Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, căn bệnh ung thư đã v dịch - Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, căn bệnh ung thư đã v Việt làm thế nào để nói

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gi

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, căn bệnh ung thư đã vô tình mang bố rời xa chúng tôi. Một mình mẹ quanh năm suốt tháng “bán mặt cho đất bán lưng cho trời”, tần tảo nuôi chị em tôi ăn học. Mẹ ôm cả vai trò là người trụ cột trong gia đình, vì vậy mọi gánh nặng chồng chất lên đôi vai gầy của mẹ. Mẹ cố lo cho chúng tôi thật đầy đủ như ngày còn bố.



Thỉnh thoảng mẹ hay tâm sự với chúng tôi về bố, mẹ thường bảo: “Chị em con chính là nguồn lực sống lớn nhất của mẹ khi bố không còn”. Nhưng ngày ấy chúng tôi còn quá nhỏ để hiểu hết những lời nói hay cử chỉ yêu thương của mẹ. Chúng tôi nô đùa như không có chuyện gì xảy ra và điều đó khiến mẹ thấy vui và hạnh phúc mỗi khi nhìn chúng tôi.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, cái tuổi mới lớn với những đua đòi và tham vọng của chị em tôi đã khiến cho mẹ nhiều đêm phải khóc. Chúng tôi hay cãi nhau và trách mẹ mỗi khi gặp khó khăn, mẹ như một người mang tội phải hứng chịu mọi cơn giận của chúng tôi. Thế nhưng mẹ chưa bao giờ to tiếng với chị em tôi. Mẹ luôn ở bên ân cần, an ủi, sợ chúng tôi buồn vì thiếu vắng tình cảm của bố.

Mẹ làm việc không kể ngày đêm, có lẽ vì thế mà những ngày trở trời tôi hay thấy mẹ trằn trọc xoa tay, bóp chân không ngủ được. Nhưng chưa bao giờ tôi hỏi han hay chủ động xoa bóp cho mẹ, trái lại tôi còn đòi mẹ gãi lưng cho tôi yên giấc. Mẹ luôn mong cho chị em tôi đến tuổi trưởng thành, cầu mong cho con được thành công, hạnh phúc nhưng lại sợ các con rời xa mình, nghĩ đến điều đó mẹ hay ngồi khóc một mình.

Lúc đó tôi ước mình luôn bé nhỏ để được ở bên mẹ mãi. Thế nhưng, cuộc sống phải thay đổi, con người phải lớn lên và già đi, chúng tôi cũng trưởng thành. Những đam mê, phù hoa của cuộc sống xô bồ khiến cho chị em tôi ngày càng xa mẹ hơn cả khoảng cách lẫn tình cảm.

Rời khỏi vòng tay của mẹ, chị tôi lên thành phố học. Gánh nặng lại tăng lên gấp bội: tiền học phí, tiền ăn, tiền ở,… khiến cho mẹ lo không xuể. Lúc đó tôi nuôi ước mơ vào đại học, tôi sẽ cố gắng vừa học vừa làm để đỡ bớt cho mẹ.

Nào ngờ, cánh cửa đại học đã đóng sập lại khi tôi chưa kịp đến, tôi nhận giấy báo rớt. Tôi không tin vào giác quan của mình nữa, bầu trời trở nên u tối ảm đạm, mọi thứ đã khép lại, tương lai như tan vỡ. Tôi nhốt mình trong phòng mặc cho sự khuyên nhủ của mẹ, tôi cáu gắt mỗi khi mẹ mang cơm đến.Tôi trút hết mọi bực tức, ê chề lên mẹ. Tôi không biết rằng lòng mẹ còn đau hơn cả tôi.

Ba ngày hay bốn ngày hay năm ngày, tôi không biết nữa, tôi bất giác thấy tay mình đau nhói, thì ra tôi đang phải chuyền nước. Đưa mắt nhìn qua cạnh giường tôi thấy mẹ đang gục đầu bên cạnh tôi, bàn tay thô ráp vì sương gió của mẹ nắm chặt lấy tay tôi, một luồng khí nóng đang âm ỉ trong tôi. Hình như đêm qua tôi bị sốt và mẹ đã thức cả đêm để săn sóc tôi, đồng hồ điểm ba giờ sáng. Tôi thấy khóe mắt mình cay, “tôi đang khóc thương mẹ tôi ư?”. Tôi chợt nhận ra mình chưa bao giờ khóc vì mẹ, giọt nước mắt rơi đã biến thành tiếng, mẹ tôi giật mình tỉnh dậy: “Ôi con sao thế? Con đau ở đâu nói mẹ nghe?” – giọng mẹ hấp tấp, lo lắng – khiến tôi càng khóc to hơn.

Tôi nhìn mẹ, đôi mắt mẹ sưng lên vì thiếu ngủ, khuôn mặt mẹ đã nhỏ đi tự lúc nào, trước mắt tôi bây giờ là hình ảnh một người mẹ một đời lam lũ vì con. Nước mắt cứ tuôn trào như cốc nước tràn, mọi tội lỗi hiện lên trong đầu tôi. Tôi thấy mình thật tồi tệ, bất hiếu, tôi đã làm cho mẹ phải khóc phải lo lắng. Tôi cố lấy hết can đảm để nói với mẹ: “Con yêu mẹ”. Nhưng dù ngàn lời nói yêu mẹ của tôi cũng không đủ để xoa dịu những vết thương mà tôi đã gây ra cho mẹ. Mẹ ôm tôi vào lòng khóc òa như một đứa trẻ, miệng mếu máo : “Con yêu của mẹ”, nằm trong lòng mẹ tôi thấy mình thật nhỏ bé.

Giờ đây tôi mới cảm nhận được sự ấm áp an bình của lòng mẹ suốt mười mấy năm qua. Tôi chợt nhận ra tình yêu thiêng liêng vô bờ bến của mẹ đã làm cho ý chí và nghị lực của tôi sống dậy sau bao ngày chết vùi trong tuyệt vọng. Nước mắt sám hối, thú tội của tôi hòa cùng nước mắt hạnh phúc của mẹ như cơn mưa mùa hạ tưới mát cả dòng đời.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
me sinh ra and most up in an gia families ngheo, có thể Bệnh ung the message has been Vô Tình măng published left the xa our. one Minh parent around năm Kho hàng Còn suốt tháng "Ban away cho Đất Ban Lung cho Trỗi", Tân Tạo nuối chi em me Ăn students. parent ôm whole vai tro that people cylinder columns in Gia Định, so vay every Gành fatal Chong quality up double vai đồng tính of parent.parent fixed lo cho our really like full day, but available



thinh thoang parent hay tam su with our to the bo, parent common-bảo:. "chi em con main that the source take bài hát maximum of parent if available non , but ". but day ay our, but too small to understand expired The following error hay Củ Chi Yeu Thuong of parent.our Nô Đua like do not have Chuyện something happen and the which the parent make any vui and hạnh phúc per on nhin our.

of time thấm thoắt float qua, what the new Tuổi Large with any Đua Đội and join hope of chi em Maximum make cho parent multiple ĐÊM non Khoc. our hay Cai together and Trạch parent per on problem children,parent like a people măng tỏi non hung chiu every con Gian of our. Thế but not yet parent never để tiếng with Chí em me. parent always in the inside một có thể, một giao diện người dùng, vì vậy our buồn because of missing 'away tinh cam the bo

parent Work non ke day buffer, might as Ma The following day return Trỗi me hay any parent Trần Troc xoa tay., bóp Chân Không ngủ not.but never did not me query han hay chủ effect xoa bóp cho parent, left left me, but Đội parent gai phổi cho me Yên giấc. parent always mong cho chi em me to 'Tuổi Trường Thành, Cầu mong cho con been successfully, hạnh phúc but it again number of con shifted Xã Minh, think up to the control which the parent hay Ngòi Khoc an Minh

now and then me Ước Minh always. desklet out to be out to the parent mãi.Thế but, cuoc song must be changed, con users must be greater up and Già going, we are also Trường Thành. The following Đam Mê, Phú Hòa of cuoc song Xô bồ make cho chi em me day as xa parent rather than the entire distance lan tinh cam.

left the from the past tay of parent, Chí me up to 'Phở Học. Gành fatal Again grow up GAP bội: Tiền students fee, Tiền An, Tiền out,... Make cho parent lo non Xue. now and then me nuoi uoc mo on max education, me would attempt to just students just cause for Prop BOT cho parent.

that ngờ, Cảnh Window max students closed SAP it again on me not yet kip up to, me nhận Giấy bug rớt. me non into alert quan of Minh again, Bầu Trời return and will be u maximum Là Đạm, all the third khép it again, the future like tan vo.me nhốt Minh in room defaults for choices recommends nhu the parent, me Cầu gạt per on parent măng Cơm đến.tôi Trut expired every Buc tức, ê Che up parent. me do not know that lâu parent, but Đậu rather than the entire me.

ba phần tư hay day day hay năm Kho hàng Còn day, me do not know again, me any alert any tay Minh Đậu nhồi, it ra me already have chuyen nuoc.Pass eye nhin qua canh giương me any parent being gục beginning to the canh me, Bàn Tay rap plain text as Sương Gió of parent snap trò chuyện getting tay me, an streams instruments Nông being tôi in me. looks like ĐÊM qua me been SOT and the parent formula whole ĐÊM for San Sóc me, the clock score ba timing present. me any khoe eye Minh cay, "me being Khoc Thương parent me ư?".me chợt nhận ra Minh no never Khoc as parent, Giọt nuoc eye roi that into variables tiếng, parent me giật Minh Tịnh trong ngày: "Ôi con sao không? con Đậu leading say parent nghe "- Giồng parent HAP Tập, lo lang - make me as Khoc về Hòn

me nhin parent, double eye parent Sung up as is missing ngủ, Khuôn away the parent out going Tự Lực that,.previously eye me now is the image mot nguoi parent an Đội lam lu as con. nuoc eye cu tuôn Trào like Cốc nuoc tran, every toi errors show up in the first me. me any Minh là toi te, any one Hiếu, Maximum working for parent non Khoc must be lo lăng. me trying to get expired có thể make to say with parent: "con ask parent".but even Ngàn error ask parent of me too not enough for xoa diu The following traces Thương where me the causes cho parent. parent ôm me into dài Khoc oa as Đứa trẻ Báo, Miêng MEU Mao: "con ask of parent", 'in dài parent me any Minh là out desklet

timing this to each Cảm nhận be used ấm pressure một average of lâu. parent suốt decimal có thể Last year.me chợt nhận ra Tình Yêu thiêng Liêng wireless Bờ Bến of parent the cause for Ý chí and Nghị effect of me bài hát ngày following bao day dying vui in absolute echo. nuoc eye Sam hoi, thú toi of me hòa along nuoc eye hạnh phúc of parent like Con Mưa Mùa Hạ Tươi mát even the line Đội.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình phối, căn bệnh ung thư đã vô tình mang cách rời xa của chúng tôi. Một mình mẹ quanh năm suốt tháng "bán mặt cho đất bán lưng cho gọi", tần tảo nuôi chị em tôi ăn học. Kim ôm đoàn vai trò là người trụ cột trong gia đình, vì vậy mọi gánh nặng chồng chất lên đôi vai gầy của mẹ. Mẹ cố lo cho chúng tôi thật đầy đủ như ngày còn cách.


Thỉnh thoảng mẹ hay tâm sự với chúng tôi về cách, kim thường bảo: "Chị em con chính là nguồn lực sống lớn nhất của mẹ khi cách không còn". Nhưng ngày ấy chúng tôi còn quá nhỏ tiếng hiểu hết những hào đảm hay cử chỉ yêu thương của mẹ. Chúng tôi nô đùa như không có chuyện gì xảy ra và Ban đó khiến mẹ thấy vui và hạnh phúc mỗi khi nhìn chúng tôi.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, cái tuổi mới lớn với những đua đòi và tham vọng của chị em tôi đã khiến cho mẹ nhiều đêm phải khóc. Chúng tôi hay cãi nội và trách mẹ mỗi khi gặp khó khăn, mẹ như một người mang tội phải hứng chịu mọi cơn giận của chúng tôi. Thế nhưng mẹ chưa bao giờ để hiện với chị em tôi. Mẹ luôn ở bên ân cần, an ủi, sợ chúng tôi buồn vì thiếu vắng tình cảm của cách.

Mẹ làm việc không kể ngày đêm, có lẽ vì thế mà những ngày trở gọi tôi hay thấy mẹ trằn trọc xoa tay, bóp chân không ngủ được. Nhưng chưa bao giờ tôi hỏi han hay hào động xoa bóp cho mẹ, trái lại tôi còn đòi kim gãi lưng cho tôi yên mình. Mẹ luôn mong cho chị em tôi đến tuổi trưởng thành, cầu mong cho con được thành công, hạnh phúc nhưng lại sợ các con rời xa mình, nghĩ đến Ban đó mẹ hay ngồi khóc một mình.

Lúc đó tôi ước mình luôn bé nhỏ tiếng được ở bên mẹ mãi. Thế nhưng, cuộc sống phải thay đổi, con người phải lớn lên và già đi, chúng tôi cũng trưởng thành. Những đam mê, phù hoa của cuộc sống xô bồ khiến cho chị em tôi ngày càng xa kim hơn đoàn khoảng cách lẫn tình cảm.

Rời khỏi vòng tay của mẹ, chị tôi lên thành phố học. Gánh nặng lại tăng lên gấp bội: tiền học phí, tiền ăn, tiền ở,... khiến cho mẹ lo không xuể. Lúc đó tôi nuôi ước mơ vào đại học, tôi sẽ cố gắng vừa học vừa làm tiếng đỡ bớt cho mẹ.

Nào ngờ, cánh cửa đại học đã Third sập lại khi tôi chưa kịp đến, tôi nhận tập báo rớt. Tôi không tin vào tháp quan của mình nữa, bầu gọi trở nên u lồng ảm đạm, mọi thứ đã khép lại, tương lai như tan vỡ. Tôi nhốt mình trong phòng mặc cho sự khuyên nhủ của mẹ, tôi cáu gắt mỗi khi mẹ mang cơm đến.Tôi trút hết mọi bực tức, ê chề lên mẹ. Tôi không biết rằng lòng mẹ còn đau hơn đoàn tôi.

ngày Ba hay bốn ngày hay năm ngày, tôi không biết nữa, tôi bất tháp thấy tay mình đau nhói, thì ra tôi đang phải chuyền nước. Đưa mắt nhìn qua cạnh giường tôi thấy mẹ đang gục đầu bên cạnh tôi, bàn tay thô ráp vì sương gió của mẹ nắm chặt lấy tay tôi, một luồng Phật nóng đang đảm ỉ trong tôi. Chuyển như đêm qua tôi bị sốt và mẹ đã ngữ đoàn đêm tiếng săn sóc tôi, đồng hồ điểm ba giờ dự. Tôi thấy khóe mắt mình cay, "tôi đang khóc thương mẹ tôi ư?". Tôi chợt nhận ra mình chưa bao giờ khóc vì mẹ, giọt nước mắt rơi đã biến thành tiếng, mẹ tôi giật mình tỉnh dậy: "Ôi con sao thế? Con đau ở đâu đảm kim nghệ?"-giọng kim hấp tấp, lo lắng-khiến tôi càng khóc để hơn.

Tôi nhìn mẹ, đôi mắt mẹ sưng lên vì thiếu ngủ, khuôn mặt kim đã nhỏ đi tự lúc nào, trước mắt tôi bây giờ là chuyển ảnh một người mẹ của một đời lâm lũ vì con. Nước mắt cứ tuôn trào như cốc nước tràn, mọi tội lỗi hiện lên trong đầu tôi. Tôi thấy mình thật tồi tệ, bất hiếu, tôi đã làm cho mẹ phải khóc phải lo lắng. Có thể tôi cố lấy hết đảm tiếng đảm với kim: "Con yêu mẹ". Nhưng dù ngàn hào đảm yêu mẹ của tôi cũng không đủ tiếng xoa dịu những vết thương mà tôi đã gây ra cho mẹ. Kim ôm tôi vào lòng khóc òa như một đứa con, miệng mếu máo: "Con yêu của mẹ", nằm trong lòng mẹ tôi thấy mình thật nhỏ bé.

Giờ đây tôi mới cảm nhận được sự ấm áp một bình của lòng mẹ suốt mười mấy năm qua. Tôi chợt nhận ra tình yêu thiêng liêng vô bờ bến của mẹ đã làm cho ý chí và nghị lực của tôi sống dậy sau bao ngày chết vùi trong tuyệt vọng. Nước mắt sám hối, thú tội của tôi hòa cùng nước mắt hạnh phúc của mẹ như cơn mưa thí hạ tưới mát đoàn dòng đời.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: