James seated himself on one of the two dangerously rickety chairs and  dịch - James seated himself on one of the two dangerously rickety chairs and  Việt làm thế nào để nói

James seated himself on one of the

James seated himself on one of the two dangerously rickety chairs and placed a wooden box before him on Griphook's heavy wooden desk. As the little Goblin panted heavily around the corner of the desk and plopped himself down in his seat, he eyes James with a somewhat peculiar expression. One that said something of cruelty to Goblins. James ignored it and motioned pointedly to the wooden box.

Griphook eyed it hopefully, imagining what riches lay within to increase his employee bonus this month.

"This is for my son, Harry." James said swiftly. There was an edgy sadness in his voice.

"I see..." Griphook replied cautiously.

The truth was, he did not see at all, he was thoroughly confused by his clients behavior and had no idea what was going on. James had obviously gathered this from the Goblin's vacant expression, so he proceeded to explain in a hurried manor.

"I want it to be kept here, for safe keeping. If anything should happen... to my wife and I, I want you to present this to Harry when he arrives before the start of school. No one else, Griphook, It must go to Harry. I also wish to make him the sole heir of my fortune. All my vaults, Griphook. Do you understand what I am asking?"

"I shall place it in your personal vault immediately, Sir." Griphook said with an obliging smile, reaching for the box.

"No!" James shouted, causing the Goblin to jump back in fright. "I- I'm sorry Griphook. I don't want this placed in the vault... I want you to hang onto it. Keep it with you. Keep it until Harry arrives... Please Griphook, do me this final favor. Keep it safe..."

Griphook frowned, eyeing the box suspiciously. "I assure you Mr. Potter our vaults are very secure..."

"I understand that, Griphook, you have never let me down thus far. But please, I beg you, keep this out of the vaults." James said, his eyes shining with determination.

"What's in it?" Griphook asked suspiciously.

"Family heirlooms..." James said evasively. "And my final will and testimony. If... If it comes to it, Griphook... I request that you hand this will over to Albus Dumbledore. He will come to collect it if the time arises. It holds details of what should become of Harry, if we ever were too..."

"I understand Sir, But family heirlooms? Do you fear someone may attempt to break into your vaults?" Griphook asked uncertainly.

"Anything is possible..." James said, looking around cautiously. "Please Griphook, I need Harry to have these things, It's important... It's... I need him to get these things... So he knows... So he knows that we did this for him. There is a letter in the box for Harry... Make sure he gets it will you?"

"Mr. Potter, we can increase security on your vaults if you fear someone may attempt to break in..."

"That won't be necessary Griphook." James said firmly, "Just hold onto this for me will you."

Griphook gently pulled the box towards himself and slowly lifted the lid under James saddened gaze. Inside he saw the velvet box contained two parchment rolls. One, addressed to Harry J. Potter, the other labeled as 'The Final Will and Testimony of James and Lily Potter'. Beneath them sat a strange liquid like material, and a small ring box. Griphook was at a loss, obviously these items held incredible personal meaning to James and Lily, but he could not understand the urgency behind James request.

"It's my family ring." James said quietly, "I want him to have it. And the other, well, you know what that is."

Griphook nodded slowly. He was very familiar with invisibility cloaks, he had had several idiotic wizards attempt to rob the bank wearing such devices. Foolish, foolish beings...

"Mr. Potter?" He asked, looking up slowly.

"Hmm?" James replied absently, his eyes flickering over the contents of the box.

"Are you in some kind of trouble?" The goblin said slowly.

James looked up into the Goblin's eyes slowly, his trusted advisor and financial manager. His eyes flickered with a small laugh. He knew he wasn't supposed to tell anyone, but he couldn't keep it a secret anymore. The secret on its own was wearing him down.

"Voldemort is after us." James breathed, causing the Goblin to flinch at the Dark Wizard's name.

James got to his feet, casting one last glance to the box before his eyes fell on Griphook. "Give this to my son. My trusted friend, Do me this one last favor..."

As the Goblin nodded, he closed the box and placed it in the draw of his desk, locking it in. "As you wish, Mr. Potter... Although I hope it does not come to that..."

James smiled weakly at the Goblin. "Farewell..." he said, and his footsteps echoed out of the room. As the door grated shut behind him, Griphook came to the realization that that would be the last time he ever saw James Potter. Voldemort always got his man...


"You had me remove it almost instantly, remember Lil? I took it off his neck, and I never gave it a second thought... I just shoved it in my pocket. I never even thought to examine it, It never crossed my mind that that could have been the means he used to get here. His magic must have activated it somehow..."

Lily moved closer to examine the ring in surprise. "Of course... So simple... He would have had no idea..."

"But..." Hermione interjected, "He's had that ring for years. As long as I've known him... He said he got it from Gringotts at the beginning of first year when Hagrid took him to his vault. Why wouldn't it have worked before now?"

"I can't answer that, I'm afraid. But it's the only reasonable explanation we have." James replied grimly. "There is no other way he could have found us... If only I had given it a second glance... maybe then I would have realized it was Harry..."

"He loved that ring." Hermione said quietly. "He said it felt like he was carrying you around with him all the time, even though you were gone, you were with him. That's what he said..."

James smiled, standing up and walking over to Harry's head, carefully placing the chain back around his neck. Polishing the blood off its surface he placed the ring carefully down on his son's bare chest that was rising and falling slowly. The garnet shone brightly with the movement, and in that moment, Lily could see that James was as much in love with his son as the day he was when he was born. He held the same devotional stare, Hermione noticed the connection between them as well.

"Has he been happy?" James blurted out suddenly, causing Hermione to jump.

"Happy?" She repeated.

"His whole life has been based on lies... has he ever been happy?" James asked again, in a small voice.

Hermione smiled, thinking back over Harry's time with her.

"Going to Hogwarts made him happy." She said smiling, "He really is the most powerful wizard in our year. I think his life really started, when he found out he was a wizard... "

"I knew he would love Hogwarts.." Lily said smiling.

"He loves Quidditch too." She added, remembering that James used to play.

"Does he play?" James asked keenly.

"Seeker." Hermione said with a grin. "Youngest Gryffindor Seeker in half a century. He was a natural, the first time he picked up a broom he was put on the team."

James laughed and Lily made a clucking noise with her tongue. "Typical Potter..." She said, but a sly smile crept over her face.

"He was so excited when he found out that you had played." Hermione said to James.

James smiled, "The best part of school was the Quidditch." He said in a way that reminded Hermione of Harry, but after receiving a nudge in the ribs that knocked the air out of him, James corrected himself "Except for the parts with you, Dear... Obviously..."

Lily gave Hermione a mischievous smile then resumed her attentions on Harry.

"He even created his own broomstick in third year, not that it was very successful, but he spent nearly a whole year building that thing..."

"He engineered a broomstick?" James asked in surprise, "That's very advanced magic."

Hermione grinned. "I know, like I said, the most powerful student in our year. Except that he broke a leg, an arm, several rib bones and his pelvis during the maiden flight..." she added with a frown. "I gave him hell over that little expedition..."

James roared with laughter. "He crashed it? I bet he was mortified..."

"No, he didn't crash it, he abandoned ship mid flight." Hermione said her frown increasing as James laughed even louder.

"I wish I could have seen that..." James said wiping tears of laughter from the corners of his eyes.

"He could have killed himself." Hermione said, slightly shocked.

"Potter's are pretty thick skinned, Hermione." James said with a small smile, seeing her disapproving look.

"Thick headed too, by the sounds of things that's been passed down through the genes..." Lily muttered under her breath.

Hermione grinned. "It really was quite an amazing piece of work though. Harry was always very good at sensing magic. He sensed the spells on his old broom, a Nimbus 2001. He based his breaking charms off of that type of broom, but the acceleration charms were of his own design."

"He designed his own acceleration charms?" James asked in amazement.

Hermione nodded. "Harry is a lot smarter than he ever lets on to anybody. He's very reserved about his abilities, but sensing magic is a particular skill of his. Everyone thinks I'm the smart one, Harry is amazing."

James grinned. "So? What happened with the broom?"

"Well, when he went to take the test flight, he discovered the the braking charms weren't strong enough to stand up to his acceleration charms, which were more powerful than the Nimbus'. So, when he went to brake he had to abandon ship. The brooms probably still zooming half way around the world. He named it the Aurora. I could have killed him for trying to fly it without making sure it was safe first though."

James grinned. "Well, at least he learned from his mistake."

Hermione grimaced. "Yes, that was a high point I suppose, but it didn't stop him from inventing other crazy things. Not long after that Sir
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
James ngồi thiền trên một trong hai ghế nguy hiểm lung lay và đặt một hộp gỗ trước khi anh ta trên bàn gỗ nặng của Griphook. Như con yêu tinh ít panted rất nhiều xung quanh góc của bàn làm việc và plopped mình xuống tại chỗ của mình, ông đôi mắt James với một biểu hiện hơi đặc biệt. Một trong đó nói điều gì đó của đối xử tàn ác để yêu tinh. James bỏ qua nó và motioned chua cay để hộp gỗ.Griphook mắt nó hy vọng rằng, tưởng tượng những gì giàu nằm bên trong để tăng tiền thưởng nhân viên của mình trong tháng này."Đây là cho con trai tôi, Harry." James nói nhanh chóng. Đã có một nỗi buồn edgy trong giọng nói của mình. "Tôi thấy..." Griphook trả lời thận trọng. Sự thật là, ông đã không nhìn thấy ở tất cả, ông đã hoàn toàn nhầm lẫn bởi hành vi khách hàng của mình và không có ý tưởng những gì đã xảy ra. James rõ ràng đã tụ tập này từ biểu hiện bỏ trống của con yêu tinh, do đó, ông tiến hành để giải thích trong một manor hurried."Tôi muốn nó phải được lưu giữ ở đây, để giữ an toàn. Nếu có bất cứ điều gì xảy ra... để vợ tôi và tôi, tôi muốn bạn để trình bày này cho Harry khi ông đến trước khi bắt đầu học. Không ai khác, Griphook, nó phải đi đến Harry. Tôi cũng muốn làm cho anh ta là người thừa kế duy nhất của tài sản của tôi. Tất cả của tôi hầm, Griphook. Làm bạn hiểu những gì tôi yêu cầu không?" "Tôi sẽ đặt nó trong kho quỹ cá nhân của bạn ngay lập tức, Sir." Griphook nói với một nụ cười phục, đạt cho hộp."Không!" James hét lên, gây ra con yêu tinh để nhảy trở lại trong sợ. "Tôi-tôi xin lỗi Griphook. Tôi không muốn điều này đặt trong két sắt... Tôi muốn bạn để treo lên nó. Giữ nó với bạn. Giữ nó cho đến khi Harry đến... Xin vui lòng Griphook, làm cho tôi này ưu tiên cuối cùng. Giữ nó an toàn..."Griphook cau mày, nhắm đến hộp đáng ngờ. "Tôi đảm bảo với bạn ông Potter hầm của chúng tôi là rất an toàn...""Tôi hiểu rằng, Griphook, bạn đã không bao giờ làm tôi thất vọng vậy, đến nay. "Nhưng xin vui lòng, tôi cầu xin bạn, Giữ cho điều này ra khỏi các hầm." James nói, mắt sáng với quyết tâm."What's in it?" Griphook hỏi đáng ngờ."Gia đình heirlooms..." James nói evasively. "Và tôi cuối cùng sẽ và lời khai. Nếu... Nếu nói đến nó, Griphook... Tôi yêu cầu rằng bạn bàn này sẽ giao để Albus Dumbledore. Ông sẽ đến để thu thập nó nếu đó phát sinh. Nó chứa thông tin chi tiết về những gì nên trở thành của Harry, nếu chúng ta bao giờ quá... ""Tôi hiểu thưa ngài, nhưng gia đình heirlooms? Ngươi có sợ một ai đó có thể cố gắng đột nhập vào hầm của bạn?" Griphook yêu cầu uncertainly."Bất cứ điều gì có thể..." James nói, nhìn xung quanh thận trọng. "Xin vui lòng Griphook, tôi cần Harry có những việc này, nó là quan trọng... Đô thị này có Tôi cần anh ta để có được những việc này... Vì vậy, ông biết... Do đó, ông biết rằng chúng tôi đã làm điều này cho anh ta. Đó là một bức thư trong hộp cho Harry... Hãy chắc chắn rằng ông được nó chứ?""Ông Potter, chúng tôi có thể tăng cường an ninh trên hầm của bạn nếu bạn lo sợ một ai đó có thể cố gắng để phá vỡ trong...""Đó sẽ không cần thiết Griphook." James nói vững chắc, "Chỉ cần giữ lên đây cho tôi sẽ bạn."Griphook nhẹ nhàng kéo hộp đối với chính mình và từ từ dỡ bỏ nắp theo James buồn chiêm ngưỡng. Bên trong ông thấy hộp nhung chứa hai giấy cuộn. Một, gửi đến Harry J. Potter, khác đánh dấu là 'The cuối cùng sẽ và lời khai của James và Lily Potter'. Bên dưới họ ngồi một chất lỏng lạ như tài liệu, và một hộp nhỏ vòng. Griphook là ở một mất mát, rõ ràng là các mặt hàng này tổ chức ý nghĩa cá nhân đáng kinh ngạc để James và Lily, nhưng ông không thể hiểu mức độ khẩn cấp phía sau James yêu cầu. "Đó là vòng gia đình của tôi." James nói nhẹ nhàng, "tôi muốn anh ta để có nó. Và khác, tốt, bạn biết những gì có nghĩa là. "Griphook gật đầu từ từ. Ông đã rất quen thuộc với tàng hình cloaks, ông đã có một số trình thuật sĩ idiotic cố gắng để cướp ngân hàng mặc thiết bị như vậy. Người ngu ngốc, ngu ngốc..."Ông Potter?" Ông yêu cầu, nhìn lên từ từ."Hmm?" James trả lời absently, đôi mắt của mình nhấp nháy trên nội dung của hộp."Là bạn trong một số loại vấn đề?" Con yêu tinh nói chậm.James nhìn lên thành của con yêu tinh mắt từ từ, cố vấn đáng tin cậy và quản lý tài chính của mình. Đôi mắt của mình flickered với một cười nhỏ. Ông biết ông không phải là nghĩa vụ phải nói cho ai biết, nhưng ông không thể giữ nó một bí mật nữa. Bí mật trên riêng của mình đã mang anh ta."Chúa tể Voldemort là sau khi chúng tôi." James hít, gây ra con yêu tinh để flinch tại thuật sĩ tối tên. James đã đến bàn chân của mình, đúc một thoáng qua hộp trước khi mắt đã giảm trên Griphook. "Đưa cái này cho con trai tôi. Người bạn đáng tin cậy của tôi, làm tôi ưu tiên cuối một này..."Như con yêu tinh gật đầu, ông đóng hộp và đặt nó trong hòa bàn hắn, khóa nó in "như bạn muốn, ông Potter... Mặc dù tôi hy vọng nó không đi kèm với..."James cười yếu tại con yêu tinh. "Farewell..." ông nói, và lặp lại bước chân của mình ra khỏi phòng. Như cửa grated đóng cửa phía sau anh ta, Griphook đến nhận thức rằng đó sẽ là lần cuối cùng ông từng thấy James Potter. Voldemort luôn luôn nhận người đàn ông của mình..."Bạn có tôi gỡ bỏ nó gần như ngay lập tức, hãy nhớ Lil? Tôi lấy nó ra khỏi cổ của ông, và tôi không bao giờ đã cho nó một ý nghĩ thứ hai... Tôi chỉ cần Xô đẩy nó trong túi của tôi. Tôi thậm chí không bao giờ nghĩ rằng để kiểm tra nó, nó không bao giờ vượt qua tâm trí của tôi mà có thể đã là các phương tiện ông sử dụng để có được ở đây. Kỳ diệu của ông phải kích hoạt nó bằng cách nào đó..."Lily di chuyển địa điểm gần nhất để kiểm tra ở bất ngờ. "Của khóa học... Đơn giản như vậy... Ông đã có thể có không có ý tưởng...""Nhưng..." Hermione interjected, "ông đã có vòng đó trong năm. Miễn là tôi đã biết anh ta... Ông nói ông đã nhận nó từ Gringotts vào đầu năm đầu tiên khi Hagrid đưa ông đến vault của mình. Tại sao sẽ không nó đã làm việc trước khi bây giờ?""Tôi không thể trả lời, tôi sợ. "Nhưng đó là những lời giải thích hợp lý chỉ chúng tôi có." James trả lời grimly. "Không có không có cách nào khác mà ông có thể đã tìm thấy chúng tôi... Nếu chỉ có tôi đã cho nó một cái nhìn thứ hai... có thể sau đó tôi sẽ có nhận ra nó đã là Harry... ""Anh yêu vòng đó." Hermione nói nhẹ nhàng. "Ông nói nó cảm thấy như ông đã mang theo bạn xung quanh với anh ta tất cả thời gian, mặc dù bạn đã biến mất, bạn đã với anh ta. Đó là những gì ông nói..."James cười, đứng lên và đi bộ trên đầu của Harry, cẩn thận đặt chuỗi lại quanh cổ của ông. Đánh bóng máu ra khỏi bề mặt của nó ông đặt vòng cẩn thận xuống trên ngực trần của con trai của ông, đã được tăng cao và rơi xuống chậm. Granat chiếu sáng với phong trào, và ở thời điểm đó, Lily có thể thấy rằng James là như nhiều trong tình yêu với con trai của ông là ngày ông khi ông được sinh ra. Ông tổ chức devotional stare cùng, Hermione nhận thấy kết nối giữa chúng là tốt."Ông đã hài lòng?" James blurted ra đột ngột, gây ra Hermione để nhảy."Hạnh phúc"? Bà lặp đi lặp lại."Toàn bộ cuộc sống của ông đã được dựa trên dối trá... ông có hài lòng?" James hỏi một lần nữa, trong một giọng nói nhỏ.Hermione cười, suy nghĩ trở lại qua thời gian của Harry với cô ấy."Đi trường Hogwarts làm cho anh ta hạnh phúc." Cô nói mỉm cười, "ông thực sự là thuật sĩ mạnh nhất trong năm của chúng tôi. Tôi nghĩ rằng cuộc sống của mình thực sự bắt đầu, khi ông phát hiện ra ông là một thuật sĩ... ""Tôi biết ông rất thích Hogwarts.." Lily nói mỉm cười."Anh ấy yêu Quidditch quá." Bà nói thêm, ghi nhớ rằng James sử dụng để chơi."Nào ông chơi?" James hỏi sâu sắc."Tầm thủ." Hermione nói với một grin. "Trẻ nhất Gryffindor Seeker trong nửa thế kỷ. Ông là một thiên nhiên, lần đầu tiên ông đã chọn lên một cây chổi ông được đưa vào đội."James cười và Lily đã thực hiện một tiếng ồn clucking với lưỡi của mình. "Điển hình Potter..." Cô nói, nhưng một nụ cười sly crept trên khuôn mặt của cô."Ông đã rất vui mừng khi ông phát hiện ra rằng bạn đã chơi." Hermione cho James.James cười, "thuộc trường, tốt nhất là Quidditch." Ông nói trong một cách mà nhắc nhở Hermione Harry, nhưng sau khi nhận được một di chuyển trong xương sườn gõ không khí ra khỏi anh ta, James sửa chữa mình "ngoại trừ phần với bạn, thân yêu... Rõ ràng là... "Lily cho Hermione một nụ cười tinh nghịch sau đó tiếp tục sự chú ý của cô trên Harry."Ông thậm chí tạo ra broomstick riêng của mình trong năm thứ ba, không có nó đã rất thành công, nhưng ông đã dành gần một năm toàn bộ xây dựng điều đó...""Ông thiết kế một broomstick?" James hỏi trong bất ngờ, "đó là rất tiên tiến ma thuật."Hermione grinned. "Tôi biết, như tôi đã nói, học sinh mạnh nhất trong năm của chúng tôi. Ngoại trừ rằng ông đã phá vỡ một chân, một cánh tay, một số xương sườn và xương chậu của ông trong chuyến bay đầu tiên...", bà nói thêm với một nhăn. "Tôi đã cho anh ta địa ngục trong cuộc viễn chinh nhỏ..."James roared với cười. "Ông rơi nó? Tôi đặt cược ông đã mortified...""Không, ông đã không sụp đổ nó, ông đã bỏ tàu giữa chuyến bay." Hermione cho biết cô nhăn tăng như James cười thậm chí to hơn."Tôi muốn tôi có thể đã thấy rằng..." James nói lau nước mắt của cười từ các góc của đôi mắt của mình."Ông có thể đã giết chính mình." Hermione nói, hơi bị sốc."Harry Potter là khá dày da, Hermione." James nói với một nụ cười nhỏ, nhìn thấy cô chối nhìn."Dày do quá, các âm thanh của điều đó được truyền qua các gen..." Lily muttered theo hơi thở của mình.Hermione grinned. "Nó thực sự là khá một mảnh tuyệt vời của công việc mặc dù. Harry đã luôn luôn rất tốt tại thám ma thuật. Ông cảm thấy các phép thuật trên chổi cũ của mình, một năm 2001 Nimbus. Ông dựa của mình phá vỡ charms tắt của loại chổi, nhưng sự quyến rũ gia tốc đã thiết kế của riêng mình.""Ông thiết kế quyến rũ tăng tốc của riêng mình?" James hỏi trong sự ngạc nhiên.Hermione gật đầu. "Harry là rất nhiều thông minh hơn ông bao giờ cho phép cho bất kỳ ai. Ông là rất thuộc về khả năng của mình, nhưng thám ma thuật là một kỹ năng cụ thể của mình. Tất cả mọi người nghĩ rằng tôi là người thông minh, Harry là tuyệt vời."James grinned. "Vì vậy? Những gì xảy ra với chổi?""Vâng, khi ông đã đi để có chuyến bay thử nghiệm, ông phát hiện các Charm phanh không đủ mạnh để đứng lên đến ông mái gia tốc là mạnh hơn so với Nimbus'. Vì vậy, khi ông đến phanh ông đã phải bỏ tàu. Chổi có lẽ vẫn còn phóng to một nửa con đường trên toàn thế giới. Ông đặt tên cho nó Aurora. Tôi có thể đã giết anh ta đã cố gắng để bay nó mà không có đảm bảo rằng nó là an toàn đầu tiên mặc dù."James grinned. "Vâng, ít ông học được từ sai lầm của mình."Hermione grimaced. "Vâng, đó là một cao điểm tôi giả sử, nhưng nó không ngăn cản anh ta từ phát minh ra những điều điên rồ khác. Không lâu sau khi thưa ngài
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
James tự ngồi trên một trong hai chiếc ghế ọp ẹp nguy hiểm và đặt một hộp gỗ trước mắt trên bàn gỗ nặng của Griphook. Như các Goblin chút thở hổn hển nặng nề xung quanh các góc của bàn và ngồi phịch người xuống ghế, ông James mắt với một biểu hiện hơi khác thường. Một trong đó cho biết một cái gì đó của sự tàn ác để Goblins. James bỏ qua nó và ra châm chọc vào hộp gỗ. Griphook nhìn nó hy vọng, tưởng tượng ra những gì nằm trong giàu có để tăng tiền thưởng nhân viên của mình trong tháng này. "Đây là con trai tôi, Harry." James nói nhanh chóng. Có một nỗi buồn căng thẳng trong giọng nói của anh. "Tôi hiểu ..." Griphook trả lời một cách thận trọng. Sự thật là, anh không nhìn thấy gì cả, anh đã hoàn toàn nhầm lẫn bởi hành vi của khách hàng của mình và không có ý tưởng những gì đang xảy ra. James đã rõ ràng là thu thập từ biểu hiện bỏ trống của Goblin, do đó, ông bắt đầu giải thích trong một trang viên vội vã. "Tôi muốn nó được giữ ở đây, giữ cho an toàn. Nếu bất cứ điều gì sẽ xảy ra ... để tôi và vợ tôi, tôi muốn bạn trình bày này với Harry khi ông đến trước khi bắt đầu học. Không ai khác, Griphook, Nó phải đi đến Harry. Tôi cũng muốn làm cho anh ta là người thừa kế duy nhất của tài sản của tôi. Tất cả hầm của tôi, Griphook. Bạn có hiểu những gì tôi tôi hỏi? " "Tôi sẽ đặt nó trong hầm cá nhân của bạn ngay lập tức, Sir." Griphook nói với một nụ cười mang ơn, với lấy hộp. "Không!" James hét lên, gây ra các yêu tinh để nhảy trở lại trong sợ hãi. "I- Tôi xin lỗi Griphook. Tôi không muốn điều này được đặt trong hầm ... Tôi muốn bạn để treo lên đó. Xin quý vị. Hãy giữ nó cho đến khi Harry đến ... Hãy Griphook, làm tôi thức này ủng hộ. Hãy giữ nó an toàn ... " Griphook cau mày, nhìn hộp nghi ngờ. "Tôi đảm bảo với bạn ông Potter hầm của chúng tôi là rất an toàn ..." "Tôi hiểu rằng, Griphook, bạn chưa bao giờ làm tôi thất vọng cho đến nay. Tuy nhiên, xin vui lòng, tôi cầu xin bạn, giữ này ra khỏi hầm." James nói, mắt sáng ngời với quyết tâm. "Có gì trong đó?" Griphook nghi ngờ hỏi. "vật gia bảo gia đình ..." James nói evasively. "Và ý chí cuối cùng của tôi và lấy lời khai. Nếu ... Nếu nói đến nó, Griphook ... Tôi yêu cầu bạn tay này sẽ giao cho Albus Dumbledore. Anh sẽ đến để thu thập nó nếu thời gian phát sinh. Nó chứa thông tin chi tiết về những gì nên trở thành của Harry, nếu chúng ta quá ... " "Tôi hiểu Sir, Nhưng vật gia truyền? Bạn có sợ một người nào đó có thể cố gắng đột nhập vào kho của bạn?" Griphook hỏi không chắc chắn. "Bất cứ điều gì có thể ..." James nói, nhìn xung quanh một cách thận trọng. "Xin Griphook, tôi cần Harry để có những việc này, điều quan trọng là ... Đó là ... tôi cần anh ấy để có được những điều này ... Vì vậy, ông biết ... Vì vậy, ông biết rằng chúng tôi đã làm điều này cho anh ta. Có một thư trong hộp cho Harry ... Hãy chắc chắn rằng anh nhận được nó được không? " "Ông Potter, chúng ta có thể tăng cường an ninh vào các ngăn của bạn nếu bạn lo sợ một người nào đó có thể cố gắng để phá vỡ trong ..." "Điều đó sẽ không cần thiết Griphook. " James nói kiên quyết, "Chỉ cần giữ được điều này cho tôi sẽ cho bạn." Griphook nhẹ nhàng kéo hộp về phía mình và từ từ nhấc nắp dưới cái nhìn của James buồn. Bên trong, ông đã nhìn thấy những chiếc hộp nhung chứa hai cuộn giấy da. Một, gửi cho Harry J. Potter, người kia được dán nhãn là 'The Will cuối cùng và lời khai của James và Lily Potter'. Dưới chân họ ngồi một chất lỏng lạ như vật chất, và một hộp nhẫn nhỏ. Griphook đã thua lỗ, rõ ràng là những mặt hàng được tổ chức có ý nghĩa cá nhân tuyệt vời để James và Lily, nhưng ông không thể hiểu được sự cấp bách sau James yêu cầu. "Đó là chiếc nhẫn gia đình của tôi." James nói khẽ, "Tôi muốn anh ta để có nó. Và kia, tốt, bạn biết đó là gì." Griphook chậm rãi gật đầu. Ông đã rất quen thuộc với áo choàng tàng hình, ông đã có một số pháp sư ngu ngốc nỗ lực để cướp ngân hàng mặc thiết bị như vậy. Foolish, con dại dột ... "Ông Potter?" Ông hỏi, nhìn lên từ từ. "Hmm?" James trả lời lơ đãng, đôi mắt nhấp nháy trên các nội dung của hộp. "Bạn có trong một số loại vấn đề?" Các con yêu tinh chậm rãi nói. James ngước lên nhìn vào đôi mắt của Goblin chậm, cố vấn tin cậy của mình và quản lý tài chính. Mắt anh chập chờn với một nụ cười nhỏ. Anh biết anh không được nói cho ai biết, nhưng anh không thể giữ bí mật nữa. Những bí mật của riêng mình đã mặc anh ta xuống. "Voldemort là sau khi chúng tôi." James thở, gây ra các yêu tinh để nao núng vào tên Dark Wizard. James đứng dậy, đúc một cái nhìn cuối cùng để các hộp trước mắt anh rơi trên Griphook. "Đưa cái này cho con trai tôi. Bạn đáng tin cậy của tôi, làm cho tôi một ân huệ cuối cùng này ..." Như các Goblin gật đầu, anh đóng hộp và đặt nó trong trận hòa của bàn mình, khóa nó trong. "Khi bạn muốn, ông . Potter ... Mặc dù tôi hy vọng nó không đi kèm với điều đó ... " James cười yếu ớt tại Goblin. "Farewell ...", ông nói, và bước chân của mình vang vọng ra khỏi phòng. Khi cánh cửa đóng lại sau lưng anh nghiền, Griphook hiểu ra rằng đó sẽ là lần cuối cùng anh nhìn thấy James Potter. Voldemort luôn luôn có người đàn ông của mình ... "Bạn đã cho tôi loại bỏ nó gần như ngay lập tức, hãy nhớ Lil? Tôi lấy nó ra khỏi cổ anh, và tôi không bao giờ cho nó một ý nghĩ thứ hai ... Tôi chỉ cần nhét nó vào túi của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ để kiểm tra nó, nó không bao giờ vượt qua tâm trí của tôi mà có thể đã được các phương tiện sử dụng để có được anh ở đây. ma thuật của ông phải kích hoạt nó bằng cách nào đó ... " Lily di chuyển gần hơn để kiểm tra các vòng trong sự ngạc nhiên. "Tất nhiên ... Vì vậy, đơn giản ... Anh sẽ không biết ..." "Nhưng ..." Hermione nói xen vào: "Anh ấy đã nhẫn mà trong nhiều năm. Miễn là tôi biết cậu ấy ... Anh cho biết ông đã nhận nó từ Gringotts vào đầu năm đầu tiên khi Hagrid đã đưa anh vào kho của mình. Tại sao nó sẽ không làm việc trước khi bây giờ? " "Tôi không thể trả lời rằng, tôi sợ. Nhưng đó là lời giải thích hợp lý duy nhất chúng tôi có. " James trả lời dứt khoát. "Không có cách nào khác, ông có thể tìm thấy chúng tôi ... Nếu chỉ có tôi đã đưa cho nó một cái nhìn thứ hai ... có lẽ sau đó tôi đã có thể nhận ra đó là Harry ..." "Anh yêu chiếc nhẫn đó." Hermione lặng lẽ nói. "Ông nói rằng nó cảm thấy như anh đang chở bạn trên với anh ta tất cả các thời gian, ngay cả khi bạn đã mất đi, bạn đã được với anh ta. Đó là những gì anh nói ..." James cười, đứng dậy và đi bộ qua đầu Harry, đặt cẩn thận chuỗi lại quanh cổ. Đánh bóng máu ra khỏi bề mặt của nó, ông đặt chiếc nhẫn cẩn thận xuống trên ngực trần của con trai mình đã được lên và rơi xuống từ từ. Các garnet tỏa sáng rực rỡ với phong trào, và trong khoảnh khắc đó, Lily có thể thấy rằng James đã làm nhiều trong tình yêu với con trai của ông là ngày anh là khi anh được sinh ra. Ông đã tổ chức stare nguyện cùng, Hermione nhận thấy sự kết nối giữa chúng là tốt. "Anh ấy có được hạnh phúc?" James thốt ra đột ngột, gây Hermione nhảy. "Happy?" Cô lặp đi lặp lại. "toàn bộ cuộc sống của ông đã được dựa trên dối trá ... anh đã bao giờ được hạnh phúc?" James một lần nữa hỏi, bằng một giọng nhỏ. Hermione mỉm cười, nghĩ lại thời gian của Harry với cô ấy. "Đi đến Hogwarts làm anh hạnh phúc." Cô mỉm cười, "Anh ấy thực sự là thuật sĩ mạnh nhất trong năm của chúng tôi. Tôi nghĩ rằng cuộc sống của mình thực sự bắt đầu, khi ông phát hiện ra ông là một thuật sĩ ..." "Tôi biết ông sẽ yêu Hogwarts .." Lily nói cười. " Ngài yêu thương Quidditch quá. " Cô nói thêm, nhớ rằng James sử dụng để chơi. "Anh ấy chơi không?" James hỏi sâu sắc. "Seeker." Hermione nói với một nụ cười. "Nhỏ nhất Seeker Gryffindor trong một nửa thế kỷ. Ông là một tự nhiên, lần đầu tiên ông cầm một cây chổi ông ta được đưa vào đội bóng." James cười và Lily ra một tiếng clucking với lưỡi của mình. "Điển hình Potter ..." Cô ấy nói, nhưng một nụ cười ranh mãnh len lỏi trên khuôn mặt của cô. "Anh ta rất vui mừng khi ông phát hiện ra rằng bạn đã chơi." Hermione nói với James. James mỉm cười, "Phần tốt nhất của trường là Quidditch." Ông cho biết trong một cách nhắc nhở Hermione của Harry, nhưng sau khi nhận được một cú thúc vào sườn mà gõ không khí ra khỏi anh ta, James sửa mình "Ngoại trừ các bộ phận với các bạn, Dear ... Rõ ràng ..." Lily đã Hermione một nụ cười tinh nghịch sau đó lại tiếp tục quan tâm của cô về Harry. "Ông thậm chí còn tạo ra cây chổi của mình trong năm thứ ba, không phải là nó đã rất thành công, nhưng ông đã dành gần một tòa nhà cả năm điều mà ..." "Ông đã thiết kế một cây chổi?" James hỏi trong sự ngạc nhiên, "Đó là phép thuật rất cao." Hermione cười toe toét. "Tôi biết, như tôi đã nói, các sinh viên mạnh nhất trong năm của chúng tôi. Ngoại trừ rằng ông đã phá vỡ một chân, một cánh tay, một số xương sườn và xương chậu của mình trong chuyến bay đầu tiên ...", bà nói thêm với một cái cau mày. "Tôi đã cho anh địa ngục hơn là thám hiểm chút ..." James cười rống lên. "Anh ấy bị rơi nó? Tôi cá ông là xấu hổ ..." "Không, anh ấy đã không sụp đổ đó, ông từ bỏ con tàu giữa chuyến bay." Hermione nói cái cau mày của cô ngày càng tăng như James cười to hơn nữa. "Tôi muốn tôi có thể thấy rằng ..." James nói lau nước mắt của tiếng cười từ khóe mắt của mình. "Ngài có thể tự sát." Hermione nói, hơi bị sốc. "Potter là khá dày da, Hermione." James nói với một nụ cười nhỏ, nhìn thấy cái nhìn chê trách cô. "Thick đầu quá, bởi những âm thanh của những thứ đó là được truyền qua nhiều gen ..." Lily thì thầm trong hơi thở. Hermione cười toe toét. "Nó thực sự là khá một mảnh tuyệt vời của việc mặc dù. Harry đã luôn luôn rất giỏi cảm kỳ diệu. Ông cảm nhận được phép lên chổi cũ của mình, một Nimbus 2001. Ông dựa bùa phá của ông ra của loại cây chổi, nhưng sự quyến rũ tăng tốc đã thiết kế riêng của mình. " "Ông đã thiết kế quyến rũ tăng tốc của chính mình?" James hỏi trong sự ngạc nhiên. Hermione gật đầu. "Harry là thông minh hơn rất nhiều so với anh bao giờ cho phép vào bất cứ ai. Anh ấy rất dè dặt về khả năng của mình, nhưng cảm nhận ma thuật là một kỹ năng đặc biệt của mình. Mọi người đều nghĩ tôi là một người thông minh, Harry là tuyệt vời." James cười toe toét. "Vì vậy? Chuyện gì xảy ra với cây chổi?" "Vâng, khi ông đã đi để có các chuyến bay thử nghiệm, ông đã khám phá ra những vẻ đẹp phanh là không đủ mạnh mẽ để đứng lên để tăng tốc sự quyến rũ của mình, mà là mạnh hơn so với Nimbus '. Vì vậy, khi ông đến phanh, ông đã phải bỏ tàu. Các chổi có lẽ vẫn còn phóng to nửa vòng thế giới. Ông đặt tên nó là Aurora. Tôi có thể đã thiệt mạng khi đang tìm cách bay nó mà không làm cho chắc chắn rằng nó đã được an toàn đầu tiên mặc dù. " James cười toe toét. "Vâng, ít nhất ông học được từ sai lầm của mình." Hermione nhăn mặt. "Vâng, đó là một điểm cao, tôi giả sử, nhưng nó đã không ngăn cản được anh phát minh ra những điều điên rồ khác. Không lâu sau khi Sir rằng


























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: