Bất kỳ bên nào nhà nước để các đạo luật, trong tôn trọng thẩm quyền của Toà án theo quy định tại Điều 36, khoản 2, chấp nhận thẩm quyền trong quan hệ với các quốc gia trước đó đã tôn trọng điều khoản đó. Đồng thời, nó làm cho một đề nghị thường trực cho các tiểu bang bên khác thời đó chưa lưu ký một tuyên bố chấp nhận. Ngày một trong những quốc gia chấp nhận đề nghị đó bằng cách gửi đến lượt mình khai bản chấp thuận, trái phiếu đồng thuận được thiết lập và không có điều kiện hơn nữa cần phải được đáp ứng. Tờ khai theo quy định tại Điều 36 (2) là trong phần lớn các trường hợp có điều kiện và như đã nói, là phụ thuộc lẫn nhau cho các hoạt động này có nghĩa là Tòa án sẽ chỉ có thẩm quyền theo Điều 36 (2) đến mức mà cả các tờ khai của hai các bên trong tranh chấp bao gồm các vấn đề hay các vấn đề đặt phòng đã được thực hiện trong tờ khai của các quốc gia theo điều khoản bắt buộc, hạn chế thẩm quyền của Tòa án quốc tế, thay đổi rất nhiều từ các tiểu bang, và thường là một nỗ lực để ngăn chặn các Tòa án trở thành tham gia vào một vụ tranh chấp được cảm thấy phải quan tâm lợi ích sống còn một nhà nước có thể rút lại hoặc sửa đổi tuyên bố của mình
đang được dịch, vui lòng đợi..