sector, by their limited educational background, theirpoor networks an dịch - sector, by their limited educational background, theirpoor networks an Việt làm thế nào để nói

sector, by their limited educationa

sector, by their limited educational background, their
poor networks and their mobility restrictions.
• Women lack secure access to land and are unable to
provide the collateral that would secure access to credit
for their independent agricultural activities. They are
also ignored by service providers.
• Women have limited control over the outputs from
their labour and therefore lack incentives to increase
their production.
Together these paint a picture of rural women working
in agriculture as victims, overburdened and underrewarded
relative to men, vulnerable and poor; but
equally, although less immediately evident, playing
(willingly - heroically) a central role in providing food
security and household well-being especially in the
absence (in perhaps more ways than one) of husbands
and other men (IFPRI 2002; Quisumbing et al.2004).
Essentially women and men are framed as isolated
opposites, and at least in the realms of policy and practice
this framing is seldom contested. Importantly this framing
points to a clear intervention pathway for achieving
women’s economic empowerment (World Bank et al.
2009; Cornwall et al. 2004; 2006; 2008).
This picture of women labouring in the fields and even
taking prime responsibility for farm management, while
having little power to take decisions and no control over
key resources, is painted across the agricultural sector,
and is reproduced in new policy areas such as climate
change. In the climate change case their vulnerability is
linked directly to their asset poverty (as revealed e.g.
through livelihoods analyses).This picture also relates to
the way in which rural households as small-scale, familybased
economic enterprises that include farming but
also home-based production and processing and off-farm
activities, are, for the purposes of agricultural policy and
practice, characterised for much of the developing world,
and is well documented in the social science literature
(Moock 1986; Guyer 1986; Chiappori 1993; Hart 1997).
As reported in numerous documents, the most
conventional household model is based on a stereotypical,
functionally discrete, nuclear family unit, consisting of a
husband, wife and offspring. Within this unit, women as
wives are presented primarily as family (‘unpaid’) workers
whose economic interests are congruent with those of
their husband, and whose work is subsumed under
his.
A variation of this is a model associated largely with
sub-Saharan Africa that presents the conjugal relationship
as weak, with husbands and wives (and other women
and men both young and old) having separate activities,
interests, rights, responsibilities and decision-making
power, and holding separate purses (i.e. there is little if
any resource pooling). These African households are
modelled as sites of contestation and conflict with
women (especially wives) being placed at a considerable
disadvantage compared with men in relation to their
economic activities (Jackson 2000).The following oftenrepeated
statements are rooted in such an understanding
of household dynamics:
• Married women are vulnerable to loss of resource
access when husbands die, or upon separation or
divorce.
• Husbands will reduce their household contributions
as the production and/or income of their wives
increase.
• Husbands take over the enterprises of women if they
are commercially successful.
• Local and family norms limit women’s ability to operate
in the public sphere.
• Husbands and men more generally neglect their
responsibilities for maintaining household welfare as
they increasingly commercialise their agricultural
operations, or migrate.
Such household-level (even community-level)
dynamics are viewed as constraints to women’s economic
empowerment because they limit their ability to intensify
existing production activities and/or to engage in new
systems of production, and new markets, and are used
to explain why the market-based strategies of the last
15 years have not produced sufficient growth in African
agriculture (Whitehead 2002).
Since these dynamics point to clear problems in terms
of production, household wellbeing, and women’s
empowerment, they have served as guides to action.
For example, they have been used to call for legislation
supporting individual women’s resource rights, and for
targeted asset and resource provision (including microcredit)
for individual women. The fact that men are likely
to take over women’s commercially successful livestock
enterprises has also been reported by Hill (2003), and
Okali (2010) details the circumstances under which men
were attempting to benefit from the grade cattle that
had been registered in the names of women in
Tanzania.
While these might be regarded as innovative, gendersensitive
development activities, they are likely to be
contested, especially where resources are valuable, and
form part of wider group interests, and thus unlikely to
result in expected production outcomes where individual
decision-making takes these interests of others into
account. The Women in Agriculture Sourcebook (WB/
FAO/IFAD 2009) provides examples of valuable resources,
Folbre (1994) provides understandings of the economics
of family life, the identification of individuals with others,
and their interlocking projects. Goetz (1997) argues that
interventions like these can lead to negative reactions
from men raising other problems for women, including
violence. In contrast, while it is actual or potential negative
outcomes that are documented, there is some evidence
from elsewhere that men might actually support women
in their call for more resources. Rao (2008), writing of
Santal women and men in Dumka District, Jharkhand,
India, observes that while in general Good Women do
not Inherit Land (the title of her book), in some instances,
men, especially those who are secure in their own
authority, may support women’s land rights. Rao also
notes that customary institutions, at least in this location,
even though entirely male dominated, have generally
supported women’s land claims.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
sector, by their limited educational background, theirpoor networks and their mobility restrictions.• Women lack secure access to land and are unable toprovide the collateral that would secure access to creditfor their independent agricultural activities. They arealso ignored by service providers.• Women have limited control over the outputs fromtheir labour and therefore lack incentives to increasetheir production.Together these paint a picture of rural women workingin agriculture as victims, overburdened and underrewardedrelative to men, vulnerable and poor; butequally, although less immediately evident, playing(willingly - heroically) a central role in providing foodsecurity and household well-being especially in theabsence (in perhaps more ways than one) of husbandsand other men (IFPRI 2002; Quisumbing et al.2004).Essentially women and men are framed as isolatedopposites, and at least in the realms of policy and practicethis framing is seldom contested. Importantly this framingpoints to a clear intervention pathway for achievingwomen’s economic empowerment (World Bank et al.2009; Cornwall et al. 2004; 2006; 2008).This picture of women labouring in the fields and eventaking prime responsibility for farm management, whilehaving little power to take decisions and no control overkey resources, is painted across the agricultural sector,and is reproduced in new policy areas such as climatechange. In the climate change case their vulnerability is
linked directly to their asset poverty (as revealed e.g.
through livelihoods analyses).This picture also relates to
the way in which rural households as small-scale, familybased
economic enterprises that include farming but
also home-based production and processing and off-farm
activities, are, for the purposes of agricultural policy and
practice, characterised for much of the developing world,
and is well documented in the social science literature
(Moock 1986; Guyer 1986; Chiappori 1993; Hart 1997).
As reported in numerous documents, the most
conventional household model is based on a stereotypical,
functionally discrete, nuclear family unit, consisting of a
husband, wife and offspring. Within this unit, women as
wives are presented primarily as family (‘unpaid’) workers
whose economic interests are congruent with those of
their husband, and whose work is subsumed under
his.
A variation of this is a model associated largely with
sub-Saharan Africa that presents the conjugal relationship
as weak, with husbands and wives (and other women
and men both young and old) having separate activities,
interests, rights, responsibilities and decision-making
power, and holding separate purses (i.e. there is little if
any resource pooling). These African households are
modelled as sites of contestation and conflict with
women (especially wives) being placed at a considerable
disadvantage compared with men in relation to their
economic activities (Jackson 2000).The following oftenrepeated
statements are rooted in such an understanding
of household dynamics:
• Married women are vulnerable to loss of resource
access when husbands die, or upon separation or
divorce.
• Husbands will reduce their household contributions
as the production and/or income of their wives
increase.
• Husbands take over the enterprises of women if they
are commercially successful.
• Local and family norms limit women’s ability to operate
in the public sphere.
• Husbands and men more generally neglect their
responsibilities for maintaining household welfare as
they increasingly commercialise their agricultural
operations, or migrate.
Such household-level (even community-level)
dynamics are viewed as constraints to women’s economic
empowerment because they limit their ability to intensify
existing production activities and/or to engage in new
systems of production, and new markets, and are used
to explain why the market-based strategies of the last
15 years have not produced sufficient growth in African
agriculture (Whitehead 2002).
Since these dynamics point to clear problems in terms
of production, household wellbeing, and women’s
empowerment, they have served as guides to action.
For example, they have been used to call for legislation
supporting individual women’s resource rights, and for
targeted asset and resource provision (including microcredit)
for individual women. The fact that men are likely
to take over women’s commercially successful livestock
enterprises has also been reported by Hill (2003), and
Okali (2010) details the circumstances under which men
were attempting to benefit from the grade cattle that
had been registered in the names of women in
Tanzania.
While these might be regarded as innovative, gendersensitive
development activities, they are likely to be
contested, especially where resources are valuable, and
form part of wider group interests, and thus unlikely to
result in expected production outcomes where individual
decision-making takes these interests of others into
account. The Women in Agriculture Sourcebook (WB/
FAO/IFAD 2009) provides examples of valuable resources,
Folbre (1994) provides understandings of the economics
of family life, the identification of individuals with others,
and their interlocking projects. Goetz (1997) argues that
interventions like these can lead to negative reactions
from men raising other problems for women, including
violence. In contrast, while it is actual or potential negative
outcomes that are documented, there is some evidence
from elsewhere that men might actually support women
in their call for more resources. Rao (2008), writing of
Santal women and men in Dumka District, Jharkhand,
India, observes that while in general Good Women do
not Inherit Land (the title of her book), in some instances,
men, especially those who are secure in their own
authority, may support women’s land rights. Rao also
notes that customary institutions, at least in this location,
even though entirely male dominated, have generally
supported women’s land claims.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
ngành, bởi nền giáo dục của họ bị hạn chế, họ
mạng nghèo và hạn chế di động của họ.
• Phụ nữ thiếu truy cập an toàn với đất và không thể
cung cấp các tài sản thế chấp mà sẽ đảm bảo tiếp cận tín dụng
cho các hoạt động nông nghiệp độc lập của họ. Họ
cũng bị bỏ qua bởi các nhà cung cấp dịch vụ.
• Phụ nữ có quyền kiểm soát giới hạn trên các kết quả đầu ra từ
lao động của họ và vì thế thiếu động lực để tăng
sản xuất của họ.
Cùng với những bức tranh về phụ nữ nông thôn làm việc
trong nông nghiệp là nạn nhân, quá tải và underrewarded
so với nam giới, dễ bị tổn thương và người nghèo; nhưng
không kém, mặc dù ít rõ ràng ngay lập tức, chơi
(tự nguyện - anh dũng) một vai trò trung tâm trong việc cung cấp thực phẩm
an ninh và hộ gia đình hạnh phúc đặc biệt là trong
trường hợp không có (theo những cách có lẽ nhiều hơn một) của chồng
và những người đàn ông khác (IFPRI 2002; Quisumbing et al 0,2004).
Về cơ bản phụ nữ và nam giới được đóng khung như bị cô lập
đối lập, và ít nhất là trong các lĩnh vực chính sách và thực hành
khung này hiếm khi tranh cãi. Quan trọng khung này
điểm đến một con đường can thiệp rõ ràng để đạt được
trao quyền kinh tế của phụ nữ (Ngân hàng Thế giới et al.
2009; Cornwall et al 2004;. 2006; 2008).
Bức ảnh này của phụ nữ lao động trong các lĩnh vực và thậm chí
chịu trách nhiệm chính trong việc quản lý trang trại, trong khi
có rất ít quyền lực để đưa ra quyết định và không kiểm soát
các nguồn tài nguyên quan trọng, được sơn trên các lĩnh vực nông nghiệp,
và được tái bản trong lĩnh vực chính sách mới như khí hậu
thay đổi. Trong trường hợp thay đổi khí hậu dễ bị tổn thương của họ được
liên kết trực tiếp đến tài sản nghèo đói của họ (ví dụ như tiết lộ
thông qua phân tích sinh kế), điều này cho hình ảnh cũng liên quan đến
cách thức mà các hộ gia đình nông thôn quy mô nhỏ, familybased
doanh nghiệp kinh tế bao gồm nuôi nhưng
cũng tại nhà sản xuất, chế biến và phi nông nghiệp
hoạt động, được, vì mục đích của chính sách nông nghiệp và
thực hành, đặc trưng cho nhiều nước đang phát triển,
và cũng là tài liệu trong các tài liệu khoa học xã hội
(Moock 1986; Guyer 1986; Chiappori 1993; Hart 1997) .
Theo báo cáo trong nhiều tài liệu, nhất
mô hình hộ gia đình thông thường được dựa trên một khuôn mẫu,
chức năng rời rạc, đơn vị gia đình hạt nhân, bao gồm một
người chồng, người vợ và con cái. Trong đơn vị này, phụ nữ là
những người vợ đều có phần chủ yếu là gia đình ('chưa trả) công nhân
có lợi ích kinh tế là đồng dư với những người
chồng của họ, và có công việc được gộp dưới
của mình.
Một biến thể của việc này là một mô hình liên quan đến phần lớn với
sub-Saharan Phi mà trình bày mối quan hệ vợ chồng
là yếu đuối, với vợ và chồng (và phụ nữ khác
và người đàn ông cả trẻ và già) có riêng hoạt động,
lợi ích, quyền lợi, trách nhiệm và quyết định
quyền lực, và giữ túi riêng biệt (tức là có rất ít nếu
bất kỳ nguồn lực tổng hợp). Những hộ gia đình châu Phi được
mô hình hóa như các trang web của các cuộc tranh cãi và xung đột với
phụ nữ (đặc biệt là người vợ) được đặt tại một đáng kể
thiệt thòi so với những người đàn ông trong mối quan hệ của họ để
hoạt động kinh tế (Jackson 2000) .Công oftenrepeated sau
báo cáo này được bắt nguồn từ đó một sự hiểu biết
của động lực hộ gia đình :
• Phụ nữ đã kết hôn rất dễ bị mất nguồn
truy cập khi chồng chết, hoặc khi tách
hay. ly dị
• Chồng sẽ giảm các khoản đóng góp của gia đình họ
như việc sản xuất và / hoặc thu nhập của những người vợ của
họ. tăng
• Chồng đi qua các doanh nghiệp của phụ nữ nếu họ
là thành công về mặt thương mại.
• tiêu chuẩn địa phương và gia đình hạn chế khả năng hoạt động của phụ nữ
trong lĩnh vực công cộng.
• Những người chồng và người đàn ông hơn thường bỏ bê họ
trách nhiệm cho việc duy trì phúc lợi hộ gia đình như
họ ngày càng thương mại hóa nông nghiệp của họ
hoạt động, hay di chuyển.
cấp hộ gia đình như vậy (thậm chí cộng đồng -level)
động thái được xem là trở ngại đối với kinh tế của phụ nữ
sống bởi họ hạn chế khả năng của mình để tăng cường
các hoạt động sản xuất hiện có và / hoặc tham gia vào các mới
hệ thống sản xuất, và các thị trường mới, và được sử dụng
để giải thích lý do tại sao các chiến lược dựa trên thị trường của các qua
15 năm đã không được sản xuất tăng trưởng đủ ở châu Phi
nông nghiệp (Whitehead 2002).
Kể từ khi những động lực này chỉ để xóa các vấn đề về
sản xuất, phúc lợi hộ gia đình, và phụ nữ
trao quyền, họ đã từng là hướng dẫn để hành động.
Ví dụ, họ đã được sử dụng để gọi cho luật pháp
hỗ trợ quyền tài nguyên cá nhân phụ nữ, và cho
tài sản mục tiêu và cung cấp tài nguyên (bao gồm cả tín dụng vi mô)
cho cá nhân phụ nữ. Thực tế là những người đàn ông có khả năng
để tiếp nhận chăn nuôi thương mại thành công của phụ nữ
các doanh nghiệp cũng đã được báo cáo bởi Hill (2003), và
Okali (2010) Các chi tiết về những trường hợp mà những người đàn ông
đã cố gắng để được hưởng lợi từ các gia súc lớp đó
đã được đăng ký dưới tên của phụ nữ ở
Tanzania.
Trong khi những có thể được coi là sáng tạo, gendersensitive
hoạt động phát triển, họ có thể sẽ được
tranh cãi, đặc biệt là khi tài nguyên có giá trị, và
là một phần của lợi ích nhóm rộng hơn, và do vậy không
dẫn đến kết quả sản xuất dự kiến nơi cá nhân
quyết định -making mất những lợi ích của người khác vào
tài khoản. Phụ nữ trong nông nghiệp Sourcebook (WB /
FAO / IFAD 2009) cung cấp các ví dụ về các nguồn tài nguyên có giá trị,
Folbre (1994) cung cấp những hiểu biết về kinh tế
của đời sống gia đình, việc xác định các cá nhân với những người khác,
và các dự án lồng vào nhau của họ. Goetz (1997) lập luận rằng
các can thiệp như thế này có thể dẫn tới những phản ứng tiêu cực
từ người đàn ông nâng cao vấn đề khác cho phụ nữ, bao gồm cả
bạo lực. Ngược lại, trong khi nó là tiêu cực thực tế hoặc tiềm năng
kết quả được ghi nhận, có một số bằng chứng
từ các nơi khác mà con người có thể thực sự hỗ trợ phụ nữ
trong cuộc gọi của họ để có thêm nguồn lực. Rao (2008), văn bản của
phụ nữ Santal và nam giới ở Quận Dumka, Jharkhand,
Ấn Độ, nhận xét ​​rằng trong khi nói chung phụ nữ tốt làm
không thừa hưởng đất đai (các tiêu đề của cuốn sách của mình), trong một số trường hợp,
người đàn ông, đặc biệt là những người được an toàn trong riêng của họ
thẩm quyền, có thể hỗ trợ quyền lợi đất đai của phụ nữ. Rao cũng
lưu ý rằng các tổ chức theo phong tục, ít nhất là ở vị trí này,
mặc dù hoàn toàn nam giới thống trị, nói chung đã
hỗ trợ khiếu nại đất đai của phụ nữ.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: