Tôm sú (Penaeus monodon) phân bố rộng rãi ở bán cầu phía đông, là một trong những đối tượng kinh tế quan trọng của ngành công nghiệp nuôi trồng thủy sản (Lucien – Brun, 1997). Tuy nhiên, bệnh đốm trắng (WSSV) là bệnh đe dọa lớn nhất đến sự sống của tôm, gây thiệt hại lớn về kinh tế trong ngành công nghiệp nuôi tôm sú trên toàn cầu (Flegel, 1997). Vi rút gây ra bệnh đốm trắng có thể xâm nhập, gây hại trên hầu hết các cơ quan nội tạng của ký chủ. Bệnh xuất hiện ở tất cả các giai đoạn phát triển của tôm, đặc biệt giai đoạn tôm 50-70 ngày tuổi, tỷ lệ chết có thể lên tới 90-100%. Dấu hiệu bệnh lý điển hình của bệnh là sự xuất hiện các đốm trắng tròn dưới lớp vỏ kitin, đặc biệt các đốm trắng thường tập trung ở phần giáp đầu ngực và đốt bụng cuối cùng. Bệnh có thể truyền từ tôm bố mẹ cho con cái, qua động vật trung gian, qua ăn thịt đồng loại và qua nguồn nước (Lightner, 1996). Theo FAO (2004), bệnh đốm trắng được coi là một trong những bệnh vi rút nguy hiểm cho nghề nuôi tôm vì bệnh có tốc độ lây lan rất nhanh và gây tỷ lệ chết cao cho tôm nuôi. Bệnh đốm trắng được chẩn đoán bằng các phương pháp khác nhau, bao gồm: mô bệnh học và sinh học phân tử. Hiện nay chưa có vắc xin hữu hiệu trị bệnh đốm trắng do vi rút. Chất lượng con giống và quản lý tốt môi trường là giải pháp để giảm thiểu sự nhiễm và lan truyền bệnh. Thay vì chữa bệnh bằng thuốc kháng sinh, việc làm tăng cường sức kháng bệnh của thế hệ bố mẹ và duy trì tính ổn định di truyền của chúng là một chiến lược thay thế để kiểm soát bệnh.
Nghiên cứu của Kuntal Mukherjee và Nripendanath Mandal, năm 2009 so sánh giữa các quần thể tự nhiên kháng bệnh WSSV và tính mẫn cảm của tôm sú Penaeus monodon, để tìm chỉ thị DNA. Trong nghiên cứu này, tác giả đã sử dụng 42 loci microsatellite khác nhau của tôm sú, đã được công nhận bởi ngân hàng GenBank (Xu et al, 1999) để tìm chỉ thị DNA liên kết với khả năng kháng bệnh từ hai quần đàn tôm (mẫn cảm và kháng bệnh). Kết quả là trong 42 loci microsatellite chỉ có một locus số AF077565 được tìm thấy là marker DNA có ý nghĩa cho việc nhận biết khả năng kháng bệnh ở tôm sú (Penaeus monodon).
Như vậy trên thế giới, từ những năm 2009 đã có một vài tác giả nghiên cứu về chỉ thị phân tử liên kết với khả năng kháng bệnh đốm trắng trên tôm sú. Các nghiên cứu này đã tìm ra chỉ thị DNA liên kết với khả năng kháng bệnh, tuy nhiên việc chúng di truyền thế nào cho các thế hệ kế tiếp hay làm thế nào để chọn giống nâng cao khả năng kháng bệnh bằng phương pháp di truyền thì chưa có nghiên cứu nào đề cập đến hai vấn đề này. Do đó tôi đề xuất nghiên cứu đề tài “Nghiên cứu chọn giống nâng cao khả năng kháng bệnh đốm trắng (WSSV) trên tôm sú (Penaeus monodon)” với mục tiêu chọn được giống tôm sú nuôi có khả năng kháng bệnh tốt với bệnh WSSV.