AN: A pre-Q&AQ: Is this gonna be overly religious?A: Not too much.Q: I dịch - AN: A pre-Q&AQ: Is this gonna be overly religious?A: Not too much.Q: I Việt làm thế nào để nói

AN: A pre-Q&AQ: Is this gonna be ov

AN: A pre-Q&A

Q: Is this gonna be overly religious?

A: Not too much.

Q: Is it going to be sad?

A: Yes, but not too sad. It has a happy ending.

AN: The first chapters will brush lightly on Takaba's angelic background, though they'll be mentioned in order to clear confusion.

Summary: "And above all else, guard your heart. For everything you do flows from it." Never in his long life had those words meant so much to the photographer. He was supposed to be Asami's guardian angel, not his lover. But when Asami threatens to make the biggest mistake of his life by wedding a woman from his past, Akihito breaks certain rules to ensure his charge's safety. Even if it means exposing his true identity.

Disclaimer: I do not own the Finder Series.

OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO

Takaba Akihito wasn't jealous…he was simply curious.

Curious about this new friend Asami had suddenly acquired into their lives. Not that he had any say on whom Asami brought into the penthouse, nor on the company the older man socialized with, but Takaba would have at least like to clean the place before Asami brought some...girl with him.

Not that he hadn't cleaned a hundred times since he'd gotten back from work, but still.

Beautiful and elegant, she strode into the room with Asami, a broad smile illuminating her brilliant features.

No doubt Takaba had been taken by surprise. His clothes were still tattered from before, as his previous job acquired his parkour skills.

He'd jumped through a number of things, including a hot dog stand, a child's birthday party, and slipped into a dumpster. And to add salt onto the wound, he'd been caught in a rain storm as he searched for his camera in the very dumpster he'd fallen into.

Not only did the smell absorb into his clothing, but his camera had been around his neck the entire time.

Thus, he smelled like a hotdog-a-field dumpster, add a side of birthday cake, and you've got a fool.

So no, when Asami dragged this goddess into their home, beauty and all, adorning her very being, Takaba didn't feel jealous_nor did he feel intimidated.

She was only a model, and he was only a stinky freelance photographer.

So of course he wouldn't feel jealous...or so he tried to make himself believe.

Besides...angels didn't get jealous. But then again, they weren't supposed to fall in love with their charge either.

Takaba sighed...if this woman's short stay had done anything to him, it had awakened his ancient routes. Naturally, as an angel, a guardian angel at that, he'd be overprotective of that which he was supposed to be guarding.

But not like this.

From his position on the couch, he could see the two mingle and chat. Obviously, they were friends, and from what Takaba acquired from their causal body language, they were close friends.

He helped her with her coat (which he never did for Takaba, not that he cared) and placed it on the coat rack. Once again, he felt demeaned by Asami's world of power and beauty, as these two looked spectacular together. Usually, there was not one person from Asami's majestic entourage that did not look good with him...there was Sudoh, Fei Long, that actress, and now this girl.

Jealousy was tearing him apart, as was the nagging in the pit of his stomach. The closer this woman moved towards Asami, the stronger the nagging got. Then the itch came, the overbearing guilt trip itch.

These familiar feelings were no mere coincidence, something was wrong with her. And yet he saw Asami smile at her, a true genuine smile...when was the last time he'd given Takaba one of those?

He shook the thought out of his head and concentrated on the two, for Asami had long forgotten about Takaba's presence when she began to speak.

The itching intensified as she placed a hand on Asami's arm. His eyes softened at the gesture, and he may have said something to her, something kind and reserved for the two of them only.

But then the buzzing came, a high pitched noise that almost always drove Akihito insane. He brought his hands to the side of his head in an attempt to block out the internal irritation, but he knew all too well what it meant.

No amount of smiles or laughter could fool an angel. Be she a friend of Asami's or not, this woman was bad news. And Takaba would be damned if he let her harm Asami.

He'd already failed the older man once before, and that had been his fault completely. He hadn't actually expected Fei Long to shoot at him, nor had he expected Asami to hurl him out of the way.

But both happened, and Asami had paid for it.

One would assume that being an angel, Akihito easily could have prevented such an atrocity from occurring. But truth is, being an angel wasn't easy...there were rules to be followed, important rules. Breaking them could cost Takaba his divinity, and essentially, his life.

Thus, like many angels, he sat back and guided his charge. As of recent years, he refused to use to those few abilities which were allowed, for humans would feed off such power and revert to their greedy ways. Therefore, the angels learned to live like humans, using words rather than power.

And until recently, this method had worked well for Takaba.

Then he was assigned to watch Asami, as the man had made many enemies for himself. Granted, he came too late, but Asami was still worth saving.

He didn't, however, anticipate that his charge would be a sadistic rapist and he would be his prime target. Never did he intend to arouse such lust within his charge, but his job as a photographer secured his wellbeing.

Angels didn't get crap for free, and like always, Takaba found himself in the worse situations in a feeble attempt to put bread on his table.

Demons, on the other hand...Takaba didn't like to dwell on the "lesser" race just as they hated to dwell on angels. But in all honesty, Takaba was utterly surprised that he hadn't encountered demons while sticking by Asami's side.

They fed off of wealth and greed, and sadly, that was what Asami's house was built upon. Then again, perhaps Takaba's time on earth had dulled his senses, and he wouldn't be surprised if it had.

The sudden halt of the high pitched noise pulled Takaba out of his internal ramble, and he blanched as he saw both Asami, and this mystery woman staring at him. His hands were still plastered to the side of his face, as if he tried to block out what they were saying.

Almost like a child. A jealous child.

"S-sorry!" Takaba stuttered as he made his way around the couch, "I_My ears are hurting."

Asami raised an eyebrow at his statement, but beckoned the photographer to come near.

He lowered his gaze as he walked to the pair, sure that his current condition was enough to startle the beauty before him, and embarrass Asami to no end.

Instead of hiding behind the couch, he should have showered. But that would have been too.

Oh well.

"Look at me, Takaba," behind the playful tone Asami uttered the command with, Takaba didn't miss the seriousness laced in the older man's voice.

Reluctantly, Takaba looked up, a slight blush warming his cheeks.

Asami smiled as his pet obeyed his orders, despite his undesirable appearance.

"This is an old friend of mine, and now a business partner," he explained as he motioned towards the woman standing beside him.

Out of pure respect, Takaba inclined his head to her.

"Hello Akihito. Asami has told me so much about you," she greeted as inclined her body as well, "My name is Akane, you'll be seeing me often, as I'm managing many of Ryuichi's clubs, it's a pleasure to meet you."

She stuck a hand out for Takaba to grab, and again, his respect for his elders urged him to shake it.

He did.

In the few seconds it took for their hands to connect, a dreadful feeling filled Takaba's gut. Betrayal, despair, sorrow, anguish and pain radiated through her touch, and he could feel hell's fires scorching his skin. Perhaps too quickly, he yanked his hand away from this devil's grip, as such a pain had been long forgotten to Takaba.

He looked down quickly, searching for an excuse, but the scorching pain in his veins distracted him

"Um...sorry, just remembered something, gotta go," he sped out of the room before Asami could even grab him or call his name, then sprinted towards the elevator and sealed himself in.

He brought his shaky hand up and looked at the pale skin. As he figured, there were no physical wounds showing.

That was good. So she was human, but tainted in evil? Perhaps she'd delved into something dark of sorts, like the occult or Satanic worshiping? Whatever it was, Takaba couldn't put his finger on it, which for an angel, wasn't normal.

She was dangerous, or at least the company she carried was.

"Akane…" he whispered the word as the elevator opened upon reaching the bottom out into the lobby, he pulled his hoodie over his head and stalked out of the building, bracing himself for the cool blast of fall wind.

He welcomed the cold, for ages, it helped think.

Groaning, he just realized he'd left that woman with Asami. But he doubted she'd make her move, whatever it may be. However, he soon realized that it wasn't just Asami's safety he feared for, but how own relationship with the older man.

Above all else, his jealousy had been getting the best of him, and though he hated to admit it, he'd fallen in love with Asami. Not only was that against the rules, but it jeopardized his job. When an angel, such as himself, finished a job, they were supposed to leave. He wasn't supposed to get this close to his charge, but he let himself slip.

And now he craved for Asami too much to let go...not like he could leave though.

Not until he was finished, so he had to stay bound to the man. At least that's what he told himself. But this lustful relationship he lived with Asami was not apart of his job description...and as an angel…

He sighed and sidestepped a group of teenagers who occupied the entire sidewalk. Takaba needed a place to think at least before Asami started l
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
AN: Một pre-Q & AHỏi: là điều này sẽ được tôn giáo quá?A: không phải quá nhiều.Hỏi: là nó có được buồn?A: có, nhưng không quá buồn. Đô thị này có một kết thúc có hậu.MỘT: Các chương đầu tiên sẽ đánh nhẹ trên nền thiên thần của Takaba, mặc dù họ sẽ được đề cập đến để rõ ràng sự nhầm lẫn.Tóm tắt: "và trên hết, bảo vệ trái tim của bạn. Đối với tất cả mọi thứ bạn làm chảy từ nó." Không bao giờ trong cuộc sống lâu dài của ông có những từ có nghĩa rất nhiều cho các nhiếp ảnh gia. Ông cho là của Asami người giám hộ thiên thần, không phải là người yêu của mình. Nhưng khi Asami đe dọa để làm cho những sai lầm lớn nhất của cuộc sống của mình bằng đám cưới một phụ nữ từ quá khứ của mình, Akihito phá vỡ quy tắc nhất định để đảm bảo an toàn phụ trách của mình. Thậm chí nếu nó có nghĩa là để lộ danh tính thực sự của mình.Disclaimer: tôi không sở hữu dòng Finder.OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOTakaba Akihito đã không được ghen tuông... ông đã chỉ đơn giản là tò mò.Tò mò về người bạn mới này, Asami đã đột nhiên mua vào cuộc sống của họ. Không rằng ông có bất kỳ nói người mà Asami mang thành penthouse, cũng không phải về công ty người đàn ông lớn xã hội hoá với, nhưng Takaba sẽ có ít như để làm sạch nơi trước khi Asami đưa một số... các cô gái với anh ta.Không rằng ông đã không làm sạch một trăm lần kể từ khi ông đã nhận trở lại từ công việc, nhưng vẫn còn.Đẹp và thanh lịch, nó strode vào phòng với Asami, một nụ cười rộng phát sáng tính năng rực rỡ của cô.Không có nghi ngờ Takaba đã được thực hiện bằng cách bất ngờ. Quần áo của mình được vẫn còn rách từ trước, như công việc trước đó của mình mua lại kỹ năng parkour của mình.Ông đã nhảy lên qua một số điều, trong đó có một con chó nóng đứng, một đứa trẻ sinh nhật Đảng, và trượt vào một dumpster. Và để thêm muối vào vết thương, ông đã bị bắt trong một cơn bão mưa khi ông tìm kiếm máy ảnh của mình trong các rất dumpster ông đã rơi vào.Không chỉ đã làm mùi hấp thụ vào quần áo của mình, nhưng máy ảnh của ông đã quanh cổ của ông trong suốt thời gian.Vì vậy, ông mùi giống như một hotdog-một-trường dumpster, thêm một bên là bánh sinh nhật, và bạn đã có một kẻ ngốc.Vì vậy không, khi Asami kéo nữ thần này vào nhà của họ, vẻ đẹp và tất cả, tranh cô ấy rất là, Takaba không cảm thấy jealous_nor đã làm ông cảm thấy bị đe dọa.Cô ấy đã là chỉ là một mô hình, và ông là chỉ có một nhiếp ảnh tự do stinky.Vì vậy tất nhiên ông không cảm thấy ghen tị... hoặc vì vậy ông đã cố gắng để làm cho tự tin.Bên cạnh đó... thiên thần đã không nhận được ghen tuông. Nhưng sau đó một lần nữa, họ không phải rơi vào tình yêu với phí của một trong hai.Takaba thở dài... nếu trú ngắn của người phụ nữ này đã làm bất cứ điều gì cho anh ta, nó đã đánh thức các tuyến đường cổ của mình. Tự nhiên, như một thiên thần, một thiên thần người giám hộ lúc đó, ông sẽ được mức đó mà ông đã yêu cầu để bảo vệ.Nhưng không phải như thế này.Từ vị trí của mình trên chiếc ghế dài, ông có thể thấy hai mingle và trò chuyện. Rõ ràng, họ là những người bạn, và từ những gì Takaba mua lại từ của ngôn ngữ cơ thể quan hệ nhân quả, họ là bạn thân.He helped her with her coat (which he never did for Takaba, not that he cared) and placed it on the coat rack. Once again, he felt demeaned by Asami's world of power and beauty, as these two looked spectacular together. Usually, there was not one person from Asami's majestic entourage that did not look good with him...there was Sudoh, Fei Long, that actress, and now this girl.Jealousy was tearing him apart, as was the nagging in the pit of his stomach. The closer this woman moved towards Asami, the stronger the nagging got. Then the itch came, the overbearing guilt trip itch.These familiar feelings were no mere coincidence, something was wrong with her. And yet he saw Asami smile at her, a true genuine smile...when was the last time he'd given Takaba one of those?He shook the thought out of his head and concentrated on the two, for Asami had long forgotten about Takaba's presence when she began to speak.The itching intensified as she placed a hand on Asami's arm. His eyes softened at the gesture, and he may have said something to her, something kind and reserved for the two of them only.But then the buzzing came, a high pitched noise that almost always drove Akihito insane. He brought his hands to the side of his head in an attempt to block out the internal irritation, but he knew all too well what it meant.No amount of smiles or laughter could fool an angel. Be she a friend of Asami's or not, this woman was bad news. And Takaba would be damned if he let her harm Asami.Ông đã đã không người đàn ông lớn tuổi một lần trước khi, và điều đó đã là do lỗi của mình hoàn toàn. Ông đã không thực sự mong đợi Fei Long để bắn vào anh ta, và cũng không có ông dự kiến sẽ Asami để ném anh ta trên con đường.Nhưng cả hai đã xảy ra, và Asami đã trả tiền cho nó.Người ta cho rằng là một thiên sứ, Akihito dễ dàng có thể đã ngăn chặn một dư tợn như vậy xảy ra. Nhưng sự thật là, là một thiên sứ không dễ dàng... đã có quy định phải theo, quan trọng quy tắc. Phá vỡ chúng có thể chi phí Takaba ngài, và về cơ bản, cuộc sống của mình.Vì vậy, như nhiều thiên thần, ông ngồi lại và hướng dẫn phụ trách của mình. Theo năm gần đây, ông đã từ chối để sử dụng những khả năng vài mà đã được cho phép, cho con người sẽ ăn ra sức mạnh như vậy và trở lại của họ cách tham lam. Do đó, các thiên thần học được sống như con người, bằng cách sử dụng từ chứ không phải là quyền lực.Và cho đến gần đây, phương pháp này đã làm việc tốt cho Takaba.Sau đó ông được phân công để xem Asami, như những người đàn ông đã làm cho nhiều kẻ thù cho mình. Cấp, ông xuất hiện quá muộn, nhưng Asami là vẫn còn giá trị tiết kiệm.Ông đã không, Tuy nhiên, dự đoán rằng phụ trách của mình sẽ là một rapist tàn bạo và ông sẽ là mục tiêu chính của ông. Không bao giờ đã làm ông có ý định để đánh thức ham muốn trong vòng phụ trách của mình, nhưng công việc của mình như là một nhiếp ảnh gia bảo đảm an sinh của mình.Thiên thần đã không nhận được crap miễn phí, và như mọi khi, Takaba thấy mình trong những tình huống tồi tệ hơn trong một nỗ lực yếu ớt để đặt bánh mì trên bàn của mình.Demons, on the other hand...Takaba didn't like to dwell on the "lesser" race just as they hated to dwell on angels. But in all honesty, Takaba was utterly surprised that he hadn't encountered demons while sticking by Asami's side.They fed off of wealth and greed, and sadly, that was what Asami's house was built upon. Then again, perhaps Takaba's time on earth had dulled his senses, and he wouldn't be surprised if it had.The sudden halt of the high pitched noise pulled Takaba out of his internal ramble, and he blanched as he saw both Asami, and this mystery woman staring at him. His hands were still plastered to the side of his face, as if he tried to block out what they were saying.Almost like a child. A jealous child."S-sorry!" Takaba stuttered as he made his way around the couch, "I_My ears are hurting."Asami raised an eyebrow at his statement, but beckoned the photographer to come near.He lowered his gaze as he walked to the pair, sure that his current condition was enough to startle the beauty before him, and embarrass Asami to no end.Instead of hiding behind the couch, he should have showered. But that would have been too.Oh well."Look at me, Takaba," behind the playful tone Asami uttered the command with, Takaba didn't miss the seriousness laced in the older man's voice.Reluctantly, Takaba looked up, a slight blush warming his cheeks.Asami smiled as his pet obeyed his orders, despite his undesirable appearance."This is an old friend of mine, and now a business partner," he explained as he motioned towards the woman standing beside him.Out of pure respect, Takaba inclined his head to her."Hello Akihito. Asami has told me so much about you," she greeted as inclined her body as well, "My name is Akane, you'll be seeing me often, as I'm managing many of Ryuichi's clubs, it's a pleasure to meet you."She stuck a hand out for Takaba to grab, and again, his respect for his elders urged him to shake it.He did.In the few seconds it took for their hands to connect, a dreadful feeling filled Takaba's gut. Betrayal, despair, sorrow, anguish and pain radiated through her touch, and he could feel hell's fires scorching his skin. Perhaps too quickly, he yanked his hand away from this devil's grip, as such a pain had been long forgotten to Takaba.He looked down quickly, searching for an excuse, but the scorching pain in his veins distracted him"Um...sorry, just remembered something, gotta go," he sped out of the room before Asami could even grab him or call his name, then sprinted towards the elevator and sealed himself in.He brought his shaky hand up and looked at the pale skin. As he figured, there were no physical wounds showing.That was good. So she was human, but tainted in evil? Perhaps she'd delved into something dark of sorts, like the occult or Satanic worshiping? Whatever it was, Takaba couldn't put his finger on it, which for an angel, wasn't normal.She was dangerous, or at least the company she carried was."Akane…" he whispered the word as the elevator opened upon reaching the bottom out into the lobby, he pulled his hoodie over his head and stalked out of the building, bracing himself for the cool blast of fall wind.He welcomed the cold, for ages, it helped think.Groaning, he just realized he'd left that woman with Asami. But he doubted she'd make her move, whatever it may be. However, he soon realized that it wasn't just Asami's safety he feared for, but how own relationship with the older man.Above all else, his jealousy had been getting the best of him, and though he hated to admit it, he'd fallen in love with Asami. Not only was that against the rules, but it jeopardized his job. When an angel, such as himself, finished a job, they were supposed to leave. He wasn't supposed to get this close to his charge, but he let himself slip.And now he craved for Asami too much to let go...not like he could leave though.Not until he was finished, so he had to stay bound to the man. At least that's what he told himself. But this lustful relationship he lived with Asami was not apart of his job description...and as an angel…He sighed and sidestepped a group of teenagers who occupied the entire sidewalk. Takaba needed a place to think at least before Asami started l
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
AN: Một pre-Q & A Q: Liệu sẽ này được quá tôn giáo A:. Không quá nhiều Q: Là nó sẽ buồn? A: Có, nhưng không quá buồn. Nó có một kết thúc có hậu. AN: Các chương đầu tiên sẽ chạm nhẹ trên nền thiên thần Takaba, mặc dù họ sẽ được đề cập để xóa nhầm lẫn. Tóm tắt: "Và trên hết, bảo vệ trái tim của bạn Đối với tất cả mọi thứ bạn làm chảy từ nó. . " Chưa bao giờ trong cuộc đời của ông đã có những lời nói có ý nghĩa rất nhiều cho các nhiếp ảnh gia. Ông được cho là thiên thần hộ mệnh của Asami, không phải người yêu của mình. Nhưng khi Asami đe dọa để làm cho những sai lầm lớn nhất của cuộc đời mình bằng đám cưới của một người phụ nữ từ quá khứ của mình, Akihito phá vỡ quy tắc nhất định để đảm bảo an toàn chịu trách nhiệm của mình. Thậm chí nếu nó có nghĩa là lộ danh tính thực sự của mình. Disclaimer: Tôi không sở hữu Finder Series. OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO Takaba Akihito không phải ghen tị ... anh chỉ đơn giản là tò mò. Tò mò về người bạn mới này Asami đã bất ngờ mua lại vào cuộc sống của họ. Không phải là anh có bất kỳ nói trên mà Asami đưa vào penthouse, cũng không về công ty người đàn ông lớn tuổi với xã hội hóa, nhưng Takaba sẽ có ít nhất là muốn để làm sạch các nơi trước khi Asami mang lại một số ... cô gái với anh ta. Không phải là anh hadn 't làm sạch một trăm lần từ khi anh nhận lại từ công việc, nhưng vẫn còn. Xinh đẹp và thanh lịch, cô sải bước vào phòng với Asami, một nụ cười rộng chiếu sáng tính năng rực rỡ của cô. Không nghi ngờ gì Takaba đã bị bất ngờ. Quần áo của ông vẫn còn rách từ trước, như công việc trước đây của ông mua lại các kỹ năng parkour của mình. Anh ấy đã nhảy qua một số việc, trong đó có một con chó đứng nóng, bữa tiệc sinh nhật của một đứa trẻ, và rơi vào một dumpster. Và để thêm muối vào vết thương, anh đã bị bắt trong một trận mưa bão như ông tìm kiếm cho máy ảnh của mình trong dumpster rất anh rơi vào. Không chỉ có mùi hấp thụ vào quần áo của mình, nhưng máy ảnh của ông đã được xung quanh mình cổ toàn bộ thời gian. Vì vậy, ông ngửi thấy mùi giống như một dumpster hotdog-một-field, thêm một bên của chiếc bánh sinh nhật, và bạn đã có một kẻ ngốc. Vì vậy, không, khi Asami kéo nữ thần này vào nhà, vẻ đẹp của họ và tất cả, trang hoàng rất hạnh phúc, Takaba không cảm thấy jealous_nor cô đã làm anh cảm thấy bị đe dọa. Cô chỉ là một mô hình, và ông chỉ là một nhiếp ảnh gia tự do hôi thối. Vì vậy, tất nhiên ông sẽ không cảm thấy ghen tị ... hay như vậy ông đã cố gắng để làm cho mình tin . Bên cạnh đó ... thiên thần đã không nhận được ghen tuông. Nhưng sau đó một lần nữa, họ đã không phải rơi vào tình yêu với mình phụ trách hoặc. Takaba thở dài ... nếu người phụ nữ này lưu trú ngắn hạn đã làm bất cứ điều gì với anh, nó đã đánh thức các tuyến đường cổ xưa của mình. Đương nhiên, như một thiên thần, một thiên thần hộ mệnh ở đó, ông muốn được bảo vệ quá mức của những điều mà lẽ ra ông phải được bảo vệ. Nhưng không như thế này. Từ vị trí của mình trên chiếc ghế dài, ông có thể nhìn thấy hai Mingle và chat. Rõ ràng, họ là những người bạn, và từ những gì Takaba có được từ ngôn ngữ cơ thể nhân quả của chúng, họ là những người bạn thân thiết. Ông đã giúp cô với áo khoác (mà ông không bao giờ làm cho Takaba, không phải là anh quan tâm) và đặt nó trên giá áo. Một lần nữa, ông cảm thấy demeaned bởi thế giới của sức mạnh và vẻ đẹp của Asami, như hai nhìn ngoạn mục với nhau. Thông thường, không có một người từ đoàn tùy tùng hùng vĩ của Asami mà không nhìn tốt với anh ... có Sudoh, Fei Long, nữ diễn viên đó, và bây giờ cô gái này. Jealousy đã xé ông ngoài, như là dai dẳng ở hố dạ dày của mình. Càng gần người phụ nữ này di chuyển về phía Asami, càng mạnh Chấn dai dẳng. Sau đó, ngứa đến, ngứa chuyến đi cảm giác tội lỗi hách. Những cảm giác quen thuộc là đơn thuần không phải ngẫu nhiên, có điều gì đó sai với cô ấy. Và anh thấy Asami mỉm cười với cô, một nụ cười chân thật ... khi là lần cuối anh được Takaba một trong những? Anh lắc suy nghĩ ra khỏi đầu mình và tập trung vào hai, cho Asami đã lãng quên từ lâu về mặt Takaba khi cô bắt đầu nói. Các ngứa tăng lên khi cô đặt tay lên cánh tay của Asami. Đôi mắt anh dịu lại những cử chỉ, và ông có thể nói gì đó với cô, một cái gì đó và loại dành riêng cho hai người mà thôi. Nhưng sau đó ù đến, một tiếng chói tai cao mà hầu như luôn là người lái Akihito điên. Ông đưa tay vào bên đầu của mình trong một nỗ lực để ngăn chặn sự kích thích bên trong, nhưng ông biết quá rõ tất cả những gì nó có nghĩa gì. Không có số lượng nụ cười hay tiếng cười có thể đánh lừa một thiên thần. Hãy là cô bạn của Asami hay không, người phụ nữ này là một tin xấu. Và Takaba sẽ bị nguyền rủa nếu anh để hại cô Asami. Anh đã thất bại người đàn ông lớn tuổi hơn một lần trước, và điều đó đã được lỗi của anh hoàn toàn. Ông đã không thực sự mong đợi Fei Long để bắn vào anh ta, cũng không có ông mong đợi Asami để ném anh ta ra khỏi con đường. Nhưng cả hai đã xảy ra, và Asami đã trả tiền cho nó. Người ta sẽ cho rằng là một thiên thần, Akihito dễ dàng thể đã ngăn chặn như một sự tàn bạo xảy ra. Nhưng sự thật là, là một thiên thần không phải dễ dàng ... đã có quy định phải tuân theo, quy tắc quan trọng. Breaking họ có thể chi phí Takaba thiên tính của Người, và về cơ bản, cuộc sống của mình. Do đó, cũng giống như nhiều thiên thần, ông ngồi lại và hướng dẫn phụ trách của mình. Như những năm gần đây, ông đã từ chối sử dụng những số kĩ năng mà được cho phép, đối với con người sẽ ăn hết sức mạnh như vậy và trở lại cách tham lam của họ. Do đó, các thiên thần đã học để sống như con người, sử dụng từ ngữ hơn là sức mạnh. Và cho đến gần đây, phương pháp này đã làm việc tốt cho Takaba. Sau đó, ông đã được giao để xem Asami, là người đàn ông đã làm cho nhiều kẻ thù cho chính mình. Cấp, ông đã đến quá muộn, nhưng Asami vẫn còn giá trị tiết kiệm. Ông không, tuy nhiên, dự đoán rằng phí của mình sẽ là một kẻ hiếp dâm tàn bạo và anh sẽ là mục tiêu chính của mình. Không bao giờ anh có ý định để khơi dậy ham muốn đó trong thời hạn trách của mình, nhưng công việc của mình như là một nhiếp ảnh gia được bảo đảm an sinh của ông. Angels đã không nhận được crap cho miễn phí, và như mọi khi, Takaba thấy mình trong những tình huống tồi tệ hơn trong một nỗ lực yếu ớt để đưa bánh mì trên bảng của mình. Demons, mặt khác ... Takaba không muốn dừng lại ở cuộc đua "ít" như họ ghét phải sống trên thiên thần. Nhưng trong tất cả sự trung thực, Takaba đã hoàn toàn ngạc nhiên rằng ông đã không gặp phải ma quỷ trong khi gắn bó bên cạnh của Asami. Họ ăn tắt của sự giàu có và tham lam, và thật đáng buồn, đó là những gì nhà Asami đã được xây dựng dựa. Sau đó, một lần nữa, có lẽ thời gian Takaba trên trái đất đã dulled giác quan của mình, và anh ta sẽ không ngạc nhiên nếu nó đã có. Các dừng lại đột ngột của tiếng ồn dốc cao kéo Takaba ra khỏi dông nội bộ của ông, và ông tái mặt khi nhìn thấy cả Asami, và người phụ nữ bí ẩn này nhìn chằm chằm vào anh. Bàn tay anh vẫn dán vào các bên của khuôn mặt của mình, như thể ông đã cố gắng để ngăn chặn những gì họ đang nói. Gần giống như một đứa trẻ. Một đứa trẻ ghen tuông. "Cháu xin lỗi!" Takaba lắp bắp như ông đã làm theo cách của mình xung quanh chiếc ghế dài, "I_My tai đang làm tổn thương." Asami nhướn mày trước câu nói của mình, nhưng ra hiệu các nhiếp ảnh gia đến gần. Ông hạ ánh mắt của anh khi anh bước vào cặp, chắc chắn rằng tình trạng hiện tại của mình đã đủ để giật mình vẻ đẹp trước mặt anh, và xấu hổ Asami không có kết thúc. Thay vì ẩn đằng sau chiếc ghế dài, anh ta nên đã tắm rửa. Nhưng đó sẽ là quá. Oh tốt. "Nhìn tôi, Takaba," đằng sau những giai điệu vui tươi Asami thốt ra lệnh với, Takaba đã không bỏ lỡ các mức tẩm trong giọng nói của người đàn ông lớn tuổi. Miễn cưỡng, Takaba nhìn lên, một chút đỏ mặt ấm lên má. Asami cười như con vật cưng của mình tuân theo mệnh lệnh của mình, mặc dù xuất hiện không mong muốn của mình. "Đây là một người bạn cũ của tôi, và bây giờ là một đối tác kinh doanh," ông giải thích khi anh ra hiệu về phía người phụ nữ đứng bên cạnh anh. Trong tinh khiết tôn trọng, Takaba nghiêng đầu của mình với cô. "Hello Akihito. Asami đã nói với tôi rất nhiều về bạn," cô chào như nghiêng cơ thể của mình là tốt, "Tên tôi là Akane, bạn sẽ được nhìn thấy tôi thường xuyên, như tôi là quản lý nhiều câu lạc bộ Ryuichi, đó là một niềm vui được gặp các bạn. " Cô bị mắc kẹt một bàn tay ra cho Takaba lấy, và một lần nữa, sự tôn trọng của mình đối với những người anh em kêu gọi ông lắc nó. Ngài đã làm. Trong vài giây nó đã cho tay để kết nối, một cảm giác khủng khiếp đầy ruột của Takaba. Sự phản bội, thất vọng, buồn rầu, đau đớn và đau bức xạ thông qua cảm ứng của cô, và anh có thể cảm thấy lửa địa ngục thiêu đốt làn da của mình. Có lẽ quá nhanh, anh kéo mạnh tay anh ra khỏi tay của ma quỷ này, như một nỗi đau như vậy đã được lãng quên từ lâu để Takaba. Anh nhìn xuống một cách nhanh chóng, tìm kiếm một cái cớ, nhưng cơn đau như thiêu đốt trong huyết quản của anh bị phân tâm anh "Um ... xin lỗi , một cái gì đó vừa nhớ, gotta đi, "ông vượt ra khỏi căn phòng trước khi Asami thậm chí có thể lấy anh ta hay gọi tên của mình, sau đó chạy nhanh về phía thang máy và đóng dấu mình trong. Ông đưa bàn tay run rẩy của mình lên và nhìn vào làn da nhợt nhạt. Như anh nghĩ, không có vết thương vật lý cho thấy. Đó là tốt. Vì vậy, cô ấy là một con người, nhưng bị ô nhiễm trong điều ác? Có lẽ cô muốn đào sâu vào một cái gì đó đen tối của các loại, giống như cúng huyền bí hay Satanic? Dù nó đã được, Takaba không thể đặt ngón tay của mình vào nó, mà đối với một thiên thần, là không bình thường. Cô ấy rất nguy hiểm, hoặc ít nhất là những công ty cô thực hiện được. "Akane ..." anh thì thầm những lời như thang máy mở ra khi đạt đáy ra vào sảnh, anh kéo áo của mình lên đầu và cuống ra khỏi tòa nhà, giằng mình vì vụ nổ mát mẻ của mùa thu gió. Ông hoan nghênh lạnh, cho các lứa tuổi, nó đã giúp nghĩ. rên rỉ, anh chỉ nhận ra ông 'D còn lại mà người phụ nữ với Asami. Nhưng ông đã nghi ngờ cô đã làm cho di chuyển của cô, bất cứ điều gì có thể được. Tuy nhiên, ông đã sớm nhận ra rằng nó không chỉ là an toàn Asami của ông lo sợ cho, nhưng làm thế nào của mối quan hệ với người đàn ông lớn tuổi. Trên hết, sự ghen tuông của anh đã được nhận được tốt nhất của anh ta, và mặc dù ông rất ghét phải thừa nhận điều đó, anh ' d rơi vào tình yêu với Asami. Không chỉ là chống lại các quy tắc, nhưng nó bị hủy hoại công việc của mình. Khi một thiên thần, chẳng hạn như chính mình, hoàn thành một công việc, họ đã được cấp để lại. Ông không định để có được gần gũi này để trách anh, nhưng anh để mình trượt. Và bây giờ anh thèm cho Asami quá nhiều để cho đi ... không như anh có thể rời khỏi mặc dù. Không cho đến khi ông đã hoàn thành, vì vậy anh đã phải lại bị ràng buộc với người đàn ông. Ít nhất đó là những gì ông nói với chính mình. Nhưng mối quan hệ đầy dục vọng này ông sống với Asami không ngoài của mô tả công việc của mình ... và như một thiên thần ... Anh thở dài và bước sang một nhóm thanh thiếu niên những người chiếm đóng toàn bộ vỉa hè. Takaba cần một nơi để nghĩ rằng ít nhất trước khi bắt đầu Asami l







































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: