Hello my fellow Fan Fiction readers. I know my updates have been few a dịch - Hello my fellow Fan Fiction readers. I know my updates have been few a Việt làm thế nào để nói

Hello my fellow Fan Fiction readers

Hello my fellow Fan Fiction readers. I know my updates have been few and far between lately but life has just gotten tougher and tougher. Someone very close to me died and it made it very difficult for me to find the energy to post.

The cool thing is that my classes will be ending in about a week so I will have more time to write. AHH is kind of on hold while I get over writers block so if your waiting for me to update that one, sorry but it wont be for a while.

I have had good reviews for my last chapter, and for that I am very grateful. The reviews helped me to build up enough energy to post this. I worked very hard on this chapter, to try and meet everyone's expectations. Please continue to review and give me suggestions. If you want to ask me questions or tell me issues with my plot (I am only human after all) please do PM me and I will try to fix it.

This is self edited so sorry if there are any errors. PM me if they make it hard to read and I will go back and edit it again when I get a chance.

I do not own Finders or any of the characters other than my adorable, BA Chi and the plot with which I mess with her and everyone else. I am a very mean author when it comes to making my character's lives hell. ^_^

Thanks,

Knighte:)

***TTGO***

Takato shows up long after the little girl, who would only tell them that her first name was Chi, and his girlfriend went to bed. He knocked quietly and Kou let him in. The two friends went into the living room, neither spoke for a few minutes. Almost as though neither of them were sure where to start. Kou finally said, "Thanks for comin dude. I just didn't know what to do."

Kou's childhood friend nodded and said, "So what is going on?"

He sheepishly rubbed the back of his neck, "Well we found a little girl outside about three hours ago. She was sitting on the sidewalk, freezing. I have no idea what to do, she wont tell us where her parents live. She wont even tell us her real name." He covered his eyes in silent frustration, "You should have seen her when we found her, her whole body was shakin' and her lips were blue."

With no judgment in his eyes, Takato asks, "Did you check her temperature before putting her to bed?" Kou nodded his head, his hands remaining in the same place. Takato grasped his shoulder gently and said in his most understanding voice, "I am sure you did all you could."

You see, after there only other friend from high school disappeared about five years ago, Kou had a tendency to panic about people. Children on the street always made the younger one think of their friend dying, cold in a gutter. Takato did not blame Kou for being sensitive to the topic but could not allow him to wallow like a child.

He grabbed his friends hands and pulled them away from his face, "I am sure Akihito is just fine. Now then, tell me about this little girl."

The two childhood friends spoke about how little they knew of this girl they had found, dirty and freezing, in the gutter. After an hour Takato called his wife and asked her if she could come over to Kou's in the morning to help them get her home. She, of course, agreed and they came up with a plan, something that Kou pointed out again was always Akihito's forte.

Akihito would go on long stake outs, but the longest he never called one of them was three months. It had been five years and so Takato assumed the worst. He watched the news every morning, waiting for the reporter to say Akihito's name with a picture of his dead body. Kou, however refused to believe he was dead and tried to always speak like he would appear any moment, and at the same time think of his death every few minutes. The two of them were fucked up from their friends disappearance. Where could that blonde punk have gone and forgot about his best friends?

***TTGO***

The next morning Takato woke up early, six am. The sun had not even fully broken the horizon and yet Takato could sleep no longer. He got off the couch, where he had crashed the night before, and wandered into the kitchen for some morning coffee. He stopped in his tracks when he spotted something strange. A five year old girl with black hair and golden eyes was sitting at the table, reading the morning paper. She didn't even lower the paper as she said, "I made coffee." She turned the page and kept reading.

He decided to shake it off and went to pour himself a cup of wake up juice. The girl did not even look up as he drank two cups before asking her, "Whats your name, kid?"

The newspaper is finally folded neatly, revealing a neutral face on the five year old girl, "Chi."

Takato shook his head and tried again, "I meant your whole name kid. We need to get you back to your parents." He looked deep into the glowing golden eyes that seemed to stare into his very soul. The older man could no longer hold the penetrating gaze and had to look away.

Smiling that she won the stare down, Chi responded, "I was told never to tell strangers my name. I'm not even supposed to talk to strangers." She crossed her arms and tried her best to talk like a normal kid her age would.

Looking back at the little girl in front of him, Takato tried to reason with her, "Then how are we going to get you home if we have no idea who your parents are?"

Almost like their conversation was a quick fire game show, Chi said, "You wouldn't know my mother or father. They are pretty normal."

"Again," Takato tries to reason, "How are we going to get you back to your parents? We can't let you go off alone, you could get hurt."

The girl did not look at all concerned for her own safety. Takato was about to continue but Chi interrupted him, "I know where my father works. If you can help me find some place familiar, I can find my own way to my dad's office."

A large hand grabbed the little girls hands and held them gently, "We will all go together. We can't let you get hurt or lost again." Chi resigned herself to her fate and nodded. The two of them sat in comfortable silence before Kaori and Kou both walked into the kitchen, in search of coffee to help them wake up. Chi picked the newspaper back up and continued to read it.

No one spoke for a while, the majority of them still trying to fully wake up. Kou finally said in an exhausted voice, "Thanks for makin' coffee dude." Takato shakes his head and points at Chi, who doesn't even look up at the voice. "Oh, thanks kid." The girl again doesn't turn but instead nods briefly.

Kaori smiles and goes over to talk with Chi while Kou sits next to his childhood friend to ask a question, "When is your wife showing up?"

Takato looks at his watch, "Sometime after 8, she has to send the kids off to school first." The two of them nod,

"Then we wait."

***TTGO***

Over on the other side of town, Akihito clutched his daughters back pack to his chest. The cloth of the simple bag was damp from trator tears that seemed to be escaping when Aki least expected it. His lover's men had found the little bag in a warehouse across town but no little girl attached to it. It was in the hands of a group of men that were trying to kidnap Chikako but apparently she had given them the slip, Aki expected nothing less of his daughter. However, this situation was so close to past experience that it made the blonde man want to sob all the time. It seemed like so long ago now but it was only a few years ago now.

When Chikako was three years old a pedophile came into their small town and kidnapped a group of children from the public park, Chikako among them. None of the parents could find them, or had any idea where to start. Akihito and Noriko and Rei's (Chi's friends) parents ran around town desperately, trying to locate their missing children. It took days but Akihito finally got a tip, a cabin out in the wilderness not to far from town had turned its power back on the day before the children were taken. He went in stupidly, by himself and without a single weapon, but he did find all of the children together in a cage. None of them were completely lucid and only two of them had any kind of clothes on, and those were only underwear. Chikako was laying in the corner, unconscious and completely naked.

Akihito picked the lock and tried to get all the children to safety before the man came back but of course that was not his luck. As he was pulling Rei out of the cage by his underarms he was hit in the back of his head. The only luck Aki had was that he was not knocked unconscious but damn did it hurt. He and the man got into a fight. The kidnapper was not a very good fighter and Akihito was able to knock him out with a two by four he found on the ground.

Once he was sure the area was safe, Akihito called the other two parents that had helped him search for the children and helped the shivering kids out of the cage. His daughter was the furthest from the door and did not appear to want to wake up. By the time the police and EMT's arrived, Akihito was panicking that Chikako would never wake up again. His daughter, in a coma at the age of 3.

Turns out she had a huge knock to the head and she refused to wake up for about ten days. The two children of the parents that were just as desperate as himself, they became great friends later, told Akihito that Chikako defended the other kids and paid the price with a hit that sent her head long into the concrete wall. Aki will never forget those days he spent in the hospital, holding his daughter's hand, and wondering if she will ever wake up.

Sitting there, holding her back pack while wondering if she will ever come home to him, made him go back to that hospital room. He remembered signing her up for gun classes and self defense classes the moment she was well enough to go. She was not happy to go until she saw her new friends, Noriko and Rei were also in the same classes. Ever since that incident, Akihito made sure those three knew how to defend themselves but he had hoped they would never be this situation again. Yet here they were.

Asami had had the wo
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Xin chào độc giả Fan Fiction đồng bào của tôi. Tôi biết Cập Nhật của tôi đã ít và xa giữa gần đây nhưng cuộc sống đã chỉ nhận được khó khăn hơn và khó khăn hơn. Một ai đó rất gần gũi với tôi đã chết và nó đã làm cho nó rất khó khăn cho tôi để tìm thấy năng lượng để đăng bài.Điều thú vị là rằng lớp học của tôi sẽ kết thúc trong khoảng một tuần vì vậy tôi sẽ có thêm thời gian để viết. AHH loại ngày giữ trong khi tôi nhận được qua nhà văn khối như vậy nếu bạn chờ đợi cho tôi để Cập Nhật đấy, xin lỗi, nhưng nó sẽ không trong một thời gian.Tôi đã có nhận xét tốt nhất của tôi chương cuối cùng, và cho rằng tôi rất biết ơn. Những ý kiến đã giúp tôi để xây dựng đủ năng lượng để đăng bài này. Tôi làm việc rất chăm chỉ vào chương này, để thử và đáp ứng mong đợi của tất cả mọi người. Xin vui lòng tiếp tục xem xét và cho tôi gợi ý. Nếu bạn muốn hỏi tôi câu hỏi hoặc cho tôi biết các vấn đề với âm mưu của tôi (tôi chỉ con người sau khi tất cả) xin vui lòng PM tôi và tôi sẽ cố gắng sửa chữa nó.Điều này là tự chỉnh sửa lỗi nếu có bất kỳ lỗi nào. PM tôi, nếu họ làm cho nó khó khăn để đọc và tôi sẽ trở lại và chỉnh sửa nó một lần nữa khi tôi có cơ hội.Tôi không sở hữu Finders hoặc các ký tự khác hơn so với của tôi đáng yêu, BA Chi và câu chuyện mà tôi mess với cô ấy và tất cả mọi người khác. Tôi là một tác giả rất có nghĩa là khi nói đến làm cho nhân vật của tôi cuộc sống địa ngục. ^_^Cảm ơnKnighte:)TTGO ***Takato xuất hiện lâu sau khi bé, người sẽ chỉ nói với họ rằng tên đầu tiên của cô là Chi, và bạn gái của mình đã đi ngủ. Ông gõ nhẹ nhàng và Kou cho anh ta vào. Hai người bạn đi vào phòng khách, không nói cho một vài phút. Gần như là mặc dù không phải của họ đã chắc chắn bắt đầu từ đâu. Kou cuối cùng nói, "ơn comin dude. Tôi chỉ không biết phải làm gì."Bạn thuở nhỏ của Kou gật đầu và nói, "Vì vậy những gì đang xảy ra?"Ông sheepishly cọ xát phía sau cổ của ông, "Vâng chúng tôi tìm thấy một cô bé bên ngoài khoảng ba giờ trước đây. Cô đang ngồi trên vỉa hè, đóng băng. Tôi không có ý tưởng làm gì, cô sẽ không cho chúng tôi biết nơi sinh sống của cha mẹ của cô. Cô sẽ không ngay cả cho chúng tôi biết tên thật của mình." Ông bảo hiểm đôi mắt của mình trong thất vọng im lặng, "bạn nên có nhìn thấy cô ấy khi chúng tôi tìm thấy cô ấy, toàn bộ cơ thể của cô shakin' và đôi môi của mình được màu xanh."Với không có bản án trong đôi mắt của mình, Takato hỏi, "đã làm bạn kiểm tra nhiệt độ của mình trước khi đưa cô ấy ngủ?" Kou gật đầu đầu tay còn lại trong cùng một vị trí. Takato nắm vai nhẹ nhàng và nói trong sự hiểu biết giọng hầu hết "tôi chắc chắn bạn đã làm tất cả các bạn có thể."Bạn thấy, sau khi có chỉ bạn từ trường trung học biến mất khoảng năm năm trước đây, Kou có khuynh hướng hoảng sợ về người. Trẻ em trên đường phố luôn luôn làm trẻ suy nghĩ một số bạn bè của họ chết, lạnh trong một gutter. Takato đã không đổ lỗi cho Kou vì nhạy cảm với chủ đề nhưng có thể không cho phép anh ta để đắm mình như một đứa trẻ.Ông nắm lấy tay bè và kéo họ ra khỏi khuôn mặt của mình, "tôi chắc chắn Akihito là chỉ là tốt. Bây giờ sau đó, cho tôi biết về cô gái ít."Hai thời thơ ấu bạn bè nói về như thế nào ít họ biết của cô gái họ đã tìm thấy, bẩn và đóng băng, trong gutter này. Sau một giờ Takato gọi là vợ và yêu cầu cô nếu cô ấy có thể đi qua để của Kou vào buổi sáng để giúp họ có được cô ấy về nhà. Cô, tất nhiên, đã đồng ý và họ đã đưa ra một kế hoạch, một cái gì đó mà Kou chỉ ra một lần nữa đã luôn luôn Akihito của forte.Akihito sẽ đi ngày dài cổ phần outs, nhưng dài nhất mà ông không bao giờ được gọi là một trong số họ đã là ba tháng. Nó đã là năm năm và vì vậy Takato giả định tồi tệ nhất. Ông dõi các tin tức hàng ngày, chờ đợi cho các phóng viên nói Akihito của tên với một hình ảnh của cơ thể chết của mình. Kou, Tuy nhiên đã từ chối để tin rằng ông đã chết và đã cố gắng để luôn luôn nói chuyện như ông sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào, và cùng lúc nghĩ về cái chết của ông cứ mỗi vài phút. Hai người trong số họ đã fucked từ biến mất bạn bè của họ. Nơi có thể thằng tóc vàng đã đi và quên về bạn bè tốt nhất của mình?TTGO ***Sáng hôm sau Takato tỉnh dậy sớm, sáu am. Mặt trời đã không thậm chí hoàn toàn hỏng đường chân trời và được Takato có thể ngủ không còn. Ông đã nhận ra chiếc ghế dài, nơi ông đã bị rơi vào đêm trước, và lang thang vào nhà bếp cho một số cà phê buổi sáng. Ông dừng lại trong bài nhạc của mình khi ông phát hiện một cái gì đó kỳ lạ. Một cô gái năm tuổi với mái tóc đen và vàng đôi mắt ngồi tại bàn, đọc báo buổi sáng. Cô thậm chí không thấp hơn giấy như cô nói, "Tôi đã làm cho cà phê." Cô bật trang và giữ đọc.Ông quyết định để thoát khỏi và đã đi đến đổ mình một tách hoà nhiệt độ nước trái cây. Các cô gái không thậm chí nhìn như ông đã uống hai ly trước khi yêu cầu của cô, "Whats tên của bạn, đứa trẻ?"Tờ báo được cuối cùng xếp gọn gàng, tiết lộ một khuôn mặt trung lập về cô gái năm tuổi, "Chí."Takato lắc đầu và cố gắng một lần nữa, "tôi có nghĩa là toàn bộ tên kid của bạn. Chúng ta phải đưa bạn trở lại với cha mẹ của bạn." Ông nhìn sâu vào các đôi mắt vàng glowing dường như nhìn chằm chằm vào linh hồn rất của mình. Người đàn ông lớn tuổi có thể không còn giữ chiêm ngưỡng thâm nhập và đã phải nhìn xa.Mỉm cười rằng cô thắng nhìn chằm chằm xuống, Chi trả lời, "tôi đã nói không bao giờ để cho biết người lạ tên của tôi. Tôi thậm chí không phải nói chuyện với người lạ." Cô vượt qua cánh tay của mình và cố gắng của cô tốt nhất để nói chuyện như một đứa trẻ bình thường tuổi của cô nào.Nhìn lại vào các cô gái ở phía trước của anh ta, Takato đã cố gắng để lý do với cô ấy, "sau đó làm thế nào chúng tôi sẽ đưa bạn về nhà nếu chúng ta không biết cha mẹ của bạn là ai?"Gần như giống như cuộc đàm thoại là một chương trình trò chơi nhanh chóng lửa, chí nói, "bạn sẽ không biết mẹ hoặc cha của tôi. Họ là khá bình thường.""Một lần nữa," Takato cố gắng lý do, "làm thế nào chúng tôi sẽ giúp bạn trở lại với cha mẹ của bạn? Chúng tôi không thể cho bạn đi ra một mình, bạn có thể bị thương."Các cô gái đã không nhìn liên quan ở tất cả cho sự an toàn của chính mình. Takato đã là về để tiếp tục nhưng chí gián đoạn anh ta, "tôi biết nơi làm việc của cha tôi. Nếu bạn có thể giúp tôi tìm thấy một số nơi quen thuộc, tôi có thể tìm ra cách đến văn phòng của cha tôi."Một bàn tay lớn nắm lấy tay cô gái nhỏ và tổ chức chúng nhẹ nhàng, "chúng tôi sẽ tất cả đi lại với nhau. Chúng tôi không thể cho phép bạn nhận được đau đớn hay mất một lần nữa. " Chí từ chức mình để số phận của mình và gật đầu. Hai người trong số họ ngồi trong thoải mái im lặng trước khi Kaori và Kou cả hai bước vào nhà bếp, trong tìm kiếm của cà phê để giúp họ thức dậy. Chí chọn các tờ báo sao lưu và tiếp tục để đọc nó.Không ai nói cho một thời gian, đa số họ vẫn đang cố gắng để hoàn toàn đánh thức. Kou cuối cùng cho biết trong một giọng nói kiệt sức, "Cảm ơn cho Makin ' cà phê dude." Takato lắc đầu và điểm của mình tại Chi, những người thậm chí không nhìn vào giọng nói. "Ồ, cảm ơn con." Các cô gái lại không bật, nhưng thay vào đó gật đầu một thời gian ngắn.Kaori mỉm cười và đi để nói chuyện với chí trong khi Kou ngồi bên cạnh người bạn thời thơ ấu của ông hỏi một câu hỏi, "Khi vợ của bạn hiển thị?"Takato nhìn vào chiếc đồng hồ, "Vào khoảng sau 8, cô ấy phải gửi những trẻ em học đầu tiên." Hai người trong số họ gật đầu,"Thì chúng ta đợi."TTGO ***Qua bên kia thị trấn, Akihito cắp bầy trở lại con gái vào ngực của mình. Vải túi đơn giản là ẩm ướt từ nước mắt trator dường như thoát khi Aki ít nhất dự kiến nó. Người đàn ông của người yêu của mình đã tìm thấy túi nhỏ trong một nhà kho qua thị xã nhưng không có cô bé gắn liền với nó. Đó là trong tay của một nhóm người đàn ông đã cố gắng để bắt cóc Chikako nhưng dường như cô đã cho họ trượt, Aki dự kiến sẽ không có gì ít hơn của con gái của mình. Tuy nhiên, tình trạng này là như vậy gần với qua kinh nghiệm mà nó làm cho người đàn ông tóc vàng muốn sob tất cả thời gian. Nó có vẻ như lâu như vậy bây giờ, nhưng nó đã chỉ một vài năm trước đây bây giờ.Khi Chikako đã là ba tuổi một pedophile ra thị trấn nhỏ của họ và bắt cóc một nhóm trẻ em từ các công viên, Chikako trong số đó. Không ai trong số các bậc cha mẹ có thể tìm thấy chúng, hoặc có bất kỳ ý tưởng bắt đầu từ đâu. Akihito và Noriko và Rei (Chi's bè) phụ huynh chạy xung quanh thị trấn tuyệt vọng, cố gắng để xác định vị trí của trẻ em mất tích. Mất ngày nhưng Akihito cuối cùng có một tip, một cabin trong nơi hoang dã không để xa thị xã đã biến sức mạnh của nó trở lại vào ngày trước khi các em đã được thực hiện. Ông đã đi stupidly, của mình và không có một vũ khí duy nhất, nhưng ông đã tìm thấy tất cả các trẻ em với nhau trong một lồng. Không có họ đã hoàn toàn sáng suốt và chỉ có hai trong số họ có bất kỳ loại quần áo, và những người đã là chỉ là đồ lót. Chikako đã lắp đặt ở góc, vô thức và hoàn toàn trần truồng.Akihito chọn khóa và cố gắng để có được tất cả các trẻ em để an toàn trước khi người đàn ông trở lại nhưng tất nhiên đó đã không may mắn của mình. Như ông đã kéo Rei ra khỏi lồng bởi nách của mình, ông bị bắn trúng ở mặt sau của đầu. May mắn chỉ Aki có là rằng ông không gõ bất tỉnh nhưng damn nó đã thương. Ông và người đàn ông đã nhận ra một cuộc chiến. Tên bắt cóc đã không một máy bay chiến đấu rất tốt và Akihito đã có thể để knock out anh ta với một 2 bởi 4, ông tìm thấy trên mặt đất.Một khi ông đã chắc chắn khu vực được Két an toàn, Akihito gọi là các phụ huynh hai khác mà đã giúp anh ta tìm kiếm cho trẻ em và giúp các trẻ em shivering ra khỏi lồng. Con gái của ông là xa nhất từ cửa và đã không xuất hiện để muốn thức dậy. Bởi thời gian cảnh sát và EMT's đến, Akihito panicking mà Chikako sẽ không bao giờ tỉnh lại một lần nữa. Con gái của mình, trong một hôn mê ở tuổi 3.Hóa ra cô đã có một knock rất lớn cho người đứng đầu và cô đã từ chối để đánh thức cho khoảng mười ngày. Hai trẻ em của cha mẹ đã tuyệt vọng vai chính mình, họ sau này trở thành người bạn tuyệt vời, nói với Akihito Chikako bảo vệ trẻ em khác và đã phải trả giá với một hit gửi cô đầu lâu vào tường bê tông. Aki sẽ không bao giờ quên những ngày dài trong bệnh viện, nắm tay con gái của mình, và tự hỏi nếu cô ấy sẽ bao giờ tỉnh lại.Ngồi ở đó, tổ chức gói trở lại của cô trong khi tự hỏi nếu cô ấy sẽ bao giờ đến nhà với anh ta, làm cho anh ta trở về phòng bệnh viện đó. Ông nhớ đăng nhập của mình cho các lớp học súng và tự phòng lớp học thời điểm này nó là đủ để đi. Cô ấy đã không hạnh phúc để đi cho đến khi cô ấy thấy bạn mới của cô, Noriko và Rei đã cũng trong các lớp học tương tự. Kể từ khi sự cố đó, Akihito đã chắc chắn ba biết làm thế nào để bảo vệ chính mình, nhưng ông đã hy vọng họ sẽ không bao giờ có tình trạng này một lần nữa. Nhưng ở đây họ.Asami đã có wo
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Xin chào độc giả đồng Fiction Fan của tôi. Tôi biết bản cập nhật của tôi đã được ít và xa giữa thời gian gần đây nhưng cuộc sống vừa nhận được khó khăn hơn và khó khăn hơn. Một người nào đó rất gần gũi với tôi qua đời và nó đã làm cho nó rất khó khăn cho tôi để tìm năng lượng để gửi. Điều thú vị là lớp học của tôi sẽ kết thúc trong khoảng một tuần, vì vậy tôi sẽ có nhiều thời gian để viết. AHH là loại giữ lại trong khi tôi đi qua nhà văn chặn vì vậy nếu bạn chờ đợi cho tôi để cập nhật mà một, xin lỗi nhưng nó sẽ không được một thời gian. Tôi đã đánh giá tốt cho chương cuối cùng của tôi, và cho rằng tôi rất biết ơn. Các ý kiến đã giúp tôi xây dựng đủ năng lượng để gửi này. Tôi đã làm việc rất chăm chỉ vào chương này, để thử và đáp ứng mong đợi của mọi người. Xin hãy tiếp tục xem xét và cho tôi gợi ý. Nếu bạn muốn hỏi tôi câu hỏi hoặc cho tôi biết vấn đề với cốt truyện của tôi (tôi chỉ là con người thôi) xin vui lòng PM cho tôi và tôi sẽ cố gắng sửa chữa nó. Điều này là tự sửa rất xin lỗi nếu có bất kỳ lỗi nào. PM cho tôi, nếu họ làm cho nó khó khăn để đọc và tôi sẽ quay trở lại và chỉnh sửa lại một lần nữa khi tôi có cơ hội. Tôi không sở hữu Finders hoặc bất kỳ của các nhân vật khác hơn đáng yêu của tôi, BA Chi và cốt truyện mà tôi gây rối với cô và mọi người khác. Tôi là một tác giả rất có ý nghĩa khi nói đến làm cho nhân vật của tôi cuộc sống địa ngục. ^ _ ^ Thanks, Knighte :) *** TTGO *** Takato hiện rất lâu sau khi cô gái nhỏ, những người sẽ chỉ nói với họ rằng tên đầu tiên của cô là Chi, và bạn gái của mình đi ngủ. Ông gõ nhẹ nhàng và Kou cho anh vào. Hai người bạn đi vào phòng khách, không nói chuyện trong một vài phút. Hầu như không ai trong họ đã chắc chắn bắt đầu từ đâu. Kou cuối cùng nói, "Cảm ơn anh chàng comin. Tôi chỉ không biết phải làm gì." bạn thời thơ ấu của Kou gật đầu và nói, "Vì vậy, những gì đang xảy ra?" Ông ngượng ngùng xoa gáy của anh, "Vâng, chúng tôi tìm thấy một cô bé bên ngoài khoảng ba giờ trước. Cô ấy đang ngồi trên vỉa hè, đông. Tôi không có ý tưởng gì để làm, cô sẽ không nói với chúng ta, nơi cha mẹ cô sống. Cô wont thậm chí cho chúng tôi biết tên thật của cô. " Ông che mắt trong thất vọng im lặng, "Bạn nên có nhìn thấy cô ấy khi chúng tôi tìm thấy cô ấy, toàn bộ cơ thể của cô đã được Shakin 'và đôi môi của cô là màu xanh." Khi không có sự phán xét ​​trong mắt anh, Takato hỏi: "Bạn đã kiểm tra nhiệt độ của mình trước khi đưa cô đi ngủ? " Kou gật đầu, tay còn lại trong cùng một vị trí. Takato nắm vai anh nhẹ nhàng và nói bằng giọng hiểu biết nhất của ông, "Tôi chắc chắn rằng bạn đã làm tất cả các bạn có thể." Bạn thấy đấy, sau khi người bạn đó chỉ khác từ trường trung học biến mất khoảng năm năm trước đây, Kou có xu hướng hoảng sợ về con người. Trẻ em trên đường phố luôn luôn làm trẻ hơn suy nghĩ của bạn bè của họ chết, lạnh trong một máng xối. Takato không đổ lỗi cho Kou cho là nhạy cảm với chủ đề nhưng không thể cho phép anh ta để đắm mình như một đứa trẻ. Ông nắm lấy tay ​​bạn bè của mình và kéo họ ra khỏi khuôn mặt của mình, "Tôi chắc chắn Akihito là tốt. Bây giờ sau đó, cho tôi biết về cô bé này. " Hai người bạn thời thơ ấu đã nói về chuyện nhỏ mà họ đã biết về cô gái này, họ đã tìm thấy, bẩn và đóng băng, trong máng xối. Sau một giờ Takato gọi vợ và hỏi cô ấy nếu cô ấy có thể đi qua để Kou trong buổi sáng để giúp họ có được nhà của cô. Cô ấy, tất nhiên, đồng ý và họ đã đưa ra một kế hoạch, một cái gì đó mà Kou chỉ ra một lần nữa là luôn luôn là sở trường của Akihito. Akihito sẽ đi trên outs cổ dài, nhưng dài nhất ông không bao giờ được gọi là một trong số họ đã được ba tháng. Nó đã được năm năm và như vậy Takato giả định tồi tệ nhất. Ông xem tin tức mỗi sáng, chờ đợi cho các phóng viên nói tên Akihito với một hình ảnh của cơ thể đã chết của mình. Kou, tuy nhiên từ chối tin rằng ông đã chết và đã cố gắng để luôn luôn nói như thế anh sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào, và tại cùng một thời gian nghĩ về cái chết của ông mỗi vài phút. Hai trong số họ đã được fucked lên từ những người bạn mất tích của họ. Trường hợp có thể rằng Punk cô gái tóc vàng đã đi và quên mất người bạn tốt nhất của anh? *** TTGO *** Sáng hôm sau Takato thức dậy sớm, 06:00. Mặt trời đã thậm chí không hoàn toàn bị phá vỡ chân trời và chưa Takato thể ngủ không còn. Ông đã nhận ra chiếc ghế dài, nơi ông đã bị rơi vào đêm hôm trước, và lang thang vào nhà bếp cho một số cà phê buổi sáng. Anh dừng lại trong các bài hát của anh khi anh phát hiện ra một cái gì đó kỳ lạ. Một bé gái năm tuổi với mái tóc đen và đôi mắt vàng đang ngồi ở bàn, đọc báo buổi sáng. Cô thậm chí không giảm giấy như cô nói, "Tôi làm cà phê." Cô quay lại trang và tiếp tục đọc. Ông quyết định bắt nó đi và đi đến đổ cho mình một cốc nước ép thức dậy. Các cô gái thậm chí không nhìn khi anh ta uống hai ly trước khi hỏi cô, "Whats tên của bạn, nhóc?" Tờ báo được gấp lại gọn gàng cuối cùng, để lộ một khuôn mặt trung vào cô gái năm tuổi, "Chi". Takato lắc đầu và cố gắng một lần nữa, "tôi có nghĩa là toàn bộ tên đứa trẻ của bạn. Chúng tôi cần phải nhận bạn trở lại với cha mẹ của bạn." Anh nhìn sâu vào đôi mắt vàng rực rỡ dường như nhìn chằm chằm vào linh hồn của mình. Người đàn ông lớn tuổi không còn giữ được cái nhìn thâm nhập và phải nhìn đi. Mỉm cười mà cô giành được cái nhìn chằm chằm xuống, Chi trả lời: "Tôi đã nói không bao giờ nói với người lạ tên của tôi. Tôi thậm chí còn không được phép nói chuyện với người lạ." Cô khoanh tay lại và cố gắng hết mình để nói chuyện như một đứa trẻ bình thường cùng tuổi sẽ. Nhìn lại những cô bé trước mặt anh, Takato cố gắng giải thích với cô ấy, "Vậy thì làm thế nào chúng ta sẽ đưa em về nhà nếu chúng tôi không có ý tưởng của cha mẹ là ai? " Hầu như cuộc trò chuyện của họ là một chương trình trò chơi lửa nhanh chóng, Chi nói, "Bạn sẽ không biết mẹ hoặc cha tôi. Họ là khá bình thường." "Một lần nữa," Takato cố gắng để lý do, "Làm thế nào là chúng tôi sẽ giúp bạn trở lại với cha mẹ của bạn? Chúng tôi không thể để em đi xe một mình, bạn có thể bị tổn thương. " Cô bé không nhìn vào tất cả lo lắng cho sự an toàn của cô. Takato đã được về để tiếp tục nhưng Chi ngắt lời anh, "Tôi biết nơi cha tôi làm việc. Nếu bạn có thể giúp tôi tìm thấy một số nơi quen thuộc, tôi có thể tìm cách riêng của tôi đến văn phòng của cha tôi." Một bàn tay lớn nắm lấy các cô gái tay bé và đưa chúng nhẹ nhàng, "Chúng tôi sẽ tất cả đi cùng nhau. Chúng tôi không thể để cho bạn bị tổn thương hoặc bị mất một lần nữa." Chi từ chức bản thân mình cho số phận của mình và gật đầu. Hai người ngồi trong im lặng thoải mái trước khi Kaori và Kou cả hai bước vào bếp, trong tìm kiếm của cà phê để giúp họ thức dậy. Chi nhặt tờ báo trở lại và tiếp tục đọc nó. Không ai nói một thời gian, phần lớn trong số họ vẫn đang cố gắng để hoàn toàn thức tỉnh. Kou cuối cùng nói với giọng mệt mỏi, "Cảm ơn anh chàng cà phê makin '." Takato lắc đầu và điểm của mình tại Chi, người thậm chí không nhìn lên giọng. "Oh, nhờ đứa trẻ." Các cô gái lại không bật nhưng thay vì gật đầu một thời gian ngắn. Kaori mỉm cười và đi qua để nói chuyện với Chi khi Kou ngồi bên cạnh người bạn thời thơ ấu của mình để đặt câu hỏi, "Khi là vợ của bạn hiển thị?" Takato nhìn đồng hồ, " Đôi khi sau khi 8, cô đã gửi con đến trường đầu tiên. " Hai người họ gật đầu, "Sau đó, chúng tôi chờ đợi." *** TTGO *** Từ phía bên kia thành phố, Akihito nắm chặt con gái của mình trở lại gói vào ngực của mình. Các vải của túi đơn giản là ẩm ướt từ nước mắt trator mà dường như được thoát ra khi Aki ít mong đợi nhất. Người đàn ông của người yêu anh đã tìm thấy cái túi nhỏ trong một nhà kho trên khắp thị trấn, nhưng không có cô bé gắn liền với nó. Đó là trong tay của một nhóm người mà đang cố gắng bắt cóc Chikako nhưng dường như cô đã cho họ sự trơn trượt, Aki dự kiến sẽ không có gì ít hơn của con gái mình. Tuy nhiên, tình trạng này rất gần với kinh nghiệm quá khứ mà nó làm cho người đàn ông tóc vàng muốn khóc tất cả các thời gian. Nó có vẻ như cách đây khá lâu, nhưng bây giờ nó chỉ là một vài năm trước đây bây giờ. Khi Chikako đã được ba tuổi một ấu dâm đi vào thị trấn nhỏ của mình và bắt cóc một nhóm trẻ em từ các công viên công cộng, Chikako trong số đó. Không ai trong số các bậc cha mẹ có thể tìm thấy chúng, hoặc có bất kỳ ý tưởng bắt đầu từ đâu. Akihito và Noriko và (bạn bè của Chi) Rei của cha mẹ chạy quanh thị trấn tuyệt vọng, cố gắng xác định vị trí trẻ em mất tích của họ. Phải mất vài ngày nhưng Akihito cuối cùng đã có một tip, một cabin ra ở nơi hoang dã không xa thị trấn đã biến quyền lực của mình trở lại vào ngày trước khi các em đang được thực hiện. Ông đã đi vào một cách ngớ ngẩn, bởi chính mình và không có vũ khí duy nhất, nhưng ông đã làm tất cả các con với nhau trong một cái lồng. Không ai trong số họ là hoàn toàn sáng suốt và chỉ có hai trong số họ có bất kỳ loại quần áo vào, và đó là những chỉ đồ lót. Chikako đã được đặt trong góc, bất tỉnh và hoàn toàn khỏa thân. Akihito chọn khóa và cố gắng để có được tất cả các trẻ em đến nơi an toàn trước khi người đàn ông đã trở lại nhưng tất nhiên đó không phải là may mắn của mình. Như ông đã được kéo Rei ra khỏi lồng bằng nách của mình, ông bị trúng vào gáy mình. May mắn duy nhất Aki đã có được rằng ông đã không bị đánh bất tỉnh nhưng chết tiệt đã làm nó bị tổn thương. Ông và những người đàn ông đã đánh nhau. Những kẻ bắt cóc không phải là một máy bay chiến đấu rất tốt và Akihito đã có thể hạ gục anh ta ra với hai bằng bốn anh tìm thấy trên mặt đất. Một khi anh chắc chắn khu vực này đã an toàn, Akihito gọi là hai bố mẹ khác đã giúp ông tìm kiếm cho trẻ em và giúp đỡ các trẻ em run rẩy ra khỏi lồng. Con gái của ông là xa nhất từ cửa và không xuất hiện để muốn thức dậy. Bởi thời gian cảnh sát và EMT đã đến, Akihito đã hoảng loạn mà Chikako sẽ không bao giờ thức dậy nữa. Con gái của ông, trong tình trạng hôn mê ở tuổi 3. Hóa ra cô đã có một tiếng gõ rất lớn cho đầu và cô từ chối thức dậy trong khoảng mười ngày. Hai đứa trẻ của các bậc cha mẹ mà đã được chỉ là tuyệt vọng như mình, họ đã trở thành những người bạn tuyệt vời sau này, nói rằng Akihito Chikako bảo vệ những đứa trẻ khác và trả giá với một hit mà gửi đầu lâu vào tường bê tông. Aki sẽ không bao giờ quên những ngày đó ông đã dành trong bệnh viện, nắm tay con gái mình, và tự hỏi nếu cô ấy bao giờ sẽ thức dậy. Ngồi đó, cầm gói trở lại của cô trong khi tự hỏi nếu cô ấy bao giờ sẽ trở về nhà với anh, làm cho anh ta trở lại đó phòng bệnh viện. Anh nhớ ký của mình lên cho lớp súng và các lớp học tự vệ lúc này cô đã đủ khỏe để đi. Cô không phải là hạnh phúc để đi cho đến khi cô nhìn thấy những người bạn mới của mình, Noriko và Rei cũng đã ở trong lớp học tương tự. Kể từ khi sự việc đó, Akihito đã đảm bảo rằng những người ba biết làm thế nào để tự bảo vệ mình nhưng ông đã hy vọng họ sẽ không bao giờ có tình trạng này một lần nữa. Tuy nhiên, ở đây họ. Asami đã có wo











































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: