4. MISINTERPRETATION OF THE SITUATION OF COMPULSION LEADS TO A DECEPTI dịch - 4. MISINTERPRETATION OF THE SITUATION OF COMPULSION LEADS TO A DECEPTI Việt làm thế nào để nói

4. MISINTERPRETATION OF THE SITUATI

4. MISINTERPRETATION OF THE SITUATION OF COMPULSION LEADS TO A DECEPTIVE ARGUMENT IN SUPPORT OF INCOMPATIBILISM
It appears from the above analysis that the phrase “he could not have acted otherwise” is used to justify exemption from responsibility in two groups of cases. First, in those cases in which it is actually true that it was not within the person’s power to act otherwise (because he lacked the ability or the opportunity or both). Secondly, it is used in cases of external or internal compulsion, in which the statement is merely a figure of speech, the real meaning of which is that under the circumstances the agent could not be expected to have acted other than he did. This latter group has given rise to a philosophical complication in the form of a deceptive argument in favour of incompatibilism; the doctrine that determinism (“the will’s subordinance to causation”) excludes guilt and moral responsibility.
Let us once again look at a situation of compulsion. The person under compulsion (X) had a choice and made his choice. The mechanics of the decision are the same as in every other situation of choice. If, under torture, he gave in and provided the informa-tion, this means that he was motivated by the desire to avoid the continued horrors of torture. And if he resisted, this means that his choice was motivated by the wish not to harm the cause he is fighting for, and probably also by moral ideas about the demands of duty and honour. This choice and this decision are both as free as any other in the sense that the outcome of the choice alone depends upon the motivations of X. The decision is reached in the same way as in any other situation of choice : we say that the “ strongest ” motive wins (whatever this may mean). When a situation is experienced as a situation of compulsion and the decision as imposed, this is due exclusively to the external circum-stance that the alternatives available are unacceptable to X because they all conflict with a strong desire within him. What he did was done with will—but not with his good will, as it is said.

There is an agreement that X, assuming that the compulsion is in proportion to his offence, should he excused. The real reason is that under these circumstances it could not be expected that he would have acted other than he did. If now, without differentiating between mechanical constraint (the man in chains) and psycho-logical compulsion, it is said also of this situation that “X could not have acted other than he did,” the way is opened for fallacies and delusions. If it is accepted that he could not have acted otherwise, this is equivalent to saying that he had no choice. On the other hand, since it is impossible to deny that X acted deliber¬ately, that is, willing and knowing what he did, it is necessary, in order to exempt him from responsibility, to claim that his will was not free. What this is to mean different from the view that his choice was limited to two unacceptable alternatives, is a mystery. Or properly speaking, it is meaningless, it is just an empty figure of speech. The only reality in conceptions of compulsion is that which has been shown in the above analysis.
However, once one has accepted the idea that the expression “he could not have acted otherwise” establishes exemption from responsibility because the will is not “free,” one is induced to accept also the belief that exemption from responsibility must be a consequence also of the will’s not being “free” because it is subordinate to the necessities of the law of cause and effect. In this way ordinary usage of the expression is taken as an argu¬ment in support of incompatibilism. It is obvious that this argu¬ment is untenable. For, as we have seen, the use of the expression “he could not have acted otherwise” has, properly understood, nothing to do with “freedom” of will. The untenability of this argument is demonstrated in more detail in the following section.
5. COMMON USAGE OF THE STATEMENT “ HE COULD HAVE ACTED OTHERWISE ” AS A REQUIREMENT FOR MORAL RESPONSIBILITY DOES NOT PROVIDE AN ARGUMENT IN SUPPORT OF INCOMPATIBILISM

In this chapter we are concerned with the following problem. It is regarded as generally accepted that one requirement for moral responsibility is that the agent could have acted other than he did. The problem is whether this assumption provides an argument in support of incompatibilism. The argument should look some¬thing like this: (1) it is a condition for moral responsibility that the agent could have acted other than he did; (2) determinism implies that no one could in any case have acted other than he in fact did; (3) conclusion: therefore no one is ever morally responsible.
The problem is whether this conclusion is tenable. I (and many others) argue that it is not. The argument for this point of view looks somewhat like this: (a) in ordinary usage there is a certain meaning of the statement “ he could have acted other than he did ” in which it is undeniable that the statement may be, according to the circumstances, true. From this it follows that if the second premise of the above-mentioned conclusion is true, the phrase “ could have acted otherwise ” in it cannot be employed in this meaning; (b) in premise (1) the statement “ he could have acted otherwise ” is used in precisely the sense mentioned in (a); (c) from this, it follows that the progression from (1) + (2) to (3) is not tenable, because the statement “ he could have acted other¬wise ” is not used with the same meaning in (1) and (2). As to (a): G. E. Moore was, as far as is known to me, the first to point out the fact that there is a certain meaning in which it may with undeniable correctness be said that a person could have done something that he in fact did not do. Moore illustrates this meaning with the statement “I could have walked a mile in twenty minutes this morning, but certainly I could not have run two miles in five minutes”—on the assumption that Moore on the morning in question sat at his desk.® We must consequently when presented with the things that Moore did not do that morning differentiate between those which he—in a certain sense —could have done and those which he could not have done.
Once this is established, the task becomes to define analytically
the meaning that is intended here. It is that which has been attempted in the preceding sections of this paper where it is asserted that X can a in this connection means that it is within X’s power to perform a, which is again to say that he has the ability and the opportunity to do so, so that it is exclusively dependent upon his situation-determined motivation (“will”) whether a is performed or not. That Moore on that morning could have walked a mile in twenty minutes means (1) that as a child he learned to walk and has since retained this accomplishment and that his constitution is otherwise such that he has the ability to walk at a certain speed; (2) that he had the opportunity that morning to walk (he was not imprisoned, had not broken his leg, etc.); from which follows (3) that it was alone dependent upon his motivation that morning whether this mile was walked or not.
This analysis is in general the same as that given by Moore, Stevenson, Nowell-Smith, and others, although with the differ-ence that the statement of what was within X’s power to do, in my view, is a categorical statement that the capability and oppor¬tunity to perform a were present, and not a conditional statement that a would have been performed under a particular condition (that X had the necessary motivation).11 It is certainly correct that if the categorical statement is true, the conditional is also and vice versa—but this is no proof that the two statements have the same meaning.
As to (b): I can see no reason to doubt that it is exactly in this sense that the phrase is employed when it is assumed that it is a condition for moral responsibility that X could have acted other than he did when he committed an offence. This agrees well with the way in which the phrase is used in ordinary speech and with the pragmatic function of responsibility. On this point I refer to what was said above in section. Some of the objections that have been presented to this inter¬pretation are due to an incorrect formulation of the analysis. Moore was at one place so unfortunate (for I do not believe that the words used represented his intention) as to write that “I could have ...” means “that I could, if I had chosen.” Hereby “to be able to do something ” is made into something hypothetical, that could only occur under a particular condition, a condition furthermore that was not fulfilled if the act was not performed. To this it may rightly be objected that the could-statement in Moore’s example is a categorical statement that the action under the given conditions was possible to perform.12 What Moore should have said was that from “I could have ...” it follows that “I would have ... if I had so desired.”
The most important objection is of another type. It is main¬tained that according to “our moral consciousness,” moral res¬ponsibility requires that the person could have done the proper thing not only in this particular sense—that it was within his power to do it and that he therefore would have done it if he had “ willed ” it—but furthermore in the sense that he could have willed it. Responsibility presupposes not only freedom of action but also freedom of will.13
In the preceding Chapter, On Determinism and Morality, I have argued that such a demand does not lie within “our moral consciousness” and that a theory based upon this assumption leads to logical absurdities and to pragmatically unacceptable consequences.
It may also be maintained that the formulation “X could have willed a” is a logical fallacy. It should, in agreement with the analysis of “could have,” mean that it was within X's power to wi
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
4. CÁC SỰ GIẢI THÍCH SAI CỦA VỊ TRÍ CỦA CƯỠNG BÁCH DẪN ĐẾN MỘT ĐỐI SỐ LỪA ĐẢO ĐỂ HỖ TRỢ CHO INCOMPATIBILISMNó xuất hiện từ phân tích ở trên rằng cụm từ "ông có thể không có hành động nếu không" được sử dụng để biện minh cho miễn trách nhiệm trong hai nhóm của trường hợp. Trước tiên, trong những trường hợp trong đó nó là thực sự đúng là nó đã không trong sức mạnh của người để hành động nếu không (bởi vì ông không có khả năng hay cơ hội hoặc cả hai). Thứ hai, nó được sử dụng trong trường hợp của cưỡng bách bên ngoài hoặc nội bộ, trong đó tuyên bố là chỉ đơn thuần là một con số của bài phát biểu, ý nghĩa thực sự của mà là rằng trong trường hợp các đại lý có thể không được dự kiến để có hành động khác hơn ông đã làm. Nhóm sau này đã được tăng lên một biến chứng triết học dưới hình thức một đối số lừa đảo ủng hộ incompatibilism; học thuyết determinism ("của will subordinance với nhân quả") không bao gồm tội lỗi và trách nhiệm đạo Đức.Hãy cho chúng tôi một lần nữa nhìn vào một vị trí của cưỡng bách. Người theo cưỡng bách (X) có một sự lựa chọn và thực hiện sự lựa chọn của mình. Cơ học của quyết định là giống như trong mọi tình huống khác của sự lựa chọn. Nếu bị tra tấn, ông đã cung cấp trong và cung cấp informa tion, điều này có nghĩa rằng ông được thúc đẩy bởi mong muốn tránh horrors tra tấn, tiếp tục. Và nếu ông chống lại, điều này có nghĩa rằng sự lựa chọn của ông được thúc đẩy bởi mong muốn không để hại nguyên nhân ông chống đối, và có lẽ cũng bởi những ý tưởng đạo Đức về nhu cầu của nhiệm vụ và danh dự. Lựa chọn này và quyết định này đều là miễn phí như bất kỳ khác trong ý nghĩa rằng kết quả của sự lựa chọn một mình phụ thuộc vào động lực của X. Quyết định đạt được trong cùng một cách như trong bất kỳ tình huống khác của sự lựa chọn: chúng tôi nói rằng động cơ "mạnh" thắng (bất cứ điều gì điều này có thể có nghĩa là). Khi một tình huống là kinh nghiệm như một vị trí của cưỡng bách và quyết định khi áp dụng, điều này là do độc quyền cho mục bên ngoài-lập trường rằng lựa chọn thay thế có sẵn là không thể chấp nhận X bởi vì họ tất cả xung đột với một mong muốn mạnh mẽ trong anh ta. Những gì ông đã làm được thực hiện với will — nhưng không phải với thiện chí của mình, vì nó nói.Đó là một thỏa thuận rằng X, giả định rằng việc cưỡng bách là theo tỷ lệ tội phạm của mình, nên ông mieãn. Lý do thực sự là trong các trường hợp nó có thể không được dự kiến rằng ông sẽ có hành động khác hơn ông đã. Nếu bây giờ, mà không phân biệt giữa các hạn chế cơ khí (người đàn ông trong chuỗi) và cưỡng bách hợp lý thần kinh, người ta nói cũng của tình trạng này rằng "X có thể không có hoạt động khác hơn ông đã làm," đường được mở ra cho fallacies và ảo. Nếu chúng tôi chấp nhận rằng ông có thể không có hành động nếu không, đây là tương đương để nói rằng ông không có lựa chọn. Mặt khác, vì nó là không thể phủ nhận rằng X xử deliber¬ately, có nghĩa là, sẵn sàng và biết những gì ông đã làm, nó là cần thiết, để anh ta miễn từ trách nhiệm, tuyên bố rằng ông sẽ không phải là miễn phí. Những gì điều này là có nghĩa là khác nhau từ quan điểm rằng sự lựa chọn của ông được giới hạn để hai lựa chọn thay thế không thể chấp nhận, là một bí ẩn. Hoặc đúng nói, nó là vô nghĩa, đó là chỉ cần một sản phẩm nào con số của bài phát biểu. Sự thật duy nhất trong quan niệm của cưỡng bách là rằng đó đã được chứng minh trong phân tích ở trên.Tuy nhiên, một lần một đã chấp nhận ý tưởng rằng các biểu hiện "ông có thể không có hành động nếu không" thiết lập miễn từ trách nhiệm vì sẽ không phải là "miễn phí", một gây ra chấp nhận cũng niềm tin rằng miễn trách nhiệm phải là một hệ quả cũng của sẽ không của là "miễn phí" bởi vì nó là thuộc cấp của những nhu cầu của pháp luật nguyên nhân và có hiệu lực. Bằng cách này sử dụng biểu thức bình thường được thực hiện như một argu¬ment để hỗ trợ cho incompatibilism. Nó là hiển nhiên rằng argu¬ment này là không thể bảo vệ. Cho, như chúng tôi đã thấy, việc sử dụng các biểu thức "ông có thể không có hành động nếu không" có, đúng cách hiểu rõ, không có gì để làm với "tự do" của sẽ. Untenability đối số này được thể hiện chi tiết hơn trong các phần sau đây.5. THƯỜNG ĐƯỢC SỬ DỤNG CỦA BÁO CÁO "ÔNG CÓ THỂ ĐÃ CÓ HÀNH ĐỘNG NẾU KHÔNG" NHƯ LÀ MỘT YÊU CẦU ĐỐI VỚI TRÁCH NHIỆM ĐẠO ĐỨC KHÔNG CUNG CẤP MỘT CUỘC TRANH CÃI ĐỂ HỖ TRỢ CHO INCOMPATIBILISMTrong chương này, chúng tôi có liên quan với vấn đề sau đây. Nó được coi là nói chung chấp nhận rằng yêu cầu một cho trách nhiệm đạo Đức rằng các đại lý có thể đã có hành động khác hơn ông đã làm. Vấn đề là liệu giả định này cung cấp một cuộc tranh cãi để hỗ trợ cho incompatibilism. Các đối số sẽ giống some¬thing như thế này: (1) nó là một điều kiện đối với trách nhiệm đạo Đức rằng các đại lý có thể có hành động khác hơn ông đã làm; (2) determinism ngụ ý rằng không ai có thể trong bất kỳ trường hợp nào đã có hành động khác hơn ông đã làm trong thực tế; (3) kết luận: do đó không ai có bao giờ về mặt đạo Đức trách nhiệm.Vấn đề là cho dù kết luận này là tenable. Tôi (và nhiều người khác) cho rằng nó là không. Các đối số cho quan điểm này có vẻ hơi như thế này: (a) việc sử dụng bình thường tại có là một nhất định có nghĩa là của báo cáo "ông có thể đã hành động khác hơn ông đã làm" mà nó là không thể phủ nhận rằng các báo cáo có thể, theo các trường hợp, thực sự. Từ này nó sau rằng nếu những tiền đề thứ hai của kết luận nêu trên là đúng, cụm từ "có thể đã có hành động nếu không" trong đó không thể được sử dụng trong ý nghĩa này; (b) trong tiền đề (1) các báo cáo "ông có thể đã có hành động nếu không" được sử dụng trong ý nghĩa chính xác được đề cập tại (a); (c) từ đây, nó sau đó tiến triển từ (1) + (2) ñeán (3) không phải là tenable, vì các báo cáo "ông có thể đã có hành động other¬wise" không được sử dụng với ý nghĩa tương tự ở (1) và (2). Như để (a): G. E. Moore là, theo như được biết đến với tôi, là người đầu tiên chỉ ra một thực tế là có một ý nghĩa nhất định mà trong đó nó có thể với đúng đắn không thể phủ nhận được nói rằng một người có thể đã làm một cái gì đó mà ông trong thực tế đã không làm. Moore minh hoạ này có nghĩa là với các tuyên bố "tôi có thể đã đi bộ một dặm trong hai mươi phút sáng nay, nhưng chắc chắn tôi có thể không có chạy hai dặm trong năm phút" — trên giả định rằng Moore vào buổi sáng trong câu hỏi ngồi tại bàn của mình. ® chúng tôi phải do đó khi trình bày với những điều mà Moore đã không làm sáng phân biệt giữa những người mà ông — theo một nghĩa nào đó-có thể đã làm và những người mà ông có thể không đã làm.Once this is established, the task becomes to define analytically the meaning that is intended here. It is that which has been attempted in the preceding sections of this paper where it is asserted that X can a in this connection means that it is within X’s power to perform a, which is again to say that he has the ability and the opportunity to do so, so that it is exclusively dependent upon his situation-determined motivation (“will”) whether a is performed or not. That Moore on that morning could have walked a mile in twenty minutes means (1) that as a child he learned to walk and has since retained this accomplishment and that his constitution is otherwise such that he has the ability to walk at a certain speed; (2) that he had the opportunity that morning to walk (he was not imprisoned, had not broken his leg, etc.); from which follows (3) that it was alone dependent upon his motivation that morning whether this mile was walked or not.This analysis is in general the same as that given by Moore, Stevenson, Nowell-Smith, and others, although with the differ-ence that the statement of what was within X’s power to do, in my view, is a categorical statement that the capability and oppor¬tunity to perform a were present, and not a conditional statement that a would have been performed under a particular condition (that X had the necessary motivation).11 It is certainly correct that if the categorical statement is true, the conditional is also and vice versa—but this is no proof that the two statements have the same meaning.Như (b): tôi có thể thấy không có lý do để nghi ngờ rằng nó là chính xác trong ý nghĩa này cụm từ được sử dụng khi người ta cho rằng nó là một điều kiện đối với trách nhiệm đạo Đức X có thể đã có hành động khác hơn là ông đã làm khi ông cam kết một hành vi phạm tội. Điều này đồng ý với cách mà cụm từ được sử dụng trong bài phát biểu thông thường và với các chức năng thực tế của trách nhiệm. Vào thời điểm này, tôi đề cập đến những gì đã nói ở trên trong phần. Một số phản đối đã được trình bày để inter¬pretation này là do một xây dựng không chính xác của các phân tích. Moore là lúc một nơi để bất hạnh (cho tôi không tin rằng từ được sử dụng đại diện cho ý định của mình) là để viết rằng "Tôi có thể có..." có nghĩa là "rằng tôi có thể, nếu tôi đã chọn." Bằng văn bản này "để có thể làm điều gì đó" được thực hiện vào một cái gì đó giả, có thể chỉ xảy ra trong một điều kiện cụ thể, một điều kiện hơn nữa mà không được hoàn thành nếu việc chưa được thực hiện. Với điều này nó có thể đúng được phản đối rằng câu có thể trong ví dụ của Moore là một tuyên bố phân loại hành động dưới những điều kiện nhất định đã có thể perform.12 những gì Moore nên có nói là rằng từ "Tôi có thể có..." nó sau đó "Tôi sẽ có... nếu tôi có muốn."Các đối quan trọng nhất là của một loại. Nó là main¬tained rằng theo "ý thức đạo đức của chúng tôi," đạo Đức res¬ponsibility đòi hỏi rằng những người có thể đã làm điều đúng không phải chỉ trong ý nghĩa cụ thể này-rằng nó đã trong quyền lực của mình để làm điều đó và rằng ông do đó đã làm nếu ông có "ý chí" nó — nhưng hơn nữa trong ý nghĩa rằng ông có thể đã willed nó. Trách nhiệm presupposes tự do hành động không chỉ mà còn tự do của will.13Trước chương, trên Determinism và đạo Đức, tôi đã lập luận rằng một nhu cầu không nằm trong "chúng tôi ý thức đạo đức" và rằng một lý thuyết dựa trên giả định này dẫn đến absurdities hợp lý và đến pragmatically không thể chấp nhận hậu quả.Nó có thể cũng được duy trì mà xây dựng "X có thể có ý chí một" là một sai lầm hợp lý. Nó nên, trong thỏa thuận với phân tích của "có", có nghĩa là nó đã trong x sức mạnh để wi
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
4. hiểu sai về tình hình bắt buộc dẫn đến một LUAÄN lừa đảo ỦNG HỘ INCOMPATIBILISM
Nó xuất hiện từ những phân tích ở trên rằng cụm từ "ông không có thể hành động nếu không" được sử dụng để biện minh cho việc miễn trách nhiệm trong trường hợp hai nhóm. Đầu tiên, trong những trường hợp mà trong đó nó thực sự là sự thật rằng nó không nằm trong quyền lực của người hành động theo cách khác (vì ông không có khả năng hoặc cơ hội hoặc cả hai). Thứ hai, nó được sử dụng trong các trường hợp ép buộc từ bên ngoài hoặc nội bộ, trong đó tuyên bố chỉ là một cách nói, ý nghĩa thực sự trong số đó là trong các trường hợp các đại lý có thể không được dự kiến sẽ có hành động khác hơn ông đã làm. Nhóm thứ hai này đã được tăng lên đến một biến chứng triết học trong các hình thức của một đối số lừa đảo ủng hộ incompatibilism; các học thuyết cho rằng định mệnh ("subordinance của ý chí để nhân quả") loại trừ tội lỗi và trách nhiệm đạo đức.
Chúng ta hãy một lần nữa nhìn vào một tình trạng bị ép buộc. Người dưới sức ép (X) đã có một sự lựa chọn và thực hiện sự lựa chọn của mình. Các cơ chế của các quyết định đều giống nhau như trong mọi tình huống khác của sự lựa chọn. Nếu, khi bị tra tấn, ông đã ở và cung cấp các thông tin trong báo-tion, điều này có nghĩa rằng ông đã được thúc đẩy bởi mong muốn tránh những nỗi kinh hoàng tiếp tục tra tấn. Và nếu ông chống lại, điều này có nghĩa rằng sự lựa chọn của mình đã được thúc đẩy bởi mong muốn không làm tổn hại đến nguyên nhân ông đang chiến đấu cho, và cũng có thể là những ý tưởng đạo đức về những đòi hỏi của nhiệm vụ và danh dự. Sự lựa chọn này và quyết định này là cả hai tự do như bất kỳ khác trong ý nghĩa là kết quả của sự lựa chọn riêng phụ thuộc vào động cơ của X. Các quyết định đạt được trong cùng một cách như trong bất kỳ tình huống nào khác của sự lựa chọn: chúng ta nói rằng " mạnh "thắng động cơ (bất cứ điều này có thể có ý nghĩa). Khi một tình huống được kinh nghiệm như một tình trạng ép buộc và quyết định như áp đặt, điều này là do độc quyền với bên ngoài circum-lập trường rằng các lựa chọn thay thế có sẵn là không thể chấp nhận đối với X bởi vì tất cả họ đều mâu thuẫn với một mong muốn mạnh mẽ trong anh. Những gì ông đã làm được thực hiện với ý-nhưng không phải với thiện chí của mình, như người ta nói. Có một thỏa thuận rằng X, giả định rằng sự cưỡng bách là tỷ lệ thuận với hành vi phạm tội của mình, anh ấy nên có phép. Lý do thực sự là trong những trường hợp nó có thể không được dự kiến rằng ông sẽ có hành động khác hơn ông đã làm. Nếu bây giờ, không có sự khác biệt giữa các giới hạn cơ khí (người đàn ông trong dây chuyền) và ép buộc tâm lý-hợp lý, nó được cho là cũng trong tình trạng này mà "X không có thể hành động khác hơn ông đã làm," con đường được mở ra để ngụy biện và ảo tưởng. Nếu nó được chấp nhận rằng ông không thể có hành động khác, điều này tương đương với nói rằng ông không có sự lựa chọn. Mặt khác, vì nó là không thể phủ nhận rằng hành động X deliber¬ately, đó là, sẵn sàng và biết những gì ông đã làm, nó là cần thiết, để miễn cho ông khỏi trách nhiệm, tuyên bố rằng ý chí của ông là không miễn phí. Điều này có nghĩa là khác nhau từ quan điểm cho rằng sự lựa chọn của mình đã được giới hạn trong hai lựa chọn thay thế không thể chấp nhận, là một điều bí ẩn. Hay nói cho đúng ra, nó là vô nghĩa, nó chỉ là một con số rỗng của lời nói. Thực tế chỉ có trong quan niệm về sự ép buộc là điều đã được thể hiện trong các phân tích ở trên. Tuy nhiên, một khi người ta đã chấp nhận ý tưởng rằng các biểu hiện "ông không có thể hành động nếu không" thiết lập miễn trách nhiệm vì ý chí không phải là "tự do" một là gây ra để chấp nhận cũng với niềm tin rằng miễn trách nhiệm phải là một hệ quả của ý chí cũng không phải là "tự do" bởi vì nó chỉ là nhánh của nhu cầu cần thiết của luật nhân quả. Bằng cách này sử dụng bình thường của biểu thức được thực hiện như là một argu¬ment hỗ trợ incompatibilism. Rõ ràng là argu¬ment này không đứng vững được. Vì, như chúng ta đã thấy, việc sử dụng khái niệm "ông không có thể hành động nếu không" đã, hiểu đúng, không có gì để làm với "tự do" của ý chí. Các untenability của lập luận này được trình bày chi tiết hơn trong phần sau. 5. SỬ DỤNG CHUNG CỦA BÁO CÁO "Ngài có thể hành động KHÁC" AS A YÊU CẦU CHO TRÁCH NHIỆM ĐẠO ĐỨC KHÔNG CUNG CẤP AN LUẬN ỦNG HỘ INCOMPATIBILISM Trong chương này, chúng tôi đang quan tâm đến các vấn đề sau đây. Nó được coi là chấp nhận chung rằng một trong những yêu cầu về trách nhiệm đạo đức là các đại lý có thể hành động khác hơn ông đã làm. Vấn đề là liệu giả định này cung cấp một đối số trong hỗ trợ của incompatibilism. Lập luận nên nhìn some¬thing như thế này: (1) nó là một điều kiện cho trách nhiệm đạo đức mà các đại lý có thể hành động khác hơn ông đã làm; (2) thuyết định ngụ ý rằng không ai có thể trong trường hợp nào đã hành động khác hơn là ông đã làm trong thực tế; (3) kết luận: do đó không có ai bao giờ chịu trách nhiệm về mặt đạo đức. Vấn đề là cho dù kết luận này là đứng vững được. Tôi (và nhiều người khác) lập luận rằng nó không phải là. Lập luận cho quan điểm này có vẻ hơi như thế này: (a) trong việc sử dụng thông thường có một ý nghĩa nhất định của báo cáo ", ông có thể hành động khác hơn ông đã làm", trong đó nó là không thể phủ nhận rằng các tuyên bố có thể được, theo hoàn cảnh, đúng. Từ đó suy ra rằng nếu các tiền đề thứ hai của kết luận nêu trên là đúng sự thật, các cụm từ "có thể hành động khác" trong đó không thể được sử dụng trong ý nghĩa này; (B) trong tiền đề (1) câu "anh có thể hành động nếu không" được sử dụng trong một cách chính xác theo nghĩa nêu ở (a); (C) từ này, nó sau đó tiến triển từ (1) + (2) và (3) không phải là biện hộ được, bởi vì các tuyên bố "ông có thể hành động other¬wise" không được sử dụng với cùng một nghĩa trong (1) và (2). Như để (a): GE Moore là, theo như được biết đến với tôi, là người đầu tiên chỉ ra một thực tế rằng có một ý nghĩa nhất định, trong đó nó có thể với tính đúng đắn không thể phủ nhận được rằng một người có thể đã làm một cái gì đó mà ông ở Thực tế đã không làm. Moore minh họa ý nghĩa này với tuyên bố: "Tôi có thể đi một dặm trong hai mươi phút sáng nay, nhưng chắc chắn tôi không thể chạy hai dặm trong năm phút" -on giả định rằng Moore vào buổi sáng trong câu hỏi ngồi ở desk.® mình Chúng ta phải do đó khi trình bày với những điều mà Moore đã không làm sáng phân biệt giữa những người mà ông trong một nghĩa nào đó -could đã làm và những người mà anh không thể làm được. Một khi điều này được thành lập, nhiệm vụ trở nên phân tích để xác định các ý nghĩa đó là dự định ở đây. Đó là điều đã được cố gắng trong các phần trước của bài viết này, nơi nó được khẳng định rằng X là một trong kết nối này có thể có nghĩa là nó nằm trong khả năng của X để thực hiện một, một lần nữa lại nói rằng ông có khả năng và cơ hội làm như vậy, vì vậy mà nó là độc quyền phụ thuộc vào động lực tình hình xác định mình ("sẽ") cho dù một được thực hiện hay không. Đó Moore vào buổi sáng có thể đã đi một dặm trong hai mươi phút phương tiện (1) mà là một đứa trẻ, ông học cách đi bộ và từ đó đã giữ lại thành tích này và rằng hiến pháp của ông là nếu không như vậy mà ông có khả năng đi lại ở một tốc độ nhất định; (2) rằng ông đã có cơ hội vào buổi sáng để đi bộ (ông đã không bị bỏ tù, không bị gãy chân của mình, vv); từ đó sau (3) mà nó chỉ có một mình phụ thuộc vào động cơ của mình vào buổi sáng cho dù dặm này đã được đi hay không. Đây là phân tích nói chung giống như được đưa ra bởi Moore, Stevenson, Nowell-Smith và những người khác, mặc dù có những khác biệt -ence rằng sự trình bày những gì đã nằm trong khả năng của X để làm, trong quan điểm của tôi, là một tuyên bố rằng khả năng phân loại và oppor¬tunity để thực hiện một đã có mặt, và không phải là một tuyên bố có điều kiện mà một sẽ được thực hiện theo một điều kiện đặc biệt (X đó đã có những động lực cần thiết) .11 Nó chắc chắn là đúng rằng nếu câu phân loại là đúng sự thật, có điều kiện cũng được và ngược lại, nhưng điều này là không có bằng chứng rằng hai câu có ý nghĩa tương tự. Như để (b): Tôi có thể thấy không có lý do gì để nghi ngờ rằng nó là chính xác trong ý nghĩa này mà cụm từ được sử dụng khi người ta cho rằng đó là một điều kiện cho trách nhiệm đạo đức mà X có thể hành động khác hơn là ông đã làm khi ông phạm tội. Điều này cũng đồng ý với cách thức mà các cụm từ được sử dụng trong bài phát biểu thông thường và có chức năng thực dụng của trách nhiệm. Về điểm này tôi đề cập đến những gì đã nói ở trên trong phần. Một số ý kiến phản đối đã được trình bày để inter¬pretation này là do một công thức chính xác của phân tích. Moore đã ở một nơi rất đáng tiếc (vì tôi không tin rằng những từ được sử dụng đại diện cho ý định của mình) để viết rằng: "Tôi có thể có ..." phương tiện "mà tôi có thể, nếu tôi đã chọn." Bằng văn bản này "để có thể để làm một cái gì đó "được làm thành một cái gì đó giả thuyết, mà chỉ có thể xảy ra theo một điều kiện đặc biệt, một điều kiện hơn nữa mà không được đáp ứng nếu hành vi không thực hiện. Để này nó đúng có thể được phản đối là có thể tuyên bố, trong ví dụ của Moore là một tuyên bố rằng hành động phân loại theo các điều kiện nhất định đã có thể perform.12 gì Moore nên nói là từ "tôi có thể có ..." nó sau rằng: "Tôi sẽ phải ... nếu tôi đã mong muốn như vậy." Sự phản đối quan trọng nhất là các loại khác. Nó được main¬tained mà theo "ý thức đạo đức của chúng tôi," res¬ponsibility đạo đức đòi hỏi rằng người đó có thể đã làm điều đúng đắn không chỉ đặc biệt này có ý nghĩa rằng, nó nằm trong quyền lực của mình để làm điều đó và vì vậy ông sẽ có thực hiện nó nếu ông đã "ý chí" nó-nhưng hơn nữa trong ý nghĩa rằng ông có thể đã muốn như. Trách nhiệm bao hàm không chỉ tự do hành động mà còn tự do will.13 Trong chương trước, Ngày định mệnh và đạo đức, tôi đã lập luận rằng nhu cầu như vậy không nằm trong "ý thức đạo đức của chúng tôi" và rằng một lý thuyết dựa trên giả định này dẫn đến nghịch lý hợp lý và thực dụng đến những hậu quả không thể chấp nhận. Nó cũng có thể được duy trì rằng việc xây dựng "X có thể theo ý muốn một" là một sai lầm logic. Nó nên, trong thỏa thuận với việc phân tích "có thể có", có nghĩa là nó nằm trong quyền lực của X để wi













đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: