Let's go.

Let's go." Deidara and Sasori heade

Let's go." Deidara and Sasori headed off first, then Kisame, Itachi, and Sakura followed.

Sakura easily kept up with their swift pace, though she didn't know how long she would be able to do so without chakra. As they continued their trek through the snowy forest, Sakura could only hope and pray that Naruto and the others could find her…and that they knew how to think fast.

The moment they came upon the house, Neji realized something was wrong. He, Shikamaru, and Temari were on the first strike team. The others landed on the snow beside him as Neji scanned the house with his Byakugan, seeing that is was abandoned. He and Shikamaru shared a glance. That was when the other few groups of ANBU came up to them at Temari's signal. The others turned to Shikamaru expectantly.
Shikamaru shook his head.

"DAMN!" Naruto cursed as he kicked up a large amount of snow, his face dark with anger and helplessness. He hurriedly walked to the back of the house, his excuse being to go search it.

Neji almost closed his eyes as he let out a small sigh. Too late…once again he was too late to protect her. Still, his mission wasn't over. He'd comb the entire forest over and over again to find Sakura…and he would succeed.

Ino turned to Shikamaru. "She isn't here, is she?"

"They must have realized we were coming." Kiba grumbled. "Dammit."

"D-do you think they had S-Sakura-chan?" Hinata whispered.

"Akamaru smells her scent, as well as Akatsuki. They haven't been gone long." Kiba whispered.

"NANI!?"

All of them turned to where Naruto had yelled. They all rushed over to where he was and stopped in their tracks. Standing before them was a snowman dressed in and Akatsuki robe…wearing a leaf headband.

"What the hell?" Tenten murmured, "Is that a snowman?"

"No." Kakashi answered offhandedly. "I think it's a snow ninja."

"Hey—that's Sakura-chan's headband!" Ino gasped out as she noticed the band on his forehead.

Gai, Lee, Choji, and Shino came out of the house, shaking their heads. They hadn't found anything worth noting.

"H-hold on." Hinata whispered in awe. "Th-there's something in the s-snowman!"

"What?" Naruto stared at Hinata in confusion. "There's something inside?"

Hinata nodded, "In the head."

Sasuke immediately walked over to the snowman, taking off the head and filing through the snow, finding a small clear tube with a piece of paper inside. He opened it and scanned the lines of the paper.

"Sakura-chan says they're heading to Deidara's home in Stone."

"What? Sakura-chan left us a note?" Naruto grinned, "I knew she'd find some way to contact us! Way to go Sakura-chan!"

Shikamaru shook his head. Yeah…way to go Sakura-san…

Temari laughed, "Trust Sakura-chan to hide a note in a snowman."

"Well, who would look there?" Tenten shrugged with a smile. "It's the perfect place in all this snow."

"Your students are a wonder, Kakashi." Gai shook his head.

Neji stopped their revelry as he spoke.

"Let's get moving. We have to get to Stone as soon as possible."

Itachi noticed Sakura's waning strength after two hours of their flight. She didn't let it show, but each time her feet landed on a tree branch, it landed a bit harder and for a second longer than the time before. She continually shifted the packs on her back as she went, as if trying to find a way to make them lighter. The large Akatsuki robe, which Itachi had immediately recognized as Deidara's, was hindering her movements as well.
Itachi supposed he couldn't blame Sasori for letting Deidara near her. After all, he had told Sasori to only watch for Tomokazu…and he was glad he had done so.

Still, Itachi knew that the emerald kimono had also been a present from the young missing-nin of stone. His eyes narrowed slightly as he continued on ahead, Sakura a few steps behind him.

He definitely did not like Deidara thinking he could just waltz into his room and begin giving Sakura things. She was his…and whatever was given to her would be from him and him only. However, a small part of his mind grinned, knowing that he really must have chosen a good woman for the others to be so infatuated with her.

Damn male hormones.

Sakura gritted her teeth as she continued following Itachi. The idea of heading the other direction had come to mind more than once, but had been pushed aside with the knowledge that Itachi would know the moment she decided to do so, and she didn't want to anger him at the moment.

She had seen his eyes the moment he had entered the room, the blood red Sharingan even more menacing than usual. And then he'd seen the robe and the kimono Deidara had given her… Sakura had never seen him show so much emotion before. He was literally boiling underneath his skin. Of course, not many people would notice it, but Sakura had learned how to read at least that much of the Uchiha's body language.

It mirrored Sasuke's attitude exactly.

Sakura could already feel her strength leaving her. Her limbs felt numb, and her body seemed as heavy as lead. Each time she landed on a branch she found it hard to jump to the next. Also, she hadn't gotten that much sleep at all. She had been awake most of the night thinking…and then Tomokazu had tried to get inside the door before Itachi had returned.

Suddenly her foot slipped and she let out a small yell as she began falling to the ground. She managed to land on her feet, but as she did so, her ankle snapped sideways. She let out a gasp of pain as the bone split and she fell back.

Itachi and Kisame landed on the ground in front of her.

Sakura didn't pay them any attention as she rubbed her ankle, biting her lip to keep from crying out. It hurt. But she wasn't going to let them think she was weak. However, she didn't have enough chakra to mold the bone back together, since she had used most of it to just keep herself upright while they traveled.

Itachi bent down on the ground next to her, his robe billowing out around him.

"Let me see."

Sakura looked up at him, unsure what he meant. She gingerly flipped open her cloak so he could get a good look at her ankle. It struck her then that she was completely and hopelessly at Itachi's mercy. She had no strength left, nothing. Before, she had at least had a little chakra, but now…she felt hopeless and weak like when she had been a genin. She had never wanted to feel that way again. It scared her.

Itachi didn't touch her ankle, as he looked it over. He should have realized he couldn't push the kunoichi this far. She had become complacent and inattentive with fatigue. She stiffened as his fingers grazed the skin just above the ankle. He could already see it begin to swell.

He looked down into her eyes and almost froze. They glistened with unshed tears, but more so than that…they shone with fear. It had been the first time he had ever seen her afraid of him. Before, she had hid it well, but now she was practically cowering beneath him. Was she afraid he would hurt her for getting herself injured? If it had been anyone else, yes…but for some odd reason he merely gripped her ankle as she let out a small gasp of pain as he jostled it.

"I need to reset it."

Sakura closed her eyes, willing the tears away as she nodded slightly. She had known all along what had to be done. That was one of the drawbacks of being a medic. She saw Itachi pull out a small brace from his medical pack, as well as some bandages to wrap it in.

She began calming herself mentally; going over the process in her mind and reminding herself that this had to be done. Of course, the fact that it was Itachi who was going to do it didn't help. However, she decided he was a better candidate to do this than Kisame.

She only wished Deidara was there.

Itachi turned back to look at Sakura uncertainly, waiting to see if she was going to try and stop him. Instead, she clenched her teeth as her eyes hardened and she let out a breath.

Itachi picked up her ankle in his hands, wondering how well she was going to do without any painkiller. When Sakura had reset his arm, she had numbed it considerably, but not all the way of course. Still, she wasn't going to have any anesthesia.

Sakura took a handful of Itachi's cloak in her hand and Itachi stiffened, but did nothing more as he realized her need to hold onto something.

"I'm ready." Sakura whispered before taking a deep breath.

Itachi almost faltered as he gripped her ankle tightly and quickly snapped it back into place.

Sakura let out a small cry, biting her lip until she felt blood pool in her mouth. She pressed her face into Itachi's cloak, near his chest as she gripped the cloth tightly in her hand. The sharp pain began to ebb, but the throbbing continued.

Sakura took a few shaky breaths. "…I'm fine now…"

Itachi made to step backwards, but Sakura continued to hold onto his cloak, as well as bury her face in his shirt. He could feel the tears soaking the mesh top, but he merely stayed there, letting her recover. He looked over her head at Kisame, who was watching curiously.

He nodded, and Kisame disappeared, going ahead of them.

"I'm sorry…" Sakura whispered as she pulled back, as Itachi wrapped and braced her ankle. She barely winced as he did so, though her hand clenched involuntarily. Sakura expected him to nod and then tell her to stand, which would have been the typical thing for him to do.

Instead, she found herself enveloped in warm arms as Itachi picked her up, as well as her packs and his. Sakura didn't know what to do as Itachi suddenly burst into motion. She let out a small yelp of fright as she threw her arms around his neck, holding tight.

Itachi smirked to himself as she pressed close to him so she wouldn't fall. He could feel her hot breath on his neck as she calmed herself, stilling so that Itachi wouldn't drop her accidentally.

Sakura closed her eyes as despair washed over her. She opened them to watch the forest behind them, taking in a few shaky breaths. Her chances of escape were slowly disappearing.

How could she run when she cou
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Hãy đi." Deidara và Gaara đầu ra đầu tiên, sau đó Kisame, Itachi, và sau đó là Sakura.

Sakura dễ dàng giữ với tốc độ nhanh chóng của họ, mặc dù cô ấy không biết bao lâu nó sẽ có thể làm như vậy mà không có chakra. Khi họ tiếp tục của trek thông qua rừng tuyết, Sakura chỉ có thể hy vọng và cầu nguyện rằng Naruto và những người khác có thể tìm thấy cô ấy... và họ biết làm thế nào để suy nghĩ nhanh.

Thời điểm này họ đến khi nhà, Neji nhận ra cái gì là sai. Ông, Shikamaru, và Temari trên đội tấn công đầu tiên. Những người khác đã hạ cánh trên tuyết bên cạnh anh ta như Neji quét nhà với bạch của mình, nhìn thấy đó là đã bị huỷ bỏ. Ông và Shikamaru chia sẻ trong nháy mắt. Đó là khi vài nhóm khác của ANBU đi tới chỗ chúng tại Temari của tín hiệu. Những người khác quay sang Shikamaru expectantly.
Shikamaru lắc đầu.

"DAMN!" Naruto nguyền rủa như ông khởi động lên một số lượng lớn tuyết, khuôn mặt của mình tối với sự tức giận và bất lực. Ông nhanh chóng đi vào mặt sau của ngôi nhà của ông lý do gì là phải đi tìm nó

Neji hầu như đóng cửa đôi mắt của mình khi ông để cho ra một sigh nhỏ. Quá muộn... một lần nữa ông đã quá trễ để bảo vệ cô. Tuy nhiên, nhiệm vụ của mình không phải là hơn. Ông nào chải rừng toàn bộ hơn và hơn nữa để tìm Sakura... và ông sẽ thành công.

Ino quay sang Shikamaru. "Cô ấy không có ở đây, cô ta?"

"Họ phải có nhận ra chúng tôi đã đến." Kiba grumbled. "Dammit."

"D-làm bạn nghĩ rằng họ có S-Sakura-chan?" Hinata thì thầm.

"Akamaru mùi hương thơm của cô, cũng như Akatsuki. Họ đã không được đi dài." Kiba thì thầm.

"NANI!?"

Tất cả chúng quay sang nơi Naruto có hét. Tất cả đều đổ xô qua đến nơi ông và dừng lại trong bài nhạc của họ. Đứng trước khi họ đã một snowman mặc và chiếc áo choàng Akatsuki... mang một lá headband.

"What the hell?" Tenten murmured, "Là một snowman?"

"Số" Kakashi trả lời offhandedly. "Tôi nghĩ rằng nó là một ninja tuyết."

"Hey — đấy headband Sakura-chan!"Ino gasped như cô nhận thấy ban nhạc trên trán của mình

Gai, Lee, Choji và Shino đến ra khỏi nhà, lắc đầu họ. Họ đã không tìm thấy bất cứ điều gì đáng chú ý.

"H-giữ trên." Hinata thì thầm trong awe. "Th-đó của một cái gì đó trong s-snowman!"

"Những gì?" Naruto stared lúc Hinata trong sự nhầm lẫn. "Đó là một cái gì đó bên trong?"

Hinata gật đầu, "vào đầu."

Sasuke ngay lập tức đi qua để snowman, cất cánh đầu và nộp hồ sơ qua tuyết, việc tìm kiếm một ống nhỏ rõ ràng với một mảnh giấy bên trong. Ông mở nó và quét các đường giấy.

"Sakura-chan nói rằng họ đang hướng đến nhà của Deidara trong đá."

"Những gì? Sakura-chan rời chúng tôi lưu ý một?" Naruto grinned, "tôi biết cô sẽ tìm thấy một số cách để liên hệ với chúng tôi! Con đường để đi Sakura-chan!"

Shikamaru lắc đầu. Vâng... con đường để đi Sakura-san...

Temari cười, "Tin tưởng Sakura-chan để ẩn một lưu ý trong một snowman."

"Vâng, những người sẽ xem xét có?" Tenten shrugged với một nụ cười. "Nó là nơi hoàn hảo trong tất cả các tuyết này."

"Học sinh của bạn là một tự hỏi, Kakashi." Gai lắc đầu của mình.

Neji dừng lại sự vui chơi của họ như ông đã nói.

"Let's get di chuyển. Chúng ta phải nhận được để đá càng sớm càng tốt."

Itachi nhận thấy sức mạnh cuối cùng của Sakura sau hai giờ của các chuyến bay của họ. Cô đã không để cho nó hiển thị, nhưng mỗi khi chân của cô đã hạ cánh trên một nhánh cây, nó đổ bộ một chút khó khăn hơn và cho một thứ hai dài hơn thời gian trước khi. Nó liên tục chuyển các gói ngày trở lại của cô khi cô đi, như thể cố gắng để tìm thấy một cách để làm cho họ nhẹ. Cái áo Akatsuki lớn, mà Itachi đã ngay lập tức công nhận là Deidara, cản trở phong trào của cô như Vâng.
Itachi nghĩa vụ ông không thể đổ lỗi cho Gaara cho Deidara gần cô ấy. Sau khi tất cả, ông đã nói với Gaara để chỉ xem cho Tomokazu... và ông đã vui mừng ông đã làm vậy

Tuy nhiên, Itachi biết rằng kimono Ngọc cũng đã là một món quà từ trẻ thiếu-nin đá. Đôi mắt của mình thu hẹp một chút như ông tiếp tục về phía trước, Sakura một vài bước lại.

ông chắc chắn đã làm không giống như Deidara suy nghĩ ông có thể chỉ waltz vào phòng của mình và bắt đầu đưa ra những điều Sakura. Nó là của mình... và bất cứ điều gì đã được trao cho cô ấy sẽ là từ anh ta và anh ta chỉ. Tuy nhiên, một phần nhỏ của anh ta sao grinned, biết rằng ông thực sự phải đã chọn một người phụ nữ tốt cho những người khác để được như vậy say mê với cô

Damn tỷ hormone.

Sakura gritted răng của cô như cô tiếp tục sau Itachi. Ý tưởng của nhóm hướng khác có tôi suy nghĩ nhiều hơn một lần, nhưng đã được đẩy sang một bên những kiến thức Itachi sẽ biết thời điểm cô quyết định làm như vậy, và cô ấy không muốn giận dữ ông tại thời điểm này.

cô đã nhìn thấy đôi mắt của mình thời điểm này ông đã bước vào phòng, máu đỏ Sharingan đe dọa thậm chí nhiều hơn bình thường. Và sau đó ông đã nhìn thấy chiếc áo choàng và kimono Deidara đã cho cô ấy... Sakura đã không bao giờ gặp ông ta nên nhiều xúc cảm trước khi hiển thị. Ông nghĩa đen sôi bên dưới làn da của mình. Tất nhiên, không nhiều người sẽ nhận thấy nó, nhưng Sakura đã học được làm thế nào để đọc ít rằng có rất nhiều ngôn ngữ cơ thể của Uchiha.

nó nhân đôi của Sasuke Thái độ chính xác.

Sakura đã có thể cảm thấy sức mạnh của cô để lại cô ấy. Tay chân của cô cảm thấy tê, và cơ thể của cô có vẻ nặng như chì. Mỗi lần cô đã hạ cánh trên một chi nhánh cô tìm thấy nó khó để nhảy kế tiếp. Ngoài ra, cô đã không nhận được rằng có rất nhiều giấc ngủ ở tất cả. Cô đã có được tỉnh táo hầu hết đêm suy nghĩ... và sau đó Tomokazu đã cố gắng để có được bên trong cửa trước khi Itachi đã trở lại.

đột nhiên bị trượt chân của cô và cô cho ra một la lên nhỏ khi cô bắt đầu rơi xuống mặt đất. Cô quản lý để đất trên đôi chân của mình, nhưng khi cô ấy đã làm như vậy, mắt cá chân của cô bị gãy sang một bên. Cô cho ra một gasp đau như phần tách xương và cô rơi lại.

Itachi và Kisame đã hạ cánh trên mặt đất ở phía trước của cô

Sakura không trả tiền cho họ bất kỳ sự chú ý như cô cọ xát mắt cá chân của cô, cắn môi của cô để giữ từ khóc ra. Nó đau. Nhưng cô sẽ không để cho họ nghĩ rằng cô là yếu. Tuy nhiên, cô ấy không có đủ chakra để mốc xương trở lại với nhau, kể từ khi cô đã sử dụng hầu hết của nó để chỉ cần giữ cho mình thẳng đứng trong khi họ đi du lịch.

Itachi cong xuống trên mặt đất bên cạnh mình, mình chiếc áo choàng billowing ra xung quanh anh ta.

"Hãy để tôi xem."

Sakura nhìn lên lúc anh ta, không chắc chắn những gì ông có nghĩa. Cô gingerly lộn mở áo choàng của mình để ông có thể nhận được một cái nhìn tốt vào mắt cá chân của mình. Nó tấn công cô ấy sau đó rằng cô ấy là hoàn toàn và hopelessly lúc lòng thương xót của Itachi. Cô đã không có sức mạnh trái, không có gì. Trước đó, cô ít đã có một chút chakra, nhưng bây giờ... cô ấy cảm thấy vô vọng và yếu như khi cô đã có là một genin. Cô đã không bao giờ muốn cảm thấy như vậy một lần nữa. Nó sợ cô

Itachi không chạm vào mắt cá chân của mình, khi ông nhìn nó. Ông cần phải có nhận ra ông không thể đẩy kunoichi này đến nay. Cô đã trở nên tự mãn và inattentive với mệt mỏi. Cô stiffened như ngón tay của mình grazed da trên mắt cá chân. Ông đã có thể nhìn thấy nó bắt đầu để swell.

ông nhìn vào đôi mắt của mình và hầu như đã đóng băng. Họ glistened với unshed nước mắt, nhưng nhiều hơn như vậy hơn thế... họ chiếu với sợ hãi. Nó đã là lần đầu tiên ông đã bao giờ nhìn thấy cô ấy sợ của anh ta. Trước đó, cô đã giấu nó tốt, nhưng bây giờ cô ấy thực tế cowering bên dưới anh ta. Cô đã sợ ông sẽ làm tổn thương cô ấy để nhận được mình bị thương? Nếu nó đã là bất cứ ai khác, có... nhưng đối với một số lý do lẻ, ông chỉ đơn thuần là gripped mắt cá chân của cô như cô cho ra một gasp nhỏ của đau như ông jostled nó

"tôi cần để thiết lập lại nó."

Sakura đóng cửa đôi mắt của mình, sẵn sàng những giọt nước mắt đi như cô gật đầu nhẹ. Cô đã biết tất cả dọc theo những gì đã được thực hiện. Đó là một trong những hạn chế được cứu thương. Cô thấy Itachi kéo trong một đôi nhỏ từ bầy y tế, cũng như một số băng để quấn nó in

cô bắt đầu làm dịu mình tinh thần; đi qua quá trình này trong tâm trí của mình và nhắc nhở mình rằng điều này đã được thực hiện. Tất nhiên, thực tế là nó đã Itachi người đã đi để làm điều đó đã không giúp đỡ. Tuy nhiên, cô đã quyết định ông là một ứng cử viên tốt hơn để làm điều này hơn Kisame.

cô chỉ muốn Deidara là đó.

Itachi quay trở lại để xem xét Sakura uncertainly, chờ đợi để xem nếu cô ấy để thử và ngăn chặn anh ta. Thay vào đó, cô clenched răng của cô là đôi mắt của mình cứng và cô cho ra một hơi thở.

Itachi nhặt mắt cá chân của mình trong tay của mình, tự hỏi như thế nào bà sẽ làm mà không có bất kỳ thuốc giảm đau. Khi Sakura đã đặt lại cánh tay của mình, cô có numbed nó đáng kể, nhưng không phải tất cả các con đường tất nhiên. Tuy nhiên, cô đã không sẽ phải gây mê nào.

Sakura đã diễn một số áo choàng của Itachi trong tay của mình và Itachi stiffened, nhưng đã không làm gì nhiều hơn nữa khi ông nhận ra rằng cô ấy cần phải nắm giữ lên một cái gì đó.

"tôi đã sẵn sàng." Sakura thì thầm trước khi tham gia một hơi thở sâu.

Itachi hầu như lự khi ông gripped mắt cá chân của mình chặt chẽ và nhanh chóng bị gãy nó trở lại vào nơi.

Sakura cho phép ra một tiếng kêu nhỏ, cắn môi của cô cho đến khi cô cảm thấy ngoài trời máu trong miệng của mình. Cô ép khuôn mặt của cô vào áo choàng của Itachi, gần ngực của mình như cô gripped vải chặt chẽ trong tay của cô. Đau nhói bắt đầu ebb, nhưng các throbbing tiếp tục.

Sakura đã một vài hơi thở run rẩy. "…Tôi không sao bây giờ... "

Itachi thực hiện bước thụt lùi, nhưng Sakura tiếp tục giữ lên áo choàng của mình, cũng như chôn khuôn mặt của cô trong áo của mình. Ông có thể cảm thấy những giọt nước mắt ngâm trên lưới, nhưng ông chỉ ở đó, để cho cô ấy phục hồi. Ông nhìn qua đầu lúc Kisame, những người đã xem curiously.

ông gật đầu, và Kisame đã biến mất, đi phía trước của họ.

"tôi xin lỗi..." Sakura thì thầm khi cô kéo trở lại, như Itachi bọc và braced mắt cá chân của mình. Cô hiếm khi winced như ông đã làm như vậy, mặc dù tay clenched không tự nguyện. Sakura hy vọng ông gật đầu và sau đó nói với cô ấy đứng, mà sẽ có là những điều điển hình cho anh ta để làm

thay vào đó, cô thấy mình bao bọc trong cánh tay ấm áp như Itachi đã chọn của mình lên, cũng như các gói của cô và của mình. Sakura không biết những gì để làm như Itachi đột nhiên bốc chuyển động. Cô cho ra một yelp nhỏ của sợ khi cô đã ném cánh tay của mình xung quanh cổ, Giữ chặt chẽ.

Itachi cười cho mình như cô ép gần với anh ta vì vậy cô sẽ không rơi. Ông có thể cảm thấy nóng hơi thở của mình trên cổ của mình như cô bình tĩnh mình, stilling nỗi Itachi sẽ không thả cô vô tình.

Sakura đóng cửa đôi mắt của cô là tuyệt vọng rửa qua cô. Cô mở chúng để xem rừng phía sau họ, tham gia trong một vài hơi thở run rẩy. Của mình cơ hội thoát từ từ biến mất.

làm thế nào nó có thể chạy khi cô cou
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đi thôi. "Deidara và Sasori đầu đi trước, sau đó Kisame, Itachi và Sakura theo sau. Sakura dễ dàng bắt kịp với tốc độ nhanh chóng của họ, mặc dù cô không biết bao lâu cô sẽ có thể làm như vậy mà không có chakra. Khi họ tiếp tục chuyến đi của mình thông qua rừng tuyết, Sakura chỉ có thể hy vọng và cầu nguyện rằng Naruto và những người khác có thể tìm thấy cô ấy ... và họ biết làm thế nào để suy nghĩ nhanh. Thời điểm họ đã tìm thấy những ngôi nhà, Neji nhận ra có điều gì đó sai. Ông, Shikamaru, và Temari là thành viên của đội tấn công đầu tiên. Những người khác đã hạ cánh trên tuyết bên cạnh anh như Neji quét nhà với Byakugan của mình, nhìn thấy đó là bị bỏ rơi. Ông và Shikamaru chia sẻ trong nháy mắt. Đó là khi những nhóm khác của Anbu đến gần chúng tín hiệu Temari. Những người khác quay sang Shikamaru chờ đợi. Shikamaru lắc đầu. "Damn!" Naruto nguyền rủa khi anh đá một số lượng lớn của tuyết, khuôn mặt của mình tối với sự tức giận và bất lực. Anh vội vã đi về phía sau của ngôi nhà , lý do của ông là đi tìm kiếm nó. Neji gần như nhắm mắt lại khi anh thở dài nhỏ. Quá muộn ... một lần nữa ông đã quá muộn để bảo vệ cô. Tuy nhiên, nhiệm vụ của ông là không hơn. Anh chải toàn bộ rừng hơn và hơn nữa để tìm Sakura ... và ông sẽ thành công. Ino quay sang Shikamaru. "Cô ấy không có ở đây, đúng không?" "Họ phải có nhận ra chúng tôi đã tới." Kiba càu nhàu. "Chết tiệt." "D-bạn có nghĩ rằng họ đã có S-Sakura-chan?" Hinata thì thầm. "Akamaru mùi hương thơm của cô, cũng như Akatsuki. Họ đã không được đi dài." Kiba thì thầm. "NANI!?" Tất cả đều quay sang nơi Naruto đã hét lên. Tất cả họ đều vội vã đến chỗ ông và dừng lại trong các bài hát của họ. Đứng trước mặt họ là một người tuyết mặc và Akatsuki áo ... mặc một headband lá. "Cái quái gì?" Tenten thì thầm, "có phải là một người tuyết?" "Không" Kakashi đã trả lời một cách tự nhiên. "Tôi nghĩ rằng đó là một ninja tuyết." "Này-đó là headband Sakura-chan!" Ino thở hổn hển ra khi cô nhận thấy ban nhạc trên trán. Gai, Lee, Choji, và Shino đã ra khỏi nhà, lắc đầu. Họ đã không tìm thấy bất cứ điều gì đáng chú ý. "H-giữ." Hinata thì thầm kinh ngạc. "C-có điều gì đó trong s-tuyết!" gì "?" Naruto nhìn Hinata bối rối. "Có một cái gì đó bên trong?" Hinata gật đầu, "Trong đầu." Sasuke ngay lập tức bước tới người tuyết, lấy ra khỏi đầu và nộp qua tuyết, việc tìm kiếm một ống nhỏ rõ ràng với một mảnh giấy bên trong. Anh mở nó ra và quét các dòng của tờ giấy. "Sakura-chan nói rằng họ đang hướng đến nhà của Deidara trong đá." "gì Sakura-chan? lại cho chúng ta một lưu ý?" Naruto cười toe toét: "Tôi biết cô tìm thấy một số cách để liên hệ với chúng tôi Way! Đi Sakura-chan!" Shikamaru lắc đầu. Yeah ... con đường để đi Sakura-san ... Temari cười, "Niềm tin Sakura-chan để ẩn một ghi chú trong một người tuyết." "Vâng, những người sẽ xem xét có?" Tenten nhún vai với một nụ cười. "Đó là nơi hoàn hảo trong tất cả tuyết này." "sinh viên của bạn là một kỳ quan, Kakashi." Gai lắc đầu. Neji dừng lại hoan lạc của họ khi anh nói. "Chúng ta hãy di chuyển. Chúng ta phải để đá càng sớm càng tốt." Itachi nhận thấy sức mạnh suy yếu của Sakura sau hai giờ bay của họ. Cô ấy không để nó hiển thị, nhưng mỗi lần đôi chân của mình đã hạ cánh trên một nhánh cây, nó hạ cánh xuống một chút khó khăn hơn và trong một giây dài hơn so với thời gian trước đây. Cô liên tục thay đổi các gói trên lưng cô khi cô đến, như thể cố gắng tìm một cách để làm cho chúng nhẹ hơn. Chiếc áo choàng Akatsuki lớn, mà Itachi đã ngay lập tức được công nhận là Deidara, được cản trở chuyển động của cô ấy. Itachi phải anh ta không thể đổ lỗi cho Sasori đã cho Deidara gần cô. Sau khi tất cả, ông đã nói với Sasori chỉ xem cho Tomokazu ... và ông vui mừng ông đã làm như vậy. Tuy nhiên, Itachi biết rằng ngọc lục bảo kimono cũng đã là một món quà từ những người trẻ mất tích-nin đá. Mắt hơi nheo lại khi anh tiếp tục về phía trước, Sakura một vài bước phía sau. Ông chắc chắn không thích Deidara nghĩ rằng ông chỉ có thể waltz vào phòng của mình và bắt đầu cho Sakura điều. Cô ấy ... và bất cứ điều gì đã được trao cho cô sẽ từ anh ta và chỉ có anh ấy. Tuy nhiên, một phần nhỏ của tâm trí của mình cười toe toét, biết rằng anh ta thực sự phải chọn một người phụ nữ tốt cho những người khác để được như vậy say mê với cô ấy. hormone Chết tiệt nam. Sakura nghiến răng khi cô tiếp tục sau Itachi. Ý tưởng của nhóm theo một hướng khác đã đến với tâm trí nhiều hơn một lần, nhưng đã bị đẩy sang một bên với sự hiểu biết rằng Itachi sẽ biết thời điểm cô quyết định làm như vậy, và cô không muốn chọc tức anh ấy vào lúc này. Cô nhìn thấy đôi mắt của ông lúc ông đã bước vào phòng, máu Sharingan đỏ thậm chí đe dọa nhiều hơn bình thường. Và sau đó ông đã nhìn thấy chiếc áo choàng và áo kimono Deidara đã cho cô ấy ... Sakura chưa bao giờ thấy anh ấy thể hiện rất nhiều cảm xúc trước. Ông đã theo nghĩa đen sôi bên dưới da của mình. Tất nhiên, không nhiều người sẽ nhận thấy nó, nhưng Sakura đã học được cách đọc ít nhất rằng có rất nhiều ngôn ngữ cơ thể của Uchiha. Nó phản ánh thái độ của Sasuke chính xác. Sakura đã có thể cảm thấy sức mạnh của mình để lại cho bà. Chân tay cô cảm thấy tê liệt, và cơ thể của mình dường như nặng như chì. Mỗi lần cô đã hạ cánh trên một chi nhánh cô thấy khó để nhảy tiếp theo. Ngoài ra, cô đã không nhận rằng ngủ nhiều ở tất cả. Cô đã tỉnh táo nhất của tư duy đêm ... và sau đó Tomokazu đã cố gắng để có được bên trong cửa trước khi Itachi đã trở lại. Đột nhiên bàn chân của cô bị trượt chân và cô bật ra một tiếng hét nhỏ khi cô bắt đầu rơi xuống đất. Cô quản lý để hạ cánh trên đôi chân của mình, nhưng khi cô đã làm như vậy, mắt cá chân bị gãy ngang. Cô bật ra một tiếng thở hổn hển đau đớn như sự chia rẽ xương và cô đã trở lại. Itachi và Kisame đã hạ cánh trên mặt đất trước mặt cô. Sakura không trả tiền cho họ bất kỳ sự chú ý khi cô cọ xát mắt cá chân, cắn môi để khỏi khóc . Nó bị tổn thương. Nhưng cô sẽ không để cho họ nghĩ rằng cô ấy đã yếu. Tuy nhiên, cô không có đủ chakra để khuôn xương lại với nhau, kể từ khi cô đã sử dụng nhiều nhất của nó chỉ giữ cho mình đứng thẳng trong khi họ đi du lịch. Itachi cúi xuống trên mặt đất bên cạnh cô, chiếc áo choàng của mình cuồn cuộn ra xung quanh mình. " cho tôi xem. " Sakura nhìn anh, không chắc chắn những gì ông có nghĩa. Nàng rụt rè lật mở chiếc áo choàng của mình để có thể có được một cái nhìn tốt ở mắt cá chân. Nó đánh mình sau đó rằng cô ấy hoàn toàn và vô vọng vào lòng thương xót của Itachi. Cô không còn đủ sức, không có gì. Trước đây, cô đã ít nhất đã có một chút chakra, nhưng bây giờ ... cô cảm thấy tuyệt vọng và yếu đuối như khi cô đã là một genin. Cô chưa bao giờ muốn cảm thấy như vậy một lần nữa. Nó sợ cô. Itachi đã không chạm vào mắt cá chân của mình, khi anh nhìn nó hơn. Ông cần phải có nhận ra anh không thể đẩy kunoichi này đến nay. Cô đã trở nên tự mãn và không chú ý với sự mệt mỏi. Cô cứng người lại khi những ngón tay của mình chăn thả da ngay phía trên mắt cá chân. Ông đã có thể nhìn thấy nó bắt đầu sưng lên. Anh nhìn xuống đôi mắt của mình và gần như đóng băng. Họ lấp lánh những giọt nước mắt unshed, nhưng nhiều hơn so với điều đó ... họ tỏa sáng với nỗi sợ hãi. Nó đã được lần đầu tiên ông đã từng nhìn thấy sợ ông bà. Trước đây, cô đã giấu nó tốt, nhưng bây giờ cô ấy đã được thực tế co rúm dưới chân anh. Là cô sợ anh sẽ làm tổn thương cô ấy nhận được bản thân mình bị thương? Nếu nó đã được bất cứ ai khác, có ... nhưng vì một lý do kỳ lạ ông chỉ nắm chặt mắt cá chân của cô, cô bật ra một tiếng thở hổn hển nhỏ đau như ông xô đẩy nó. "Tôi cần phải thiết lập lại nó." Sakura nhắm mắt lại, những giọt nước mắt sẵn sàng đi khi cô khẽ gật đầu. Cô đã biết tất cả những gì đã được thực hiện. Đó là một trong những hạn chế của một lính cứu thương. Cô nhìn thấy Itachi kéo ra một cú đúp nhỏ từ gói y tế của mình, cũng như một số băng để quấn nó vào Cô bắt đầu làm dịu tinh thần mình; đi qua các quá trình trong tâm trí cô và nhắc nhở bản thân mình rằng điều này đã được thực hiện. Tất nhiên, thực tế là nó là Itachi ai sẽ làm điều đó không giúp đỡ. Tuy nhiên, cô đã quyết định ông là một ứng cử viên tốt hơn để làm điều này hơn Kisame. Cô chỉ muốn Deidara đã có. Itachi quay lại nhìn Sakura không chắc chắn, chờ đợi để xem liệu cô sẽ cố gắng và ngăn chặn anh ta. Thay vào đó, cô nghiến chặt răng khi mắt cô cứng lại và cô thở ra một hơi. Itachi nhặt mắt cá chân cô trong tay anh, tự hỏi cô sẽ như thế nào mà không có bất kỳ thuốc giảm đau. Khi Sakura đã thiết lập lại cánh tay của mình, cô đã gây tê nó đáng kể, nhưng không phải tất cả các cách tất nhiên. Tuy nhiên, cô sẽ không có bất kỳ gây mê. Sakura mất một số ít các chiếc áo choàng của Itachi trong tay và Itachi cứng người lại, nhưng đã không làm gì hơn khi nhận ra nhu cầu của mình để giữ được một cái gì đó. "Tôi sẵn sàng." Sakura thì thầm trước khi hít một hơi sâu. Itachi gần như chùn bước khi ông nắm chặt mắt cá chân cô ấy thật chặt và nhanh chóng chụp lại vào vị trí. Sakura bật ra một tiếng kêu nhỏ, cắn môi cô cho đến khi cô cảm thấy bể máu trong miệng. Cô áp mặt mình vào chiếc áo choàng của Itachi, gần ngực khi cô nắm chặt vải chặt trong tay. Các cơn đau nhói bắt đầu ebb, nhưng nhói tiếp tục. Sakura mất một vài hơi thở run rẩy. "... Tôi không sao bây giờ ..." Itachi thực hiện để bước lùi, nhưng Sakura vẫn tiếp tục giữ được chiếc áo choàng của mình, cũng như chôn khuôn mặt của cô trong chiếc áo của mình. Ông có thể cảm thấy những giọt nước mắt ướt đẫm trên lưới, nhưng ông chỉ ở đó, cho phép cô hồi phục. Anh nhìn qua đầu cô tại Kisame, người đang nhìn tò mò. Ông gật đầu, và Kisame biến mất, đi phía trước của họ. "Tôi xin lỗi ..." Sakura thì thầm khi cô ấy lùi lại, như Itachi gói và chuẩn bị tinh thần mắt cá chân. Cô hầu như không nhăn mặt khi ông đã làm như vậy, mặc dù tay cô nắm chặt vô tình. Sakura mong đợi anh ta gật đầu và sau đó nói với cô ấy đứng, đó sẽ là điều điển hình cho anh ta để làm. Thay vào đó, cô thấy mình được bao bọc trong vòng tay ấm áp như Itachi bế cô lên, cũng như gói và ông bà. Sakura không biết phải làm gì như Itachi bất ngờ bùng nổ vào chuyển động. Cô lên một tiếng nhỏ sợ hãi khi cô choàng tay quanh cổ anh, giữ chặt. Itachi mỉm cười với chính mình khi cô ép gần với anh ta vì vậy cô sẽ không rơi. Ông có thể cảm thấy hơi thở nóng bỏng của nàng trên cổ của mình như là cô bình tĩnh bản thân, sự yên lặng để Itachi sẽ không thả cô vô tình. Sakura nhắm mắt lại như tuyệt vọng rửa sạch hơn cô. Cô mở mắt ra để xem rừng phía sau họ, tham gia trong một vài hơi thở run rẩy. Cơ hội trốn thoát của cô đã dần dần biến mất. Làm thế nào cô có thể chạy khi cô cou

























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: