm of her hand over Camila’s chest. “It’s beating rapidly.”

Camila closed her eyes and touched her forehead against Lauren’s. She took in several breaths before speaking. “When we first met, you told me the same thing,” she said, surprised at how weak her voice sounded. “You said the heart has secrets that the mouth refuses to utter.”

“But we don’t keep secrets from each other” Lauren countered.

“I have one that I’ve never told you.” Camila replied with hesitancy curdled in her voice.

“Wh-what? What is it?” Lauren eyes widened and their gazes locked together.

Camila didn’t know what was happening, why she felt transparent enough to consider having Lauren view the darkest places of her heart. Her gaze turns downward to Lauren’s lips. They were plump and tantalizing. Make a move, she thought. Camila draws her bottom lip into her mouth, rubbing her tongue against the fleshy skin. She runs her hand through her chestnut locks, messing it up in a glorious way. Camila’s breath begins to strain as she looks into those emerald eyes. They were glassy and bloodshot. That was enough to bring her down to earth. What kind of person would take advantage of her drunk best friend, Camila inwardly chastised herself. She dropped her hands to her side needing some distance between them and took several steps back.

“Nevermind, it’s not a big deal,” Camila mumbled. “We should go. You’re wasted and I’m tired.”

Lauren stumbled forward and grabbed onto Camila’s waist for support. “Wait, tell me. We’ve never kept anything from each other and now you’re distancing yourself from me,” Lauren rambled, “I failed you. You were relying on me to get into to Harvard and the one thing you relied on me for-” Lauren’s throat felt swollen and constricted, her chest suddenly tight as if tears were brewing just beneath the surface. “I’m sorry Camz. I should’ve studied harder. Now you are going to leave me and… and I don’t have anybody but you…” Her eyes seeped with alarm.

“Shhh” Camila interrupted by placing her finger against Lauren’s lips. Lauren’s lashes fluttered against her cheek as she lowered her gaze. A few strands of her wavy red locks fell onto her forehead. Camila smoothed the hair away from Lauren’s worried face. The older one spent a lifetime hiding pain and she did it so well. It was a mutual understanding, the unspoken hurt, the daunting uncertainty of loneliness and the frightening feeling of what looms on the horizon. The only person she could be vulnerable with was Camila because she trusted the younger one with her broken pieces. The need in her eyes were the same today as it was back when she lost her brother at the age of thirteen- her eyes looked to Camila to put her destroyed world back together, to ease the unimaginable fear of losing the ones nearest to her heart.

“I would never leave. Never.” Camila answered in a thick voice, her hands trembling at the very thought. “I promise.” She looked into those green eyes for a moment and grinned. Camila leaned over and placed a small kiss on the older ones cheek. She lingered there for a slight moment, taking in the smell of her vanilla scented tresses. Camila barely touches her but it’s enough to send a faint tremor down her spine. “Feel better babe?” she asked gently.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The pain in their voices caused Camila’s heart to hurt. She understood the lyrics in a way that was far too real. How one person could love another when they are poison, a painful and unhealthy love. A one-sided love, a curse for a lonely heart. She held out on the hope that this poison could still heal, that the truth in the emotion of the singer’s voice made her believe that maybe this sort of love is possible.When Lauren turned and caught the younger one studying her, Camila guiltily shifted her attention to her fingernails and pretended to pick at them. The way her heart was hammering, one would think she was in cardiac distress. She struggled for composure. Lauren’s eyes lightened thoughtfully as she scaled her way towards Camila.“Dance with me.” Lauren slurred. She threw her arms around Camila and held her tightly. At first Camila felt awkward, being that they were the only ones that slow danced to the song. But then she relaxed in Lauren’s arms giving her a gentle squeeze as they moved with natural ease. Their feet made little more than tiny, shuffling movements that gave the pretense of dancing. It was as though they were the only two in the room and the song was playing solely for them. It felt so good the way Lauren had her arms wrapped around the younger one, her hands caressing the small of Camila’s back. “Your heart,” Lauren whispered as she placed the palm of her hand over Camila’s chest. “It’s beating rapidly.”Camila closed her eyes and touched her forehead against Lauren’s. She took in several breaths before speaking. “When we first met, you told me the same thing,” she said, surprised at how weak her voice sounded. “You said the heart has secrets that the mouth refuses to utter.”“But we don’t keep secrets from each other” Lauren countered.“I have one that I’ve never told you.” Camila replied with hesitancy curdled in her voice.“Wh-what? What is it?” Lauren eyes widened and their gazes locked together. Camila didn’t know what was happening, why she felt transparent enough to consider having Lauren view the darkest places of her heart. Her gaze turns downward to Lauren’s lips. They were plump and tantalizing. Make a move, she thought. Camila draws her bottom lip into her mouth, rubbing her tongue against the fleshy skin. She runs her hand through her chestnut locks, messing it up in a glorious way. Camila’s breath begins to strain as she looks into those emerald eyes. They were glassy and bloodshot. That was enough to bring her down to earth. What kind of person would take advantage of her drunk best friend, Camila inwardly chastised herself. She dropped her hands to her side needing some distance between them and took several steps back. “Nevermind, it’s not a big deal,” Camila mumbled. “We should go. You’re wasted and I’m tired.”Lauren stumbled forward and grabbed onto Camila’s waist for support. “Wait, tell me. We’ve never kept anything from each other and now you’re distancing yourself from me,” Lauren rambled, “I failed you. You were relying on me to get into to Harvard and the one thing you relied on me for-” Lauren’s throat felt swollen and constricted, her chest suddenly tight as if tears were brewing just beneath the surface. “I’m sorry Camz. I should’ve studied harder. Now you are going to leave me and… and I don’t have anybody but you…” Her eyes seeped with alarm.“Shhh” Camila interrupted by placing her finger against Lauren’s lips. Lauren’s lashes fluttered against her cheek as she lowered her gaze. A few strands of her wavy red locks fell onto her forehead. Camila smoothed the hair away from Lauren’s worried face. The older one spent a lifetime hiding pain and she did it so well. It was a mutual understanding, the unspoken hurt, the daunting uncertainty of loneliness and the frightening feeling of what looms on the horizon. The only person she could be vulnerable with was Camila because she trusted the younger one with her broken pieces. The need in her eyes were the same today as it was back when she lost her brother at the age of thirteen- her eyes looked to Camila to put her destroyed world back together, to ease the unimaginable fear of losing the ones nearest to her heart. “I would never leave. Never.” Camila answered in a thick voice, her hands trembling at the very thought. “I promise.” She looked into those green eyes for a moment and grinned. Camila leaned over and placed a small kiss on the older ones cheek. She lingered there for a slight moment, taking in the smell of her vanilla scented tresses. Camila barely touches her but it’s enough to send a faint tremor down her spine. “Feel better babe?” she asked gently.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sự đau đớn trong giọng nói của họ gây ra tim Camila của bị tổn thương. Cô hiểu lời bài hát trong một cách đó là quá thực tế. Làm thế nào một người có thể yêu người khác khi họ đều là chất độc, một tình yêu đau đớn và không lành mạnh. Một tình yêu đơn phương, một lời nguyền cho một trái tim cô đơn. Cô đã tổ chức ra trên hy vọng rằng chất độc này vẫn có thể chữa lành, mà sự thật trong cảm xúc của giọng ca sĩ, khiến cô tin rằng có thể loại tình yêu này là có thể.

Khi Lauren quay lại và bắt gặp những trẻ một nghiên cứu của mình, Camila tội chuyển mình chú ý đến móng tay của mình và giả vờ nhặt vào họ. Cách tim cô búa, người ta sẽ nghĩ rằng bà là nạn tim. Cô đấu tranh cho sự bình tĩnh. Đôi mắt của Lauren làm sáng chu đáo khi cô thu nhỏ lại theo cách của mình đối với Camila.

"Khiêu vũ với tôi." Lauren líu lưỡi. Cô quàng tay quanh Camila và ôm cô ấy thật chặt. Lúc đầu Camila cảm thấy lúng túng, đang được rằng họ là những người duy nhất mà chậm nhảy theo bài hát. Nhưng sau đó cô ấy thoải mái trong vòng tay của Lauren cho cô bóp nhẹ nhàng khi họ di chuyển một cách dễ dàng tự nhiên. Đôi chân của mình làm ít hơn động tác nhỏ, xáo trộn đó đã giả vờ nhảy múa. Cứ như thể họ là những người chỉ có hai trong phòng và bài ​​hát được chơi duy nhất cho họ. Nó cảm thấy rất tốt cách Lauren có cánh tay cô quấn quanh đứa nhỏ, tay cô vuốt ve lưng của Camila của.

"Trái tim của bạn", Lauren thì thầm khi cô đặt lòng bàn tay lên ngực Camila của. "Nó đập liên hồi."

Camila nhắm mắt lại và chạm trán với Lauren. Cô mất trong vài hơi thở trước khi nói. "Khi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên, bạn đã nói với tôi điều tương tự," cô nói, ngạc nhiên khi thấy giọng nói của cô có vẻ yếu đuối. "Bạn biết trung tâm có những bí mật mà miệng không chịu nói ra."

"Nhưng chúng ta không giữ bí mật từ mỗi khác" Lauren phản đối.

"Tôi có một điều mà tôi chưa bao giờ nói với bạn." Camila trả lời với sự do dự curdled trong cô giọng nói.

"C-cái gì? Nó là gì? "Lauren mắt mở to và cái nhìn của họ bị khóa lại với nhau.

Camila không biết những gì đang xảy ra, tại sao cô cảm thấy đủ minh bạch để xem xét việc có Lauren xem những nơi đen tối nhất của trái tim cô. Ánh mắt của cô quay xuống để đôi môi của Lauren. Họ đầy đặn và hấp dẫn. Thực hiện một di chuyển, cô nghĩ. Camila rút môi dưới của cô vào miệng, chà xát lưỡi của mình vào da thịt. Cô chạy tay ​​cô âu hạt dẻ của cô, rối tung nó lên một cách vẻ vang. Hơi thở của Camila bắt đầu căng thẳng khi cô nhìn vào đôi mắt ngọc lục bảo. Họ như mờ hẳn và đỏ ngầu. Chừng đó cũng đủ để mang lại cho cô ấy xuống trái đất. Những loại người sẽ tận dụng lợi thế của người bạn thân nhất của cô ấy say rượu, Camila thầm trừng phạt mình. Cô bỏ tay cô đến bên cô cần một số khoảng cách giữa họ và mất một số bước trở lại.

"Không sao, nó không phải là một vấn đề lớn", Camila lầm bầm. "Chúng ta nên đi. Bạn đang lãng phí và tôi mệt mỏi. "

Lauren vấp về phía trước và nắm lấy eo Camila của để hỗ trợ. "Chờ đã, cho tôi biết. Chúng tôi đã không bao giờ giữ bất cứ điều gì từ mỗi khác và bây giờ bạn đang xa cách mình khỏi tôi, "Lauren lan man," Tôi không thành công bạn. Bạn đã dựa vào tôi để có được vào học ở Harvard, và một trong những điều bạn tin tưởng vào tôi cho- "cổ họng của Lauren cảm thấy sưng lên và siết, ngực của cô đột ngột thắt chặt như thể nước mắt được pha ngay dưới bề mặt. "Tôi xin lỗi Camz. Tôi nên đã học chăm chỉ hơn. Bây giờ bạn đang đi để lại cho tôi và ... và tôi không có bất cứ ai nhưng bạn ... "Đôi mắt cô thấm với báo động.

" Shhh "Camila bị gián đoạn bằng cách đặt ngón tay lên môi Lauren. Lông mi của Lauren vỗ cánh vào má cô khi cô hạ thấp cái nhìn của cô. Một vài sợi khóa lượn sóng màu đỏ của cô rơi xuống trán cô. Camila vuốt tóc ra khỏi khuôn mặt lo lắng của Lauren. Người lớn tuổi đã trải qua một nỗi đau suốt đời ẩn và cô ấy đã làm rất tốt. Đó là một sự hiểu biết lẫn nhau, nỗi đau không nói ra, sự không chắc chắn khó khăn của sự cô đơn và cảm giác đáng sợ của những khung dệt trên đường chân trời. Người duy nhất cô có thể dễ bị tổn thương với là Camila vì cô tin tưởng người trẻ hơn với mảnh vỡ của cô. Nhu cầu trong đôi mắt cô như hôm nay, như nó đã trở lại khi cô mất anh trai của cô ở tuổi thirteen- mắt nhìn Camila để đưa thế giới bị phá hủy của mình trở lại với nhau, để giảm bớt nỗi sợ hãi không thể tưởng tượng mất những khu vực gần với trái tim cô .

"tôi sẽ không bao giờ rời khỏi. Không bao giờ. "Camila đã trả lời bằng một giọng dày, hai bàn tay run rẩy ở rất nghĩ. "Tôi hứa." Cô nhìn vào đôi mắt màu xanh lá cây một lúc và cười toe toét. Camila cúi xuống và đặt một nụ hôn nhỏ trên những cái má cũ. Cô nán lại ở đó một lúc nhẹ, dùng trong mùi vani thơm mái tóc của cô. Camila hầu như không chạm vào cô, nhưng nó đủ để gửi một run mờ dọc sống lưng cô. "Cảm Babe tốt hơn?", Cô hỏi nhẹ nhàng.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: