Cha ngồi trong bóng tối bởi Jerome WeidmanCha tôi có một thói quen kỳ dị. Ông vẫn thích ngồi trong bóng tối, một mình. Đôi khi tôiđi về rất trễ. Ngôi nhà là tối. Tôi để cho bản thân mình lặng lẽ bởi vì tôi không muốnlàm phiền mẹ. Cô là một sleeper ánh sáng. Tôi tiptoe vào phòng của tôi và cởi quần áo trong cáctối. Tôi đi đến nhà bếp cho một thức uống nước. Đôi chân trần của tôi làm cho không có tiếng ồn. Tôi bước vàoCác phòng và hầu như chuyến đi hơn cha tôi. Ông ngồi trên ghế nhà bếp, tại của mìnhÁo da lộn, hút thuốc ống của ông.'Xin chào, Pop,' tôi nói.'Hello sơn.''Tại sao anh không đi ngủ, Pa?''Tôi sẽ', ông nói.Nhưng ông vẫn có. Lâu sau khi tôi ngủ tôi cảm thấy chắc chắn rằng ông vẫn còn ngồi đó,hút thuốc lá.Nhiều lần tôi đọc trong phòng của tôi. Tôi nghe thấy mẹ tôi có ngôi nhà sẵn sàng cho cácđêm. Tôi nghe thấy em bé đi ngủ. Tôi nghe chị gái của tôi đến. Tôi nghe nói cô ấy làm những điềuvới lọ và lược cho đến khi cô ấy, cũng là yên tĩnh. Tôi biết cô ấy đã đi vào giấc ngủ. Trong một íttrong khi tôi nghe tôi chúc nhau ngủ ngon mẹ nói với cha tôi. Tôi tiếp tục để đọc. Sớm trở thànhkhát nước. (Tôi uống rất nhiều nước.) Tôi đi đến nhà bếp cho một thức uống. Một lần nữa tôi hầu như vấp ngãqua cha tôi. Nhiều lần nó startles tôi. Tôi quên về anh ta. Và có anh ta-thuốc, ngồi, suy nghĩ.
đang được dịch, vui lòng đợi..
![](//viimg.ilovetranslation.com/pic/loading_3.gif?v=b9814dd30c1d7c59_8619)