Back to NatureWhile I was walking through my neighborhood park recentl dịch - Back to NatureWhile I was walking through my neighborhood park recentl Việt làm thế nào để nói

Back to NatureWhile I was walking t

Back to Nature

While I was walking through my neighborhood park recently, I was pleasantly surprised to find that I was not alone in my desire to get out and see nature at its finest. The autumn season and its accompanying shedding of leaves had brought us city-dwellers out in droves.

In retrospect, I realize I really shouldn't have been as surprised as I was because nature has a way of attracting crowds. Even travel agents have caught on and each year sees more and more 'eco-holidays' on offer for those wishing to 'reunite' themselves with the great outdoors. It is fact, too, that the world's zoos and aquariums attract more people annually than all professional events combined.

According to Edward O. Wilson, a Harvard ecologist, humans have an innate love of nature and an actual need to immerse themselves in it. Children are the greatest examples of what Wilson has termed 'biophilia' or love of life. Point out a butterfly or an anthill to almost any child and watch their eyes light up with interest and curiosity. Or, for that matter, just watch grown-ups as they stroll through the park on a lovely autumn day. Their relaxed expression are enough to show that they are truly appreciative of their brief, but beneficial, contact with nature.


It is commonly believed that school is where people go to get an education. Nevertheless, it has been said that today children interrupt their education to go to school. The difference between schooling and education implied by this remark is important.

Education is much more open-ended and all-inclusive than schooling. Education has no limits. It can take place anywhere, whether in the shower or on the job, whether in the kitchen or on a tractor. It includes both the formal learning that takes place in school and the whole universe of informal learning. The agent (doer) of education can vary from respected grandparents to the people arguing about politics on the radio, from child to a famous scientist. Whereas schooling has a certain predictability, education quite often produces surprises. A chance conversation with a stranger may lead a person to discover how little is known of other religions. People receive education from infancy on. Education, then, is a very broad, inclusive term; it is a lifelong process, process that starts long before the start of school, and one that should be a necessary part of one’s entire life.

Schooling, on the other hand, is a specific, formalized process, whose general pattern varies little from one setting to the next. Throughout a county, children arrive at school at about the same time, take the assigned seats, are taught by an adult, use similar textbooks, do homework, take exams, and so on. The pieces of reality that are to be learned, whether they are alphabet or an understanding of the workings of governments, have been limited by the subjects being taught. For example, high school students know that they are not likely to find out in their classes the truth about political problems in their society or what the newest filmmaker are experimenting with. There are clear and undoubted conditions surrounding the formalized process of schooling.

Some of Winifred Holtby’s friends wanted to see this biography published soon after her death in order to catch a supposed topical market and to forestall the appearance of half-informed studies. For those who loved her, I fully realize how painful and exasperating it has been to wait for a complete account of her life, based upon adequate knowledge and that growth of understanding which only years of close friendship can bring. My apologies are due to them for the many explanations offered at the simple fact that I did not write this book earlier because l did not want to. I knew that, if I wrote quickly, I should very soon repent of what l had written.

It would have been easy enough, on the strength of memory and a superficial glance through a mass of papers which Winifred left me, to construct a readable record of her life within a few months of her death. Anyone accustomed to writing books could produce such a volume, and she had not been a week in her grave before a number of publishers- though not my own- had invited me to do so. From the standpoint of sales such a course would doubtless have benefited my interests as well as theirs, but I cannot believe that it would have assisted Winifred’ reputation.

A hasty portrait may be good journalism, but almost without exception it is bad biography. The chief essential of biography is truth, and truth is seldom served by hurried studies however topical and efficient. In practice, such work usually proves to be short-lived to precisely the degree that it is topical.

The closer one person has been to another, the greater the need for time to elapse in order that the bitterness of loss and the arbitrary selections of memory may be modified by perspective and detachment, by the thorough investigation of material and most of all by the quiet process of unhurried reflection. Even within the past few months, many facts of Winifred’s life and character have become clear to me.

I can therefore only plead for understanding and forgiveness when I say that I could not have produced a truthful story of the best friend whose life has given me in the months directly follow her death.

Where have all the good cartoons gone?

Childhood will never be the same again. Remember Saturday mornings spent lounging on the sofa, hour after hour, watching your favorite cartoons? Could there have been a better reward for the long school week that had had to be endured? Bugs Bunny. Donald Duck, Mickey Mouse brought virtually live into our living rooms. Back then, they were in black and white, and back then they were meant to amuse, to entertain

It seems this has changed - and definitely for the worse. Now when you turn on the television on a Saturday or Sunday morning, you do so at your own risk! Be prepared to confront violence in all its animated glory: exploding bombs, failing buildings, blazing weapons, and bad guy after bad guy, I don’t see what is funny about this warped vision of our times and our society. Neither do I see what‘s worth watching on these programmes with such gruesome caricatures of good and evil. Who is responsible for children's programming these days?

It cannot be good for today's youth to be exposed with this type of entertainment. At best, they are missing out on the humor, sensitivity and moral lessons that they were to be had from the cartoons of old. At worst, their childish brains are being filled with scenes of non-stop violence and ideas that are morally corrupt. Childhood should be a time of innocence, short-lived as it may be in these turbulent times in which we live. Perhaps we should bear this in mind the next time we see our children glued to the TV on a Saturday morning.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Back to NatureWhile I was walking through my neighborhood park recently, I was pleasantly surprised to find that I was not alone in my desire to get out and see nature at its finest. The autumn season and its accompanying shedding of leaves had brought us city-dwellers out in droves.In retrospect, I realize I really shouldn't have been as surprised as I was because nature has a way of attracting crowds. Even travel agents have caught on and each year sees more and more 'eco-holidays' on offer for those wishing to 'reunite' themselves with the great outdoors. It is fact, too, that the world's zoos and aquariums attract more people annually than all professional events combined. According to Edward O. Wilson, a Harvard ecologist, humans have an innate love of nature and an actual need to immerse themselves in it. Children are the greatest examples of what Wilson has termed 'biophilia' or love of life. Point out a butterfly or an anthill to almost any child and watch their eyes light up with interest and curiosity. Or, for that matter, just watch grown-ups as they stroll through the park on a lovely autumn day. Their relaxed expression are enough to show that they are truly appreciative of their brief, but beneficial, contact with nature. It is commonly believed that school is where people go to get an education. Nevertheless, it has been said that today children interrupt their education to go to school. The difference between schooling and education implied by this remark is important.Education is much more open-ended and all-inclusive than schooling. Education has no limits. It can take place anywhere, whether in the shower or on the job, whether in the kitchen or on a tractor. It includes both the formal learning that takes place in school and the whole universe of informal learning. The agent (doer) of education can vary from respected grandparents to the people arguing about politics on the radio, from child to a famous scientist. Whereas schooling has a certain predictability, education quite often produces surprises. A chance conversation with a stranger may lead a person to discover how little is known of other religions. People receive education from infancy on. Education, then, is a very broad, inclusive term; it is a lifelong process, process that starts long before the start of school, and one that should be a necessary part of one’s entire life.Schooling, on the other hand, is a specific, formalized process, whose general pattern varies little from one setting to the next. Throughout a county, children arrive at school at about the same time, take the assigned seats, are taught by an adult, use similar textbooks, do homework, take exams, and so on. The pieces of reality that are to be learned, whether they are alphabet or an understanding of the workings of governments, have been limited by the subjects being taught. For example, high school students know that they are not likely to find out in their classes the truth about political problems in their society or what the newest filmmaker are experimenting with. There are clear and undoubted conditions surrounding the formalized process of schooling.
Some of Winifred Holtby’s friends wanted to see this biography published soon after her death in order to catch a supposed topical market and to forestall the appearance of half-informed studies. For those who loved her, I fully realize how painful and exasperating it has been to wait for a complete account of her life, based upon adequate knowledge and that growth of understanding which only years of close friendship can bring. My apologies are due to them for the many explanations offered at the simple fact that I did not write this book earlier because l did not want to. I knew that, if I wrote quickly, I should very soon repent of what l had written.

It would have been easy enough, on the strength of memory and a superficial glance through a mass of papers which Winifred left me, to construct a readable record of her life within a few months of her death. Anyone accustomed to writing books could produce such a volume, and she had not been a week in her grave before a number of publishers- though not my own- had invited me to do so. From the standpoint of sales such a course would doubtless have benefited my interests as well as theirs, but I cannot believe that it would have assisted Winifred’ reputation.

A hasty portrait may be good journalism, but almost without exception it is bad biography. The chief essential of biography is truth, and truth is seldom served by hurried studies however topical and efficient. In practice, such work usually proves to be short-lived to precisely the degree that it is topical.

The closer one person has been to another, the greater the need for time to elapse in order that the bitterness of loss and the arbitrary selections of memory may be modified by perspective and detachment, by the thorough investigation of material and most of all by the quiet process of unhurried reflection. Even within the past few months, many facts of Winifred’s life and character have become clear to me.

I can therefore only plead for understanding and forgiveness when I say that I could not have produced a truthful story of the best friend whose life has given me in the months directly follow her death.

Where have all the good cartoons gone?

Childhood will never be the same again. Remember Saturday mornings spent lounging on the sofa, hour after hour, watching your favorite cartoons? Could there have been a better reward for the long school week that had had to be endured? Bugs Bunny. Donald Duck, Mickey Mouse brought virtually live into our living rooms. Back then, they were in black and white, and back then they were meant to amuse, to entertain

It seems this has changed - and definitely for the worse. Now when you turn on the television on a Saturday or Sunday morning, you do so at your own risk! Be prepared to confront violence in all its animated glory: exploding bombs, failing buildings, blazing weapons, and bad guy after bad guy, I don’t see what is funny about this warped vision of our times and our society. Neither do I see what‘s worth watching on these programmes with such gruesome caricatures of good and evil. Who is responsible for children's programming these days?

It cannot be good for today's youth to be exposed with this type of entertainment. At best, they are missing out on the humor, sensitivity and moral lessons that they were to be had from the cartoons of old. At worst, their childish brains are being filled with scenes of non-stop violence and ideas that are morally corrupt. Childhood should be a time of innocence, short-lived as it may be in these turbulent times in which we live. Perhaps we should bear this in mind the next time we see our children glued to the TV on a Saturday morning.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Back to Nature Trong khi tôi đang đi bộ qua công viên khu phố của tôi gần đây, tôi đã ngạc nhiên khi thấy rằng tôi không phải là một mình trong mong muốn của tôi để có được ra ngoài và nhìn thấy bản chất tốt nhất của nó. Mùa thu và rụng đi kèm của nó lá đã đưa chúng tôi cư dân thành phố ra lũ lượt. Nhìn lại, tôi nhận ra rằng tôi thực sự không cần phải có được như ngạc nhiên như tôi đã vì tự nhiên có một cách để thu hút đám đông. Thậm chí đi du lịch đại lý đã bị bắt về và mỗi năm nhìn thấy nhiều hơn và nhiều hơn nữa 'sinh thái ngày lễ' trên cung cấp cho những người có nhu cầu 'đoàn tụ' bản thân với các hoạt động ngoài trời. Đó là thực tế, quá, mà các vườn thú và bể nuôi cá trên thế giới thu hút nhiều người mỗi năm so với tất cả các sự kiện chuyên nghiệp kết hợp. Theo Edward O. Wilson, một nhà sinh thái học Harvard, con người có một tình yêu bẩm sinh của thiên nhiên và một nhu cầu thực tế để đắm mình trong đó. Trẻ em là những ví dụ lớn nhất của những gì Wilson đã gọi là "biophilia 'hay tình yêu của cuộc sống. Chỉ ra một con bướm hay một ổ kiến cho hầu như bất kỳ đứa trẻ và xem mắt họ sáng lên với sự quan tâm và tò mò. Hoặc, cho rằng vấn đề, ​​chỉ cần xem đã trưởng thành khi họ đi dạo qua công viên vào một ngày mùa thu đáng yêu. Biểu hiện thoải mái của họ là đủ để cho thấy rằng họ thực sự đánh giá cao về ngắn ngủi của mình, nhưng có lợi, tiếp xúc với thiên nhiên. Nó thường tin rằng trường học là nơi mọi người đi để có được một nền giáo dục. Tuy nhiên, nó đã được nói rằng hôm nay em làm gián đoạn việc học để đi học. Sự khác biệt giữa trường học và giáo dục bao hàm bởi lời nhận xét ​​này là rất quan trọng. Giáo dục là nhiều hơn nữa mở và bao gồm tất cả hơn đi học. Giáo dục không có giới hạn. Nó có thể xảy ra bất cứ nơi nào, cho dù trong các vòi sen hoặc trong công việc, cho dù ở trong bếp hoặc trên một máy kéo. Nó bao gồm cả việc học tập chính thức diễn ra trong trường học và toàn thể vũ trụ học chính thức. Các đại lý (người hành động) của giáo dục có thể thay đổi từ ông bà được tôn trọng với những người tranh cãi về chính trị trên các đài phát thanh, từ trẻ đến một nhà khoa học nổi tiếng. Trong khi đi học có khả năng dự báo nhất định, giáo dục khá thường xuyên tạo ra những bất ngờ. Một cuộc trò chuyện cơ hội với một người lạ có thể dẫn một người để khám phá cách ít được biết đến của các tôn giáo khác. Người được giáo dục từ giai đoạn trứng trên. Giáo dục, sau đó, là một rất rộng, bao gồm hạn; nó là một quá trình lâu dài, quá trình bắt đầu từ lâu trước khi bắt đầu năm học, và một trong đó nên là một phần cần thiết của toàn bộ cuộc sống của một người. Schooling, mặt khác, là một, quá trình chuẩn hóa cụ thể, mà nói chung mô hình thay đổi nhỏ từ một thiết kế tiếp. Trong suốt một hạt, trẻ em đến trường ở cùng một thời điểm, có những chỗ ngồi được giao, được giảng dạy bởi một người trưởng thành, sử dụng sách giáo khoa tương tự, làm bài tập ở nhà, làm bài kiểm tra, và như vậy. Các phần của thực tại mà là để được học, dù họ là bảng chữ cái hoặc một sự hiểu biết về các hoạt động của chính phủ, đã được giới hạn bởi các đối tượng đang được giảng dạy. Ví dụ, học sinh trung học biết rằng họ không có khả năng tìm ra trong các lớp học của họ sự thật về các vấn đề chính trị trong xã hội của họ hoặc những gì các nhà làm phim mới nhất đang thử nghiệm. Có điều kiện rõ ràng và không thể nghi ngờ xung quanh quá trình chính thức hóa học. Một số bạn bè của Winifred Holtby rất muốn để xem tiểu sử này được công bố ngay sau khi cái chết của cô để bắt một thị trường tại chỗ phải và để ngăn chặn sự xuất hiện của nghiên cứu một nửa thông tin. Đối với những người yêu thương cô ấy, tôi hoàn toàn nhận ra bao đau đớn và tức giận nó đã được chờ đợi cho một tài khoản hoàn toàn cuộc sống của mình, dựa vào kiến thức đầy đủ và rằng sự tăng trưởng của sự hiểu biết mà chỉ năm của tình bạn thân có thể mang lại. Lời xin lỗi của tôi là do họ cho nhiều lời giải thích được cung cấp tại một thực tế đơn giản rằng tôi đã không viết cuốn sách này trước đó vì l không muốn. Tôi biết rằng, nếu tôi đã viết một cách nhanh chóng, tôi nên rất sớm ăn năn về những gì l đã viết. Nó đã có đủ dễ dàng, vào sức mạnh của bộ nhớ và một cái nhìn hời hợt thông qua một loạt các giấy tờ mà Winifred để lại cho tôi, để xây dựng một thể đọc được kỷ lục của cuộc đời mình trong vòng một vài tháng bà qua đời. Bất cứ ai cũng quen với việc viết sách có thể sản xuất một khối lượng như vậy, và cô ấy đã không được một tuần trong ngôi mộ của cô trước khi một số publishers- dù không own- tôi đã mời tôi làm như vậy. Từ góc độ của doanh số bán hàng một khóa học như vậy sẽ không nghi ngờ đã được hưởng lợi ích của tôi cũng như họ, nhưng tôi không thể tin rằng nó sẽ có sự hỗ trợ danh tiếng Winifred '. Một bức chân dung vội vàng có thể được báo chí tốt, nhưng hầu như không có ngoại lệ đó là tiểu sử xấu. Các thiết yếu chính của cuốn tiểu sử là sự thật, và sự thật là hiếm khi được phục vụ bởi các nghiên cứu vội vã tuy nhiên đề và hiệu quả. Trong thực tế, công việc này thường là chứng minh là ngắn ngủi một cách chính xác mức độ mà nó là chủ đề. Càng gần một người đã khác, lớn hơn sự cần thiết cho thời gian trôi qua để thấy sự cay đắng của mất mát và sự lựa chọn tùy ý bộ nhớ có thể được sửa đổi bởi quan điểm và sự từ bỏ, bởi các điều tra kỹ lưỡng về chất liệu và hầu hết tất cả bởi quá trình yên tĩnh của sự phản ánh thong thả. Thậm chí trong vòng vài tháng qua, nhiều sự kiện của cuộc sống và tính cách Winifred đã trở nên rõ ràng với tôi. Tôi có thể do đó chỉ biện hộ cho sự hiểu biết và tha thứ khi tôi nói rằng tôi không thể đã sản xuất một câu chuyện chân thật của người bạn tốt nhất mà cuộc đời đã cho tôi trong những tháng tiếp theo cái chết của cô. Trong trường hợp có tất cả các phim hoạt hình tốt đi? Childhood sẽ không bao giờ còn như trước nữa. Ghi sáng thứ bảy dành ngồi uể oải trên ghế sofa, giờ này qua giờ khác, xem phim hoạt hình yêu thích của bạn? Có thể đã có một phần thưởng tốt hơn cho các tuần học lâu đã phải chịu đựng? Bugs Bunny. Donald Duck, chuột Mickey mang hầu như trực tiếp vào phòng khách nhà mình. Quay lại sau đó, họ ở trong màu đen và trắng, và trở lại sau đó họ đã có nghĩa là để giải trí, để vui vẻ như điều này đã thay đổi - và chắc chắn cho tồi tệ hơn. Bây giờ khi bạn bật tivi vào một buổi sáng thứ bảy hoặc chủ nhật, bạn làm như vậy nguy cơ của riêng bạn! Hãy chuẩn bị để đối đầu với bạo lực trong tất cả vinh quang hoạt hình của nó: nổ bom, các tòa nhà không, vũ khí rực, và kẻ xấu sau khi anh chàng xấu, tôi không thấy gì là buồn cười về tầm nhìn bị biến dạng này của thời đại chúng ta và xã hội của chúng tôi. Không làm tôi thấy những gì đáng để xem trên các chương trình này với tranh biếm hoạ khủng khiếp như vậy của thiện và ác. Ai chịu trách nhiệm đối với trẻ em của lập trình những ngày này? Nó có thể không được tốt cho giới trẻ ngày nay được tiếp xúc với các loại hình giải trí. Tốt nhất, họ đang bỏ lỡ sự hài hước, nhạy cảm và bài ​​học đạo đức mà họ đã có được từ phim hoạt hình cũ. Tại tồi tệ nhất, bộ não của trẻ con của họ đang được lấp đầy với những cảnh quay không ngừng bạo lực và ý tưởng mà là tham nhũng về mặt đạo đức. Tuổi thơ phải là một thời điểm vô tội, ngắn ngủi như nó có thể là trong những thời kỳ hỗn loạn mà chúng ta đang sống. Có lẽ chúng ta nên ghi nhớ điều này trong thời gian tới chúng ta thấy con em chúng ta dán mắt vào TV vào sáng thứ Bảy.































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: