2.4.1No Silver BulletThe 1980’s saw other potential productivity impro dịch - 2.4.1No Silver BulletThe 1980’s saw other potential productivity impro Việt làm thế nào để nói

2.4.1No Silver BulletThe 1980’s saw

2.4.1
No Silver Bullet
The 1980’s saw other potential productivity improvement
approaches such as expert systems, very high level languages, object
orientation, powerful workstations, and visual programming. All of
these were put into perspective by Brooks’ famous “No Silver
Bullet” paper presented at IFIP 1986 [43]. It distinguished the
“accidental” repetitive tasks that could be avoided or streamlined via automation, from the “essential” tasks unavoidably requiring
syntheses of human expertise, judgment, and collaboration. The
essential tasks involve four major challenges for productivity
solutions: high levels of software complexity, conformity,
changeability, and invisibility. Addressing these challenges raised
the bar significantly for techniques claiming to be “silver bullet”
software solutions. Brooks’ primary candidates for addressing the
essential challenges included great designers, rapid prototyping,
evolutionary development (growing vs. building software systems)
and work avoidance via reuse. Software Reuse
The biggest productivity payoffs during the 1980’s turned out to
involve work avoidance and streamlining through various forms of
reuse. Commercial infrastructure software reuse (more powerful
operating systems, database management systems, GUI builders,
distributed middleware, and office automation on interactive
personal workstations) both avoided much programming and long
turnaround times. Engelbart’s 1968 vision and demonstration was
reduced to scalable practice via a remarkable desktop-metaphor,
mouse and windows interactive GUI, what you see is what you get
(WYSIWYG) editing, and networking/middleware support system
developed at Xerox PARC in the 1970’s reduced to affordable use
by Apple’s Lisa(1983) and Macintosh(1984), and implemented
eventually on the IBM PC family by Microsoft’s Windows 3.1
(198x ).
Better domain architecting and engineering enabled much more
effective reuse of application components, supported both by reuse
frameworks such as Draco [109] and by domain-specific business
fourth-generation-language (4GL’s) such as FOCUS and NOMAD
[102]. Object-oriented methods tracing back to Simula-67 [53]
enabled even stronger software reuse and evolvability via structures
and relations (classes, objects, methods, inheritance) that provided
more natural support for domain applications. They also provided
better abstract data type modularization support for high-cohesion
modules and low inter-module coupling. This was particularly
valuable for improving the productivity of software maintenance,
which by the 1980’s was consuming about 50-75% of most
organizations’ software effort [91][26]. Object-oriented
programming languages and environments such as Smalltalk, Eiffel
[102], C++ [140], and Java [69] stimulated the rapid growth of
object-oriented development, as
did a proliferation of object-
oriented design and development methods eventually converging via
the Unified Modeling Language (UML) in the 1990’s [41].
2.5
1990’s Antithesis: Concurrent vs.
Sequential Processes
The strong momentum of object-oriented methods continued into
the 1990’s. Object-oriented methods were strengthened through
such advances as design patterns [67]; software architectures and
architecture description languages [121][137][12]; and the
development of UML. The continued expansion of the Internet and
emergence of the World Wide Web [17] strengthened both OO
methods and the criticality of software in the competitive
marketplace.
Emphasis on Time-To-Market
The increased importance of software as a competitive discriminator
and the need to reduce software time-to-market caused a major shift
away from the sequential waterfall model to models emphasizing
concurrent engineering of requirements, design, and code; of product and process; and of software and systems. For example, in
the late 1980’s Hewlett Packard found that several of its market
sectors had product lifetimes of about 2.75 years, while its waterfall
process was taking 4 years for software development. As seen in
Figure 7, its investment in a product line architecture and reusable
components increased development time for the first three products
in 1986-87, but had reduced development time to one year by 1991-
92 [92]. The late 1990’s saw the publication of several influential
books on software reuse [83][128][125][146].
Figure 7. HP Product Line Reuse Investment and Payoff
Besides time-to market, another factor causing organizations to
depart from waterfall processes was the shift to user-interactive
products with emergent rather than prespecifiable requirements.
Most users asked for their GUI requirements would answer, “I’m
not sure, but I’ll know it when I see it” (IKIWISI). Also, reuse-
intensive and COTS-intensive software development tended to
follow a bottom-up capabilities-to-requirements process rather than
a top-down requirements-to capabilities process. Controlling Concurrency
The risk-driven spiral model [28]
was intended as a process to
support concurrent engineering, with the project’s primary risks
used to determine how much concurrent requirements engineering,
architecting, prototyping, and cr
itical-component development was
enough. However, the original model contained insufficient
guidance on how to keep all of these concurrent activities
synchronized and stabilized. Some guidance was provided by the
elaboration of software risk management activities [28][46] and the
use of the stakeholder win-win Theory W [31]
as milestone criteria.
But the most significant addition was a set of common industry-
coordinated stakeholder commitment milestones that serve as a basis
for synchronizing and stabilizing concurrent spiral (or other)
processes.
These anchor point milestones-- Life Cycle Objectives (LCO), Life
Cycle Architecture(LCA), and Initial Operational Capability (IOC)
– have pass-fail criteria based on the compatibility and feasibility of
the concurrently-engineered requirements, prototypes, architecture,
plans, and business case [33]. They turned out to be compatible with
major government acquisition milestones and the AT&T
Architecture Review Board milestones [19][97]
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
2.4.1No Silver BulletThe 1980’s saw other potential productivity improvementapproaches such as expert systems, very high level languages, objectorientation, powerful workstations, and visual programming. All ofthese were put into perspective by Brooks’ famous “No SilverBullet” paper presented at IFIP 1986 [43]. It distinguished the“accidental” repetitive tasks that could be avoided or streamlined via automation, from the “essential” tasks unavoidably requiringsyntheses of human expertise, judgment, and collaboration. Theessential tasks involve four major challenges for productivitysolutions: high levels of software complexity, conformity,changeability, and invisibility. Addressing these challenges raisedthe bar significantly for techniques claiming to be “silver bullet”software solutions. Brooks’ primary candidates for addressing theessential challenges included great designers, rapid prototyping,evolutionary development (growing vs. building software systems)and work avoidance via reuse. Software ReuseThe biggest productivity payoffs during the 1980’s turned out toinvolve work avoidance and streamlining through various forms ofreuse. Commercial infrastructure software reuse (more powerfuloperating systems, database management systems, GUI builders,distributed middleware, and office automation on interactivepersonal workstations) both avoided much programming and longturnaround times. Engelbart’s 1968 vision and demonstration was
reduced to scalable practice via a remarkable desktop-metaphor,
mouse and windows interactive GUI, what you see is what you get
(WYSIWYG) editing, and networking/middleware support system
developed at Xerox PARC in the 1970’s reduced to affordable use
by Apple’s Lisa(1983) and Macintosh(1984), and implemented
eventually on the IBM PC family by Microsoft’s Windows 3.1
(198x ).
Better domain architecting and engineering enabled much more
effective reuse of application components, supported both by reuse
frameworks such as Draco [109] and by domain-specific business
fourth-generation-language (4GL’s) such as FOCUS and NOMAD
[102]. Object-oriented methods tracing back to Simula-67 [53]
enabled even stronger software reuse and evolvability via structures
and relations (classes, objects, methods, inheritance) that provided
more natural support for domain applications. They also provided
better abstract data type modularization support for high-cohesion
modules and low inter-module coupling. This was particularly
valuable for improving the productivity of software maintenance,
which by the 1980’s was consuming about 50-75% of most
organizations’ software effort [91][26]. Object-oriented
programming languages and environments such as Smalltalk, Eiffel
[102], C++ [140], and Java [69] stimulated the rapid growth of
object-oriented development, as
did a proliferation of object-
oriented design and development methods eventually converging via
the Unified Modeling Language (UML) in the 1990’s [41].
2.5
1990’s Antithesis: Concurrent vs.
Sequential Processes
The strong momentum of object-oriented methods continued into
the 1990’s. Object-oriented methods were strengthened through
such advances as design patterns [67]; software architectures and
architecture description languages [121][137][12]; and the
development of UML. The continued expansion of the Internet and
emergence of the World Wide Web [17] strengthened both OO
methods and the criticality of software in the competitive
marketplace.
Emphasis on Time-To-Market
The increased importance of software as a competitive discriminator
and the need to reduce software time-to-market caused a major shift
away from the sequential waterfall model to models emphasizing
concurrent engineering of requirements, design, and code; of product and process; and of software and systems. For example, in
the late 1980’s Hewlett Packard found that several of its market
sectors had product lifetimes of about 2.75 years, while its waterfall
process was taking 4 years for software development. As seen in
Figure 7, its investment in a product line architecture and reusable
components increased development time for the first three products
in 1986-87, but had reduced development time to one year by 1991-
92 [92]. The late 1990’s saw the publication of several influential
books on software reuse [83][128][125][146].
Figure 7. HP Product Line Reuse Investment and Payoff
Besides time-to market, another factor causing organizations to
depart from waterfall processes was the shift to user-interactive
products with emergent rather than prespecifiable requirements.
Most users asked for their GUI requirements would answer, “I’m
not sure, but I’ll know it when I see it” (IKIWISI). Also, reuse-
intensive and COTS-intensive software development tended to
follow a bottom-up capabilities-to-requirements process rather than
a top-down requirements-to capabilities process. Controlling Concurrency
The risk-driven spiral model [28]
was intended as a process to
support concurrent engineering, with the project’s primary risks
used to determine how much concurrent requirements engineering,
architecting, prototyping, and cr
itical-component development was
enough. However, the original model contained insufficient
guidance on how to keep all of these concurrent activities
synchronized and stabilized. Some guidance was provided by the
elaboration of software risk management activities [28][46] and the
use of the stakeholder win-win Theory W [31]
as milestone criteria.
But the most significant addition was a set of common industry-
coordinated stakeholder commitment milestones that serve as a basis
for synchronizing and stabilizing concurrent spiral (or other)
processes.
These anchor point milestones-- Life Cycle Objectives (LCO), Life
Cycle Architecture(LCA), and Initial Operational Capability (IOC)
– have pass-fail criteria based on the compatibility and feasibility of
the concurrently-engineered requirements, prototypes, architecture,
plans, and business case [33]. They turned out to be compatible with
major government acquisition milestones and the AT&T
Architecture Review Board milestones [19][97]
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
2.4.1
Không Silver Bullet
của năm 1980 chứng kiến sự cải thiện năng suất tiềm năng khác
chẳng hạn như các hệ thống chuyên gia, ngôn ngữ trình độ rất cao, đối tượng
định hướng, các máy trạm mạnh mẽ, và lập trình trực quan. Tất cả
chúng được đưa vào quan điểm của nổi tiếng "Không Bạc Brooks
'Bullet" tham luận tại IFIP 1986 [43]. Nó phân biệt các
nhiệm vụ lặp đi lặp lại "tình cờ" mà có thể tránh được hoặc sắp xếp hợp lý thông qua tự động hóa, từ nhiệm vụ "thiết yếu" không thể tránh được yêu cầu
tổng hợp của người giám định, phán đoán, và sự hợp tác. Các
nhiệm vụ cần thiết liên quan đến bốn thách thức lớn đối với năng suất
các giải pháp: mức độ cao của phần mềm phức tạp, phù hợp,
hay thay đổi, và tàng hình. Giải quyết những thách thức lớn lên
thanh đáng kể cho các kỹ thuật tự xưng là "viên đạn bạc"
giải pháp phần mềm. Ứng cử viên chính Brooks 'để giải quyết những
thách thức chủ yếu bao gồm các nhà thiết kế tuyệt vời, tạo mẫu nhanh,
phát triển tiến hóa (phát triển so với các hệ thống phần mềm xây dựng)
và tránh làm việc thông qua tái sử dụng. Tái sử dụng phần mềm
Mức thưởng phạt suất lớn nhất trong năm 1980 hóa ra lại
liên quan đến việc tránh công việc và sắp xếp hợp lý thông qua các hình thức khác nhau của
việc tái sử dụng. Phần mềm cơ sở hạ tầng thương mại tái sử dụng (mạnh hơn
các hệ điều hành, hệ thống quản lý cơ sở dữ liệu, giao diện người xây dựng,
middleware phân phối, và tự động hóa văn phòng trên tương tác
máy trạm cá nhân), cả hai tránh được nhiều lập trình và dài
thời gian quay vòng. Engelbart 1968 tầm nhìn và trình diễn đã được
giảm đến thực hành khả năng mở rộng thông qua một máy tính để bàn-ẩn dụ đáng chú ý,
chuột và cửa sổ giao diện tương tác, những gì bạn có được những gì bạn thấy là
(WYSIWYG) chỉnh sửa, và hệ thống hỗ trợ mạng / trung
phát triển tại Xerox PARC trong năm 1970 giảm xuống sử dụng giá cả phải chăng
bởi Lisa của Apple (1983) và Macintosh (1984), và thực hiện
cuối cùng trên dòng IBM PC Windows của Microsoft 3.1
(198x).
Better architecting miền và kỹ thuật cho phép nhiều hơn nữa
tái sử dụng có hiệu quả các thành phần ứng dụng, hỗ trợ cả hai bằng cách tái sử dụng
khuôn khổ như vậy như Draco [109] và miền cụ kinh doanh
thế hệ thứ tư-ngôn ngữ (4GL của) như FOCUS và NOMAD
[102]. Phương pháp hướng đối tượng truy tìm trở lại Simula-67 [53]
cho phép tái sử dụng phần mềm thậm chí còn mạnh mẽ hơn và evolvability qua cấu trúc
và quan hệ (lớp, đối tượng, phương pháp, thừa kế) mà cung cấp
hỗ trợ tự nhiên hơn cho các ứng dụng tên miền. Họ cũng cung cấp
kiểu dữ liệu trừu tượng hỗ trợ tốt hơn cho mô-đun hóa cao sự gắn kết
các mô-đun và thấp liên mô-đun khớp nối. Điều này đặc biệt
có giá trị đối với việc cải thiện năng suất của các phần mềm bảo trì,
mà bởi sự năm 1980 đã tiêu thụ khoảng 50-75% của hầu hết các
phần mềm nỗ lực của tổ chức [91] [26]. Hướng đối tượng
ngôn ngữ và môi trường lập trình như Smalltalk, Eiffel
[102], C ++ [140], và Java [69] kích thích sự tăng trưởng nhanh chóng của
phát triển hướng đối tượng, như
đã làm một gia tăng của object-
thiết kế và phát triển các phương pháp định hướng cuối cùng hội tụ qua
Unified Modeling Language (UML) vào những năm 1990 [41].
2.5
1990 của phản đề: Concurrent vs
Sequential Processes
Các lực mạnh mẽ của phương pháp hướng đối tượng tiếp tục vào
những năm 1990. Phương pháp hướng đối tượng đã được tăng cường thông qua
những tiến bộ như các mẫu thiết kế [67]; kiến trúc phần mềm và
ngôn ngữ mô tả kiến trúc [121] [137] [12]; và
phát triển của UML. Sự mở rộng không ngừng của Internet và
sự xuất hiện của World Wide Web [17] tăng cường cả OO
phương pháp và quan trọng của các phần mềm trong cạnh tranh
thị trường.
Nhấn mạnh vào Time-To-Market
sự gia tăng tầm quan trọng của phần mềm như là một phân biệt cạnh tranh
và sự cần thiết phải giảm phần mềm thời gian để thị trường gây ra một sự thay đổi lớn
ra khỏi mô hình thác nước tuần tự để mô hình nhấn mạnh
kỹ thuật đồng thời các yêu cầu, thiết kế, và mã số; các sản phẩm và quy trình; và các phần mềm và hệ thống. Ví dụ, trong
các năm 1980 của Hewlett Packard tìm thấy rằng một số thị trường của
các ngành đã có thời gian sống của sản phẩm khoảng 2,75 năm, trong khi thác của
quá trình đã được tham gia 4 năm để phát triển phần mềm. Như đã thấy trong
hình 7, đầu tư của mình trong một dòng sản phẩm kiến trúc và tái sử dụng
các thành phần tăng thời gian phát triển cho ba sản phẩm đầu tiên
trong năm 1986-87, nhưng đã giảm thời gian phát triển đến một năm bởi 1991-
92 [92]. Vào cuối năm 1990 chứng kiến sự xuất bản của một số ảnh hưởng
cuốn sách về tái sử dụng phần mềm [83] [128] [125] [146].
Hình 7. HP Dòng sản phẩm đầu tư tái sử dụng và Mướn đã trả rồi
Bên cạnh đó, để thời gian thị trường, tổ chức một yếu tố gây ra để
khởi hành từ thác quy trình là việc chuyển sang sử dụng tương tác
sản phẩm với nổi hơn là yêu cầu prespecifiable.
Hầu hết người dùng yêu cầu yêu cầu giao diện của họ sẽ trả lời, "Tôi
không chắc chắn, nhưng tôi sẽ biết điều đó khi tôi nhìn thấy nó" (IKIWISI). Ngoài ra, reuse-
thâm canh và phát triển phần mềm COTS thâm có xu hướng
làm theo một khả năng để yêu cầu quá trình từ dưới lên chứ không phải là
một khả năng trên xuống yêu cầu để quá trình. Kiểm soát truy cập đồng thời
Các xoắn ốc mô hình rủi ro theo định hướng [28]
đã được dự định như là một quá trình để
hỗ trợ kỹ thuật đồng thời, với rủi ro chính của dự án
được sử dụng để xác định có bao nhiêu yêu cầu kỹ thuật đồng thời,
việc kiến trúc, tạo mẫu, và cr
phát triển itical thành phần là
đủ. Tuy nhiên, các mô hình ban đầu có đủ
hướng dẫn về làm thế nào để giữ tất cả các hoạt động đồng thời
đồng bộ và ổn định. Một số hướng dẫn được cung cấp bởi các
lập của hoạt động quản lý rủi ro phần mềm [28] [46] và
sử dụng của các bên liên quan win-win Theory W [31]
là cột mốc tiêu chí.
Nhưng sự bổ sung đáng kể nhất là một tập hợp các industry- phổ biến
các bên liên quan phối hợp mốc thời gian cam kết phục vụ như là một cơ sở
cho việc đồng bộ và ổn định đồng thời xoắn ốc (hoặc khác)
quy trình.
Những mục tiêu Cycle điểm neo milestones-- Life (LCO), Life
Cycle Kiến trúc (LCA), và năng lực hoạt động ban đầu (IOC)
- có giấy tờ thông hành không dựa trên tiêu chí về tính tương thích và tính khả thi của
các đồng thời chế yêu cầu, nguyên mẫu, kiến trúc,
kế hoạch, và trường hợp doanh nghiệp [33]. Họ quay ra để tương thích với các
sự kiện quan trọng của chính phủ mua lại lớn và AT & T
Architecture Review Board sự kiện quan trọng [19] [97]
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: