After seeming to steel himself, Kuroko looked up once more and said,

After seeming to steel himself, Kur

After seeming to steel himself, Kuroko looked up once more and said, "Something happened to Kagami-kun and we need to know how to reverse it."

Aomine raised an eyebrow at this. "What do you mean 'something happened'? Did that idiot injure his legs again?" If something like that did happen, he'll give Kagami an earful. How dare that baka get injured before they had an official match? The Kanto tournament was right around the corner and Seirin needed that Bakagami in order to make it to the finals.

About to voice out his admonitory thoughts, he was interrupted by Tetsu,

"No, it wasn't anything like that. Well, at least we think it isn't anything like that."

Both Momoi and Aomine looked confused by this so Kuroko only sighed and said, "How about I let you see for yourself?"

At the exact moment he finished speaking, they all heard the loud slamming of a door coming from down the hallway behind them.

"Kagami-kun, please don't slam the doors close. It is disrespectful to the neighbors." Kuroko called out.

"Sorry Kuroko! I'll remember that for next time."

Aomine turned his head to look behind himself. What he assumed to be Kagami's voice sounded a bit off. It was higher pitched than normal and was filled with an odd tone of...something. Aomine couldn't place it; he just knew it sounded different from his normally neutral sounding voice.

The light patters of footsteps were heard making their way towards them. Out of the darkness of the hallway stepped out a toddler. Aomine spared the kid a fleeting glance before shifting his head to look back at Kuroko, silently asking him who the kid was. He then heard Satsuki let out a shocked gasp besides him. He turned to look at her and saw her covering her mouth, her eyes wide and disbelieving as she stared ahead. Curious, Aomine once again turned to look at the kid, because that was the only thing Satsuki could be staring at, and met the most familiar set of crimson eyes. He took a moment to inspect the kid more thoroughly this time. After a beat of silence, he did a double take.

Standing right in front of him was the spitting image of Kagami Taiga, only shorter and younger looking. He had the same two-toned colored hair and the same weird branched eyebrows. He also had the same pair of bright crimson eyes.

"Hey Kuroko, who're they?" asked the Kagami look alike curiously.

"Kagami-kun, these are my friends from another school, Momoi Satsuki and Aomine Daiki. You've met them before."

Kagami Number 2 scratched the back of his head and inquired, "I have? Are they more people who I forgot about?"

After Kuroko nodded affirmatively, Kagami made his way around the couch in order to face the newcomers. Aomine and Momoi followed his every move, warily observing this kid who could've passed as Kagami's child. When the kid was standing directly in front of them, he bowed in greeting and proclaimed,

"Nice to re-meet you! I'm Kagami Taiga and I'm sorry if I forgot who you guys are."

Silence. Then,

"Tetsu, what the hell?!"
"Aomine-kun, please refrain from cussing in front of Kagami-kun. He's a five year old and impressionable." Kuroko reprimanded him.

Aomine only shook his head disbelievingly and stated, "Forget about that, who's this kid saying he's Kagami?"

"He's exactly who he says he is."

About to tell him that there was no fucking way that was true, he was cut short by Satsuki moving off the couch to kneel down in front of the Kagami child.

"I can't believe this..." She trailed off, placing her hands on the cheeks of an uncomfortable looking Kagami. She then slowly trailed her hands from his cheeks to his red and black hair, ruffling it slightly.

"Kuroko, why is she touching my face?" Kagami inquired a little fearfully, not knowing what the woman's intentions were.

At this, Satsuki dropped her hands to her lap and responded sheepishly, "Ah, I'm sorry Kagami-kun, it's just that these are very weird circumstances."

Kagami only nodded a little warily but seemed to eventually warm up to Momoi as she made small talk with the mini Kagami.

Aomine, for his part, just couldn't get it into his head that this was Kagami, the 190cm tall teenager. Completely perplexed, he looked at Kuroko and demanded an explanation. Kuroko just sighed, he seemed to be doing that a lot lately, and responded, "I'm not sure what exactly happened," Momoi was suddenly listening in, "but all I know is that Kagami-kun was drinking a sports drink and that he complained that it tasted odd. After that, he collapsed on the sidewalk in extreme pain. I tried to help him somehow, but before I could this really strange bright light surrounded Kagami-kun. After the light subsided, he was left behind as he is now."

Aomine still didn't look convinced. He promptly concluded that Tetsu must be messing with him. He stood up from his position on the couch and stuffed his hands in his pockets, making his way towards the door. Everyone watched him curiously.

"Dai-chan, where are you going?" Satsuki asked.

"I'm getting out of here. There's no way this is seriously happening. This must be some messed up prank Tetsu is playing on us. I'm not sticking around for the finish though. See ya." He raised a hand in farewell and was about to make his way outside the door when he got stopped by a mini Kagami.

"Hey wait! I think I remember you a little!"

Disinterestedly, Aomine replied, "Yeah?"

"Yeah!" Kagami responded, enthusiastically nodding his head. "You're a very rude person!"

Momoi and Kuroko stifled a chuckle at this. Aomine only 'tskd' and said, "It doesn't take a genius to figure that out, kid. Now, if there are no other revelations you have—"

"And, you say something like 'I'm the only one who can win'? Or was it 'No one can beat me'? Hm... Oh! I've got it! 'The only one who can beat me is me.'!"

Aomine looked astonished. He hasn't said that in while now, not since Kagami defeated him at the Winter Cup. The fact that this kid, this kid saying he was Kagami, knew his would be catchphrase, left him a little baffled. 'Maybe he really is...?'

"...which I think is a pretty dumb thing to say. I mean 'the only one who can beat me is me'? No one's perfect in anything, people lose all the time, even you Aomine."

Aomine's eye twitched. 'This kid is definitely Kagami, that little piece of...' But he couldn't finish his thought as the fact that Kagami really did turn into a toddler finally sunk in.

'Holy shit, this is for real.'

He turned back around and closed the door behind him before making his way towards Chibi Kagami. Once he was standing right in front of the redhead, he looked down on him and stared contemplatively.
"...You're not gonna touch my face too, right? 'Cause that'll be creepy."

Aomine looked affronted and then scoffed, "As if, kid." He promptly flicked Kagami on the forehead.

"Hey!" Kagami aggrieved. He held a hand to his abused forehead and used the other to pinch Aomine's stomach. Aomine jumped at the unexpected action and scowled, swatting away the little hand that had pinched him.

The weirdness of it all had him a little lightheaded. Here he was, in Kagami's apartment, getting pinched in the stomach by an age reversed Kagami. He had to sit down.

Aomine collapsed back on the couch and let out a drawn out sigh. "This is ridiculous."

Kuroko nodded in agreement. "Yes it is. That's why I need Momoi-san's resourcefulness to help us find out how this happened and if possible, reverse it."

"Of course I'll help, Tetsu-kun. But I need that beverage bottle that Kagamin was drinking from."

"'Kagamin'?" Mini Kagami questioned.

"That's a nickname for you, Kagamin! Since you're a close friend of Tetsu-kun and someone Dai-chan respects," "Oi, what're you saying Satsuki? Don't tell lies.” ”, you’re considered a close friend of mine too. Any close friend of mine has a nickname I give them." Momoi cheerfully explained, unbothered by Aomine's side comment.

"Ah, okay! It's awesome that I have another close friend! I've never had this many friends before!" Kagami enthused.

Aomine snorted and asked mockingly, "What, no one ever wanted to hang out with you? Understandable."

Kagami looked slightly hurt at his words and looked away, his fringe covering his eyes from view.

Noticing the lack of response, Aomine queried, "So that's it? No one actually wanted to hang out with you? How sad."

"Aomine-kun." Kuroko sharply called.

Hearing the warning tone in his ex-shadow's voice, he turned to look at him. He was met by a chilling glare that promised death if he didn't shut up this instance. Affronted, he wondered what he did wrong until he heard slight sniffling. What he saw left him dumbfounded.

Kagami was trembling. His tiny fists were gripping the fabric of the oversized shirt he was wearing so tightly his knuckles were white with the strain. Little droplets of water were seen falling to the carpeted floor. His face was hidden behind his bangs but it was quite obvious where the water droplets were coming from.

Aomine wasn't sure what caused this reaction until Kagami looked up, meeting his azure eyes with fiery crimson that were filled with tears. Then the shouting came,

"I know I'm not the most fun person to hang out with! I'm weird and gloomy and nobody seems to like me! Every time I try to play with someone, they say I'm scary looking or that I made them uncomfortable! A-and when they found out that I only had a mom, they would ignore me even more! They thought I was some problem child, making my dad leave us. So thanks for reminding me that I'm not wanted by anyone else but my Kaasan, A-AHOMINE!!"

After that last shout, Kagami broke down into sobs and hid his face behind his hands, and ran blindly into the hallway. They heard the loud slam of a door and a click afterwards, indicating that the door had been locked.

The stunned silence that had taken over when Kagami started shouting was shattered by that loud slam. Both Momoi and Kuroko turned to glare at Aomine frostily. Momoi made the first move
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Sau khi seeming để thép mình, Kuroko nhìn lên một lần nữa và nói, "một cái gì đó đã xảy ra với Kagami-kun và chúng ta cần phải biết làm thế nào để đảo ngược nó."Aomine nâng lên một lông mày này. "Những gì bạn có nghĩa là 'một cái gì đó đã xảy ra'? Còn thằng ngu làm tổn thương chân của mình một lần nữa?" Nếu một cái gì đó tương tự như đã xảy ra, ông sẽ cho Kagami earful một. Làm thế nào dám baka đó bị thương trước khi họ đã có một trận đấu chính thức? Giải đấu Kanto là quyền quanh góc và Seirin cần thiết mà Bakagami để làm cho nó đến trận chung kết.Khoảng để nói ra suy nghĩ admonitory của mình, ông bị gián đoạn bởi Tetsu,"Không, nó không phải bất cứ điều gì như thế. Vâng, ít chúng tôi nghĩ rằng nó không phải là bất cứ điều gì như thế."Cả hai Momoi và Aomine nhìn nhầm lẫn bởi điều này vì vậy Kuroko chỉ thở dài và nói, "làm thế nào về tôi cho phép bạn xem cho chính mình?"Tại thời điểm chính xác ông đã hoàn thành nói, tất cả đều nghe dập lớn của một cánh cửa đến từ xuống hành lang phía sau họ."Kagami-kun, xin vui lòng không slam cửa đóng. Nó là thiếu tôn trọng những người hàng xóm." Kuroko gọi là."Xin lỗi Kuroko! Tôi sẽ nhớ rằng cho thời gian tiếp theo."Aomine quay đầu của mình để nhìn phía sau mình. Những gì ông giả định là tiếng nói của Kagami nghe một chút. Nó cao hơn pitched hơn bình thường và đã được lấp đầy với một giai điệu lẻ của... một cái gì đó. Aomine không thể đặt nó; ông chỉ biết nghe có vẻ khác nhau từ giọng sounding thường trung lập.Patters bước chân, ánh sáng đã được nghe nói làm theo cách của họ đối với họ. Ra khỏi bóng tối của hành lang bước ra một trẻ. Aomine tha kid một nháy mắt Thái trước khi chuyển đầu của mình để nhìn lại Kuroko, âm thầm yêu cầu ông kid là ai. Ông sau đó nghe Satsuki để cho ra một gasp bị sốc bên cạnh anh ta. Ông quay sang nhìn vào cô ấy và thấy của cô bao gồm miệng, mắt rộng và disbelieving như cô stared trước. Tò mò, Aomine một lần nữa quay sang nhìn vào kid, vì đó là điều duy nhất Satsuki có thể nhìn chằm chằm vào, và đã gặp bộ đôi mắt đỏ thẫm, hầu hết quen thuộc. Ông lấy một chút thời gian để kiểm tra thằng nhóc kỹ lưỡng hơn thời gian này. Sau một đánh bại của sự im lặng, ông làm một đôi đi.Đứng ngay trước mặt anh ta là bản sao hình ảnh của Kagami Taiga, chỉ ngắn hơn và trẻ hơn tìm. Ông có cùng two-toned màu tóc và lông mày cành lạ cùng. Ông cũng đã có đôi mắt đỏ tươi sáng, cùng một."Hey Kuroko, người đang họ?" hỏi hình Kagami cũng như tò mò."Kagami-kun, đây là bạn bè của tôi từ một trường học, Momoi Satsuki và Aomine Daiki. Bạn đã gặp họ trước."Kagami số 2 trầy xước mặt sau của đầu và hỏi, "tôi có? Là họ thêm những người tôi quên về? "Sau khi Kuroko gật đầu nhaát, Kagami thực hiện theo cách của mình xung quanh thành phố ghế để đối mặt với những người mới. Aomine và Momoi diễn ra của mình mỗi bước di chuyển, warily quan sát này đứa trẻ có thể đã thông qua như là trẻ em của Kagami. Khi đứa trẻ đứng trực tiếp ở phía trước của họ, ông cúi trong lời chào và tuyên bố,"Rất vui được gặp lại bạn! Tôi là Kagami Taiga và tôi xin lỗi nếu tôi quên bạn guys là ai."Im lặng. Sau đó,"Tetsu, cái quái gì?!""Aomine-kun, xin vui lòng kiềm chế không cussing ở phía trước của Kagami-kun. Ông là một năm tuổi và Ấn tượng." Kuroko khiển trách ông.Aomine chỉ bắt ông đứng đầu disbelievingly và nói, "quên rằng, những người này kid nói ông là Kagami?""Ông là chính xác những người ông nói ông là."Về để nói cho anh ta là không có cách nào chết tiệt đó là sự thật, ông đã được cắt ngắn bởi Satsuki di chuyển ra khỏi ghế để quỳ xuống ở phía trước của trẻ em Kagami."Tôi không thể tin rằng điều này..." Cô kéo ra, đặt bàn tay của cô trên má một Kagami tìm kiếm khó chịu. Cô sau đó từ từ kéo tay của cô từ má của mình để mái tóc của mình màu đỏ và màu đen, ruffling nó một chút."Kuroko, tại sao cô chạm vào khuôn mặt của tôi?" Kagami hỏi một chút fearfully, không biết những gì đã ý định của người phụ nữ.Tại đây, Satsuki bị bỏ bàn tay của cô để cô lập và trả lời sheepishly, "Ah, tôi xin lỗi Kagami-kun, nó chỉ là rằng đây là những hoàn cảnh rất lạ."Kagami chỉ gật đầu một chút warily nhưng dường như cuối cùng khởi động để Momoi như cô đã nói chuyện nhỏ với mini Kagami.Aomine, về phần mình, chỉ cần không thể làm cho nó vào đầu rằng đây là Kagami, thiếu niên cao 190cm. Hoàn toàn perplexed, ông nhìn Kuroko và yêu cầu một lời giải thích. Kuroko chỉ thở dài, ông dường như thực hiện mà rất nhiều gần đây, và trả lời, "Tôi không chắc chắn chính xác những gì xảy ra," Momoi đột nhiên nghe, "nhưng tất cả tôi biết là Kagami-kun đã uống một thức uống thể thao và rằng ông phàn nàn rằng nó nếm thử lẻ. Sau đó, ông sụp đổ trên vỉa hè ở đau cùng cực. Tôi đã cố gắng để giúp anh ta bằng cách nào đó, nhưng trước khi tôi có thể điều này thực sự lạ ánh sáng bao quanh Kagami-kun. Sau khi ánh sáng giảm xuống, ông bị bỏ lại như ông là bây giờ."Aomine vẫn không nhìn thuyết phục. Ông nhanh chóng kết luận rằng Tetsu phải làm rối tung với anh ta. Ông đứng dậy từ vị trí của mình trên chiếc ghế dài và nhồi tay trong túi của mình, thực hiện theo cách của mình về phía cửa. Tất cả mọi người đã xem anh ta tò mò."Dai-chan, anh đi đâu?" Satsuki yêu cầu."Tôi nhận được ra khỏi đây. Có là không có cách nào điều này nghiêm trọng đang xảy ra. Điều này phải là một số điều sai lên prank Tetsu chơi trên chúng tôi. Tôi không gắn bó xung quanh thành phố cho kết thúc mặc dù. See ya." Ông nêu ra một bàn tay trong chia tay và đã là về để thực hiện theo cách của mình bên ngoài cửa khi ông đã dừng lại bởi một mini Kagami."Hey chờ! Tôi nghĩ rằng tôi nhớ bạn một chút!"Disinterestedly, Aomine trả lời, "Vâng?""có!" Kagami trả lời, nhiệt tình nodding đầu của mình. "Bạn là một người rất thô lỗ!"Momoi và Kuroko stifled một chuckle tại đây. Duy nhất Aomine 'tskd' và nói, "nó không lấy một thiên tài để con số đó ra, kid. Bây giờ, nếu không có không có tiết lộ khác mà bạn có — ""Và bạn nói điều gì đó như 'Tôi là người duy nhất có thể giành chiến thắng'? Hoặc là 'không ai có thể đánh bại tôi'? HM... Oh! Tôi biết rồi! "Chỉ có một người có thể đánh bại tôi là tôi'!"Aomine nhìn ngạc nhiên. Ông đã không nói rằng trong khi bây giờ, không kể từ khi Kagami đánh bại ông ta tại Cup mùa đông. Một thực tế rằng điều này kid, kid này nói rằng ông là Kagami, biết ông sẽ catchphrase, để lại cho anh một chút bối rối. ' Có lẽ ông thực sự là...?'".. .và tôi nghĩ là một điều khá câm để nói. Tôi có nghĩa là 'người duy nhất có thể đánh bại tôi là tôi'? Không ai là hoàn hảo trong bất cứ điều gì, người mất tất cả thời gian, ngay cả khi bạn Aomine."Mắt của Aomine twitched. ' Bé này chắc chắn là Kagami, rằng mảnh nhỏ của...' Nhưng ông không thể kết thúc suy nghĩ của mình như là một thực tế là Kagami thực sự đã biến thành một trẻ cuối cùng bị đánh chìm."Thánh thần ơi, điều này là thật."Ông quay trở lại và đóng cửa phía sau anh ta trước khi thực hiện theo cách của mình đối với Chibi Kagami. Một khi ông đã đứng ngay trước mặt redhead, ông nhìn xuống trên người và stared ông."... Bạn sẽ không chạm vào khuôn mặt của tôi quá, phải không? Vì đó sẽ là đáng sợ."Aomine nhìn chân và sau đó scoffed, "như thể, nhóc." Ông nhanh chóng flicked Kagami trên trán."Hey!" Kagami aggrieved. Ông tổ chức một bàn tay để trán bị lạm dụng và sử dụng các pinch của Aomine Dạ dày. Aomine nhảy ở hành động bất ngờ và scowled, trò swatting đi tay nhỏ có chèn ép anh ta.Weirdness của nó tất cả có anh ta một chút nhức đầu. Ở đây ông đã, trong căn hộ của Kagami, nhận được pinched trong dạ dày của một tuổi đảo ngược Kagami. Ông đã phải ngồi.Aomine sụp đổ lại trên chiếc ghế dài và để cho ra một sigh rút ra. "Điều này là vô lý."Kuroko gật đầu trong thỏa thuận. "Có thật. Đó là lý do tại sao tôi cần Momoi-san tài nguyên để giúp chúng tôi tìm hiểu làm thế nào điều này xảy ra và nếu có thể đảo ngược nó. ""Tất nhiên tôi sẽ giúp đỡ, Tetsu-kun. "Nhưng tôi cần đó chai nước giải khát Kagamin đã uống từ.""'Kagamin'?" Mini Kagami đặt câu hỏi."Đó là một biệt hiệu cho bạn, Kagamin! Kể từ khi bạn là một người bạn thân của Tetsu-kun và ai đó Dai-chan tôn trọng,"" Oi, những gì là bạn nói Satsuki? Không nói dối." ", bạn đang được coi là một người bạn thân của tôi quá. Bất kỳ người bạn thân của tôi có một biệt hiệu mà tôi cung cấp cho họ." Momoi vui vẻ giải thích, unbothered by Aomine của bên cảm nhận."Ah, okay! It's awesome rằng tôi có một người bạn thân! Tôi đã không bao giờ có nhiều bạn bè trước!" Kagami enthused.Aomine snorted và yêu cầu thành, "những gì, không có ai bao giờ muốn để hang out với bạn? Dễ hiểu."Kagami nhìn hơi đau lúc nói cách của mình và nhìn đi, rìa của ông bao gồm mắt khỏi chế độ xem.Nhận thấy thiếu phản ứng, Aomine truy vấn, "vì vậy mà là nó? Không ai thực sự muốn hang out với bạn? Làm thế nào buồn.""Aomine-kun." Kuroko mạnh gọi là.Nghe những giai điệu cảnh báo trong giọng nói của ông cũ-bóng, ông quay sang nhìn vào anh ta. Ông đã được đáp ứng bởi một ánh sáng chói lạnh đã hứa cái chết nếu ông đã không đóng lên trường hợp này. Chân, ông tự hỏi những gì ông đã làm sai cho đến khi ông nghe nhẹ sniffling. Những gì ông đã thấy bỏ ông dumbfounded.Kagami rung. Nắm tay nhỏ của mình gripping vải của các áo sơ mi quá khổ, ông đã mặc rất chặt chẽ đốt ngón tay của ông đã được trắng với sự căng thẳng. Nhỏ giọt nước đã được thấy rơi xuống sàn trải thảm. Khuôn mặt của mình được ẩn đằng sau tiếng nổ của mình nhưng nó là khá rõ ràng nơi những giọt nước đã đến từ.Aomine đã không chắc chắn những gì gây ra phản ứng này cho đến khi Kagami nhìn lên, cuộc họp của ông mắt xanh với fiery crimson mà đã được lấp đầy với nước mắt. Sau đó, reo hò đến,"Tôi biết tôi không phải là thú vị nhất người để hang out với! Tôi là lạ và ảm đạm và không ai có vẻ như tôi! Mỗi khi tôi cố gắng để chơi với một ai đó, họ nói rằng tôi đang tìm kiếm đáng sợ hoặc tôi làm cho họ khó chịu! A- và khi họ phát hiện ra rằng tôi chỉ có một người mẹ, họ sẽ bỏ qua tôi nhiều hơn! Họ nghĩ rằng tôi đã là một số trẻ em vấn đề, làm cho cha tôi để lại cho chúng tôi. Do đó, nhờ nhắc nhở tôi rằng tôi không muốn của bất cứ ai khác nhưng tôi Kaasan, A-AHOMINE!"Sau đó là một shout cuối Kagami phá vỡ vào sobs và giấu khuôn mặt của mình phía sau bàn tay của mình, và chạy một cách mù quáng vào hành lang. Họ nghe nói slam lớn của một cánh cửa và một nhấp chuột sau đó, chỉ ra rằng cửa đã bị khóa.Sự im lặng choáng váng đã thực hiện trên khi Kagami bắt đầu reo hò đã tan vỡ bởi đó slam lớn. Momoi lẫn Kuroko bật để ánh sáng chói tại Aomine frostily. Momoi thực hiện bước đầu tiên
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sau khi dường như thép mình, Kuroko nhìn lên một lần nữa và nói, "Một cái gì đó đã xảy ra với Kagami-kun và chúng ta cần phải biết làm thế nào để đảo ngược nó." Aomine nhướn mày lúc này. "Ý anh là gì gì đó đã xảy ra '? Có phải thằng ngốc đó làm tổn thương chân của mình một lần nữa?" Nếu một cái gì đó giống như điều đó đã xảy ra, anh ta sẽ đưa Kagami một earful. Làm thế nào dám mà baka bị thương trước khi họ đã có một trận đấu chính thức? Các giải đấu Kanto là quyền quanh góc và Seirin cần thiết mà Bakagami để làm cho nó vào vòng chung kết. Về phải nói ra những suy nghĩ quở trách của mình, ông đã bị gián đoạn bởi Tetsu, "Không, đó không phải là bất cứ điều gì như thế. Vâng, tại Ít nhất chúng tôi nghĩ rằng nó không phải là bất cứ điều gì như thế. "Cả hai Momoi và Aomine có vẻ không hiểu bằng cách này nên Kuroko chỉ thở dài và nói," Làm thế nào về tôi cho bạn xem cho chính mình? "Đúng lúc anh xong nói, họ nghe tất cả va đập lớn của một cánh cửa đến từ xuống hành lang phía sau họ. "Kagami-kun, xin vui lòng không đóng sầm cánh cửa đóng. Đó là thiếu tôn trọng với những người hàng xóm." Kuroko gọi ra. "Xin lỗi Kuroko! Tôi sẽ nhớ rằng trong thời gian tới." Aomine quay đầu nhìn phía sau mình. Những gì mà anh nghĩ là giọng Kagami vang lên một chút đi. Nó đã là cao the thé hơn bình thường và đã được lấp đầy với một giai điệu kỳ lạ của ... một cái gì đó. Aomine không thể đặt nó; anh chỉ biết nó có vẻ khác nhau từ giọng nói âm bình thường trung tính của mình. Các patters ánh sáng của những bước chân đã được nghe làm theo cách của họ đối với họ. Ra khỏi bóng tối của hành lang bước ra là một đứa trẻ. Aomine tha những đứa trẻ một cái nhìn thoáng qua trước khi chuyển đầu nhìn lại Kuroko, âm thầm hỏi anh ai là đứa trẻ là ai. Sau đó ông nghe Satsuki buông ra một tiếng thở hổn hển sốc bên cạnh anh ta. Anh quay lại nhìn cô và thấy cô che miệng cô, đôi mắt mở to và hoài nghi khi cô nhìn chằm chằm về phía trước. Tò mò, Aomine một lần nữa quay lại nhìn những đứa trẻ, bởi vì đó là điều duy nhất Satsuki có thể được nhìn chằm chằm vào, và gặp gỡ các tập quen thuộc nhất của đôi mắt màu đỏ thẫm. Ông đã mất một chút thời gian để kiểm tra các bé kỹ hơn thời gian này. Sau một nhịp đập của sự im lặng, ông đã làm một mất đôi. Đứng ngay trước mặt ông được hình ảnh khạc nhổ của Kagami Taiga, nhìn chỉ ngắn hơn và trẻ hơn. Ông đã có cùng một màu tóc hai màu và lông mày nhánh kỳ cục này. Ông cũng đã có một đôi mắt sáng màu đỏ đậm. "Hey Kuroko, người ta không?" yêu cầu các Kagami giống nhau một cách tò mò. "Kagami-kun, đây là những người bạn của tôi từ trường khác, Momoi Satsuki và Aomine Daiki. Bạn đã gặp họ trước đây." Kagami Số 2 gãi gãi sau đầu và hỏi, "Tôi có? là họ nhiều hơn những người mà tôi quên mất "? Sau Kuroko gật đầu McNamara Kagami thực hiện theo cách của mình xung quanh chiếc ghế dài để đối mặt với những người mới đến. Aomine và Momoi theo từng cử động của, thận trọng quan sát đứa trẻ này, người có thể đã thông qua như là con của Kagami. Khi đứa trẻ đang đứng ngay trước mặt họ, ông cúi đầu chào và tuyên bố, "Nice để lại được gặp các bạn! Tôi Kagami Taiga và tôi xin lỗi nếu tôi quên các bạn là ai." Im lặng. Sau đó, "Tetsu, cái quái gì ?!" "Aomine-kun, vui lòng không chửi trước Kagami-kun. Cậu ấy là một năm tuổi và ấn tượng." Kuroko khiển trách anh ta. Aomine chỉ lắc đầu disbelievingly và nói, "Hãy quên đi rằng, những người trẻ này nói rằng ông là Kagami?" "Anh ấy là chính xác những người ông nói ông." Về nói với anh ta rằng không có cách chết tiệt đó là sự thật, ông đã bị cắt ngắn bởi Satsuki di chuyển ra khỏi chiếc ghế quỳ xuống trước mặt các con Kagami. "Tôi không thể tin rằng điều này ..." Cô kéo ra, đặt tay lên má của một khó chịu nhìn Kagami. Sau đó, cô từ từ kéo tay cô từ má mình vào mái tóc màu đỏ và màu đen của mình, làm rối nó một chút. "Kuroko, tại sao cô ấy chạm vào khuôn mặt của tôi?" Kagami hỏi một chút sợ hãi, không biết những gì ý định của người phụ nữ được. Lúc này, Satsuki bỏ tay cô vào lòng mình và trả lời bẽn lẽn, "Ah, tôi xin lỗi Kagami-kun, nó chỉ rằng đây là những trường hợp rất kỳ lạ." Kagami chỉ gật đầu một chút thận trọng nhưng dường như cuối cùng đã ấm lên để Momoi như cô đã nói chuyện nhỏ với mini Kagami. Aomine, về phần mình, chỉ có thể không nhận được nó vào đầu của mình rằng đây là Kagami, các thiếu niên cao 190cm. Hoàn toàn bối rối, anh nhìn Kuroko và yêu cầu một lời giải thích. Kuroko chỉ thở dài, dường như anh được làm điều đó rất nhiều thời gian gần đây, và trả lời: "Tôi không chắc chắn chính xác những gì đã xảy ra," Momoi đột nhiên nghe trong, "nhưng tất cả tôi biết là Kagami-kun đang uống một thức uống thể thao và rằng ông phàn nàn rằng nó nếm lẻ. Sau đó, ông bị sụp đổ trên vỉa hè trong đau đớn tột cùng. Tôi đã cố gắng để giúp anh ta bằng cách nào đó, nhưng trước khi tôi có thể ánh sáng này thực sự kỳ lạ bao quanh Kagami-kun. Sau khi ánh sáng giảm xuống, ông đã bỏ lại phía sau như bây giờ. "Aomine vẫn không nhìn thuyết phục. Ông nhanh chóng kết luận rằng Tetsu phải rối tung với anh ta. Anh đứng lên từ vị trí của mình trên chiếc ghế dài và nhét tay vào túi của mình, làm theo cách của mình về phía cửa. Mọi người đều nhìn anh một cách tò mò. "Dai-chan, anh sẽ đi đâu?" Satsuki hỏi. "Tôi nhận được ra khỏi đây. Không có cách nào điều này xảy ra nghiêm trọng. Đây phải là một trò đùa sai lầm Tetsu đang chơi với chúng tôi. Tôi không bám xung quanh cho dù kết thúc. Xem ya." Hắn giơ một tay trong chia tay và đã được về để thực hiện theo cách của mình bên ngoài cửa khi cậu bị chặn lại bởi một mini Kagami. "Hey chờ đợi! Tôi nghĩ rằng tôi nhớ bạn một chút!" Hờ hững, Aomine trả lời: "Vâng?" "Yeah! " Kagami trả lời, hăng hái gật đầu. "Bạn là một người rất thô lỗ!" Momoi và Kuroko cố nén tiếng cười tại đây. Aomine chỉ 'tskd' và nói, "Nó không phải mất một thiên tài để tìm ra rằng, trẻ con. Bây giờ, nếu không có những mặc khải khác bạn have-" "Và, bạn nói điều gì đó giống như" Tôi là người duy nhất có thể giành chiến thắng '? Hoặc là nó' Không ai có thể đánh bại tôi '? Hm ... Oh! Tôi đã có nó! "Người duy nhất có thể đánh bại tôi là tôi.'!" Aomine nhìn kinh ngạc. Ông đã không nói rằng trong thời bây giờ, kể từ khi Kagami đánh bại anh ở Cúp mùa đông. Thực tế rằng đứa trẻ này, đứa trẻ này nói rằng ông Kagami, biết mình sẽ là khẩu hiệu, để lại cho anh một chút bối rối. "Có lẽ anh ấy thực sự là ...?" "... Mà tôi nghĩ là một điều khá ngớ ngẩn để nói. Tôi có nghĩa là" người duy nhất có thể đánh bại tôi là tôi '? Không có ai hoàn hảo trong bất cứ điều gì, người mất tất cả các thời gian , thậm chí bạn Aomine. "mắt Aomine giật giật. 'Cậu bé này chắc chắn là Kagami, mà đôi chút về ... "Nhưng ông không thể nói hết suy nghĩ của mình như là một thực tế rằng Kagami thực sự đã biến thành một đứa trẻ cuối cùng đã bị đánh chìm trong.' Holy shit, này là thật." Anh quay lại xung quanh và đóng cửa lại trước khi làm theo cách của mình đối với Chibi Kagami. Một khi anh đang đứng ngay trước mặt cậu, cậu nhìn xuống trên anh ta và nhìn chằm chằm contemplatively. "... Bạn không gonna cảm khuôn mặt của tôi quá, phải không? Vì đó sẽ là đáng sợ." Aomine nhìn xúc phạm và sau đó chế giễu, "Như thể, đứa trẻ." Ông nhanh chóng vụt Kagami trên trán. "Hey!" Kagami mãn. Ông tổ chức một bàn tay lên trán bị lạm dụng và sử dụng khác véo dạ dày của Aomine. Aomine đã nhảy vào hành động bất ngờ và nhăn nhó, đập vào những bàn tay nhỏ đã bị chèn ép anh ta đi. Các kì quái của nó tất cả đã có anh ta một chút đầu óc quay cuồng. Tại đây anh, trong căn hộ của Kagami, bị chèn ép trong dạ dày của một thời đại đảo ngược Kagami. Ông đã phải ngồi xuống. Aomine sụp đổ trở lại trên ghế và thở dài kéo ra ngoài. "Điều này là vô lý." Kuroko gật đầu đồng ý. "Có nó là. Đó là lý do tại sao tôi cần tháo vát Momoi-san để giúp chúng tôi tìm hiểu làm thế nào điều này xảy ra và nếu có thể, ngược lại nó." "Tất nhiên tôi sẽ giúp đỡ, Tetsu-kun. Nhưng tôi cần phải có chai nước giải khát mà Kagamin là uống từ. "" 'Kagamin'? " Thống Kagami hỏi. "Đó là một biệt danh cho bạn, Kagamin! Kể từ khi bạn là một người bạn thân của Tetsu-kun và ai đó Dai-chan tôn trọng," "Oi, Em đang nói Satsuki? Đừng nói dối." " , bạn đang xem là một người bạn thân của tôi quá. Bất kỳ người bạn thân của tôi có một biệt danh tôi cho họ. " Momoi vui vẻ giải thích, unbothered bên cạnh bình luận của Aomine. "Ah, không sao! Thật tuyệt vời là tôi có một người bạn thân! Tôi chưa bao giờ có nhiều bạn bè này trước!" Kagami tán. Aomine khịt mũi và hỏi chế giễu, "Cái gì, không ai muốn đi chơi với bạn? Dễ hiểu." Kagami nhìn hơi bị tổn thương vì những lời đó và nhìn đi chỗ khác, rìa của mình che mắt khỏi tầm nhìn. Nhận thấy sự thiếu phản ứng, Aomine hỏi, "Vì vậy, đó là nó? Không ai thực sự muốn đi chơi với bạn? Làm thế nào buồn." "Aomine-kun." Kuroko mạnh gọi là. Nghe giọng điệu cảnh báo trong giọng nói của ông cựu bóng, anh quay lại nhìn anh. Ông đã gặp một ánh mắt lạnh hứa hẹn chết nếu ông không im lặng dụ này. Xúc phạm, anh tự hỏi những gì ông đã làm sai cho đến khi ông nghe sniffling nhẹ. Những gì ông nhìn thấy khiến anh chết lặng. Kagami đang run lên. Nắm tay nhỏ bé của mình đã nắm chặt vải của chiếc áo quá khổ mà ông đang mặc như vậy chặt đốt ngón tay của mình là người da trắng với sự căng thẳng. Ít những giọt nước đã được nhìn thấy rơi xuống sàn trải thảm. Khuôn mặt của ông đã được ẩn đằng sau những tiếng nổ của mình, nhưng nó là khá rõ ràng, nơi những giọt nước được đưa tới từ. Aomine đã không chắc chắn những gì gây ra phản ứng này cho đến khi Kagami nhìn lên, bắt gặp ánh mắt xanh của mình với màu đỏ thẫm bốc lửa đó đã được lấp đầy với nước mắt. Sau đó la hét đến, "Tôi biết tôi không phải là người thú vị nhất để đi chơi với tôi! Lạ và u ám và dường như không ai thích tôi! Mỗi lần tôi cố gắng chơi với một ai đó, họ nói tôi đáng sợ tìm kiếm hoặc là tôi làm cho họ khó chịu! A-và khi họ phát hiện ra rằng tôi chỉ có một mẹ, họ sẽ bỏ qua cho tôi nhiều hơn! Họ nghĩ rằng tôi là một số vấn đề trẻ em, làm cho cha tôi để lại cho chúng. Vì vậy, nhờ đã nhắc nhở tôi rằng tôi m không muốn bị người khác nhưng Kaasan của tôi, A-AHOMINE !! "Sau đó tiếng hét cuối cùng, Kagami phá vỡ thành những tiếng nức nở và giấu khuôn mặt của mình đằng sau bàn tay của mình, và chạy một cách mù quáng vào hành lang. Họ nghe slam lớn của một cửa và một nhấp chuột sau đó, chỉ ra rằng cánh cửa đã bị khóa. Sự im lặng choáng váng mà đã thực hiện trên khi Kagami bắt đầu la hét đã bị tan vỡ bởi đó slam lớn. Cả hai Momoi và Kuroko quay sang lườm Aomine lãnh đạm. Momoi đã di chuyển đầu tiên



















































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: