Jeong Ilhun was staring at the phone.“The time for the phone to ring i dịch - Jeong Ilhun was staring at the phone.“The time for the phone to ring i Việt làm thế nào để nói

Jeong Ilhun was staring at the phon

Jeong Ilhun was staring at the phone.

“The time for the phone to ring is coming.”

He was Geom-2-chi in Royal Road!
Jeong Illhun hospitably took care of Orc Seechwi. And yet his feelings deepened as he got to know more about her.
The Jeong Ilhun who would make a complete fool of himself in opposition to a woman, but somehow he could comfortably deal with Seechwi.
Eventually, the two became lovers in Royal Road.
And today, she had said she would call Jeong.

“How long must I wait.”

Jeong Ilhun joyously spoke.
The expensive dating service phone call, the old bachelor that was difficult to pull away from the phone call with a woman that would requires a card to talk to.
But he never thought he would have a girlfriend to give him a call!
Ddareuu!
Jeong Ilhun heard the phone rang once and immediately picked it up.

“Yes! I’m Jeong Ilhun!”

His voice tightened to that of a recruit in the service.

‘Forgot that I had 7 raw eggs, is my voice gunna be ok?’
He never once been troubled over this fact. But still, being on a call with somebody he loves, anyone would start to care a little.

-Hello, Mr. Ilhun.

Over the line, a melodious voice of a woman was heard.
Jeong forehead began to furrow.

‘It’s not her voice.’

She was suppose to have strong nasally sound. Groggy like a man, rusty voice.
Her voice was not pretty.
Jeong Ilhun spoke quickly with a harsh tone.

“I don’t want to sign up for a card. Don’t want to use a loan phone. Don’t want to join a high speed communication network. Please disconnect because I urgently need the phone.”

For a bachelor on the phone, with calls that comes, it needs to go instead of having being hung up on. He believed the phone call right now was for a lending or some subscription, and told them off!
But this was Joeng Ilhun’s mistake.

-I’m guessing you’re busy, Mr. Ilhun. I insisted to make a call at this time…well, I guess I’ll go. I’ll try and call again tomorrow.

“Ah! Wait! Could you be Seechwi?”

-Yes, that’s right.

He could hear a light laughter coming from over the phone as she answered.
The call with Orc Seechwi was a bit awkward.
That was her race in Royal Road. So of course, her voice there was not something common. Just like an Orc, she’d chwiichwii, along with a stale and groggy voice.
Because of that, Jeong Ilhun mistook that as her original voice; but still, he did not realize the truth.

‘The voice on the phone seems to be in pretty form. Maybe just like me, she ate a few raw eggs.’

However, having received his first call from her, Joeng Ilhun was already happy with that fact alone.
Five minutes of talk!
Even though he could easily hold the heavy metal sword with just one hand; he held the receiver with both.
This was the most intense of time ever in Joeng’s life.
His calls always simply to the point; even when he spoke to his apprentices, it never once passed the seventh syllable mark.
Come.
Let’s go!
Keep it up.
Get them!
Seal the door shut.
Let’s eat.
He primarily spoke in short and concise answers; and this was the most interesting time he ever had on the phone. Though just the talk was about the little stories in Royal Road, what they had for breakfast, and a bit of catching up to some extent, he was happy.

‘Free 300 minutes. I can see why they gave out this service.’

Now the call must end.
Hearing her sweet voice was good, but now his heart filled of delight made it hard for him to continue the call.
The lack of topic was another issue.

‘Talked about the weather, abusing politicians, military stories, even talks about soccer; I’ve ran out of things to talk to her.’

He finished all the conversation prepared to talk with a girlfriend already, he figured he should end it neatly and take a rain check for another day. Knowing that he could share a conversation with her at any time, there was no need to be impatient.

“To have shared the dialogue with you, it was an honor, miss Seechwi!”

-No, it was good to hear Ilhun ssi’s voice for me too.

“Phone call is good but it’d be nice if we can meet directly.”

Without much forethought, Jeong Ilhun spoke clearly unconsciously.
She readily agreed.

-Well, shall we?

“Yes?”

He took in a deep breath as he heard it. It was something incredible that he could listen tens of thousands times over.

-Let’s meet tomorrow at around noon. Our first meeting….I would like this very much. I’ll pack kimbap and liked to have lunch with you. Is it alright if we meet at the Dojang?

“Ki, kimbap?”

-Why, do you not like kimbap?

“N, n, n, no, no ma’am! I really love kimbap. I look forward to meeting you! If by chance you’re late, or something came up tomorrow, and even if you don’t come, I’m looking forward to it!”

Jeong Ilhun screams into the handset!
The call got cut off.

“……”

He sat in a daze. After a long while needed to clear his mind, the other instructors came out and the lot of apprentices could be seen.
Choe Jongbeom, Ma Sangbeom, and Lee Indo!
Though not the violent types, they were sturdy guys that deserved to be called monsters of the human species.
Some while after he initially saw his brothers that he could finally hear them.
Rather than a dream, it was his reality.

“Sahyeong!”
“Did the call with Seechwi nim go well?”

At their questions, Jeong Ilhun nodded his head.

“Yea, it went well. Though tomorrow she’s coming with kimbap.”
“Heok.”
“Ki, kimbap…”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Jeong Ilhun was staring at the phone.“The time for the phone to ring is coming.”He was Geom-2-chi in Royal Road!Jeong Illhun hospitably took care of Orc Seechwi. And yet his feelings deepened as he got to know more about her.The Jeong Ilhun who would make a complete fool of himself in opposition to a woman, but somehow he could comfortably deal with Seechwi.Eventually, the two became lovers in Royal Road.And today, she had said she would call Jeong.“How long must I wait.”Jeong Ilhun joyously spoke.The expensive dating service phone call, the old bachelor that was difficult to pull away from the phone call with a woman that would requires a card to talk to.But he never thought he would have a girlfriend to give him a call!Ddareuu!Jeong Ilhun heard the phone rang once and immediately picked it up.“Yes! I’m Jeong Ilhun!”His voice tightened to that of a recruit in the service.‘Forgot that I had 7 raw eggs, is my voice gunna be ok?’He never once been troubled over this fact. But still, being on a call with somebody he loves, anyone would start to care a little.-Hello, Mr. Ilhun.Over the line, a melodious voice of a woman was heard.Jeong forehead began to furrow.‘It’s not her voice.’She was suppose to have strong nasally sound. Groggy like a man, rusty voice.Her voice was not pretty.Jeong Ilhun spoke quickly with a harsh tone.“I don’t want to sign up for a card. Don’t want to use a loan phone. Don’t want to join a high speed communication network. Please disconnect because I urgently need the phone.”
For a bachelor on the phone, with calls that comes, it needs to go instead of having being hung up on. He believed the phone call right now was for a lending or some subscription, and told them off!
But this was Joeng Ilhun’s mistake.

-I’m guessing you’re busy, Mr. Ilhun. I insisted to make a call at this time…well, I guess I’ll go. I’ll try and call again tomorrow.

“Ah! Wait! Could you be Seechwi?”

-Yes, that’s right.

He could hear a light laughter coming from over the phone as she answered.
The call with Orc Seechwi was a bit awkward.
That was her race in Royal Road. So of course, her voice there was not something common. Just like an Orc, she’d chwiichwii, along with a stale and groggy voice.
Because of that, Jeong Ilhun mistook that as her original voice; but still, he did not realize the truth.

‘The voice on the phone seems to be in pretty form. Maybe just like me, she ate a few raw eggs.’

However, having received his first call from her, Joeng Ilhun was already happy with that fact alone.
Five minutes of talk!
Even though he could easily hold the heavy metal sword with just one hand; he held the receiver with both.
This was the most intense of time ever in Joeng’s life.
His calls always simply to the point; even when he spoke to his apprentices, it never once passed the seventh syllable mark.
Come.
Let’s go!
Keep it up.
Get them!
Seal the door shut.
Let’s eat.
He primarily spoke in short and concise answers; and this was the most interesting time he ever had on the phone. Though just the talk was about the little stories in Royal Road, what they had for breakfast, and a bit of catching up to some extent, he was happy.

‘Free 300 minutes. I can see why they gave out this service.’

Now the call must end.
Hearing her sweet voice was good, but now his heart filled of delight made it hard for him to continue the call.
The lack of topic was another issue.

‘Talked about the weather, abusing politicians, military stories, even talks about soccer; I’ve ran out of things to talk to her.’

He finished all the conversation prepared to talk with a girlfriend already, he figured he should end it neatly and take a rain check for another day. Knowing that he could share a conversation with her at any time, there was no need to be impatient.

“To have shared the dialogue with you, it was an honor, miss Seechwi!”

-No, it was good to hear Ilhun ssi’s voice for me too.

“Phone call is good but it’d be nice if we can meet directly.”

Without much forethought, Jeong Ilhun spoke clearly unconsciously.
She readily agreed.

-Well, shall we?

“Yes?”

He took in a deep breath as he heard it. It was something incredible that he could listen tens of thousands times over.

-Let’s meet tomorrow at around noon. Our first meeting….I would like this very much. I’ll pack kimbap and liked to have lunch with you. Is it alright if we meet at the Dojang?

“Ki, kimbap?”

-Why, do you not like kimbap?

“N, n, n, no, no ma’am! I really love kimbap. I look forward to meeting you! If by chance you’re late, or something came up tomorrow, and even if you don’t come, I’m looking forward to it!”

Jeong Ilhun screams into the handset!
The call got cut off.

“……”

He sat in a daze. After a long while needed to clear his mind, the other instructors came out and the lot of apprentices could be seen.
Choe Jongbeom, Ma Sangbeom, and Lee Indo!
Though not the violent types, they were sturdy guys that deserved to be called monsters of the human species.
Some while after he initially saw his brothers that he could finally hear them.
Rather than a dream, it was his reality.

“Sahyeong!”
“Did the call with Seechwi nim go well?”

At their questions, Jeong Ilhun nodded his head.

“Yea, it went well. Though tomorrow she’s coming with kimbap.”
“Heok.”
“Ki, kimbap…”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Jeong Ilhun đang nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại. "Thời gian cho điện thoại đổ chuông là tới." Ông là Geom-2-chi trong Royal Road! Jeong Illhun mến khách đã chăm sóc của Orc Seechwi. Và tình cảm của mình sâu sắc như anh đã biết thêm về cô ấy. Các Jeong Ilhun người sẽ làm cho một kẻ ngốc hoàn toàn của mình đối lập với một người phụ nữ, nhưng bằng cách nào đó anh có thể thoải mái đối phó với Seechwi. Cuối cùng, hai người trở thành tình nhân trong Royal Road. Và hôm nay, cô đã nói rằng cô sẽ gọi Jeong. "Tôi phải đợi bao lâu." Jeong Ilhun vui vẻ nói. Các cuộc gọi điện thoại dịch vụ hẹn hò đắt tiền, các cử nhân cũ mà rất khó để kéo đi từ các cuộc gọi điện thoại với một người đàn bà đó sẽ đòi hỏi một thẻ để nói chuyện. Nhưng ông không bao giờ nghĩ rằng anh sẽ có một người bạn gái để cho anh ta một cuộc gọi! Ddareuu! Jeong Ilhun nghe điện thoại reo một lần và ngay lập tức nhặt nó lên. "Có! Tôi Jeong Ilhun! " Giọng anh siết chặt như của một tuyển dụng trong dịch vụ. 'Quên rằng tôi đã có 7 trứng sống, là gunna giọng nói của tôi là ok? " Ông chưa một lần được gặp rắc rối trên thực tế này. Nhưng vẫn còn, đang ở trên một cuộc gọi với người anh yêu, bất cứ ai cũng bắt đầu quan tâm một chút. -Hello, ông Ilhun. Qua đường, một giọng nói du dương của một người phụ nữ đã được nghe. Jeong trán bắt đầu luống cày. "Nó không phải của mình giọng nói. " Cô cho rằng để có âm thanh giọng mũi mạnh. Chệnh choạng như một người đàn ông, giọng gỉ. Giọng nói của cô không đẹp. Jeong Ilhun nói nhanh với một giai điệu khắc nghiệt. "Tôi không muốn đăng ký một thẻ. Không muốn sử dụng một chiếc điện thoại vay. Không muốn gia nhập một mạng truyền thông tốc độ cao. Hãy ngắt kết nối vì tôi khẩn trương cần điện thoại. " Đối với một cử nhân trên điện thoại, với các cuộc gọi đến, nó cần phải đi thay vì phải bị treo lên trên. Ông tin rằng các cuộc gọi điện thoại ngay bây giờ là cho vay một hoặc một số thuê bao, và nói với họ đi! Nhưng đây là sai lầm của Joeng Ilhun. -I'm đoán bạn đang bận rộn, ông Ilhun. Tôi khẳng định để thực hiện cuộc gọi vào lúc này ... tốt, tôi đoán tôi sẽ đi. Tôi sẽ cố gắng và gọi lại vào ngày mai. "Ah! Đợi đã! Ông có thể được Seechwi? " Ừ, đúng rồi. Cậu có thể nghe thấy một tiếng cười ánh sáng đến từ qua điện thoại khi cô trả lời. Các cuộc gọi với Orc Seechwi là một chút vụng về. Đó là cuộc đua của mình trong Royal Road. Vì vậy, tất nhiên, giọng nói của cô có một cái gì đó không phổ biến. Cũng giống như một Orc, cô chwiichwii, cùng với một giọng nói cũ và lảo đảo. Do đó, Jung Ilhun nhầm tưởng đó là tiếng nói ban đầu của cô; nhưng vẫn còn, anh đã không nhận ra sự thật. "Giọng nói trên điện thoại có vẻ là trong hình thức khá. Có lẽ chỉ thích tôi, cô ăn một vài quả trứng nguyên. " Tuy nhiên, sau khi nhận được cuộc gọi đầu tiên của mình từ cô ấy, Joeng Ilhun là đã hạnh phúc với điều đó thực tế một mình. Năm phút nói chuyện! Mặc dù anh ta có thể dễ dàng cầm gươm kim loại nặng với chỉ Một mặt; ông giữ chức nhận với cả hai. Đây là căng thẳng nhất của thời gian bao giờ trong cuộc sống của Joeng. cuộc gọi của ông luôn luôn đơn giản chỉ để điểm; ngay cả khi ông đã nói chuyện với những người học việc của mình, nó không bao giờ một lần vượt qua mốc âm tiết thứ bảy. Hãy đến. Chúng ta hãy đi! Giữ nó lên. Nhận được chúng! Seal cửa lại. Hãy ăn. Ông chủ yếu nói trong câu trả lời ngắn gọn và súc tích; và đây là thời gian thú vị nhất mà ông từng có trên điện thoại. Mặc dù chỉ là cuộc nói chuyện về những câu chuyện nhỏ trong Royal Road, những gì mà họ có cho bữa ăn sáng, và một chút đánh bắt lên đến một mức độ nào, anh rất vui. "Miễn phí 300 phút. Tôi có thể thấy lý do tại sao họ đã cho ra dịch vụ này. " Bây giờ các cuộc gọi phải chấm dứt. Nghe giọng nói ngọt ngào của cô là tốt, nhưng bây giờ lòng đầy vui sướng làm cho nó khó khăn cho anh ta để tiếp tục cuộc gọi. Việc thiếu của chủ đề là một vấn đề khác. ' Nói về thời tiết, lợi dụng chính trị gia, những câu chuyện quân sự, thậm chí nói về bóng đá; Tôi đã chạy ra khỏi những điều để nói chuyện với cô ấy. " Anh kết thúc tất cả các cuộc trò chuyện chuẩn bị để nói chuyện với một người bạn gái đã có, anh nghĩ anh nên kết thúc nó gọn gàng và hãy kiểm tra mưa cho một ngày khác. Biết rằng ông có thể chia sẻ một cuộc trò chuyện với cô ấy bất cứ lúc nào, không có cần phải kiên nhẫn. "Để chia sẻ các cuộc đối thoại với bạn, đó là một vinh dự, bỏ lỡ Seechwi!" -Không, nó là tốt để nghe giọng nói Ilhun ssi cho tôi quá. "gọi điện thoại là tốt, nhưng nó sẽ tốt hơn nếu chúng ta có thể gặp gỡ trực tiếp." Nếu không có nhiều suy tính trước, Jeong Ilhun rõ ràng đã nói một cách vô thức. Cô ấy sẵn sàng đồng ý. -Well, thì chúng tôi? "Vâng?" Ông mất trong một hơi thở sâu khi anh nghe thấy nó. Đó là một cái gì đó không thể tin rằng ông có thể lắng nghe hàng chục ngàn lần hơn. -Let của đáp ứng ngày mai vào khoảng giữa trưa. Cuộc họp đầu tiên của chúng ta ... Tôi sẽ như thế này rất nhiều. Tôi sẽ đóng gói kimbap và thích đi ăn trưa với bạn. Có ổn không nếu chúng tôi gặp nhau tại Dojang? "Ki, kimbap?" -Tại sao, bạn không thích kimbap? "N, n, n, không, không thưa bà! Tôi thực sự yêu kimbap. Tôi mong được gặp bạn! Nếu tình cờ bạn đang trễ, hoặc một cái gì đó đã đưa ra vào ngày mai, và thậm chí nếu bạn không đến, tôi đang mong chờ nó! " Jeong Ilhun hét vào điện thoại! Các cuộc gọi bị cắt đứt. "......" Ông ngồi trong bàng hoàng. Sau một thời gian dài để xóa tâm trí của mình, các giảng viên khác bước ra và rất nhiều người học nghề có thể được nhìn thấy. Choe Jongbeom, Ma Sangbeom, và Lee Indo! Mặc dù không phải là loại bạo lực, họ đều là những người mạnh mẽ mà xứng đáng để được gọi là quái vật của loài người. Một số thời gian sau khi ông ban đầu thấy anh em mình rằng anh cuối cùng đã có thể nghe thấy chúng. Thay vì một ước mơ, đó là thực tế của mình. "Sahyeong!" "Phải chăng các cuộc gọi với Seechwi nim cũng đi?" Tại câu hỏi của họ, Jeong Ilhun gật đầu. "Phải, nó cũng đã đi. Mặc dù ngày mai cô ấy đến với kimbap. " "Heok." "Ki, kimbap ..."





















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: