Historical records, origins, and development of the edible cultivar gr dịch - Historical records, origins, and development of the edible cultivar gr Việt làm thế nào để nói

Historical records, origins, and de

Historical records, origins, and development of the edible cultivar groups ofCucurbita pepo (Cucurbitaceae)
Cucurbita pepo includes eight groups of edible cultivars--pumpkins, scallops,
acorns, crooknecks, straightnecks, vegetable marrows, cocozelles, and zucchinis.
The pumpkins, scallops, and possibly the crooknecks are ancient groups that developed
along separate lines of domestication in North America. Incipient forms
of all the other five groups appeared in botanical herbals of Europe by 1700. Modern
forms of the vegetable marrows, cocozelles, zucchinis, and acorns appeared in
Europe prior to 1860, and the modern straightnecks appeared in North America
by 1896. Divergence among the various groups appears to be increasing under
continuing domestication due to the different demands made on cultivars grown
for their immature fruits as opposed to cultivars grown for their mature fruits. An
association exists between length to width ratio and stage of culinary use of the
fruits in Cucurbita pepo.
Cucurbita pepo L. (Cucurbitaceae) fruits occur in a myriad of shapes, sizes, and
colors. Hundreds or perhaps several thousand different named cultivars are grown.
Eight groups of cultivars differing distinctly in the shape of their fruits are grown
for culinary purposes. These groups are the pumpkins, scallops, acorns, crooknecks,
straightnecks, vegetable marrows, cocozelles, and zucchinis (Paris 1986b).
The pumpkins and acorns are grown for consumption of their mature (40 d or
more past anthesis) fruits. The others are grown for consumption of their immature
(generally first week past anthesis) fruits. Representative immature and mature
fruits of each group are depicted in Fig. 1-16.
The fruits of other C. pepo cultivars are not palatable and are grown purely for
decorative purposes. These are known collectively as ornamental gourds, and they
occur in a wealth of shapes and colors (Bailey 1937). Some of the ornamental
gourd cultivars, such as 'Flat', 'Miniature Ball', and 'Pear', differ little from wild
and feral C. pepo in their phenotypic characteristics, including small fruit size and
striped fruit color pattern.
Cucurbita pepo, one of five cultivated species of Cucurbita, is a native of North
America (Trumbull 1876; Whitaker 1947) and has been cultivated there for several
thousand years (Cutler and Whitaker 1961). The cultivated forms are domesticates
of wild forms from northeastern Mexico (Andres 1987) and Texas (Bailey 1943;
Erwin 1938).
The cultivated, edible forms of Cucurbita generally differ from wild forms by
having larger and fewer seeds and fruits, non-bitterness and less fibrous nature of
the fruit flesh, larger plant parts, fewer runners, and less durable and more varicolored
rinds (Whitaker and Bemis 1964). Whitaker (1960), Whitaker and Bemis
(1975), and Herklots (1986) suggested that the first use by early Americans of Cucurbita species as food was the consumption of the edible, non-bitter, and
highly nutritious seeds, as the fruit flesh was bitter and became papery at maturity.
Under domestication, selection for larger seeds probably inadvertently resulted
in selection for larger fruits. Harvesting of immature fruits for food resulted in
encounters with mutants having non-bitter flesh. Cutting of mature fruits for their
seeds resulted in encounters with and preservation of seeds from mutants having
non-bitter, starchy flesh. Presumably, selection for non-lignified rinds and improved
quality of the mature fruits followed.
The English-language terms for C. pepo--pumpkin, squash, gourd, and marrow-
have often been used indiscriminately. Sturtevant (Hedrick 1919) adequately
reviewed the literature concerning the usage of the terms pumpkin, squash,
and gourd. Some repetition would be valuable as these terms will be used to some
extent here in distinguishing the various forms. The term squash is derived from
a North American Indian word, asq, plural asquash, whose root meaning is something
eaten when immature or raw (Trumbull 1876). On the other hand, the word
pumpkin is derived from the Latin pepo and Greek pepon, which implies roundness
and larger size (Hedrick 1919). Thus, the modern common usage of the term
summer squash for the immature fruits of C. pepo and the term pumpkin for the
mature fruits of large, round-fruited forms of Cucurbita admirably fits the ancient
usages of these terms. The modern term winter squash is applied to palatable
mature fruits that are not round or nearly so. Various suggestions in the scientific
literature for distinguishing a squash from a pumpkin by species (Castetter and
Erwin 1927) or by eating quality and method of culinary preparation (Whitaker
and Bohn 1950) deviate from the original meanings and have not been incorporated
into vernacular usage. The term gourd will be used here in the same sense
as is used in the U.S.A.: unpalatable forms of C. pepo and other cucurbit species.
The word marrow, a shortened version of "vegetable marrow," is used in the
U.K. to denote the immature fruits of C. pepo. The term vegetable marrow is
reserved for a particular group of summer squash, a group that was popular in
the U.K. (see below).
As far as has been determined, all of the various pumpkins, squashes, and
gourds of Cucurbita pepo intercross freely. And yet, as pointed out by Sturtevant
(Hedrick 1919) and Bailey (1929), some cultivars and groups of cultivars have
retained their distinguishing characteristics for centuries. The objective of my
review is to trace the history, possible origins, modern development, and present
status of the culinary groups of C. pepo.
HISTORICAL RECORDS OF THE CUCURBITA PEPO CULINARY GROUPS
The earliest written reports we have of Cucurbita are accounts of the first
explorers of the Americas. These early records, reviewed by Sturtevant (Hedrick
1919) and by Coulter (1943), do not appear to have contained detailed descriptions
of fruit types.
Some 50 yr after the voyage of Columbus, descriptions and illustrations of
Cucurbita began to appear in botanical herbals of Europe. They include the first
accurate detailed descriptions in existence of the various forms of C. pepo. These very many shapes, was included by many early botanists, including Linnaeus, in
Cucurbita (Bailey 1929). Thus, the accounts of the various forms classified as
Cucurbita must be interpreted with particular caution. Fortunately, flower color
was an important characteristic to these botanists, and in many accounts the
mention of white (for Lagenaria) or yellow (for Cucurbita) flower color allows
classification with certainty as to genus.
Some vernacular accounts have also been a potential source of confusion. For
example, pumpkins were variously referred to as pompions, pompeons, melons,
millions, and yet other terms. Even the same form or cultivar often had more
than one vernacular name, a condition existing to this day. In addition, the same
name was often applied to completely different cultivars. An important example
of the latter case was the use of the term crookneck for a form of C. pepo summer
squash and for a form of C. moschata (Duch. ex Lam.) Duch. ex Poir. winter
squash.
Fortunately, most of the early botanical drawings were so detailed that the
particular species of Cucurbita to which the depicted form belonged is easily
determined, based on the distinguishing characteristics of the cultivated Cucurbita
species enumerated by Whitaker and Bohn (1950). To these drawings can be
added some realistic paintings from the 16th and 17th centuries that included
Cucurbita fruits (Zeven and Brandenburg 1986) as well as detailed literary accounts,
notably the Historia plantarum universalis (Bauhin 1651), which was
completed by 1613 (Morton 1981). These drawings, paintings, and literary accounts
also enable us to trace, to a greater or lesser extent, the history of each of
the C. pepo groups, as follows:
Pumpldn
The pumpkins, probably the oldest and most diverse group of C. pepo, have
been considered to be the typical group of the species (Bailey 1929; Greben~ikov
1958; Paris 1986b). They were the first C. pepo to be depicted in the botanical
herbals (Bock 1546; Fuchs 1542) and were subsequently represented in great
variety, including forms having fruits that were spherical, oblate, oval, obovate,
longitudinally grooved and non-grooved, and large and relatively small (Bauhin
1651; Dalechamps 1653; Dodoens 1554, 1616; Gerard 1597; Gerarde and Johnson
1636; Lobelius 1576; Mattioli 1558, 1586; Parkinson 1640; Tabernaemontani
1664). An illustration by Fuchs (1542) may represent 'Small Sugar', a cultivar
that is still very much in commerce. In realistic paintings of vegetable markets
in the Netherlands and Flanders by various artists of the 16th and 17th centuries,
as many as eight different forms of C. pepo pumpkins were depicted (Zeven and
Brandenburg 1986). Pumpkins also became denizens of English gardens (Miller
1732; Parkinson 1640; Plat 1660; Quintinye 1710), and forms subsequently found
in North America were compared with those already being grown in the U.K.,
both favorably (Beverley 1705; Josselyn 1672) and unfavorably (Strachey 1612).
Numerous pumpkins were listed and described in accounts of then contemporary
cultivars in the U.K. (Corbett 1833; Mawe and Abercrombie 1797) and North
America (Burr 1863; Castetter and Erwin 1927; Fessenden 1837; Goff 1888;
Gregory 1893; Tapley et al. 1937). Zhiteneva (1930) presented photographs of fruits from land races of C. pepo from Turkey and Mexico, including many
pumpkins. Pumpkins are consumed when the fruits are fully mature. Their fruit
rinds are not lignified, enabling easy slicing of the fruits. This characteristic apparently
was important to Native Americans, for it has been suggested (Kay et
al. 1980; Whitaker and Cutler 1965) that it was common practice to slice the
fruits into strips and then hang the strips to dry, for preservation of the flesh.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ghi chép lịch sử, nguồn gốc và phát triển của cây trồng ăn được nhóm ofCucurbita pepo (Cucurbitaceae)Cucurbita pepo bao gồm tám nhóm ăn được giống--bí ngô, sò điệp,acorns, crooknecks, straightnecks, rau marrows, cocozelles, và zucchinis.Các bí ngô, sò điệp, và có thể các crooknecks rất cổ đại các nhóm phát triểndọc theo các đường riêng biệt của thuần ở Bắc Mỹ. Các hình thức lycủa tất cả các nhóm năm khác xuất hiện trong thực vật herbals của châu Âu bởi 1700. Hiện đạiCác hình thức của rau marrows, cocozelles, zucchinis và acorns xuất hiện trongChâu Âu trước khi 1860 và straightnecks hiện đại xuất hiện ở Bắc Mỹbởi 1896. Phân kỳ giữa các nhóm khác nhau dường như tăng theotiếp tục thuần do các yêu cầu khác nhau trên các giống cây trồng phát triểncho trái cây non của mình như trái ngược với các giống cây trồng phát triển cho trái cây trưởng thành của mình. MộtHiệp hội tồn tại giữa chiều dài đến tỷ lệ chiều rộng và giai đoạn của ẩm thực của cáctrái cây ở Cucurbita pepo.Cucurbita pepo L. (Cucurbitaceae) trái cây xảy ra trong một vô số của hình dạng, kích cỡ, vàmàu sắc. Hàng trăm hoặc có lẽ một vài nghìn khác nhau được đặt tên theo giống cây trồng được trồng.Tám nhóm các giống cây trồng khác nhau rõ rệt trong hình dạng của trái cây được trồngcho các mục đích ẩm thực. Các nhóm là bí ngô, sò điệp, sồi, crooknecks,straightnecks, rau marrows, cocozelles, và zucchinis (Paris 1986b).Bí ngô và sồi được trồng để tiêu thụ của họ trưởng thành (40 d hoặcThêm qua nở) trái cây. Những người khác được trồng để tiêu thụ của họ chưa trưởng thành(đầu tiên thường tuần qua nở) trái cây. Đại diện non và trưởng thànhquả của mỗi nhóm được thể hiện trong hình 1-16.Các loại trái cây khác giống C. pepo không ngon miệng và được trồng hoàn toàn làmục đích trang trí. Chúng được gọi chung là cảnh gourds, và họxảy ra trong nhiều hình dạng và màu sắc (Bailey 1937). Một số trang tríGourd giống, chẳng hạn như 'Phẳng', 'Thu nhỏ bóng' và 'Lê', khác với ít từ hoang dãvà hoang dã pepo C. trong đặc điểm kiểu hình của họ, trong đó có kích thước nhỏ trái cây vàCác mô hình màu sọc trái cây.Cucurbita pepo, một trong số năm loài Cucurbita, trồng là một nguồn gốc của BắcAmerica (Trumbull 1876; Whitaker 1947) và đã được trồng ở đó cho một sốhàng ngàn năm (Cutler và Whitaker 1961). Các dạng gieo trồng là domesticatesCác hình thức hoang dã từ đông bắc Mexico (Andres 1987) và Texas (Bailey năm 1943;Erwin năm 1938).Trồng, ăn được các hình thức của Cucurbita nói chung khác biệt từ các hình thức hoang dã củacó lớn hơn và ít hạt và trái cây, không cay đắng và ít chất xơ củathịt quả, lớn hơn các bộ phận của cây, vận động viên chạy ít hơn, và ít bền và hơn varicoloredRinds (Whitaker và Bemis 1964). Whitaker (1960), Whitaker và Bemis(1975), và Herklots (1986) đề nghị rằng việc sử dụng đầu tiên của đầu người Mỹ Cucurbita loài như thực phẩm là tiêu thụ của ăn được, không cay đắng, vàhạt giống cao dinh dưỡng, là xác thịt quả là cay đắng và trở thành mong như giấy khi chín.Dưới thuần hóa, lựa chọn lớn hơn hạt có thể vô tình dẫn đếntrong lựa chọn cho lớn hơn trái cây. Thu hoạch hoa quả non cho thực phẩm dẫn đếngặp với người đột biến có-đắng thịt. Cắt trái cây trưởng thành nhất của họhạt giống đã dẫn đến cuộc gặp gỡ với và bảo tồn của các hạt giống từ người đột biến cóđắng, tinh bột thịt. Có lẽ, lựa chọn cho phòng không ở rinds và cải tiếnchất lượng của các loại trái cây trưởng thành theo sau.Các điều khoản tiếng cho C. pepo--bí ngô, Bóng quần, bầu, và tủy-đã thường được sử dụng bừa bãi. Sturtevant (Hedrick năm 1919) đầy đủxem xét các tài liệu liên quan đến việc sử dụng của các điều khoản bí ngô, Bóng quần,và bầu. Một số sự lặp lại sẽ có giá trị như các điều khoản này sẽ sử dụng cho một sốmức độ ở đây trong phân biệt các hình thức khác nhau. Bí thuật ngữ có nguồn gốc từBắc Mỹ da word, asq, số nhiều asquash, có ý nghĩa gốc là một cái gì đóăn khi non hoặc nguyên (Trumbull 1876). Mặt khác, từbí ngô có nguồn gốc từ pepo tiếng Latin và tiếng Hy Lạp pepon, ngụ ý trònvà kích thước lớn hơn (Hedrick năm 1919). Vì vậy, việc sử dụng phổ biến hiện đại của thuật ngữmùa hè bí cho các loại trái cây non của C. pepo và thuật ngữ bí đỏ cho cáctrưởng thành quả lớn, vòng-quả các hình thức của Cucurbita đáng ngưỡng mộ phù hợp với cổtập quán của các điều khoản này. Bóng quần mùa đông thuật ngữ hiện đại được áp dụng cho ngon miệngtrái cây trưởng thành mà không phải là tròn hoặc gần như thế. Các đề xuất khác nhau trong các khoa họcvăn học để phân biệt một bí từ một bí ngô của loài (Castetter vàErwin 1927) hoặc bằng cách ăn uống chất lượng và các phương pháp chuẩn bị ẩm thực (Whitakervà Bohn 1950) đi chệch khỏi các ý nghĩa ban đầu và đã không được kết hợpvào sử dụng tiếng địa phương. Thuật ngữ bầu sẽ được sử dụng ở đây trong cùng một ý nghĩanhư được sử dụng trong Mỹ: Các hình thức không ngon miệng của C. pepo và loài cucurbit khác.Từ tủy, một phiên bản rút ngắn của "thực vật tủy," được sử dụng trong cácU.K. để biểu thị các loại trái cây non của C. pepo. Thuật ngữ thực vật tủy làdành riêng cho một nhóm cụ thể của mùa hè bí, một nhóm phổ biếnVương Quốc Anh (xem bên dưới).Xa như đã được xác định, tất cả các bí ngô, squashes, vàgourds của Cucurbita pepo intercross tự do. Và được nêu ra, như được chỉ ra bởi Sturtevant(Hedrick năm 1919) và Bailey (1929), một số giống cây trồng và các nhóm của giống cây trồng cógiữ lại các đặc điểm phân biệt của họ trong nhiều thế kỷ. Mục tiêu của tôixem xét là để theo dõi lịch sử, nguồn gốc có thể, phát triển hiện đại, và hiện tạitrạng thái của nhóm C. pepo, ẩm thực.CÁC GHI CHÉP LỊCH SỬ CỦA CÁC NHÓM CUCURBITA PEPO ẨM THỰCCác báo cáo văn sớm nhất hiện có của Cucurbita là tài khoản đầu tiênnhà thám hiểm châu Mỹ. Các hồ sơ sớm, xem xét lại bởi Sturtevant (Hedricknăm 1919) và bởi Coulter (1943), không xuất hiện để có chứa mô tả chi tiếtloại trái cây.Một số 50 năm sau chuyến đi của Columbus, mô tả và minh họa củaCucurbita bắt đầu xuất hiện trong thực vật herbals của châu Âu. Chúng bao gồm đầu tiênMô tả chi tiết chính xác trong sự tồn tại của các hình thức khác nhau của C. pepo. Các rất nhiều hình dạng, được bao gồm bởi nhiều nhà đầu thực vật học, bao gồm cả Linnaeus, trongCucurbita (Bailey 1929). Do đó, các tài khoản của các hình thức phân loại như làCucurbita phải được giải thích cụ thể thận trọng. May mắn thay, hoa màulà một đặc tính quan trọng để các nhà thực vật học, và trong nhiều tài khoản cácđề cập đến trắng (cho Lagenaria) hoặc màu sắc hoa màu vàng (cho Cucurbita) cho phépphân loại với sự chắc chắn như chi.Một số tài khoản tiếng địa phương cũng đã là một nguồn tiềm năng của sự nhầm lẫn. ChoVí dụ, bí ngô đã variously được gọi là pompions, pompeons, dưa hấu,hàng triệu, và được các điều khoản. Thậm chí cùng một hình thức hoặc giống cây trồng thường có nhiều hơn nữahơn một tên tiếng địa phương, một điều kiện tồn tại đến ngày nay. Ngoài ra, như vậytên thường được áp dụng cho giống cây trồng khác nhau hoàn toàn. Một ví dụ quan trọngtrong trường hợp thứ hai là việc sử dụng crookneck thuật ngữ cho một hình thức của C. pepo mùa hèBóng quần và cho một hình thức của C. moschata (Duch. cũ lắm.) Duch. Ví dụ Poir. mùa đôngBóng quần.May mắn thay, hầu hết các bản vẽ thực vật ban đầu đã là như vậy chi tiết mà cáccụ thể các loài Cucurbita mà các hình thức depicted thuộc là một cách dễ dàngxác định, dựa vào các đặc tính phân biệt của Cucurbita trồngloài liệt kê bởi Whitaker và Bohn (1950). Những bản vẽ có thểThêm một số bức tranh thực tế từ thế kỷ 16 và 17 bao gồmTrái cây Cucurbita (Zeven và Brandenburg 1986) như là cũng như chi tiết tài khoản văn học,đáng chú ý là các Historia plantarum universalis (Bauhin 1651), đó làkết thúc vào năm 1613 (Morton 1981). Những bản vẽ, tranh vẽ và văn học tài khoảncũng cho phép chúng tôi để theo dõi, đến một mức độ nhiều hay ít, lịch sử của mỗiNhóm C. pepo, như sau:PumpldnBí ngô, có lẽ là cổ nhất và nhóm đa dạng nhất của C. pepo, cóđược coi là các nhóm tiêu biểu của loài (Bailey 1929; Greben ~ ikov1958; Paris 1986b). Họ là C. pepo đầu tiên để được mô tả trong thực vậtherbals (Bock 1546; Fuchs 1542) và sau đó đã được đại diện trong tuyệt vờiđa dạng, bao gồm các hình thức có trái cây có hình cầu, dẹt, hình bầu dục, obovate,rãnh dọc và phòng không-rãnh, và lớn và tương đối nhỏ (Bauhin1651; Dalechamps 1653; Dodoens 1554, 1616; Gerard 1597; Gerarde và Johnson1636; Lobelius 1576; Mattioli 1558, 1586; Parkinson 1640; Tabernaemontani1664). một minh hoạ bởi Fuchs (1542) có thể đại diện cho nhỏ đường', một giống cây trồngđó là vẫn còn rất nhiều trong thương mại. Trong các bức tranh thực tế của thị trường rauở Hà Lan, Flanders của nhiều nghệ sĩ thế kỷ 16 và 17,nhiều nhất là tám các hình thức khác nhau của C. pepo bí ngô đã được miêu tả (Zeven vàBrandenburg năm 1986). Bí ngô cũng trở thành denizens của tiếng Anh vườn (Miller1732; Parkinson 1640; Plat 1660; Quintinye 1710), và các hình thức sau đó tìm thấyở Bắc Mỹ đã được so sánh với những người đã được phát triển ở Anh,cả thuận lợi (Beverley 1705; Josselyn 1672) và không ủng hộ (Strachey 1612).Nhiều pumpkins được liệt kê và được mô tả trong các tài khoản của sau đó đương đạigiống cây trồng trong Vương Quốc Anh (Corbett 1833; Mawe và Abercrombie 1797) và phía bắcAmerica (Burr 1863; Castetter và Erwin 1927; Fessenden 1837; Goff 1888;Gregory 1893; Tapley et al. 1937). Zhiteneva (1930) trình bày hình ảnh trái cây từ đất chủng tộc của C. pepo từ Thổ Nhĩ Kỳ và Mexico, trong đó có nhiềubí ngô. Bí ngô được tiêu thụ khi các loại trái cây hoàn toàn trưởng thành. Trái cây của họRinds đang không ở, cho phép dễ dàng cắt của các loại trái cây. Đặc tính này rõ rànglà quan trọng đối với Thổ dân châu Mỹ, vì nó đã được gợi ý (Kay etAl. 1980; Whitaker và Cutler 1965) rằng nó đã là phổ biến thực hành để cắt cáctrái cây thành dải và sau đó treo các dải khô, bảo quản của xác thịt.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lịch sử ghi, nguồn gốc và sự phát triển của các nhóm cây trồng ăn được ofCucurbita pepo (Cucurbitaceae)
Cucurbita pepo bao gồm tám nhóm giống ăn được - bí đỏ, sò
điệp,. Acorns, crooknecks, straightnecks, Bí rau, cocozelles, và zucchinis
Những quả bí ngô, sò điệp, và có thể là crooknecks là nhóm cổ đại phát triển
dọc theo các đường riêng biệt thuần ở Bắc Mỹ. Hình thức phôi thai
của tất cả năm nhóm khác xuất hiện trong thảo dược thực vật của châu Âu bởi 1700. Modern
hình thức của Bí rau, cocozelles, zucchinis, và quả đấu xuất hiện ở
châu Âu trước năm 1860, và các straightnecks hiện đại xuất hiện ở Bắc Mỹ
bởi 1896. Divergence trong các nhóm khác nhau xuất hiện để được tăng dưới
thuần tiếp tục do các nhu cầu khác nhau được thực hiện trên cây trồng
cho các loại trái cây chưa trưởng thành của họ đối lập với cây trồng cho trái chín của họ. Một
hiệp hội tồn tại giữa chiều dài với chiều rộng tỷ lệ và giai đoạn của ẩm thực sử dụng của các
loại trái cây trong Cucurbita pepo.
Cucurbita pepo L. (Cucurbitaceae) Trái cây xuất hiện trong vô số hình dạng, kích thước và
màu sắc. Hàng trăm hoặc vài ngàn có lẽ giống tên khác nhau được trồng.
Tám nhóm của các giống khác nhau rõ rệt trong hình dạng của những trái được trồng
cho mục đích ẩm thực. Những nhóm này là những quả bí ngô, sò điệp, acorns, crooknecks,
straightnecks, Bí rau, cocozelles, và zucchinis (Paris 1986b).
Những quả bí ngô và acorns được trồng để tiêu thụ trưởng thành của họ (40 d hoặc
nở quá khứ nhiều hơn) các loại trái cây. Những người khác được trồng để tiêu thụ chưa trưởng thành của họ
(thường vào tuần đầu tiên của quá khứ nở) Trái cây. Chưa trưởng thành và trưởng thành đại diện
thành quả của mỗi nhóm được mô tả trong hình. 1-16.
Các loại trái cây của C. pepo giống khác không ngon miệng và được trồng hoàn toàn cho
mục đích trang trí. Chúng được gọi chung là trái bầu cảnh, và họ
xảy ra trong một sự giàu có của các hình dạng và màu sắc (Bailey 1937). Một số cảnh
giống bầu, chẳng hạn như 'phẳng', 'bi Miniature', và 'Pear', chỉ khác chút ít từ hoang
dã C. pepo trong đặc điểm kiểu hình của họ, bao gồm cả kích thước quả nhỏ và
sọc hoa văn màu sắc trái cây.
Cucurbita pepo, một trong năm loài trồng của Cucurbita, là một người gốc Bắc
Mỹ (Trumbull 1876; Whitaker 1947) và đã được trồng ở đó nhiều
ngàn năm (Cutler và Whitaker 1961). Các hình thức canh tác là domesticates
của hình thức tự nhiên từ vùng đông bắc Mexico (Andres 1987) và Texas (Bailey 1943;
Erwin 1938).
Sự canh tác, hình thức ăn của Cucurbita thường khác với hình thức tự nhiên bởi
có hạt lớn hơn và ít hơn và trái cây, không cay đắng và chất ít xơ của
thịt trái cây, bộ phận của cây lớn hơn, chạy ít hơn, và ít bền và có nhiều màu sắc khác nhau hơn
rinds (Whitaker và Bemis 1964). Whitaker (1960), Whitaker và Bemis
(1975), và Herklots (1986) cho rằng việc sử dụng đầu tiên của Mỹ phát triển của loài Cucurbita như thực phẩm là việc tiêu thụ các, không cay đắng, và ăn
hạt dinh dưỡng cao, như thịt trái cây cay đắng và trở nên mỏng như giấy lúc trưởng thành.
Dưới thuần hoá, chọn lọc các hạt lớn hơn có thể vô tình dẫn
trong việc lựa chọn các loại trái cây lớn hơn. Thu hoạch trái cây chưa trưởng thành cho thực phẩm dẫn đến
cuộc gặp gỡ với các đột biến có thịt không cay đắng. Cắt trái cây trưởng thành cho họ
hạt giống dẫn đến cuộc gặp gỡ với và bảo quản hạt giống từ các đột biến có
không đắng, thịt tinh bột. Có lẽ, lựa chọn cho rinds phi lignified và cải thiện
chất lượng của các loại trái cây trưởng thành theo sau.
Các thuật ngữ tiếng Anh cho C. pepo - bí đỏ, bí đao, bầu, và marrow-
thường được sử dụng một cách bừa bãi. Sturtevant (Hedrick 1919) đầy đủ
xem xét các tài liệu liên quan đến việc sử dụng các điều khoản bí ngô, bí,
và bầu. Một số sự lặp lại sẽ có giá trị như các điều khoản này sẽ được sử dụng ở một
mức độ nào đó ở đây trong việc phân biệt các hình thức khác nhau. Các bí hạn có nguồn gốc từ
một từ Bắc Mỹ Da Đỏ, ASQ, asquash số nhiều, có gốc nghĩa là một cái gì đó
ăn khi chưa trưởng thành hoặc thô (Trumbull 1876). Mặt khác, từ
bí ngô có nguồn gốc từ các pepo Latin và pepon Hy Lạp, có ngụ ý độ tròn
và kích thước lớn hơn (Hedrick 1919). Vì vậy, việc sử dụng phổ biến hiện đại của nhiệm kỳ
bí mùa hè cho các loại trái cây chưa trưởng thành của C. pepo và bí ngô hạn cho
trái chín lớn, hình thức vòng cho trái của Cucurbita đáng ngưỡng mộ phù hợp với cổ đại
tập quán của các điều khoản này. Các hiện đại bí mùa đông dài được áp dụng cho ngon miệng
trái cây trưởng thành mà không có hình tròn hoặc gần như vậy. Các đề xuất khác nhau trong khoa học
văn học để phân biệt một bí từ một bí ngô bởi loài (Castetter và
Erwin 1927) hoặc do ăn chất lượng và phương pháp chuẩn bị nấu nướng (Whitaker
và Bohn 1950) đi chệch khỏi những ý nghĩa ban đầu và đã không được đưa
vào sử dụng tiếng địa phương. Bầu hạn sẽ được sử dụng ở đây theo nghĩa tương tự
như được sử dụng ở Mỹ:. Hình thức khó chịu của C. pepo và các loài cây bí khác
Tủy từ, một phiên bản rút gọn của "tủy rau", được sử dụng trong
Vương quốc Anh để biểu thị các loại trái cây chưa trưởng thành của C. pepo. Tủy rau hạn được
dành riêng cho một nhóm cụ thể của bí mùa hè, một nhóm đã được phổ biến ở
Vương quốc Anh (xem bên dưới).
Theo như đã được xác định, tất cả các loại bí ngô, squashes, và
trái bầu của Cucurbita pepo liên kết với nhau một cách tự do. Tuy nhiên, như đã được chỉ ra bởi Sturtevant
(Hedrick 1919) và Bailey (1929), một số giống cây trồng và các nhóm giống đã
giữ lại tính chất đặc trưng của họ trong nhiều thế kỷ. Mục tiêu của tôi
xem xét là để theo dõi lịch sử, nguồn gốc có thể, phát triển hiện đại, và hiện tại
tình trạng của nhóm ẩm thực của C. pepo.
HỒ SƠ LƯỢC SỬ CỦA Cucurbita pepo ẩm thực NHÓM
Các báo cáo sớm nhất bằng văn bản của chúng tôi có Cucurbita là tài khoản của người đầu tiên
nhà thám hiểm châu Mỹ. Những hồ sơ sớm, xem xét bởi Sturtevant (Hedrick
1919) và bởi Coulter (1943), dường như không có chứa mô tả chi tiết
của các loại trái cây.
Khoảng 50 năm sau chuyến đi của Columbus, mô tả và minh họa của
Cucurbita bắt đầu xuất hiện trong thảo dược thực vật của châu Âu. Chúng bao gồm những người đầu tiên
mô tả chi tiết chính xác trong sự tồn tại của các hình thức khác nhau của C. pepo. Những rất nhiều hình dạng, đã được bao gồm bởi nhiều nhà thực vật học sớm, bao gồm Linnaeus, trong
Cucurbita (Bailey 1929). Do đó, các tài khoản của các hình thức khác nhau được phân loại như
Cucurbita phải được giải thích cụ thể thận trọng. May mắn thay, màu sắc hoa
là một đặc điểm quan trọng để các nhà thực vật học, và trong nhiều tài khoản
đề cập đến màu trắng (cho Lagenaria) hoặc màu vàng (cho Cucurbita) Màu hoa cho phép
phân loại một cách chắc chắn là để chi.
Một số tài khoản bản địa cũng đã được một nguồn tiềm năng của nhầm lẫn. Ví
dụ, bí ngô được từ khác nhau được gọi là pompions, pompeons, dưa hấu,
hàng triệu, và các điều khoản nào khác. Ngay cả các hình thức tương tự hay giống cây trồng thường có nhiều
hơn một tên tiếng địa phương, tình trạng hiện tại cho đến ngày nay. Ngoài ra, cùng
tên được thường xuyên áp dụng các giống hoàn toàn khác nhau. Một ví dụ quan trọng
của trường hợp thứ hai là việc sử dụng các crookneck hạn cho một hình thức của C. pepo hè
bóng quần và cho một hình thức của C. moschata (Duch. Ex Lam.) Duch. ex Poir. mùa đông
squash.
May mắn thay, hầu hết các bản vẽ thực vật ban đầu là những chi tiết như vậy mà các
loài đặc biệt của Cucurbita mà hình thức miêu tả thuộc thể dễ dàng
xác định dựa trên các đặc điểm phân biệt của Cucurbita trồng
loài được liệt kê bởi Whitaker và Bohn (1950). Để các bản vẽ có thể được
thêm vào một số bức tranh thực tế từ ngày 16 và 17 thế kỷ bao gồm
Cucurbita trái cây (Zeven và Brandenburg 1986) cũng như các tài khoản văn học chi tiết,
đặc biệt là các Universalis plantarum Historia (Bauhin 1651), được
hoàn thành vào năm 1613 (Morton 1981 ). Những bức vẽ, tranh vẽ, và các tài khoản văn học
cũng cho phép chúng tôi theo dõi, đến một mức độ lớn hay nhỏ, lịch sử của mỗi của
các nhóm C. pepo, như sau:
Pumpldn
Những quả bí ngô, có lẽ là nhóm lâu đời nhất và đa dạng nhất của C. pepo , đã
được coi là nhóm điển hình của các loài (Bailey năm 1929; Greben ~ ikov
1958; Paris 1986b). Họ là C. pepo đầu tiên được mô tả trong các thực vật
thảo dược (Bock 1546; Fuchs 1542) và sau đó được đại diện trong đại
đa dạng, bao gồm các mẫu có loại trái cây mà là hình cầu, dẹt, hình bầu dục, obovate,
theo chiều dọc rãnh và không có rãnh, và lớn và tương đối nhỏ (Bauhin
1651; Dalechamps 1653; Dodoens 1554, 1616; Gerard 1597; Gerarde và Johnson
1636; Lobelius 1576; Mattioli 1558, 1586; Parkinson 1640; Tabernaemontani
1664). Một minh họa bởi Fuchs (1542) có thể đại diện cho 'Đường nhỏ', một giống
mà vẫn còn rất nhiều trong thương mại. Trong bức tranh thực tế của thị trường rau
ở Hà Lan và vùng Flanders của các nghệ sĩ khác nhau của thế kỷ 16 và 17,
như nhiều như tám hình thức khác nhau của C. pepo bí ngô đã được miêu tả (Zeven và
Brandenburg 1986). Bí ngô cũng đã trở thành cư dân của khu vườn English (Miller
1732; Parkinson 1640; Plat 1660; Quintinye 1710), và các hình thức sau đó được tìm thấy
ở Bắc Mỹ được so sánh với những người đã và đang được phát triển tại Anh,
cả thuận lợi (Beverley 1705; Josselyn 1672) và không thuận lợi (Strachey 1612).
Nhiều bí ngô đã được liệt kê và mô tả trong các tài khoản của thì hiện đại
giống ở Anh (Corbett 1833; Mawe và Abercrombie 1797) và Bắc
Mỹ (Burr 1863; Castetter và Erwin năm 1927; Fessenden 1837; Goff 1888;
Gregory 1893; Tapley et al. 1937). Zhiteneva (1930) trình bày hình ảnh các loại trái cây từ các chủng tộc đất của C. pepo từ Thổ Nhĩ Kỳ và Mexico, bao gồm nhiều
quả bí ngô. Bí ngô được tiêu thụ khi quả là hoàn toàn trưởng thành. Trái cây của họ
rinds không lignified, cho phép dễ dàng cắt các loại trái cây. Đặc điểm này rõ ràng
là quan trọng đối với người Mỹ bản địa, vì nó đã được đề xuất (Kay et
al 1980;. Whitaker và Cutler 1965) mà nó đã được phổ biến thực hành để cắt các
loại trái cây thành dải và sau đó treo các dải để làm khô, bảo quản thịt .
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: