FanFictionJust InCommunityForumMoreA Plague Of Maladies by Bellajuku A dịch - FanFictionJust InCommunityForumMoreA Plague Of Maladies by Bellajuku A Việt làm thế nào để nói

FanFictionJust InCommunityForumMore

FanFiction
Just In
Community
Forum

More
A Plague Of Maladies by Bellajuku
Anime » Finder Series Rated: K, English, Humor & Hurt/Comfort, T. Akihito, Asami R., Words: 1k+, Favs: 7, Follows: 5, Published: Apr 26
5
A/N:

I don't know what my obsession is with Sick!Asami, I think I just really like writing exasperated Akihito. There's no excuse for this, I wrote it in 20 minutes before I passed out asleep.

Also to everyone asking about In The Walls I swear I haven't abandoned it I'm just working full time write now and I haven't had an opportunity to sit and write anything serious. I promise I'll pick it up again, maybe over the summer depending on my work

}{

It wasn't a heart attack.

The doctor had called it a "cardiac distress incident" or some bullshit like that and had tacked it up to stress. He did not sight the incessant smoking, but Akihito would later learn that Asami forbade his physicians from bringing up his personal habits, effectively rendering them helpless. Thus was born the aspirin regiment.

Akihito should have known that it would be a pain in the ass. Asami always teased him for his stubbornness but the reality was that the older man would rather risk his life that be told what to do and it was so frustrating that someone he knew only as intelligent and conniving could be so fucking stupid. It was one pill, one little pill a day to thin the blood and prevent an actual heart attack, and yet Asami couldn't be assed to take it.

Akihito hadn't even thought to check, had just assumed- wrongly so- that Asami would take the damn things like an adult. It wasn't until about a month later that Akihito was putting together the shopping list and had shaken the bottle to measure it's contents, only to find it completely full.

He left it on the counter, for later discussion.

}{

"Is there a particular reason you won't take them or are you just being a pain in the ass for fun?"

Asami was very good at pretending to ignore him. He used to think he was actually ignoring him, but now he could pick out the subtle shifts in his expression. That, and the bastard could quote a conversation from months ago if it helped him make a point.

He wouldn't respond though, only continued going over the paperwork that was spread across the kitchen counter as if Akihito existed on a completely different plain.

"Should I hide it in some peanut butter? When I was a kid that was how we'd get the beagle to take his heart-worm medication."

That provoked a solid twitch in Asami's brow, so he decided to keep going.

"Or wait, should I roll it up in a cigar so you can smoke it? Cause it's not like that's killing you too."

"You know," Asami slanted him a look that was barely a step above abject shunning. "You were the only person I've ever been with who didn't ask me to stop smoking?"

Akihito felt a little twinge at that, but quickly rolled his eyes.

"That's cause I used to hope you'd drop dead."

"Or really? What changed?"

"You actually did!"

Finally, finally, Asami set down the report he was holding, looking almost contrite.

"I did not 'drop dead' as you put it, I had-"

"A Cardiac-Distress-Incident, yes, I know, I was there. What if next time it is a heart attack? What then?"

"There won't be a next time."

Akihito stared at him.

"How can you say that when you've done absolutely nothing to prevent it? God I can see the tabloids now, 'Gold-Digger Trapped When Thousand-Year-Old Husband Dies On Top Of Him'."

"Your not a gold-digger and I'm thirty-six."

"That's not the point."

"Then what is?"

Asami turned to face him all the way, arms folded, and now that he had his full attention Akihito almost wanted to shy away from it, let the whole thing drop. He didn't though.

"I didn't marry some middle-aged salary man that was ready to kick any day. I married Asami Ryuichi."

Asami got that look he always got when Akihito acknowledged their barely legal union: two-parts happy and the third turned-on, but Akihito wan't finished.

"You are a fucking cockroach."

The look disappeared.

"I have seen you get beat up, stabbed, shot... remember that time I hit you with the Beamer while Kirishima was teaching me how to park?"

"No, I barely noticed the bruised ribs-"

"And no matter what, you survived. You did everything you needed to to recover and come out okay. But you won't take a fucking aspirin? That's where you draw the line? The smoking, okay, you're too self-indulgent to quit something like that but you can't pop a pill in the morning?"

Asami looked just slightly taken aback, jaw working the way it did when he was trying to come up with answers. There didn't seem to be any. The kitchen was quiet except for the humming of the refrigerator and Akihito sighed.

"If you could give me one good reason I don't think it would bother me as much. Right now though, all I can come up with is that you just don't care."

By the time he finished Akihito was examining the floor tiles. He didn't notice Asami coming any closer until the older man was running his hands up his arms, gentle and calming.

"You were really scared."

"Of course I was scared asshole..."

He kept his face turned away, remembering. He wanted to shudder at the thought: Asami pulling away from, suddenly breathless in a bad way, holding his chest like his could pump the blood by hand-

"I'm sorry."

He had slumped closer without realizing it and Asami was rubbing his back.

"Don't be sorry. Just do what I tell you..."

Asami huffed a laugh.

"Oh, incidentally," he strained, reaching for something behind Akihito without loosening his hold on him. He straitened, shaking a little bottle in front of Akihito's face. There were maybe three little pills rattling inside.

"I keep them in my briefcase."

Akihito stared, dumbfounded until he noticed Asami laughing at him.

"Why the hell would you let me keep going?"

"At first I didn't realize what you were talking about."

"And when you did?"

"...Sometimes it's easier to let you exhaust yourself."

That earned him a solid punch to the arm that he caught on the rebound, bringing Akihito's clenched fist to his mouth so he could kiss it.

"And I have cut back on the smoking."

He snatched his hand away.

"Now I know you're bullshitting me-"

"You can ask Kirishima."

Akihito narrowed his eyes and lent forward, catching him in a kiss. It was short, almost chaste, but he could barely taste the nicotine he had grown so used to.

"I'll believe you this time."

}{

A/N:

Thanks so much for reading, as always let me know what you think. I might add little independent one-shots to this cause I find it very relaxing to write small contained stories.

Hope to hear from you,

Isabella


Review
Share: Email . Facebook . Twitter
Story: Follow Favorite
Author: Follow Favorite

Contrast: Dark . Light
Font: Small . Medium . Large . XL
Desktop/Tablet Mode . Blog . Twitter . Help . Sign Up
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
FanFictionChỉ trongCộng đồngDiễn đànHơnMột bệnh dịch hạch của Maladies bởi Bellajuku Anime» Finder loạt đánh giá cao: K, tiếng Anh, hài hước & đau/Comfort, T. Akihito, Asami R., từ: 1 k +, yêu thích: 7, sau: 5, xuất bản: Tháng tư 265A / N:Tôi không biết nỗi ám ảnh của tôi là gì với bệnh! Asami, tôi nghĩ rằng tôi chỉ thực sự thích viết exasperated Akihito. Không có không có lý do gì cho điều này, tôi đã viết nó trong 20 phút trước khi tôi qua ra ngủ.Ngoài ra để tất cả mọi người hỏi về trong các bức tường tôi thề tôi đã không bỏ rơi tôi chỉ làm việc toàn thời gian viết bây giờ và tôi đã không có một cơ hội để ngồi và viết bất cứ điều gì nghiêm trọng. Tôi hứa tôi sẽ chọn nó lên một lần nữa, có lẽ trong mùa hè tùy thuộc vào công việc của tôi}{Nó không phải là một cơn đau tim.Các bác sĩ đã gọi nó là một sự cố tim đau khổ"" hoặc một số bullshit như thế và có tacked nó lên để căng thẳng. Ông đã không nhìn không ngừng thuốc, nhưng Akihito sau đó sẽ tìm hiểu rằng Asami cấm các bác sĩ của mình từ đưa lên thói quen cá nhân của mình, có hiệu quả làm cho họ bất lực. Do đó sinh ra trung đoàn aspirin.Akihito cần phải có biết rằng nó sẽ là một cơn đau ở ass. Asami luôn luôn chọc ghẹo anh ta cho sự ương ngạnh của mình nhưng thực tế là rằng người đàn ông lớn tuổi sẽ thay vì có nguy cơ cuộc sống của mình có cho biết phải làm gì và nó rất bực bội mà ai đó ông biết chỉ là thông minh và conniving có thể như vậy fucking stupid. Nó là một viên thuốc, một chút thuốc một ngày để mỏng máu và ngăn chặn một cơn đau tim thực tế, và được Asami không thể assed thôi.Akihito hadn't even thought to check, had just assumed- wrongly so- that Asami would take the damn things like an adult. It wasn't until about a month later that Akihito was putting together the shopping list and had shaken the bottle to measure it's contents, only to find it completely full.He left it on the counter, for later discussion.}{"Is there a particular reason you won't take them or are you just being a pain in the ass for fun?"Asami was very good at pretending to ignore him. He used to think he was actually ignoring him, but now he could pick out the subtle shifts in his expression. That, and the bastard could quote a conversation from months ago if it helped him make a point.He wouldn't respond though, only continued going over the paperwork that was spread across the kitchen counter as if Akihito existed on a completely different plain."Should I hide it in some peanut butter? When I was a kid that was how we'd get the beagle to take his heart-worm medication."That provoked a solid twitch in Asami's brow, so he decided to keep going."Or wait, should I roll it up in a cigar so you can smoke it? Cause it's not like that's killing you too.""You know," Asami slanted him a look that was barely a step above abject shunning. "You were the only person I've ever been with who didn't ask me to stop smoking?"Akihito felt a little twinge at that, but quickly rolled his eyes."That's cause I used to hope you'd drop dead.""Or really? What changed?""You actually did!"Finally, finally, Asami set down the report he was holding, looking almost contrite."I did not 'drop dead' as you put it, I had-""A Cardiac-Distress-Incident, yes, I know, I was there. What if next time it is a heart attack? What then?""There won't be a next time."Akihito stared at him."How can you say that when you've done absolutely nothing to prevent it? God I can see the tabloids now, 'Gold-Digger Trapped When Thousand-Year-Old Husband Dies On Top Of Him'.""Your not a gold-digger and I'm thirty-six.""That's not the point.""Then what is?"Asami turned to face him all the way, arms folded, and now that he had his full attention Akihito almost wanted to shy away from it, let the whole thing drop. He didn't though."I didn't marry some middle-aged salary man that was ready to kick any day. I married Asami Ryuichi."Asami got that look he always got when Akihito acknowledged their barely legal union: two-parts happy and the third turned-on, but Akihito wan't finished."You are a fucking cockroach."The look disappeared."I have seen you get beat up, stabbed, shot... remember that time I hit you with the Beamer while Kirishima was teaching me how to park?""No, I barely noticed the bruised ribs-""And no matter what, you survived. You did everything you needed to to recover and come out okay. But you won't take a fucking aspirin? That's where you draw the line? The smoking, okay, you're too self-indulgent to quit something like that but you can't pop a pill in the morning?"Asami looked just slightly taken aback, jaw working the way it did when he was trying to come up with answers. There didn't seem to be any. The kitchen was quiet except for the humming of the refrigerator and Akihito sighed."If you could give me one good reason I don't think it would bother me as much. Right now though, all I can come up with is that you just don't care."By the time he finished Akihito was examining the floor tiles. He didn't notice Asami coming any closer until the older man was running his hands up his arms, gentle and calming."You were really scared.""Of course I was scared asshole..."He kept his face turned away, remembering. He wanted to shudder at the thought: Asami pulling away from, suddenly breathless in a bad way, holding his chest like his could pump the blood by hand-"I'm sorry."He had slumped closer without realizing it and Asami was rubbing his back."Don't be sorry. Just do what I tell you..."Asami huffed a laugh."Oh, incidentally," he strained, reaching for something behind Akihito without loosening his hold on him. He straitened, shaking a little bottle in front of Akihito's face. There were maybe three little pills rattling inside."I keep them in my briefcase."Akihito stared, dumbfounded until he noticed Asami laughing at him."Why the hell would you let me keep going?""At first I didn't realize what you were talking about.""And when you did?""...Sometimes it's easier to let you exhaust yourself."That earned him a solid punch to the arm that he caught on the rebound, bringing Akihito's clenched fist to his mouth so he could kiss it."And I have cut back on the smoking."He snatched his hand away."Now I know you're bullshitting me-""You can ask Kirishima."Akihito narrowed his eyes and lent forward, catching him in a kiss. It was short, almost chaste, but he could barely taste the nicotine he had grown so used to."I'll believe you this time."}{A/N:Thanks so much for reading, as always let me know what you think. I might add little independent one-shots to this cause I find it very relaxing to write small contained stories.Hope to hear from you,Isabella ReviewShare: Email . Facebook . TwitterStory: Follow FavoriteAuthor: Follow FavoriteContrast: Dark . Light Font: Small . Medium . Large . XLDesktop/Tablet Mode . Blog . Twitter . Help . Sign Up
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
FanFiction
Just In
Community
Forum More A Plague of Maladies bởi Bellajuku Anime »Finder Dòng Rated: K, tiếng Anh, Humor & Hurt / Comfort, T. Akihito, Asami R., Words: 1k +, favs: 7, Như Sau: 5, đăng: 26 tháng 4 5 A / N: Tôi không biết những gì ám ảnh của tôi là với Asami Sick, tôi nghĩ rằng tôi chỉ thực sự thích viết bực tức Akihito. Không có lý do cho điều này, tôi đã viết nó trong 20 phút trước khi tôi ngất đi ngủ. Ngoài ra để tất cả mọi người hỏi về In The Walls Tôi thề là tôi đã không từ bỏ nó tôi chỉ làm việc toàn thời gian ghi bây giờ và tôi đã không có một cơ hội để ngồi và viết bất cứ điều gì nghiêm trọng. Tôi hứa tôi sẽ nhặt nó lên một lần nữa, có thể trong mùa hè tùy thuộc vào công việc của tôi } { Nó không phải là một cơn đau tim. Các bác sĩ đã gọi đó là một "sự cố tim đau khổ" hoặc một số nhảm nhí như thế và đã tacked nó lên đến stress. Ông đã không cảnh hút thuốc lá không ngừng, nhưng Akihito sau này sẽ biết rằng Asami cấm bác sĩ của mình từ việc nuôi những thói quen cá nhân của mình, làm cho hiệu quả chúng bất lực. Do đó sinh trung đoàn aspirin. Akihito phải biết rằng nó sẽ là một nỗi đau trong ass. Asami luôn trêu chọc cậu cho sự cứng đầu của mình nhưng thực tế là những người đàn ông lớn tuổi hơn sẽ khá mạo hiểm cuộc sống của mình mà được bảo phải làm gì và nó rất bực bội mà một người mà anh biết chỉ là thông minh và thông đồng có thể là như vậy fucking ngu ngốc. Đó là một viên thuốc, một viên thuốc nhỏ một ngày để làm loãng máu và ngăn chặn một cuộc tấn công tim thực tế, nhưng Asami không thể assed để mất nó. Akihito đã thậm chí không nghĩ đến kiểm tra, vừa assumed- sai Xô mà Asami sẽ có được những thứ chết tiệt như một người lớn. Mãi cho đến khoảng một tháng sau đó Akihito đã được đặt lại với nhau trong danh sách mua sắm và lắc chai để đo lường nội dung của nó, chỉ để thấy nó hoàn toàn đầy đủ. Ông để lại nó trên quầy, để thảo luận sau đó. } { "Có một lý do đặc biệt mà bạn sẽ không đưa họ hoặc là bạn chỉ là một cơn đau ở ass cho vui? " Asami rất giỏi giả vờ bỏ qua anh ta. Ông đã từng nghĩ anh đã thực sự lờ anh, nhưng bây giờ anh có thể chọn ra những thay đổi tinh tế trong biểu hiện của anh. Điều đó, và khốn có thể trích dẫn một cuộc trò chuyện từ vài tháng trước đây, nếu nó đã giúp anh ta làm cho một điểm. Ông sẽ không đáp ứng, mặc dù chỉ tiếp tục đi qua các thủ tục giấy tờ đã được lan truyền trên các kệ bếp như Akihito tồn tại trên một đồng bằng hoàn toàn khác nhau. "Tôi có nên giấu nó trong một ít bơ đậu phộng? Khi tôi còn là một đứa trẻ đó là cách mà chúng tôi nhận được các beagle phải uống thuốc tim con sâu của mình." Điều đó gây co giật rắn ở trán Asami, nên anh đã quyết định tiếp tục đi. " Hoặc chờ đợi, tôi nên cuộn nó lên trong một điếu xì gà, do đó bạn có thể hút thuốc không? Nguyên nhân nó không giống như đó là giết chết anh. " "Anh biết," Asami nghiêng anh ta một cái nhìn đó là hầu như không được một bước trên shunning khốn khổ. "Bạn là người duy nhất mà tôi từng được với những người đã không yêu cầu tôi bỏ hút thuốc?" Akihito cảm thấy nhức nhối nhỏ ở đó, nhưng nhanh chóng đảo mắt. "Đó là vì tôi sử dụng để hy vọng bạn sẽ thả chết. " "Hay thật không? Những gì thay đổi?" "Bạn thực sự đã làm!" Cuối cùng, cuối cùng, Asami đặt xuống báo cáo các anh đang cầm, vẻ ăn năn. "Tôi không 'thả chết' như bạn đặt nó, tôi had-" " A-tim-Distress Incident, vâng, tôi biết, tôi đã ở đó. Nếu thời gian tiếp theo đó là một cơn đau tim? Điều gì sau đó? " "Sẽ không có một thời gian tiếp theo." Akihito nhìn chằm chằm vào anh. "Làm thế nào có thể bạn nói rằng khi bạn đã làm gì để ngăn chặn nó? Thiên Chúa tôi có thể nhìn thấy những tờ báo lá cải bây giờ, 'Gold Digger-Trapped Khi Thousand-Year-Old Husband Dies On Top Of Ngài'. " "không phải của bạn một vàng digger và tôi 'm ba mươi sáu. " "Đó không phải là vấn đề." "Sau đó là những gì?" Asami quay lại đối mặt với anh tất cả các cách, cánh tay gập lại, và bây giờ anh đã quan tâm đầy đủ của ông Akihito gần như muốn né tránh nó, hãy để toàn bộ thả điều. . Ông đã không mặc dù ". Tôi không kết hôn một người đàn ông lương trung niên mà đã sẵn sàng để đá bất kỳ ngày nào tôi kết hôn Asami Ryuichi." Asami đã nhận rằng ông luôn luôn nhìn nhận khi Akihito thừa nhận đoàn hầu như không hợp pháp của mình: hai phần hạnh phúc và thứ ba quay-on, nhưng Akihito wan't thành. "Bạn là một con gián chết tiệt." Cái nhìn biến mất. "Tôi đã thấy bạn nhận được đánh đập, đâm, bắn ... nhớ thời gian đó tôi đánh bạn với Beamer khi Kirishima đã dạy tôi làm thế nào để đậu? " "Không, tôi hầu như không nhận thấy sự ribs- thâm tím" "Và không có vấn đề gì, bạn sống sót. Anh đã làm tất cả mọi thứ bạn cần để phục hồi và đi ra sao. Nhưng bạn sẽ không mất aspirin chết tiệt? Đó là nơi mà bạn rút ra những dòng? The hút thuốc, không sao, bạn đang quá buông thả, bỏ một cái gì đó như thế nhưng bạn không thể bật một viên thuốc vào buổi sáng? " Asami nhìn chỉ hơi sửng sốt, hàm làm việc cách nó đã làm khi ông đã cố gắng để đến với câu trả lời. Có vẻ như không được bất kỳ. Các nhà bếp là yên tĩnh trừ ồn của tủ lạnh và Akihito thở dài. "Nếu bạn có thể cho tôi một lý do tốt Tôi không nghĩ rằng nó sẽ làm phiền tôi nhiều như thế. Ngay bây giờ, mặc dù tất cả tôi có thể đến với là bạn chỉ không quan tâm. " Vào thời điểm ông hoàn Akihito đã kiểm tra các gạch lát sàn. Ông đã không nhận thấy Asami đến gần hơn cho đến khi người đàn ông lớn tuổi đã chạy bàn tay của mình lên tay anh, nhẹ nhàng và êm dịu. "Bạn đã thực sự sợ hãi." "Dĩ nhiên tôi rất sợ lỗ đít ..." Anh giữ khuôn mặt của mình quay đi, ghi nhớ. Ông muốn rùng mình khi nghĩ: Asami sẽ rời xa, đột nhiên thở một cách xấu, giữ ngực như của ông có thể bơm máu bằng tay "Tôi xin lỗi." Anh đã giảm gần mà không nhận ra nó và Asami đã được cọ xát trở lại của mình. "Đừng xin lỗi. Chỉ cần làm những gì tôi nói với bạn ..." Asami gắt một tiếng cười. "Oh, tình cờ," ông căng thẳng, với tay lấy một cái gì đó đằng sau Akihito mà không nới lỏng giữ trên mình. Ông đông đặc lại, lắc lắc một chai nhỏ trước mặt Akihito. Có lẽ ba viên thuốc nhỏ rattling bên trong. "Tôi giữ chúng trong cặp của tôi." Akihito nhìn chằm chằm, chết lặng cho đến khi anh nhận thấy Asami cười với anh. "Tại sao các địa ngục bạn sẽ cho tôi tiếp tục đi?" "Lúc đầu, tôi đã không nhận ra những gì bạn đã nói về. " "Và khi bạn đã làm?" "... Đôi khi nó dễ dàng hơn để cho bạn kiệt sức mình." Điều đó mang lại cho anh một cú đấm rắn để cánh tay mà anh bắt gặp trên đà phục hồi, đưa bàn tay nắm chặt Akihito để mình miệng để anh có thể hôn nó. "Và tôi đã cắt giảm việc hút thuốc lá." Hắn giật tay anh ra. "Bây giờ tôi biết bạn đang bullshitting tôi-" "Bạn có thể yêu cầu Kirishima." Akihito nheo mắt lại và cho vay về phía trước, bắt anh ta trong một nụ hôn. Đó là ngắn, gần như trong sạch, nhưng ông không thể nếm được nicotine ông đã lớn như vậy được sử dụng để. "Tôi sẽ tin rằng bạn thời gian này." } { A / N: Cảm ơn rất nhiều vì đã đọc, như luôn luôn cho tôi biết những gì bạn nghĩ. Tôi có thể thêm chút độc lập một bức ảnh để nguyên nhân này, tôi thấy nó rất thư giãn để viết nhỏ chứa những câu chuyện. Hy vọng được nghe từ bạn, Isabella giá Chia sẻ: Email. Facebook. Twitter Story: Thực hiện theo yêu thích Tác giả: Thực hiện theo yêu thích Contrast: Dark. Ánh sáng Font: Nhỏ. Trung bình. Lớn. XL Desktop / Tablet Mode. Blog. Twitter. Trợ giúp. Đăng Ký



















































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: