Strange CompanionOnce Weed finished his business in Rosenheim Kingdom, dịch - Strange CompanionOnce Weed finished his business in Rosenheim Kingdom, Việt làm thế nào để nói

Strange CompanionOnce Weed finished

Strange Companion


Once Weed finished his business in Rosenheim Kingdom, he headed into the Plains of Despair again.
Though, this time he was riding a horse. It was a cheap common breed, known for its short stature, short and muscular legs and good endurance.
People, who wanted to make an impression, were usually picking a horse of pure black or white color. But Weed certainly wasn’t one of them, so he chose a simple brown one.
“Okay. Let’s go. Come on, run!”
Loudly hitting the ground with its hooves, the horse broke into a gallop.
In rocky or swampy areas it wouldn’t be the best means of transportation, but on the plains, across which Weed was traveling, it was unrivaled.
“Yeah. It’s worth the money.”
He was enjoying the fast and comfortable journey.
Now Weed could understand why other people were buying horses. But he still was bitter about spending those money! So he had to constantly comfort himself about it.
“Right investments is the only way to success.”
Though he only spent 3 gold on it, he had to constantly praise his new purchase to not feel regret. He was doing everything to suppress his greedy nature.
But whatever was his reasons for praise, the horse really was a worth investment, as it allowed him to travel a lot faster than even when he was using Quadruped Run skill.
In a single day he reached the border and passed into the Plains of Despair, then he changed direction and started to move in a strange pattern. Plains had passable terrain and great visibility in every direction, but Weed was riding to south-east for an hour, then making a sharp turn and riding another hour to north-east.
Making such zigzags, he was gradually making his way to the east, towards the fortress of Dark Elves, though he had to spend his valuable time on meaningless wandering.
A few hours later Weed encountered a party, that was hunting on the Plains again. Oberon and his companions just finished another fight and were resting. Of course they were alert and noticed the approaching rider first.
“What in the world...”
“There’re solo players, who come here!”
Everyone in Oberon’s party turned around and looked at Weed in surprise.
When they entered the Plains of Despair, they had to fight monsters almost non-stop. If in Rosenheim Kingdom they could brag that they can deal with any monster, here it was different. They’ve got to feel what real battle is the hard way.
Abyss Knights, Lightning Casters, Poison Lords, Dark Dancers, Night Lords! And many other monsters of level 350, that were setting traps, making ambushes, casting deadly spells and summoning minions to aid them in battle.
These lands were a real challenge for their party. A couple times when they encountered monsters of level over 400 it was only by their tremendous effort that their hunt didn’t end at that moment. With every day the mood in the party was getting gloomier and gloomier.
So it was no wonder, that the moment Oberon saw Weed, his eyes took a perfectly round shape.
“It is dangerous here. This is Plains of Despair... Hurry up, turn around and get away from here as fast as you can! Or no, we better escort you back.”
Oberon was a really noble man. He was ready to defend others even when he was being attacked himself. The warrior profession was often picked by such open, good-mannered and kind people.
But Weed wasn’t anywhere near that kind of guy. It could be said, that he was an exact opposite.
Weed just rode past them. He totally ignored the players, but not the items, left by them, like on their previous meeting!
He didn’t even get off the horse to pick them up, he just bent over to gather them into his saddlebag, holding on the horse only by his legs.
‘I must gather everything.’
Having picked up the items, Weed continued his way to the east.
“Huh? He just left?”
“Does he not value his life?”
Players from the hunting party were watching him ride away.
“Everyone is free to choose his own way to die.”
“Really, there are people who like to travel alone everywhere.”
However Pluto, Oberon, Haisyns and a couple other veterans weren’t so quick with conclusions. Weed’s behaviour wasn’t that of a person, who was going to die in near future.
A few thoughts flashed in Oberon’s mind. He remembered how they encountered Soulless Wolves right after passing the border, and how they saw a strange Orc, that picked up all the items, left after the fight.
“Could it be...”
Pluto looked at Oberon.
“That Orc!”
“So it was a player?”
“If that was a player, then...”
They nodded to each other.
“The player, who can turn into an Orc... Only one person comes to mind.”
Now others understood as well what exactly Oberon was implying. After all this hunting party consisted of high level players, very passionate about Royal Road.
“Hall of Fame!”
“The Orc from that video!”
“He looked different this time, but that’s him! The same terrible face.”
“Right. There are no Orcs in the game as ugly as this one!”
“So that event is going to happen in Plains of Despair!”
***
Though this time Weed was traveling on a horse, his mood wasn’t quite as good as it should have been. On his way he was noticing traces of the hunting party, or, to be precise, items, left by them.
Weed could see them clearly, but couldn’t come close enough to pick them up. There were strong monsters living in those areas, that would be hard to deal with alone. Besides, hunting party was coming through the middle of such areas, where the number of monsters was the greatest.
At first glance plains looked like they were empty, but that was a misleading first impression. Every kind of monsters had its own territory, by walking into which players were forcing all of the monsters inhabiting it to attack. These territories were scattered around the plains, forming a complex labyrinth.
Weed had a copy of the map, therefore he was able to avoid all the dangerous areas. But even with that map and a horse, he had to follow a tortuous path, which was really slowing him down.
After a day of constant gallop the horse started to foam at the corners of its mouth. It was getting exhausted. Especially since Weed was carrying a pretty weighty Orc statue in one of his bags.
Usually horse owners were taking care of their rides: stroking, comforting, feeding carrots to them, and of course letting them rest when they were tired.
Weed was rushing his horse instead.
“Come on, run. You can do it. You belong to a species of runners after all, aren’t you disappointed, that you never actually reached your limit?”
After that he suddenly started to thump out a tempo on the horse’s back. And it did start running a bit faster, expending the little power it still had. But after some time the speed started to drop again.
“It’s hard, isn’t it? Hold on a bit more. When we arrive you’ll be able to rest as much as you want.”
The horse believed those words, stopped slowing down and put some more effort into it.
Weed’s kind voice and his hich charisma and leadership attributes were helping him to convince the poor horse to run ahead in hopes of reaching their destination.
But however long it was running, there was no sign of their destination and Weed wasn’t letting it to slow down.
“Come on, a little further.”
The horse was running.
“Almost there.”
It was still believing.
“Just a bit left.”
Weed’s attitude towards his mount went beyond horrible. He was squeezing every last drop from his horse.
In the end it couldn’t stand such a treatment any longer, made last few steps and fell to the ground, completely exhausted.
After examining the heavily breathing horse and realizing, that he won’t be able to ride it any further, Weed took his bags off it and said:
“You’re free now. Go wherever you want. Good luck.”
He took out the small Orc statue. He didn’t have time to wait for the horse to recover, so he switched to his original way of traveling.
“Sculpture transformation!”
The journey to Rosenheim Kingdom took him 7 days. But now, that he covered a significant part of his way on the horse and saved his strength, this time was going to reduce by half.
“Chwiik! Chwik!”
The small Orc headed to the east.
He still was terribly short on time. last time he visited all the villages of exiles in the center of the plains, now he had to visit as many of the remote ones as possible.
Taking into account the way back to the fortress of Dark Elves, it was going to take about 12 days.
“And I have 15 days until the battle starts.”
Having concluded, that he has just enough time, Weed was continuing to run, when all of a sudden, he noticed someone standing on a hill. The person was standing with his back to Weed and looking at something out of Weed’s field of view.
“A player? How... It’s not easy to get here. That must be some villager. Chwiit!”
Villages of exiles were scattered all around the plains. And despite the abundance of monsters, they were full of life, villagers were hunting and going out of villages for other business. It was not unusual to meet one of them here.
“Chwiik, is there a village nearby?”
As he was coming closer he was noticing more details about the person on the hill. Graceful posture, waist-long hair.
‘That must be a woman.’
Though he could only see her back, his sculptor’s senses were telling him, that she must be very beautiful. A woman watching the sunset. No, a young lady.
Deciding that it was not his business, Weed continued to run. The girl could obviously hear him, but wasn’t paying him any attention, so he decided to simply run past her.
While running up the hill, Weed noticed something at the edge of his field of view. A huge bull-like monster was running in the same direction.
“Hunter of Plains!”
That was one of the few kinds of monsters, that didn’t live on some set territory. Hunters of Plains were roaming all over the Plains of Despair, hunting people or even occasional monsters.
Villagers said that they were warriors of about 320th level, who got cur
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lạ CompanionMột khi cỏ dại kết thúc kinh doanh của mình trong Quốc Anh Rosenheim, ông đứng đầu vào đồng bằng thất vọng một lần nữa.Tuy nhiên, thời gian này ông đã cưỡi một con ngựa. Nó là một giống chó phổ biến giá rẻ, nổi tiếng với tầm cỡ ngắn, ngắn và cơ bắp chân và độ bền tốt.Mọi người, những người muốn tạo ấn tượng, thường chọn một con ngựa màu đen hoặc màu trắng tinh khiết. Nhưng Weed chắc chắn không phải là một trong số họ, do đó, ông đã chọn một trong những đơn giản màu nâu."Okay. Đi thôi. Nào, chạy!"Lớn tiếng nhấn mặt đất với các móng, ngựa đã đột nhập vào một phi nước đại.Trong khu vực đá hoặc đầm lầy nó sẽ không là các phương tiện tốt nhất của giao thông vận tải, nhưng đồng bằng, qua đó cỏ dại đã đi, nó là vô song."có. Đó là giá trị tiền."Ông đã thưởng thức cuộc hành trình nhanh chóng và thoải mái.Bây giờ cỏ dại có thể hiểu tại sao những người khác đã mua ngựa. Nhưng ông vẫn được đắng về chi tiêu những tiền! Vì vậy, ông đã phải liên tục an ủi mình về nó."Đầu tư đúng là cách duy nhất để thành công."Mặc dù ông chỉ dành 3 vàng trên nó, ông đã phải liên tục khen ngợi của ông mua mới để không cảm thấy hối tiếc. Ông đã làm tất cả mọi thứ để ngăn chặn bản chất tham lam của mình.Nhưng bất cứ điều gì đã là lý do của mình cho lời khen ngợi, ngựa thực sự là một giá trị đầu tư, vì nó cho phép ông đi du lịch nhanh hơn rất nhiều so với ngay cả khi ông đã sử dụng chân chạy kỹ năng.In a single day he reached the border and passed into the Plains of Despair, then he changed direction and started to move in a strange pattern. Plains had passable terrain and great visibility in every direction, but Weed was riding to south-east for an hour, then making a sharp turn and riding another hour to north-east.Making such zigzags, he was gradually making his way to the east, towards the fortress of Dark Elves, though he had to spend his valuable time on meaningless wandering.A few hours later Weed encountered a party, that was hunting on the Plains again. Oberon and his companions just finished another fight and were resting. Of course they were alert and noticed the approaching rider first.“What in the world...”“There’re solo players, who come here!”Everyone in Oberon’s party turned around and looked at Weed in surprise.When they entered the Plains of Despair, they had to fight monsters almost non-stop. If in Rosenheim Kingdom they could brag that they can deal with any monster, here it was different. They’ve got to feel what real battle is the hard way.Abyss Knights, Lightning Casters, Poison Lords, Dark Dancers, Night Lords! And many other monsters of level 350, that were setting traps, making ambushes, casting deadly spells and summoning minions to aid them in battle.Vùng đất này đã là một thách thức thật sự cho đảng của họ. Một vài lần khi họ gặp phải các quái vật dân cấp hơn 400 nó đã chỉ bởi những nỗ lực to lớn của hunt đã không kết thúc vào thời điểm đó. Với mỗi ngày tâm trạng trong Đảng đã nhận được gloomier và gloomier.Vì vậy, nó không có thắc mắc, mà thời điểm Oberon thấy cỏ dại, đôi mắt của mình đã một hình tròn hoàn hảo."Nó là nguy hiểm ở đây. Đây là đồng bằng thất vọng... Nhanh lên, xoay và có được ra khỏi đây nhanh như bạn có thể! "Hay không, chúng ta tốt hơn hộ tống bạn trở lại."Oberon là một người đàn ông thực sự cao quý. Ông đã sẵn sàng để bảo vệ những người khác ngay cả khi ông đã bị tấn công mình. Nghề nghiệp chiến binh thường được chọn bởi những người mở, lương tốt và loại.Nhưng cỏ dại đã không bất cứ nơi nào gần đó loại guy. Nó có thể nói, rằng ông là một đối diện chính xác.Cỏ dại chỉ cưỡi qua chúng. Ông hoàn toàn bỏ qua các cầu thủ, nhưng không phải là các mục, còn lại của họ, như trên cuộc họp trước đó của họ!Ông thậm chí không nhận được off ngựa để chọn chúng, ông chỉ cong hơn để thu thập chúng thành Alforja của mình, đang nắm giữ trên ngựa chỉ bằng đôi chân của mình.'Tôi phải thu thập tất cả mọi thứ.'Có nhặt các mục, cỏ dại tiếp tục con đường của mình về phía đông."Huh? Ông chỉ còn lại?""Hiện ông không giá trị cuộc sống của mình?"Người chơi từ bên săn bắn đã xem anh ta đi đi."Tất cả mọi người được tự do lựa chọn cách riêng của mình đến chết.""Thực sự, không có những người thích đi du lịch một mình ở khắp mọi nơi."Tuy nhiên, sao Diêm Vương, Oberon, Haisyns và một vài cựu chiến binh khác không quá nhanh chóng với kết luận. Hành vi của cỏ dại đã không là rằng của một người, những người sẽ chết trong tương lai gần.Một vài suy nghĩ nhảy trong tâm trí của Oberon. Ông nhớ làm thế nào họ gặp phải sói vô cam giác ngay sau khi vượt qua biên giới, và làm thế nào họ thấy một Orc lạ, mà chọn lên tất cả các mục, còn lại sau khi cuộc chiến."Nó có thể..."Sao Diêm Vương nhìn Oberon."Đó Orc!""Vì vậy, nó là một máy nghe nhạc?""Nếu đó là một máy nghe nhạc, sau đó..."Họ gật đầu với nhau."Cầu thủ, những người có thể biến thành một Orc... Chỉ có một người nói đến cái tâm. "Bây giờ, những người khác hiểu là tốt những gì chính xác Oberon ngụ ý. Sau khi tất cả các bên săn bắn này bao gồm người chơi cao cấp, rất đam mê Royal Road."Hall of Fame!""Orc từ video đó!""Ông nhìn khác nhau thời gian này, nhưng đó là anh ta! Cùng một khủng khiếp mặt.""Bên phải. Không có không có Orc trong các trò chơi là xấu xí như thế này!""Vì vậy sự kiện đó sẽ xảy ra ở đồng bằng tuyệt vọng!"***Mặc dù thời gian này cỏ dại đã đi trên một con ngựa, tâm trạng của ông đã không khá tốt như nó cần phải có. Trên đường đi, ông nhận thấy dấu vết của bên săn bắn, hoặc, để được chính xác, mục, trái của họ.Cỏ dại có thể nhìn thấy chúng rõ ràng, nhưng không thể đến gần đủ để chọn chúng. Đã có những con quái vật mạnh mẽ sống trong những khu vực, mà sẽ là khó khăn để đối phó với một mình. Bên cạnh đó, bên săn bắn đã đến thông qua giữa các lĩnh vực, nơi số quái vật là lớn nhất.At first glance plains looked like they were empty, but that was a misleading first impression. Every kind of monsters had its own territory, by walking into which players were forcing all of the monsters inhabiting it to attack. These territories were scattered around the plains, forming a complex labyrinth.Weed had a copy of the map, therefore he was able to avoid all the dangerous areas. But even with that map and a horse, he had to follow a tortuous path, which was really slowing him down.After a day of constant gallop the horse started to foam at the corners of its mouth. It was getting exhausted. Especially since Weed was carrying a pretty weighty Orc statue in one of his bags.Usually horse owners were taking care of their rides: stroking, comforting, feeding carrots to them, and of course letting them rest when they were tired.Weed was rushing his horse instead.“Come on, run. You can do it. You belong to a species of runners after all, aren’t you disappointed, that you never actually reached your limit?”After that he suddenly started to thump out a tempo on the horse’s back. And it did start running a bit faster, expending the little power it still had. But after some time the speed started to drop again.“It’s hard, isn’t it? Hold on a bit more. When we arrive you’ll be able to rest as much as you want.”The horse believed those words, stopped slowing down and put some more effort into it.Weed’s kind voice and his hich charisma and leadership attributes were helping him to convince the poor horse to run ahead in hopes of reaching their destination.But however long it was running, there was no sign of their destination and Weed wasn’t letting it to slow down.“Come on, a little further.”The horse was running.“Almost there.”It was still believing.“Just a bit left.”Weed’s attitude towards his mount went beyond horrible. He was squeezing every last drop from his horse.In the end it couldn’t stand such a treatment any longer, made last few steps and fell to the ground, completely exhausted.After examining the heavily breathing horse and realizing, that he won’t be able to ride it any further, Weed took his bags off it and said:“You’re free now. Go wherever you want. Good luck.”He took out the small Orc statue. He didn’t have time to wait for the horse to recover, so he switched to his original way of traveling.“Sculpture transformation!”The journey to Rosenheim Kingdom took him 7 days. But now, that he covered a significant part of his way on the horse and saved his strength, this time was going to reduce by half.“Chwiik! Chwik!”The small Orc headed to the east.He still was terribly short on time. last time he visited all the villages of exiles in the center of the plains, now he had to visit as many of the remote ones as possible.Có tính cách quay lại pháo đài của Dark yêu tinh, nó sẽ mất khoảng 12 ngày."Và tôi có 15 ngày cho đến khi cuộc chiến bắt đầu."Có kết luận, rằng ông đã chỉ đủ thời gian, cỏ dại tiếp tục chạy, khi tất cả một đột ngột, ông nhận thấy ai đó đứng trên một ngọn đồi. Người đứng với lưng con của cỏ dại và nhìn vào một cái gì đó ra khỏi cỏ dại của lĩnh vực xem."Một cầu thủ? Làm thế nào... Nó không phải là dễ dàng để có được ở đây. Đó phải là một số dân làng. Chwiit!"Làng của lưu vong đã được rải rác trên toàn vùng đồng bằng. Và mặc dù sự phong phú của quái vật, họ đã được đầy đủ của cuộc sống, dân làng đã được săn bắn và đi ra khỏi làng cho doanh nghiệp khác. Nó không phải là bất thường để đáp ứng một trong số họ ở đây."Chwiik, là có một ngôi làng gần đó?"Như ông đã đến địa điểm gần nhất, ông nhận thấy biết thêm chi tiết về người trên đồi. Duyên dáng tư thế, thắt lưng dài tóc.'Mà phải là một người phụ nữ.'Mặc dù ông chỉ có thể nhìn thấy cô ấy trở lại, giác quan của mình một nhà điêu khắc người đã nói với ông, rằng nó phải rất đẹp. Một người phụ nữ xem hoàng hôn. Không, một người phụ nữ trẻ.Quyết định rằng nó đã không kinh doanh của mình, cỏ dại tiếp tục chạy. Các cô gái rõ ràng có thể nghe thấy anh ta, nhưng đã không trả tiền anh ta bất kỳ sự chú ý, vì vậy ông quyết định chỉ cần chạy qua cô ấy.Trong khi chạy lên đồi, Weed nhận thấy một cái gì đó ở rìa của lĩnh vực xem của mình. Một con quái vật khổng lồ giống như bull đã chạy trong cùng một hướng."Thợ săn của Plains!"Đó là một trong vài loại quái vật, không sống trên một số lãnh thổ thiết lập. Thợ săn đồng bằng chuyển vùng trên khắp đồng bằng tuyệt vọng, săn bắn người hay quái vật thậm chí thường xuyên.Người dân nói rằng họ là chiến binh của về mức độ 320th, những người có bệnh hoạn
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Companion Strange Khi Weed xong công việc của mình ở Rosenheim Kingdom, anh tiến vào Plains of Despair một lần nữa. Mặc dù, thời gian này ông đã cưỡi một con ngựa. Đó là một giống thông thường giá rẻ, nổi tiếng với tầm vóc của nó ngắn, chân ngắn và cơ bắp và sức chịu đựng tốt. Mọi người, những người muốn tạo ấn tượng, thường được chọn một con ngựa màu đen hoặc màu trắng tinh khiết. Nhưng Weed chắc chắn không phải là một trong số họ, vì vậy ông đã chọn một cái màu nâu đơn giản. "Được rồi. Đi thôi. Nào, chạy! " đã lớn tiếng chạm mặt đất với móng của nó, con ngựa đã đột nhập vào một phi nước đại. Trong vùng núi đá hoặc đầm lầy nó sẽ không phải là phương tiện tốt nhất của giao thông vận tải, nhưng trên các cánh đồng, qua đó Weed được đi du lịch, đó là sánh được. "Yeah. Đó là giá trị tiền. " Ông đã được thưởng thức cuộc hành trình nhanh và thoải mái. Bây giờ Weed có thể hiểu được lý do tại sao những người khác đã mua ngựa. Nhưng ông vẫn cay đắng về những chi tiêu tiền! Vì vậy, ông đã phải liên tục an ủi mình về nó. "đầu tư phải là cách duy nhất để thành công." Mặc dù ông chỉ dành 3 vàng trên đó, ông đã phải liên tục khen ngợi mua mới của mình để không cảm thấy hối tiếc. Ông đã làm mọi thứ để ngăn chặn bản chất tham lam của mình. Nhưng dù là lý do của mình cho lời khen ngợi, con ngựa thực sự là một sự đầu tư giá trị, vì nó cho phép anh ta để đi nhanh hơn thậm chí rất nhiều khi ông đã sử dụng bốn chân Run kỹ năng. Chỉ trong một ngày anh đạt biên giới và thông qua vào Plains of Despair, sau đó ông đã thay đổi hướng và bắt đầu chuyển động theo một mô hình kỳ lạ. Plains có địa hình khá và khả năng hiển thị tuyệt vời trong mọi hướng, nhưng Weed được cưỡi đến Đông Nam cho một giờ, sau đó thực hiện một bước ngoặt và cưỡi một giờ để phía đông bắc. Làm zigzags như vậy, ông đã dần dần làm theo cách của mình về phía đông , hướng về pháo đài của Dark Elves, mặc dù ông đã phải dành thời gian quý báu của mình trên lang thang vô nghĩa. Một vài giờ sau đó Weed gặp phải một bên, mà đang săn lùng trên Plains một lần nữa. Oberon và đồng hành của mình vừa kết thúc cuộc chiến khác và đang nghỉ ngơi. Tất nhiên họ đã cảnh giác và nhận thấy người lái tiếp cận đầu tiên. "Những gì trên thế giới ..." "Có người chơi solo, những người đến đây!" Tất cả mọi người trong bữa tiệc của Oberon quay lại và nhìn Weed ngạc nhiên. Khi họ bước vào Plains of Despair, họ đã phải chiến đấu với quái vật hầu như không ngừng. Nếu ở Rosenheim Kingdom họ có thể khoe khoang rằng họ có thể đối phó với bất kỳ quái vật, ở đây nó là khác nhau. Họ có cảm thấy những gì trận chiến thực sự là rất khó khăn. Abyss Knights, Lightning Bánh, Lords Poison, Dark Dancers, Night Lords! Và nhiều quái vật khác cấp 350, đã được đặt bẫy, làm cho cuộc phục kích, phép thuật chết người và triệu hồi tay sai để hỗ trợ họ trong trận chiến. Những vùng đất là một thách thức thật sự cho đảng của họ. Một vài lần khi họ gặp phải những con quái vật cấp độ trên 400 nó đã được chỉ bằng nỗ lực to lớn của họ mà đi săn của họ đã không kết thúc tại thời điểm đó. Với mỗi ngày tâm trạng trong các bên đã nhận được vẻ ảm đạm hơn và ảm đạm hơn. Vì vậy, nó đã không có gì lạ, rằng thời điểm Oberon thấy Weed, đôi mắt anh lấy một hình tròn hoàn hảo. "Thật là nguy hiểm ở đây. Đây là Plains of Despair ... Nhanh lên, quay lại và rời khỏi đây nhanh như bạn có thể! Hoặc không, chúng ta nên đưa cậu trở lại. " Oberon là một người đàn ông thực sự cao quý. Ông đã sẵn sàng để bảo vệ những người khác, ngay cả khi ông đã bị tấn công mình. Các ngành nghề chiến binh thường được chọn bởi những người cởi mở, tốt nhã và tốt bụng như vậy. Nhưng Weed là không bất cứ nơi nào gần đó loại người. Có thể nói, rằng ông là một đối diện chính xác. Weed chỉ cưỡi qua chúng. Anh ấy hoàn toàn bỏ qua các cầu thủ, nhưng không phải là mặt hàng, còn lại của họ, giống như trên các cuộc họp trước của họ! Ông thậm chí không nhận ra con ngựa đến đón, anh chỉ cúi xuống để thu thập chúng vào bao yên ngựa của mình, giữ chặt con ngựa chỉ bằng đôi chân của mình. "Tôi phải thu thập tất cả mọi thứ." Sau khi nhặt vật phẩm, Weed tiếp tục con đường của mình về phía đông. "Huh? Ông chỉ còn lại? " "Anh ấy không có giá trị cuộc sống của mình?" Người chơi từ bên săn đã xem anh ta đi xe đi. "Mọi người đều có quyền tự do lựa chọn con đường riêng của mình phải chết." "Thực sự, có những người thích đi du lịch một mình ở khắp mọi nơi . " Tuy nhiên Pluto, Oberon, Haisyns và một vài cựu chiến binh khác không được như vậy nhanh chóng với kết luận. Hành vi Weed là không phải là của một người, người sẽ chết trong tương lai gần. Một vài suy nghĩ lóe lên trong tâm trí của Oberon. Hắn nhớ lại, họ gặp Wolves Soulless ngay sau khi vượt qua biên giới, và làm thế nào họ nhìn thấy một Orc lạ, mà nhặt tất cả các mặt hàng, sau cuộc chiến. "Có thể nào ..." Pluto nhìn Oberon. "Đó Orc! " "Vì vậy, nó là một cầu thủ?" "Nếu đó là một cầu thủ, sau đó ..." Họ gật đầu với nhau. "Các cầu thủ, những người có thể biến thành một Orc ... Chỉ có một người đến với tâm." Bây giờ người khác hiểu cũng chính xác những gì Oberon được ngụ ý. Sau khi tất cả các bên săn này bao gồm các cầu thủ trình độ cao, rất đam mê về Royal Road. "Hall of Fame!" "Các Orc từ video đó!" "Anh nhìn khác nhau thời gian này, nhưng đó là anh ta! Các mặt cùng khủng khiếp. " "Đúng vậy. Không có Orcs trong game như xấu xí như thế này! " "Vì vậy, sự kiện sẽ xảy ra trong Plains of Despair!" *** Mặc dù thời gian Weed này đang đi trên một con ngựa, tâm trạng của anh đã không được khá tốt như nó cần phải có được. Trên đường đi của mình, ông đã nhận thấy dấu vết của các bên săn bắn, hoặc, để được chính xác, các mục, còn lại của họ. Weed có thể nhìn thấy một cách rõ ràng, nhưng không thể đến đủ gần để chọn chúng. Có những quái vật mạnh mẽ sống ở những khu vực này, đó sẽ là khó khăn để đối phó với một mình. Bên cạnh đó, bên săn bắn đã đến giữa khu vực này, nơi có số lượng quái vật là người lớn nhất thông qua. Tại đồng bằng cái nhìn đầu tiên trông giống như họ đều trống rỗng, nhưng đó là một cảm giác sai lệch đầu tiên. Mỗi loại quái vật có lãnh thổ riêng của mình, bằng cách đi bộ khiến các cầu thủ đã buộc tất cả các quái vật sinh sống trong nó để tấn công. Các lãnh thổ này nằm rải rác xung quanh các vùng đồng bằng, tạo thành một mê cung phức tạp. Weed đã có một bản sao của bản đồ, do đó ông đã có thể tránh tất cả các khu vực nguy hiểm. Nhưng ngay cả với bản đồ và một con ngựa, ông đã đi theo một con đường quanh co, mà đã thực sự làm chậm nó xuống. Sau một ngày phi nước đại liên tục con ngựa bắt đầu để tạo bọt ở các góc của miệng của nó. Nó đã nhận được hết. . Đặc biệt là kể từ khi Weed đã mang theo một bức tượng Orc khá nặng ở một trong túi của ông chủ thường ngựa được chăm sóc rides của họ:. vuốt ve, an ủi, cho ăn cà rốt cho họ, và tất nhiên để cho họ nghỉ ngơi khi họ mệt mỏi Weed đã vội vã của mình ngựa để thay thế. "Nào, chạy. Bạn có thể làm được. Bạn thuộc về một loài người chạy sau khi tất cả, không phải là bạn thất vọng, rằng bạn không bao giờ thực sự đạt đến giới hạn của bạn? " Sau đó, ông đột nhiên bắt đầu rộn rã ra một nhịp trên lưng ngựa. Và nó đã bắt đầu chạy nhanh hơn một chút, mở rộng sức mạnh ít nó vẫn có. Nhưng sau một thời gian tốc độ bắt đầu giảm trở lại. "Thật khó, phải không? Giữ trên nhiều hơn một chút. Khi chúng tôi đến nơi bạn sẽ có thể nghỉ ngơi càng nhiều như bạn muốn. " Con ngựa niềm tin vào những lời nói, dừng lại làm chậm lại và đặt một số nỗ lực nhiều hơn vào nó. giọng nói loại cỏ dại và hich uy tín và lãnh đạo các thuộc tính của ông đã giúp ông thuyết phục ngựa nghèo để chạy về phía trước với hy vọng đạt được mục đích. Nhưng lâu dài tuy nhiên nó đã được chạy, không có dấu hiệu của họ đến và Weed đã không để cho nó chậm lại. "Thôi nào, thêm một chút." Con ngựa đang chạy . "Hầu như ở đó." Nó vẫn tin tưởng. "Chỉ cần một chút đi." Thái độ của Weed hướng gắn kết của mình đã vượt quá khủng khiếp. Ông đã bóp từng giọt cuối cùng từ con ngựa của mình. Cuối cùng nó không thể đứng cách chữa trị như nào nữa, làm vài bước cuối cùng và rơi xuống mặt đất, hoàn toàn kiệt sức. Sau khi kiểm tra con ngựa nặng nề thở và nhận ra, rằng ông đã giành được ' t có thể cưỡi nó thêm nữa, Weed mất túi xách của mình ra khỏi nó và nói: "Bạn đang miễn phí ngay bây giờ. Đi bất cứ nơi nào bạn muốn. Chúc may mắn. " Ông lấy ra các bức tượng nhỏ Orc. Anh ta không có thời gian để chờ đợi cho con ngựa để phục hồi, do đó ông chuyển sang cách ban đầu của mình đi du lịch. "Điêu khắc chuyển đổi!" Cuộc hành trình đến Rosenheim Anh đưa em 7 ngày. Nhưng bây giờ, mà ông được bao phủ một phần quan trọng trong con đường của mình trên con ngựa và lưu sức mạnh của mình, thời gian này sẽ giảm một nửa. "Chwiik! Chwik! " Các Orc nhỏ hướng về phía đông. Anh vẫn là khủng khiếp ngắn về thời gian. Lần cuối cùng ông đến thăm tất cả các ngôi làng của những người lưu vong ở trung tâm của vùng đồng bằng, bây giờ ông đã đến thăm càng nhiều của những người xa càng tốt. Có tính đường trở lại pháo đài của Dark Elves, nó sẽ mất khoảng 12 ngày. "Và tôi có 15 ngày cho đến khi trận chiến bắt đầu." Sau khi kết luận, rằng ông chỉ có đủ thời gian, Weed được tiếp tục chạy, khi tất cả của một đột ngột, anh nhận thấy một người đang đứng trên một ngọn đồi. Những người đang đứng quay lưng lại với cỏ dại và nhìn vào một cái gì đó ra khỏi trường nhìn của Weed. "Một cầu thủ? Làm thế nào ... Nó không phải dễ dàng để có được ở đây. Đó phải là một số dân làng. Chwiit "! Villages lưu vong đã được rải rác khắp các vùng đồng bằng. Và bất chấp sự phong phú của những con quái vật, họ đã tràn đầy sức sống, người dân săn bắn và đi ra khỏi làng cho doanh nghiệp khác. Đó không phải là bất thường để đáp ứng một trong số họ ở đây. "Chwiik, là có một ngôi làng gần đó?" Khi anh đang đến gần, ông đã nhận thấy nhiều chi tiết về người trên đồi. Tư thế duyên dáng, eo dài tóc. "Đó phải là một người phụ nữ." Mặc dù ông chỉ có thể nhìn thấy cô ấy trở lại, các giác quan điêu khắc của ông đã nói với anh rằng cô ấy phải rất đẹp. Một phụ nữ ngắm hoàng hôn. Không, một phụ nữ trẻ. Quyết định rằng nó không phải là việc của mình, Weed tiếp tục chạy. Các cô gái rõ ràng là có thể nghe anh, nhưng đã không được chú ý tới hắn, vì vậy ông quyết định chỉ cần chạy quá khứ của mình. Trong khi chạy lên đồi, Weed nhận thấy một cái gì đó ở các cạnh của lĩnh vực của mình xem. Một con quái vật bò giống khổng lồ đã được chạy trong cùng một hướng. "Hunter của Plains!" Đó là một trong số ít các loại quái vật, điều đó đã không sống trên lãnh thổ một số thiết lập. Hunters của Plains được chuyển vùng trên tất cả các Plains of Despair, săn người hay thậm chí những con quái vật thường xuyên. Người dân nói rằng họ là những chiến sĩ trong khoảng độ 320, người đã nhận đóng





























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: