FanFictionJust InCommunityForumMoreAnomaly by Bellajuku Anime » Finder dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreAnomaly by Bellajuku Anime » Finder Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
Anomaly by Bellajuku
Anime » Finder Series Rated: K, English, Romance, Words: 1k+, Favs: 65, Follows: 25, Published: Jan 16, 2014
28
AN: So this is just a drabble about Asami's thoughts on Akihito and a little about his past relationships as I imagine them. I feel like Asami would be a magnet for gold diggers.

Please read, review and enjoy~

}{

Akihito was an anomaly.

It was strange to Asami- strange but fascinating- how little it took to please Akihito. The younger man was rarely vocal about his own satisfaction, but Asami knew. He could always read those honey colored eyes, even if they wouldn't meet his.

His happiness stemmed from the smallest gestures, simple things that Asami wouldn't think twice about: lunch in the city, a movie on the couch... mundane activities earned him the brightest smiles; moments he didn't find particularly romantic prompted the deepest blushes.

He went along with extravagant dates, but his polite smiles over the food in five-star restaurants weren't quite as captivating as the animalistic noises he made while scraping the bottom of his cup of Top Ramen.

Akihito didn't care to receive expensive gifts and wasn't interested in designer labels. He was mortified by the idea of being seen in the limo and accepted rides to work only on the coldest, wettest of days. His idea of a good restaurant was one where the menu came with crayons and he had to be bribed or coerced into any establishment with a dress code.

Akihito didn't give a shit about his net worth.

He had never been with someone who didn't care before, had never been with someone who was interested in being with him, not his bank account. It was endlessly endearing but it was entirely new; none of his precious involvements had even begun to prepare him for what he would feel in response to genuine affection.

The ranks of his former lovers were filled with vicious little beauties plucked out of clubs and lounges around Tokyo. His tastes always steered him towards men but there were women too, silly, flippant things with tiny dogs and big credit cards bills. The men weren't much different actually, except that they spent his money on cars rather than clothes.

He couldn't even imagine the fight that would ensue if he tried to buy Akihito a car.

That was the deciding factor for all of them though: money. He could please any of them at whim with the signing of a check, the upping of a credit limit. It was child's play keeping them happy.

He'd never allowed anyone to live with him though; he knew they would have driven him out of his mind. No, he'd set them up in their own little apartment somewhere conveniently close and they'd live their own little lives, mercifully separate from his.

"I don't believe anyone actually lives like this." Only Akihito could say something like that without sounding even remotely impressed. "You're living in Barbie's Tokyo Dream House."

Asami had no misconceptions about his previous pseudo-relationships; they were loveless, barely even tolerable. Each partner was little more than a simpering, opportunistic beast who sat in his lap and rubbed his shoulders and threw shrieking tantrums when he wouldn't increase their funds.

Of course, that was where it always ended. When he cut them off, the clock started ticking. It was a few hours at the most before they revolted, shedding their saccharine exterior only to reveal what he'd known was there all along.

He would give Akihito anything, spend fortunes on him without a second thought, but Akihito would never forgive him for thinking he could be bought with something as cheap as money. Money isn't love.

If he was honest with himself- and Asami always was- he'd admit he took a sick sort of satisfaction in watching them fall to pieces as they realized just how little they truly had without him.

If he lied to himself- which Asami never did- he would say he wasn't even a little disappointed to watch them cry over his money. He'd say he never even once wished for it to be him they would miss.

They wouldn't miss him though and he wouldn't miss them. They were over him by the time they reached the door, back on their feet and on to the next bottomless bank account.

It wasn't that he begrudged them the money; as much as their personalities irked him, Asami knew he himself was difficult to be around. The money was a placation, a consolation prize to make up for his own callousness, his own indifference.

Game over, thank you for playing.

It was tiresome though, being around people who were so endlessly, openly, shamelessly trying to take advantage of him. There was no comfort in sleeping beside a person who would sell his soul for the contents of your bank account.

There was comfort in sleeping beside Akihito.

Asami had never considered himself in need of comforting; comfort sure, in the physical sense, as evidenced by the designer suits, the luxury penthouse. These were creature comforts though, emblems of his wealth and status, practically necessities in his line of work.

Emotional comfort was a concept he had all but lost touch with before Akihito. The boy would deny emotion to the bitter end but the fact was he exuded it against his own will. Every fluctuation of his expression told a story; every shift of his body betrayed his thoughts. His care was palpable, his desire to connect amusingly obvious. He felt it late into the night when the boy was too tired to maintain his prickly front and would fit himself into the curve of his body, small hands resting against Asami's arms where they curled around his waist. He felt it long after Akihito fell asleep, when he'd turn in his arms to face him and settle with his nose pressed into his neck, his leg slung over his hip.

He'd felt it from the beginning, but he hadn't trusted it until nearly a year later.

He'd wasted so much time watching Akihito, searching for his angle. Sure he'd initiated their involvement, forced Akihito into life and into his bed on more than one occasion, but months in, when he began returning home to meals and conversation, his own cynical mind saw only red flags.

Was this some ploy to set him at ease? Had he somehow turned his feral little lover into one of his cunning predecessors, pandering to him in hope of compensation?

It wasn't until he'd gotten to know Akihito better that he'd understood. The boy tried to tell him that it was his way of paying rent but Asami knew better; it was his way showing affection. After all, his words were often inelegant, flustered, but his heart was always true and his actions displayed that with startling clarity.

Everything Akihito did for him was no less than an acknowledgment of their relationship. Akihito didn't cook because he was told to, or because he'd be kicked out if he didn't; Akihito cooked because he cared whether or not Asami ate.

Which left Asami wondering why?

Because their venomous beginning should have left Akihito with more than just a bitter taste in his mouth; it should have poisoned him against Asami permanently. Anyone else would have carried that anger with them for the rest of their lives, no matter how well Asami treated them later and yet Akihito biggest resentment of him seemed to be his own security team which was there specifically to prevent things like that from ever happening again.

They had fights, but they were mostly about said security team and despite all his shouting, Akihito's words towards him had lost much of their viciousness. He was still every bit the firebrand he'd fallen in love with, but his thoughts toward Asami seemed to have softened. He could start a sentence by calling him a bastard and finish it by telling him he wasn't getting enough sleep. It was disconcerting, but not unappreciated, not by a long shot.

In the end, it was just Akihito. No matter how angry he got, no matter how hurt he felt, his compassion never wavered. Asami worried over him because of it- because how much was he willing to forgive?- but mostly he was just grateful, because if Akihito wasn't who he was, he could have destroyed Asami by now.

After all, Akihito held all the strings between them, even if he didn't know it. Asami knew though, Kirishima too probably; his secretary had always been preternaturally observant and he was around the two of them more than anyone else. If Akihito wanted revenge, he could have it. He had Asami's trust and more than that, he had his heart. It was hard and shrunken and black in places, but it was all his and he could shatter it whenever he wanted.

If Akihito was aware of this, he certainly didn't abuse his power. He used it mostly on the little things he so enjoyed, like getting Asami to stay up late and watch movies with him or just to stay in bed a little longer on those mornings when Asami left him well before sunrise.

Such requests were selfless though and Asami found he enjoyed those instances of gentle intimacy just as much as he enjoyed the more intense moments they shared; they were yet another experience that was tied uniquely to Akihito. No one else had ever evoked the tenderness that Akihito so easily kindled in him; the feeling was pure, untainted by those who had come and gone. It was about the only pure thing left in Asami, the only emotion that didn't have some black and jagged edge hidden out of sight.

It was born of Akihito, created and maintained by him, and it carried with it all of his innate purity and strength. It was the only pure thing strong enough to exist inside of Asami, one bright light surrounded by darkness.

It was an anomaly.

a·nom·a·ly

n. pl. a·nom·a·lies

1. Deviation or departure from the normal or common order, form, or rule.

2. One that is peculiar, irregular, abnormal, or difficult to classify

}{

Thank you for reading, don't forget to let me know what you think~


Review
Share: Email . Facebook . Twitter
Story: Follow Favorite
Author: Follow Favorite

Contrast: Dark . Light
Fon
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnBất thường bởi Bellajuku Anime» Finder loạt đánh giá cao: K, tiếng Anh, lãng mạn, từ: 1 k +, yêu thích: 65, sau: 25, xuất bản: 16 tháng 1 năm 2014 28MỘT: Vì vậy đây là chỉ là một drabble về những suy nghĩ của Asami Akihito và một chút về mình qua mối quan hệ như tôi tưởng tượng chúng. Tôi cảm thấy như Asami sẽ là một nam châm cho gold diggers.Vui lòng đọc, xem và thưởng thức ~}{Akihito là một bất thường.Nó là lạ để Asami-lạ nhưng hấp dẫn-làm thế nào ít nó đã đến xin vui lòng Akihito. Người đàn ông trẻ hơn là hiếm khi giọng hát về sự hài lòng của riêng mình, nhưng cho biết Asami. Ông có thể luôn luôn đọc những mật ong màu mắt, ngay cả khi họ không đáp ứng của mình.Hạnh phúc của mình bắt nguồn từ những cử chỉ nhỏ, những điều đơn giản Asami sẽ không nghĩ hai lần về: ăn trưa tại thành phố, một bộ phim trên chiếc ghế dài... thường hoạt động khiến ông những nụ cười sáng nhất; những khoảnh khắc ông không tìm thấy đặc biệt là lãng mạn nhắc blushes sâu nhất.Ông đã đi cùng với ngày lộng lẫy, nhưng nụ cười lịch sự của mình trên thực phẩm trong các nhà hàng năm sao không khá như quyến rũ như tiếng ồn animalistic ông thực hiện trong khi cào cuối của mình tách Top Ramen.Akihito đã không chăm sóc để nhận được quà tặng đắt tiền và không được quan tâm đến nhãn thiết kế. Ông đã mortified bởi những ý tưởng của được nhìn thấy trong xe limo và chấp nhận rides làm việc chỉ trên các coldest, ẩm ướt nhất của ngày. Ý tưởng của một nhà hàng tốt ông là một trong những nơi trình đơn đến với bút chì màu và ông đã hối lộ hoặc ép vào bất kỳ thành lập với một mã mặc định.Akihito đã không cung cấp cho một shit về giá trị ròng của mình.Ông không bao giờ có với một người không quan tâm trước khi, có bao giờ với một người đã quan tâm đến với anh ta, không phải là tài khoản ngân hàng của mình. Nó vô tận quý mến nhưng nó là hoàn toàn mới; không ai trong số liền quý giá của ông thậm chí đã bắt đầu để chuẩn cho anh ta cho những gì ông sẽ cảm thấy đáp ứng với tình cảm chính hãng.Các cấp bậc của những người yêu cũ của ông đã được lấp đầy với người đẹp ít luẩn quẩn ngắt ra khỏi câu lạc bộ và sảnh khách xung quanh thành phố Tokyo. Thị hiếu của mình luôn luôn điều anh ta đối với người đàn ông nhưng có phụ nữ quá, ngớ ngẩn, flippant điều với con chó nhỏ và lớn hóa đơn thẻ tín dụng. Những người đàn ông không hoàn toàn khác trên thực tế, ngoại trừ rằng họ chi tiêu tiền của mình trên chiếc xe chứ không phải là quần áo.Ông thậm chí không thể tưởng tượng cuộc chiến nào xảy nếu ông đã cố gắng để mua Akihito một chiếc xe hơi.Đó là yếu tố quyết định cho tất cả chúng mặc dù: tiền. Ông có thể xin vui lòng bất cứ của họ tại whim với việc ký kết một kiểm tra, upping một hạn mức tín dụng. Nó là con chơi giữ cho chúng hạnh phúc.Ông đã không bao giờ cho phép bất cứ ai để sống với anh ta mặc dù; ông biết họ sẽ có hướng anh ta ra khỏi tâm trí của mình. Không, ông sẽ đặt chúng trong căn hộ nhỏ của riêng của họ ở một nơi thuận tiện gần và họ sẽ sống cuộc sống riêng của họ ít, mercifully riêng biệt từ của mình."Tôi không tin rằng bất cứ ai thực sự là cuộc sống như thế này." Chỉ Akihito có thể nói một cái gì đó như thế mà không có âm thanh ấn tượng ngay cả từ xa. "Bạn đang sống trong ngôi nhà mơ ước Barbie của Tokyo."Asami đã không có quan niệm sai lầm về mối quan hệ giả trước đó của mình; Bọn chúng loveless, hiếm khi ngay cả tolerable. Mỗi đối tác đã là ít hơn so với một con quái vật cơ hội simpering người ngồi trên đùi của ông và cọ xát vai của mình và đã ném cơn giận dữ shrieking khi ông sẽ không tăng tiền của họ.Tất nhiên, đó là nơi nó luôn kết thúc. Khi ông cắt giảm, đồng hồ bắt đầu ticking. Nó đã là một vài giờ lúc nhất trước khi họ nổi loạn, đổ của họ bên ngoài saccharine chỉ để lộ những gì ông đã biết đến là có tất cả cùng.Ông sẽ cung cấp cho Akihito bất cứ điều gì, chi vận may cho anh ta mà không có một ý nghĩ thứ hai, nhưng Akihito sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ta cho suy nghĩ ông có thể được mua với một cái gì đó là giá rẻ như tiền. Tiền không phải là tình yêu.Nếu ông là trung thực với chính mình- và Asami luôn luôn là-ông sẽ thừa nhận ông đã một loại bệnh của sự hài lòng trong xem họ rơi ra từng mảnh khi họ nhận ra như thế nào ít họ thực sự có mà không có ông.Nếu ông nói dối mình-đó Asami không bao giờ làm-ông sẽ nói ông đã không được ngay cả một chút thất vọng để xem họ khóc trên tiền của mình. Ông sẽ nói ông không bao giờ thậm chí một lần muốn cho nó để là anh ta họ sẽ bỏ lỡ.Họ sẽ không bỏ lỡ anh ta mặc dù và ông sẽ không bỏ lỡ chúng. Họ đã hơn anh ta khi họ đến cửa, trở lại trên đôi chân của mình và vào tài khoản ngân hàng tiếp theo không đáy.Nó không phải là ông begrudged họ tiền; càng nhiều càng tốt, cá tính của họ irked ông, Asami biết ông đã tự mình là khó khăn để xung quanh. Tiền là một placation, một giải thưởng consolation để bù đắp cho mình callousness, sự thờ ơ của chính mình.Trò chơi kết thúc, cảm ơn bạn đã chơi.Đó là mệt mỏi mặc dù, xung quanh những người đã như vậy vô tận, công khai, shamelessly cố gắng tận dụng lợi thế của anh ta. Đã có không có sự thoải mái trong ngủ bên cạnh một người sẽ bán linh hồn mình cho nội dung của tài khoản ngân hàng của bạn.Có là sự thoải mái trong ngủ bên cạnh Akihito.Asami đã không bao giờ coi là mình cần sự an ủi; Tiện nghi chắc chắn, trong ý nghĩa vật lý, được minh chứng bằng những bộ quần áo thiết kế, căn hộ penthouse sang trọng. Đây là tiện nghi sinh vật Tuy nhiên, các biểu tượng của sự giàu có và địa vị, thực tế nhu cầu thiết yếu trong dòng của ông về làm việc.Tình cảm thoải mái là một khái niệm mà ông đã có nhưng bị mất liên lạc với trước khi Akihito. Cậu bé sẽ phủ nhận cảm xúc đến đầu đắng nhưng thực tế là ông exuded nó chống lại sẽ của riêng của mình. Mọi biến động của biểu hiện của mình đã nói với một câu chuyện; mọi sự thay đổi của cơ thể của mình phản bội suy nghĩ của mình. Chăm sóc của ông được rõ rệt, mong muốn của mình để kết nối amusingly rõ ràng. Ông cảm thấy nó muộn vào ban đêm khi cậu bé đã quá mệt mỏi để duy trì của ông trước gai và sẽ phù hợp với mình vào các đường cong của cơ thể của mình, bàn tay nhỏ nghỉ ngơi chống lại vũ khí của Asami nơi họ cong xung quanh eo của mình. Ông cảm thấy nó dài sau khi Akihito đã giảm ngủ, khi ông sẽ lần lượt trong cánh tay của mình để đối mặt với anh ta và giải quyết với mũi của mình ép vào cổ của ông, chân slung trên hông của mình.Ông sẽ cảm thấy nó từ đầu, nhưng ông đã không tin tưởng nó cho đến gần một năm sau đó.Ông đã lãng phí rất nhiều thời gian xem Akihito, tìm kiếm các góc của mình. Chắc chắn ông đã khởi động sự tham gia của họ, buộc Akihito vào cuộc sống và vào giường của mình trên nhiều hơn một lần, nhưng vài tháng, khi ông bắt đầu trở về nhà để bữa ăn và cuộc trò chuyện, tâm trí hoài nghi của mình thấy chỉ lá cờ đỏ.Là một số mưu đồ này để đặt anh ta thoải mái? Ông có bằng cách nào đó biến người yêu ít hoang dã của mình thành một của các tiền nhân khôn ngoan, pandering đến anh ta trong hy vọng của bồi thường?Nó không cho đến khi ông đã nhận được để biết Akihito tốt hơn mà ông đã hiểu. Cậu bé đã cố nói với anh ta rằng nó đã là theo cách của mình trả tiền thuê nhưng Asami biết tốt hơn; nó đã là theo cách của mình đang hiện tình cảm. Sau khi tất cả, từ của ông được thường không thanh Nha, flustered, nhưng trái tim của mình luôn luôn đúng và hành động của mình hiển thị mà với startling rõ ràng.Tất cả mọi thứ Akihito đã làm cho anh ta là không ít hơn một sự thừa nhận của mối quan hệ của họ. Akihito đã không nấu ăn vì ông bị buộc phải, hoặc vì ông sẽ được đá nếu ông không; Akihito nấu chín vì ông quan tâm hay không Asami ăn.Mà Asami trái tự hỏi tại sao?Bởi vì của đầu độc nên đã để lại Akihito với nhiều hơn là chỉ một vị đắng trong miệng của mình; nó nên có đầu độc ông chống lại Asami vĩnh viễn. Bất cứ ai khác có thể mang theo đó sự tức giận với họ cho phần còn lại của cuộc sống của họ, không có vấn đề tốt như thế nào Asami điều trị họ sau đó và được Akihito oán hận lớn nhất của ông dường như là của riêng của ông đội bảo vệ mà đã có đặc biệt để ngăn chặn những thứ như thế bao giờ xảy ra lần nữa.Họ đã chiến đấu, nhưng họ là chủ yếu về an ninh cho biết đội bóng và mặc dù tất cả của mình reo hò, Akihito của từ đối với anh ta đã mất phần lớn của viciousness. Ông vẫn còn mỗi bit firebrand ông đã rơi vào tình yêu với, nhưng suy nghĩ của mình về hướng Asami dường như đã làm mềm. Ông có thể bắt đầu một câu bằng cách gọi anh ta một thằng khốn đó và kết thúc nó bằng cách cho anh ta ông đã không nhận được đủ giấc ngủ. Nó là disconcerting, nhưng không phải không được đánh giá, chứ không phải bởi một shot dài.Cuối cùng, nó đã là chỉ Akihito. Không có vấn đề như thế nào tức giận ông nhận, không có vấn đề như thế nào đau đớn ông cảm thấy, lòng từ bi của mình không bao giờ hỏi. Asami lo lắng hơn anh ta vì nó bởi vì bao nhiêu ông sẵn sàng để tha thứ cho?- nhưng chủ yếu là ông chỉ biết ơn, bởi vì nếu Akihito đã không là ông là ai, ông có thể đã tiêu diệt Asami bây giờ.Sau khi tất cả, Akihito tổ chức tất cả các dây giữa chúng, ngay cả khi ông đã không biết điều đó. Asami biết mặc dù, Kirishima quá có lẽ; thư ký của mình đã luôn luôn quan sát preternaturally và ông là khoảng hai người trong số họ nhiều hơn bất cứ ai khác. Nếu Akihito muốn trả thù, ông có thể có nó. Ông đã có sự tin tưởng của Asami và hơn thế nữa, ông đã có trái tim của mình. Nó đã được khó khăn và shrunken và màu đen ở nơi, nhưng nó là tất cả của ông và ông có thể phá vỡ nó bất cứ khi nào ông muốn.Nếu Akihito đã nhận thức được điều này, ông chắc chắn không lạm dụng quyền lực của mình. Ông đã sử dụng nó chủ yếu vào những điều nhỏ anh vì vậy rất thích, giống như nhận được Asami để ở lại lên trễ và xem phim với anh ta, hoặc chỉ để ở lại giường dài hơn một chút vào những buổi sáng khi Asami rời Anh ta trước khi mặt trời mọc.Yêu cầu như vậy được vị tha mặc dù và Asami tìm thấy ông rất thích những trường hợp nhẹ nhàng gần gũi cũng như ông rất thích những khoảnh khắc dữ dội hơn họ chia sẻ; họ đã được một kinh nghiệm đã được gắn duy nhất để Akihito. Không ai có bao giờ gợi lên đau Akihito dễ dàng kindled vào Ngài; cảm giác là tinh khiết, untainted bởi những người đã đến và đi. Nó đã về những điều tinh khiết chỉ còn lại trong Asami, những cảm xúc chỉ mà không có một số màu đen và răng cưa cạnh ẩn ra khỏi cảnh.Nó được sinh ra của Akihito, tạo ra và duy trì bởi anh ta, và nó mang với nó tất cả của ông bẩm sinh tinh khiết và sức mạnh. Đó là điều chỉ tinh khiết, mạnh mẽ, đủ để tồn tại bên trong của Asami, một ánh sáng được bao quanh bởi bóng tối.Đó là một bất thường.a·nom·a·lyn. pl. a·nom·a·lies1. độ lệch hoặc khởi hành từ bình thường hoặc phổ biến thứ tự, hình thức hoặc quy tắc.2. một kỳ dị, không đều, bất thường, hoặc khó khăn để phân loại}{Cảm ơn bạn đã đọc, đừng quên để cho tôi biết bạn nghĩ gì ~ Đánh giáChia sẻ: Email. Facebook. TwitterCâu chuyện: Theo yêu thíchTác giả: Theo yêu thíchĐộ tương phản: tối. Ánh sáng Fon
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More Anomaly bởi Bellajuku Anime »Finder Dòng Rated: K, tiếng Anh, Romance, Words: 1k +, favs: 65, Như Sau: 25, Xuất bản: Tháng Một 16, 2014 28 AN: Vì vậy, đây chỉ là một giẫm về Asami của suy nghĩ về Akihito và một chút về mối quan hệ trong quá khứ của mình như tôi tưởng tượng họ. Tôi cảm thấy như Asami sẽ là một nam châm cho thợ đào vàng. Hãy đọc, xem xét và thưởng thức ~ } { Akihito là một sự bất thường. Thật kỳ lạ để Asami- lạ nhưng fascinating- ít như thế nào nó mất để làm hài lòng Akihito. Người đàn ông trẻ tuổi hiếm khi lên tiếng về sự hài lòng của mình, nhưng Asami biết. . Ông luôn luôn có thể đọc được những màu mật ong mắt, thậm chí nếu họ không đáp ứng của mình hạnh phúc của anh bắt nguồn từ những cử chỉ nhỏ nhất, điều đơn giản mà Asami sẽ không nghĩ hai lần về việc: ăn trưa tại thành phố, một bộ phim trên đi văng ... hoạt động thế tục mang về cho anh những nụ cười sáng; khoảnh khắc anh đã không tìm thấy đặc biệt lãng mạn đã khiến đỏ mặt sâu nhất. Ông đã đi cùng với ngày ngông cuồng, nhưng nụ cười lịch sự của mình qua những món ăn ở nhà hàng năm sao không phải hoàn toàn như quyến rũ như những tiếng động thú tính, ông thực hiện trong khi cạo dưới cùng của mình tách Top Ramen. Akihito đã không quan tâm để nhận được quà tặng đắt tiền và không quan tâm đến thiết kế nhãn. Ông bị xấu hổ bởi những ý tưởng đang được nhìn thấy trong chiếc limo và chấp nhận rides để làm việc chỉ trên lạnh, ẩm ướt nhất của ngày. Ý tưởng của ông về một nhà hàng tốt là một trong những nơi thực đơn đi kèm với bút chì màu và anh buộc phải bị mua chuộc hoặc cưỡng ép vào bất cứ cơ sở với một trang phục. Akihito đã không thèm đếm xỉa gì về giá trị thực của mình. Anh ấy chưa bao giờ có một người didn 'chăm sóc t trước, chưa bao giờ có một ai đó quan tâm đến được với anh ta, không phải tài khoản ngân hàng của mình. Đó là vô tận quý mến nhưng nó là hoàn toàn mới; không ai trong số involvements quý giá của mình thậm chí đã bắt đầu để chuẩn bị cho những gì ông sẽ cảm thấy để đáp ứng với tình cảm chân thật. Các cấp bậc của những người yêu cũ của mình đã được lấp đầy với các người đẹp ít luẩn quẩn rút ra khỏi câu lạc bộ và các phòng xung quanh Tokyo. Thị hiếu của mình luôn luôn đưa đẩy ông đối với nam giới, nhưng đã có người phụ nữ quá, ngớ ngẩn, những điều thiếu nghiêm túc với những con chó nhỏ và các hóa đơn thẻ tín dụng lớn. Những người đàn ông không có nhiều khác nhau thực sự, ngoại trừ việc họ tiêu tiền của ông trên xe ô tô hơn là quần áo. Anh thậm chí không thể tưởng tượng được cuộc chiến đó sẽ xảy ra sau khi ông đã cố gắng để mua một chiếc xe Akihito. Đó là yếu tố quyết định cho tất cả chúng mặc dù: tiền. Anh có thể hài lòng bất kỳ người trong số họ ở ý thích bằng việc ký séc, nâng tỉ của một hạn mức tín dụng. Đó là trò chơi trẻ con giữ cho họ hạnh phúc. Anh sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai để sống với anh ta mặc dù; ông biết họ sẽ điều khiển anh ta ra khỏi tâm trí của mình. Không, em đã đặt chúng lên trong căn hộ nhỏ của mình ở đâu đó thuận tiện gần và họ sẽ sống cuộc sống của riêng mình, thương xót tách biệt của mình. "Tôi không tin rằng bất cứ ai thực sự sống như thế này." Chỉ Akihito có thể nói như thế mà không có vẻ thậm chí từ xa ấn tượng. ". Bạn đang sống ở Tokyo Dream House của Barbie" Asami không có quan niệm sai lầm về trước pseudo-mối quan hệ của mình; họ không tình yêu, thậm chí còn không thể chấp nhận được. Mỗi đối tác đã được ít hơn một simpering, con thú cơ hội ngồi trên đùi và xoa vai của mình và ném thét lên cơn giận dữ khi ông sẽ không tăng vốn của họ. Tất nhiên, đó là nơi mà nó luôn luôn kết thúc. Khi ông cắt chúng ra, đồng hồ bắt đầu ticking. Đó là một vài giờ tại nhiều nhất trước khi họ nổi loạn, đổ ngoài đường hóa học của họ chỉ để tiết lộ những gì anh biết là có tất cả cùng. Ngài sẽ ban cho Akihito bất cứ điều gì, những vận may về anh mà không có một ý nghĩ thứ hai, nhưng sẽ không bao giờ tha thứ cho Akihito anh vì nghĩ anh có thể được mua với một cái gì đó như là rẻ tiền. Tiền không phải là tình yêu. Nếu anh thành thật với himself- và Asami luôn was- anh thừa nhận ông là một loại bệnh của sự hài lòng trong quan sát họ bị rơi khi họ nhận ra chỉ ít như thế nào họ thực sự đã có mà không có anh. Nếu anh nói dối để himself- mà Asami không bao giờ did- anh sẽ nói anh ấy thậm chí không một chút thất vọng để xem họ khóc trên tiền bạc của mình. Ông muốn nói rằng ông không bao giờ dù chỉ một lần muốn cho nó phải là ông rằng họ sẽ bỏ lỡ. Họ sẽ không nhớ anh ấy và mặc dù ông sẽ không bỏ lỡ chúng. Họ đã quá anh theo thời gian họ đi tới cửa, trở lại trên đôi chân của mình và trên các tài khoản ngân hàng không đáy tiếp theo. Không phải là anh ghen tị tức họ tiền; nhiều như tính cách của họ khó chịu anh, Asami biết bản thân ông là khó khăn để được xung quanh. Số tiền này là một placation, giải khuyến khích, tạo nên cho nhẫn tâm của mình, sự thờ ơ của chính mình. Game over, cảm ơn bạn để chơi. Đó là mệt mỏi, mặc dù được xung quanh một người quá vô tận, một cách công khai, không biết xấu hổ cố gắng để tận dụng lợi thế của anh ta. . Không có sự thoải mái ngủ bên cạnh một người sẽ bán linh hồn của mình về nội dung của tài khoản ngân hàng của bạn . Có thoải mái ngủ bên cạnh Akihito Asami đã không bao giờ coi mình cần an ủi; an ủi chắc chắn, trong ý nghĩa vật lý, bằng chứng là những bộ quần áo được thiết kế riêng, các căn hộ penthouse sang trọng. Đây là những sinh vật an ủi, mặc dù biểu tượng của sự giàu có và địa vị của mình, thực tế nhu cầu cần thiết trong nghề nghiệp cho mình. thoải mái cảm xúc là một khái niệm mà ông đã có tất cả nhưng mất liên lạc với trước khi Akihito. Cậu bé có thể phủ nhận cảm xúc để kết thúc cay đắng nhưng thực tế là ông toát ra nó trái với ý muốn của riêng mình. Mỗi biến động của biểu hiện của anh kể một câu chuyện; mỗi sự thay đổi của cơ thể của mình phản bội suy nghĩ của mình. Chăm sóc của ông là sờ thấy, mong muốn của mình để kết nối amusingly rõ ràng. Anh cảm thấy nó muộn vào ban đêm khi cậu bé đã quá mệt mỏi để duy trì phía trước đầy chông gai của mình và sẽ phù hợp với mình vào các đường cong của cơ thể của mình, bàn tay nhỏ bé tựa vào cánh tay Asami, nơi họ cuộn quanh eo của mình. Anh cảm thấy nó dài sau khi Akihito ngủ thiếp đi, khi ông muốn biến trong vòng tay của mình để đối mặt với anh và giải quyết với mũi của anh áp vào cổ anh, chân đeo trên hông của mình. Anh ấy cảm thấy từ đầu, nhưng ông hadn ' t tin tưởng nó cho đến gần một năm sau đó. Ông muốn lãng phí quá nhiều thời gian xem Akihito, tìm kiếm các góc của mình. Chắc chắn ông đã khởi xướng sự tham gia của họ, buộc Akihito vào cuộc sống và vào giường của mình trên nhiều hơn một lần, nhưng trong tháng, khi ông bắt đầu trở về nhà để ăn và trò chuyện, tâm hoài nghi của chính mình chỉ nhìn thấy lá ​​cờ đỏ. Đây có một số mưu đồ để đặt anh ta vào một cách dễ dàng? Có ông nào đó quay người yêu ít hoang dã của mình vào một trong những người tiền nhiệm xảo quyệt của mình, thỏa mãn với anh trong niềm hy vọng của bồi thường không? Nó không phải cho đến khi anh quen biết Akihito tốt hơn mà anh đã hiểu. Cậu bé đã cố gắng để nói với anh ấy rằng đó là cách ông trả tiền thuê nhà nhưng Asami biết tốt hơn; đó là cách biểu lộ tình cảm của mình. Sau khi tất cả, lời nói của anh thường không thanh nha, bối rối, nhưng trái tim anh ấy luôn luôn đúng và hành động của mình hiển thị rằng với độ rõ nét đáng ngạc nhiên. Mọi thứ Akihito đã làm cho anh ta đã không ít hơn một sự thừa nhận về mối quan hệ của họ. Akihito không nấu ăn bởi vì ông đã nói đến, hoặc bởi vì anh sẽ bị đuổi ra khỏi nếu anh không; Akihito nấu chín vì anh quan tâm hay không Asami ăn. Mà trái Asami tự hỏi tại sao? Bởi vì đầu độc của họ nên đã để lại Akihito với hơn chỉ là một vị đắng trong miệng; nó nên đã đầu độc ông chống lại Asami vĩnh viễn. Bất cứ ai khác có thể đã thực sự tức giận đó với họ trong phần còn lại của cuộc sống của họ, không có vấn đề như thế nào Asami đối xử với họ sau đó và chưa Akihito oán hận lớn nhất của anh ấy dường như là đội ngũ an ninh của riêng mình mà có đặc biệt để ngăn chặn những điều như thế từ bao giờ xảy ra một lần nữa. Họ đã chiến đấu, nhưng họ chủ yếu về cho biết đội ngũ an ninh và bất chấp tất cả la hét của mình, từ Akihito về phía anh ta đã bị mất đi nhiều tật xấu của họ. Anh vẫn là mỗi bit khúc củi cháy dở anh rơi vào tình yêu với, nhưng suy nghĩ của mình về phía Asami dường như đã dịu lại. Anh ta có thể bắt đầu một câu bằng cách gọi anh một đứa con hoang và hoàn thành nó bằng cách nói rằng ông đã không được ngủ đủ giấc. Đó là bối rối, nhưng không phải không được đánh giá, không phải bằng một cú sút xa. Cuối cùng, nó chỉ là Akihito. Không có vấn đề làm thế nào tức giận ông đã nhận, không có vấn đề tổn thương cảm xúc của anh, lòng từ bi của ông không bao giờ dao động. Asami lo lắng về anh vì nó- vì bao nhiêu là ông sẵn sàng tha thứ -?. Nhưng chủ yếu ông chỉ biết ơn, vì nếu Akihito là ông không phải người, ông có thể đã bị phá hủy bởi Asami nghiệp Sau khi tất cả, Akihito đã tổ chức tất cả các dây giữa chúng, ngay cả khi anh không biết nó. Asami biết mặc dù, Kirishima quá lẽ; thư ký của mình đã luôn preternaturally tinh ý và ông xung quanh hai của họ nhiều hơn bất cứ ai khác. Nếu Akihito muốn trả thù, ông có thể có nó. Ông đã có sự tin tưởng của Asami và hơn thế nữa, anh đã có trái tim của mình. Đó là khó khăn và teo và đen ở những nơi, nhưng đó là tất cả của anh và anh có thể vỡ bất cứ khi nào ông muốn. Nếu Akihito đã nhận thức được điều này, anh chắc chắn đã không lạm dụng quyền lực của mình. Ông đã sử dụng nó chủ yếu vào những điều nhỏ anh rất thích, giống như nhận được Asami để thức khuya xem phim với anh ta hoặc chỉ để ở trên giường lâu hơn một chút vào những buổi sáng khi Asami để lại cho anh trước khi mặt trời mọc. yêu cầu như vậy là vị tha và mặc dù Asami thấy ông rất thích những trường hợp thân mật nhẹ nhàng cũng giống như ông rất thích những khoảnh khắc dữ dội hơn họ chia sẻ; họ chưa một kinh nghiệm mà đã được gắn duy nhất để Akihito. Không ai khác đã từng gợi lên sự dịu dàng mà Akihito nên dễ dàng phừng trong người ấy; cảm giác là tinh khiết, untainted bởi những người đã đến và đi. Đó là về những điều thuần túy duy nhất còn lại trong Asami, cảm xúc duy nhất mà không có một số cạnh màu đen và lởm chởm ẩn khuất khỏi tầm mắt. Nó ra đời của Akihito, tạo ra và duy trì bởi anh ta, và nó mang trong nó tất cả bẩm sinh của mình độ tinh khiết và sức mạnh. Đó là sự kiện thuần túy chỉ đủ mạnh để tồn tại bên trong của Asami, một ánh sáng bao quanh bởi bóng tối. Đó là một sự bất thường. một · · nom một ly · n. pl. một · nom · một · nằm 1. Độ lệch hoặc khởi hành từ bình thường hoặc chung trật tự, hình thức, hoặc quy tắc. 2. Một trong đó là đặc thù, đột xuất, bất thường, hoặc khó khăn để phân loại } { Cảm ơn các bạn đã đọc, đừng quên để cho tôi biết những gì bạn nghĩ ~ Xem lại Chia sẻ: Email. Facebook. Twitter Story: Thực hiện theo yêu thích Tác giả: Thực hiện theo yêu thích Contrast: Dark. Ánh sáng Fon










































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: