He’s not ready to let go, he’s not ready to move on. “You need to stop dịch - He’s not ready to let go, he’s not ready to move on. “You need to stop Việt làm thế nào để nói

He’s not ready to let go, he’s not


He’s not ready to let go, he’s not ready to move on.

“You need to stop,” Jackson tells him off. His tone leans more towards worried than to anything else. “How long are you going to keep up like this?”

“I don’t know but I wish the ground would just swallow me under,” Mark confesses. He’s cleaning Jinyoung’s stuff but rather than to put them away for good, he’s thinking of doing a reminiscing marathon later on instead.

“Mark,” Jackson presses carefully, adding “It’s been four months. You need to let it go.”

Mark freezes midway from putting Jinyoung’s notebook into the box, Jackson’s words a heavy truth weighing down his heart and spirit. Has it been that long? They’ve been separated for that long? Mark finds it hard to believe.

“I wish I knew how to,” Mark quietly says. “But some things just cling to you and you just cling back because you don’t want to forget. Some things— you just keep clinging on to because that’s where you want to be, that’s where your happiness lies. There are just— so many things I wanted to do for him.”

“Mark,” Jackson presses again. “There’s a word for that. It’s called regret, and nothing good comes out of it if you keep being around it. It’s only going to hold you down.”

“Yeah, I think I’m gonna stay down here for a little bit more, and you are going out that door,” Marks says, his tone icy cold. “Leave.”

For a few moments, silence fills the air before Jackson opens his mouth to say something again. “I’m sorry,” he says, and then walks away from where Mark is. Mark doesn’t turn to look to say goodbye at his best friend, only the quiet click of the door an indication Jackson has left. Mark can’t be bothered to— not when he finds a picture of him with Jinyoung looking all happy and carefree with an easy grin on their faces, not when he thinks he wants to get back there to that moment one more time to see Jinyoung smiling at him.

Mark thinks there is no one else feeling as sorry as he is.

0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
He’s not ready to let go, he’s not ready to move on. “You need to stop,” Jackson tells him off. His tone leans more towards worried than to anything else. “How long are you going to keep up like this?” “I don’t know but I wish the ground would just swallow me under,” Mark confesses. He’s cleaning Jinyoung’s stuff but rather than to put them away for good, he’s thinking of doing a reminiscing marathon later on instead. “Mark,” Jackson presses carefully, adding “It’s been four months. You need to let it go.” Mark freezes midway from putting Jinyoung’s notebook into the box, Jackson’s words a heavy truth weighing down his heart and spirit. Has it been that long? They’ve been separated for that long? Mark finds it hard to believe. “I wish I knew how to,” Mark quietly says. “But some things just cling to you and you just cling back because you don’t want to forget. Some things— you just keep clinging on to because that’s where you want to be, that’s where your happiness lies. There are just— so many things I wanted to do for him.” “Mark,” Jackson presses again. “There’s a word for that. It’s called regret, and nothing good comes out of it if you keep being around it. It’s only going to hold you down.” “Yeah, I think I’m gonna stay down here for a little bit more, and you are going out that door,” Marks says, his tone icy cold. “Leave.”
For a few moments, silence fills the air before Jackson opens his mouth to say something again. “I’m sorry,” he says, and then walks away from where Mark is. Mark doesn’t turn to look to say goodbye at his best friend, only the quiet click of the door an indication Jackson has left. Mark can’t be bothered to— not when he finds a picture of him with Jinyoung looking all happy and carefree with an easy grin on their faces, not when he thinks he wants to get back there to that moment one more time to see Jinyoung smiling at him.

Mark thinks there is no one else feeling as sorry as he is.

đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!

Anh ấy chưa sẵn sàng để cho đi, anh ta không sẵn sàng để di chuyển trên. "Bạn cần phải dừng lại," Jackson nói với anh ta ra. Giọng ông ta nghiêng nhiều hơn về phía lo lắng hơn so với bất cứ điều gì khác. "Bao lâu thì bạn sẽ tiếp tục như thế này?" "Tôi không biết nhưng tôi muốn mặt đất sẽ chỉ nuốt chửng tôi dưới," Mark thú nhận. Anh ấy làm sạch thứ Jinyoung nhưng thay vì đặt chúng đi cho tốt, ông nghĩ đến việc làm một marathon hồi tưởng về sau thay thế. "Mark," Jackson ép cẩn thận, thêm "Đã bốn tháng. Bạn cần phải cho nó đi. " Mark đóng băng giữa chừng từ việc đưa máy tính xách tay của Jinyoung vào hộp, những lời của Jackson một sự thật nặng đè trái tim và tinh thần của ông. Có phải là đã lâu? Họ đã ly thân lâu? Mark thấy khó tin. "Tôi muốn tôi biết làm thế nào để," Mark lặng lẽ nói. "Nhưng một số điều chỉ bám vào bạn và bạn chỉ bám trở lại bởi vì bạn không muốn quên. Một số things- bạn chỉ cần giữ bám vào vì đó là nơi mà bạn muốn được, đó là nơi hạnh phúc của bạn nằm. Có just- rất nhiều điều tôi muốn làm cho anh ta. " "Mark," Jackson ép lại. "Có một lời cho điều đó. Nó được gọi là hối tiếc, và không có gì tốt đi ra khỏi nó nếu bạn giữ được xung quanh nó. Nó chỉ đi để giữ bạn xuống. " "Ừ, tôi nghĩ rằng tôi sẽ ở lại xuống đây để biết thêm một chút, và bạn đi ra ngoài cánh cửa đó", Marks nói, lạnh như băng giọng nói ấy. "Để lại." Đối với một vài khoảnh khắc, sự im lặng đầy không khí trước khi Jackson mở miệng định nói điều gì đó một lần nữa. "Tôi xin lỗi," ông nói, và sau đó bỏ đi khỏi nơi Mark là. Mark không quay lại nhìn để nói lời tạm biệt với người bạn thân nhất của mình, chỉ nhấp yên tĩnh của cửa một dấu hiệu cho thấy Jackson đã để lại. Mark không thể bị làm phiền to- không khi anh tìm thấy một bức ảnh của anh với Jinyoung tìm tất cả hạnh phúc và vô tư với nụ cười dễ dàng trên khuôn mặt của họ, không phải khi ông nghĩ rằng ông muốn lấy lại ở đó đến thời điểm đó một lần nữa để thấy Jinyoung mỉm cười với anh. Mark nghĩ không có ai khác cảm thấy như xin lỗi như anh ta.



















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: