Lines. Carol nói. Tôi không thể cạnh tranh. Mọi người nói kinh điển. Những dòng này là cổ điển một trăm người khác nhau sẽ nói những lời tương tự. Có dòng cho các mẹ. Dây chuyền con gái. Đối với người chồng. Và người yêu. Tôi thà thấy con chết dưới chân tôi. Đó là những người cùng chơi lặp đi lặp lại với các đẳng cấp khác nhau. Điều gì làm họ nói làm cho một vở kịch kinh điển của mình như là một cổ điển. Giọng nói của cô có vẻ chặt chẽ và dập tắt. Một cổ điển là một cái gì đó với một tình huống con người cơ bản. . Khi Teressa đánh thức mặt trời đang ở trong phòng của cô. Cô nằm một lúc xem vết đen nhìn chảy nước cuồn cuộn trên trần nhà màu xanh lá cây nhạt. Lắng nghe bất kỳ âm thanh của các hoạt động trong nhà. Cô nhìn áo khoác của nàng. Treo trên các cạnh của văn phòng. Tại sao cô như vậy gọn gàng. Trong ngôi nhà của Carol. Carol đã không thích nó. Các con chó mà sống đâu đó bên ngoài nhà để xe. Đã được sủa liên tục gượng đã có một khoảng thời gian vui vẻ buổi tối cuối cùng. Các cuộc gọi điện thoại từ Randy Randy lại từ một bữa tiệc sinh nhật lúc chín giờ ba mươi. Cô có thể cho một bữa tiệc sinh nhật. Vào ngày sinh nhật của cô vào tháng Tư. Carol nói trong khóa học. Carol đã khác nhau sau đó cô đã nói chuyện về châu Âu và mùa hè ở nghỉ ngơi. Để phần còn lại đứng dậy và đi về phía cửa sổ. Lớn lên nó cao hơn trong cuối trên bệ cửa sổ. Căng mình chống lại cái lạnh. Không có các buổi sáng bất cứ nơi nào như các buổi sáng từ cửa sổ này. Giường tròn cỏ ngoài đường lái xe. Có phi tiêu của ánh sáng mặt trời trong đó. Giống như kim vàng rải rác. Có những tia lửa của mặt trời trong các lá rào nhất và bầu trời một màu xanh rắn tươi. Cô nhìn vào vị trí ở lối vào nơi Abby đã sáng hôm đó. Và tại các bit của hàng rào trắng ngoài hàng rào. Điều đó đánh dấu sự kết thúc của bãi cỏ. Các mặt đất trông giống và trẻ. Mặc dù mùa đông có màu nâu cỏ. Đã có nhiều cây và hàng rào xung quanh các trường học ở Monk Claire. Nhưng màu xanh lá cây nó luôn luôn kết thúc trong một phần của một bức tường gạch đỏ hoặc một tòa nhà bằng đá màu xám mà là một phần của các trường học và bệnh xá một sửa trị một ngôi nhà cụ và mỗi màu xanh lá cây mùa xuân. Có vẻ cũ đã được sử dụng trong tay xuống bởi một thế hệ trẻ em để tiếp theo. Như một phần của đồ dùng học. Như sách giáo khoa và đồng phục. Cô mặc áo chùng kẻ sọc cô đã đem theo từ nhà. Và một trong những áo. Cô đã để lại từ một thời điểm khác. Mà đã được rửa. Nó là 08:20. Carol thích để có được khoảng tám giờ ba mươi. Thích được đánh thức bởi một ai đó với một tách cà phê. Các Duras đã nhận thấy cô không bao giờ có Florence làm điều đó. Florence đang ở trong bếp khi cô đi xuống. Nhưng cô chỉ vừa mới bắt đầu uống cà phê. Chào buổi sáng để Rosette. Bạn có phiền nếu tôi sửa chữa các bữa ăn sáng. Florence đã không phiền hai lần khác, cô đã đi vào và tìm thấy cô như sửa chữa chúng. Đi trước Hoa hậu Florence nói. Tôi sẽ chỉ làm cho thứ sáu của riêng tôi đoán bạn thích làm mọi thứ cho bà Aird mình không bạn. Cô nói như một tuyên bố để đọc với nhận hai quả trứng ra khỏi tủ lạnh. Vâng. Cô mỉm cười. Cô bỏ một trong những quả trứng vào trong nước mà chỉ mới bắt đầu nóng lên. Câu trả lời của cô có vẻ tương đối phẳng. Nhưng những gì khác câu trả lời đã có khi cô quay lại sau khi cài đặt các khay ăn sáng. Cô thấy Florence đã đưa Eggen thứ hai nước. Du lịch lấy nó ra bằng những ngón tay của mình. Cô ấy muốn chỉ có một quả trứng có nguy cơ nó đó cho trứng chiên của tôi. Cô ấy có. Cô luôn được sử dụng như là quá. Vâng. Cô không phải bây giờ. Để resod. Không nên bạn đo trứng mà anyway Hoa hậu Florence đã cho cô dễ chịu. Nụ cười chuyên nghiệp. Dưới đây là bộ đếm thời gian trứng. Đầu bếp. Để đọc lắc đầu. Nó đi ra tốt hơn khi tôi đoán. Cô chưa bao giờ đi sai nào. Trên trứng của Carol. Carol thích nó Don tốt hơn một chút so với các bộ đếm thời gian trứng đã làm cho nó để Rez nhìn Florence. Ai đang tập trung bây giờ trên hai quả trứng cô đã được chiên trong chảo. Cà phê được gần như tất cả lọc trong im lặng. Để nghỉ ngơi chuẩn bị chén. Để mất đến Carol. Sau đó vào buổi sáng. Để đọc giúp đỡ Carol mất trong ghế sắt màu trắng. Và ghế swing từ bãi cỏ ở phía sau của ngôi nhà. Nó sẽ đơn giản hơn với Florence có Carol nói. Nhưng Carol đã gửi cho cô ấy đi. Marketing. Sau đó, có một ý thích bất ngờ để có được các đồ nội thất trong đó đã được cứng như ý tưởng rời chúng ra khỏi tất cả các mùa đông, bà nói. Nhưng cô nghĩ rằng họ trông ảm đạm. Cuối cùng chỉ có một chiếc ghế duy trì cho tới đài phun nước tròn. Một chiếc ghế nguyên thủy của kim loại màu trắng có đáy phồng và bốn Lacy feet. Để Reza nhìn nó và tự hỏi người đã ngồi ở đó. Tôi ước gì có nhiều vở kịch mà đã xảy ra ở ngoài trời. Du lịch cho biết. Bạn nghĩ gì đầu tiên khi bạn bắt đầu làm cho một bộ. Carol hỏi. Điều gì làm bạn bắt đầu từ tâm trạng của vở kịch Tôi giả. Bạn có ý nghĩa gì. Bạn có nghĩ rằng các loại chơi nó là hoặc một cái gì đó mà bạn muốn xem. Một trong những nhận xét của ông Donahue. Chải cô như tâm trí của mình với những điều khó chịu mơ hồ. Carol là trong một tâm trạng tranh cai sáng nay. Tôi nghĩ rằng bạn đang
đang được dịch, vui lòng đợi..
