Medieval period[edit]Naval battle of Dan-no-Ura in 1185.Naval battles  dịch - Medieval period[edit]Naval battle of Dan-no-Ura in 1185.Naval battles  Việt làm thế nào để nói

Medieval period[edit]Naval battle o

Medieval period[edit]

Naval battle of Dan-no-Ura in 1185.
Naval battles of a very large scale, fought between Japanese clans and involving more than 1000 warships, are recorded from the 12th century. The decisive battle of the Genpei War, and one of the most famous and important naval battles in pre-modern Japanese history, was the 1185 battle of Dan-no-ura, which was fought between the fleets of the Minamoto and Taira clans. These battles consisted first of long-range archery exchanges, then giving way to hand-to-hand combat with swords and daggers. Ships were used largely as floating platforms for what were largely land-based melee tactics.

Mongol invasions (1274–1281)[edit]

Japanese samurai boarding Mongol ships in 1281. Mōko Shūrai Ekotoba (蒙古襲来絵詞), circa 1293.
The first major references to Japanese naval actions against other Asian powers occur in the accounts of the Mongol invasions of Japan by Kublai Khan in 1281. Japan had no navy which could seriously challenge the Mongol navy, so most of the action took place on Japanese land. Groups of samurai, transported on small coastal boats, are recorded to have boarded, taken over and burned several ships of the Mongol navy.

Wakō piracy (13th–16th century)[edit]
Main article: Wokou
During the following centuries, wakō pirates became very active plundering the coast of the Chinese Empire. Though the term wakō translates directly to "Japanese pirates," Japanese were far from the only sailors to harass shipping and ports in China and other parts of Asia in this period, and the term thus more accurately includes these non-Japanese as well. The first raid by wakō on record occurred in the summer of 1223, on the south coast of Goryeo. At the peak of wakō activity around the end of the 14th century, fleets of 300 to 500 ships, transporting several hundred horsemen and several thousand soldiers, would raid the coast of China[7]. For the next half-century, sailing principally from Iki Island and Tsushima, they engulfed coastal regions of the southern half of Goryeo. Between 1376 and 1385, no fewer than 174 instances of pirate raids were recorded in Korea. However when Josean was founded in Korea, wakō took a massive hit in one of their main homeland of Tsushima during the Oei Invasion. Wakō activity ended for the most part in the 1580s with its interdiction by Toyotomi Hideyoshi.

Official trading missions, such as the Tenryūji-bune, were also sent to China around 1341.

Sengoku period (15th–16th century)[edit]

A 16th-century Japanese atakebune coastal warship.
Various daimyō clans undertook major naval building efforts in the 16th century, during the Sengoku period, when feudal rulers vying for supremacy built vast coastal navies of several hundred ships. The largest of these ships were called atakebune. Around that time, Japan seems to have developed one of the first ironclad warships in history, when Oda Nobunaga, a Japanese daimyo, had six iron-covered Ō-atakebune ("Great Atakebune") made in 1576 [8]. These ships were called tekkōsen (鉄甲船?), literally "iron armored ships" and were armed with multiple cannons and large caliber rifles to defeat the large, but all wooden, vessels of the enemy. With these ships, Nobunaga defeated the Mōri clan navy at the mouth of the Kizu River, near Osaka in 1578, and began a successful naval blockade. The Ō-atakebune are regarded as floating fortresses rather than true warships, however, and were only used in coastal actions.

European contacts[edit]
Main article: Nanban trade period

Nanban ships arriving for trade in Japan. 16th-century painting.
The first Europeans reached Japan in 1543 on Chinese junks, and Portuguese ships started to arrive in Japan soon after. At that time, there was already trade exchanges between Portugal and Goa (since around 1515), consisting in 3 to 4 carracks leaving Lisbon with silver to purchase cotton and spices in India. Out of these, only one carrack went on to China in order to purchase silk, also in exchange for Portuguese silver. Accordingly, the cargo of the first Portuguese ships (usually about 4 smaller-sized ships every year) arriving in Japan almost entirely consisted of Chinese goods (silk, porcelain). The Japanese were very much looking forward to acquiring such goods, but had been prohibited from any contacts with by the Emperor of China, as a punishment for wakō pirate raids. The Portuguese (who were called Nanban, lit. Southern Barbarians) therefore found the opportunity to act as intermediaries in Asian trade.


A Portuguese carrack in Nagasaki, 17th century.
From the time of the acquisition of Macau in 1557, and their formal recognition as trade partners by the Chinese, the Portuguese started to regulate trade to Japan, by selling to the highest bidder the annual "captaincy" (ito wappu) to Japan, in effect conferring exclusive trading rights for a single carrack bound for Japan every year. The carracks were very large ships, usually between 1000 and 1500 tons, about double or triple the size of a large galleon or junk.

That trade continued with few interruptions until 1638, when it was prohibited on the grounds that the priests and missionaries associated with the Portuguese traders were perceived as posing a threat to the shogunate's power and the nation's stability.

Portuguese trade was progressively more and more challenged by Chinese smugglers, Japanese Red Seal Ships from around 1592 (about ten ships every year), Spanish ships from Manila from around 1600 (about one ship a year), the Dutch from 1609, and the English from 1613 (about one ship per year). Some Japanese are known to have travelled abroad on foreign ships as well, such as Christopher and Cosmas who crossed the Pacific on a Spanish galleon as early as 1587, and then sailed to Europe with Thomas Cavendish.

The Dutch, who, rather than Nanban were called Kōmō (紅毛?), lit. "Red Hair" by the Japanese, first arrived in Japan in 1600, on board the Liefde. Their pilot was William Adams, the first Englishman to reach Japan. In 1605, two of the Liefde's crew were sent to Pattani by Tokugawa Ieyasu, to invite Dutch trade to Japan. The head of the Pattani Dutch trading post, Victor Sprinckel, refused on the grounds that he was too busy dealing with Portuguese opposition in Southeast Asia. In 1609, however, the Dutchman Jacques Specx arrived with two ships in Hirado, and through Adams obtained trading privileges from Ieyasu.

The Dutch also engaged in piracy and naval combat to weaken Portuguese and Spanish shipping in the Pacific, and ultimately became the only Westerners to be allowed access to Japan. For two centuries beginning in 1638, they were restricted to the island of Dejima in Nagasaki harbor.

Invasions of Korea and the Ryūkyūs[edit]
In 1592 and again in 1598, Toyotomi Hideyoshi organized invasions of Korea using some 9,200 ships.[1] From the beginning of the War in 1592, the supreme commander of Hideyoshi's fleet was Kuki Yoshitaka, whose flagship was the 33 meter-long Nihonmaru. Subordinate commanders included Wakisaka Yasuharu and Katō Yoshiaki. After their experience in the Ōei Invasion and other operations against Japanese pirates, the Chinese and Korean navies were more skilled than the Japanese. They relied throughout upon large numbers of smaller ships whose crews would attempt to board the enemy. Boarding was the main tactic of almost all navies until the modern era, and Japanese samurai excelled in close combat. The Japanese commonly used many light, swift, boarding ships called Kobaya in an array that resembled a rapid school of fish following the leading boat. This tactic's advantage was that once they succeeded in boarding one ship, they could hop aboard other enemy ships in the vicinity, in a wildfire fashion.

Japanese ships at the time were built with wooden planks and steel nails, which rusted in seawater after some time in service. The ships were built in a curved pentagonal shape with light wood for maximum speeds for their boarding tactics, but it undermined their capability to quickly change direction. Also, they were somewhat susceptible to capsizing in choppy seas and seastorms. The hulls of Japanese ships were not strong enough to support the weight and recoil of cannons. Rarely did Japanese ships have cannons, and those that did usually hung them from overhead beams with ropes and cloth. Instead, the Japanese relied heavily on their muskets and blades.

The Korea Navy attacked a Japanese transportation fleet effectively and caused big damage. Won Kyun and Yi Sun-sin at the Battle of Okpo has destroyed the Japanese convoy, and their failure enabled Korean resistance in Jeolla province, in the south-east of Korea, to continue. Wakisaka Yasuharu was ordered to dispatch a 1,200 man navy during the Keicho Invasion and annihilated the invading Korean navy led by Won Kyun during a counterattack in July 1597 (Battle of Chilcheollyang). Korean Admiral Yi Eokgi and Won Gyun of Korea were killed in this combat. Hansan Island was occupied by Japan, consolidating the Japanese hold on the west coast of Korea. To prevent Japan from invading China by way of the Korean peninsula west coast, China sent naval forces.[2]

In August 1597, the Japanese Navy was ordered to occupy the Jeolla.[3] After the Joseon Navy gave a damage Japan Navy in the Battle of Myeongnyang, withdrew North of the Korean peninsula. Jeolla was finally occupied by the Japanese Navy, and the Gang Hang became the captive. Remnants of the Korean navy led by Yi Sun-sin joined the Ming Chinese fleet under Chen Lin's forces and continued to attack Japanese supply lines. Towards the end of the war, as the remaining Japanese tried to withdraw from Korea, they were beset by Korean and Chinese forces.[4] To rescue his comrades, Shimazu Yoshihiro attacked the allied fleet. At the Battle of Noryang, Shimazu defeated Chinese general Chen Lin. And the Japanese army succeeded in escape from the Korean Peninsula[5]
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Thời Trung cổ [sửa]Hải quân trận Dan-no-Ura năm 1185.Trận hải chiến của một quy mô rất lớn, chiến đấu giữa Nhật bản và liên quan đến hơn 1000 tàu chiến, được ghi nhận từ thế kỷ 12. Trận đánh quyết định trong chiến tranh Genpei, và một trong những trận đánh Hải quân nổi tiếng và quan trọng nhất trong tiền hiện đại lịch sử Nhật bản, là 1185 trận Dan-no-Ura, diễn ra giữa các hạm đội của gia tộc Minamoto và Taira. Các trận chiến này bao gồm các đầu tiên của trao đổi tầm xa bắn cung, sau đó đưa ra cách để xáp chiến đấu với thanh kiếm và dao găm chữ thập. Tàu được sử dụng chủ yếu như nổi nền tảng cho những gì đã là phần lớn trên đất liền cận chiến chiến thuật.Mông Cổ xâm lược (1274-1281) [sửa]Samurai Nhật bản lên Mông Cổ tàu trong 1281. Mōko Shūrai Ekotoba (蒙古襲来絵詞), khoảng năm 1293.Các tham chiếu lớn đầu tiên đến Nhật bản Hải quân hành động chống lại các cường quốc Châu á xảy ra trong tài khoản của Mông Cổ xâm lược Nhật bản bởi do Kublai Khan ở 1281. Nhật bản đã không có Hải quân nghiêm trọng có thể thách thức các hải quân Mông Cổ, do đó, hầu hết các hành động diễn ra trên đất liền Nhật bản. Nhóm của samurai, vận chuyển trên tàu thuyền ven biển nhỏ, được ghi lại để có bước lên, chiếm đoạt và đốt cháy nhiều tàu chiến của Hải quân Mông Cổ.Cướp biển Wakō (thế kỷ 13-16) [chỉnh sửa]Bài chi tiết: WokouTrong thế kỷ tiếp theo, cướp biển wakō đã trở thành rất tích cực cướp bóc bờ biển của Đế quốc Trung Hoa. Mặc dù thuật ngữ wakō dịch trực tiếp vào "Cướp biển Nhật bản", Nhật đã xa thủy thủ duy nhất để quấy rối tàu bè và các cảng tại Trung Quốc và các bộ phận khác của Châu á trong giai đoạn này, và thuật ngữ như vậy chính xác hơn bao gồm các phòng không-Nhật là tốt. Cuộc đột kích đầu tiên của wakō trên hồ sơ xảy ra vào mùa hè 1223, trên bờ biển Nam của cao ly. Ở đỉnh cao của hoạt động wakō khoảng cuối thế kỷ 14, hạm đội 300-500 tàu, vận chuyển một vài trăm kị binh và một vài nghìn binh sĩ, sẽ tấn công bờ biển Trung Quốc [7]. Cho nửa-thế kỷ sau, khởi hành chủ yếu từ đảo Iki và Tsushima, họ chìm vùng ven biển của nửa phía nam của cao ly. Giữa năm 1376 và 1385, các trường hợp không ít hơn 174 của cuộc tấn công cướp biển được thu âm tại Hàn Quốc. Tuy nhiên khi Josean được thành lập tại Hàn Quốc, wakō lấy một hit lớn trong một của quê hương của họ chính đối mã trong cuộc xâm lược Oei. Hoạt động Wakō kết thúc đối với phần lớn trong 1580s với can thiệp của Toyotomi Hideyoshi.Nhiệm vụ kinh doanh chính thức, chẳng hạn như Tenryūji-bune, cũng đã được gửi đến Trung Quốc khoảng 1341.Thời kỳ Chiến Quốc (thế kỷ 15-16) [chỉnh sửa]Một tàu chiến ven biển atakebune Nhật bản thế kỷ 16.Gia tộc đại danh khác nhau tiến hành nỗ lực xây dựng Hải quân lớn vào thế kỷ 16, trong thời kỳ Sengoku, khi vị vua cai trị phong kiến ganh đua cho uy quyền xây dựng Hải quân nước ven biển rộng lớn của hàng trăm tàu chiến. Lớn nhất của những con tàu này được gọi là atakebune. Khoảng thời gian đó, Nhật Bản dường như đã phát triển một trong những chiếc tàu chiến ironclad đầu tiên trong lịch sử, khi Oda Nobunaga, một lãnh chúa đại danh Nhật bản, có sáu sắt bao phủ Ō-atakebune ("tuyệt vời Atakebune") được thực hiện trong năm 1576 [8]. Những con tàu này được gọi là tekkōsen (鉄甲船?), nghĩa là "con tàu sắt bọc thép" và được trang bị với nhiều khẩu súng máy và lớn cỡ nòng súng trường để đánh bại các mạch lớn, nhưng tất cả gỗ, của kẻ thù. Với những con tàu này, Nobunaga đánh bại Hải quân gia tộc Mōri ở cửa sông Kizu, gần Osaka năm 1578, và bắt đầu một cuộc phong tỏa thành công của Hải quân. Ō-atakebune được coi là pháo đài nổi chứ không phải là tàu chiến thật sự, Tuy nhiên, và chỉ được sử dụng trong hành động duyên hải.Châu Âu liên hệ [sửa]Bài chi tiết: Nanban thương mại thời gianNanban tàu đến cho thương mại tại Nhật bản. bức tranh thế kỷ 16.Những người châu Âu đầu tiên đến Nhật bản năm 1543 vào Trung Quốc junks, và Bồ Đào Nha tàu bắt đầu đến Nhật bản sau. Tại thời điểm đó, đã là trao đổi thương mại giữa Bồ Đào Nha và Goa (từ khoảng 1515), bao gồm trong 3-4 carracks rời Lisbon với bạc để mua vải bông và các loại gia vị ở Ấn Độ. Trong số này, chỉ có một thuyền đến Trung Quốc để mua lụa, cũng để trao đổi với bạc Bồ Đào Nha. Theo đó, hàng hóa của người Bồ Đào Nha đầu tiên tàu (thường khoảng 4 nhỏ hơn kích thước tàu mỗi năm) đến Nhật bản gần như hoàn toàn bao gồm hàng hóa Trung Quốc (lụa, đồ sứ). Người Nhật đã rất nhiều mong mua hàng hóa như vậy, nhưng đã được bị cấm từ bất kỳ địa chỉ liên lạc với hoàng đế Trung Quốc, như là một hình phạt cho cuộc tấn công cướp biển wakō. Người Bồ Đào Nha (người được gọi là Nanban, thắp sáng. Man rợ Nam) do đó tìm thấy cơ hội để hoạt động như trung gian trong thương mại Châu á.Một người Bồ Đào Nha thuyền ở Nagasaki, thế kỷ 17.Từ thời gian của việc mua lại của Macau năm 1557, và sự công nhận chính thức của họ như là đối tác thương mại của Trung Quốc, tiếng Bồ Đào Nha bắt đầu điều chỉnh thương mại đến Nhật bản, bằng cách bán cho người trả giá cao nhất hàng năm "captaincy" (ito wappu) đến Nhật bản, có hiệu lực trao độc quyền thương mại cho một vuông duy nhất hướng đến Nhật bản hàng năm. Các carracks đã là tàu rất lớn, thường giữa 1000 và 1500 tấn, về đôi hoặc gấp ba lần kích thước của một thuyền buồm lớn hoặc rác.Thương mại tiếp tục với vài gián đoạn cho đến năm 1638, khi nó đã bị cấm trên căn cứ mà các linh mục và các nhà truyền giáo liên kết với các thương nhân Bồ Đào Nha được cho là tạo ra một mối đe dọa cho quyền lực của Mạc phủ và sự ổn định của quốc gia.Thương mại Bồ Đào Nha được dần dần hơn và hơn thách thức bởi buôn lậu Trung Quốc, Nhật bản Red Seal tàu từ khoảng 1592 (khoảng 10 tàu mỗi năm), tiếng Tây Ban Nha tàu từ Manila từ khoảng 1600 (khoảng một tàu mỗi năm), người Hà Lan từ 1609, và tiếng Anh từ 1613 (khoảng một tàu mỗi năm). Một số tiếng Nhật được biết là đã đi ra nước ngoài trên nước ngoài tàu là tốt, chẳng hạn như Christopher và Kosmas người vượt qua Thái Bình Dương trên một thuyền buồm Tây Ban Nha càng sớm như năm 1587, và sau đó đi đến châu Âu với Thomas Cavendish.Người Hà Lan, người, chứ không phải là Nanban được gọi là Kōmō (紅毛?), ánh sáng. "Tóc đỏ" của Nhật bản, đầu tiên đến Nhật bản năm 1600, trên tàu Liefde. Phi công của họ là William Adams, người Anh đầu tiên đến Nhật bản. Vào năm 1605, hai trong số thủy thủ đoàn của Liefde trang bị cho đến Pattani của Tokugawa Ieyasu, mời các thương mại Hà Lan đến Nhật bản. Người đứng đầu của tỉnh Pattani Hà Lan thương điếm, Victor Sprinckel, từ chối các căn cứ mà ông đã quá bận rộn đối phó với phe đối lập Bồ Đào Nha ở đông nam á. Năm 1609, Tuy nhiên, người Hà Lan Jacques Specx đến với hai chiếc thuộc Hirado, và thông qua Adams được đặc quyền kinh doanh từ Ieyasu.Người Hà Lan cũng tham gia vào vi phạm bản quyền và Hải quân chiến đấu để làm suy yếu tiếng Bồ Đào Nha và tiếng Tây Ban Nha vận chuyển ở Thái Bình Dương, và cuối cùng trở thành người phương Tây duy nhất được phép truy cập vào Nhật bản. Trong hai thế kỷ bắt đầu từ năm 1638, họ đã được hạn chế để đảo Dejima ở Nagasaki harbor.Cuộc xâm lược Triều tiên và quần đảo Ryūkyū [sửa]Năm 1592 và một lần nữa năm 1598, Toyotomi Hideyoshi tổ chức chiến tranh Triều tiên bằng cách sử dụng một số tàu 9.200.[1] từ khởi đầu của cuộc chiến tranh năm 1592, tư lệnh tối cao của hạm đội của Hideyoshi là Kuki Yoshitaka, soái hạm mà là 33 mét dài Nihonmaru. Chỉ huy đơn vị bao gồm Wakisaka Yasuharu và Katō Yoshiaki. Sau khi kinh nghiệm của họ trong Ōei cuộc xâm lược và các hoạt động chống lại cướp biển Nhật bản, Trung Quốc và Triều tiên Hải quân đã có tay nghề cao hơn so với Nhật bản. Họ dựa trên toàn theo số lượng tàu nhỏ hơn mà đội sẽ cố gắng để hội đồng quản trị là kẻ thù lớn. Nội trú là chiến thuật chính của hầu như tất cả Hải quân cho đến thời kỳ hiện đại, và samurai Nhật bản rất xuất sắc trong đóng chiến đấu. Nhật bản thường được sử dụng nhiều ánh sáng, swift, lên tàu gọi là Kobaya trong một mảng khá giống với một trường học nhanh chóng của cá sau thuyền hàng đầu. Lợi thế chiến thuật này là rằng một khi họ đã thành công trong lên máy bay một tàu, họ có thể hop trên chiếc tàu chiến đối phương khác trong vùng lân cận, trong một thời trang cháy rừng.Japanese ships at the time were built with wooden planks and steel nails, which rusted in seawater after some time in service. The ships were built in a curved pentagonal shape with light wood for maximum speeds for their boarding tactics, but it undermined their capability to quickly change direction. Also, they were somewhat susceptible to capsizing in choppy seas and seastorms. The hulls of Japanese ships were not strong enough to support the weight and recoil of cannons. Rarely did Japanese ships have cannons, and those that did usually hung them from overhead beams with ropes and cloth. Instead, the Japanese relied heavily on their muskets and blades.The Korea Navy attacked a Japanese transportation fleet effectively and caused big damage. Won Kyun and Yi Sun-sin at the Battle of Okpo has destroyed the Japanese convoy, and their failure enabled Korean resistance in Jeolla province, in the south-east of Korea, to continue. Wakisaka Yasuharu was ordered to dispatch a 1,200 man navy during the Keicho Invasion and annihilated the invading Korean navy led by Won Kyun during a counterattack in July 1597 (Battle of Chilcheollyang). Korean Admiral Yi Eokgi and Won Gyun of Korea were killed in this combat. Hansan Island was occupied by Japan, consolidating the Japanese hold on the west coast of Korea. To prevent Japan from invading China by way of the Korean peninsula west coast, China sent naval forces.[2]Trong tháng 8 năm 1597, Hải quân Nhật bản được lệnh chiếm tỉnh Jeolla.[3] sau khi Hải quân Triều tiên đã đưa ra một thiệt hại Hải quân Nhật bản trong Trận Myeongnyang, rút lui về phía bắc của bán đảo Triều tiên. Jeolla cuối cùng bị Hải quân Nhật chiếm đóng, và băng đảng Hang trở thành bị giam giữ. Tàn tích của Hải quân Triều tiên dẫn bởi Yi Sun-sin đã tham gia các nhà minh Trung Quốc hạm đội dưới Chen Lin của lực lượng và tiếp tục tấn công tuyến đường tiếp tế Nhật bản. Đến cuối chiến tranh, như Nhật bản còn lại đã cố gắng để thu hồi từ Hàn Quốc, họ đã gặp phải lực lượng Triều tiên và Trung Quốc.[4] để giải cứu các đồng chí của mình, Shimazu Yoshihiro tấn công hạm đội đồng minh. Tại trận Noryang, Shimazu đánh bại Lin Chen Trung Quốc nói chung. Và lục quân Nhật bản đã thành công trong thoát khỏi bán đảo Triều tiên [5]
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Vào thời trung cổ [sửa] trận chiến hải quân của Dan-no-Ura năm 1185. trận hải quân quy mô rất lớn, chiến đấu giữa các bộ tộc Nhật Bản và sự tham gia của hơn 1000 tàu chiến, được ghi nhận từ thế kỷ thứ 12. Các trận chiến quyết định của cuộc chiến tranh Genpei, và một trong những trận hải chiến nổi tiếng nhất và quan trọng trong lịch sử tiền hiện đại của Nhật Bản, là trận chiến 1185 của Dan-no-ura, được chiến đấu giữa các đội tàu của gia tộc Minamoto và Taira. Những trận đánh đầu tiên bao gồm trao đổi bắn cung tầm xa, sau đó nhường chỗ cho tay-to-hand chiến đấu bằng kiếm và dao găm. Tàu được sử dụng chủ yếu là nổi nền tảng cho những gì là chủ yếu chiến thuật cận chiến trên đất liền. Mông Cổ xâm lược (1274-1281) [sửa] samurai Nhật Bản tàu nội trú Mông Cổ trong 1281. Moko Shūrai Ekotoba (蒙古襲来絵詞), vào khoảng năm 1293. Việc quan trọng đầu tiên tài liệu tham khảo cho các hành động của hải quân Nhật Bản chống lại cường quốc châu Á khác xảy ra trong tài khoản của các cuộc xâm lược Mông Cổ của Nhật Bản bởi Kublai Khan trong 1281. Nhật Bản không có lực lượng hải quân nghiêm trọng có thể thách thức hải quân Mông Cổ, vì vậy hầu hết các hành động đã diễn ra trên đất Nhật Bản. Nhóm samurai, vận chuyển trên tàu thuyền nhỏ ven biển, được ghi nhận đã lên máy bay, thực hiện trên và đốt cháy một số tàu của hải quân Mông Cổ. Wako vi phạm bản quyền (thế kỷ 13-16) [sửa] Bài chi tiết: Uy khấu Trong những thế kỷ sau, những tên cướp biển đã trở thành Wako rất năng động cướp bóc bờ biển của Đế chế Trung Quốc. Mặc dù hạn Wako dịch trực tiếp để "cướp biển Nhật Bản," Nhật Bản đã xa các thủy thủ chỉ để quấy rối vận chuyển và cảng tại Trung Quốc và các bộ phận khác của châu Á trong giai đoạn này, và thời hạn do đó bao gồm chính xác hơn những không phải người Nhật là tốt. Cuộc đột kích đầu tiên của Wako kỷ lục xảy ra vào mùa hè năm 1223, trên bờ biển phía nam của Goryeo. Ở đỉnh cao của hoạt động Wako vào khoảng cuối thế kỷ 14, đội tàu của 300 đến 500 tàu, vận chuyển vài trăm kỵ binh và hàng ngàn binh sĩ, sẽ đột kích các bờ biển của Trung Quốc [7]. Đối với nửa sau của thế kỷ, chủ yếu là thuyền từ đảo Iki và Tsushima, họ nhấn chìm các khu vực ven biển thuộc nửa phía nam của Goryeo. Giữa năm 1376 và 1385, không ít hơn 174 trường hợp của các cuộc tấn công cướp biển được ghi nhận tại Hàn Quốc. Tuy nhiên, khi Josean được thành lập tại Hàn Quốc, Wako đã là một hit lớn trong một quê hương chính của họ Tsushima trong Oei Invasion. Hoạt động Wako kết thúc cho hầu hết các phần trong Thập niên 1580 với ngăn chặn nó bằng cách Toyotomi Hideyoshi. nhiệm vụ giao dịch chính thức, chẳng hạn như Tenryuji-Bune, cũng đã được gửi đến Trung Quốc vào khoảng năm 1341. Sengoku thời gian (15-thế kỷ 16) [sửa] Một 16th- Nhật Bản thế kỷ atakebune tàu chiến ven biển. tộc daimyo khác nhau tiến hành các nỗ lực xây dựng hải quân lớn trong thế kỷ 16, trong thời kỳ Sengoku, khi nhà cầm quyền phong kiến tranh giành quyền tối cao xây dựng lực lượng hải quân ven biển rộng lớn của hàng trăm tàu. Lớn nhất trong số các tàu này được gọi là atakebune. Khoảng thời gian đó, Nhật Bản dường như đã phát triển một trong những tàu chiến bọc thép đầu tiên trong lịch sử, khi Oda Nobunaga, một lãnh chúa Nhật Bản, có sáu sắt phủ O-atakebune ("Great Atakebune") được thực hiện trong năm 1576 [8]. Những con tàu này được gọi là tekkōsen (鉄甲船?), Nghĩa là "sắt tàu bọc thép" và được trang bị với nhiều khẩu pháo và súng trường cỡ nòng lớn để đánh bại lớn, nhưng tất cả bằng gỗ, tàu của kẻ thù. Với những tàu này, Nobunaga đánh bại gia tộc Mōri hải quân ở cửa sông Kizu, gần Osaka trong năm 1578, và bắt đầu một cuộc phong tỏa hải quân thành công. O-atakebune được coi là pháo đài nổi chứ không phải tàu chiến đúng, tuy nhiên, và chỉ được sử dụng trong các hoạt động ven biển. châu Âu liên hệ [sửa] Bài chi tiết: thời gian thương mại Nanban tàu Nanban đến cho thương mại tại Nhật Bản. Thế kỷ 16 bức tranh. Những người châu Âu đầu tiên đến Nhật Bản năm 1543 trên thuyền buồm Trung Hoa, và tàu Bồ Đào Nha bắt đầu đến Nhật Bản ngay sau đó. Vào thời điểm đó, đã có giao dịch trao đổi giữa Bồ Đào Nha và Goa (từ khoảng năm 1515), bao gồm trong 3-4 carracks rời Lisbon với bạc để mua bông và gia vị ở Ấn Độ. Trong số này, chỉ có một tàu vuông đã đi vào Trung Quốc để mua lụa, cũng trao đổi với Bồ Đào Nha bạc. Theo đó, hàng hóa của các tàu Bồ Đào Nha đầu tiên (thường là khoảng 4 tàu cỡ nhỏ mỗi năm) tới Nhật Bản gần như hoàn toàn bao gồm các hàng hóa Trung Quốc (lụa, gốm sứ). Nhật Bản đang tìm kiếm rất nhiều về phía trước để mua hàng hóa như vậy, nhưng đã bị cấm từ bất kỳ địa chỉ liên lạc với bởi các hoàng đế của Trung Quốc, như một sự trừng phạt cho các cuộc tấn công cướp biển Wako. Bồ Đào Nha (người được gọi là Nanban, lit. Nam man rợ) do đó tìm thấy cơ hội để làm trung gian trong thương mại châu Á. Một vuông Bồ Đào Nha Nagasaki, thế kỷ 17. Từ thời điểm mua lại của Macau năm 1557, và công nhận chính thức của họ như đối tác thương mại của Trung Quốc, Bồ Đào Nha bắt đầu để điều chỉnh thương mại với Nhật Bản, bằng cách bán cho người trả giá cao nhất "Băng đội trưởng" hàng năm (ito wappu) đến Nhật Bản, có hiệu lực trao quyền kinh doanh độc quyền cho một tàu vuông duy nhất ràng buộc đối với Nhật Bản mỗi năm. Các carracks là tàu rất lớn, thường là giữa 1000 và 1500 tấn, gấp đôi hoặc gấp ba lần kích thước của một thuyền buồm lớn hoặc rác. thương mại đó tiếp tục với vài gián đoạn cho đến năm 1638, khi nó đã bị cấm với lý do các linh mục và các nhà truyền giáo liên kết với các thương nhân Bồ Đào Nha được coi là đặt ra một mối đe dọa cho quyền lực của Mạc phủ và sự ổn định của quốc gia. thương mại Bồ Đào Nha là càng ngày càng bị thách thức bởi những kẻ buôn lậu Trung Quốc, tàu Red Seal Nhật Bản từ khoảng năm 1592 (khoảng mười tàu mỗi năm), tàu Tây Ban Nha từ Manila từ khoảng năm 1600 (khoảng một tàu một năm), người Hà Lan từ năm 1609, và tiếng Anh từ năm 1613 (khoảng một tàu mỗi năm). Một số Nhật Bản được biết là đã đi du lịch ở nước ngoài trên tàu nước ngoài là tốt, chẳng hạn như Christopher và Cosmas người vượt qua Thái Bình Dương trên một thuyền buồm Tây Ban Nha vào đầu năm 1587, và sau đó đi thuyền tới châu Âu với Thomas Cavendish. Người Hà Lan, người, chứ không phải là Nanban gọi là Komo (紅毛?), lit. "Tóc đỏ" của Nhật Bản, lần đầu tiên đến Nhật Bản vào năm 1600, trên tàu Liefde. Thí điểm của họ là William Adams, người Anh đầu tiên đến Nhật Bản. Trong năm 1605, hai phi hành đoàn của Liefde được gửi đến Pattani Tokugawa Ieyasu, mời thương mại Hà Lan sang Nhật Bản. Người đứng đầu của bài viết, kinh doanh Hà Lan Pattani, Victor Sprinckel, từ chối với lý do anh quá bận rộn đối phó với sự phản đối Bồ Đào Nha ở Đông Nam Á. Trong năm 1609, tuy nhiên, người Hà Lan Jacques Specx đến với hai tàu tại Hirado, và qua Adams nhận được đặc quyền giao dịch từ Ieyasu. Người Hà Lan cũng tham gia vào cướp biển và chiến đấu hải quân để làm suy yếu tiếng Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha vận chuyển ở Thái Bình Dương, và cuối cùng trở thành người phương Tây chỉ được phép truy cập vào Nhật Bản. Đối với hai thế kỷ bắt đầu từ năm 1638, họ đã bị giới hạn đến đảo Dejima ở cảng Nagasaki. cuộc xâm lược của Hàn Quốc và Ryukyus [sửa] Năm 1592 và một lần nữa năm 1598, Toyotomi Hideyoshi tổ chức cuộc xâm lược của Hàn Quốc sử dụng một số 9.200 tàu. [1] Từ đầu của cuộc chiến tranh năm 1592, chỉ huy tối cao của hạm đội của Hideyoshi là Kuki Yoshitaka, mà hàng đầu là Nihonmaru 33 mét dài. Chỉ huy cấp dưới bao gồm Wakisaka Yasuharu và Katō Yoshiaki. Sau khi kinh nghiệm của họ trong Oei xâm lược và các hoạt động khác chống cướp biển Nhật Bản, lực lượng hải quân Trung Quốc và Hàn Quốc có tay nghề cao hơn so với Nhật Bản. Họ dựa suốt khi số lượng lớn các tàu nhỏ hơn mà phi hành đoàn sẽ cố gắng để lên kẻ thù. Nội trú là chiến thuật chính của hầu hết các lực lượng hải quân cho đến khi kỷ nguyên hiện đại, và samurai Nhật Bản xuất sắc trong chiến đấu gần. Người Nhật thường được sử dụng nhiều ánh sáng, nhanh chóng, tàu nội trú gọi là Kobaya trong một mảng giống như một trường học nhanh chóng của cá sau khi thuyền hàng đầu. Ưu điểm của chiến thuật này là một khi họ thành công trong việc lên máy bay một con tàu, họ có thể nhảy trên chiếc tàu của đối phương khác trong vùng lân cận, trong một thời trang cháy rừng. tàu Nhật Bản vào thời điểm đó đã được xây dựng với tấm ván gỗ và đinh thép, rỉ sét trong nước biển sau một thời gian phục vụ. Các tàu được xây dựng trong một hình ngũ giác cong với gỗ ánh sáng cho tốc độ tối đa cho chiến thuật nội trú của họ, nhưng nó làm suy yếu khả năng của họ để nhanh chóng thay đổi hướng. Ngoài ra, họ đã phần nào dễ bị capsizing trong vùng biển choppy và seastorms. Các vỏ của tàu Nhật Bản đã không đủ mạnh để hỗ trợ trọng lượng và giật của khẩu pháo. Hiếm khi tàu Nhật Bản có các khẩu pháo, và những người mà đã thường treo chúng từ dầm trên không bằng dây thừng và vải. Thay vào đó, Nhật Bản dựa nhiều vào súng và lưỡi của họ. The Korea Hải quân đã tấn công một đội tàu vận tải của Nhật Bản có hiệu quả và gây ra thiệt hại lớn. Won Kyun và Yi Sun-sin trong trận Okpo đã bị phá hủy đoàn xe Nhật Bản, và thất bại của họ kích hoạt sức đề kháng của Hàn Quốc ở tỉnh Jeolla, ở phía đông nam của Hàn Quốc, để tiếp tục. Yasuharu Wakisaka được lệnh điều động một lực lượng hải quân 1.200 người đàn ông trong Keicho Cuộc xâm lược và tiêu diệt các lực lượng hải quân Hàn Quốc xâm lược do Won Kyun trong một pha phản công trong tháng 7 năm 1597 (Battle of Chilcheollyang). Hàn Quốc Đô đốc Yi Eokgi và Won Gyun của Hàn Quốc đã thiệt mạng trong chiến đấu này. Đảo Hansan bị chiếm đóng bởi Nhật Bản, củng cố các tổ chức của Nhật Bản ở bờ biển phía tây của Hàn Quốc. Để ngăn chặn từ Nhật Bản xâm lược Trung Quốc bằng cách bán đảo bờ biển phía tây Hàn Quốc, Trung Quốc đã gửi lực lượng hải quân. [2] Trong tháng 8 năm 1597, Hải quân Nhật Bản được lệnh chiếm Jeolla. [3] Sau khi Hải quân Joseon đã đưa ra một thiệt hại của Hải quân Nhật Bản Trận Myeongnyang, rút Bắc của bán đảo Triều Tiên. Jeolla cuối cùng đã bị chiếm bởi Hải quân Nhật Bản, và Gang Hằng đã trở thành tù nhân. Chứng tích của hải quân Hàn Quốc do Yi Sun-sin tham gia đội bay Ming Trung Quốc thuộc lực lượng Chen Lin và tiếp tục tấn công các đường cung cấp của Nhật Bản. Đến cuối chiến tranh, như người Nhật còn lại cố gắng rút khỏi Hàn Quốc, họ đã bị bao vây bởi các lực lượng Hàn Quốc và Trung Quốc. [4] Để giải cứu đồng chí của mình, Shimazu Yoshihiro tấn công hạm đội đồng minh. Trong trận Noryang, Shimazu đánh bại Trung Quốc nói chung Chen Lin. Và quân đội Nhật Bản đã thành công trong thoát khỏi bán đảo Triều Tiên [5]













































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: