This breaking of the buck was prominent among the events that led Henr dịch - This breaking of the buck was prominent among the events that led Henr Việt làm thế nào để nói

This breaking of the buck was promi

This breaking of the buck was prominent among the events that led Henry Paulson and Ben Bernanke to recommend drastic measures, including government insurance of money market funds, fearing a run on money market funds that would ensue if money market fund investors raced to withdraw their money at a dollar per share, before the fund is forced to price its shares at less than a dollar. (See Statman 2011b)

The demise of Reserve Fund is ironic because Bruce Bent, one of its founders, opposed buck-accounting when it was considered in the 1970s. Bent feared that buck-accounting would


35


compel money market fund managers to buy risky securities in attempts to provide higher returns than their competitors. In a 1978 letter to the SEC Bent wrote that buck-accounting "presents the illusion of higher returns in times of declining interest rates" and makes money market funds "appear to have overcome the risk" of fluctuating interest rates. Bent noted further that buck accounting would encourage money market funds to buy risky securities that "pay higher interest rates than those which must achieve stability by exercising judgment..." Bent vowed not to buy such risky securities, but he broke his vow under the pressure of competition. This is why the Reserve Fund held Lehman securities when Lehman went bankrupt. What started as an attempt to turn money market funds into no-mental-loss investments ended with very real losses.

Today’s money market fund agenda centers on mitigating systemic risks associated with money market funds, risks made obvious in 2008. Yet a proposal to price money market fund shares by mark-to-market accounting has been met with fierce opposition. Paul Schott Stevens of the Investment Company Institute wrote that "investors prize the stability, simplicity, and convenience" of money market funds. David Hirschmann of the U.S. Chamber of Commerce wrote that investors would flee from money market funds burdened by "the complexity and cost of accounting" of mark-to-market funds. And Kenneth White, a Chicago investor, threatened to liquidate his money market funds if their prices were set by mark-to-market accounting. (See Letters to The Wall Street Journal, May 13, 2011).

In truth, there is nothing complex about mark-to-market money market funds and no cost of accounting. Mutual fund companies provide an annual accounting of total gains and losses of each mutual fund we own, ready to be placed in our tax returns. But such real accounting is not mental accounting; it does not mitigate the cognitive error of hindsight and the sting of regret.





36


Our normal psychology drives us to accept systemic risks to the entire economy and our own wealth so as to avoid the psychological sting of regret.



8. Aspirations

We know that we could have prevented the crisis. We know it in foresight, not only in hindsight. There would have been no foreclosures of homes financed by subprime mortgages if no subprime mortgages were granted, and no failures of banks holding them. Yet we must consider aspirations for houses, tradeoffs in crisis prevention, and tugs-of-war powered by ideology and self-interest.

Minsky was well aware of these tradeoffs, between too little innovation and its downside of stagnation, and too much innovations and its downside of disaster: “Ponzi finance is a usual way of debt-financing in a capitalist society. Consequently, capitalism without financial practices that lead to instability may be less innovative and expansionary; lessening the possibility of disaster might very well take part of the spark of creativity out of the capitalist system.” (p. 364)

Keynes was equally aware of tradeoffs. He wrote: “Thus if the animal spirits are dimmed and the spontaneous optimism falters, leaving us to depend on but a mathematical expectation, enterprise will fade and die…” (p. 162)

"Men will and do take great risks to distinguish themselves even when they know what the risks are," wrote Friedman and Savage (1948). It is easy to characterize poor subprime borrowers as risk seekers, eager to buy houses as one buys lottery tickets, and losing them in the crisis. But aspirations for houses of their own drove subprime borrowers, and risk was merely payment for a chance to reach their aspirations. Sharon and Russ Gornie, a young couple with children aspired to own a dream house. “This is our dream house,” said Sharon, pointing to


37


blueprints of a house. “We look at it when we are off to work in the morning and when we come home tired. . . . Isn’t it beautiful?” (See PBS, . . . . Isn . . .beautifuPBS Frontline television program, broadcast on January 14, 1997.) The rich, whether on Wall Street or Main Street, often join the poor in aspirations for more. Some with two houses aspire for three.

One implication of Kahneman and Tversky’s (1979) prospect theory, articulated in

Shefrin and Statman's (2000) behavioral portfolio theory, is that people whose incomes fall short of their aspirations are inclined to take great risk as they strive to reach their aspirations. People whose wealth exceeds their aspirations are less inclined to take risk. Indeed, Koedijk, Pownall and Statman (2011) found that people whose aspirations exceed their incomes are more willing to take risk than people with equal incomes but lower aspirations. They also found that competitive people are more willing to take risk than people with equal incomes who are less competitive.

The current financial crisis is centered on houses and loans, both cultural emblems in the United States and beyond it. Homes are the place of the middle class, central to the American Dream. And loans are an integral part of middle class life, beyond the means they provide to home buyers. The central place of homes and loans made the crisis more severe than the bust that followed the technology boom of the late 1990s and even the S&L crisis of the late 1980s, which centered on loans to real estate developers rather than loans to homeowners.

Aspirations for homes of our own drive us even if we should be guided by utilitarian benefits to rent rather than own. We are seduced by the expressive and emotional benefits of beautiful dream houses. We take pride in home ownership and feel powerful, knowing that no landlord can kick us out. We take comfort in our freedom to drill holes in walls for hooks to hold our favorite paintings.


38


The proportion of homeownership among whites in the U.S. remains greater than the proportions of among minorities, and the proportions of families aspiring to houses out of their reach are greater among minorities than among whites. Still, the housing boom in the decade ending in 2005 narrowed the gaps in homeownership. The Pew Hispanic Center, a project of the Pew Research Center, found that homeownership rates rose more rapidly among minorities than among whites. Yet blacks and Latinos remain far more likely than whites to depend on relatively expensive subprime loans. In 2007, 27.6 percent of home purchase loans to Hispanics and 33.5 percent to blacks were at relatively high rates, compared with just 10.5 percent among whites. Moreover, the ratios of loans to incomes were higher among blacks and Hispanics than among whites, making their home ownership more precarious.10

The pull of home ownership remains strong even now, when the pain of the crisis is searing. A 2011 poll by New York Times/CBS News revealed, as Streitfeld and Thee-Brenan (2011) wrote, that "Owning a house remains central to Americans’ sense of well-being, even as many doubt their home is a good investment after a punishing recession. Nearly nine in 10 Americans say homeownership is an important part of the American dream…"

Aspirations and the culture in which they are embedded explain subsidies extended to American homeowners for many decades, channeled through Fannie Mae, Freddie Mac, and the Federal Housing Administration. As Shiller (2010) wrote, American culture contains "a long-standing feeling that owning homes in healthy communities is connected to individual liberties that embody our national identity. Historically, homeownership has been associated with freedom, while renting — often in tenements or mill villages — has been linked to the oppression of a landlord." Shiller noted further that homeownership is not central in all cultures.


10 Kochhar, Gonzalez-Barrera, and Dockterman (2009).

39


Only 34.6 percent of Swiss families owned their homes in 2000, whereas 66.2 percent of American families owned their homes that year.

Most people need loans if they are to buy houses and many were precluded from buying homes by conditions set by lending banks, including sizable down payments and documents testifying to incomes sufficient to pay loans. Democrats wanted to help people reach their dreams for homes and so did Republicans. Republican Senator Phil Gramm was persuaded to support subprime lending by his mother’s story. “Some people look at subprime lending and see evil. I look at subprime lending and I see the American dream in action. . . . My mother lived it as a result of a finance company making a mortgage loan that a bank would not make. . . . What incredible exploitation,” he said sarcastically. “As a result of that loan, at a 50 percent premium, so far as I am aware, she was the first person in her family, from Adam and Eve, ever to own her own home.”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Này phá vỡ của buck là nổi bật trong số các sự kiện dẫn Henry Paulson và Ben Bernanke đề nghị các biện pháp quyết liệt, bao gồm cả chính phủ bảo hiểm tiền thị trường tiền, vì sợ một quỹ thị trường chạy trên tiền mà sẽ xảy nếu nhà đầu tư tiền quỹ thị trường đua để rút tiền của họ tại một đồng đô la cho mỗi cổ phần, trước khi quỹ buộc phải giá cổ phần của mình tại ít hơn là một đồng đô la. (Xem Statman 2011b)Sự sụp đổ của quỹ dự trữ là mỉa mai vì Bruce Bent, một trong những người sáng lập của nó, chống lại các buck-kế toán khi nó được xem là trong thập niên 1970. Bent sợ rằng buck-kế toán nào35 buộc người quản lý Quỹ tiền thị trường để mua chứng khoán nguy hiểm trong nỗ lực để cung cấp các lợi nhuận cao hơn đối thủ cạnh tranh của họ. Năm 1978 một bức thư cho SEC Bent đã viết rằng buck-kế toán "trình bày những ảo ảnh của lợi nhuận cao trong thời gian giảm lãi suất" và làm cho quỹ thị trường tiền "xuất hiện để đã vượt qua nguy cơ" biến động lãi suất. Bent ghi nhận thêm rằng buck kế toán sẽ khuyến khích quỹ thị trường tiền để mua chứng khoán nguy hiểm "phải trả lãi suất cao hơn so với những người mà phải đạt được sự ổn định của tập thể dục bản án..." Bent tuyên bố sẽ không để mua các chứng khoán nguy hiểm, nhưng ông đã phá vỡ lời thề của mình dưới áp lực của đối thủ cạnh tranh. Đây là lý do tại sao các quỹ dự trữ tổ chức Lehman chứng khoán khi Lehman đã đi phá sản. Những gì bắt đầu như một nỗ lực để chuyển tiền thị trường tiền vào đầu tư không có mất tinh thần kết thúc với thiệt hại rất thực tế.Ngày nay tiền quỹ thị trường chương trình nghị sự tập trung vào giảm nhẹ rủi ro hệ thống liên kết với quỹ tiền thị trường, rủi ro được thực hiện rõ ràng trong năm 2008. Được một đề nghị để giá tiền quỹ thị trường chia sẻ bởi mark đến thị trường kế toán đã được đáp ứng với phe đối lập mãnh liệt. Paul Schott Stevens của viện công ty đầu tư đã viết rằng "nhà đầu tư tặng giải thưởng sự ổn định, đơn giản và thuận tiện" tiền thị trường tiền. David Hirschmann của phòng Mỹ thương mại đã viết rằng các nhà đầu tư sẽ chạy trốn khỏi gánh nặng bởi "sự phức tạp và các chi phí kế toán" Quỹ thị trường tiền quỹ mark đến thị trường. Và Kenneth White, một nhà đầu tư Chicago, đe dọa để thanh lý của ông quỹ thị trường tiền nếu giá của họ đã được thiết lập bởi mark đến thị trường kế toán. (Xem thư cho Wall Street Journal, 13 tháng 5 năm 2011).Trong sự thật, không có gì phức tạp về mark đến thị trường tiền thị trường tiền và không có chi phí kế toán. Công ty quỹ lẫn nhau cung cấp một kế toán hàng năm của tổng số lợi nhuận và thua lỗ của mỗi quỹ lẫn nhau chúng tôi sở hữu, sẵn sàng để được đặt trong chúng tôi trở về thuế. Nhưng như vậy kế toán thực sự không phải là tâm thần kế toán; nó không giảm thiểu lỗi hindsight, nhận thức và sting của hối tiếc.36 Tâm lý học bình thường của chúng tôi ổ đĩa chúng tôi chấp nhận các rủi ro hệ thống toàn bộ nền kinh tế và sự giàu có của riêng của chúng tôi để tránh sting tâm lý của hối tiếc.8. nguyện vọngChúng tôi biết rằng chúng tôi có thể đã ngăn chặn cuộc khủng hoảng. Chúng ta biết nó ở tầm nhìn xa, không chỉ trong hindsight. Có sẽ có là không có nhà bị tịch thu của nhà tài trợ thế chấp subprime nếu không có thế chấp subprime được cấp và không có thất bại của các ngân hàng đang nắm giữ chúng. Được, chúng ta phải xem xét nguyện vọng cho nhà ở, cân bằng trong công tác phòng chống khủng hoảng, và kéo-của-chiến được tài trợ bởi hệ tư tưởng và tự quan tâm.Minsky là cũng nhận thức được những cân bằng giữa sự đổi mới quá ít và nhược điểm của nó trì trệ, và quá nhiều sáng kiến và nhược điểm của thiên tai: "Ponzi tài chính là một cách thông thường của nợ trong một xã hội tư bản. Do vậy, chủ nghĩa tư bản mà không có thực hành tài chính dẫn đến sự mất ổn định có thể là ít sáng tạo và expansionary; làm giảm khả năng thảm họa có thể rất tốt tham gia của các tia lửa sáng tạo ra khỏi hệ thống tư bản." (p. 364)Keynes là đều nhận thức được cân bằng. Ông đã viết: "Vì vậy nếu tinh thần động vật được làm mờ và lạc quan tự phát falters vườn, để lại cho chúng tôi phụ thuộc vào nhưng một kỳ vọng toán học, doanh nghiệp sẽ mờ dần và chết..." (p. 162)"Người đàn ông sẽ và chấp nhận các rủi ro lớn để phân biệt mình ngay cả khi họ biết những rủi ro là gì," đã viết Friedman và Savage (1948). Nó là dễ dàng để mô tả người nghèo đi vay subprime như nguy cơ máy tìm kiếm, mong muốn mua nhà như một trong những mua vé số, và mất chúng trong cuộc khủng hoảng. Nhưng nguyện vọng cho ngôi nhà của mình lái xe subprime người đi vay, và rủi ro là chỉ đơn thuần là thanh toán cho một cơ hội để đạt được nguyện vọng của mình. Sharon và Russ Gornie, một cặp vợ chồng trẻ con mong muốn sở hữu một ngôi nhà mơ ước. "Đây là ngôi nhà mơ ước của chúng tôi," ông Sharon, trỏ đến37 kế hoạch chi tiết của một ngôi nhà. "Chúng tôi nhìn vào nó khi chúng tôi đang đi để làm việc vào buổi sáng và khi chúng tôi đến nhà mệt mỏi.... Không phải là nó đẹp?" (Xem PBS.... ISN... .beautifuPBS chương trình tiền tuyến truyền hình, phát sóng ngày 14 tháng 1, 1997.) Người giàu, cho dù trên phố Wall hoặc Main Street, thường tham gia người nghèo ở các nguyện vọng để biết thêm. Một số có hai viện khao khát cho ba.Một ngụ ý của Kahneman và Tversky của lý thuyết khách hàng tiềm năng (1979), khớp nối trongShefrin và Statman của lý thuyết danh mục đầu tư hành vi (2000), là người có thu nhập thu ngắn nguyện vọng của mình được nghiêng để có nguy cơ lớn như họ cố gắng để đạt được nguyện vọng của mình. Những người mà sự giàu có vượt quá nguyện vọng của mình là ít nghiêng để có nguy cơ. Thật vậy, Koedijk, Pownall và Statman (2011) tìm thấy rằng những người có nguyện vọng vượt quá thu nhập của họ là hơn sẵn sàng chấp nhận rủi ro hơn những người có thu nhập bằng nhưng thấp nguyện vọng. Họ cũng thấy rằng những người cạnh tranh là hơn sẵn sàng chấp nhận rủi ro hơn người có thu nhập bằng những người ít cạnh tranh.Khủng hoảng tài chính hiện nay là tập trung vào nhà ở và các khoản vay, cả hai biểu tượng văn hóa ở Hoa Kỳ và hơn thế nữa đó. Nhà là nơi cở, Trung tâm của giấc mơ Mỹ. Và cho vay là một phần không thể thiếu của cuộc sống tầng lớp trung lưu, ngoài các phương tiện mà họ cung cấp cho người mua nhà. Địa điểm trung tâm của ngôi nhà và cho vay thực hiện cuộc khủng hoảng nghiêm trọng hơn so với phá sản sau sự bùng nổ công nghệ của cuối những năm 1990 và thậm chí S & L khủng hoảng của những năm 1980, tập trung vào các khoản vay cho nhà phát triển bất động sản chứ không phải là các khoản vay cho các chủ nhà.Nguyện vọng cho ngôi nhà của riêng của chúng tôi lái xe chúng tôi ngay cả khi chúng tôi cần được hướng dẫn bởi các lợi ích thực dụng cho thuê chứ không phải là sở hữu. Chúng tôi đang thuyết phục bởi những lợi ích diễn cảm và cảm xúc của giấc mơ đẹp nhà. Chúng tôi tự hào về quyền sở hữu nhà và cảm thấy mạnh mẽ, biết rằng chủ nhà không có thể đá chúng tôi. Chúng tôi mất sự thoải mái trong sự tự do của chúng tôi để khoan lỗ trong tường cho móc để giữ bức tranh yêu thích của chúng tôi.38 Tỷ lệ homeownership trong số người da trắng ở Hoa Kỳ vẫn còn lớn hơn so với tỷ lệ của trong số dân tộc thiểu số, và tỷ lệ gia đình tham vọng cho ngôi nhà ra khỏi tầm với của họ là lớn hơn trong số dân tộc thiểu số hơn trong số người da trắng. Tuy nhiên, sự bùng nổ nhà ở trong thập kỷ kết thúc vào năm 2005 thu hẹp các lỗ hổng trong homeownership. Pew Trung tâm Tây Ban Nha, một dự án của Trung tâm nghiên cứu Pew, tìm thấy rằng homeownership tỷ giá tăng nhanh chóng trong số dân tộc thiểu số hơn trong số người da trắng. Nhưng người da đen và Latinos vẫn đến nay nhiều khả năng hơn người da trắng để phụ thuộc vào vay subprime tương đối đắt tiền. Trong năm 2007, 27.6% của khoản vay mua nhà để Hispanics và 33.5% người da đen là lúc tỷ lệ tương đối cao, so với chỉ 10.5% trong số người da trắng. Hơn nữa, các tỷ lệ các khoản cho vay để thu nhập đã cao trong số người da đen và Hispanics hơn trong số người da trắng, làm cho quyền sở hữu nhà của precarious.10 thêmKéo của quyền sở hữu nhà vẫn mạnh mẽ ngay cả bây giờ, khi những đau đớn của cuộc khủng hoảng searing. Một cuộc thăm dò năm 2011 bởi New York Times/CBS tin tức tiết lộ, như Streitfeld và ngươi-Brenan (2011) đã viết, mà "sở hữu một ngôi nhà vẫn là trung tâm của người Mỹ cảm giác tốt được, ngay cả khi nhiều người nghi ngờ nhà của họ là một đầu tư tốt sau khi một cuộc suy thoái trừng phạt. Gần 9 trong 10 Mỹ nói homeownership là một phần quan trọng của giấc mơ Mỹ..."Nguyện vọng và văn hóa trong đó họ được nhúng giải thích các khoản trợ cấp mở rộng cho các chủ nhà người Mỹ cho nhiều thập kỷ, chuyển qua Fannie Mae, Freddie Mac, và chính quyền liên bang nhà. Như Shiller (2010) đã viết, văn hóa Hoa Kỳ có "một cảm giác lâu rằng sở hữu nhà ở cộng đồng lành mạnh được kết nối với tự do cá nhân thể hiện bản sắc quốc gia của chúng tôi. Trong lịch sử, homeownership đã được liên kết với tự do, trong khi cho thuê — thường ở sạn hoặc mill làng-đã được liên kết với sự áp bức của một chủ nhà. " Shiller lưu ý thêm rằng homeownership không phải là trung tâm trong tất cả các nền văn hóa.10 Kochhar, Gonzalez-Barrera, và Dockterman (năm 2009).39 Chỉ 34.6 phần trăm của Thụy sĩ gia đình thuộc sở hữu nhà của họ vào năm 2000, trong khi 66,2% của các gia đình người Mỹ thuộc sở hữu nhà của họ năm đó.Hầu hết mọi người cần vay nếu họ là mua nhà và nhiều người đã được loại trừ từ mua nhà bởi điều kiện do cho vay ngân hàng, trong đó có khá lớn xuống thanh toán và các tài liệu chứng để thu nhập đủ để trả tiền cho vay. Đã Đảng Cộng hòa và Đảng dân chủ muốn giúp mọi người đạt được ước mơ của mình cho ngôi nhà. Đảng Cộng hòa thượng nghị sĩ Phil Gramm đã thuyết phục để hỗ trợ cho vay subprime bởi mẹ của câu chuyện. "Một số người xem xét cho vay subprime và xem cái ác. Tôi nhìn cho vay subprime và tôi thấy giấc mơ Mỹ bứt.... Mẹ tôi sống nó là kết quả của một công ty tài chính làm cho một khoản vay thế chấp một ngân hàng sẽ không thực hiện.... Những gì khai thác đáng kinh ngạc,"ông nói sarcastically. "Là kết quả của các khoản vay đó, lúc 50 phần trăm phí bảo hiểm, cho đến nay như tôi biết, cô là người đầu tiên trong gia đình, từ Adam và Eve, bao giờ sở hữu nhà của chính mình."
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Phá vỡ tính buck đã nổi bật trong số những sự kiện dẫn Henry Paulson và Ben Bernanke đề xuất biện pháp quyết liệt, bao gồm cả bảo hiểm chính phủ của các quỹ thị trường tiền tệ, vì sợ một chạy trên các quỹ thị trường tiền mà có thể xảy ra sau khi các nhà đầu tư quỹ thị trường tiền chạy đua để rút tiền tại một đô la mỗi cổ phiếu, trước khi quỹ buộc phải giá cổ phiếu của nó ít hơn một đô la. (Xem Statman 2011b) Sự sụp đổ của Quỹ Dự trữ là mỉa mai vì Bruce Bent, một trong những người sáng lập của nó, trái ngược buck-kế toán khi nó được xem xét trong năm 1970. Bent sợ rằng buck-kế toán sẽ 35 nhà quản lý quỹ thị trường tiền tệ bắt buộc để mua chứng khoán rủi ro trong nỗ lực để mang lại lợi nhuận cao hơn so với đối thủ cạnh tranh của họ. Trong một bức thư năm 1978 đến SEC Bent đã viết rằng buck-kế toán "trình bày những ảo giác về lợi nhuận cao hơn trong thời gian lãi suất đang giảm dần" và làm cho các quỹ thị trường tiền tệ "dường như đã vượt qua những nguy cơ" biến động lãi suất. Bent ghi nhận thêm rằng kế toán buck của sẽ khuyến khích các quỹ thị trường tiền để mua chứng khoán rủi ro mà "trả lãi suất cao hơn so với những người đó phải đạt được sự ổn định được phán đoán ..." Bent thề không để mua chứng khoán rủi ro như vậy, nhưng ông đã phá vỡ lời thề của mình dưới áp lực cạnh tranh. Đây là lý do tại sao các quỹ dự trữ chứng khoán giữ Lehman khi Lehman phá sản. Những gì bắt đầu như một nỗ lực để biến các quỹ thị trường tiền vào no-thần-mất khoản đầu tư đã kết thúc với thiệt hại rất thực tế. trung tâm chương trình nghị quỹ thị trường tiền Hôm nay về giảm nhẹ rủi ro mang tính hệ thống liên quan đến các quỹ thị trường tiền tệ, rủi ro được thực hiện rõ ràng trong năm 2008. Tuy nhiên, đề xuất giá cổ phiếu quỹ thị trường tiền tệ của kế toán mark-to-thị trường đã gặp phải sự phản đối quyết liệt. Paul Stevens Schott của Viện Công ty Đầu tư đã viết rằng "các nhà đầu tư giải sự ổn định, đơn giản và tiện lợi" của các quỹ thị trường tiền tệ. David Hirschmann của Phòng Thương mại Mỹ đã viết rằng các nhà đầu tư sẽ bỏ chạy khỏi các quỹ thị trường tiền đè nặng bởi "sự phức tạp và chi phí của kế toán" của các quỹ mark-to-thị trường. Và Kenneth White, một nhà đầu tư Chicago, đe dọa sẽ thanh lý các quỹ thị trường tiền của mình nếu giá của họ được thiết lập bởi kế toán mark-to-thị trường. (Xem Letters to The Wall Street Journal, ngày 13 tháng 5 năm 2011). Trong sự thật, không có gì phức tạp về quỹ mark-to-thị trường thị trường tiền tệ và không có chi phí kế toán là. Công ty quỹ tương hỗ cung cấp một kế toán năm của tổng thu nhập và các khoản lỗ của từng quỹ lẫn nhau, chúng tôi sở hữu, sẵn sàng để được đặt trong tờ khai thuế của chúng tôi. Nhưng kế toán thực tế như vậy không phải là kế toán tinh thần; nó không giảm thiểu các lỗi nhận thức của nhận thức và sự chua chát của hối tiếc. 36 tâm lý bình thường của chúng tôi khiến chúng tôi phải chấp nhận rủi ro hệ thống cho toàn bộ nền kinh tế và sự giàu có của riêng của chúng tôi để tránh các sting tâm lý của hối tiếc. 8. Nguyện vọng Chúng tôi biết rằng chúng tôi có thể đã ngăn chặn cuộc khủng hoảng. Chúng tôi biết nó trong tầm nhìn xa, không chỉ trong nhận thức muộn màng. Có sẽ không có nhà bị tịch thu của nhà tài trợ thế chấp dưới chuẩn nếu không có thế chấp dưới chuẩn đã được cấp, và không có những thất bại của các ngân hàng đang nắm giữ chúng. Tuy nhiên, chúng ta phải xem xét nguyện vọng cho ngôi nhà, cân bằng trong phòng chống khủng hoảng, và tugs-of-war được hỗ trợ bởi hệ tư tưởng và tư lợi. Minsky đã nhận thức rõ về những sự đánh đổi, giữa quá ít sự đổi mới và nhược điểm của nó trì trệ, và quá nhiều sáng kiến, Nhược điểm của nó ra thảm họa: "tài chính Ponzi là một cách thông thường của nợ tài trợ trong một xã hội tư bản chủ nghĩa. Do đó, chủ nghĩa tư bản mà không thực hành tài chính dẫn đến sự bất ổn có thể ít sáng tạo và mở rộng; làm giảm khả năng của thảm hoạ rất tốt có thể mất một phần của các tia sáng tạo ra của hệ thống tư bản chủ nghĩa. "(p. 364) Keynes đã đồng thời nhận đánh đổi. Ông viết: "Vì vậy, nếu các linh hồn thú vật bị mờ đi và sự lạc quan tự phát vấp ngã, khiến chúng tôi phải phụ thuộc vào nhưng một kỳ vọng toán học, doanh nghiệp sẽ mờ dần và chết ..." (p 162). "Đàn ông sẽ và không chấp nhận rủi ro lớn để phân biệt mình ngay cả khi họ biết những rủi ro, "Friedman đã viết và Savage (1948). Nó rất dễ dàng để đặc trưng cho vay dưới chuẩn nghèo như những người tìm kiếm rủi ro, háo hức để mua nhà như một người mua vé xổ số, và mất đi chúng trong cuộc khủng hoảng. Nhưng khát vọng cho ngôi nhà của riêng mình lái xe đi vay dưới chuẩn, và rủi ro là chỉ thanh toán cho một cơ hội để đạt được nguyện vọng của mình. Sharon và Russ Gornie, một cặp vợ chồng trẻ với trẻ em mơ ước được sở hữu một căn nhà mơ ước. "Đây là ngôi nhà mơ ước của chúng tôi," Sharon nói, chỉ vào 37 bản thiết kế của một ngôi nhà. "Chúng tôi nhìn vào nó khi chúng tôi đang đi làm vào buổi sáng và khi chúng tôi đến nhà mệt mỏi. . . . Không phải là nó đẹp không? "(Xem PBS,.... Không khỏi.. .beautifuPBS Chương trình truyền hình Frontline, phát sóng vào ngày 14 tháng 1, 1997.) Những người giàu có, cho dù trên Wall Street hay Main Street, thường xuyên tham gia những người nghèo ở nguyện vọng cho hơn. Một số có hai ngôi nhà mong cho ba. Một ý nghĩa của Kahneman và Tversky (1979) thuyết triển vọng, khớp nối trong Shefrin và (2000) lý thuyết danh mục đầu tư về hành vi Statman của, là những người có thu nhập, thiếu khát vọng của họ có xu hướng chấp nhận rủi ro lớn khi họ phấn đấu để đạt được nguyện vọng của mình. Những người có tài sản vượt quá nguyện vọng của họ ít có khuynh hướng chấp nhận rủi ro. Thật vậy, Koedijk, Pownall và Statman (2011) phát hiện ra rằng những người có khát vọng vượt quá thu nhập của họ sẵn sàng chấp nhận rủi ro hơn so với những người có thu nhập ngang nhau nhưng nguyện vọng thấp hơn. Họ cũng tìm thấy rằng những người cạnh tranh sẵn sàng hơn để có nguy cơ so với những người có thu nhập ngang người kém cạnh tranh. Cuộc khủng hoảng tài chính hiện nay là trung tâm về nhà ở và các khoản vay, cả hai biểu tượng văn hóa tại Hoa Kỳ và vượt ra ngoài nó. Homes là nơi của tầng lớp trung lưu, trung tâm của giấc mơ Mỹ. Và cho vay là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tầng lớp trung lưu, ngoài các phương tiện mà họ cung cấp cho người mua nhà. Các vị trí trung tâm của ngôi nhà và cho vay thực hiện các cuộc khủng hoảng nghiêm trọng hơn sau sự phá sản theo sau sự bùng nổ công nghệ của những năm cuối thập niên 1990 và thậm chí cả các cuộc khủng hoảng của những năm cuối thập niên 1980 S & L, trong đó tập trung vào các khoản vay cho các nhà phát triển bất động sản chứ không phải là các khoản vay cho các chủ nhà. Nguyện vọng cho nhà của riêng của chúng tôi lái xe chúng tôi ngay cả khi chúng ta phải được hướng dẫn bởi những lợi ích thiết thực cho thuê hơn là sở hữu. Chúng tôi đang bị quyến rũ bởi những lợi ích ý nghĩa và cảm xúc của nhà giấc mơ đẹp. Chúng tôi tự hào sở hữu nhà và cảm thấy mạnh mẽ, biết rằng không có chủ nhà có thể đuổi chúng tôi ra ngoài. Chúng tôi lấy sự thoải mái trong sự tự do của chúng tôi để khoan lỗ trên tường để móc để giữ bức tranh yêu thích của chúng tôi. 38 Tỷ lệ sở hữu nhà giữa người da trắng ở Mỹ vẫn cao hơn so với tỷ lệ của các dân tộc thiểu số, và tỷ lệ của các gia đình tham vọng để nhà ra khỏi tầm với của họ là lớn hơn giữa các dân tộc thiểu số so với số người da trắng. Tuy nhiên, sự bùng nổ nhà ở trong các thập kỷ kết thúc vào năm 2005 đã thu hẹp khoảng cách trong sở hữu nhà. Hispanic Center Pew, một dự án của Trung tâm nghiên cứu Pew, cho biết tỷ lệ sở hữu nhà tăng nhanh chóng hơn trong thiểu số hơn giữa người da trắng. Tuy nhiên, người da đen và Latino vẫn nhiều khả năng hơn người da trắng phụ thuộc vào các khoản vay dưới chuẩn tương đối đắt. Năm 2007, 27,6 phần trăm của các khoản cho vay mua nhà để Tây Ban Nha và 33,5 phần trăm cho người da đen đã ở mức tương đối cao so với chỉ 10,5 phần trăm trong số người da trắng. Hơn nữa, tỷ lệ cho vay đối với thu nhập cao hơn ở người da đen và gốc Tây Ban Nha hơn ở người da trắng, làm cho quyền sở hữu nhà của họ nhiều hơn precarious.10 The kéo của quyền sở hữu nhà vẫn mạnh ngay cả bây giờ, khi nỗi đau của cuộc khủng hoảng đang héo úa. Một cuộc thăm dò năm 2011 của New York Times / CBS News tiết lộ, như Streitfeld và Thee-Brenan (2011) viết: "Sở hữu một ngôi nhà vẫn trung vào ý thức của người Mỹ về hạnh phúc, ngay cả khi nhiều nghi ngờ nhà của họ là một đầu tư tốt sau suy thoái kinh tế trừng phạt. Gần chín trong 10 người Mỹ nói rằng sở hữu nhà là một phần quan trọng của giấc mơ Mỹ ... " Nguyện vọng và văn hóa, trong đó họ được giải thích nhúng trợ mở rộng cho chủ nhà Mỹ trong nhiều thập kỷ, chuyển qua Fannie Mae, Freddie Mac, và các Quản lý Nhà ở Liên bang. Như Shiller (2010) đã viết, văn hóa Mỹ có chứa "đã có từ lâu cảm thấy rằng việc sở hữu nhà ở cộng đồng lành mạnh được kết nối với các quyền tự do cá nhân thể hiện bản sắc dân tộc của chúng ta lịch sử, sở hữu nhà đã được gắn liền với tự do, trong khi thuê -. Thường trong khu chung cư hay nhà máy làng - có liên quan đến sự áp bức của chủ nhà ". Shiller lưu ý thêm rằng sở hữu nhà ở không phải là trung tâm trong tất cả các nền văn hóa. 10 Kochhar, Gonzalez-Barrera, và Dockterman (2009). 39 Chỉ có 34,6 phần trăm của các gia đình Thụy Sĩ thuộc sở hữu nhà của họ vào năm 2000, trong khi 66,2 phần trăm của các gia đình Mỹ sở hữu nhà cửa trong năm đó. Hầu hết mọi người cần vay nếu họ mua nhà và nhiều người đã bị loại ra khỏi mua nhà bởi điều kiện do vay ngân hàng, bao gồm cả các khoản thanh toán xuống đáng kể và các tài liệu chứng minh về thu nhập đủ để chi trả các khoản vay. Đảng Dân chủ muốn giúp mọi người đạt được ước mơ của mình cho gia đình và do đó đã làm đảng Cộng hòa. Thượng nghị sĩ đảng Cộng hòa Phil Gramm đã thuyết phục để hỗ trợ cho vay dưới chuẩn bởi câu chuyện của mẹ mình. "Một số người nhìn vào cho vay dưới chuẩn và thấy ác. Tôi nhìn vào cho vay dưới chuẩn và tôi thấy giấc mơ Mỹ trong hành động. . . . Mẹ tôi sống nó như là một kết quả của một công ty tài chính làm cho một khoản vay thế chấp mà ngân hàng sẽ không làm. . . . Khai thác những gì lạ thường, "ông nói một cách mỉa mai. "Như một kết quả của khoản vay, phí bảo hiểm một 50 phần trăm, cho đến nay như tôi biết, cô là người đầu tiên trong gia đình của mình, từ Adam và Eve, từng sở hữu nhà riêng của mình."



































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: