Bạn thân mến! Tôi thật cảm động when you have dành cho tôi một tình cảm ưu ái to thế. Cảm ơn vì those this.
Tôi thích viết.Những đoản văn tản mạn nói lên tâm trạng của tôi Diễn in this cuộc sống. this giúp tôi giải tỏa been phần nào those phiền muộn trong lòng tôi. Tôi chỉ is one phụ nữ giản dị. Tôi thích thiên nhiên hoang dã and yêu thương động vật, the thú nuôi.
"Nỗi cô đơn" cụm từ this sao it đáng sợ to thế. Không gian hôm nay thật tỉnh lặng and im ắng quá. Tâm trạng lại chìm trong nỗi buồn unable thoát ra được. Mình nghĩ về those ước mơ. Có those ước mơ người ta can be implemented được, have those ước mơ Recent like it tự đóng băng trong chính tâm hồn mình. Đôi on you want mình nổi loạn, would like to tung hê tất cả rồi chuyện gì to are kệ it ...
Thế giới ảo .... !!!
Máy tính, Internet, you nét, diễn đàn thơ, văn, the buổi hát cùng bạn bè was tưởng like you lúc it cứu rỗi đời sống tâm hồn mình .. .vậy rồi also lúc mọi thứ will become be vô nghĩa.
Tâm giao ư? Trị toán ư?
Biết nhau than 30 năm, biết bao lần nắng mưa, giông bão, đêm tối lạnh lùng .Chi cần they need is mình lao to. Biết bao lần mình was as those điều ngu ngốc, dai dot chỉ to can not be them on lúc ấy they need. Rồi to a date on mình trong cơn đuối nước, mình cần lắm an nhánh cây khô to nắm lấy cho from your bị chìm thì they have quay lưng đi on you can ném cành cây ấy cho mình. Mình has been chơi với vì hụt hẫng .... Rất nhiều giọt nước mắt was chảy xuống. But mình cũng no hận người chỉ thấm thía vô cùng cái câu dân dã ấy "Nắng 3 năm ta do not leave you, mưa 1 ngày bạn lại bỏ ta"
Ơn trời! Bản năng add an lần nữa was cứu sống mình.
Mình đang mãi miết tìm điều gì ????
Trọng once lang thang tâm vô định, mình đà chạy xe vào núi.Hôm ấy mùng 4 tết. Nhà nhà đoàn tụ yên vui, mình chạy xe mấy chục km vào khu vực núi Đình with an tâm vô định .Nơi This is one quang can chùa Chiềng .Chạy loanh quanh mãi rồi rẽ into a ngõ dẫn into a ngôi chùa behind khuất sau those hàng cây. Mình chạy xe vào sân. Ngôi chùa thật rộng lớn, thoáng mát and yên tỉnh. Only 3 sư cô out.
After Thắp hương, lễ phật sư cô pha trà sâm cho mình uống and hỏi buồn chuyện gì mà ngày tết một mình đi vào núi? Mình chỉ cười, can biết nói sao cho sư cô hiểu nỗi buồn trong lòng mình.
Sư cô mắc cho mình cái võng to mình behind nghĩ, same as cơn mệt ngàn năm giờ no chốn ngã lưng. Rồi mình ngủ an giấc nói sưa, ngon lành do not mộng mị until sư cô to đánh thức mình dậy to ăn cơm.
Trời ạ! Có to more than 20 năm rồi chưa bao giờ Minh been ngủ one one giấc một lành and vô tư such.
Hôm which mình tính out lại ngôi chùa 1 đêm vì cái tỉnh lặng which. But nghĩ lại buồn cười. If is sự tỉnh lặng which thì ngôi nhà of mình quá tỉnh lặng rồi. Cái chính mình cần is changing môi trường, can gian sống though is changing ấy do not know you better following this.
Tâm hồn mình like chú ngựa hoang, thích đồng ruồi those nơi sông cùng, núi tận, bạn thân thiết of mình là cỏ cây, is thiên nhiên hoang dã ... Nơi thảo nguyên mênh mông which chú ngựa ấy would Ngang cao đầu nhìn trời xanh, mây trắng and store lên tiếng hát tự do ... Tiếng hát của riêng mình, tiếng hát ấy vang xa to tận trời cao, tiếng hát ấy xóa mờ đi those vết han sâu trên lưng mình ... those vết han theo năm tháng Bội those ngục tù giam hãm.
Tôi nhớ bạn!
HN.
đang được dịch, vui lòng đợi..
