Of the discouragement of agriculture in the ancient state of Europe, a dịch - Of the discouragement of agriculture in the ancient state of Europe, a Việt làm thế nào để nói

Of the discouragement of agricultur

Of the discouragement of agriculture in the ancient state of Europe, after the fall of the Roman Empire

In this chapter, Smith criticizes the law of primogeniture. This rule, which became popular in Europe after the fall of the Roman Empire, allowed lands to pass undivided from person to person through many generations. He argues that great proprietors of land are generally not great improvers of the land. Often the expense of the house and property exceeded its revenue, leaving the proprietor devoid of stock to reinvest in improvements to his land. Smith criticizes the system of primogeniture for encouraging a certain class of people to live beyond their means and not contribute to progress through investment and improvement. The laborers who worked on the land of these proprietors were not so far removed from slaves, so they were also not in a position to improve upon the land. Even if the serfs and laborers did have the means to make improvements, they could not enjoy them, as the land as well as the instruments of its cultivation were owned by the landowner, and could not be possessed by the laborers.

Smith goes on to demonstrate that slaves or serfs, so long as they will never see the benefits of improvements to the system of cultivation or increased productivity, will not be compelled to work harder or more efficiently in order to accumulate a surplus. The system of serfdom, which still existed in certain areas at the time of Adam Smith’s writing, had largely been succeeded by a system in which farmers cultivated the land with their own stock, paying rent to a landlord. This system was far superior to the former one, in that people could directly benefit from their own labor, and thus were encouraged to work harder and more efficiently. However, in the case that the leases issued by the landlords were short (a few years), farmers were discouraged from laying out stock in improving the land because they feared that they might no longer be on the property when long term investments came to fruition.

In short, the ancient land policies of Europe were wholly unfavorable to the improvement and cultivation of land. They maintained a separation between those who worked the land, and those who enjoyed the benefits of that work.

Of the rise and progress of cities and towns, after the fall of the Roman Empire


The inhabitants of towns immediately following the fall of the Roman Empire were largely tradesmen and mechanics living in very servile conditions and traveling from place to place and fair to fair, paying taxes for use of various roads, bridges, or toll-bearing passages. However, their freedom seemed still to exceed that of the people who occupied land in the country.

The relative freedom of the original townspeople, or burghers, as Adam Smith terms them, came from the tendency of sovereigns of a particular country to rent the land of a town to its inhabitants, and for those tenants to pay the rent in common. This rent, unlike that of the serfs or occupants of farmland, was often offered at a fixed rate. The burghers went on to establish corporations and laws of local government. Being unable to erect armies for their own defense and unlikely to be protected by the great lords, who envied and despised them due to their wealth, the burghers established relationships with their neighbors in order to better resist threats or attacks.

Because of the hostility of the great lords, the burghers were disposed to support the sovereign. The sovereign supported the burghers in return, aiming to undermine the great lords. This support amounted to granting the burghers their own magistrates, building walls for their security, and granting them the best defense he could. Often, burghs developed their own militias for this latter purpose. In this manner, order and good government were established in the cities while, in the country, people were still exposed to violence and disorder. This imbalance in general security interrupted the natural progression of opulence in Europe, in that manufacturing was encouraged before the land had been completely improved. In the case of Italy, Adam Smith points out, foreign commerce became a very early priority, due both to the overwhelming opulence of Italian cities and their access to trade routes.

How the commerce of towns contributed to the improvement of the country

The increase and riches of commercial and manufacturing towns contributed to the improvement and cultivation of the countries to which they belonged, in three different ways:

Firstly, by providing a market for the rude produce of the country, they gave encouragement to its cultivation and further improvements. The benefit extended to all the countries with which the merchants selling produce of a particular place had any dealings.

Secondly, the wealth acquired by the inhabitants of cities was frequently employed in purchasing lands previously uncultivated. Merchants, Adam Smith writes, are fond of becoming country gentleman, and are more likely to improve their land through brave innovations than a true country gentleman, who had not the income.

Thirdly, commerce and manufactures gradually introduced order and good government, and with them the liberty and security of individuals. Previously, many lived in an almost continual state of war with their neighbors, and therefore in continual dependence upon their superiors.

In this chapter, Adam Smith argues that the extravagant lifestyle of great proprietors is ultimately unsustainable. The trappings of wealth and privilege are enormously expensive, and have a price that increases over time. Policy for owning land and keeping serfs was designed to grant mere subsistence, which meant the great proprietors could not maintain their lifestyle, and their numbers decreased over time. Adam Smith remarks that, in commercial countries, there are very few old landed families, while countries in which there is little commerce there are many such families. Adam Smith goes on to contrast the growth rate of the North American colonies to that of Europe—in North America, population doubles every generation, while in Europe, such growth requires five hundred years. Adam Smith attributes this in part to the negative effects of the law of primogeniture, which suppresses efficiency, improvement and productivity.

Analysis

This section is a brief summary of the history of the development of economic relations. Smith begins with agricultural society, and describes how urban towns came to be developed, and how they relate to and depend upon rural areas. Once a town develops, it relies on the country, but the country relies on the town as well, as a market for its surplus goods.

Smith goes on to explain how the feudal order in Europe was broken down over time, and how a system of great trading cities developed to replace the small towns with their limited markets that preceded them. In the feudal order, wealth resided in the great landlords, or the noble class. This wealth eroded when the law was changed and when the tenants of the land gained more power and began making more demands for security.

The feudal system, in which law applied differently to people of differing social class, was abandoned in favor of a system in which people were more or less equal under the law. This was an important development because it signaled a separation of the legal code from the seat of political power, which, in turn, helped to encourage a system of civil justice. It takes a strong legal system for capitalism to flourish, because those who are prepared to invest must have the confidence that their capital will be protected. However, by looking out for laws that protect their own capital and self-interest, a situation is created in which all citizens enjoy a fairer and more just legal system.

Smith's history of Europe is also a history of the development of cities. He demonstrates that the growth of cities has often signaled the progression of economies. While cities depend on rural areas for their livelihoods as the major producers of raw materials, it is cities that have acted as the major progressive force in the history of Europe, both economically and politically. For Adam Smith, cities and successful city-dwellers represent forces of trade and industry, while the estates and the lifestyle of landed nobles represent economic stagnation and political oppression. It is merchants and industrialists that are responsible for the growth and progression of the economy and therefore of society, while the landed nobles contribute to a system of stagnation at best, and unsustainable economic practice at worst. Smith comes down clearly against a certain social class in favor of another, pointing clearly to a certain conception of social, political, and economic progress.

Smith makes an important claim by criticizing the landed gentry and arguing, against mercantilist theory, that trade is not a zero-sum game, and that people involved in agriculture benefit just as much as city-dwellers from the trade that occurs between them. Adam Smith is laying the basis for the assertion that people, regardless of their social class, are equally deserving of prosperity, provided they are industrious. This debunking of classist thinking and of a social narrative that championed nobility as the seat of virtue was certainly of extreme importance in Smith's era. This idea is supported by Smith's suggestion that the development of cities does and should lead to increased political freedom, stability and equality.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Của chán nản của nông nghiệp nhà nước cổ xưa của châu Âu, sau sự sụp đổ của Đế quốc La MãTrong chương này, Smith chỉ trích luật trưởng. Quy tắc này, mà đã trở thành phổ biến ở châu Âu sau khi sự sụp đổ của Đế chế La Mã, cho phép vùng đất để vượt qua trọn vẹn từ người này sang người thông qua nhiều thế hệ. Ông lập luận rằng tuyệt vời proprietors của đất nói chung không phải tuyệt vời improvers của vùng đất. Thường các chi phí của nhà và tài sản vượt quá doanh thu của nó, để lại các chủ sở hữu không có cổ phiếu để tái đầu tư trong các cải tiến để đất của mình. Smith chỉ trích hệ thống trưởng để khuyến khích một lớp người sống ngoài có nghĩa là của họ và không tham gia vào để tiến bộ thông qua đầu tư và cải tiến. Người lao động làm việc trên diện tích các proprietors đã không cho đến nay khỏi nô lệ, do đó, họ đã cũng không ở trong một vị trí để cải thiện khi đất. Ngay cả khi những nông nô và người lao động đã có phương tiện để thực hiện cải tiến, họ có thể không hưởng họ, như đất cũng như các nhạc cụ của trồng của nó được sở hữu bởi địa chủ, và không có thể được sở hữu bởi những người lao động.Smith đi vào để chứng minh rằng nô lệ hay những nông nô, do đó, miễn là họ sẽ không bao giờ nhìn thấy những lợi ích của cải tiến cho hệ thống canh tác hay tăng năng suất, sẽ không bắt buộc phải làm việc khó hơn hoặc hiệu quả hơn để tích lũy một thặng dư. Hệ thống chế độ nông nô, vẫn còn tồn tại trong một số khu vực tại thời điểm của Adam Smith viết, phần lớn đã được thành công bởi một hệ thống trong đó nông dân trồng đất báng của riêng họ, trả tiền thuê để chủ nhà một. Hệ thống này là cao hơn nhiều so với một cũ, trong đó mọi người có thể hưởng lợi trực tiếp từ lao động riêng của họ, và do đó đã được khuyến khích để làm việc khó hơn và hiệu quả hơn. Tuy nhiên, trong trường hợp rằng cho thuê do các chủ nhà được ngắn (một vài năm), nông dân được khuyến khích từ đặt ra các cổ phần trong việc cải thiện đất vì họ sợ rằng họ có thể không về tài sản khi đầu tư dài hạn đến để đơm hoa kêt trai.Trong ngắn hạn, các chính sách đất cổ xưa của châu Âu đã hoàn toàn không thuận lợi để cải thiện và trồng trọt của đất. Họ duy trì một sự tách biệt giữa những người làm việc đất, và những người được hưởng các quyền lợi của làm việc đó.Gia tăng và sự tiến bộ của thành phố và thị trấn, sau sự sụp đổ của Đế quốc La MãNgười dân ở thị trấn ngay lập tức sau sự sụp đổ của Đế chế La Mã đã là phần lớn tradesmen và cơ học sống trong điều kiện rất nô lệ lần và đi du lịch từ nơi này đến nơi và công bằng để công bằng, đóng thuế cho sử dụng của các con đường, cầu hoặc số điện thoại-mang đoạn. Tuy nhiên, tự do của họ dường như vẫn còn lớn hơn của những người chiếm đất trong nước.Tương đối tự do của người dân thị trấn ban đầu, hoặc burghers, như Adam Smith điều khoản họ, đến từ xu hướng của hoàng của một quốc gia cụ thể thuê đất của thị trấn để người dân của nó, và cho những người thuê nhà phải trả tiền thuê nhà chung. Thuê này, không giống như của các những nông nô hoặc người cư ngụ của đất nông nghiệp, thường được cung cấp tại một tỷ lệ cố định. Các burghers tiếp tục thiết lập Tổng công ty và luật pháp của chính quyền địa phương. Đang được không thể để xây dựng quân đội để bảo vệ mình và dường như không được bảo vệ bởi các lãnh chúa lớn, những người envied và khinh thường do sự giàu có của họ, các burghers thiết lập mối quan hệ với hàng xóm của họ nhằm chống lại mối đe dọa hoặc tấn công.Vì sự thù địch của các lãnh chúa lớn, các burghers đã được xử lý để hỗ trợ quyền. Vua hỗ trợ các burghers đổi lại, nhằm làm suy yếu các lãnh chúa lớn. Hỗ trợ này lên tới cấp các burghers mình quan tòa, xây dựng bức tường cho an ninh của họ, và cấp cho họ bảo vệ tốt nhất có thể. Thông thường, burghs phát triển dân quân mình cho mục đích sau này. Theo cách này, trật tự và chính phủ tốt đã được thành lập tại các thành phố trong khi, trong cả nước, người đã được vẫn còn tiếp xúc với bạo lực và rối loạn. Này mất cân bằng trong an ninh chung gián đoạn tiến trình tự nhiên của opulence ở châu Âu, trong đó sản xuất được khuyến khích trước khi đất đã hoàn toàn được cải thiện. Trong trường hợp của ý, Adam Smith chỉ ra, thương mại trở thành một ưu tiên rất sớm, do cả hai để opulence áp đảo của các thành phố ý và truy cập của họ để con đường thương mại.Làm thế nào thương mại của thị xã đã đóng góp phần cải thiện của đất nướcTăng và giàu sách thương mại sản xuất góp phần cải thiện và trồng trọt của các quốc gia mà họ thuộc về, trong ba cách khác nhau:Thứ nhất, bằng cách cung cấp một thị trường cho các sản phẩm thô lỗ của đất nước, họ đã cung cấp sự khuyến khích để trồng và tiếp tục cải tiến của nó. Lợi ích mở rộng cho tất cả các quốc gia mà các thương gia bán các sản phẩm của một địa điểm cụ thể đã có bất kỳ giao dịch của họ.Thứ hai, sự giàu có được mua lại bởi các cư dân của thành phố thường xuyên làm việc mua vùng đất trước đây uncultivated. Thương gia, Adam Smith viết, thích trở thành quốc gia gentleman, và có nhiều khả năng để cải thiện đất của họ thông qua các sáng kiến dũng cảm hơn một quý ông quốc gia thật sự, đã có không có thu nhập.Thứ ba, thương mại và nhà sản xuất giới thiệu dần dần đơn đặt hàng và chính phủ tốt, và với họ tự do và an ninh của cá nhân. Trước đây, nhiều người sống trong một nhà nước gần như liên tục của cuộc chiến tranh với hàng xóm của họ, và do đó trong sự phụ thuộc liên tục khi cấp trên của họ.Trong chương này, Adam Smith lập luận rằng lối sống lộng lẫy của tuyệt vời proprietors là cuối cùng không bền vững. Các bẫy của sự giàu có và đặc quyền là rất tốn kém, và có một mức giá mà tăng theo thời gian. Chính sách cho sở hữu đất và giữ những nông nô được thiết kế để cấp chỉ tự cung tự cấp, điều này có nghĩa proprietors tuyệt vời có thể không duy trì lối sống của họ, và số lượng của họ giảm theo thời gian. Adam Smith nhận xét rằng, trong thương mại quốc gia, có rất ít gia đình lâu đã hạ cánh, trong khi các quốc gia trong đó có là thương mại ít có là nhiều gia đình như vậy. Adam Smith đi ngược lại tốc độ tăng trưởng của các thuộc địa Bắc Mỹ cho rằng châu Âu-ở Bắc Mỹ, dân số tăng gấp đôi mỗi thế hệ, trong khi ở châu Âu, sự phát triển như vậy đòi hỏi 500 năm. Adam Smith thuộc tính điều này một phần để tác động tiêu cực của pháp luật trưởng, ngăn chặn hiệu quả, cải tiến và năng suất.Phân tíchPhần này là một bản tóm tắt ngắn gọn về lịch sử của sự phát triển của kinh tế đối ngoại. Smith bắt đầu với xã hội nông nghiệp, và mô tả làm thế nào đô thị trấn đã được phát triển, và làm thế nào họ liên quan đến và phụ thuộc vào khu vực nông thôn. Sau khi thị trấn phát triển, nó phụ thuộc vào quốc gia, nhưng đất nước dựa vào thị trấn là tốt, là một thị trường cho các sản phẩm dư thừa.Smith đi để giải thích làm thế nào để phong kiến ở châu Âu đã bị phá vỡ theo thời gian, và làm thế nào một hệ thống tuyệt vời thành phố kinh doanh phát triển để thay thế các thị trấn nhỏ với giới hạn của thị trường đó trước chúng. Theo thứ tự phong kiến, sự giàu có sống tại chủ nhà tuyệt vời, hoặc các lớp học cao quý. Tài sản này bị xói mòn khi luật pháp được thay đổi và khi những người thuê nhà đất đã đạt được nhiều quyền lực hơn và bắt đầu làm cho nhiều nhu cầu cho an ninh.Hệ thống phong kiến, trong đó pháp luật áp dụng một cách khác nhau để người dân của tầng lớp xã hội khác nhau, bị hủy bỏ trong lợi của một hệ thống mà trong đó những người đã nhiều hơn hoặc ít hơn bình đẳng theo pháp luật. Đây là một phát triển quan trọng bởi vì nó báo hiệu một tách pháp lý mã từ thủ phủ của quyền lực chính trị, trong đó, lần lượt, giúp để khuyến khích một hệ thống tư pháp dân sự. Phải mất một hệ thống pháp lý mạnh mẽ cho chủ nghĩa tư bản để phát triển mạnh, bởi vì những người đang chuẩn bị để đầu tư phải có sự tự tin rằng kinh đô của họ sẽ được bảo vệ. Tuy nhiên, bằng cách xem cho luật pháp bảo vệ vốn và tự quan tâm riêng của họ, một tình huống được tạo ra trong đó mọi công dân tận hưởng một công bằng hơn và hệ thống pháp luật chỉ thêm.Smith của lịch sử của châu Âu cũng là một lịch sử của sự phát triển của thành phố. Ông đã chứng tỏ rằng sự phát triển của thành phố thường đã báo hiệu sự tiến triển của nền kinh tế. Trong khi thành phố phụ thuộc vào các khu vực nông thôn cho sinh kế của họ như là các nhà sản xuất lớn của nguyên liệu, đó là các thành phố đã có hành động như là lực lượng tiến bộ lớn trong lịch sử châu Âu, cả về kinh tế và chính trị. Adam Smith, thành phố và cư dân thành phố thành công đại diện cho lực lượng của thương mại và công nghiệp, trong khi các bất động sản và lối sống của các quý tộc đã hạ cánh đại diện cho tình trạng trì trệ kinh tế và sự áp bức chính trị. Nó là thương nhân và nhà công nghiệp chịu trách nhiệm cho sự phát triển và tiến triển của nền kinh tế và do đó của xã hội, trong khi các quý tộc đã hạ cánh đóng góp cho một hệ thống trì trệ, lúc tốt nhất, và không bền vững kinh tế thực hành tại tồi tệ nhất. Smith đi xuống rõ ràng đối với một tầng lớp xã hội nhất định để ủng hộ khác, chỉ rõ ràng tới một nguyên tắc nhất định của sự tiến bộ xã hội, chính trị và kinh tế.Smith làm cho một tuyên bố quan trọng bởi chỉ trích gentry đổ bộ và tranh cãi, chống lại các lý thuyết mercantilist, thương mại đó không phải là một zero - sum game, và rằng những người tham gia vào nông nghiệp lợi ích chỉ càng nhiều cư dân thành phố từ thương mại xảy ra giữa chúng. Adam Smith đặt cơ sở cho khẳng định rằng mọi người, bất kể của tầng lớp xã hội, sẽ được bình đẳng xứng đáng của sự thịnh vượng, kiện siêng. Này debunking của classist suy nghĩ và một câu chuyện xã hội người quý tộc như là thủ phủ của Đức hạnh chắc chắn là cực kỳ quan trọng trong thời đại của Smith. Ý tưởng này được hỗ trợ bởi Smith gợi ý rằng sự phát triển của thành phố không và nên dẫn đến tăng tự do chính trị, ổn định và bình đẳng.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Của sự chán nản của nông nghiệp trong các nhà nước cổ đại của châu Âu, sau sự sụp đổ của Đế chế La Mã Trong chương này, Smith chỉ trích luật thế tập. Quy tắc này, mà đã trở thành phổ biến ở châu Âu sau sự sụp đổ của Đế chế La Mã, cho phép để vượt qua những vùng đất không thể phân chia từ người này sang người khác qua nhiều thế hệ. Ông lập luận rằng chủ sở hữu lớn của đất thường không chất tăng lớn của đất. Thông thường các chi phí của nhà và tài sản vượt quá doanh thu của nó, để lại chủ sở hữu không có cổ phiếu để tái đầu tư vào cải tiến về đất mình. Smith chỉ trích hệ thống thế tập để khuyến khích một lớp nào đó của người dân để vượt quá khả năng và không đóng góp cho tiến bộ thông qua đầu tư và cải tiến. Người lao động làm việc trên đất của các chủ sở hữu không quá xa khỏi nô lệ, vì thế họ cũng không ở trong một vị trí để cải thiện khi đất. Thậm chí nếu các nông nô và người lao động đã có các phương tiện để thực hiện cải tiến, họ không thể thưởng thức chúng, như là vùng đất cũng như các dụng cụ canh tác của mình đã thuộc sở hữu của chủ đất, và không thể được sở hữu bởi những người lao động. Smith tiếp tục chứng minh rằng các nô lệ hay nô, miễn là họ sẽ không bao giờ nhìn thấy những lợi ích của cải tiến hệ thống trồng trọt, tăng năng suất, sẽ không bị buộc phải làm việc nhiều hơn hoặc hiệu quả hơn để tích lũy thặng dư. Các hệ thống của chế độ nông nô, mà vẫn còn tồn tại ở một số khu vực tại thời điểm viết Adam Smith, đã phần lớn được thay thế bởi một hệ thống trong đó người nông dân canh tác đất với cổ phiếu của mình, trả tiền thuê nhà cho chủ nhà. Hệ thống này là cao hơn nhiều so với cái cũ, ở những người có thể được hưởng lợi trực tiếp từ lao động của mình, và do đó được khuyến khích để làm việc chăm chỉ hơn và hiệu quả hơn. Tuy nhiên, trong trường hợp đó các hợp đồng cho thuê do chủ nhà đã ngắn (một vài năm), nông dân đã chán nản không đẻ ra chứng khoán trong việc cải thiện đất, vì họ sợ rằng họ có thể không còn trên tài sản khi đầu tư dài hạn đã đơm hoa kết trái . Trong ngắn hạn, các chính sách đất cổ của châu Âu là hoàn toàn không có lợi cho việc cải thiện và canh tác đất. Họ duy trì một sự tách biệt giữa những người làm đất, và những người được hưởng những lợi ích của công việc đó. Trong số tăng và tiến bộ của các thành phố và thị trấn, sau sự sụp đổ của Đế chế La Mã Những cư dân của thị trấn ngay lập tức sau sự sụp đổ của đế chế La Mã là phần lớn dân buôn bán và cơ sống trong điều kiện rất nô lệ và đi từ nơi này đến nơi và công bằng cho công bằng, nộp thuế cho sử dụng đường khác nhau, cầu, hoặc đoạn điện thoại mang. Tuy nhiên, sự tự do của họ dường như vẫn còn quá rằng những người chiếm đất trong cả nước. Sự tự do tương đối của người dân thành phố ban đầu, hoặc burghers, như Adam Smith điều kiện cho họ, đến từ các xu hướng của sovereigns của một quốc gia cụ thể cho thuê đất của một thị trấn để cư dân của nó, và cho những người thuê nhà để trả tiền thuê nhà ở chung. Tiền thuê nhà này, không giống như của các nông nô hoặc cư ngụ của đất nông nghiệp, thường được cung cấp ở một tỷ lệ cố định. Các burghers tiếp tục thành lập công ty và pháp luật của chính quyền địa phương. Không thể để xây dựng quân đội quốc phòng của riêng mình và không được bảo vệ bởi các lãnh chúa lớn, người ghen tị và xem thường chúng do sự giàu có của họ, các burghers lập mối quan hệ với các nước láng giềng của họ để chống lại các mối đe dọa hoặc tấn công tốt hơn. Bởi vì sự thù địch của các lãnh chúa lớn, các burghers đã được xử lý để hỗ trợ các gia có chủ quyền. Các chủ quyền hỗ trợ các burghers lại, nhằm làm suy yếu các lãnh chúa lớn. Sự hỗ trợ này lên tới cấp burghers quan tòa của mình, xây dựng các bức tường cho an ninh của họ, và trao cho họ sự bảo vệ tốt nhất có thể. Thông thường, phát triển lực lượng dân quân burghs riêng của họ cho mục đích sau này. Theo cách này, trình tự, chính quyền tốt được thành lập tại các thành phố trong khi, ở trong nước, người dân vẫn tiếp xúc với bạo lực và rối loạn. Mất cân bằng an ninh chung này bị gián đoạn tiến triển tự nhiên của sự sang trọng ở châu Âu, trong đó sản xuất được khuyến khích trước khi đất đã được cải thiện hoàn toàn. Trong trường hợp của Ý, Adam Smith đã chỉ ra, thương mại nước ngoài đã trở thành một ưu tiên rất sớm, cả về sự sang trọng áp đảo của thành phố của Ý và họ tiếp cận các tuyến đường thương mại. Làm thế nào để thương mại của thị trấn đóng góp vào việc cải thiện đất nước điều chỉnh tăng, phong phú của thị trấn thương mại và sản xuất góp phần cải thiện và canh tác của các quốc gia mà họ thuộc về, trong ba cách khác nhau: Thứ nhất, bằng cách cung cấp một thị trường cho các sản phẩm thô lỗ của đất nước, họ đã khuyến khích canh tác của mình và cải thiện hơn nữa. Lợi ích mở rộng đến tất cả các nước mà những thương gia bán sản phẩm của một địa điểm cụ thể có bất kỳ giao dịch. Thứ hai, sự giàu có mua lại bởi các cư dân của thành phố thường xuyên được sử dụng trong việc mua đất canh tác trước đây. Merchants, Adam Smith viết, rất thích trở thành nước quý ông, và có nhiều khả năng để cải thiện đất đai của họ thông qua đổi mới dũng cảm hơn một người đàn ông đúng nước, người đã không phải là thu nhập. Thứ ba, thương mại và các nhà sản xuất để dần dần giới thiệu và chính phủ tốt, và với họ những quyền tự do và an ninh của các cá nhân. Trước đây, nhiều người sống trong tình trạng gần như liên tục của chiến tranh với các nước láng giềng của họ, và do đó trong sự phụ thuộc liên tục khi cấp trên của họ. Trong chương này, Adam Smith cho rằng lối sống xa hoa của chủ sở hữu lớn cuối cùng là không bền vững. Những cái bẫy của sự giàu có và đặc quyền là vô cùng tốn kém, và có một mức giá mà tăng theo thời gian. Chính sách cho việc sở hữu đất đai và nông nô giữ được thiết kế để cấp chỉ tự cung tự cấp, có nghĩa là các chủ sở hữu tuyệt vời không thể duy trì lối sống của họ, và số lượng của chúng giảm theo thời gian. Adam Smith nhận xét ​​rằng, ở các nước thương mại, có rất ít gia đình đổ cũ, trong khi các nước trong đó có rất ít thương mại có nhiều gia đình như vậy. Adam Smith đi vào tương phản với tỷ lệ tăng trưởng của các thuộc địa Bắc Mỹ của châu Âu ở Bắc Mỹ, dân số tăng gấp đôi mỗi thế hệ, trong khi ở châu Âu, tăng trưởng như vậy đòi hỏi phải có năm trăm năm. Adam Smith thuộc tính này một phần là do tác động tiêu cực của luật thế tập, trong đó ngăn chặn hiệu quả, cải thiện và năng suất. Phân tích phần này là một bản tóm tắt ngắn gọn về lịch sử của sự phát triển của quan hệ kinh tế. Smith bắt đầu với xã hội nông nghiệp, và mô tả cách các khu đô thị đã được phát triển, và làm thế nào họ có liên quan đến và phụ thuộc vào khu vực nông thôn. Khi một thị trấn phát triển, nó dựa trên cả nước, nhưng đất nước dựa vào thị trấn là tốt, là một thị trường cho hàng hóa thặng dư của nó. Smith đi vào để giải thích làm thế nào để phong kiến ở châu Âu bị hỏng theo thời gian, và cách hệ thống các thành phố thương mại lớn được phát triển để thay thế các thị trấn nhỏ với thị trường hạn chế của họ mà trước đó. Trong trật tự phong kiến, sự giàu có sống tại các địa chủ lớn, hoặc các tầng lớp quý tộc. Sự giàu có này bị xói mòn khi luật pháp đã thay đổi và khi những người thuê đất thu được nhiều năng lượng hơn và bắt đầu đưa ra những yêu nhiều hơn cho an ninh. Các hệ thống phong kiến, trong đó pháp luật áp dụng khác nhau cho những người khác nhau của các tầng lớp xã hội, bị bỏ rơi trong lợi của một hệ thống trong mà người ta ít nhiều tương đương theo quy định của pháp luật. Đây là một bước phát triển quan trọng bởi vì nó báo hiệu một sự tách biệt của đạo luật từ ghế của quyền lực chính trị, trong đó, lần lượt, giúp khuyến khích một hệ thống tư pháp về dân sự. Nó có một hệ thống pháp lý vững chắc cho chủ nghĩa tư bản phát triển mạnh, bởi vì những người đang chuẩn bị đầu tư phải có sự tự tin rằng vốn của họ sẽ được bảo vệ. Tuy nhiên, bằng cách tìm kiếm cho luật pháp bảo vệ nguồn vốn của mình và lợi ích cá nhân, một tình huống được tạo ra, trong đó tất cả các công dân có được một hệ thống pháp luật chỉ là công bằng hơn và nhiều hơn nữa. lịch sử của châu Âu Smith cũng là một lịch sử của sự phát triển của thành phố. Ông chứng minh rằng sự tăng trưởng của các thành phố đã thường báo hiệu sự tiến triển của nền kinh tế. Trong khi các thành phố phụ thuộc vào khu vực nông thôn cho sinh kế của họ như là các nhà sản xuất chính của nguyên liệu, nó là thành phố mà đã hành động như những lực lượng tiến bộ lớn trong lịch sử của châu Âu, cả về kinh tế và chính trị. Đối với Adam Smith, thành phố và thành công cư dân thành phố đại diện cho các lực lượng của thương mại và công nghiệp, trong khi bất động và lối sống của hạ cánh quý tộc đại diện cho sự trì trệ kinh tế và đàn áp chính trị. Đó là các thương nhân và các nhà công nghiệp có trách nhiệm cho sự phát triển và tiến triển của nền kinh tế và của xã hội, trong khi các nhà quý tộc hạ cánh góp phần vào một hệ thống trì trệ lúc tốt nhất, và thực hành kinh tế không bền vững ở tồi tệ nhất. Smith đi xuống rõ ràng đối với một tầng lớp xã hội nhất định trong lợi của người khác, nêu rõ một quan niệm nào đó của tiến bộ xã hội, chính trị và kinh tế. Smith làm cho một yêu cầu quan trọng bằng cách chỉ trích các quý tộc đã hạ cánh và tranh cãi, chống lại lý thuyết trọng thương, thương mại mà không phải là một trò chơi có tổng bằng không, và những người tham gia trong lợi ích nông nghiệp cũng giống như cư dân thành phố từ thương mại xảy ra giữa họ. Adam Smith được đặt nền tảng cho sự khẳng định rằng mọi người, không phân biệt tầng lớp xã hội của họ, không kém xứng đáng của sự thịnh vượng, miễn là chúng cần cù. Lật tẩy suy nghĩ này classist và những chuyện xã hội mà giới quý tộc đấu tranh như là chỗ của đức chắc chắn là cực kỳ quan trọng trong thời đại của ông Smith. Ý tưởng này được hỗ trợ bởi đề nghị của Smith rằng sự phát triển của thành phố và không nên dẫn đến tăng sự tự do chính trị, ổn định và bình đẳng.






































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: