What?

What?" James blurted out in shock."

What?" James blurted out in shock.

"Well- I didn't really die... Sirius said I was hovering between the realms of life and death. He made me come back."

"Sirius?" James repeated, perplexed, "Harry, what are you talking about?"

"I was with Sirius. I can't explain it Dad. I thought I was dead, but he told me I had to go back, I wanted to see you and Mum, but he told me I couldn't... now I know why. At first I thought you just didn't want to see me, but now I realize he was trying to tell me that you were alive."

"Sirius-" James said in a dawning voice, looking at his hands. "God he must be so angry. He must feel so betrayed."

"He wasn't angry father. I think he was more sad. I guess he was looking forward to being reunited with you after so long, only to find out that you were back here where he should be..." Harry trailed off quietly.

James dropped down to sit on Harry's bed and placed his head in his hands. "Sirius was robbed of his life, Harry. He should be here with us, not there. I never got to say goodbye... If it's the last thing I ever do, I will avenge his death."

"And I will be right there beside you when you do." Harry said quietly. "I won't let Sirius' death be swept under the rug. But you'll have to wait until I can control my power..."

"So... Sirius told you your core was destroyed?" James asked slowly.

"No, he took me to someone who could explain it." Harry replied with a sigh.

"Who?"

"Myrddin Emrys." Harry said quietly.

"What?" James said faintly, "He took you to Merlin?"

"Yes." Harry replied simply. "He told me that I had to carry on, that I was the only one who could finish it..."

"Sirius Black is buddies with Merlin?" James said in disbelief, "What the hell does he miss me for?"

"The point is," Harry continued, he would have rolled his eyes if that were possible, "that I am in no condition to face the Wizarding World, Voldemort or Dumbledore at this point in time. I need to hone my abilities. I need to prepare for what is coming."

James nodded gravely. "Of course, but Harry? When the time comes, I'll be right there next to you as well."

Harry nodded and a small smile graced his face. "Thank you."

"Well," James said abruptly, changing the subject, "Hermione's had me up since before dawn placing all these charms on me, apparently we could pass for twins now."

"Great." Harry said sitting up suddenly, "Hopefully it's good enough to fool Griphook and random members of the Wizarding public."

James grinned. "Oh it will be. You just concentrate on fixing your magic, let me take care of the rest."

"Good luck." Harry said grimly, patting his father on the shoulder. "Be careful."

James grinned. "Don't worry about me. Being a marauder has had its advantages. I won't get caught."

Harry smiled. "Just as well. You might have some explaining to do once that aging potion wears off."

James laughed. "Talk to Griphook, leave Gringotts, remove hood, parade alley, apparate out. Got it. I'll be fine."

"Thanks for doing this, Dad." Harry said gratefully.

James smiled ruffling his son's hair. "Anytime kid, anytime."

There was a loud crack, and the glowing form of James Potter disappeared from Harry's vision, leaving behind only a sense of foreboding and a ringing in the boy's ears.

Lily examined her work carefully. Perfect. She had been holed up in her office for almost two days, ever since they had thought of the plan. The contacts that sat before her, held in place by a strange looking contraption with steel hands, glistened in the light. They were perfect in shape and form, and as far as Lily could tell, they were in perfect working order. All that remained before they would be ready for testing was one more charm. She had worked tirelessly since Hermione and she had come up with the idea from Harry's suggestion. Hermione had helped her frequently, but appeared much more interested in looking after Harry, where she spent most of her time. Lily smiled. She could not blame Hermione for being so concerned about Harry, she would have been the same if James had been in his position.
She was excited, she had to admit, about presenting the contact lenses to her son. Of all the things she had worked determinedly on in her life, this was the one she was most dedicated to. She owed her son that much, after unknowingly deserting him for 14 years, he deserved her dedication. She would not accept that Harry may be blind for the rest of his life, her son would see again, if it was the last thing she ever did. These magical contacts, her invention, her sweat and blood, would be the end of his disability, once and for all.

Lily lightly prodded the left lens with her wand sending a shower of sparks shooting off it sharply. She nodded satisfied, jotting down a few notes on a nearby piece of parchment. Her thoughts strayed momentarily to James, who was at this moment perusing the shop windows in Diagon Alley, a place where she hadn't been for over a decade. She wondered whether the disguise they had created for the occasion had been successful enough to do the job intended. A pang of worry hit her heart briefly before she shook it off and resumed her examination of the contacts. If all went according to plan, Harry would be able to see before nightfall.

Hermione had disappeared about half an hour ago to check on Harry, Lily knew that the girl couldn't bare the thought of Harry being alone in the permanent darkness his uncle had reduced him to. Hermione's parents and older sister spent most of their time exploring the Potters' mansion, at every turn finding something more profoundly magical than the last object, also more profoundly alarming. Anna had come to amuse herself greatly by playing a deadly game of 'Taunt the bewitched frying pan'. More than once James had had to rescue her after finding the frying pan hovering ominously above her head when she was completely oblivious to its presence. Lily sighed and found herself wondering if all Muggles were so troublesome.

She lightly prodded the right lens in the same manner as she had the left, and watched the same amount of sparks emit from the surface. She smiled happily, things were going very well in the creation of these lenses. The magical pupils contracted and dilated with changes in the light just as Lily had hoped they would. Lily looked up at her watch for a moment, letting her eyes flicker over its face and realized that it was getting late. By her calculations James should be home by now, she stowed her wand in her pocket, stretched out her back and yawned, before retiring to go and check on Harry and Hermione, and see how James had got on.

Time ticked by slowly at Potter manor. Hermione had curled herself up next to Harry in his bed, who had his arms around her lovingly. Her head rested gently on his shoulder as she let out a contented sigh. Harry smiled, he could feel her chest rising and falling against his with every gentle breath she took. Her hands slid over top of his lightly as she entwined her fingers with his.
"Thought of any names yet?" Harry asked suddenly.

"Names?" Hermione repeated in surprise. "Well I..."

"How about Hubert?" Harry asked seriously.

"Hubert?" Hermione repeated attempting not to sound incredibly alarmed.

Harry laughed. "I'm kidding. Don't sound so worried."

"I'm not," Hermione said quickly, "It's just..."

"Just what?" Harry asked, sounding slightly worried.

"It's just... what are we going to do, Harry?" Hermione asked desperately, "How are we going to do this?"

Harry sighed softly and kissed Hermione's forehead, brushing the strands of her hair out of her eyes gently and pushing them behind her ear. As his fingers brushed her cheek he felt them streak through the trail of a tear and smudge it across her skin. He squeezed her tighter to his chest wrapping both arms around her body protectively as she returned the embrace.

"Things weren't supposed to happen this way, 'Mione." Harry said softly.

"I know." She said quietly through her tears. "I'm sorry..."

"Sorry?" Harry repeated in alarm, "Are you crazy? Hermione I'm not sorry for anything that has happened. I'm not sorry that I was beaten to an inch of my life, it's kick started a chain of events that has changed my life. I'm not sorry that I finally told you I love you, and I'm definitely not sorry that you're carrying my child, because I love you Hermione, and I want to have a family of my own with you. It's just that if we had have had time to think about things, I would not have wanted to bring our child into the world so soon. Not now when Voldemort is such a high threat, and with our uncertainty about Dumbledore ... I don't want to lose you Hermione. I don't want to lose you or our baby."

Hermione smiled, her eyes shining with unshed tears. "You're not going to lose me, Harry." she said softly.

"You don't understand Hermione. If anyone finds out that you're pregnant and that we're together you're going to be his main target. I can't let that happen." Harry said quietly. "I won't let him hurt you to hurt me, that's why no one can know, not yet."

Hermione nodded. "I understand." She said quietly.

"Hermione, I love you. I love you and our baby. I don't know how we are going to get through this, but we will. We made this happen, our son will be born, I only hope I can finish all of this before he arrives." Harry said with a small frown.

"Our son?" Hermione said with a slightly cocked eyebrow and the hint of a smile.

"Our son." Harry repeated firmly. "He's going to live to hear tales of how Voldemort was destroyed. He's going to grow up with a generation that does not know the fear associated with that name."

Hermione smiled, then suddenly burst out into a giggle. Harry turned to her in surprise.

"What?"

"Hubert Potter." She said with a grin, "No son of the Savior of the Wizarding World will have such a ridiculous name."

Harry smiled, then turned to her and gave her a knowing look. "No, but I would like his mother to carry my last name, at le
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Những gì?" James blurted ra bị sốc."Tốt-tôi đã không thực sự chết... Sirius nói tôi lơ lửng giữa các cõi của cuộc sống và cái chết. Ông làm tôi trở lại.""Sirius?" James lặp đi lặp lại, perplexed, "Harry, những gì bạn nói về?""Tôi đã với Sirius. Tôi không thể giải thích nó cha. Tôi nghĩ rằng tôi đã chết, nhưng ông nói với tôi tôi đã phải quay trở lại, tôi muốn nhìn thấy bạn và Mum, nhưng ông nói với tôi tôi không thể... bây giờ tôi biết lý do tại sao. Lúc đầu, tôi nghĩ rằng bạn chỉ không muốn gặp tôi, nhưng bây giờ tôi nhận ra ông đã cố gắng để cho tôi biết rằng bạn đã sống.""Sirius-" James nói trong một giọng nói dawning, nhìn vào bàn tay của mình. "Thiên Chúa ông phải như vậy tức giận. Ông phải cảm thấy bị phản bội vì vậy.""Ông không phải là tức giận cha. Tôi nghĩ rằng ông là buồn hơn. Tôi đoán ông đã mong muốn được đoàn tụ với bạn sau khi để lâu, chỉ để tìm ra rằng bạn đã trở lại ở đây mà ông nên..." Harry kéo lặng lẽ.James giảm để ngồi trên giường của Harry và đặt đầu của mình trong tay của mình. "Sirius đã bị cướp của cuộc sống của mình, Harry. Ông nên ở đây với chúng tôi, không có. Tôi không bao giờ phải nói lời tạm biệt... Nếu đó là điều cuối cùng tôi đã bao giờ làm, tôi sẽ trả thù cho cái chết của ông.""Và tôi sẽ ngay bên cạnh bạn khi bạn thực hiện." Harry nói nhẹ nhàng. "Tôi sẽ không để cho cái chết Sirius' được xuôi theo rug. Nhưng bạn sẽ phải đợi cho đến khi tôi có thể kiểm soát khả năng của mình...""Vì vậy... Sirius đã dặn cốt lõi của bạn đã bị phá hủy?" James yêu cầu từ từ."Không, ông đã cho tôi cho những người có thể giải thích nó." Harry trả lời với một sigh."Ai?""Myrddin Emrys." Harry nói nhẹ nhàng."Những gì?" James nói nhạt, "Ông đã diễn bạn để Merlin?""Có." Harry trả lời đơn giản. "Ông nói với tôi rằng tôi đã phải thực hiện, tôi là người duy nhất có thể hoàn thành nó...""Sirius Black là bạn bè với Merlin?" James nói trong sự hoài nghi, "điều gì quái nào ông bỏ qua cho tôi?""Vấn đề là," Harry tiếp tục, ông sẽ có cán đôi mắt của mình nếu đó là có thể, "rằng tôi không có điều kiện phải đối mặt với thế giới tồn, Voldemort hoặc Dumbledore trong thời điểm này. Tôi cần phải trau dồi khả năng của tôi. Tôi phải chuẩn bị cho những gì đang đến."James gật đầu nặng. "Tất nhiên, nhưng Harry? Khi thời gian đến, tôi sẽ có ngay bên cạnh bạn là tốt."Harry gật đầu và nụ cười nhỏ xuất hiện trên khuôn mặt của mình. "Cảm ơn bạn.""Vâng," James nói đột ngột, thay đổi chủ đề, "của Hermione đã có tôi lên kể từ trước khi bình minh đặt tất cả các sự quyến rũ tôi, rõ ràng chúng ta có thể vượt qua cho anh em sinh đôi bây giờ.""Tuyệt vời". Harry nói ngồi bất ngờ, "Hy vọng rằng nó là tốt, đủ để đánh lừa các Griphook và các thành viên ngẫu nhiên của tồn công cộng."James grinned. "Oh nó sẽ. Bạn chỉ cần tập trung vào sửa chữa ma thuật của bạn, hãy để tôi chăm sóc của phần còn lại. ""Good luck." Harry, ông grimly, vỗ nhẹ cha trên vai. "Hãy cẩn thận."James grinned. "Đừng lo lắng về tôi. Là một marauder đã có lợi thế của nó. Tôi sẽ không nhận được đánh bắt."Harry cười. "Chỉ là tốt. Bạn có thể có một số giải thích để làm một khi đó potion lão hóa wears off."James cười. "Nói chuyện với Griphook, để lại Gringotts, loại bỏ hood, cuộc diễu hành alley, apparate ra. Đã nhận được. Tôi sẽ bị phạt.""Cảm ơn bạn đã làm điều này, cha." Harry nói gratefully.James cười ruffling con trai tóc. "Bất cứ lúc nào kid, bất cứ lúc nào."Có một vết nứt lớn, và các hình thức phát sáng của James Potter biến mất khỏi tầm nhìn của Harry, để lại chỉ là một cảm giác thông và một ù tai của cậu bé.Lily kiểm tra công việc của mình một cách cẩn thận. Hoàn hảo. Cô đã được đục lỗ trong văn phòng của mình cho gần hai ngày, kể từ khi họ chưa nghĩ về kế hoạch. Các số liên lạc mà ngồi trước khi cô ấy, được tổ chức tại chỗ bởi một thiết bị tìm kiếm lạ với hai bàn tay thép, glistened trong ánh sáng. Họ đã được hoàn hảo trong hình dạng và hình thức, và như xa như Lily có thể cho biết, họ đã hoàn hảo để làm việc. Tất cả những gì ở lại trước khi họ sẽ sẵn sàng cho thử nghiệm là một thêm nét duyên dáng. Cô đã làm việc không mệt mỏi vì Hermione và cô đã tìm ra ý tưởng từ đề nghị của Harry. Hermione đã giúp cô thường xuyên, nhưng xuất hiện nhiều hơn nữa quan tâm trong việc chăm sóc Harry, nơi nó trải qua hầu hết thời gian của mình. Lily cười. Cô có thể không đổ lỗi cho Hermione cho như vậy có liên quan về Harry, cô sẽ có là như vậy nếu James đã ở vị trí của mình.Cô đã vui mừng, cô đã phải thừa nhận, về trình bày các ống kính liên hệ cho con trai mình. Trong tất cả những điều cô đã làm việc quyết ngày trong cuộc sống của cô, đây là người cô là đặt dành riêng cho. Cô nợ con mà nhiều, sau khi vô tình deserting anh ta cho 14 tuổi, ông xứng đáng sự cống hiến của cô. Cô sẽ không chấp nhận rằng Harry có thể mù cho phần còn lại của cuộc đời ông, con trai của cô sẽ nhìn thấy một lần nữa, nếu đó là điều cuối cùng cô ấy bao giờ đã làm. Các địa chỉ liên lạc huyền diệu, phát minh của mình, cô mồ hôi và máu, sẽ là kết thúc của tình trạng tàn tật của mình, một lần và cho tất cả.Lily nhẹ prodded ống kính trái với cây đũa phép của cô gửi một vòi sen của tia lửa bắn ra nó mạnh. Cô gật đầu hài lòng, đoạn ngắn ghi nhanh xuống một vài ghi chú trên một mảnh giấy làm từ da ở gần đó. Suy nghĩ lạc trong giây lát để James, người đã ở thời điểm này perusing các cửa sổ cửa hàng ở Diagon Alley, một nơi mà cô đã không trong hơn một thập kỷ. Cô tự hỏi cho dù những ngụy trang mà họ đã tạo ra cho dịp này đã thành công, đủ để thực hiện công việc dự định. Pang lo lắng nhấn trái tim của cô một thời gian ngắn trước khi cô bắt nó và tiếp tục của mình kiểm tra của các số liên lạc. Nếu tất cả đã đi theo kế hoạch, Harry sẽ có thể xem trước khi trời tối.Hermione đã biến mất khoảng nửa giờ trước để kiểm tra về Harry, Lily biết rằng cô gái không thể trống những suy nghĩ của Harry là một mình trong bóng tối vĩnh viễn chú của ông đã làm giảm nó. Cha mẹ của Hermione và chị đã dành hầu hết thời gian của họ khám phá Potters' mansion, tại mỗi lần lượt, việc tìm kiếm một cái gì đó huyền diệu sâu sắc hơn so với đối tượng cuối cùng, cũng hơn sâu sắc đáng báo động. Anna đã đến để giải trí bản thân rất nhiều bằng cách chơi một trò chơi chết người của 'Taunt bewitched frying pan'. Nhiều hơn một lần, James đã có để cứu cô ấy sau khi tìm chảo lơ lửng ominously trên đầu của cô khi cô đã hoàn toàn quên để sự hiện diện của nó. Lily thở dài và tìm thấy mình tự hỏi nếu tất cả những Muggle đã như vậy khó chịu.Cô nhẹ prodded các ống kính đúng theo cách thức tương tự như cô đã ở bên trái, và theo dõi cùng một lượng tia lửa phát ra từ bề mặt. Cô cười hạnh phúc, mọi thứ đã đi rất tốt trong việc tạo ra các ống kính. Các em học sinh huyền diệu ký hợp đồng và dilated với những thay đổi trong ánh sáng cũng như Lily đã hy vọng họ sẽ. Lily nhìn lên tại xem của mình cho một thời điểm, để cho đôi mắt của cô flicker trên khuôn mặt của mình và nhận ra rằng nó đã nhận vào cuối. Bằng cách tính toán của cô James nên nhà bây giờ, cô xếp lại cây đũa phép của cô trong túi của mình, kéo dài trở lại của cô và yawned, trước khi rút lui để đi và kiểm tra Harry và Hermione, và xem như thế nào James đã có.Thời gian đánh dấu bởi chậm tại Potter manor. Hermione có cong mình lên bên cạnh Harry trong giường của mình, những người có cánh tay của mình xung quanh cô yêu thương. Đầu nghỉ nhẹ nhàng trên vai mình như cô cho ra một sigh man nguyện. Harry cười, ông có thể cảm thấy ngực của cô tăng cao và rơi xuống chống lại ông với mỗi hơi thở nhẹ nhàng, cô đã. Hai bàn tay trượt trên đầu trang của mình nhẹ như cô ấy ôm chặt ngón tay của mình với ông."Suy nghĩ của bất kỳ tên được?" Harry hỏi đột nhiên."Tên?" Hermione lặp đi lặp lại bất ngờ. "Vâng tôi...""Làm thế nào về Hubert?" Harry hỏi nghiêm túc."Hubert?" Hermione lặp đi lặp lại cố gắng không để âm thanh vô cùng lo.Harry cười. "Tôi đang đùa. Không âm thanh rất lo lắng.""I 'm not," Hermione nói một cách nhanh chóng, "nó chỉ là...""Chỉ cần những gì?" Harry hỏi, sounding một chút lo lắng."Nó chỉ là... những gì chúng tôi sẽ làm, Harry?" Hermione yêu cầu tuyệt vọng, "Làm thế nào chúng tôi sẽ làm điều này?"Harry thở dài nhẹ nhàng và hôn của Hermione trán, đánh răng sợi của mái tóc của mình ra khỏi mắt của mình nhẹ nhàng và đẩy họ phía sau tai của mình. Như ngón tay của mình chải má của mình, ông cảm thấy họ streak thông qua đường mòn một rách và smudge nó trên làn da của mình. Ông vắt cô chặt hơn để ngực gói cả hai tay trên cơ thể của cô protectively như bà quay trở lại các ôm hôn."Những điều không phải xảy ra theo cách này, ' Mione." Harry nói nhẹ nhàng."Tôi biết." Cô nói nhẹ nhàng thông qua nước mắt của cô. "Tôi xin lỗi...""Xin lỗi"? Harry lặp đi lặp lại trong báo động, "bạn có điên không? Hermione tôi không xin lỗi cho bất cứ điều gì đã xảy ra. Tôi không phải xin lỗi rằng tôi đã bị đánh đập đến một inch của cuộc sống của tôi, nó là kick bắt đầu một chuỗi các sự kiện đã thay đổi cuộc sống của tôi. Tôi không phải xin lỗi rằng tôi cuối cùng đã nói với bạn tôi yêu bạn, và tôi chắc chắn không phải xin lỗi rằng bạn đang mang con tôi, bởi vì tôi yêu bạn Hermione, và tôi muốn có một gia đình của mình với bạn. Nó chỉ là nếu chúng tôi đã có thời gian để suy nghĩ về những thứ, tôi sẽ không có muốn mang lại cho trẻ em của chúng tôi vào thế giới sớm như vậy. Không phải bây giờ khi Voldemort là như vậy là một mối đe dọa cao, và với chúng tôi không chắc chắn về Dumbledore... Tôi không muốn mất bạn Hermione. Tôi không muốn để mất bạn hay con của chúng tôi."Hermione mỉm cười, đôi mắt của cô sáng với unshed nước mắt. "Bạn sẽ không mất tôi, Harry.", cô nói nhẹ nhàng."Bạn không hiểu Hermione. Nếu bất cứ ai phát hiện ra rằng bạn đang mang thai và rằng chúng ta bên nhau bạn sẽ là mục tiêu chính của mình. Tôi không thể để điều đó xảy ra." Harry nói nhẹ nhàng. "Tôi sẽ không để cho anh ta làm tổn thương bạn làm tổn thương tôi, đó là lý do tại sao không ai có thể biết, chưa được."Hermione gật đầu. "Tôi hiểu." Cô nói nhẹ nhàng."Hermione, I love you. Tôi yêu bạn và con của chúng tôi. Tôi không biết làm thế nào chúng tôi sẽ có được thông qua điều này, nhưng chúng tôi sẽ. Chúng tôi thực hiện điều này xảy ra, con trai của chúng tôi sẽ được sinh ra, tôi chỉ hy vọng tôi có thể hoàn thành tất cả những điều này trước khi ông đến. " Harry nói với một nhăn nhỏ."Con trai của chúng tôi?" Hermione nói với một lông mày hơi cocked và gợi ý của một nụ cười."Con trai của chúng tôi." Harry lặp lại vững chắc. "Ông phải sống để nghe câu chuyện của như thế nào Chúa tể Voldemort đã bị phá hủy. Ông sẽ lớn lên với một thế hệ mà không biết sợ hãi kết hợp với tên đó."Hermione cười, sau đó đột ngột bung ra vào một giggle. Harry đã chuyển sang cô ấy trong bất ngờ."Những gì?""Hubert Potter." Cô nói với grin một, "không có con trai của cứu Chúa của thế giới tồn sẽ có một tên vô lý."Harry cười, sau đó quay sang cô và cho cô một cái nhìn biết. "Không, nhưng tôi muốn mẹ mang tên cuối cùng của tôi, tại le
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Những gì? "James thốt ra bị sốc. "nổi tôi đã không thực sự chết ... Sirius nói tôi đang lơ lửng giữa cõi sống và cái chết. Ông làm cho tôi trở lại. " "Sirius?" James lặp đi lặp lại, bối rối, "Harry, những gì bạn nói về?" "Tôi là với Sirius. Tôi không thể giải thích nó Dad. Tôi nghĩ rằng tôi đã chết, nhưng ông nói với tôi, tôi đã phải quay trở lại, tôi muốn nhìn thấy bạn và mẹ, nhưng anh nói với tôi rằng tôi không thể làm được ... bây giờ tôi biết tại sao. Lúc đầu, tôi nghĩ rằng bạn chỉ không muốn nhìn thấy tôi, nhưng bây giờ tôi nhận ra rằng anh đang cố nói với tôi rằng bạn vẫn còn sống. " "Sirius-" James nói bằng một giọng bình minh, nhìn vào bàn tay của mình. "Thiên Chúa, Ngài phải là rất tức giận. Anh phải cảm thấy bị phản bội như vậy. " "Ông không phải là cha tức giận. Tôi nghĩ anh ấy là buồn nhiều hơn. Tôi đoán anh ta đang nhìn về phía trước để được đoàn tụ với bạn sau khi để lâu, chỉ để tìm ra rằng bạn đã trở lại đây, nơi ông ta phải ... "Harry kéo ra lặng lẽ. James giảm xuống ngồi trên giường của Harry và đặt đầu của mình trong bàn tay của mình. "Sirius đã bị cướp của cuộc đời mình, Harry. Ông nên ở đây với chúng tôi, không có. Tôi không bao giờ có thể nói lời tạm biệt ... Nếu đó là điều cuối cùng mà tôi từng làm, tôi sẽ trả thù cho cái chết của ông. " "Và tôi sẽ đến ngay bên cạnh bạn khi bạn làm." Harry lặng lẽ nói. "Tôi sẽ không để cho Sirius 'chết được quét dưới tấm thảm. Nhưng bạn sẽ phải đợi cho đến khi tôi có thể kiểm soát sức mạnh của ta ... " "Vậy ... Sirius nói với bạn cốt lõi của bạn đã bị phá hủy?" James hỏi dần dần. "Không, anh ấy đưa tôi đến một ai đó có thể giải thích nó." Harry trả lời với một tiếng thở dài. "Ai?" "Myrddin Emrys." Harry lặng lẽ nói. "Cái gì?" James nói yếu ớt, "Ông lấy bạn Merlin?" "Có." Harry trả lời đơn giản. "Ông nói với tôi rằng tôi phải thực hiện, rằng tôi là người duy nhất có thể hoàn thành nó ... " "Sirius Black là bạn bè với Merlin?" James nói trong sự hoài nghi, "Cái quái gì không anh nhớ em không?" "Vấn đề là," Harry tiếp tục , ông đã có thể đảo mắt nếu điều đó là có thể, "rằng tôi không có điều kiện để đối mặt với thế giới phù thủy, Voldemort hoặc Dumbledore tại thời điểm này. Tôi cần phải trau dồi khả năng của mình. Tôi cần phải chuẩn bị cho những gì sắp tới. " James gật đầu nghiêm trọng. "Tất nhiên, nhưng Harry? Khi thời điểm đến, tôi sẽ đến ngay bên cạnh bạn là tốt. " Harry gật đầu và một nụ cười nhẹ xuất hiện trên khuôn mặt của mình. "Cảm ơn bạn." "Vâng," James nói đột ngột, thay đổi chủ đề, "Hermione có tôi kể từ trước khi bình minh đặt tất cả những nét quyến rũ tôi, dường như chúng ta có thể vượt qua cho cặp song sinh bây giờ. " "Tuyệt." Harry nói ngồi dậy đột ngột, "Hy vọng rằng nó đủ tốt để đánh lừa Griphook và các thành viên ngẫu nhiên của công pháp thuật." James cười toe toét. " Oh nó sẽ được. Bạn chỉ cần tập trung vào việc sửa ma thuật của bạn, hãy để tôi chăm sóc phần còn lại. " "Chúc may mắn." Harry nói dứt khoát, vỗ cha mình trên vai. "Hãy cẩn thận." James cười toe toét. "Đừng lo lắng về tôi. Được một marauder đã có những lợi thế của nó. Tôi sẽ không bị bắt. " Harry mỉm cười. "Chỉ cần là tốt. Bạn có thể có một số giải thích cho làm một lần mà potion lão hóa mất. " James cười. "Nói chuyện với Griphook, rời khỏi Gringotts, loại bỏ mui xe, diễu hành hẻm, Độn ra. Đã nhận nó. Tôi sẽ ổn thôi. " "Cảm ơn để làm điều này, cha." Harry nói với lòng biết ơn. James mỉm cười làm rối tóc của con trai mình. "Bất cứ lúc nào đứa trẻ, bất cứ lúc nào." Có một vết nứt lớn, và các hình thức phát sáng của James Potter đã biến mất khỏi Harry tầm nhìn, chỉ để lại một cảm giác điềm gở và ù tai của cậu bé. Lily kiểm tra công việc của mình một cách cẩn thận. Perfect. Cô đã được ẩn náu trong văn phòng của cô trong gần hai ngày, kể từ đó họ đã nghĩ ra kế hoạch. Các địa chỉ liên lạc ngồi trước mặt cô, được giữ bằng một tìm contraption kỳ lạ với bàn tay thép, lấp lánh dưới ánh sáng. Họ đã hoàn hảo trong hình dạng và hình thức, và theo như Lily có thể nói, họ là để làm việc hoàn hảo. Tất cả những gì còn lại trước khi họ sẽ sẵn sàng để thử nghiệm là một sự quyến rũ hơn. Cô đã làm việc không mệt mỏi kể từ khi Hermione và cô đã đi lên với ý tưởng từ đề nghị của Harry. Hermione đã giúp cô thường xuyên, nhưng đã xuất hiện nhiều hơn quan tâm chăm sóc Harry, nơi mà cô đã dành hầu hết thời gian của mình . Lily mỉm cười. Cô không thể đổ lỗi cho Hermione vì đã quá quan tâm đến Harry, cô sẽ là như nhau nếu James đã ở trong vị trí của mình. Cô đã vui mừng, cô đã phải thừa nhận, về trình bày các kính áp tròng để con trai mình. Trong số tất cả những điều cô đã làm việc kiên quyết trong cuộc sống của mình, đây là một trong những cô đã được dành riêng để nhất. Cô nợ con trai mà nhiều, sau khi vô tình bỏ rơi ông trong 14 năm, ông xứng đáng cống hiến của cô. Cô ấy sẽ không chấp nhận rằng Harry có thể bị mù cho phần còn lại của cuộc đời mình, con trai của cô sẽ nhìn thấy một lần nữa, nếu đó là điều cuối cùng chị đã làm. Các số liên lạc huyền diệu, phát minh của mình, mồ hôi và máu của mình, sẽ là kết thúc của tình trạng khuyết tật của mình, một lần và cho tất cả. Lily nhẹ chọc ống kính trái với cây đũa phép của mình để gửi một trận mưa tia lửa bắn ra nó mạnh. Cô gật đầu hài lòng, ghi nhanh xuống một vài ghi chú trên một mảnh giấy da lân cận. Suy nghĩ của cô bị thất lạc trong giây lát để James, người đã ở thời điểm này perusing các cửa sổ cửa hàng ở Hẻm Xéo, một nơi mà cô đã không được trong hơn một thập kỷ. Cô tự hỏi liệu ngụy trang họ đã tạo ra cho dịp này đã đủ thành công để làm những công việc dự định. A nhói lo lắng nhấn trái tim cô một thời gian ngắn trước khi cô bắt nó đi và tiếp tục kiểm tra các địa chỉ liên lạc của mình. Nếu tất cả diễn ra đúng như kế hoạch, Harry sẽ có thể nhìn thấy trước khi đêm xuống. Hermione đã biến mất khoảng nửa giờ trước đây để kiểm tra Harry, Lily biết rằng các cô gái không thể sanh ý nghĩ của Harry ở một mình trong bóng tối vĩnh viễn chú của mình đã giảm anh. Cha mẹ của Hermione và chị gái đã dành hầu hết thời gian của họ khám phá dinh thự của Potters, tại mỗi lần lượt tìm kiếm một cái gì đó sâu sắc hơn huyền diệu hơn các đối tượng cuối cùng, cũng sâu sắc hơn đáng báo động. Anna đã đến để giải trí cho bản thân mình rất nhiều bằng cách chơi một trò chơi chết người của 'Taunt các chảo chiên bỏ bùa mê'. Hơn một lần James đã phải giải cứu cô sau khi tìm thấy cái chảo lơ lửng một cách đáng ngại trên đầu của cô khi cô hoàn toàn không biết gì về sự hiện diện của nó. Lily thở dài và thấy mình tự hỏi nếu tất cả các Muggle đã rất phiền hà. Cô nhẹ nhàng thúc giục các ống kính bên phải trong cùng một cách thức như em đã làm trái, và theo dõi cùng một lượng tia lửa phát ra từ bề mặt. Cô mỉm cười hạnh phúc, mọi thứ đã diễn ra rất tốt trong việc tạo ra các ống kính. Các em học sinh huyền diệu ký hợp đồng và giãn ra với những thay đổi trong ánh sáng giống như Lily đã hy vọng rằng họ sẽ. Lily nhìn lên đồng hồ cho một thời điểm, để cho đôi mắt nhấp nháy của cô trên khuôn mặt của mình và nhận ra rằng nó đã muộn. Theo tính toán của cô James nên được về nhà bây giờ, cô cất cây đũa phép của mình trong túi, kéo dài ra sau lưng và ngáp dài, trước khi nghỉ hưu để đi kiểm tra về Harry và Hermione, và xem cách James đã lên xe. Thời gian trôi qua chậm chạp tại Potter manor. Hermione đã cuộn tròn mình lên bên cạnh Harry trong giường của mình, người có cánh tay quanh người cô yêu thương. Đầu cô tựa nhẹ vào vai anh khi cô bật ra một tiếng thở dài mãn nguyện. Harry mỉm cười, anh có thể cảm thấy ngực của mình lên và xẹp xuống đối với từng hơi thở nhẹ nhàng cô mất. Bàn tay cô lướt trên đầu của mình nhẹ nhàng như cô gắn chặt ngón tay của cô với anh. "Tư tưởng của bất kỳ tên chưa?" Harry đột nhiên hỏi. "Tên?" Hermione lặp đi lặp lại trong sự ngạc nhiên. "Vâng, tôi ..." "Làm thế nào về Hubert?" Harry hỏi một cách nghiêm túc. "Hubert?" Hermione lặp lại cố gắng không để âm thanh vô cùng hoảng hốt. Harry cười. "Tôi đùa thôi. Không phát âm rất lo lắng." "Tôi không phải," Hermione nói nhanh, "Chỉ là ..." "Chỉ cần những gì?" Harry hỏi, nghe có vẻ hơi lo lắng. "Nó chỉ là ... những gì chúng ta sẽ làm gì, Harry?" Hermione hỏi một cách tuyệt vọng, "Làm thế nào chúng ta sẽ làm được điều này?" Harry khẽ thở dài và hôn lên trán của Hermione, dùng bàn chải chải tóc của cô ra khỏi đôi mắt của cô nhẹ nhàng và đẩy chúng ra sau tai. Khi ngón tay anh chạm vào má cô, anh cảm thấy chúng thông qua vệt đường mòn của một giọt nước mắt và làm nhòe nó trên làn da của mình. Anh siết chặt cô chặt hơn vào ngực ông quấn hai tay quanh cơ thể của mình để bảo vệ cho là cô đã trả cái ôm. "Mọi thứ không phải xảy ra theo cách này, 'Mione." Harry nhẹ nhàng nói. "Tôi biết." Cô lặng lẽ nói qua làn nước mắt. "Tôi xin lỗi ..." "Xin lỗi?" Harry lặp đi lặp lại trong báo thức, "Anh có điên không? Hermione tôi không tiếc bất cứ điều gì đã xảy ra. Tôi không xin lỗi mà tôi đã bị đánh đến một inch của cuộc sống của tôi, nó đá bắt đầu một chuỗi các sự kiện đã làm thay đổi cuộc sống của tôi . Tôi không xin lỗi mà cuối cùng tôi nói với bạn tôi yêu em, và tôi chắc chắn không phải xin lỗi rằng bạn đang mang đứa con của tôi, bởi vì tôi yêu em Hermione, và tôi muốn có một gia đình riêng của tôi với bạn. Đó là chỉ rằng nếu chúng tôi đã có thời gian để suy nghĩ về điều này, tôi sẽ không có muốn cho con của chúng ta vào thế giới sớm như vậy. Không phải bây giờ khi Voldemort là một mối đe dọa cao như vậy, và với sự không chắc chắn của chúng tôi về Dumbledore ... I don ' t muốn mất em Hermione. Tôi không muốn mất em hoặc em bé của chúng tôi. " Hermione mỉm cười, đôi mắt trong veo với nước mắt unshed. "Bạn sẽ không để mất tôi, Harry." cô nhẹ nhàng nói. "Bạn không hiểu Hermione. Nếu có ai phát hiện ra rằng bạn đang mang thai và rằng chúng tôi đang cùng nhau bạn sẽ là mục tiêu chính của mình. Tôi không thể để điều đó xảy ra." Harry lặng lẽ nói. "Tôi sẽ không để cho anh ta làm tổn thương bạn làm tổn thương tôi, đó là lý do tại sao không có ai có thể biết được, chưa được." Hermione gật đầu. "Tôi hiểu." Cô lặng lẽ nói. "Hermione, tôi yêu bạn. Tôi yêu em và em bé của chúng tôi. Tôi không biết làm thế nào chúng ta sẽ có được thông qua này, nhưng chúng tôi sẽ. Chúng tôi đã làm điều này xảy ra, con trai của chúng tôi sẽ được sinh ra, tôi chỉ hy vọng Tôi có thể hoàn thành tất cả những điều này trước khi ông đến. " Harry cau mày nói nhỏ. "Con trai của chúng tôi?" Hermione nói với một bên lông mày hơi góc độ và gợi ý của một nụ cười. "Con trai của chúng tôi." Harry lặp lại vững chắc. "Ông ấy sẽ sống để nghe những câu chuyện về cách Voldemort đã bị phá hủy. Ông ấy sẽ lớn lên với một thế hệ mà không biết sợ hãi gắn liền với tên đó." Hermione mỉm cười, sau đó đột nhiên bật ra thành tiếng cười khúc khích. Harry quay sang cô ngạc nhiên. "Cái gì?" "Hubert Potter." Cô nói với một nụ cười, "Không có con trai của Đấng Cứu Thế của thế giới phù thủy sẽ có một tên vô lý như vậy." Harry mỉm cười, sau đó quay sang cô và đưa cho cô một cái nhìn hiểu biết. "Không, nhưng tôi muốn mẹ của mình để mang tên cuối cùng của tôi, tại le











































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: