Kuhn's

Kuhn's "Paradigm" & "Normal Science

Kuhn's "Paradigm" & "Normal Science"

(Note: This was originally written and intended for an exam in a graduate course in philosophy.)



Thomas Kuhn is remembered for his infamous introduction of "paradigms" to philosophy of science. Essential to every paradigm is the process of "normal science," but paradigms can also shift via a scientific "revolution." It is Kuhn’s premise that science does not build upon itself in a linear progression, but by leaps and bounds; and, such progressions are not dictated by empiricism alone, but by a mixture of elements contained within a paradigm. In this essay, I address the role of Kuhn’s paradigm in science, and specifically at how a paradigm allows normal science to do its job, and the importance that normal science has to the scientific discipline.

To understand Kuhn, one must understand a paradigm. Unfortunately, a paradigm is a very nebulous construct that entails almost everything, being dependent on all which makes it up, but not dependent on any one piece in particular. A paradigm is a conglomeration of all of the background that affects how science operates, what questions it can ask, and what answers it can provide.

If there were a "most important" piece of a given paradigm, it would be the guiding principles and ontological assumptions of the science functioning within the paradigm. Such principles define what problems exist, and how they are to be solved. Yet, such guidance is unwritten and unconscious. For example, we currently view atoms as having the bulk of their mass in a very dense region at their centers, and are surrounded by electrons which help to define the spatial nature of the atom. When an atomic or nuclear physicist does experiments or produces new theory, this structure is assumed and informs the procedures that can be undertaken. If an atom were structured with vacuums at each center and surrounded by an elastic goo, the procedures and explanations of atomic physics would be quite different. Yet, we never consider, "Damn, what if the atom really doesn’t look like this?" The scientist, unconsciously, uses his prior conception of the atom to provide a background for his work. If the scientist always had to question if his underlying assumptions were correct, he would never get anything done.

The underlying social/political/historical institutions of the scientist’s environment also shape the paradigm. This makes scientists uneasy, for it allows for science to be influenced from the "outside," making it less objective than scientists would like to admit. Yet, this is quite apparent if one simply looks at the publication process in science. When a scientist comes up with something he is particularly fond of and deems it worthy of public scrutiny, he typically sends it off for publication, where it is reviewed by anonymous peers. Such review processes are part of the political structure inherent to the scientific paradigms of our time. A grander society of scientists could see the eventual publication, where it would again be up for more scrutiny, this time before a grander audience. Some (albeit only a few) scientific discoveries could make it to the public arena, where the social norms of the greater society have the potential to not only critique the discovery, but also to shape future scientific research in the same area. For example, the greater society will take more interest in research being done on a cure for cancer than it might in the mating rituals of slugs. Such a choice is based on the values of the society which shapes the paradigm. Such values feed back into science, especially when one considers that funding for scientific inquiry largely comes from public dollars.

A paradigm is also shaped by the very traditions of the science itself. The history of the science and the training which new scientists undergo help to form the future of the science. In addition to the physical instruments and mathematical methods of a paradigm, science training shapes how science will proceed. Kuhn is careful to point out that the science of textbooks is discrepant from real science, for it gives a reconstructed view of science in order to present budding scientists of the best examples that could be used to teach the discipline. While a paradigm and the science contained in this paradigm are shaped by "textbook science," they almost certainly do not necessarily reflect it in practice.

Basically, a paradigm provides the scientist with all of the necessary tools to conduct normal science. This is important, since it is in normal science that science makes any progressive gains. Once a paradigm is established, a scientist can get to work, not having to worry about his ontological assumptions or how to establish a means of communication — all of these features are already characterized by the paradigm. In addition, the questions that remained to be answered are also laid out by the paradigm. Thus, scientists currently have a paradigm that supports the theory of general relativity, but many tests still remain to be made in general relativity. Yet, such tests can only be conducted within this paradigm, for it is the workshop containing all of the necessary tools for the particular science and questions asked by the science.

Strangely in this workshop, no work can be done before all of the tools have been collected and arranged, even though only a few tools will be used at a time. That is, a paradigm must be complete before science can work within it. In addition, one cannot work from more than one workshop at a time, for the two have completely different problems, sets of tools, training, etc. In Kuhn’s view, there is no shifting between paradigms, and certainly no place to exist "in between" paradigms. Similarly, the mechanics in the shop are products, as well of components, of the representative paradigm. They have been trained to use the tools in the shop, and to work on the cars currently driving on the road. Certainly, some cars have not yet broken down, but they have the tools and skills to address these cars once they come in. For the time being, they continue to work on car after car until all of the cars are fixed and tuned, via the use of the tools and skills representative of the paradigm.

It is in normal science that anything actually gets done. In normal science, the paradigm is already pre-formed, providing a foundation of theories, ontological assumptions, and procedures with which to work. If such foundational aspects had to be re-created in every instance that science was done, the process would be even less efficient than it currently is. In this sense, paradigms streamline the process of science, so long as normal science does not encounter major stumbling blocks that contradict its foundations.

Kuhn attempts to make the point that all of the work of science is done in the puzzle solving activities of normal science. Any set of theories is useless and non-progressive until it has been pushed to its extremes, searching for applicability to the grandest extent. Just as individuals spend most of their time figuring out the fine details of their lives, rather than pursuing grandiose, life changing issues, science also is spending most of its time looking for the intricate details and applicability that a given paradigm provides for. Thus, the consequences and details of quantum mechanics are still being tuned, despite decades of the paradigm’s existence. Likewise, the paradigm that promoted an Earth centered view of the Universe lasted thousands of years and was promoted by some of the greatest thinkers of Western culture (e.g.: Aristotle, Ptolemy, Tycho Brahe, etc.).

Certainly the traditional emphasis on Kuhn has been in regards to his idea of "revolutionary science," or "paradigm shifts." Others would argue that this is where scientific "progress" is made. However, a paradigm shift is anything but progressive. In Kuhn’s view, science does not have the ability to point itself in a progressive direction — to make an upward jump towards something "better" — when a paradigm is overturned. Rather, the science redefines itself, its tools, and its assumptions. A case in point is when the physics community shifted from Newtonian physics to relativistic physics. This jump was certainly not made in order to make the science more productive or more useful, for if this were the intent, a huge mistake was made. Newtonian physics is incredibly useful for designing cars and skyscrapers, while relativity would be tremendously cumbersome to apply to the same problems. Likewise, putting a satellite in orbit around the Earth is a problem easily solved utilizing Newton’s law of universal gravitation, but becomes much more tedious if one were to apply the complications of general relativity. We must point out that building cars and launching rockets is not science, though. The actual feat of building a skyscraper, while potentially based on particular concepts of science, is not in and of itself a scientific endeavor, for it does not search out new explanations or try to find more pieces of the puzzle to be fit into place. While engineers may continue to apply the works of paradigms past, science will work solely in the newfound and incompletely charted theoretical framework of the latest paradigm. Thus, engineers continue to design bridges, yet scientists search for "frame dragging" and other predictions made in the theory of general relativity and the paradigm inside of which it fits. The switch in paradigms means that science must address new issues that do not necessarily have apparent relevance to our everyday lives. When Newton proposed his laws of motion and gravitation, the application of these was likely just as non-apparent as the applications of general relativity are today.

As a scientist, Kuhn was acutely aware that revolutionary science was anything but enjoyable for anyone but the historians and philosophers. Revolutionary s
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Của Kuhn "Mô hình" & "Khoa học bình thường"(Lưu ý: điều này ban đầu được viết và dành cho một kỳ thi trong một khóa học sau đại học tại triết học.)Thomas Kuhn được nhớ tới ông giới thiệu khét tiếng của "paradigms" đến triết lý của khoa học. Điều cần thiết cho mỗi mô hình là quá trình "khoa học bình thường", nhưng paradigms cũng có thể thay đổi thông qua một khoa học "cách mạng". Nó là tiền đề của Kuhn khoa học không xây dựng khi chính nó trong một tiến trình tuyến tính, nhưng bởi nhảy và giới hạn; và, như vậy cộng không được quyết định bởi chủ nghĩa kinh nghiệm một mình, nhưng do một hỗn hợp của các yếu tố bên trong một mô hình. Trong tiểu luận này, tôi giải quyết vai trò của Kuhn của mô hình trong khoa học, và đặc biệt tại như thế nào một mô hình cho phép bình thường các khoa học để làm công việc của mình, và tầm quan trọng đó khoa học bình thường có để kỷ luật khoa học.Để hiểu Kuhn, một phải hiểu một mô hình. Thật không may, một mô hình là một xây dựng rất mơ hồ mà đòi hỏi hầu như tất cả mọi thứ, là phụ thuộc vào tất cả mà làm cho nó lên, nhưng không phụ thuộc vào bất kỳ một phần đặc biệt. Một mô hình là một conglomeration của tất cả các nền mà ảnh hưởng đến cách khoa học hoạt động, câu hỏi những gì nó có thể yêu cầu, và những gì nó có thể cung cấp cho câu trả lời.Nếu có một phần "quan trọng nhất" của một mô hình nhất định, nó sẽ là nguyên tắc hướng dẫn và các giả định bản thể học của khoa học hoạt động trong các mô hình. Nguyên tắc như vậy xác định những vấn đề tồn tại, và làm thế nào họ phải được giải quyết. Tuy nhiên, hướng dẫn như vậy là bất thành văn và vô thức. Ví dụ, hiện nay chúng tôi xem nguyên tử có số lượng lớn của khối lượng của họ trong một khu vực rất dày đặc tại Trung tâm của họ, và được bao quanh bởi electron giúp xác định bản chất không gian của nguyên tử. Khi một nhà vật lý nguyên tử hoặc hạt nhân không thí nghiệm hoặc sản xuất lý thuyết mới, cấu trúc này giả định và thông báo cho các thủ tục có thể được thực hiện. Nếu một nguyên tử được cấu trúc với các khoảng trống tại mỗi trung tâm và được bao quanh bởi một goo đàn hồi, các thủ tục và giải thích về vật lý nguyên tử sẽ là khá khác nhau. Tuy vậy, chúng tôi không bao giờ xem xét, "Damn, nếu nguyên tử thực sự không giống như thế này?" Các nhà khoa học, vô thức, sử dụng của mình quan niệm trước của nguyên tử để cung cấp một nền tảng cho công việc của mình. Nếu các nhà khoa học luôn luôn phải đặt câu hỏi nếu giả định tiềm ẩn của ông đã đúng, ông sẽ không bao giờ nhận được bất cứ điều gì thực hiện.Các tổ chức xã hội/chính trị/lịch sử cơ bản của các nhà khoa học môi trường cũng hình thành các mô hình. Điều này làm cho các nhà khoa học khó chịu, vì nó cho phép Khoa học được ảnh hưởng từ các "bên ngoài," làm cho nó ít hơn mục tiêu hơn các nhà khoa học muốn thừa nhận. Tuy nhiên, điều này là khá rõ ràng nếu một chỉ đơn giản là nhìn vào quá trình xuất bản trong khoa học. Khi một nhà khoa học đi kèm với một cái gì đó ông đặc biệt thích và xét thấy nó xứng đáng của giám sát công cộng, ông thường sẽ gửi nó cho xuất bản, nơi nó được xem xét bởi các đồng nghiệp chưa xác định người. Các quá trình xem xét là một phần của cơ cấu chính trị cố hữu để các paradigms khoa học của thời đại chúng ta. Một xã hội grander của các nhà khoa học có thể nhìn thấy các ấn phẩm cuối cùng, nơi nó sẽ một lần nữa cho thêm giám sát, thời gian này trước một đối tượng grander. Một số (mặc dù chỉ có một vài) khám phá khoa học có thể làm cho nó đến trường công cộng, nơi các chỉ tiêu xã hội của xã hội lớn hơn có khả năng không chỉ phê phán việc phát hiện ra, mà còn để hình dạng trong tương lai nghiên cứu khoa học trong cùng một khu vực. Ví dụ, xã hội lớn hơn sẽ có thêm quan tâm trong nghiên cứu được thực hiện trên một chữa bệnh cho bệnh ung thư hơn nó có thể trong nghi thức giao phối của slugs. Như một sự lựa chọn dựa trên các giá trị của xã hội mà hình dạng các mô hình. Như vậy giá trị nguồn cấp dữ liệu trở lại vào khoa học, đặc biệt là khi ta xem xét rằng tài trợ cho yêu cầu thông tin khoa học chủ yếu đến từ khu vực đô la.Một mô hình cũng được định hình bởi những truyền thống rất khoa học riêng của mình. Lịch sử của khoa học và đào tạo mà các nhà khoa học mới trải qua sự giúp đỡ để hình thành tương lai của khoa học. Ngoài các thiết bị vật lý và các phương pháp toán học của một mô hình, khoa học đào tạo hình dạng như thế nào khoa học sẽ tiến hành. Kuhn là cẩn thận để chỉ ra rằng khoa học của sách giáo khoa là khác từ khoa học thực sự, cho nó cho cái nhìn dựng lại về khoa học để trình bày các nhà khoa học vừa chớm nở trong những ví dụ tốt nhất mà có thể được sử dụng để dạy cho kỷ luật. Trong khi một mô hình và khoa học chứa trong mô hình này được định hình bởi "sách giáo khoa khoa học", họ gần như chắc chắn không nhất thiết phản ánh nó trong thực tế.Về cơ bản, một mô hình cung cấp các nhà khoa học với tất cả các công cụ cần thiết để tiến hành khoa học bình thường. Điều này là quan trọng, vì nó là bình thường về khoa học khoa học làm cho bất kỳ lợi ích tiến bộ. Một khi một mô hình được thiết lập, một nhà khoa học có thể nhận được để làm việc, không cần phải lo lắng về giả định bản thể học của mình hoặc làm thế nào để thiết lập một phương tiện truyền thông-tất cả các tính năng này đã được đặc trưng bởi các mô hình. Ngoài ra, những câu hỏi mà vẫn phải được trả lời được cũng đặt ra bởi các mô hình. Vì vậy, các nhà khoa học hiện nay có một mô hình hỗ trợ lý thuyết tương đối rộng, nhưng nhiều xét nghiệm vẫn duy trì được thực hiện nói chung tương đối. Tuy vậy, các xét nghiệm như vậy có thể chỉ được tiến hành trong mô hình này, cho nó là hội thảo có chứa tất cả các công cụ cần thiết cho khoa học đặc biệt và câu hỏi của khoa học.Kỳ lạ trong hội thảo này, không có công việc có thể được thực hiện trước khi tất cả các công cụ đã được thu thập và sắp xếp, ngay cả khi chỉ có một vài công cụ sẽ được sử dụng tại một thời điểm. Có nghĩa là, một mô hình phải được hoàn thành trước khi khoa học có thể làm việc bên trong nó. Ngoài ra, một trong không thể làm việc từ nhiều hơn một hội thảo tại một thời điểm, cho hai có vấn đề hoàn toàn khác nhau, bộ công cụ, đào tạo, vv. Theo quan điểm của Kuhn, có là không có chuyển giữa paradigms, và chắc chắn là không có nơi để tồn tại "ở giữa" paradigms. Tương tự, cơ học trong các cửa hàng là sản phẩm, cũng như của các thành phần, các mô hình đại diện. Họ đã được đào tạo để sử dụng các công cụ trong các cửa hàng, và để làm việc trên những chiếc xe hiện đang lái xe trên đường. Chắc chắn, một số xe ô tô đã không được phá vỡ, nhưng họ có các công cụ và kỹ năng để giải quyết những chiếc xe khi họ đi vào. Trong thời gian này, họ tiếp tục làm việc trên xe sau khi xe hơi cho đến khi tất cả những chiếc xe được cố định và điều chỉnh, thông qua việc sử dụng các công cụ và kỹ năng đại diện của các mô hình.Nó là bình thường về khoa học bất cứ điều gì thực sự được thực hiện. Trong khoa học bình thường, các mô hình được đã sẵn hình thành, cung cấp một nền tảng của lý thuyết, giả định bản thể học, và các thủ tục đó để làm việc. Nếu các khía cạnh nền tảng phải được tạo lại trong mỗi trường hợp khoa học đã được thực hiện, quá trình sẽ thậm chí còn ít hiệu quả hơn hiện tại là. Trong ý nghĩa này, paradigms sắp xếp quá trình của khoa học, do đó, miễn là khoa học bình thường không gặp phải lớn stumbling khối mâu thuẫn với cơ sở của nó.Kuhn cố gắng để làm cho điểm rằng tất cả công việc của khoa học được thực hiện trong câu đố giải quyết các hoạt động khoa học bình thường. Bất kỳ bộ lý thuyết là vô ích và phòng không tiến bộ cho đến khi nó đã được dời đến Thái cực của nó, tìm kiếm các ứng dụng đến mức lớn nhất. Cũng giống như cá nhân dành phần lớn thời gian của mình để tìm ra các chi tiết tốt đẹp của cuộc sống của họ, chứ không phải là theo đuổi hùng vĩ, vấn đề, thay đổi cuộc sống khoa học cũng phần lớn của nó thời gian tìm kiếm các chi tiết phức tạp và áp dụng một mô hình cho trước cung cấp cho. Vì vậy, kết quả và các chi tiết của cơ học lượng tử được vẫn còn đang được điều chỉnh, mặc dù nhiều thập kỷ của sự tồn tại của mô hình. Tương tự như vậy, các mô hình quảng cáo trái đất một cái nhìn trung tâm của vũ trụ kéo dài hàng ngàn năm và được thúc đẩy bởi một số các nhà tư tưởng vĩ đại nhất của văn hóa phương Tây (ví dụ như: Aristotle, Ptolemy, Tycho Brahe, vv.).Certainly the traditional emphasis on Kuhn has been in regards to his idea of "revolutionary science," or "paradigm shifts." Others would argue that this is where scientific "progress" is made. However, a paradigm shift is anything but progressive. In Kuhn’s view, science does not have the ability to point itself in a progressive direction — to make an upward jump towards something "better" — when a paradigm is overturned. Rather, the science redefines itself, its tools, and its assumptions. A case in point is when the physics community shifted from Newtonian physics to relativistic physics. This jump was certainly not made in order to make the science more productive or more useful, for if this were the intent, a huge mistake was made. Newtonian physics is incredibly useful for designing cars and skyscrapers, while relativity would be tremendously cumbersome to apply to the same problems. Likewise, putting a satellite in orbit around the Earth is a problem easily solved utilizing Newton’s law of universal gravitation, but becomes much more tedious if one were to apply the complications of general relativity. We must point out that building cars and launching rockets is not science, though. The actual feat of building a skyscraper, while potentially based on particular concepts of science, is not in and of itself a scientific endeavor, for it does not search out new explanations or try to find more pieces of the puzzle to be fit into place. While engineers may continue to apply the works of paradigms past, science will work solely in the newfound and incompletely charted theoretical framework of the latest paradigm. Thus, engineers continue to design bridges, yet scientists search for "frame dragging" and other predictions made in the theory of general relativity and the paradigm inside of which it fits. The switch in paradigms means that science must address new issues that do not necessarily have apparent relevance to our everyday lives. When Newton proposed his laws of motion and gravitation, the application of these was likely just as non-apparent as the applications of general relativity are today.Là một nhà khoa học, Kuhn là sâu sắc nhận thức được rằng cách mạng khoa học bất cứ điều gì nhưng thú vị cho bất cứ ai nhưng các nhà sử học và nhà triết học. Cách mạng s
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Kuhn "Paradigm" & "Khoa học Normal" (Lưu ý:. Điều này ban đầu được viết và dự định cho một kỳ thi ở một khóa học sau đại học trong triết học) Thomas Kuhn là nhớ cho giới thiệu tai tiếng của ông về "mô hình" đến triết lý của khoa học. Cần thiết để tất cả các mô là quá trình "khoa học thông thường", nhưng mô hình cũng có thể chuyển qua một khoa học "cách mạng". Đó là tiền đề Kuhn rằng khoa học không xây dựng dựa trên bản thân trong một tiến trình tuyến tính, nhưng nhảy vọt; và, cung tiến như vậy không được quyết định bởi chủ nghĩa kinh nghiệm một mình, nhưng bởi một hỗn hợp của các yếu tố chứa trong một mô hình. Trong bài viết này, tôi quyết vai trò của mô hình của Kuhn trong khoa học, và đặc biệt là làm thế nào một mô hình cho phép khoa học thông thường để làm công việc của mình, và tầm quan trọng mà khoa học thông thường có các môn khoa học. Để hiểu Kuhn, người ta phải hiểu một mô hình. Thật không may, một mô hình là một cấu trúc rất mơ hồ mà đòi hỏi gần như tất cả mọi thứ, bị lệ thuộc vào tất cả mà làm cho nó lên, nhưng không phụ thuộc vào bất kỳ một mảnh đặc biệt. Một mô hình là sự kết hợp của tất cả các nền tảng đó ảnh hưởng đến cách khoa học hoạt động, những câu hỏi đó có thể yêu cầu, và những câu trả lời đó có thể cung cấp. Nếu có một mảnh "quan trọng nhất" của một mô hình nào đó, nó sẽ là nguyên tắc hướng dẫn và giả định bản thể học về khoa học hoạt động trong mô hình. Những nguyên tắc này xác định những vấn đề tồn tại, và làm thế nào họ sẽ được giải quyết. Tuy nhiên, hướng dẫn như vậy là bất thành văn và bất tỉnh. Ví dụ, chúng tôi hiện đang xem nguyên tử là có số lượng lớn khối lượng của chúng trong một khu vực rất dày đặc tại các trung tâm của họ, và được bao quanh bởi các electron mà giúp đỡ để xác định bản chất không gian của các nguyên tử. Khi một nhà vật lý nguyên tử, hay hạt nhân lại thí nghiệm hoặc sản xuất lý thuyết mới, cấu trúc này được giả định và thông báo các thủ tục có thể được thực hiện. Nếu một nguyên tử được cấu tạo bởi các khoảng chân không tại mỗi trung tâm và được bao quanh bởi một goo đàn hồi, các thủ tục và giải thích về vật lý nguyên tử sẽ là khá khác nhau. Tuy nhiên, chúng tôi không bao giờ xem xét, "Chết tiệt, những gì nếu nguyên tử thực sự không giống như thế này?" Các nhà khoa học, một cách vô thức, sử dụng quan niệm trước đây của ông về nguyên tử để cung cấp một nền tảng cho công việc của mình. Nếu các nhà khoa học luôn luôn phải đặt câu hỏi nếu giả định cơ bản của mình là đúng, anh sẽ không bao giờ có được bất cứ điều gì thực hiện. Các xã hội / chính trị tổ chức cơ bản / lịch sử của môi trường của nhà khoa học cũng hình thành các mô hình. Điều này làm cho các nhà khoa học thấy khó chịu, vì nó cho phép đối với khoa học chịu ảnh hưởng từ "bên ngoài", làm cho nó ít quan hơn các nhà khoa học muốn thừa nhận. Tuy nhiên, điều này là khá rõ ràng nếu một chỉ đơn giản nhìn vào quá trình xuất bản trong khoa học. Khi một nhà khoa học đi kèm với một cái gì đó ông đặc biệt yêu thích và xét thấy xứng đáng với sự xem xét, ông thường gửi nó đi cho xuất bản, nơi nó được xem xét bởi các đồng nghiệp vô danh. Quá trình đánh giá như là một phần của cấu trúc chính trị vốn có của các hệ thống khoa học của thời đại chúng ta. Một xã hội vĩ đại của các nhà khoa học có thể nhìn thấy các ấn phẩm cuối cùng, nơi mà nó sẽ một lần nữa được lên cho xem xét kỹ lưỡng hơn, thời gian này trước khi một khán giả lớn hơn. Một số (mặc dù chỉ có một số ít) khám phá khoa học có thể làm cho nó vào trường công cộng, nơi mà các chuẩn mực xã hội của các xã hội lớn có tiềm năng không chỉ phê phán những phát hiện, nhưng cũng để hình nghiên cứu khoa học tương lai trong cùng khu vực. Ví dụ, xã hội lớn sẽ dành sự quan tâm nhiều hơn trong nghiên cứu được thực hiện trên một cách chữa bệnh ung thư hơn nó có thể trong các nghi thức giao phối của sên. Một sự lựa chọn như vậy là dựa trên các giá trị của xã hội mà hình dạng các mô hình. Các giá trị này nuôi trở lại vào khoa học, đặc biệt là khi xem xét rằng tài trợ cho nghiên cứu khoa học chủ yếu xuất phát từ tiền công. Một mô hình cũng được hình thành bởi những truyền thống rất khoa học của chính nó. Lịch sử của khoa học và đào tạo mà các nhà khoa học mới trải qua sự giúp đỡ để hình thành tương lai của khoa học. Ngoài các dụng cụ vật lý và phương pháp toán học của một mô hình, đào tạo khoa học hình dạng như thế nào khoa học sẽ tiến hành. Kuhn là cẩn thận để chỉ ra rằng khoa sách giáo khoa có sự chênh lệch từ khoa học thực sự, vì nó được xây dựng lại cho một cái nhìn của khoa học để trình bày các nhà khoa học vừa chớm nở trong những ví dụ tốt nhất mà có thể được sử dụng để giảng dạy môn học này. Trong khi một mô hình và các khoa học chứa trong mô hình này được hình thành bởi "khoa học sách giáo khoa", họ gần như chắc chắn không nhất thiết phản ánh nó trong thực tế. Về cơ bản, một mô hình cung cấp các nhà khoa học với tất cả các công cụ cần thiết để tiến hành khoa học thông thường. Điều này là quan trọng, vì nó là trong khoa học thông thường mà khoa học làm cho bất kỳ lợi ích tiến bộ. Một khi một mô hình được thiết lập, một nhà khoa học có thể làm việc, không phải lo lắng về các giả định bản thể của mình hoặc làm thế nào để thiết lập một phương tiện truyền thông - tất cả các tính năng này đã được đặc trưng bởi các mô hình. Ngoài ra, các câu hỏi đó vẫn cần được trả lời cũng được đặt ra bởi các mô hình. Vì vậy, các nhà khoa học hiện đang có một mô hình hỗ trợ lý thuyết tương đối tổng quát, nhưng nhiều xét nghiệm vẫn còn phải được thực hiện trong thuyết tương đối tổng quát. Tuy nhiên, xét nghiệm này chỉ có thể được tiến hành trong mô hình này, vì nó là hội thảo có chứa tất cả các công cụ cần thiết cho khoa học nói riêng và câu hỏi của các khoa học. Thật kỳ lạ trong hội thảo này, không có công việc có thể được thực hiện trước khi tất cả các công cụ có được thu thập và sắp xếp, mặc dù chỉ có một vài công cụ sẽ được sử dụng tại một thời điểm. Đó là, một mô hình phải được hoàn thành trước khi khoa học có thể làm việc trong đó. Ngoài ra, người ta không thể làm việc từ nhiều hơn một hội thảo tại một thời điểm, cho dù hai vấn đề hoàn toàn khác nhau, bộ công cụ, đào tạo, vv Theo quan điểm của Kuhn, không có sự chuyển đổi giữa mô hình, và chắc chắn không có chỗ để tồn tại "trong giữa "mô. Tương tự như vậy, các cơ trong các cửa hàng là những sản phẩm, cũng như của các thành phần, các mô hình đại diện. Họ được đào tạo để sử dụng các công cụ trong các cửa hàng, và để làm việc trên những chiếc xe hiện đang lái xe trên đường. Chắc chắn, một số xe chưa bị phá vỡ, nhưng họ có những công cụ và kỹ năng để giải quyết những xe hơi khi họ đi vào. Trong thời gian này, họ tiếp tục làm việc trên xe sau khi xe cho đến khi tất cả các xe ô tô được cố định và điều chỉnh, thông qua việc sử dụng các công cụ và kỹ năng đại diện của các mô hình. Đó là trong khoa học thông thường mà bất cứ điều gì thực sự được thực hiện. Trong khoa học thông thường, các mô hình đã được hình thành trước, cung cấp một nền tảng lý thuyết, giả định bản thể học, và các thủ tục nào đó để làm việc. Nếu các khía cạnh cơ bản như đã được tái tạo trong mọi trường hợp mà khoa học đã được thực hiện, quá trình này sẽ còn ít hiệu quả hơn hiện nay là. Trong ý nghĩa này, mô hình hợp lý hóa quá trình của khoa học, miễn là khoa học thông thường không gặp phải trở ngại lớn mà mâu thuẫn với nền móng của nó. Kuhn cố gắng để làm cho điểm rằng tất cả các công việc của khoa học được thực hiện trong việc giải quyết các hoạt động của khoa học thông thường đố . Bất kỳ tập hợp các lý thuyết là vô ích và không tiến triển cho đến khi nó đã được đẩy đến cực đoan của mình, tìm kiếm khả năng áp dụng trong phạm vi vĩ đại. Cũng như các cá nhân dành phần lớn thời gian của họ để tìm ra các chi tiết đẹp của cuộc sống của họ, chứ không theo đuổi hoành tráng, các vấn đề cuộc sống thay đổi, khoa học cũng đang dành phần lớn thời gian của mình tìm kiếm các chi tiết phức tạp và áp dụng một mô hình được cung cấp cho. Như vậy, hậu quả và các chi tiết của cơ học lượng tử vẫn đang được điều chỉnh, mặc dù nhiều thập kỷ của sự tồn tại của mô hình. Tương tự như vậy, các mô hình đó thúc đẩy một cái nhìn trung tâm Trái đất trong vũ trụ kéo dài hàng ngàn năm và được thúc đẩy bởi một số các nhà tư tưởng vĩ đại nhất của văn hóa phương Tây. (Ví dụ: Aristotle, Ptolemy, Tycho Brahe, vv) Chắc chắn sự nhấn mạnh truyền thống về Kuhn có được liên quan đến ý tưởng của anh về "khoa học cách mạng", hay "thay đổi mô hình." Những người khác sẽ cho rằng đây là nơi mà khoa học "tiến bộ" được thực hiện. Tuy nhiên, một sự thay đổi mô là bất cứ điều gì nhưng tiến bộ. Theo quan điểm của Kuhn, khoa học không có khả năng để chỉ bản thân theo một hướng tiến bộ - để thực hiện một bước nhảy lên phía một cái gì đó "tốt hơn" - khi một mô hình được lật ngược. Thay vào đó, các khoa học định nghĩa lại chính nó, công cụ của nó, và giả định của nó. Một trường hợp điển hình là khi cộng đồng vật lý chuyển từ vật lý học Newton đến vật lý tương đối tính. Nhảy này chắc chắn không thực hiện để làm cho khoa học hiệu quả hơn hay hữu ích hơn, vì nếu đây là ý định, một sai lầm rất lớn đã được thực hiện. Vật lý học Newton là vô cùng hữu ích cho việc thiết kế xe hơi và nhà cao tầng, trong khi thuyết tương đối sẽ là rất cồng kềnh để áp dụng đối với các vấn đề tương tự. Tương tự như vậy, việc đưa một vệ tinh vào quỹ đạo xung quanh Trái đất là một vấn đề dễ giải quyết nếu sử dụng Định luật vạn vật hấp dẫn của Newton, nhưng trở nên tẻ nhạt hơn nhiều nếu được áp dụng các biến chứng của thuyết tương đối rộng. Chúng ta phải chỉ ra rằng, xây dựng xe và tung ra các tên lửa không phải là khoa học, mặc dù. Các feat thực tế của việc xây dựng một tòa nhà chọc trời, trong khi tiềm năng dựa trên các khái niệm đặc biệt về khoa học, không phải là trong và của chính nó là một nỗ lực khoa học, vì nó không tìm ra cách giải thích mới hoặc cố gắng tìm thêm những mảnh ghép để được phù hợp vào vị trí. Trong khi các kỹ sư có thể tiếp tục áp dụng các tác phẩm của mô hình trong quá khứ, khoa học sẽ làm việc chỉ trong mới phát hiện và khung lý thuyết không đầy đủ danh xếp của các mô hình mới nhất. Vì vậy, các kỹ sư tiếp tục thiết kế cầu, nhưng các nhà khoa học tìm kiếm cho "khung kéo" và dự đoán khác được thực hiện trong lý thuyết tương đối tổng quát và các mô bên trong mà nó phù hợp. Việc chuyển đổi trong những mô hình nghĩa là khoa học phải giải quyết các vấn đề mới mà không nhất thiết phải có sự liên quan rõ ràng với cuộc sống hàng ngày của chúng tôi. Khi Newton đưa ra định luật của ông về chuyển động và hấp dẫn, các ứng dụng trong số đó là khả năng chỉ là không rõ ràng như các ứng dụng tương đối rộng như hiện nay. Là một nhà khoa học, Kuhn đã nhận thức sâu sắc rằng khoa học cách mạng là bất cứ điều gì nhưng thú vị cho bất cứ ai, nhưng các nhà sử học và triết học. S cách mạng

























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: