Desertification is the degradation of once-productive land into unprod dịch - Desertification is the degradation of once-productive land into unprod Việt làm thế nào để nói

Desertification is the degradation

Desertification is the degradation of once-productive land into unproductive or poorly productive land. Since the first great urban-agricultural centers in Mesopotamia nearly 6,000 years ago, human activity has had a destructive impact on soil quality, leading to gradual desertification in virtually every area of the world.

It is a common misconception that desertification is caused by droughts. Although drought does make land more vulnerable, well-managed land can survive droughts and recover, even in arid regions. Another mistaken belief is that the process occurs only along the edges of deserts. In fact, it may take place in any arid or semiarid region, especially where poor land management is practised. Most vulnerable, however, are the transitional zones between deserts and arable land; wherever human activity leads to land abuse in these fragile marginal areas, soil destruction is inevitable.

[1] Agriculture and overgrazing are the two major sources of desertification. [2] Large-scale farming requires extensive irrigation, which ultimately destroys lands by depleting its nutrients and leaching minerals into the topsoil. [3] Grazing is especially destructive to land because , in addition to depleting cover vegetation, herds of grazing mammals also trample the fine organic particles of the topsoil, leading to soil compaction and erosion. [4] It takes about 500 years for the earth to build up 3 centimeters of topsoil. However, cattle ranching and agriculture can deplete as much as 2 to 3 centimeters of topsoil every 25 years- 60 to 80 times faster than it can be replaced by nature.

Salination is a type of land degradation that involves an increase in the salt content of the soil. This usually occurs as a result of improper irrigation practices. The greatest Mesopotamian empires- Sumer, Akkad and Babylon- were built on the surplus of the enormously productive soil of the ancient Tigris-Euphrates alluvial plain. After nearly a thousand years of intensive cultivation, land quality was in evident decline. In response, around 2800 BC the Sumerians began digging the huge Tigris-Euphrates canal system to irrigate the exhausted soil. A temporary gain in crop yield was achieved in this way, but over-irrigation was to have serious and unforeseen consequences. From as early as 2400 BC we find Sumerian documents referring to salinization as a soil problem. It is believed that the fall of the Akkadian Empire around 2150 BC may have been due to a catastrophic failure in land productivity; the soil was literally turned into salt. Even today, four thousand years later, vast tracks of salinized land between the Tigris and Euphrates rivers still resemble rock-hard fields of snow.

Soil erosion is another form of desertification. It is a self-reinforcing process; once the cycle of degradation begins, conditions are set for continual deterioration. As the vegetative cover begins to disappear, soil becomes more vulnerable to raindrop impact. Water runs off instead of soaking in to provide moisture for plans. This further diminishes plan cover by leaching away nutrients from the soil. As soil quality declines and runoff is increased, floods become more frequent and more severe. Flooding washes away topsoil, the thin, rich, uppermost layer of the earth’s soil, and leaves finer underlying particles more vulnerable to wind erosion. Topsoil contains the earth’s greatest concentration of organic matter and microorganisms, and is where most of the earth’s land-based biological activity occurs. Without this fragile coat of nutrient-laden material, plan life cannot exist. An extreme case of its erosion is found in the Sahel, a transitional zone between the Sahara Desert and the tropical African rain forests; home to some 56 million people. Overpopulation and overgrazing have opened the hyperarid land to wind erosion, which is stripping away the protective margin of the Sahel, and causing the desert to grow at an alarming rate. Between 1950 and 1975, the Sahara Desert spread 100 kilometers southward through the Sahel
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Sa mạc hóa là sự xuống cấp của các vùng đất sản xuất một lần vào đất không hiệu quả hoặc kém hiệu quả. Từ Trung tâm đô thị nông nghiệp lớn đầu tiên ở Lưỡng Hà, gần 6.000 năm trước, hoạt động của con người đã có một tác động tiêu cực về chất lượng đất, dẫn đến sa mạc hóa dần dần trong hầu như mọi lĩnh vực của thế giới. Nó là một phổ biến quan niệm sai lầm rằng sa mạc hóa là do hạn hán. Mặc dù hạn hán làm cho đất thêm dễ bị tổn thương, được quản lý tốt đất có thể tồn tại hạn hán và phục hồi, ngay cả trong các khu vực khô cằn. Một niềm tin sai lầm là quá trình xảy ra chỉ dọc theo các cạnh của sa mạc. Trong thực tế, nó có thể diễn ra ở bất kỳ khu vực khô cằn hay bán khô cằn, đặc biệt là nơi quản lý đất đai nghèo thực hành. Đặt dễ bị tổn thương, Tuy nhiên, có các khu vực chuyển tiếp giữa sa mạc và đất canh tác; bất cứ nơi nào con người hoạt động dẫn đến đất lạm dụng tại các khu vực biên mỏng manh, tàn phá đất là không thể tránh khỏi.[1] Agriculture and overgrazing are the two major sources of desertification. [2] Large-scale farming requires extensive irrigation, which ultimately destroys lands by depleting its nutrients and leaching minerals into the topsoil. [3] Grazing is especially destructive to land because , in addition to depleting cover vegetation, herds of grazing mammals also trample the fine organic particles of the topsoil, leading to soil compaction and erosion. [4] It takes about 500 years for the earth to build up 3 centimeters of topsoil. However, cattle ranching and agriculture can deplete as much as 2 to 3 centimeters of topsoil every 25 years- 60 to 80 times faster than it can be replaced by nature. Salination is a type of land degradation that involves an increase in the salt content of the soil. This usually occurs as a result of improper irrigation practices. The greatest Mesopotamian empires- Sumer, Akkad and Babylon- were built on the surplus of the enormously productive soil of the ancient Tigris-Euphrates alluvial plain. After nearly a thousand years of intensive cultivation, land quality was in evident decline. In response, around 2800 BC the Sumerians began digging the huge Tigris-Euphrates canal system to irrigate the exhausted soil. A temporary gain in crop yield was achieved in this way, but over-irrigation was to have serious and unforeseen consequences. From as early as 2400 BC we find Sumerian documents referring to salinization as a soil problem. It is believed that the fall of the Akkadian Empire around 2150 BC may have been due to a catastrophic failure in land productivity; the soil was literally turned into salt. Even today, four thousand years later, vast tracks of salinized land between the Tigris and Euphrates rivers still resemble rock-hard fields of snow. Soil erosion is another form of desertification. It is a self-reinforcing process; once the cycle of degradation begins, conditions are set for continual deterioration. As the vegetative cover begins to disappear, soil becomes more vulnerable to raindrop impact. Water runs off instead of soaking in to provide moisture for plans. This further diminishes plan cover by leaching away nutrients from the soil. As soil quality declines and runoff is increased, floods become more frequent and more severe. Flooding washes away topsoil, the thin, rich, uppermost layer of the earth’s soil, and leaves finer underlying particles more vulnerable to wind erosion. Topsoil contains the earth’s greatest concentration of organic matter and microorganisms, and is where most of the earth’s land-based biological activity occurs. Without this fragile coat of nutrient-laden material, plan life cannot exist. An extreme case of its erosion is found in the Sahel, a transitional zone between the Sahara Desert and the tropical African rain forests; home to some 56 million people. Overpopulation and overgrazing have opened the hyperarid land to wind erosion, which is stripping away the protective margin of the Sahel, and causing the desert to grow at an alarming rate. Between 1950 and 1975, the Sahara Desert spread 100 kilometers southward through the Sahel
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sa mạc hóa là sự xuống cấp của đất một lần sản xuất thành đất không hiệu quả hoặc kém hiệu quả. Kể từ khi các trung tâm lớn đầu tiên thành thị-nông nghiệp ở vùng Lưỡng Hà gần 6.000 năm trước đây, hoạt động của con người đã có một tác động tiêu cực đến chất lượng đất, dẫn đến sa mạc hóa dần dần trong hầu như mọi lĩnh vực của thế giới.

Đó là một quan niệm sai lầm phổ biến mà sa mạc hóa là do hạn hán. Mặc dù hạn hán hiện làm cho đất dễ bị tổn thương hơn, đất đai được quản lý tốt có thể tồn tại hạn hán và phục hồi, thậm chí ở các vùng đất khô cằn. Một quan niệm sai lầm là quá trình này chỉ xảy ra dọc theo các cạnh của sa mạc. Trong thực tế, nó có thể xảy ra trong bất kỳ khu vực khô cằn hay bán khô hạn, đặc biệt là nơi quản lý đất đai nghèo được thực hành. Dễ bị tổn thương nhất, tuy nhiên, là những vùng chuyển tiếp giữa sa mạc và đất canh tác; bất cứ nơi nào con người hoạt động dẫn đến lạm dụng đất tại các khu vực biên mong manh, phá hủy đất là không thể tránh khỏi.

[1] Nông nghiệp và chăn thả quá mức là hai nguồn chính của sa mạc hóa. [2] nuôi quy mô lớn đòi hỏi tưới rộng, mà cuối cùng phá hủy vùng đất bằng làm suy giảm chất dinh dưỡng và khoáng chất thẩm thấu vào các lớp đất mặt. [3] Chăn thả là đặc biệt là phá hoại đất bởi vì, ngoài việc làm suy giảm thảm thực vật, động vật có vú đàn bò chăn thả cũng chà đạp lên các hạt hữu cơ tốt đẹp của lớp đất mặt, dẫn đến sự nén chặt đất và xói mòn. [4] Nó mất khoảng 500 năm cho trái đất để xây dựng 3 cm lớp đất mặt. Tuy nhiên, chăn nuôi gia súc và nông nghiệp có thể làm cạn kiệt nhiều như 2-3 cm đất mặt mỗi 25 năm- 60-80 lần nhanh hơn nó có thể được thay thế bởi thiên nhiên.

Mặn là một loại suy thoái đất có liên quan đến sự gia tăng hàm lượng muối đất. Điều này thường xảy ra như là kết quả của hoạt động tưới tiêu không đúng. Lớn nhất empires- Lưỡng Hà Sumer, Akkad và Babylon- được xây dựng trên thặng dư của đất vô cùng hiệu quả của người xưa Tigris-Euphrates đồng bằng phù sa. Sau gần một ngàn năm tu luyện chuyên sâu, chất lượng đất đã suy giảm rõ rệt. Đáp lại, khoảng năm 2800 trước Công nguyên người Sumer đã bắt đầu đào hệ thống kênh sông Tigris-Euphrates lớn để tưới cho đất cạn kiệt. Sự tăng tạm thời trong năng suất cây trồng đã đạt được theo cách này, nhưng quá trình thủy lợi đã có hậu quả nghiêm trọng và không lường trước được. Từ sớm nhất là năm 2400 trước Công nguyên, chúng tôi tìm thấy các tài liệu Sumer đề cập đến xâm nhập mặn như một vấn đề đất. Người ta tin rằng sự sụp đổ của Đế quốc Akkadian khoảng 2150 trước Công nguyên có thể là do một sự thất bại thảm khốc trong năng suất đất đai; đất đã được nghĩa đen biến thành muối. Thậm chí ngày nay, bốn ngàn năm sau đó, bài hát rộng lớn của đất mặn giữa sông Tigris và sông Euphrates vẫn giống như các lĩnh vực đá cứng của tuyết.

Xói mòn đất là một hình thức khác của hoang mạc hóa. Nó là một quá trình tự củng cố; một khi chu kỳ suy thoái bắt đầu, điều kiện được đặt ra cho sự suy giảm liên tục. Như bao phủ thực vật bắt đầu biến mất, đất trở nên dễ bị tổn thương hơn đối với tác động của mưa. Nước chạy đi thay vì ngâm trong để cung cấp độ ẩm cho kế hoạch. Điều này tiếp tục giảm đi bao kế hoạch được rửa trôi đi chất dinh dưỡng từ đất. Khi chất lượng đất giảm và dòng chảy được tăng lên, lũ lụt xảy ra thường xuyên hơn và nghiêm trọng hơn. Rửa lũ đi lớp đất mặt, mỏng, phong phú, lớp trên cùng của đất của trái đất, và lá mịn hạt cơ bản dễ bị gió xói mòn. Lớp đất mặt có chứa nồng độ lớn nhất của trái đất của vật chất hữu cơ và vi sinh vật, và là nơi mà hầu hết các hoạt động sinh học trên đất liền của trái đất xảy ra. Nếu không có chiếc áo khoác mỏng manh này của tài liệu dinh dưỡng đầy, cuộc sống kế hoạch không thể tồn tại. Một trường hợp cực đoan của sự xói mòn của nó được tìm thấy trong vùng Sahel, một vùng chuyển tiếp giữa sa mạc Sahara và các khu rừng mưa nhiệt đới châu Phi; nhà cho khoảng 56 triệu người. Bùng nổ dân số và chăn thả quá mức đã mở đất hyperarid gió xói mòn, mà là tước đi những lợi bảo vệ của Sahel, và gây ra sa mạc để phát triển với một tốc độ đáng báo động. Giữa năm 1950 và 1975, sa mạc Sahara lan 100 km về phía nam qua Sahel
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: