Session LayerProtocols in theSession layercoordinate and maintain comm dịch - Session LayerProtocols in theSession layercoordinate and maintain comm Việt làm thế nào để nói

Session LayerProtocols in theSessio

Session Layer
Protocols in theSession layercoordinate and maintain communications between two nodes
on the network. The termsessionrefers to a connection for ongoing data exchange between
two parties. Historically, it was used in the context of terminal and mainframe communications, in which theterminalis a device with little (if any) of its own processing or disk capacity that depends on a host to supply it with software and processing services. Today, the term
session is often used in the context of a connection between a remote client and an access
server or between a Web browser client and a Web server. When thinking in terms of the
OSI model, however, this is misleading. Modern networks don’t make use of Session layer
protocols for routine data exchange, such as Web page retrieval or file sharing. Yet applications that require precisely coordinated data exchanges, such as videoconferencing or voice
(telephone) communication, still use Session layer protocols.
Among the Session layer’s functions are establishing and keeping alive the communications
link for the duration of the session, keeping the communication secure, synchronizing the dialogue between the two nodes, determining whether communications have been cut off, and, if
so, figuring out where to restart transmission, and terminating communications. Session layer
services also set the terms of communication by deciding which node communicates first and
how long a node can communicate. If a connection is lost, the Session layer protocols will
detect that and initiate attempts to reconnect. If they cannot reconnect after a certain period
of time, they will close the session and inform your client software that communication has
ended. Finally, the Session layer monitors the identification of session participants, ensuring
that only the authorized nodes can access the session.
Transport Layer
Protocols in theTransport layeraccept data from the Session layer and manage end-to-end
delivery of data. That means they can ensure that the data are transferred from point A to
point B reliably, in the correct sequence, and without errors. Without Transport layer services, data could not be verified or interpreted by its recipient. Transport layer protocols
also handleflow control, which is the process of gauging the appropriate rate of transmission
based on how fast the recipient can accept data. Dozens of different Transport layer protocols exist, but most modern networks, such as the Internet, rely on only a few. In the example of retrieving a Web page, a Transport layer protocol called TCP (Transmission Control
Protocol) takes care of reliably transmitting the HTTP protocol’s request from client to server
and vice versa. You will learn more about this significant protocol later in this book.
Some Transport layer protocols take steps to ensure that data arrives exactly as it was sent. Such
protocols areconnection orientedbecause they establish a connection with another node before
they begin transmitting data. TCP is one example of a connection-oriented protocol. In the case
of requesting a Web page, the client’s TCP protocol first sends aSYN (synchronization)packet
request for a connection to the Web server. The Web server responds with a SYN-ACK
(synchronization-acknowledgment) packet, or a confirmation, to indicate that it’s willing to
make a connection. Then, the client responds with its ownACK (acknowledgment).Through
this three-step process, also known as a three-way handshake, a connection is established.
Only after TCP establishes this connection does it transmit the HTTP request for a Web page.Acknowledgments are also used in subsequent communications to ensure that data was properly delivered. For every data unit a node sends, its connection-oriented protocol expects an
acknowledgment from the recipient. For example, after a client’s TCP protocol issued an
HTTP request, it would expect to receive an acknowledgment from the Web server proving
that the data arrived. If data isn’t acknowledged within a given time period, the client’s
protocol assumes the data was lost and retransmits it.
To ensure data integrity further, connection-oriented protocols such as TCP use a checksum. A
checksumis a unique character string that allows the receiving node to determine if an arriving
data unit exactly matches the data unit sent by the source. Checksums are added to data at the
source and verified at the destination. If at the destination a checksum doesn’t match what
the source predicted, the destination’s Transport layer protocols ask the source to retransmit the
data. As you will learn, protocols at other layers of the OSI model also use checksums.
Not all Transport layer protocols are concerned with reliability. Those that do not establish a
connection before transmitting and make no effort to ensure that data is delivered free of errors
are calledconnectionlessprotocols. A connectionless protocol’s lack of sophistication makes it
more efficient than a connection-oriented protocol and renders it useful in situations in which
data must be transferred quickly, such as live audio or video transmissions over the Internet. In
these cases, connection-oriented protocols—with their acknowledgments, checksums, and flow
control mechanisms—would add overhead to the transmission and potentially bog it down. In
a video transmission, for example, this could result in pictures that are incomplete or aren’t
updated quickly enough to coincide with the audio.
In addition to ensuring reliable data delivery, Transport layer protocols break large data units
received from the Session layer into multiple smaller units, calledsegments. This process is known
as segmentation. On certain types of networks, segmentation increases data transmission
efficiency. In some cases, segmentation is necessary for data units to match a network’s MTU
(maximum transmission unit), the largest data unit it will carry. Every network type specifies a
default MTU (though its size can be modified to some extent by a network administrator). For
example, by default, Ethernet networks cannot accept packets with data payloads larger than 1500
bytes. Suppose an application wants to send a 6000-byte unit of data. Before this data unit can be
issued to an Ethernet network, it must be segmented into units no larger than 1500 bytes. To learn
anetwork’s MTU size (and thereby determine whether it needs to segment packets), Transport layer
protocols perform a discovery routine upon establishing a connection with the network. Thereafter,
the protocols will segment each data unit as necessary until closing the connection.
Segmentation is similar to the process of breaking down words into recognizable syllables
that a child uses when learning to read. Reassemblyis the process of reconstructing the
segmented data units. To continue the reading analogy, when a child understands the separate syllables, he can combine them into a word—that is, he can reassemble the parts into a
whole. To learn how reassembly works, suppose that you asked this question in history class:
“Ms. Jones? How did poor farming techniques contribute to the Dust Bowl?”but that the
words arrived at Ms. Jones’s ear as “poor farming techniques Ms. Jones? how did to the
Dust Bowl? contribute.”On a network, the Transport layer recognizes this kind of disorder
and rearranges the data pieces so that they make sense.
Sequencingis a method of identifying segments that belong to the same group of subdivided
data. Sequencing also indicates where a unit of data begins, as well as the order in which groups
of data were issued and, therefore, should be interpreted. While establishing a connection, the Transport layer protocols from two devices agree oncertain parameters of their communication,
including a sequencing scheme. For sequencing to work properly, the Transport layer protocols of
two nodes must synchronize their timing and agree on a starting point for the transmission
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Session LayerProtocols in theSession layercoordinate and maintain communications between two nodeson the network. The termsessionrefers to a connection for ongoing data exchange betweentwo parties. Historically, it was used in the context of terminal and mainframe communications, in which theterminalis a device with little (if any) of its own processing or disk capacity that depends on a host to supply it with software and processing services. Today, the termsession is often used in the context of a connection between a remote client and an accessserver or between a Web browser client and a Web server. When thinking in terms of theOSI model, however, this is misleading. Modern networks don’t make use of Session layerprotocols for routine data exchange, such as Web page retrieval or file sharing. Yet applications that require precisely coordinated data exchanges, such as videoconferencing or voice(telephone) communication, still use Session layer protocols.Among the Session layer’s functions are establishing and keeping alive the communicationslink for the duration of the session, keeping the communication secure, synchronizing the dialogue between the two nodes, determining whether communications have been cut off, and, ifso, figuring out where to restart transmission, and terminating communications. Session layerservices also set the terms of communication by deciding which node communicates first andhow long a node can communicate. If a connection is lost, the Session layer protocols willdetect that and initiate attempts to reconnect. If they cannot reconnect after a certain periodof time, they will close the session and inform your client software that communication hasended. Finally, the Session layer monitors the identification of session participants, ensuringthat only the authorized nodes can access the session.Transport LayerProtocols in theTransport layeraccept data from the Session layer and manage end-to-enddelivery of data. That means they can ensure that the data are transferred from point A topoint B reliably, in the correct sequence, and without errors. Without Transport layer services, data could not be verified or interpreted by its recipient. Transport layer protocolsalso handleflow control, which is the process of gauging the appropriate rate of transmissionbased on how fast the recipient can accept data. Dozens of different Transport layer protocols exist, but most modern networks, such as the Internet, rely on only a few. In the example of retrieving a Web page, a Transport layer protocol called TCP (Transmission ControlProtocol) takes care of reliably transmitting the HTTP protocol’s request from client to serverand vice versa. You will learn more about this significant protocol later in this book.Some Transport layer protocols take steps to ensure that data arrives exactly as it was sent. Suchprotocols areconnection orientedbecause they establish a connection with another node beforethey begin transmitting data. TCP is one example of a connection-oriented protocol. In the caseof requesting a Web page, the client’s TCP protocol first sends aSYN (synchronization)packetrequest for a connection to the Web server. The Web server responds with a SYN-ACK(synchronization-acknowledgment) packet, or a confirmation, to indicate that it’s willing tomake a connection. Then, the client responds with its ownACK (acknowledgment).Throughthis three-step process, also known as a three-way handshake, a connection is established.Only after TCP establishes this connection does it transmit the HTTP request for a Web page.Acknowledgments are also used in subsequent communications to ensure that data was properly delivered. For every data unit a node sends, its connection-oriented protocol expects anacknowledgment from the recipient. For example, after a client’s TCP protocol issued anHTTP request, it would expect to receive an acknowledgment from the Web server provingthat the data arrived. If data isn’t acknowledged within a given time period, the client’sprotocol assumes the data was lost and retransmits it.To ensure data integrity further, connection-oriented protocols such as TCP use a checksum. Achecksumis a unique character string that allows the receiving node to determine if an arrivingdata unit exactly matches the data unit sent by the source. Checksums are added to data at the
source and verified at the destination. If at the destination a checksum doesn’t match what
the source predicted, the destination’s Transport layer protocols ask the source to retransmit the
data. As you will learn, protocols at other layers of the OSI model also use checksums.
Not all Transport layer protocols are concerned with reliability. Those that do not establish a
connection before transmitting and make no effort to ensure that data is delivered free of errors
are calledconnectionlessprotocols. A connectionless protocol’s lack of sophistication makes it
more efficient than a connection-oriented protocol and renders it useful in situations in which
data must be transferred quickly, such as live audio or video transmissions over the Internet. In
these cases, connection-oriented protocols—with their acknowledgments, checksums, and flow
control mechanisms—would add overhead to the transmission and potentially bog it down. In
a video transmission, for example, this could result in pictures that are incomplete or aren’t
updated quickly enough to coincide with the audio.
In addition to ensuring reliable data delivery, Transport layer protocols break large data units
received from the Session layer into multiple smaller units, calledsegments. This process is known
as segmentation. On certain types of networks, segmentation increases data transmission
efficiency. In some cases, segmentation is necessary for data units to match a network’s MTU
(maximum transmission unit), the largest data unit it will carry. Every network type specifies a
default MTU (though its size can be modified to some extent by a network administrator). For
example, by default, Ethernet networks cannot accept packets with data payloads larger than 1500
bytes. Suppose an application wants to send a 6000-byte unit of data. Before this data unit can be
issued to an Ethernet network, it must be segmented into units no larger than 1500 bytes. To learn
anetwork’s MTU size (and thereby determine whether it needs to segment packets), Transport layer
protocols perform a discovery routine upon establishing a connection with the network. Thereafter,
the protocols will segment each data unit as necessary until closing the connection.
Segmentation is similar to the process of breaking down words into recognizable syllables
that a child uses when learning to read. Reassemblyis the process of reconstructing the
segmented data units. To continue the reading analogy, when a child understands the separate syllables, he can combine them into a word—that is, he can reassemble the parts into a
whole. To learn how reassembly works, suppose that you asked this question in history class:
“Ms. Jones? How did poor farming techniques contribute to the Dust Bowl?”but that the
words arrived at Ms. Jones’s ear as “poor farming techniques Ms. Jones? how did to the
Dust Bowl? contribute.”On a network, the Transport layer recognizes this kind of disorder
and rearranges the data pieces so that they make sense.
Sequencingis a method of identifying segments that belong to the same group of subdivided
data. Sequencing also indicates where a unit of data begins, as well as the order in which groups
of data were issued and, therefore, should be interpreted. While establishing a connection, the Transport layer protocols from two devices agree oncertain parameters of their communication,
including a sequencing scheme. For sequencing to work properly, the Transport layer protocols of
two nodes must synchronize their timing and agree on a starting point for the transmission
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lớp Session
Protocols trong theSession layercoordinate và duy trì thông tin liên lạc giữa hai nút
trên mạng. Các termsessionrefers đến một kết nối để trao đổi dữ liệu đang diễn ra giữa
hai bên. Về mặt lịch sử, nó đã được sử dụng trong bối cảnh các thiết bị đầu cuối và máy tính lớn thông tin liên lạc, trong đó theterminalis một thiết bị với ít (nếu có) của chế biến hoặc đĩa công suất riêng của mình mà phụ thuộc vào một máy chủ để cung cấp nó với phần mềm và dịch vụ chế biến. Hôm nay, thuật ngữ
phiên thường được sử dụng trong bối cảnh của một kết nối giữa các máy khách từ xa và truy cập
máy chủ hoặc giữa một client trình duyệt Web và một máy chủ Web. Khi suy nghĩ về các
mô hình OSI, tuy nhiên, điều này là sai lầm. Mạng lưới hiện đại không sử dụng các lớp Session
giao thức trao đổi dữ liệu thông thường, chẳng hạn như trang web hồi hoặc chia sẻ tập tin. Tuy nhiên, ứng dụng yêu cầu trao đổi dữ liệu chính xác phối hợp, chẳng hạn như hội nghị truyền hình hay giọng nói
(qua điện thoại) thông tin liên lạc, vẫn sử dụng giao thức lớp Session.
Trong số các chức năng Session layer của đang thiết lập và giữ cho sống động thông tin liên lạc
liên kết trong suốt thời gian của phiên giao dịch, lưu giữ các thông tin liên lạc an toàn, đồng bộ hóa các cuộc đối thoại giữa hai nút, việc xác định liệu thông tin liên lạc đã bị cắt đứt, và nếu
như vậy, tìm ra nơi để khởi động lại truyền tải, và chấm dứt liên lạc. Lớp phiên
dịch cũng thiết lập các điều khoản của giao tiếp bằng cách quyết định mà nút giao đầu tiên và
bao lâu một nút có thể giao tiếp. Nếu một kết nối bị mất, các giao thức lớp Session sẽ
phát hiện và bắt đầu cố gắng để kết nối lại. Nếu họ không thể kết nối lại sau một thời gian nhất định
của thời gian, họ sẽ đóng cửa phiên giao dịch và thông báo cho khách hàng phần mềm của bạn mà truyền thông đã
kết thúc. Cuối cùng, lớp Session giám sát việc xác định những người tham gia phiên giao dịch, đảm bảo
rằng chỉ có các nút được ủy quyền có thể truy cập vào phiên giao dịch.
Transport Layer
Protocols trong theTransport layeraccept dữ liệu từ lớp Session và quản lý các end-to-end
cung cấp dữ liệu. Điều đó có nghĩa là họ có thể đảm bảo rằng dữ liệu được chuyển từ điểm A đến
điểm B cách đáng tin cậy, trong trình tự chính xác, và không có lỗi. Nếu không có các dịch vụ lớp Giao thông vận tải, dữ liệu có thể không được xác nhận hay giải thích bởi người nhận. Giao thức lớp vận chuyển
cũng handleflow kiểm soát, đó là quá trình đánh giá sự phù hợp của tốc độ truyền tải
dựa vào tốc độ của người nhận có thể chấp nhận dữ liệu. Rất nhiều giao thức tầng giao vận khác nhau tồn tại, nhưng hầu hết các mạng hiện đại, chẳng hạn như Internet, chỉ dựa vào một vài. Trong ví dụ về truy xuất một trang web, một giao thức tầng giao vận được gọi là TCP (Transmission Control
Protocol) chăm sóc đáng tin cậy truyền yêu cầu các giao thức HTTP từ máy khách đến máy chủ
và ngược lại. Bạn sẽ tìm hiểu thêm về giao thức quan trọng này sau trong cuốn sách này.
Một số giao thức tầng giao vận hành các bước để đảm bảo dữ liệu đến chính xác như nó đã được gửi. Như
giao thức areconnection orientedbecause họ thiết lập kết nối với một nút khác trước khi
họ bắt đầu truyền dữ liệu. TCP là một ví dụ về một giao thức hướng kết nối. Trong trường hợp
yêu cầu một trang Web, giao thức TCP của khách hàng đầu tiên gửi asyn (đồng bộ hóa) gói tin
yêu cầu một kết nối đến máy chủ Web. Các máy chủ Web trả lời bằng một SYN-ACK
(đồng bộ hóa-sự thừa nhận) gói dữ liệu, hoặc một xác nhận, để chỉ ra rằng nó sẵn sàng để
thực hiện kết nối. Sau đó, các khách hàng đáp ứng với ownACK của nó (nhận) .Through
quá trình ba bước này, còn được gọi là bắt tay ba chiều, một kết nối được thiết lập.
Chỉ sau khi thiết lập kết nối TCP này nó truyền các yêu cầu HTTP cho một trang Web. Lời cảm ơn cũng được sử dụng trong truyền thông tiếp theo để đảm bảo dữ liệu được giao đúng. Đối với mỗi đơn vị dữ liệu một nút gửi, giao thức hướng kết nối của nó mong đợi một
sự thừa nhận từ người nhận. Ví dụ, sau khi giao thức TCP của khách hàng ban hành một
yêu cầu HTTP, nó sẽ mong đợi để nhận được sự thừa nhận từ máy chủ Web chứng minh
rằng các dữ liệu đến. Nếu dữ liệu không được thừa nhận trong một khoảng thời gian nhất định, các khách hàng
giao thức giả định các dữ liệu đã mất và truyền lại nó.
Để đảm bảo tính toàn vẹn dữ liệu hơn nữa, các giao thức hướng kết nối như TCP sử dụng một checksum. Một
checksumis một chuỗi ký tự duy nhất cho phép các nút nhận để xác định xem một đến
đơn vị dữ liệu chính xác phù hợp với đơn vị dữ liệu được gửi bởi nguồn. Tổng kiểm tra được thêm vào dữ liệu ở các
nguồn và kiểm tra tại các điểm đến. Nếu tại điểm đến một checksum không phù hợp với những gì
các nguồn dự đoán, Giao thông vận tải giao thức lớp của điểm đến hỏi nguồn để truyền lại
dữ liệu. Như bạn sẽ học hỏi, giao thức ở các lớp khác của mô hình OSI cũng sử dụng checksums.
Giao thức lớp Không phải tất cả Giao thông vận tải có liên quan với độ tin cậy. Những người không thiết lập một
kết nối trước khi truyền và làm cho không có nỗ lực để đảm bảo dữ liệu được phân phối miễn phí các lỗi
là calledconnectionlessprotocols. Một thiếu giao thức kết nối của tinh tế làm cho nó
hiệu quả hơn so với một giao thức hướng kết nối và làm cho nó hữu ích trong các tình huống mà trong đó
dữ liệu phải được chuyển giao một cách nhanh chóng, chẳng hạn như sống truyền âm thanh hoặc video qua đường Internet. Trong
những trường hợp này, các giao thức hướng kết nối với sự thừa nhận, tổng kiểm tra, và dòng chảy của họ
kiểm soát các cơ chế, sẽ thêm chi phí cho việc truyền tải và khả năng bog nó xuống. Trong
một video truyền, ví dụ, điều này có thể dẫn đến hình ảnh mà chưa đầy đủ hoặc không được
cập nhật một cách nhanh chóng, đủ để trùng với âm thanh.
Ngoài việc đảm bảo cung cấp dữ liệu đáng tin cậy, giao thức lớp Transport phá vỡ các đơn vị dữ liệu lớn
nhận được từ lớp phiên vào nhiều đơn vị nhỏ hơn, calledsegments. Quá trình này được gọi
là phân khúc. Trên một số loại mạng, phân khúc tăng truyền dữ liệu
hiệu quả. Trong một số trường hợp, phân khúc là cần thiết cho các đơn vị dữ liệu để phù hợp với MTU của mạng
(Maximum Transmission Unit), các đơn vị dữ liệu lớn nhất nó sẽ mang theo. Mỗi loại mạng chỉ rõ một
MTU mặc định (mặc dù kích thước của nó có thể được sửa đổi một số mức độ của một nhà quản trị mạng). Ví
dụ, theo mặc định, các mạng Ethernet có thể không chấp nhận các gói dữ liệu có trọng tải lớn hơn 1500
byte. Giả sử một ứng dụng muốn gửi một đơn vị 6000-byte của dữ liệu. Trước khi đơn vị dữ liệu này có thể được
cấp cho một mạng Ethernet, nó phải được phân đoạn thành các đơn vị không lớn hơn 1500 byte. Để tìm hiểu
kích thước MTU anetwork (và từ đó xác định nó cần đến các gói tin phân đoạn), lớp Giao thông vận tải
giao thức thực hiện một thói quen phát hiện khi thiết lập kết nối với mạng. Sau đó,
các giao thức sẽ phân khúc mỗi đơn vị dữ liệu là cần thiết cho đến khi đóng kết nối.
Segmentation là tương tự như quá trình phá bỏ từ vào âm tiết dễ nhận biết
rằng một đứa trẻ sử dụng khi học đọc. Reassemblyis quá trình xây dựng lại các
đơn vị dữ liệu phân đoạn. Để tiếp tục sự tương tự đọc sách, khi một đứa trẻ hiểu các âm tiết riêng biệt, ông có thể kết hợp chúng thành một từ-đó là, anh ta có thể lắp ráp lại các bộ phận thành một
toàn thể. Để tìm hiểu làm thế nào các công trình tái gộp, giả sử rằng bạn đã hỏi câu hỏi này trong lớp học lịch sử:
"Bà Jones? Làm thế nào mà các kỹ thuật canh tác nghèo góp phần vào sự Dust Bowl? "Nhưng
lời nói đến tai của bà Jones là" kỹ thuật canh tác kém bà Jones? làm thế nào đã làm cho
Dust Bowl? đóng góp. "Trên mạng, các lớp Giao thông vận tải công nhận loại rối loạn
và sắp xếp lại các mảnh dữ liệu để họ có ý nghĩa.
Sequencingis một phương pháp xác định phân khúc thuộc cùng một nhóm chia
dữ liệu. Sequencing cũng chỉ ra nơi một đơn vị dữ liệu bắt đầu, cũng như thứ tự trong đó các nhóm
dữ liệu đã được ban hành và, do đó, cần được giải thích. Trong khi thiết lập một kết nối, giao thức lớp vận chuyển từ hai thiết bị đồng ý thông số oncertain của truyền thông,
bao gồm một chương trình giải trình tự. Đối với trình tự để làm việc đúng cách, các giao thức tầng giao vận của
hai nút phải đồng bộ hóa thời gian của họ và đồng ý trên một điểm khởi đầu cho việc truyền tải
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: